Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Thể hiện đức tính đoàn kết, thương người và mong muốn đuổi được giặc xâm lược và đánh bại chúng.
Chi tiết bà con làng xóm vui lòng góp gạo nuôi cậu bé Gióng là một chi tiết đặc biệt. Gióng là đứa con của nhân dân, được nhân dân nuôi nấng. Sức mạnh của Gióng là sức mạnh của nhân dân, sức mạnh của tinh thần đồng sức, đồng lòng. Chi tiết này đã thể hiện lòng yêu nước nồng nàn và tinh thần đoàn kết của nhân dân ta.
Giải
Quãng đường thứ hai dài là:
48 : 3 = 16 (km)
Cả hai quãng đường dài là:
Ban co the dan dat tu hlv đen doi truong roi tuong ban hiu chua😂
…Cũng đã gần mười năm, người hâm mộ Việt Nam mới có dịp được sống trong cảm giác hạnh phúc đến tột cùng như thế này. Lần này không phải trước Thái Lan mà ở một vị thế khác: Một trong bốn đội tuyển U23 xuất sắc nhất châu Á. Có lẽ cũng như tôi, chẳng ai tin rằng U23 Việt Nam sẽ làm được điều tưởng như không tưởng thế này… Kỳ tích, lịch sử hay cú đột phá ngoạn mục. Tất cả đều đúng. Và dù một ngày trôi qua nhưng trong tôi vẫn lâng lâng niềm vui khó tả. Tôi cảm thấy thật may mắn khi có thể theo dõi gần trọn vẹn 150 phút thi đấu của đội tuyển Việt Nam tối thứ 7. Ba giờ đồng hồ đã đưa tôi khám phá hành trình đỉnh cao của bóng đá với bao cảm xúc lẫn lộn: có vui mừng, có hụt hẫng và tiếc nuối, có hi vọng và hồi hộp để rồi vỡ òa trong niềm vui chiến thắng.
…Chiến thắng của đội tuyển U23 Việt Nam thực sự đã làm nức lòng hơn 90 triệu người dân ở quê nhà. Nếu có ai hỏi tôi rằng, chiến thắng của U23 Việt Nam là nhờ đâu thì tôi có thể khẳng định rằng trong chính tinh thần thi đấu quả cảm. Chiến thắng này cũng đã có ý nghĩa to lớn trong việc khơi gợi giáo dục về tinh thần thi đấu trong cuộc sống. Cuộc sống chúng ta cũng như một cuộc đấu luôn tiến về phía trước, nếu ai không tiến lên thì sẽ tụt lại và ngày càng lạc hậu…
Chiến thắng của đội tuyển U23 Việt Nam cũng khơi gợi, giáo dục tình yêu Tổ quốc. Tình yêu Tổ quốc sẽ làm nên sức mạnh to lớn để làm nên lịch sử...
BÙI TIẾN DŨNG
Có những cảm xúc như thế…hồi hộp, thổn thức khi dõi theo trận đấu của các cầu thủ; lo sợ, hoảng hốt khi chứng kiến những con người can trường ấy bị chấn thương hay chèn ép, xử phạt bất công trên sân cỏ; rồi sau bao tâm trạng hỗn độn vẫn là một cái kết có hậu của một câu chuyện cổ tích ngoài đời thực: chiến thắng vang dội làm nên kì tích của bóng đá Việt Nam khiến hàng triệu con tim cùng hòa chung một nhịp để hô vang: VIỆT NAM VÔ ĐỊCH… Mừng đến rơi lệ, khóc đến sưng mắt, vui quá nên xúc động đến khó tả, ấy là niềm vui mà chỉ có bóng đá mới mang lại được. Có lẽ, chỉ những khoảnh khắc đáng nhớ này mới khiến ta quên đi mọi bộn bề ngoài cuộc sống để một lòng hướng đến cổ vũ nhiệt tình cho bóng đá nước nhà, tự dưng cảm thấy cuộc sống là một màu hồng và mỗi con người đều dễ thương đến kì lạ!
10 năm, ấy là khoảng thời gian mà chúng ta phải đánh đổi để lập nên kì tích trong những ngày vừa qua. U23 đã vắt kiệt sức lực để đem về chiến thắng khó tin cho toàn dân tộc Việt Nam, đánh bại những đội bóng với thể lực nhỉnh hơn như Irap, Quatar để giành vé vào chung kết U23 Châu Á. Giờ đây , tâm điểm mà người ta hướng đến không phải những câu chuyện ngoài lề bon chen khác, mà trên các trang báo, bản tin hay mạng xã hội cả trong và ngoài nước đều nhắc đến kì tích của những người hùng U23 mà báo Quatar gọi họ với cái tên “Kẻ hạ sát những gã khổng lồ”. Để có được ngày hôm nay, những ngày mà chúng ta ăn mừng với chiến thắng chung cả nước, ngày mà các cầu thủ U23 có thể tự tin chạy thật nhanh, chạy mãi, chạy mãi trên sân để sẵn sàng lao đến phá lưới khung thành đối thủ, tất cả đã đợi chờ trong suốt 10 năm rồi- khoảng thời gian dài ta phải chịu không ít thiệt thòi, bóng đá Việt Nam cứ ra sân nhưng rồi lại ngậm ngùi trong thất bại. Nhưng ta có hối hận không khi phải trải qua từng ấy năm, mới giành lại vẻ vang cho bóng đá nước nhà ? Không, chắc chắn không hoặc nếu có thì hình như mọi thứ đều chẳng quan trọng bằng thứ cảm xúc hỗn độn có được khi chứng kiến lá cờ đỏ sao vàng lại tung bay phấp phới qua từng trận thi đấu. Điều đáng nhớ hơn cả, chúng ta đã trải qua cảm xúc ây cùng nhau, cùng nhau thắp lên niềm tin, cùng nhau làm nên chiến công dữ dội khiến bao bạn bè ngoại quốc phải trầm trồ bàn tán, phải xuýt xoa và kiêng nể. Mọi thứ thật khó tin, nhưng đó là sự thật.
Từ trước đến nay, tôi không phải một fan ruột của bóng đá nên những trận đấu của Việt Nam thường chỉ dõi theo qua các bài báo để xem tỉ số chung cuộc. Và có vài lần tôi cũng từng thở dài mà thất vọng khi chứng kiến bao câu chuyện liên quan đến việc bán độ của cầu thủ Việt Nam. Ấy vậy mà sau tất cả, tôi lại thấy ái ngại khi đọc những lời chửi bới, chê bai của bao con người chung một dòng máu hồng nói về nhau bằng thứ lời lẽ chẳng nghe lọt lỗ tai. Nhìn những cầu thủ nước mình, ra sân rồi lại thua cuộc, chấn thương bao lần nhưng không đánh đổi nổi một bàn thắng, tôi buồn và đau thay các chàng trai ấy. Khi đã khoác trên mình chiếc áo lá cờ đỏ sao vàng, các anh chấp nhận bước vào một trận chiến, có thắng ắt có thua. Có điều nếu thắng sẽ được tung hô khen ngợi hết lời, còn nếu thua thì nhận lại không ít đắng cay. Thời gian trôi qua, những cầu thủ của ta luôn chủ động rèn luyện cả về thể chất lẫn tinh thần, dù khó khăn hay mệt mỏi, dù chấn thương hay áp lực vẫn chỉ tiếp tục kiên trì, giữ vững niềm tin mà thi đấu. Phải chăng chính niềm tin sắt đá ấy đã thổi lên ngọn lửa rừng rực sẵn sàng làm nên kì tích, để rồi hôm nay người dân cả nước nức lòng, thổn thức khôn nguôi trước những bàn thắng lịch sử “một đi không trở lại” của những người hùng trong truyền thuyết khoác áo Việt Nam? Cảm ơn các anh bởi đã giữ lời hứa của mình, rằng một ngày sẽ làm nên điều kì diệu cho bóng đá nước nhà… Các anh là người chịu nhiều thiệt thòi nhất nhưng cũng là những người mạnh mẽ và kiên trì nhất. Cảm ơn cả huấn luyện viên Park Hang Seo- người thầy đã dẫn dắt các cầu thủ chúng ta hết chiến thắng này đến chiến thắng khác- một người đáng để nhân dân Việt Nam và các nước khác trên thế giới ca tụng, nể phục. Cảm ơn Quang Hải, Văn Thanh, Tiến Dũng, Hà Đức Chinh đã tỏ ra bản lĩnh khi bước vào loạt sút luân lưu; cảm ơn đội trưởng Xuân Trường đã thúc đẩy tinh thần cả đội để chúng ta chiên đấu đến hồi còi cuối cùng; cảm ơn thủ môn soái ca Bùi Tiến Dũng đã đốt cháy bao trái tim người dân bằng những cú bắt pelanty đỉnh của đỉnh, kì tích của kì tích;…và từng cái tên khác đứng trong hàng ngũ của đội tuyển Việt Nam- tất cả đều xứng đáng được tung hô. Cảm ơn những mảnh ghép làm nên bức tranh U23 Việt Nam không thể hoàn hảo hơn, sức mạnh tập thể và tinh thần quyết tâm của các chàng trai đã khiến chúng ta không hề nuối tiếc khi đặt niềm tin ở họ!
Những ngày vừa qua, từng ngõ hẻm, căn nhà đến ra ngoài đường phố, trung tâm thủ đô, đâu đâu cũng là những lời tán dương, cơn mưa lời khen về điều U23 đã và đang làm. Nói nhiều, khen nhiều thì sợ bị người ta chê là nhàm, nhưng thôi cũng kệ bởi tất cả đang gạt hết mọi thứ chỉ để dõi theo từng bước chân của thầy và trò U23. Có điều ta cứ thử để ý xem, chính nhờ những trận bóng đá kịch tính, vang dội đã khiến bao con người không kể hoàn cảnh, địa vị ngồi cạnh bên nhau, nắm chặt tay nhau rồi ôm chặt nhau không bỏ, rên lên vì sung sướng trước những bàn thắng lịch sử. Còn nhớ những giây phút lặng im đến rùng rợn, con tim như ngừng đập khi theo dõi các cầu thủ đá pelanty, những quả cuối cùng quyết định trận đấu. Nhớ không những giọt nước mắt rơi xuống, là giọt nước mắt đáng trân trọng khi niềm vui vỡ òa trước bàn thắng của Văn Thanh, Bùi Tiến Dũng đưa ta tiến đến trận chung kết . Chúng ta đã xiết chặt tay, cùng hô vang hai tiếng Việt Nam, triệu con tim hòa làm một. Ra đường ngập màu cờ, khắp nơi vang lên tiếng cười giòn tan, tiếng hô hào chiến thắng… chưa bao giờ thấy không khí cuộc sống “ vui quên Tết” như thế này. Tối thấy hình ảnh bao thanh niên nữ tú giơ lên ngọn cờ Tổ quốc trên khắp các nẻo đường, thấy hình ảnh học sinh trong trường học chạy quanh sân để ăn mừng và cả khoảnh khắc mấy cụ già cũng vì U23 mà sướng đến phát điên, không kìm được cảm xúc. Chúng ta đã ôm nhau thật chặt, dù lạ cũng như đã quen biết từ lâu, ta cũng cùng nhau cười và khóc hết mình trong suốt mấy ngày qua. Mong rằng những khoảnh khắc ấy sẽ diễn ra nhiều hơn, lâu hơn để ta tìm được cái cớ ở bên nhau, cùng nhau hô vang hai tiếng giản dị: VIỆT NAM.
Abraham Lincoln từng nói: “Hai chân tôi không thể bám chặt mãi trên con đường mòn trơn trượt nên cũng có lúc tôi lệch khỏi đường đua cuộc đời. Nhưng dẫu sao, tôi cũng gắng gượng và tự nhủ rằng, đó chỉ là một cú trượt và nó không thể làm tôi gục ngã. “ Đối với các cầu thủ của chúng ta, con đường ấy có lẽ chính là sân cỏ, khi bước vào mỗi trận đấu là một lần bước vào trận chiến với trái bóng, với đối thủ. Thế nhưng ta cũng biết rằng những người anh hùng của ta vẫn luôn bình tĩnh và kiên trì, dù là vấp ngã bao lần cũng chẳng hề gì, vẫn tự gắng gượng từng giây từng phút chớp lấy cơ hội ghi bàn để rồi sau mỗi bàn thắng, các cầu thủ lại hôn lên chiếc áo mang hình quốc kì dân tộc. Chừng nào các anh còn đủ sức để chạy, người hâm mộ sẽ giữ vững niềm tin để chạy theo từng dấu chân của các anh!
15h chiều 27/1/2018, trận chung kết quyết định cái tên cho chức vô địch. Không dám chắc liệu các cầu thủ U23 có tiếp tục làm nên kì tích không, nhưng đối với người Việt Nam, các anh là những người hùng, người chiến thắng rồi. Vậy nên hãy cứ mạnh mẽ , các chàng trai Việt Nam ạ. Khi thi đấu, dù áp lực hay mệt mỏi, cứ đặt tay lên tim, nhìn về phía khán đài… có Việt Nam ở đây rồi! Cảm ơn các anh vì mọi thứ và chúc cho đội tuyển U23 có một cái kết tuyệt đẹp- một kết chuyện có hậu như trong cổ tích.
Với những người đã dõi theo bóng đá Việt Nam trong những ngày qua, tôi chỉ muốn nói rằng chúng ta đã trở thành nguồn tiếp sức, động lực tinh thần cho những cầu thủ ra sân, nên dù kết quả thế nào, ta cũng nên tự hào về kì tích lịch sử này, tin tưởng về con người và đất nước nơi mình được sinh ra. Tự hứa với chính mình, hãy cư xử cho đúng chất của con người Việt Nam nhé!
“Trên tài khoản chính thức mạng xã hội Twitter của Liên đoàn bóng đá Châu Á đã viết: Không thể nào tin nổi, còn hơn cả sự kịch tính của một bộ phim hành động Hollywood. Đã có một trận tứ kết nào của giải Châu Á nào kịch tính như thế này chưa?
Không chỉ riêng tôi mà hơn 90 triệu người Việt Nam cũng đang sống trong cảm xúc lâng lâng sau chiến thắng không tưởng của đội tuyển U23 Việt Nam trước U23 Iraq ngày 20/1. Chiến thắng trên cũng đã khơi gợi trong tôi những suy ngĩ về tinh thần thi đấu và tình yêu Tổ quốc.
Đã nhiều năm trôi qua, người hâm mộ Việt Nam mới lại được sống trong cảm xúc hạnh phúc đến tột cùng này. Nhưng lần này lại ở một vị thế khác, Việt Nam trở thành 1 trong 4 đội xuất sắc nhất Châu Á”, học sinh này viết.
“Sau 90 phút mọi chuyện tưởng như đã kết thúc khi đội bạn vươn lên dẫn trước 2-1 trong hiệp phụ đầu tiên. Nhưng điều mà không ai nghĩ đến đã xảy ra khi Việt Nam lội ngược dòng vươn lên với tỷ số 3-2 và kết thúc hai hiệp phụ với tỷ số 3-3 để đưa trận đấu đến loạt sút luân lưu.
Cuối cùng những trái tim quả cảm, những chiến binh U23 Việt Nam đã làm nên lịch sử với chiến thắng 5-3 trên loạt đấu súng. Từ giây phút đó trên các trang mạng xã hội, truyền thông ngập tràn màu đỏ. Những nỗi lo thường nhật biến mất chỉ còn niềm tự hào dân tộc.
Đã một ngày trôi qua trong tôi vẫn lâng lâng những niềm vui khó tả. Tôi cảm thấy thật may mắn khi có thể theo dõi trọn vẹn trận đấu. Là một học sinh lại là con gái, nên dường như tôi chẳng có hứng thú gì với bóng đá, nhưng không hiểu sao trận đấu này lại mang đến cho tôi một sức hút đến kỳ lạ. Nó khiến tôi ngồi gần 3 tiếng đồng hồ để xem trận bóng, điều mà tôi chưa từng nghĩ mình có thể làm”.
Cả một bài viết đều nằm trong mạch cảm xúc tự hào, vui sướng, hạnh phúc trước những gì mà U23 đạt được, đất nước Việt Nam rạng danh.
Cô học trò viết rất rõ ràng: “Cũng đã gần 10 năm, người hâm mộ Việt Nam mới có dịp được sống trong cảm giác hạnh phúc đến tột cùng như thế này. Lần này không phải trước Thái Lan mà ở một vị thế khác, một trong bốn đội tuyển U23 xuất sắc nhất châu Á.
Có lẽ cũng như tôi, chẳng ai tin rằng U23 Việt Nam sẽ làm được điều tưởng chừng như không thể”.
“Kỳ tích lịch sử hay cú đột phá ngoạn mục, tất cả đều đúng. Và dù đã một ngày trôi qua nhưng trong tôi vẫn lâng lâng những niềm vui khó tả”.
“Là học sinh lại là con gái, tôi dường như chẳng có hứng thú gì với bóng đá. Nhưng không hiểu sao trận đấu này lại có một sức hút kỳ lạ đến như vậy, nó khiến tôi ngồi gần 3 tiếng để xem - điều tôi chưa từng nghĩ mình có thể.
Và rồi khi trận đấu kết thúc tôi cảm thấy thật hạnh phúc với quyết định của mình.
Ba giờ đồng hồ đã đưa tôi khám phá hết hành trình đỉnh cao của bóng đá với bao cảm xúc lẫn lộn, có vui mừng, hụt hẫng và nuối tiếc, có hy vọng và hồi hộp để rồi cuối cùng òa trong niềm vui chiến thắng".
"Để đến bây giờ đã một ngày sau, tôi cứ ngỡ như mình vừa xem xong mà lòng không khỏi bồi hồi.
Những chàng trai U23 Việt Nam, những chiến binh quả cảm, các anh đã quên đi mệt mỏi của bản thân để chiến đấu vì màu cờ sắc áo, vì niềm tin của người hâm mộ và vì chính các anh.
Sau khi trận đấu kết thúc tôi tự hỏi mình rằng: “Phải chăng tôi đã yêu bóng đá”?
Việt Nam mà gặp Quatar,
Một trận tứ kết thật là khó khăn,
Đối thủ thuộc dạng… khó nhằn
Nếu không cố gắng chẳng “ăn” dễ dàng,
Thể lực họ xứng giải vàng,
Kỹ thật, chiến thuật lại càng thấy kinh,
Ta phải chơi thật thông minh
Hiệp đầu tuy đã 2 đều
Hiệp hai ta phải đánh bay team bạn
Chuyền nhanh, ban, bật, cánh chồng, xẻ biên,
Có cơ hội phải sút liền,
Ghi bàn chớp nhoáng, giữ yên sân nhà,
Trả hết nợ cho Quatar
Kaka Việt Nam vô định yeeee
......................................................................................co len doi tuyen viet nam
đội tuyện việt nam tuy ko thắng nhưng đối với người việt nam thì đây là kỳ tích là cố gắng,ai cùng suy nghĩ với mk thì mk nhé
ng cac a ay da het suc oi