Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trước Chiến tranh thế giới thứ hai, tình hình các nước Mĩ La-tinh có điểm gì khác biệt so với các nước ở châu Á, châu Phi?
A. Hầu hết các nước trở thành thuộc địa của Mĩ.
B. Nhiều nước phát triển trở thành các nước đế quốc đi xâm lược các nước khác.
C. Nhiều nước đã giành được độc lập.
D. Nhiều nước trở thành tay sai của Mĩ.
Trong cuộc kháng chiến chống Pháp (1946-1954), quân và dân ta đã đạt được nhiều thắng lợi quan trọng. Dưới đây là tên và mốc thời gian mở đầu và kết thúc của ba thắng lợi có ý nghĩa chiến lược về mặt quân sự:
1. Thắng lợi Điện Biên Phủ (13/3/1954 - 7/5/1954): Đây là thắng lợi lịch sử và quyết định của quân và dân ta trong chiến dịch Điện Biên Phủ. Sau 55 ngày giao tranh ác liệt, quân ta đã tiêu diệt hoàn toàn và bao vây lực lượng Pháp tại đây, buộc họ phải đầu hàng và ký kết Hiệp định Geneva vào ngày 21/7/1954.
2. Thắng lợi Hòa Bình (19/12/1946 - 6/3/1947): Chỉ sau hơn hai tháng từ khi cuộc kháng chiến chính thức bùng nổ, quân và dân ta đã đánh tan và đập tan cuộc tấn công lớn của quân Pháp tại các địa điểm Bạch Mã, Hương Sơn và Cần Thơ. Thắng lợi này đã thể hiện sự quyết tâm và khả năng chiến đấu của quân và dân ta.
3. Thắng lợi Hòa Lạc (17/11/1951 - 21/12/1951): Đây là một trong những trận chiến lớn và quyết định nhất trong cuộc kháng chiến chống Pháp. Quân ta đã tiêu diệt hoặc bắt sống hơn 20.000 quân Pháp, thu giành được nhiều vũ khí, thiết bị quan trọng và góp phần tạo ra điều kiện thuận lợi cho chiến thắng sau này tại Điện Biên Phủ.
Theo ý kiến của em, thắng lợi Điện Biên Phủ có ý nghĩa quan trọng nhất. Lý do là vì thắng lợi này không chỉ kết thúc cuộc chiến tranh chống Pháp mà còn mở đường cho Việt Nam giành được độc lập và tự do. Nó đã đánh dấu một bước ngoặt quan trọng trong lịch sử Việt Nam và góp phần khẳng định sức mạnh và quyết tâm của quân và dân ta trong cuộc chiến đấu cho độc lập. Thắng lợi Điện Biên Phủ đã lan toả lòng tự hào và khích lệ tinh thần không chỉ trong nước mà còn trên toàn thế giới, tạo đà cho các cuộc đấu tranh giành độc lập của các quốc gia thuộc Đông Dương và Châu Phi.
* Châu Á
- Trước 1945, hầu hết các nước đều chịu sự nô lệ dịch của đế quốc thực dân
- Sau 1945, phong trào giải phóng dân tộc phát triển, đến cuối những năm 50, phần lớn các nước giành đc độc lập
- Nửa sau thế kỉ XX, tình hình châu Á lại ko ổn định.
-Hiện nay, một số nước châu Á đã đạt đc sự tăng trưởng nhanh về kinh tế
=> Tương lai châu Á sẽ trở thành khu vực năng động nhất thế giới
*Châu Phi
- 1945, phong trào giải phóng dân tộc diễn ra sôi nổi sớm nhất là ở Bắc Phi
- 1960 đc gôi là "Năm châu Phi" với au75 kiện 17 nước tuyên bố độc lập-> dẫn đến hệ thống thuộc địa ở châu Phi tan rã
- Các nước châu Phi đã bắt tay vào công việc xây dựng và phát triển kinh tế, đã thu đc nhiều thành tích. Tuy nhiên hiện nay châu Phi vẫn trong tình trạng đói nghèo, lạc hậu, dịch bệnh,...
-Để giải quyết khó khăn, châu Phi đã thành lập nên tổ chức Liên minh châu Phi(AU)
*Mĩ latinh
- Khác vs châu Á, châu Phi, Mĩ latinh đã giành độc lập từ rất sớm nhưng sau đó lại rơi vào vòng lệ thuộc và trở thành "sân sau" của Mĩ.
- Sau 1945, tình hình mĩ latinh có nhiều chuyển biến, mở đầu là cách mạng Cuba. Đến những năm 80, một cao trào đấu tranh bùng nổ và khu vực này đc ví như "lục địa bùng cháy"
- Trong công cuộc xây dựng và phát triển đất nước Mĩ latinh đã thu đc nhiều thành tựu. Tuy nhiên, đến những năm 90 các nước gặp nhiều khó khăn
p/s: tham khảo nhé
Dựa vào kẻ thù và nhiệm vụ đấu tranh của phong trào giải phóng dân tộc ở Châu Á, Châu Phi với khu vực Mĩ Latinh để so sánh.
Giải chi tiết:
- Sau Chiến tranh thế giới thứ hai, nhân dân ở châu Á và châu Phi đấu tranh chống lại chủ nghĩa thực dân cũ để giành độc lập.
- Khác với châu Á và châu Phi, nhiều nước Mĩ Latinh sớm giành được độc lập nhưng lại bị lệ thuộc vào Mĩ. Sau Chiến tranh thế giới thứ hai, với ưu thế về kinh tế, quân sự, Mĩ đã tìm cách biến Mĩ Latinh thành khu vực “sân sau” của mình và xây dựng chế độ độc tài thân Mĩ => nhân dân Mĩ Latinh phải đấu tranh chống lại chế độ độc tài thân Mĩ – một hình thức của chủ nghĩa thực dân mới để giành độc lập.