Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Hai câu đầu trong bài thơ ” Cảnh khuya” đã vẽ nên cảnh núi rừng Việt Bắc rất tài tình, thơ mộng trong đêm trăng khuya. Ngay vừa " đặt chân" vào bài thơ, tác giả đã sử dụng biện pháp so sánh tiếng suối chảy êm đêm với “tiếng hát xa” của con người. Nghệ thuật lấy động tả tĩnh đặc sắc làm nổi bật lên cảnh rừng khuya tĩnh lặng, yên ả nhưng không hoang vu, tĩnh lặng. Bởi phép so sánh ấy đã làm cho tiếng suối thêm một màu tươi mới. Lấy con người làm chủ để làm cho khung cảnh núi rừng là cách mà tác giả sử dụng cho bài thơ của mình thêm phần gần gũi, thân mật. "Bước vào" câu thứ hai hình ảnh vầng trăng tươi sáng gợi lên một bầu khí diễm lệ đến khó tả, điệp ngữ "lồng" được điệp lại ba lần thật là hay, thật đắt điệu, bắt tai. Bài thơ tuy chỉ có hai màu đen trắng nhưng ta đã tưởng tượng ra trăm nghìn màu sắc lung linh bởi cái gọi là thiên nhiên trong tác giả đã giúp ông tô màu lên bức vẽ khiến nó trở nên thêm phần sinh động. Ta như xao xuyến, bồi hồi trước bức tranh đêm trăng lung linh, huyền ảo. Bức tranh được thêu dệt bởi tầm cao của trăng, tầng trung của vòm cổ thụ cùng tầng thấp của lá, hoa. Chỉ với hai câu thơ, nhưng đã phần nào gợi ta hết cái mong muốn hòa mình vào thiên nhiên, chìm đắm trong vẻ đẹp tươi sáng một màu xanh thơ mộng của một tâm hồn cao đẹp - vị lãnh tụ thời xương máu Hồ Chí Minh.
Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ
Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà
Hai câu thơ cuối gíup ta thấy rõ hơn con người của Bác. Một con người yêu thiên nhiên tha thiết nhưng cũng chính vì yêu thiên nhiên mà luôn lo cho sự nghiệp của đất nước.Đây chính là nỗi lòng, là tâm tình của thi nhân, của vị lãnh tụ.Đồng thời ta cũng có thể thấy Bác Hhồ của chúng ta dẫu bận trăm công nghìn việc nhưng Bác vẫn dành thời gian để chiêm nghưỡng thiên nhiên. Có lẽ thiên nhiên chính là người bạn giúp Bác khuây khoả, bớt đi sự vất vả mà hàng giò hàng phút Bác phải chăng chở suy tư. Từ đây ta nhân thấy Bác là một người luôn biết hài hoà giữa công việc với tình yêu thiên nhiên.Và càng yêu thiên nhiên thì trách nhiệm đối với công việc càng cao bởi ta có thể nhận thấy đằng sau hình ảnh người ung dung ngắm trăng đó là một nõi khao khát về một đất nứơc thanh bình, để ngày ngày con người đc sống tự do, hạnh phúc. Dường như trong Bác luôn xoáy sâu câu hỏi: Biết đến bao giờ đất nứơc mới đc tự do để con người thoả sức ngắm trăng? Đọc đến đây ta càng hiểu rõ hơn con người của Bác đó là một người luôn canh cánh trong lòng nỗi lo vì dân vì nước.Vì đất nước Bác có thể hi sinh tất cả.
☞╯???ঌ hìn như bạn chép sai chính tả rồi thì phải?!
-Bác Hhồ
-chiêm nghưỡng
-chăng chở
NHƯNG DẪU SAO CŨNG CÁM ƠN BẠN RẤT NHIỀU!~ARIGATOU~<3
refer
Bài thơ Ngắm Trăng là bài thơ được trích trong nhật ký Trong Tù của Hồ Chí Minh là bài thơ tứ tuyệt Giản dị mà hàm sức cho thấy tình yêu thiên nhiên đến say mê và phong thái ung dung của Bác Hồ ngay cả khi trong cảnh ngục tù tối tăm trong đó hai câu thơ cuối là hai câu thơ thể hiện rõ chắc nghệ sĩ Hòa huyện với chất chiến sĩ cách mạng của Bác từ phòng gian tăm tối bác hướng tới vầng trăng nhìn ánh trăng tâm hồn thêm thư thái song sát nhà tù không thể ngăn cách được người tù và vầng trăng máu và bạo lực không thể nào dìm được hân lý vì người tù cách mạng đây là một thi sĩ chiến sĩ vĩ đại câu cuối nói về Vầng Trăng Trăng được nhân hóa có ánh mắt nét mặt và tâm tư trở thành một người bạn tri ân tri kỷ đến chốn ngục tù tăm tối thăm Bác Trăng Và Phát triên ngô đối diện Đàm Tâm thông nhau qua ánh mắt hai câu cuối Được cấu trúc Đăng đối nên sự cân xứng giữa người và Trăng chắc nghệ sĩ hòa nguyện trong Bác.
Bài thơ Ngắm Trăng là bài thơ được trích trong nhật ký Trong Tù của Hồ Chí Minh là bài thơ tứ tuyệt Giản dị mà hàm sức cho thấy tình yêu thiên nhiên đến say mê và phong thái ung dung của Bác Hồ ngay cả khi trong cảnh ngục tù tối tăm trong đó hai câu thơ cuối là hai câu thơ thể hiện rõ chắc nghệ sĩ Hòa huyện với chất chiến sĩ cách mạng của Bác từ phòng gian tăm tối bác hướng tới vầng trăng nhìn ánh trăng tâm hồn thêm thư thái song sát nhà tù không thể ngăn cách được người tù và vầng trăng máu và bạo lực không thể nào dìm được hân lý vì người tù cách mạng đây là một thi sĩ chiến sĩ vĩ đại câu cuối nói về Vầng Trăng Trăng được nhân hóa có ánh mắt nét mặt và tâm tư trở thành một người bạn tri ân tri kỷ đến chốn ngục tù tăm tối thăm Bác Trăng Và Phát triên ngô đối diện Đàm Tâm thông nhau qua ánh mắt hai câu cuối Được cấu trúc Đăng đối nên sự cân xứng giữa người và Trăng chắc nghệ sĩ hòa nguyện trong Bác.
Mở đoạn:
- G.t bài thơ trên.
- Dẫn dắt vào đoạn thơ.
Thân đoạn:
- Khái quát nội dung đoạn thơ trên:
+ Là cái nhìn của Bác về vẻ đẹp của thiên nhiên: tiếng suối, trăng, bóng, hoa vào khuya.
+ Là những dòng tâm trạng, cảm xúc lo lắng tình hình nước nhà bấy giờ của Bác.
- Trong thời gian khuya vắng, Bác không thể ngủ vì lo cho đất nước. Hoàn cảnh ấy, tình yêu thiên nhiên trong lòng Bác trỗi dậy.
+ Bác cảm nhận trước tiên là âm thanh, đó là tiếng suối róc rách như mọi hôm. Dù chẳng có gì đặc biệt nhưng Bác lại nghe ra tiếng hát ở xa, qua điều này ta thấy được chính tình yêu thiên nhiên đã gợi ra sự liên tưởng độc đáo của người. (câu mở rộng thành phần)
+ Tiếp đó là cảnh vật, một hình ảnh kỳ diệu được hiện ra trong đầu con người yêu thiên nhiên: trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa. Cứ sự vật này lớn hơn lồng vào sự vật nhỏ hơn. (câu bị động)
-> Trăng thì để cây cổ thụ vào lòng và cái bóng của cây cổ thụ to lớn lại ôm những bông hoa nhỏ nhắn vào lòng.
-> Thực là một khung cảnh đẹp đẽ nhưng chỉ có người có tình yêu thiên nhiên sâu sắc như Bác mới có thể diễn đạt những vẻ ấy một cách trơn tru có sức hút.
-> Bởi điệp ngữ "lồng" càng cho ta cảm rõ sự nhốt lại, sự lớn hơn lồng vào sự nhỏ hơn. Ta biết được cái nhỏ còn có cái nhỏ hơn.
- Kế tiếp, sự nhân hóa hiện lên: cảnh khuya vẽ người chưa ngủ và sự so sánh " như vẽ người chưa ngủ" lại càng làm cho tâm tình của Bác bộc rõ sau khi nghe tiếng suối, ngắm nhìn nhiên nhiên.
+ Bác ngắm cảnh khuya tối vắng, tâm tình Bác dành cho người chưa ngủ lo cho nỗi nước nhà. Ta thấy được "người chưa ngủ" có một tình yêu to lớn dành cho đất nước quê hương mình.
Kết đoạn:
- Khẳng định lại tình yêu thiên nhiên và tình yêu tổ quốc của Bác.
Gợi ý cho em các ý để em viết nhé:
Mở bài: Giới thiệu về tác giả HCM và tác phẩm Cảnh khuya (Hoặc em có thể giới thiệu cả về tác phẩm ''Nhật kì trong tù'')
Giới thiệu về 2 câu thơ (Đây là 2 câu thơ đầu của bài thơ)
Thân bài:
''Tiếng suối trong như tiếng hát xa''
+ Tác giả cảm nhận tiếng suối reo bằng thính giác
+ BPTT so sánh đã làm cho tiếng suối càng trở nên du dương, êm dịu trong đêm khuya thanh vắng
+ Tiếng suối được so sánh với ''tiếng hát xa'' cho thấy âm thanh từ xa vọng về, nhẹ nhàng nhưng để lại ấn tượng cho người nghe
=> Bác đã cảm nhận tiếng suối bằng một tâm hồn tinh tế, các giác quan nhạy bén và của một người có tinh thần yêu thiên nhiên.
''Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa''
+ Bóng trăng rộng lớn bao la phủ lên những cây cổ thụ trong rừng
+ Bóng các cây cổ thụ lại nhẹ nhàng ôm lấy các cây hoa, làm cho chúng như một bức tranh duyên dáng.
+ Điệp từ ''lồng'' đã được Bác sử dụng một cách đắt giá, khiến nó trở thành ''nhãn tự'' của câu thơ, giúp cho người đọc cảm nhận mọi vật như đang hòa vào nhau.
=> Bác đã quan sát vô cùng tinh tế, hữu tình.
''Cảnh khuya như vẽ, người chưa ngủ,''
+ Tình yêu thiên nhiên của Bác gắn liền với nỗi lo đất nước. Bác tuy bận trăm công ngàn việc nhưng vẫn dành thời gian để thưởng thức ánh trăng, thiên nhiên
+ Đây là nỗi lòng của vị lãnh tụ. Và có lẽ thiên nhiên chính là người bạn giúp Bác quên đi những âu lo.
''Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà.
+ BPTT điệp ngữ đã thể hiện sự suy tư, âu lo rất lớn của Người. Càng yêu thiên nhiên thì Người càng lo cho đất nước, nỗi khát khao về một đất nước yên bình khiến Người khắc khoải và không thể ngủ yên.
=> Bác đã thể hiện rõ tình cảm của mình dành cho đất nước.
Kết bài.
Bày tỏ suy nghĩ về cả bài thơ.
Câu bị động gợi ý: Đất nước được Người lo lắng kể cả khi ngắm trăng.
Câu mở rộng thành phần gợi ý: Bài thơ đã thể hiện tình yêu thiên nhiên và nỗi lòng của Bác, chưa một phút nào Người ngừng mong về một đất nước độc lập tự do.
_mingnguyet.hoc24_