Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
hmm .. mình đọc lại bài thì ko thấy Prăng vượt quá các cám dỗ bằng 1 cách nào hết mình chỉ thấy đoạn : nhưng tôi cưỡng lại được, và ba chân bốn cẳng chạy đến trường. thôi còn lại ko có
bn xem lại đề nhé
Khi nghe tin đây là buổi học tiếng Pháp cuối cùng, Phrăng ban đầu cảm thấy hối hận vì bỏ phí thời gian, không chịu học tiếng Pháp một cách nghiêm túc.
Sau đó, Phrăng cảm thấy vô cùng rầu rĩ vì bản thân không thể đọc bài rành rọt bằng tiếng mẹ đẻ.
Cuối cùng, tâm trạng Phrăng rơi vào sự đau lòng, nuối tiếc.
-Trước khi biết đó là buổi học cuối cùng: Cậu bé Phrăng ham chơi, lười học.
-Nghe thầy thông báo đây là buổi học tiếng Pháp cuối cùng: tiếc nuối, ân hận vì mình đã lười học.
-Thầy gọi lên đọc bài: xấu hổ, ân hận, ước mình có thể đọc bài to, rõ và không bị lỗi.
-Kết thúc buổi học: buồn bã, xúc động trước thầy giáo. Thêm tình yêu với tiếng Pháp.
- Khi đến muộn, thái độ của thầy Ha-men: dịu dàng, không trách phạt mà thầy tự trách mình
- Những điểm khác lạ trong quang cảnh buổi học cuối cùng:
+ Trên đường đến trường thấy nhiều người tập trung trước trụ sở xã
+ Khi đến lớp, thấy không khí buổi học yên lặng khác thường
+ Thầy Ha-men mặc áo rơ-đanh-gốt màu xanh, diềm lá sen, đội mũ tròn lụa đen thêu
+ Dân làng phía cuối lớp lặng lẽ, buồn rầu
- Khi biết đây là buổi học cuối cùng bằng tiếng Pháp: tự giận mình đã lười học, ham chơi. Chưa bao giờ thấy hiểu bài đến thế. Choáng váng, xấu hổ, ân hận, say sưa nghe thầy giảng bài.
- Trước buổi học: Phrăng định trốn học nhưng cưỡng lại được và vội vã đến trường.
-Những điều khác lạ trên đường đến trường và không khí trong lớp học khiến Phrăng ngạc nhiên.
- Khi biết đây là buổi học tiếng Pháp cuối cùng, Phrăng thấy choáng váng, sửng sờ, tiếc nuối, ân hận và tha thiết muốn được trau dồi học tập tiếng Pháp.
Vào sáng diễn ra buổi học cuối cùng, chú bé Phrang nhìn thấy điều khác lạ:
+ Có nhiều người đứng trước bảng dán cáo thị
+ Trường học không ồn ào như thường ngày mà “bình lặng”
+ Không khí trong lớp trang trọng, Ha-men mặc lễ phục, thầy dịu dàng không giận dữ
+ Có thêm cụ Hô-de, bác phát thư, và người dân làng ngồi trong lớp
=> Báo hiệu buổi học bằng tiếng Pháp cuối cùng, điều được niêm yết ở trụ sở xã
- Trước giờ học:
+ Cậu bé Phrăng định trốn học vì muộn giờ và không thuộc bài, nhưng cậu cưỡng lại được.
+ Trên đường đến trường, cậu nhận thấy nhiều điều khác lạ. Nhưng tất cả mới chỉ khiến cậu ngạc nhiên thôi chứ chưa có 1 cảm xúc nào khác.
+ Khi tới lớp, cậu càng ngạc nhiên hơn vì thấy thầy Ha-men mặc lễ phục, không nổi cáu khi cậu đến muộn, cuối lớp có cả dân làng ngồi dự.
=> Phrăng là chú bé hồn nhiên.
- Trong buổi học:
+ Khi nghe thầy Ha-men thông báo đây là buổi học tiếng Pháp cuối cùng thì Phrăng vô cùng choáng váng, ân hận, tự giận chính mình trước đây đã quá ham chơi nên bây giờ mới chỉ biết tập toạng viết chữ.
+ Càng thấm thía lời thầy Ha-men, Phrăng càng chăm chú nghe giảng, càng để tâm vào lời giảng của thầy và kinh ngạc thấy sao hôm nay mình hiểu bài đến thế.
+ Phrăng rất cảm phục người thầy của mình, nhận ra tình cảm của thầy đối với học sinh, đối với ngôn ngữ dân tộc và thầm biết ơn thầy.
=> Phrăng là chú bé nhạy cảm.
- Đánh giá nhân vật: Cậu bé Phrăng trong Buổi học cuối cùng là cậu bé hồn nhiên, ham chơi như bao đứa trẻ khác nhưng lại cũng rất nhạy cảm. Cậu bé từ ngạc nhiên ngỡ ngàng đến ân hận, hối tiếc và trân trọng từng phút giây trong buổi học cuối cùng.
Đối với việc học tiếng Pháp, Phrang rất ngại, chú bé thích rong chơi hơn là học những quy tắc phân từ
- Khi không thuộc bài, Phrang rất ân hận
+ Cậu bé ước có thể đọc tiếng Pháp “thật to, dõng dạc, không vi phạm một lỗi nào”
+ Cậu cảm thấy cuốn sách tiếng Pháp như “người bạn cố tri”
+ Thấy bài giảng của thầy dễ hiểu, cậu yêu mến thầy nghiêm khắc Ha-men
=> Buổi học cuối cùng đã khiến cho Phrang thay đổi hoàn toàn thái độ, tình cảm và suy nghĩ: ham thích học tiếng Pháp hơn.
✿eə❤là các bạn sai chyws tui laf khoong sai bao giowffw ddaau nha