Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo nha em:
Cuộc sống có biết bao cái đẹp. Có cái đẹp ta dễ dàng trông thấy, cũng có cái đẹp khuất lấp, có cái đẹp hiện ngay ra trước mắt nhưng vì một lý do nào đó mà ta vô tình quên lãng. Dòng sông quê hương ngày ngày trở phù sa bồi đắp cho ruộng vườn quê hương thêm xanh tốt chính là một trong những vẻ đẹp của quê hương tôi.
Con sông quê tôi hiền hoà lắm. Màu nào, sông cũng lững lờ trôi như thể ngắm thật sâu, thật kĩ vẻ đẹp của quê hương mình vậy. Nước sông lững lờ trôi.
Mùa xuân, khi vạn vật đâm chồi nảy lộc, đơm hoa kết trái và ở bên kia bờ sông cũng thế. Mùa xuân, nước sông trong lắm, chỉ nổi gợn sóng li ti, thậm chí đứng trên bờ tôi còn có thể nhìn thấy những chú cá tung tăng bơi lội ở phía dưới.
Rồi khi hè sang, những tia nắng chiếu xuống mặt sông s nước sông ánh lên một màu vàng nhẹ. Những bác nông dân đi gặt về, giữa cái nắng oi nồng của mọi hè, khi ngày tàn, lại dừng chân nơi dòng sông ngồi nghỉ cho mát. Những đứa trẻ thơ ngày ngày ra dòng sông tắm, nước sông chảy trên người chúng như là quê hương đang nuôi lớn chúng từng ngày, từng năm. Những cây tre bên bờ soi bóng xuống như hình ảnh của những người thiếu nữ đang chải tóc, đang phô diễn vẻ đẹp của mình cho mọi người.
Thu về, nước sông không còn ánh lên màu vàng của nắng nữa. Cây bàng mùa thu thay la, những chiếc lá bàng đỏ in bóng xuống dòng sông khiến một góc dòng sông chuyển sang màu đỏ. Những chiếc lá rơi trên dòng sông quê khiến dòng sông như khoác trên mình một tấm sặc sỡ màu sắc. Khi ấy, dòng sông mới điệu làm sao!
Đông về, những cây cối ven sông đã dần rụng hết lá, chỉ còn lại trơ trụi. Dòng sông khi ấy lạnh hơn, nó mang một sắc thái của mùa đông quê hương. Không rạo rực, sôi nổi như khi hè đến mà dường như có cái gì đó thâm trầm. Và dòng sông như thế có phải là muốn nhắc nhở chúng tôi rằng: mùa đông rồi, hãy giữ ấm, đừng nghịch nước vì có thể bị ốm!
Dòng sông không chỉ là vẻ đẹp của quê hương tôi mà còn trở thành nơi se duyên cho bao người. Nó đã trở thành máu thịt, thành linh hồn của quê hương tôi rồi. Tôi yêu dòng sông như yêu quê hương của mình vậy!
Tham khảo:
Quê hương là nơi nuôi dưỡng ta khôn lớn, từ thuở nằm nôi ta đã được nghe mẹ hát những bài ca dạy ta yêu quê. Nhớ về nơi chôn nhau cắt rốn, em không chỉ yêu mà còn tự hào vì nơi đó có con sông Hương đẹp say lòng người.
Dòng sông Hương khởi nguồn từ dãy núi Trường Sơn hùng vĩ, mang cái thơ mộng, thanh trong về với Thừa Thiên- Huế. Hai bên bờ sông là những hàng cây lâu năm như phượng, bằng lăng, bàng... Khi xuân tới, tất cả cùng trổ ra những búp non xanh mơn mởn, nhựa sống như tràn ra mọi ngóc ngách quanh sông. Hè về, những cây phượng nở hoa đỏ cả một góc, bằng lăng cũng tím cả một trời. Hai màu tím, đỏ kết hợp với nhau, làm nền cho nhau khiến bờ sông rực rỡ, thu hút bao nhà nhiếp ảnh. Vào chiều thu, lá vàng khẽ rơi, trên các bãi cỏ ven sông, thấp thoáng một vài người câu cá và các cụ già đang cùng nhau chơi một ván cờ tướng, sông lúc ấy trông bình dị, hiền hòa lắm. Đông về, cây cối xác xơ, làn gió hanh lướt qua khẽ rung các cành khẳng khiu, nhưng trên lối đi, các cặp đôi vẫn nắm tay nhau, ngắm mặt sông phẳng lặng như gương khiến con sông đẹp, có sức sống hơn. Bờ sông đã đẹp, mặt sông càng đẹp hơn. Nước trong sông mùa nào cũng đầy ăm ắp, trong xanh và phẳng như mặt gương soi bóng bầu trời và khung cảnh ven sông. Lòng sông rộng, thỉnh thoảng một vài làn gió nhẹ thổi qua, những gợn sóng lăn tăn xô đẩy nhau như chơi trò đuổi bắt tới tận bờ bên kia sông. Mùa đông, sông mang trên mình chiếc áo xám như bầu trời. Tới mùa xuân, chiếc áo ấy được thay bằng màu hồng thướt tha như tà áo của người thiếu nữ mới lớn, trông dịu dàng đằm thắm lắm. Khi hè về, bộ cánh của sông rực rỡ, trẻ trung như người con gái hồn nhiên, lơ đãng ngắm nhìn phố Huế thơ mộng. Thu về, chiếc áo xanh trong mà bầu trời mang tới cho sông khiến nó đẹp lạ. Dù là mùa nào đi chăng nữa, sông vẫn mềm mại như một dải lụa vắt ngang qua quê em. Sông Hương đẹp, đằm thắm như con người nơi xứ Huế mộng mơ này. Vì vậy mà mọi hoạt động của người dân ở đây đều mang nét hài hòa đặc trưng. Nhất là khi đi thuyền Rồng trên sông, nghe câu Nam Ai, Nam Bình, nghe nhịp phách tiền, đàn tranh,... Hay ngắm bầu trời vào đêm trăng sáng khi đang ngồi ven sông, và ngắm hoàng hôn trên chiếc cầu bắc qua sông... Những khi ấy tâm hồn em như hòa vào làm một với con sông. Em như nghe văng vẳng tiếng chuông chùa Thiên Mụ, tiếng lòng sông ngân nga những câu dặm, câu ca ngọt ngào,... Ngắm con sông quê trong một ngày chủ nhật, em chợt nhớ tới tác phẩm "Ai đã đặt tên cho dòng sông" của Hoàng Phủ Ngọc Tường, và các tác phẩm văn chương khác nữa viết về con sông Hương. Con sông quê đã đi vào những áng văn muôn đời bất hủ, cũng như là minh chứng cho vẻ đẹp vĩnh cửu của nó vậy.
Em rất yêu dòng sông Hương, đó là một cảnh đẹp làm nên nét đặc trưng của xứ Huế thân thương. Em sẽ cố gắng học tập chăm chỉ để sau này thành công, đi muôn nơi, mang vẻ đẹp của dòng sông này tới mọi người.
Tham khảo :
Vào mùa hè, em được bố mẹ cho về quê thăm ông bà. Em thích nhất là được ngồi bên cửa sổ ngắm trăng. Khi những giọt nắng cuối cùng đã biến mất sau rặng dừa phía tây. Cảnh vật quê em chìm dần vào bóng tối, cũng lúc đó ở phía sau rặng tre xuất hiện một ông trăng nhỏ.
Những đêm trăng sáng tỏ, tôi cùng bà thường ngồi cạnh cửa sổ để ngắm trăng lên, thật là thích khi được nhìn ánh trăng từ từ nhô lên khỏi rặng tre cuối làng. Càng lên cao, càng nhạt màu, trăng càng toả sáng hơn, bóng tối từ từ nhường chỗ cho ánh sáng huyền dịu của vầng trăng. Bầu trời trong và xanh thăm thẳm, thỉnh thoảng có một vài đám mây trắng bay qua tạo cho bầu trời một không gian huyền ảo. Những chị sao thường ngày yểu điệu lấp lánh khoe sắc là vậy, thế mà giờ đây phải khép mình trước ánh sáng rực rỡ của chị Hằng. Càng tuyệt dịu hơn, gió hiu hiu thổi. Chưa hết, hoa mẫu đơn, hoa chiếu thuỷ khe khẽ lắc lư theo gió.
Ánh sáng thấm đượm đất trời, xóm làng ruộng đồng, dòng sông và mây gió. Con người cùng cỏ cây, muôn vật sáng đẹp hơn, nồng nàn dưới ánh trăng.
Đây là bài tham khảo nha:
Buổi tối, khi mặt trời đã lặn và bầu trời chuyển sang màu xanh đen, quê hương em trở nên yên bình và thơ mộng hơn bao giờ hết. Ánh đèn từ các ngôi nhà và đèn đường lung linh rọi sáng khắp làng, tạo nên một khung cảnh đẹp mắt và ấm áp.
Trên cánh đồng, những đèn dầu nhỏ lung linh như những ngôi sao giữa bóng tối. Những cánh đồng lúa chín và cây cối xanh tươi được chiếu sáng bởi ánh đèn, tạo nên một khung cảnh thật mộng mơ. Tiếng còi báo hiệu từ các trang trại và tiếng cười vui tươi của trẻ em chơi đùa truyền đến từ xa, tạo nên không khí vui tươi và hạnh phúc. Quê hương em vào buổi tối còn có những con đường nhỏ, với những ngôi nhà cổ kính và những hàng cây bên đường. Ánh đèn vàng ấm áp từ những căn nhà chiếu sáng ra phía ngoài, tạo nên một không gian ấm cúng và thân thuộc. Những tiếng chuông từ những ngôi đền và chùa cũng vang lên, tạo nên một không gian tâm linh và yên bình. Trên sông, những chiếc thuyền nhỏ với đèn lồng treo trên đầu tạo nên một hình ảnh thật đẹp và lãng mạn. Ánh đèn từ những ngôi nhà ven sông phản chiếu lên mặt nước, tạo nên một bức tranh sáng tạo và tuyệt đẹp.
Quê hương em vào buổi tối là một khung cảnh yên bình, thơ mộng và ấm áp. Nó mang đến cho con người những cảm xúc tình yêu và sự gắn kết với quê hương, và là nơi để trở về sau một ngày làm việc mệt mỏi.
Buổi tối, khi mặt trời đã lặn và bầu trời chuyển sang màu xanh đen, quê hương em trở nên yên bình và thơ mộng hơn bao giờ hết. Ánh đèn từ các ngôi nhà và đèn đường lung linh rọi sáng khắp làng, tạo nên một khung cảnh đẹp mắt và ấm áp.
Trên cánh đồng, những đèn dầu nhỏ lung linh như những ngôi sao giữa bóng tối. Những cánh đồng lúa chín và cây cối xanh tươi được chiếu sáng bởi ánh đèn, tạo nên một khung cảnh thật mộng mơ. Tiếng còi báo hiệu từ các trang trại và tiếng cười vui tươi của trẻ em chơi đùa truyền đến từ xa, tạo nên không khí vui tươi và hạnh phúc. Quê hương em vào buổi tối còn có những con đường nhỏ, với những ngôi nhà cổ kính và những hàng cây bên đường. Ánh đèn vàng ấm áp từ những căn nhà chiếu sáng ra phía ngoài, tạo nên một không gian ấm cúng và thân thuộc. Những tiếng chuông từ những ngôi đền và chùa cũng vang lên, tạo nên một không gian tâm linh và yên bình. Trên sông, những chiếc thuyền nhỏ với đèn lồng treo trên đầu tạo nên một hình ảnh thật đẹp và lãng mạn. Ánh đèn từ những ngôi nhà ven sông phản chiếu lên mặt nước, tạo nên một bức tranh sáng tạo và tuyệt đẹp.
Quê hương em vào buổi tối là một khung cảnh yên bình, thơ mộng và ấm áp. Nó mang đến cho con người những cảm xúc tình yêu và sự gắn kết với quê hương, và là nơi để trở về sau một ngày làm việc mệt mỏi.
Tuổi thơ của em gắn liền với những cảnh đẹp của quê hương. Đó là những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay hay con đường quen thuộc in dấu chân quen.... nhưng gần gũi và thân thiết nhất vẫn là dòng sông nhỏ đầy ắp tiếng cười của bọn trẻ chúng em mỗi buổi chiều hè. Con sông là một nhánh của sông Hồng. Nó chảy qua bao nhiêu xóm làng, qua những cánh đồng xanh mướt lúa khoai rồi chảy qua làng em. Con sông như lặng đi trước vẻ đẹp của xóm làng. Nó trầm ngâm phản chiếu những hàng tre đỏ bóng mát rượi xuống đôi bờ .Buổi sáng dòng sông như một dải lụa đào thướt tha. Trưa về, nắng đổ xuống làm mặt sông lấp loáng một màu nắng chói chang. Trên những cành tre bên bờ, một gã bói cá lông xanh biếc hay một một chú cò lông trắng như vôi đang lim dim ngắm bóng mình dưới nước. Chiều chiều, bọn trẻ chúng em rủ nhau ra sông tắm. Chúng em đùa nghịch vẫy vùng làm nước bắn tung toé. Phía cuối sông vọng lên tiếng gõ lanh canh của bác thuyền chài đánh cá làm rộn rã cả khúc sông. Buổi tối, ông trăng tròn vành vạnh nhô lên khỏi rặng tre in bóng xuống mặt sông thì dòng sông trở thành một đường trăng lung linh dát vàng. Mỗi khi học bài xong, em và các bạn rủ nhau ra bờ sông hóng mát. Ngồi trên bờ sông ngắm cảnh và hưởng những làn gió mát rượi từ sông đưa lên, lòng em thảnh thơi, sảng khoái đến vô cùng.
Từ từ vươn vai, rồi kéo ra tấm màn của đêm đen, chiếu từng tia sáng ấm áp xuống mặt đất. Khung cảnh dần sáng lên. Ánh sáng buổi sớm mai mang màu hồng nhạt, rồi chuyển dần sang trắng sáng, soi rõ vạn vật. Những cành lá rung rinh trong cơn gió mát lành buổi sớm, khoan khoái khoe ra những giọt sương lung linh như pha lê.
Tham khảo
Năm hết Tết đến, người người lại nô nức sắm sửa cho gia đình để đón năm mới. Ở quê em, cứ vào ngày 22 tháng Chạp, sẽ họp một phiên chợ ở ven sông cuối làng để thỏa mãn niềm mua sắm của của bà con.
Các phiên chợ khác đều họp vào giữa và cuối tháng, riêng phiên chợ Tết thì phải khác đi. Vì đó là Tết mà. Ở chợ, người ta bày quầy hàng rải rác dọc theo cả đoạn sông, có quầy còn mở hẳn trên thuyền ở mé nước. Nhìn thì lộn xộn, nhưng thực ra là có trật tự cả. Hàng thịt cá thì ở đằng xa, hàng rau củ thì ở góc nọ, áo quần, vật dụng cho nhà cửa thì ở góc khác. Ở chính giữa, là các gánh quà, bánh mứt, hạt khô cho mọi người thưởng thức. Tiếng người mua, người bán, người đến xem, người đến hóng cái rộn rã của phiên chợ ồn ào, náo động cả khúc sông quê.
Chính phải có phiên chợ này diễn ra, thì Tết mới về đến vùng quê nhỏ này. Cái tươi mới đủ màu của các gánh hàng, đặc biệt là sắc hồng phai của đào, vàng ươm của mai, cam cam của vạn thọ. Rồi lẻng xẻng những câu đối nhỏ, những đĩnh vàng to như hột mít, trông đến là thích mắt. Người đi chợ, ai cũng vui tươi và “dễ tính” hơn hẳn ngày thường. Dù có đông đúc, bon chen một chút, dù có đắt hơn ngày thường một chút, dù có va vấp vào nhau một chút, cũng cười xòa cho qua. Bởi “sắp Tết mà”.
Năm hết Tết đến, người người lại nô nức sắm sửa cho gia đình để đón năm mới. Ở quê em, cứ vào ngày 22 tháng Chạp, sẽ họp một phiên chợ ở ven sông cuối làng để thỏa mãn niềm mua sắm của của bà con.
Các phiên chợ khác đều họp vào giữa và cuối tháng, riêng phiên chợ Tết thì phải khác đi. Vì đó là Tết mà. Ở chợ, người ta bày quầy hàng rải rác dọc theo cả đoạn sông, có quầy còn mở hẳn trên thuyền ở mé nước. Nhìn thì lộn xộn, nhưng thực ra là có trật tự cả. Hàng thịt cá thì ở đằng xa, hàng rau củ thì ở góc nọ, áo quần, vật dụng cho nhà cửa thì ở góc khác. Ở chính giữa, là các gánh quà, bánh mứt, hạt khô cho mọi người thưởng thức. Tiếng người mua, người bán, người đến xem, người đến hóng cái rộn rã của phiên chợ ồn ào, náo động cả khúc sông quê.
Chính phải có phiên chợ này diễn ra, thì Tết mới về đến vùng quê nhỏ này. Cái tươi mới đủ màu của các gánh hàng, đặc biệt là sắc hồng phai của đào, vàng ươm của mai, cam cam của vạn thọ. Rồi lẻng xẻng những câu đối nhỏ, những đĩnh vàng to như hột mít, trông đến là thích mắt. Người đi chợ, ai cũng vui tươi và “dễ tính” hơn hẳn ngày thường. Dù có đông đúc, bon chen một chút, dù có đắt hơn ngày thường một chút, dù có va vấp vào nhau một chút, cũng cười xòa cho qua. Bởi “sắp Tết mà”.
Quy Nhơn, Bình Định là quê hương yêu dấu của em. Nơi đây nổi tiếng là cái nôi của văn hóa Chăm, với những di tích đền đài, tháp uy nghi, huyền bí. Đặc biệt mảnh đất này còn được mệnh danh là "miền đất võ" với những người con hào hiệp, hùng dũng. Thiên nhiên đã ban tặng cho quê em những bãi biển dài, phẳng tuyệt đẹp, nước trong xanh, những bãi đá cuội tròn như hàng ngàn quả trứng xếp đều tăm tắp. Có những bãi tắm, lưng tựa núi, mặt hướng ra biển xanh mơ màng. Từng con sóng vỗ nhẹ vào bờ, nghe như lời thì thầm của biển cả. Nếu có dịp đặt chân tới đây Quy Nhơn, bạn hãy dành thời gian ngắm núi Vọng Phu ở bãi Trứng, ngắm ghềnh Ráng để tưởng nhớ đến thi sĩ Hàn Mặc Tử, ngắm những tháp Chăm trong ánh vàng hoàng hôn để nhận ra rằng: Quy Nhơn quê em thật hiền hòa và thật đáng yêu.
mình không phải ngươi ở quy nhơn nhưng cảnh ở đó rất tuyệt
Tôi sinh ra và lớn lên ở vùng đất Tam Đảo thân yêu, ở nơi đây có những buổi sớm trong lành, những ngày hè mát dịu.
Tôi yêu nhất mỗi sớm mai thức dậy, khi ánh bình minh rọi chiếu bên cửa sổ và chạy ùa ra sân tập thể dục đón lấy không khí trong lành. Buổi sớm ban mai của ngày hè tháng năm, chú gà trống dậy sớm đánh thức ông mặt trời, kéo mặt trời lên cao. Vầng dương phía Đông sau đỉnh núi Con Trâu ánh hồng nhè nhẹ. Tôi bước những bước thong thả trên cánh đồng làng, tập thể dục và hít khí trời. Cơn gió nhẹ thổi bùng hương lúa mới trổ tháng năm, thật khoan khoái làm sao. Tiếng chim ca líu lo, rượt đuổi nhau tíu tít, bay tít lên trời cao. Bầu trời xanh, gợn những đám mây trắng giống tấm đệm mút êm đềm. Tôi ao ước mình được như cánh chim kia, nhún chân và bay đến tận cung mây, đất trời.
Các bác nông dân từ các ngõ xóm người thùng, người quốc, xào, rổ,… cùng nhau ra đồng. Họ dậy từ khi chú gà chưa kịp gáy, ánh mặt trời chưa kịp lên và giờ là lúc bắt đầu công việc. Tiếng gọi í ới cùng nhau ra đồng, tiếng ve kêu vang vang, tiếng gió hiu hiu thổi kéo rặng tre đầu làng kêu như tiếng sáo gọi hè. Ánh mặt trời lấp ló và dần hiện ra khỏi đám mây. Đến chừng khoảng sáu giờ sáng, mặt trời đã nhô lên, hiện rõ khỏi những đám mây sắc màu. Ánh nắng len lỏi khắp các ngả đường, chạm khẽ giọt sương ban mai trên cây lá ánh lên những màu sắc diệu kỳ.
Buổi sáng sớm thì đâu đâu cũng sẽ mang những sự dịu nhẹ, trong lành, tinh khôi. Thế nhưng, ở Tam Đảo sẽ có điểm riêng biệt. Nhiệt độ không tăng quá nhanh và luôn khiến con người thấy dễ chịu hơn. Ngay từ sớm, những đoàn xe máy, xe du lịch đã di chuyển đến khu du lịch Tam Đảo để đón trọn vẹn những giờ khắc tuyệt vời ấy. Thật tự hào vì tôi có được niềm hạnh phúc khi sống trên quê hương Tam Đảo, được hưởng trọn vẹn những tình yêu bao la của đất mẹ chăm sóc, được sống hồn nhiên vô tư như bao đứa trẻ có tháng hè nghỉ ngơi với gia đình.
Giờ càng lớn, tôi lại càng thêm yêu quý, trân trọng những giờ khắc tuyệt đẹp ấy! Sau giờ khắc của sự im lặng, cuộc sống sẽ nhộn nhịp với những thanh âm diệu kỳ: tiếng chó sủa inh om khắp xóm, tiếng nghé kêu, tiếng bò vàng gọi mẹ,…Tất cả chẳng khác nào bản nhạc đồng quê đa thanh sắc.
Nắng lên đến lưng chừng, khoảng tám giờ sáng, sự gắt gỏng của tia ban mai tựa ông già khó tính. Giọt sương trên cây lá không còn, trả lại vẻ tươi xanh cùng bụi trời. Đám mây trắng biến đi trả lại cả một khoảng trời xanh ngắt như nước đại dương. Các bác nông dân đi làm về, đó cũng là lúc tôi đi chơi cùng vài đứa trẻ con hàng xóm.
Chỉ một khoảnh khắc buổi sớm ban mai, nhưng lại mang đến cho người ta những tình cảm yêu mến lạ kỳ. Tôi sẽ ghi nhớ mãi khoảnh khắc tuyệt đẹp ấy, để rồi mai lớn lên tôi vẫn có một điều tự hào, Vì tình yêu mình mình dành cho đất mẹ, đã từng hồn nhiên vô tư yêu thiên nhiên cuộc sống tha thiết. Để rồi mai đây, khi đô thị hóa phát triển tôi vẫn kiêu sa về một thời yêu thương đẹp đến thế!
Mỗi khi mùa lúa chín đến, làng quê của chúng tôi lại bước vào một khoảnh khắc phấn khích, tràn đầy sự tươi mới và hân hoan. Nhìn khắp cánh đồng lúa nhuộm màu vàng rực rỡ, trái tim tôi cũng như bùng cháy trong một biển cảm xúc khó diễn tả.
Những sớm mai se lạnh tràn ngập không gian, những tia nắng mặt trời đầu ngày như những đốm ánh sáng tinh nghịch, dễ thương, nhẹ nhàng đọng trên ngọn cây, rồi nhảy múa xuống những bông lúa vàng rực rỡ. Cả cánh đồng lúa trở nên như một tấm thảm lụa vàng lung linh dưới ánh nắng. Từng bông lúa đều nặng trĩu với những hạt lúa chín, khiến cho các cây lúa phải cúi đầu xuống vì sự nặng nề, tạo nên một khung cảnh thật đẹp mắt và thú vị. Hương thơm của lúa lan tỏa, phảng phất trong không khí, mang theo một mùi ngọt ngào, gợi nhớ những kỷ niệm dịu dàng. Cánh đồng lúa mà chúng tôi thường hay lặng thầm ghé thăm đọng lại trong tâm trí những hình ảnh ngọt ngào, tươi mát, êm ái như một vòng tay của mẹ hiền.
Bên cạnh cánh đồng, những bà mẹ chúng tôi mang theo liềm và cuốc ra đồng gặt lúa. Từng bông lúa chín vàng rực rỡ lần lượt được thu hoạch, rơi vào đống lúa đầy xe vận chuyển, trên gương mặt mỗi người hiện lên niềm hạnh phúc tràn đầy với mùa màng bội thu này. Những đàn bò chở lúa cũng phát ra những tiếng kêu "ò ò" phấn khích, như những người bạn đồng hành vui vẻ của những người nông dân.
Cánh đồng lúa chín ở vùng quê của chúng tôi mang trong mình vẻ đẹp mộc mạc của cuộc sống quê hương, với hương thơm lúa mới ngào ngạt và niềm hạnh phúc bất tận của những con người trải qua những ngày bội thu tràn đầy niềm vui.