Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Tôi đã thuộc khu vườn, có thể vừa nhắm mắt vừa đi mà không chạm vào vật gì.
- Bố thường hay đố tôi tìm ra bố
- Hai bố con trò chuyện giống như những người bạn
Bố trồng nhiều hoa, bố làm cho tôi bình tưới nhỏ, bố bảo tôi nhắm mắt lại dẫn đi chạm từng bông hoa để đố xem đó là hoa gì
Thế giới nhân vật trong tác phẩm là những con người thật đáng yêu. Mỗi người đều mang nét cá tính riêng nhưng đều giống nhau ở sự tích cực làm việc xã hội.
- Chi tiết được lặp lại trong những lời nói của nhân vật Mon là “Anh bảo…”
Hai trở ngại trong việc đọc sách được nêu trong đoạn văn:
- Sách nhiều khiến người ta không chuyên sâu:
+ Ngày trước sách ít, “có người đọc đến bạc đầu mới hết một quyển kinh” nhưng đọc nghiền ngẫm nên đã thấm vào xương tủy.
+ Ngày nay, những học giả trẻ đọc nhiều sách nhưng chỉ “lướt qua”, như vậy chỉ là “hư danh nông cạn”.
- Sách nhiều khiến người đọc lạc hướng: Số lượng lớn sách sẽ khiến con người “tham nhiều mà không thực chất”, không phân biệt được những “tác phẩm cơ bản đích thực” với “những cuốn sách “vô thưởng vô phạt”.
Chi tiết miêu tả ngoại hình và cử chỉ của các nhân vật: “ tía nuôi tôi vung tay một cái phạt ngang nhánh gai và lôi phăng nhánh gai vứt sang một bên… thằng cò đội cái thúng to tướng… còn tôi quảy tòn ten một cái gùi bé... con Luốc chạy tung tăng sục sạo trong các bụi cây.”
Có ba cuộc hỏi – đáp giữa các nhân vật với nhau trong đoạn: ông – bố, ông – tôi, tôi – ông