K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Những nv đc nhân hoá:

Hạt mưa

Sấm

Tác giả đã s/d cách nhân hoá:

Lấy hđ tính chất con người để chỉ hđ tính chất sự vật

Lấy những từ để gọi con người gọi sự vật.

HT

27 tháng 2 2022

hat mưa  ông sấm

24 tháng 3 2022

B. những tia chớp rạch bầu trời đen kịp.

Từ xé là một từ dùng để nhân hóa hành động xé của con gười nên đây là câu có chỉ sự nhân hóa.

CHo mik 1 vote nha

24 tháng 3 2022

β.những tia chớp .......

4 tháng 10 2021

Tiếng gió rừng vi vu như có ai đó thổi sáo một cách du dương. 

4 tháng 10 2021

hmmm....anh bạn à......

a. Côn Sơn suối chảy rì rầm 

Ta nghe như tiếng đàn cầm bên tai.

 

b. Tiếng suối trong như tiếng hát xa

Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa.

 

c. Mỗi lúc,tôi càng nghe rõ tiếng chim kêu náo động như tiếng xóc những rổ tiền đồng.Chim đậu chen nhau trắng xóa trên những cây mắn,cây chà là,cây vẹt rụng trụi gần hết lá.

26 tháng 1 2022

a. Côn Sơn suối chảy rì rầm 

Ta nghe như tiếng đàn cầm bên tai.

 

b. Tiếng suối trong như tiếng hát xa

Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa.

 

c. Mỗi lúc,tôi càng nghe rõ tiếng chim kêu náo động như tiếng xóc những rổ tiền đồng.Chim đậu chen nhau trắng xóa trên những cây mắn,cây chà là,cây vẹt rụng trụi gần hết lá.

14 tháng 11 2021

.....có ai đó đang rên lên từng đợt

14 tháng 11 2021

.........

4 tháng 3 2022

A

Những tấm chân tình Lần đầu tới Thành phố Hồ Chí Minh, tôi bị choáng ngợp bởi thành phố khác xa nơi tôi sống. Thành phố đón tôi bằng cơn mưa rào bất chợt, Mưa đến nhanh và kết thúc cũng nhanh, chẳng rả rích như những cơn mưa ngoài Bắc. Lần thứ hai trở lại, thành phố đón tôi bằng cái nắng chói chang. Tôi ghé quán hủ tiếu ven đường. Thấy tôi ngồi xe lăn, chú chủ quán vẫy tay gọi con: Út ơi, mang cho chị...
Đọc tiếp

Những tấm chân tình

Lần đầu tới Thành phố Hồ Chí Minh, tôi bị choáng ngợp bởi thành phố khác xa nơi tôi sống. Thành phố đón tôi bằng cơn mưa rào bất chợt, Mưa đến nhanh và kết thúc cũng nhanh, chẳng rả rích như những cơn mưa ngoài Bắc.

Lần thứ hai trở lại, thành phố đón tôi bằng cái nắng chói chang. Tôi ghé quán hủ tiếu ven đường. Thấy tôi ngồi xe lăn, chú chủ quán vẫy tay gọi con: Út ơi, mang cho chị cái mâm nhỏ để đặt tô lên nhen!”. Tôi cảm ơn, chú xua tay: “Có gì đâu, con! Người với người trông nhau mà sống.”.

Có lần đi ăn tối, tôi đang loay hoay với bậc vỉa hè cao mà không lăn nổi xe  thì bốn người ngồi uống cà phê ven đường ùa ra giúp. Sao mà thương và cảm động đến vậy! Tôi lại nghĩ tới câu nói của chú bán hủ tiếu: “Có gì đâu, con! Người với người trông nhau mà sống.”. Tôi còn thấy người nơi đây không chỉ “trông nhau” mà còn thương nhau nhiều lắm. 

Ở thành phố ít ngày nhưng tôi nhận được biết bao ân tình. Chỉ nhiêu đó thôi cũng khiến tôi yêu thành phố này và muốn trở lại nhiều lần nữa. 



1.lần đầu tới thành phố Hồ Chí 

1
19 tháng 3 2023

cái mâm để đặt tô lên nhen"