Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Hình ảnh ngọn gió.
Vì:
- Thể hiện sự sâu sắc, ẩn dụ về việc mẹ luôn dõi theo từng bước người con đi với sự yêu thương vô bờ bến.
- Bộc lộ lên cảm xúc của người con qua đoạn thơ mà một đoạn thơ muốn hay thì điều quan trọng nhất là sự ý nghĩa và tình cảm trong từng câu thơ.
Tham khảo :
Tình Mẫu tử - Tình mẹ con, xưa nay vẫn được coi là thứ tình cảm thiêng liêng nhất. “Con dù lớn vẫn là con của mẹ / Đi hết đời, lòng mẹ vẫn theo con.” Chỉ bằng 2 câu thơ ngắn (gói gọn trong 16 tiếng), nhà thơ Chế Lan Viên đã giúp ta hiểu rõ hơn sự cao cả của tình mẹ. Vâng, con dù đã lớn, đã trưởng thành nhưng con mãi mãi “vẫn là con của mẹ”. Tình thương yêu của mẹ dành cho con vẫn luôn tràn đầy, không bao giờ vơi cạn. Và dù có “đi hết đời” (sống trọn cả cuộc đời) thì tình thương của mẹ với con vẫn còn sống mãi, “vẫn theo con” để quan tâm, lo lắng, giúp đỡ con, dẫn đường chỉ lối và tiếp cho con thêm sức mạnh, giúp con chống chọi và vượt qua mọi thử thách của cuộc đời.
Thế mới biết, tình mẹ bao la như biển Thái Bình...Thế mới biết, tình mẹ dành cho con thật là to lớn, thật là vĩ đại. Có thể nói, đó là một tình yêu thương mãnh liệt, vô bờ bến, một tình yêu thương bất tử, trường tồn mãi mãi cùng thời gian.
Tham khảo :
Từ xưa đến nay, mỗi khi nhìn thấy hình ảnh người mẹ - người đã mang nặng đẻ đau, chịu bao gian lao vất vả để nuôi ta khôn lớn là chúng ta lại nhớ đến một tình cảm bao la, chân thành và ấm áp. Dù chúng ta có ở đâu đi chăng nữa thì đôi mắt mẹ vẫn dõi theo ta, vẫn cùng ta bước đi trên con đường trưởng thành. Đó là tình mẫu tử - tình cảm thiêng liêng và quý giá nhất trên cõi đời này. Hồi còn thơ bé, mỗi lần vấp ngã, ta đều cất tiếng gọi mẹ để được mẹ ôm vào lòng và vỗ về, an ủi. Vòng tây của mẹ luôn dang rộng để chào đón chúng ta, nó ôm gọn cả những nỗi đau không thể nào xoa dịu. Cứ nhớ đến người phụ nữ tần tảo và hiền dịu ấy, nước mắt tôi lại trào ra, như một sự cảm thông dành cho người mẹ đã nuôi lớn tôi từng ngày. Chỉ qua hai câu thơ ngắn ngủi, nhà thơ Chế Lan Viên đã gửi đến người đọc mộ thông điệp giàu cảm xúc: Đừng bao giờ biến mình thành một người con bất hiếu, đừng bao giờ quên ơn nghĩa của người mẹ mà ta luôn kính trọng.
Tham khảo
Buổi sáng chủ nhật, em cùng mẹ chuẩn bị bữa cơm trưa cho gia đình. Hôm ấy, mẹ mặc một chiếc tạp dề màu xanh. Mẹ lấy đồ trong tủ lạnh ra rửa rồi gọt cắt nhanh thoăn thoắt. Chỉ một lát củ, quả đã biến thành những hình thù rất đẹp mắt và dễ thương. Sau khi chuẩn bị các nguyên liệu cho các món ăn, mẹ bắt tay vào nấu nướng. Mẹ bật bếp lên. Đầu tiên là mẹ chiên cá. Cá sôi xèo xèo trên bếp. Với đôi bàn tay nhỏ nhắn, mẹ lật cá qua lại, miếng cá vàng ươm tỏa mùi thơm phức. Tiếp theo là mẹ nấu canh, luộc rau, xào rau. Mẹ làm việc rất tập trung. Khuôn mặt mẹ đỏ hồng, rạng rỡ và tràn ngập niềm vui. Trán lấm tấm mồ hôi, mấy sợi tóc xoà xuống trông mẹ rất xinh. Các món ăn đã được nấu xong, mẹ nhanh nhẹn cho đồ ăn ra đĩa và trang trí thật đẹp mắt. Mùi thơm của các món ăn toả ra thơm phức làm cho cả nhà ai cũng thấy đói bụng. Cả nhà ngồi vào bàn ăn thưởng thức thành quả lao động của mẹ.
Buổi sáng chủ nhật, em cùng mẹ chuẩn bị bữa cơm trưa cho gia đình. Hôm ấy, mẹ mặc một chiếc tạp dề màu xanh. Mẹ lấy đồ trong tủ lạnh ra rửa rồi gọt cắt nhanh thoăn thoắt. Chỉ một lát củ, quả đã biến thành những hình thù rất đẹp mắt và dễ thương. Sau khi chuẩn bị các nguyên liệu cho các món ăn, mẹ bắt tay vào nấu nướng. Mẹ bật bếp lên. Đầu tiên là mẹ chiên cá. Cá sôi xèo xèo trên bếp. Với đôi bàn tay nhỏ nhắn, mẹ lật cá qua lại, miếng cá vàng ươm tỏa mùi thơm phức. Tiếp theo là mẹ nấu canh, luộc rau, xào rau. Mẹ làm việc rất tập trung. Khuôn mặt mẹ đỏ hồng, rạng rỡ và tràn ngập niềm vui. Trán lấm tấm mồ hôi, mấy sợi tóc xoà xuống trông mẹ rất xinh. Các món ăn đã được nấu xong, mẹ nhanh nhẹn cho đồ ăn ra đĩa và trang trí thật đẹp mắt. Mùi thơm của các món ăn toả ra thơm phức làm cho cả nhà ai cũng thấy đói bụng. Cả nhà ngồi vào bàn ăn thưởng thức thành quả lao động của mẹ.
Em tham khảo !
Rời mái trường Tiểu học thân thương, ai cũng mang trong mình một cảm xúc buồn vui khó tả. Mới ngày nào em còn là một học sinh lớp một lạ lẫm vậy mà bây giờ em đã sắp phải tạm biệt mái trường Lê Quý Đôn thân thương này. Ở đây, em đã có bao kỉ niệm đầy lý thú của tuổi học trò. Năm năm trôi qua thật nhanh, vậy là em sắp lên cấp II, em sẽ phải tạm biệt ngôi trường Lê Quý Đôn yêu quý. Tại đây, em đã trải qua biết bao tiết học lý thú, bổ ích, đã có bao kỉ niệm buồn vui của tuổi học trò. Mái trường đã mang đến cho em bao người bạn tốt, có bao thầy cô kính yêu. Khi xa trường, em sẽ không quên các thầy, các cô, những người đã cho em một chân trời tri thức rộng lớn, chắc em sẽ nhớ lắm những người bạn thân của mình. Phượng đã nở, ve đã kêu gọi hè về, giờ phút chia tay đã đến, có bao điều em muốn nói với thầy cô, bạn bè, nhưng sao mà khó vậy? Em chỉ biết kính chúc thầy cô ở lại mạnh khỏe, chúc bạn bè thi tốt, chúc các em học sinh ở lại học tập tốt. Sẽ mãi mãi em không quên trường Tiểu học Lê Quý Đôn thân yêu – nơi đã chắp cánh ước mơ cho em.
bạn phải viết là : (hãy nêu cảm nhận của bạn ở đoạn thơ trên ) chứ bạn
cảm nhận của mình là người mẹ đã hi sinh tất cả chỉ vì đứa con bé bỏng của mình hãy biết ơn và kinh trng người mẹ của bạn . ( đối với người khác mẹ bạn chỉ là 1 người bình thường không ai biết mẹ đã hi sinh vì chúng ta như thế nào .......... mik lười ghi quá :V nên mx chấm chấm chấm )
đó là cảm nhận của mik về bài thơ trên còn bạn thế nào thì tùy bạn
thấy đúng thì tick cho mik nha
Hok Tốt
( •̀ ω •́ )✧
Ba mẹ con cảm thấy thật yêu mến cuộc đời này vì họ được ở bên nhau thật bình yên, được ngắm nhìn thế giới tươi đẹp.