K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

20 tháng 1 2019

Chúc mừng mọi người (CTV 1)

20 tháng 1 2019

Cảm ơn bạn

1 tháng 3 2022

TL :

Kerenza

nha

HT

1 tháng 3 2022

Sunny/ Windy

Nhon các bn CLB iu KPOP và VPOP hôm nay mik sẽ công bố nhé Trưởng ban K๖ۣۜIм ßiɳ★ShÚṵ̃ย〠 Phó ban VŨ ĐẶNG MINH THƯ Thư kí 1 ღ๖ۣۜSυʑυƙĭ ๖ۣۜAƙĭηαღ Thư kí 2 ღ нồиɢ☓ℓαм☓(☓тєαм☓ѕσиɢ☓иɢư☓) ︵²ᵏ⁹ Nếu những bn này điều khiển được nhóm thì mik sẽ giữ lun còn ko thì đổi người nhé Luật của các bn trưởng ban , phó ban và 2 bn thư kí...
Đọc tiếp

Nhon các bn CLB iu KPOP và VPOP hôm nay mik sẽ công bố nhé

Trưởng ban K๖ۣۜIм ßiɳ★ShÚṵ̃ย〠
Phó ban VŨ ĐẶNG MINH THƯ
Thư kí 1 ღ๖ۣۜSυʑυƙĭ ๖ۣۜAƙĭηαღ
Thư kí 2 ღ нồиɢ☓ℓαм☓(☓тєαм☓ѕσиɢ☓иɢư☓) ︵²ᵏ⁹

Nếu những bn này điều khiển được nhóm thì mik sẽ giữ lun còn ko thì đổi người nhé

Luật của các bn trưởng ban , phó ban và 2 bn thư kí nhóm như sau:

1. Nhóm có người gây war tranh cãi bắt rời khỏi nhóm 2 ngày

2. Không đc bắt người ko có tội ra khỏi nhóm

3. Phải bik tôn trọng tui ko ăn nói mạnh miệng

4. Người nào trong ban điều khiển nhóm bênh vực người có tội sẽ bị cắt chức

Còn đây là giành cho những bn ko phải là ban điều khiển nhóm:

1. Ko gây war , tranh cãi

2. Bik sai phải sửa

3. Ai vi phạm quá 3 lần bị đuổi ra khỏi nhóm

4. Phải tôn trọng những người điểu khiển nhóm

5. Phải đoàn kết , iu thương lẫn nhau

Đây chính là bản kiểm điểm bị vi phạm 1 lần

Mik tên là :

Mik đã vi phạm vì tội :

Mik hứa sẽ:

Mong các bn tha lỗi vì mik ko làm chủ được bản thân

Mik nhận mức phạt là ra khỏi nhóm 1 ngày

Bản kiểm điểm bị vi phạm 2 lần

Mik tên là :

Mik đã vi phạm vì tội :

Mik sẽ nhận mức phạt ra khỏi nhóm 1 tuần

Bản kiểm điểm bị vi phạm 3 lần

Mik tên là :

Mik đã vi phạm vì tội :

Mik sẽ nhận mức phạt ra khỏi nhóm và ko bao giờ quay lại

Tuy những điều trên khá gắt gỏng nhưng các bn đc thoải mái vui chơi

Bn nào mún vô nhóm thì đây là đơn xin vào nhóm

Tên :

Biệt danh:

Các ca sĩ nhóm nhạc yêu thik:

Cam kết :

Kí tên :

Vd # Anh#

Chúc các bn 1 ngày tốt lành

0
17 tháng 5 2020

ok

17 tháng 5 2020

Bn Tui lạc quan giữa đám đông nhưng khi ở một mình thì lại không! ko bik j thì nói mik nhé

1. Kim tự tháp, đền thờ, ... .

2. Bức tượng Laocoon và các con trai hay còn được gọi là bức gia đình Laocoon:

Bức tượng Aphrodite de Milos hay gọi là tượng thần Vệ Nữ thành Milo

Bức tượng Winged Victory of Samothrace còn được gọi là Nike of Samothrace

( Tham khảo thêm ở link: Top 10 Tác phẩm điêu khắc ấn tượng nhất của người Hy Lạp cổ đại - Toplist.vn )

25 tháng 2 2021

Cám ơn nhé !☺☺

Người phán xử quy tụ dàn diễn viên truyền hình đông đảo, đa dạng, từ gạo cội đến cả những người "ngoại đạo". Trong số đó, ai là người chiếm được cảm tình của khán giả nhiều nhất? Người phán xử được biết đến như một bộ phim đầu tư kỹ lưỡng về mọi mặt. Ít nhất là ở khoản casting với dàn diễn viên hùng hậu và được chọn lựa cân nhắc kỹ càng. Giờ đây, khi bộ phim đã đi qua...
Đọc tiếp

Người phán xử quy tụ dàn diễn viên truyền hình đông đảo, đa dạng, từ gạo cội đến cả những người "ngoại đạo". Trong số đó, ai là người chiếm được cảm tình của khán giả nhiều nhất?

Người phán xử được biết đến như một bộ phim đầu tư kỹ lưỡng về mọi mặt. Ít nhất là ở khoản casting với dàn diễn viên hùng hậu và được chọn lựa cân nhắc kỹ càng. Giờ đây, khi bộ phim đã đi qua quá nửa chặng đường, có lẽ đã đến lúc lập ra một bảng xếp hạng để đánh giá diễn xuất của các diễn viên.

Bảng xếp hạng sẽ gồm 3 phần Xuất sắc, Tròn vai và Diễn chưa đạt. Các cái tên trong mỗi phần được sắp xếp theo thứ hạng diễn xuất từ trên xuống và chỉ là ý kiến đánh giá riêng của chúng tôi.

Xuất Sắc

1. NSƯT Quốc Trọng vai Phan Sơn

Nếu bạn nói NSƯT Quốc Trọng diễn vai Phan Sơn chưa đạt thì bạn đang nói dối! Phan Sơn là nhân vật phụ, ít có tiếng nói trong phim nhưng mỗi lần ông xuất hiện lại gây ấn tượng tốt với khán giả. Tuy không được oai phong hay bản lĩnh như các tay giang hồ trong phim nhưng qua diễn xuất của NSƯT Quốc Trọng, Phan Sơn là một nhân vật rất có màu sắc, thậm chí làm nên những phút diễn xuất thần dù chỉ là một phân đoạn nhỏ tưởng như quá đỗi bình thường của phim.

Siêu diễn viên Hollywood Sir. Michael Caine từng nói "Thà diễn rất hay một vai còn hơn là diễn một vai rất hay". Đó là lý do vì sao vai diễn Phan Sơn xứng đáng đứng đầu bảng xếp hạng này.

2. NSND Hoàng Dũng vai Phan Quân

Đương nhiên nếu không phải vị trí thứ nhất thì vị trí số 2 không ai giành được với NSND Hoàng Dũng. Đây là nhân vật được yêu thích nhất trong những năm gần đây của truyền hình Việt. Dù nhân vật này được xây dựng quá tốt nhưng nếu không phải người có diễn xuất cao tay như NSND Hoàng Dũng thì chưa chắc Phan Quân đã tạo nên một cơn sốt đến như vậy.

3. NSƯT Trung Anh vai Lương Bổng

NSƯT Trung Anh vốn quen mặt khán giả với những vai diễn hiền lành, khắc khổ. Ít ai dám nghĩ ông có thể vào một vai giang hồ "cứng" đạt đến như vậy. Từ ngoại hình đến biểu cảm đều hoàn toàn thuyết phục người xem. Có thể nói trong bộ phim này màn trình diễn của NSƯT Trung Anh gần như ngang ngửa với NSND Hoàng Dũng.

4. Doãn Quốc Đam vai Tú Vịt

Tú Vịt do Doãn Quốc Đam thể hiện không thể so sánh với các vai diễn ở trên nhưng vẫn xứng đáng đứng ở cuối bảng xếp hạng các vai xuất sắc. Diễn xuất của Quốc Đam tạo ra một nhân vật rõ nét và tương đối có màu sắc riêng.

Tú Vịt tuy là nhân vật phản diện nhưng cũng nhận được khá nhiều yêu quý từ phía khán giả. Điều quan trọng là sự mưu mô và thận trọng của nhân vật này rất thuyết phục khán giả, khiến người xem cảm nhận rằng đây là nhân vật thật đang có những suy nghĩ thật.

Tròn Vai

1. Việt Anh vai Phan Hải

Phan Hải là một màu sắc rất mới trong phim truyền hình Việt và tạo nên cơn sốt ngay từ lần đầu ra mắt khán giả. Việt Anh tỏ ra rất thuyết phục trong vai diễn và khiến người xem có cảm giác vai diễn này sinh ra để giành cho anh vậy. Tuy nhiên càng về sau, Phan Hải càng lộ ra là vai diễn một màu và việc duy trì một phong cách diễn từ đầu của nhân vật hoá ra lại không hay.

2. Trọng Hùng vai Trần Tuấn

Trọng Hùng là diễn viên chưa quen mặt lắm với khán giả. Có lẽ do các vai diễn trước đây của anh chưa được đa dạng và ấn tượng. Tuy nhiên ở Trần Tuấn, ta thấy được sự dụng tâm và dụng công của người diễn viên. Nhìn riêng ngoại hình của nhân vật, ta đã cảm nhận được cá tính và suy nghĩ của nhân vật rồi. Những trường đoạn khó của Trần Tuấn trong phim Trọng Hùng cũng làm tốt, không có vấn đề gì. Nếu có gì để nói về nhân vật này, thì đó là 2 chữ "vừa vặn".

3. NSƯT Thanh Quý vai Hồ Thu

Đây là kiểu vai điển hình trong một cốt truyện điển hình. Vì vậy dưới sự cao tay của NSƯT Thanh Quý, vai diễn này không khó xử lý. Tuy nhiên cũng không có nhiều đột phá. Điều này cũng dễ hiểu vì tuyến nhân vật nữ được xây dựng chìm hơn hẳn tuyến nam.

4. Bảo Anh vai Bảo Ngậu

Bảo Anh không quá khó khăn để khiến khán giả nghi ngờ mình là cảnh sát chìm vì... anh là diễn viên chuyên trị vai cảnh sát. Sự khôn ngoan, lém lỉnh của anh vốn là sở trường cho các vai công an giờ đây áp dụng lại cho vai diễn giang hồ Bảo Ngậu cũng tạo hiệu ứng tốt không kém. Vẫn là bài cũ... nhưng áp dụng cho vai diễn mới cũng là một cách tốt để thể hiện nhân vật.

5. Anh Đức vai Khải Sở Khanh

Nhân vật Khải Sở Khanh xuất hiện muộn nhưng đã nhanh chóng đóng vai trò cây hài cho cả bộ phim. Sau này kết hợp với Phan Hải tạo thành một "cặp đôi hoàn cảnh" rất hài hước và đáng nhớ. Ai cũng phải công nhận là Anh Đức diễn rất đạt những kiểu vai như thế này.

Diễn chưa tốt

1. Hồng Đăng vai Lê Thành

Hồng Đăng có ngoại hình khá phù hợp với kiểu nhân vật điềm tĩnh và nghiêm túc như Lê Thành. Tuy nhiên anh mới chỉ làm tốt được phần nữa của vai diễn. Lê Thành thực ra giống như là phiên bản vũ trụ song song của các vai trước đó của Hồng Đăng. Chỉ có điều ở trong vũ trụ Người phán xử, soái ca này là kẻ thừa kế của ông trùm tội phạm. Phần "soái ca" thì không có gì đáng nói nhưng phần "hoàng tử tội phạm" thì không đạt.

Khá đáng tiếc vì anh đã không tận dụng cơ hội để tạo điểm nhấn với một vai tốt như thế này. Nếu không anh phải tìm đến một kiểu vai khác có ngoại hình quyết liệt và dữ dội hơn, giống như đạo diễn Trần Khải Ca (người từng hợp tác với cả Huỳnh Hiểu Minh và Kim Thành Vũ) từng nói: "Đẹp trai quá thì chẳng doạ được ai".

2. Chu Hùng vai Thế Chột

Chu Hùng có sở trường là các vai trùm phản diện, bạo chúa giang hồ. Tuy nhiên, vai Thế Chột của ông khá một màu và thiếu thống nhất. Ông có sẵn một tạo hình gân guốc, hằm hố rất ấn tượng. Tuy nhiên rất tiếc lại không thể tận dụng để trở nên thuyết phục hơn với khán giả.

3. Đan Lê vai Diễm My

Đan Lê là tay ngang nên có thể thông cảm được cho diễn xuất của cô trong phim. Vả lại, kịch bản đã thiết kế sẵn cho vai diễn của cô không cần phải thể hiện nhiều. Tuy nhiên, khi đi vào những đoạn khó hay đứng cạnh một tên tuổi khác, diễn xuất yếu rất dễ bị lộ ra. Nhất là trong những đoạn flash-back về thời sinh viên, khán giả giường như cảm thấy Đan Lê đang cố gắng biến mình thành trẻ con trong khung hình.

4. Lưu Đê Ly vai Bích Ngọc

Nữ diễn viên vốn có ngoại hình xinh đẹp. Vai diễn Bích Ngoc là một nhân vật ngây thơ, năng động, cần phải thể hiện nhiều nhưng về sau thì trở nên từng trải và có chiều sâu hơn. Tuy nhiên Lưu Đê Ly vẫn dùng quá nhiều sự thể hiện, cảm giác giống như diễn sitcom nhiều hơn là diễn phim truyền hình.

5
8 tháng 8 2017

ủa,hay ghê,bn nhận xét đúng ghêhihi

8 tháng 8 2017

mk thik phan quân, lương bổng và lê thành

1 tháng 2 2019

Ôn tập mỹ thuật 6Ôn tập mỹ thuật 6Ôn tập mỹ thuật 6Ôn tập mỹ thuật 6Ôn tập mỹ thuật 6Ôn tập mỹ thuật 6Ôn tập mỹ thuật 6Ôn tập mỹ thuật 6Ôn tập mỹ thuật 6Ôn tập mỹ thuật 6Ôn tập mỹ thuật 6Ôn tập mỹ thuật 6Ôn tập mỹ thuật 6mk gửi nhờ đc ko bn

1 tháng 2 2019

Hỏi đáp Mỹ thuậtHỏi đáp Mỹ thuậtHỏi đáp Mỹ thuậtHỏi đáp Mỹ thuậtHỏi đáp Mỹ thuậtHỏi đáp Mỹ thuậtHỏi đáp Mỹ thuậtmk gửi nhờ

Sau đây, Linh xin được viết một câu truyện tình cảm. Nó không hay lắm, mọi người thông cảm cho Linh nhé. Không có đề Ngày hôm đó, tôi đến trường học, ngôi trường mới của tôi. Tôi đã gặp anh, đối với tôi lúc đó, anh chỉ như bao người con trai khác-đáng ghét. Nhưng nhìn anh khá quen, hình như tôi đã gặp anh ở đâu thì phải. Sau đấy vài hôm, tôi để ý rằng, cách anh cư xử với tôi khác với những người con gái...
Đọc tiếp

Sau đây, Linh xin được viết một câu truyện tình cảm. Nó không hay lắm, mọi người thông cảm cho Linh nhé.
Không có đề
Ngày hôm đó, tôi đến trường học, ngôi trường mới của tôi. Tôi đã gặp anh, đối với tôi lúc đó, anh chỉ như bao người con trai khác-đáng ghét. Nhưng nhìn anh khá quen, hình như tôi đã gặp anh ở đâu thì phải. Sau đấy vài hôm, tôi để ý rằng, cách anh cư xử với tôi khác với những người con gái khác. Anh đối xử với họ thì như thưởng, người lạ. Rõ ràng tôi cũng vậy mà anh lại quan tâm tôi, mỗi khi tôi buồn thì anh chọc ghẹo, làm tôi tức và vui. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Có những người khác xinh hơn tôi, tốt hơn tôi, việc gì anh phải để ý đến tôi?
Sau khoảng 1 tháng đi học, anh đi cùng đường với tôi, đã gặp nhau. Anh lướt qua tôi, tôi chỉ nghĩ là đi qua thôi, chả có gì cả. Nhưng bỗng anh dừng lại, có vẻ như chờ cái gì. Hóa ra anh trờ tôi đến, hỏi tôi:'' Có muốn đến trường cùng anh không? Anh cũng đến trường '' Chẳng là hôm đó, tôi và anh cùng đến trường tập kịch. Tôi kịch văn, anh kịch tiếng anh, trường cũng không đông nên có lẽ anh mới mạnh bạo như vậy. Xong tôi từ chối, nhìn vẻ mặt anh lúc đó khá buồn nhưng cũng phóng đến trường, tất nhiên mà trước tôi.
Đến ngày 24/12, ngày Noel. Suốt một buổi sáng, anh gọi tôi đến chỗ anh để hỏi điều gì. Tôi cũng đâu có lại. Tan học, cùng đường mà, lại gặp nhau, anh đang đi cùng bạn, hỏi nhỏ với tôi là đi chơi không? Tôi lơ ngơ không hiểu, hỏi cái gì cơ. Chắc anh bực mình, chậc một cái rồi đi trước. Chiều hôm đấy, trên đường đi học lại gặp, hóa ra những gì anh hỏi lúc sáng là đi chơi Noel không. Tôi cũng từ chối. Mặc dù khá vui khi lần đầu tiên có người con trai nào dủ tôi đi chơi Noel.
Càng ngày, anh càng quan tâm tôi, tôi cũng để ý anh nhiều hơn. Bỗng một ngày, tôi chợt nhận ra: Tôi thích anh mất rồi!!! Chuyện gì thế này, tôi vốn là người con gái không biết yêu là gì, vậy mà ...Thật sự, tôi không thể hiểu được là tại sao nữa. Anh khiến tôi rung động. Tôi không thể kể với ai, không thể tâm sự với ai cả. Đành dấu kín trong lòng. Nhưng anh cuối cấp, anh ra trường đúng lúc tôi thích anh. Một nỗi buồn rất lớn. Tôi không thể làm gì hơn ngoài việc khóc vào mỗi tối, việc này giống như mới chia tay người yêu vậy. Cô đơn, một mình chịu nỗi khổ tâm, chẳng ai biết chuyện này cả. Tôi không biết làm thế nào để quen anh nữa. Mỗi lần sắp quên thì anh lại xuất hiện, không thể tránh được anh. Tôi không biết làm thế nào để hết thích anh nữa. Và một câu hỏi nữa là: Liệu, anh có thích tôi không?
Tôi không dám nói ra vì sợ.
Sợ anh biết tôi thích anh.
Cũng sợ anh không biết là tôi thích anh.
Chuyện gì đang xảy ra với tôi vậy?

#LinhMuộiMuội

0
17 tháng 8 2020

chỉ có thế thôi, câu truyện kết thúc rồi.

Nguyễn Quỳnh Ngânồ thế ak,tiếc quớ

Hoa anh đào Những bông hoa anh đào đầu tiên nở chính là dấu hiệu báo Xuân về. Chị biết không, có hơn 50 loài hoa anh đào khác nhau, từ màu trắng phớt hồng như Yamazakura đến loại hồng đậm như Oyamazakura. Rồi có cả hoa anh đào tỏa hương như Oshimazakura, Yamazakura… Ảnh minh họa. Chị Thanh xa nhớ! Giờ này ở quê nhà đất trời như được ướp hương hoa chị nhỉ? Em vẫn nhớ chị yêu nhất tháng giêng –...
Đọc tiếp

Hoa anh đào

Những bông hoa anh đào đầu tiên nở chính là dấu hiệu báo Xuân về. Chị biết không, có hơn 50 loài hoa anh đào khác nhau, từ màu trắng phớt hồng như Yamazakura đến loại hồng đậm như Oyamazakura. Rồi có cả hoa anh đào tỏa hương như Oshimazakura, Yamazakura…

Ảnh minh họa.

Chị Thanh xa nhớ!

Giờ này ở quê nhà đất trời như được ướp hương hoa chị nhỉ?

Em vẫn nhớ chị yêu nhất tháng giêng – tháng của những mùa hoa đẹp dịu dàng, tinh khiết. Khi mưa Xuân giăng mắc, là xoan tím đầy ngõ, là bưởi trắng ngần nồng nàn đưa hương, là những nụ chanh chúm chím trong vườn nhà...Cũng giống như chị, em yêu tháng Giêng tự lúc nào chẳng hay để rồi từ ngày sang đây học, cứ đến mùa này, lòng lại xao xuyến.

Chị ạ,

Xứ xở mặt trời mọc những ngày này cũng rực rỡ mùa hoa anh đào hay còn gọi là Sakura. Ở bất cứ nơi đâu trên đường phố, công viên hay núi cao cũng rực rỡ sắc hồng, trắng, đỏ đẹp đến mê mẩn. Loài hoa này nở sớm nhất ở Okinawa, bắt đầu từ những ngày tháng 2 nhưng khoe sắc rực rỡ nhất phải là tháng 3 chị ạ. Những bông hoa anh đào đầu tiên nở chính là dấu hiệu báo Xuân về. Chị biết không, có hơn 50 loài hoa anh đào khác nhau, từ màu trắng phớt hồng như Yamazakura đến loại hồng đậm như Oyamazakura. Rồi có cả hoa anh đào tỏa hương như Oshimazakura, Yamazakura…

Không bỏ lỡ cơ hội này để quảng bá du lịch, cũng là để giới thiệu cho du khách xa gần biết đến đất nước Nhật Bản xinh đẹp, mến khách, cứ vào mùa anh đào nở rộ người Nhật lại tổ chức lễ hội lễ hội Hanami - lễ hội chào đón mùa Xuân sau một thời gian dài lạnh giá. Rất đông du khách trong và ngoài nước tham dự, nhất là những du học sinh như bọn em. Được ngắm, chụp ảnh dưới sắc hồng rực rỡ quả không còn gì lãng mạn và đẹp hơn chị ạ.

Thời điểm này cũng là lúc người dân Nhật Bản tạm gác lại công việc để hòa mình vào các bữa tiệc. Họ cùng nhau mở tiệc ngoài trời, uống rượu sake, ăn bánh sakura, ca hát, giao lưu, trò chuyện và không quên cùng nhau ghi lại những khoảnh khắc đẹp nhất dưới những tán hoa anh đào nở rộ. Có một điều thú vị là trong lễ hội Hanami năm ngoái em đã được nghe một số người bạn Nhật truyền tai nhau rằng, nếu trong bữa tiệc cánh hoa anh đào rơi vào chén rượu sake của ai đó, người đó có thể gặp may mắn cả năm.

Thường thì hoa tàn sẽ rụng, nhưng chị biết không những bông hoa anh đào mỏng manh cùng nhau khoe sắc để rồi rụng khi vẫn đang độ tươi thắm. Những người bạn Nhật bảo điều đó cũng tượng trưng cho khí phách thanh cao, bất diệt của người võ sĩ đạo -“Sống và chết như hoa anh đào”- chết khi đang ở đỉnh cao vẻ đẹp của nó.

Em biết chị yêu và thủy chung với vẻ đẹp của hoa đồng nội, nhưng chắc chắn chị sẽ mê mẩn khi đến xứ xở mặt trời mọc và được hòa mình trong sắc anh đào. Em sẽ gửi những hình ảnh đẹp nhất của loài hoa này trên zalo nhé.

Em gái!

Mai Hoa

1
27 tháng 10 2017

bn đăng cái này lên làm chi?

28 tháng 10 2017

I like

"Đi tắm." Giản Dao ngồi dưới nhà chờ đợi. Hôm nay là lấn đầu tiên cô tận mắt chứng kiến năng lực nghề nghiệp của Bạc Cận Ngôn. Ấn tượng của cô về anh đã có sự thay đổi lớn. Người đàn ông này trong công việc đáng kính hơn trong cuộc sống gấp nhiều lần. Trông anh giống một thần thám thực thụ, tuy vẫn còn hơi cao ngạo và khó gần, nhưng anh mang đến cảm gác đáng tin cậy cho người...
Đọc tiếp

"Đi tắm."

Giản Dao ngồi dưới nhà chờ đợi. Hôm nay là lấn đầu tiên cô tận mắt chứng kiến năng lực nghề nghiệp của Bạc Cận Ngôn. Ấn tượng của cô về anh đã có sự thay đổi lớn. Người đàn ông này trong công việc đáng kính hơn trong cuộc sống gấp nhiều lần. Trông anh giống một thần thám thực thụ, tuy vẫn còn hơi cao ngạo và khó gần, nhưng anh mang đến cảm gác đáng tin cậy cho người khác.

Vì vậy, dù thời gian không còn sớm, Giản Dao vẫn theo anh về ngôi biệt thự, toàn tâm toàn ý phối hợp điều tra. Cô không ngủ nghỉ cũng chẳng sao.

Một lúc sau, Bạc Cận Ngôn mặc áo choàng tắm đi xuống tầng một, mái tóc ngắn ướt rượt của anh dính vào trán, gương mặt càng trắng trẻo. Anh đi thẳng đến bên ghế sofa ở phòng khách ngồi xuống, tiện tay cầm quyển sách lên đọc.

"Tối nay còn có việc gì không?" Giản Dao hỏi.

Bạc Cận Ngôn chẳng thèm ngẩng đầu: "Không."

"Chúng ta không cần trợ giúp cảnh sát tìm kiếm thi thể nạn nhân và tội phạm sao?"

Anh nhướng mắt liếc cô một cái: "Đó là việc của cảnh sát. Tôi chỉ phụ trách phân tích vụ án."

Giản Dao lập tức hiểu lời anh nói. Bây giờ cảnh sát huy động một lực lượng lớn, có khả năng tìm kiếm xác nạn nhân thông đêm, cô và anh cũng chẳng giúp được gì. Thế là cô đứng dậy: "Vậy tôi về nhà trước, ngày mai lại đến đây."

Bạc Cận Ngôn bình thản giở sách, nhẹ nhàng thốt ra hai từ: "Không được!"

Giản Dao ngạc nhiên nhìn anh, lại nghe anh từ tốn nói tiếp: "Bây giờ toàn bộ thời gian của em đều thuộc về tôi."

Giản Dao ngẩn người, trố mắt nhìn gương mặt nghiêng của anh. Nếu đổi lại là người đàn ông khác nói câu này, ít nhiều cũng mang hàm ý chòng ghẹo hoặc mờ ám. Nhưng lời nói thốt ra từ miệng Bạc Cận Ngôn, đương nhiên đúng nghĩa đen của từ ngữ.

Nhưng bây giờ chẳng phải hết việc rồi hay sao?

Giản Dao: "...Tôi về nhà trước, khi nào anh gọi, tôi sẽ đến ngay."

"Không được. Nếu nữa đêm cần đi xem thi thể nạn nhân, lẽ nào tôi còn phải mất thời gian lái xe đến đón em?"

Giản Dao im lặng trong giây lát. Bây giờ bắt tội phạm càng sớm ngày nào, sẽ có thể ngăn cản hắn giết người ngày đó.

Cô hỏi: "Vậy tôi ngủ ở đâu?"

"Phòng của Phó Tử Ngộ."

***

Đêm đã về khuya, Giản Dao nằm trên chiếc giường rộng lớn, ngắm nhìn rừng núi tối đen bên ngoài cửa sổ. Cô không tài nào ngủ nổi.

Đã mười một giờ đêm, Bạc Cận Ngôn vẫn chưa ngủ. Buổi tối yên tĩnh, cô có thể nghe thấy tiếng bước chân của anh đi ngoài hành lang. Thậm chí cô còn nghe thấy tiếng anh lật giở sách, anh viết chữ trên tấm bảng trắng và tiếng động nhẹ ở căn phòng làm việc bên cạnh.

Giản Dao bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại.

“Giản Dao, bọn anh đã phát hiện ra thi thể nạn nhân.” Đầu kia điện thoại truyền đến tiếng gió thổi ù ù, tiếng người ồn ào huyên náo. Lý Huân Nhiên ngừng vài giây, giọng nói của anh vô cùng nặng nề: “Rất nhiều.”

Giản Dao lập tức bật dậy rời khỏi phòng.

Hành lang tối om, cô đi đến phòng Bạc Cận Ngôn, gõ cửa gọi tên anh nhưng không có ai trả lời.

Giản Dao lại rút điện thoại gọi vào máy di động của anh nhưng vẫn không có người bắt máy, bên trong cũng chẳng có tiếng chuông điện thoại. Hay là anh nửa đêm đi ra ngoài?

Giản Dao chạy xuống tầng một, mở tủ tìm chìa khóa.

Khi cô đẩy cánh cửa phòng ngủ của Bạc Cận Ngôn, một luồng khí nóng thổi vào mặt cô. Anh mở điều hòa nóng.

Trong phòng ngủ tối om. Giản Dao lờ mờ nhìn thấy một chiếc giường cỡ lớn đặt giữa phòng, trên giường có người đang nằm. Giản Dao bật đèn, lại gọi hai tiếng, Bạc Cận Ngôn vẫn không tỉnh giấc. Cô đành tiến lại gần.

Giản Dao đẩy cánh tay anh: “Bạc Cận Ngôn!”

Anh vẫn bất động.

Giản Dao chỉ còn cách vỗ nhẹ vào mặt anh hai cái: “Mau tỉnh dậy đi!”

Cuối cùng anh cũng có phản ứng, đôi lông mày hơi nhướn lên. Giản Dao tưởng anh thức giấc, ai ngờ anh vẫn nhắm mắt, giơ tay, túm lấy tay cô. Giản Dao ngẩn người. Bạc Cận Ngôn cầm tay cô, đưa lên miệng đặt một nụ hôn nhẹ nhàng.

Lòng bàn tay truyền đến xúc cảm ấm nóng mềm mại, hơi thở đàn ông phả vào làn da giá lạnh của cô. Cảm giác buồn buồn từ lòng bàn tay truyền đến sống lưng, khiến Giản Dao cứng đờ người. Khi cô định rút tay về, liền nghe thấy giọng nói trầm ấm của anh, tựa hồ vô ý thức lẩm bẩm: “Thần Mặc...tự đi ngủ đi...”

Giản Dao nhíu mày. Thần Mặc?

Theo phản xạ có điều kiện, đầu óc cô lập tức xuất hiện ý nghĩ, đây là tên bạn gái anh?

Giản Dao không nghĩ ngợi nhiều, cô dùng sức rút tay về. Hàng lông mi của Bạc Cận Ngôn rung rung, đôi mắt đen cuối cùng cũng từ từ mở ra.

Bốn mắt nhìn nhau. Bạc Cận Ngôn vẫn nằm bất động, thần sắc anh nhanh chóng khôi phục sự tỉnh táo: “Tại sao em lại xuất hiện trong phòng của tôi?”

Bàn tay Giản Dao vẫn còn lưu lại cảm giác ấm nóng, cô vội lên tiếng: "Bọn họ tìm thất xác nạn nhân rồi."

***

Giản Dao về phòng thay quần áo. Khi cô ra ngoài hành lang, Bạc Cận Ngôn đã mặc ple đi giày da chỉnh tề. Anh đột nhiên dừng bước, cúi đầu nhìn xuống đất: “Trầm Mặc, đừng đứng chắn đường.” (Chữ Thần và chừ Trầm đồng âm nên lúc đầu Giản Dao hiểu nhầm sang tên kia)

Giản Dao thuận theo ánh mắt của Bạc Cận Ngôn, mới phát hiện có một con rùa rất lớn đang đứng giữa cửa phòng anh.

Con rùa đó dường như hiểu tiếng con người, chậm chạp đi về một bên mép cửa.

1
1 tháng 8 2018

Đây là tiểu thuyết của tác giả TQ, bạn đó re-up lại thôi

bài hay nhưng cái tên kì kì

Chap 8: Đi chơi Sau cái ngày theo dõi cô ở thư viện, nó quyết định sẽ đi thư viện thành phố học mỗi ngày chủ nhật, và tất nhiên là nó phải lôi kéo hai con bạn thân của mình. Nhưng khó khăn nhất vẫn là phải xin cha mẹ nó cho đi, nó sợ mẹ sẽ không cho nhưng khi nó vừa nói đến mẹ đã lập tức đồng ý làm cho nó sợ, thật ra thì mẹ nó rất muốn con mình đi chơi với bạn bè như bao đứa trẻ khác, hồi nó học...
Đọc tiếp

Chap 8:

Đi chơi

Sau cái ngày theo dõi cô ở thư viện, nó quyết định sẽ đi thư viện thành phố học mỗi ngày chủ nhật, và tất nhiên là nó phải lôi kéo hai con bạn thân của mình. Nhưng khó khăn nhất vẫn là phải xin cha mẹ nó cho đi, nó sợ mẹ sẽ không cho nhưng khi nó vừa nói đến mẹ đã lập tức đồng ý làm cho nó sợ, thật ra thì mẹ nó rất muốn con mình đi chơi với bạn bè như bao đứa trẻ khác, hồi nó học tiểu học tuy rất hòa đồng nhưng chẳng thân mấy ai, cái cô bé mà nó gọi là bạn thân hồi tiểu học cùng lắm là nói chuyện với nó nhiều hơn người ta một chút, nhưng chưa từng chia sẽ những chuyện thật lòng như ở với cô và nhỏ, hồi đó nó chưa từng biết qua nhà bạn là gì, ngủ ở nhà bạn là gì, học nhóm là gì, cũng chưa từng dẫn bạn về nhà khiến cho cha mẹ nó lo lắng, mẹ nó nghe nó nói muốn đi học ở thư viện cùng bạn hơi ngạc nhiên nhưng cuối cùng vẫn cho cô đi, nó còn xin mẹ nó ở lại đó, sáng thứ hai đi học cùng hai con bạn thân, nhưng mà phải đem đồ phòng thân, nó rất nghe lời nên đem theo một chai nước hoa và một chai bột ớt (ý của nó ở đây là khi nào có kẻ tấn công nó sẽ thấy bột ớt vào mắt người đó rồi chế nước hoa vào họng người đó, ác thấy sợ) nó còn lén đem theo một cấy súng đồ chơi nhưng có đạn và một cây kiềm chích điện do anh nó sáng chế cho nó (đôi khi nó nghĩ không biết mình đem theo như vậy có phạm pháp không nữa), nhỏ và cô cũng đem theo như nó, có điều không mang kiềm chích điện thôi. Còn bên phía cô và nhỏ thì chỉ cần một cuộc gọi từ nó là cha mẹ hai đứa kia đồng ý liền. Nó không ngờ mọi chyện lại dễ dàng như vậy nên tâm trạng dạo gần đây rất tốt.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Buổi sáng chủ nhật ngày đi học ở thư viện.

Nó thức dậy từ sớm chuẩn bị rất chu đáo, nó mặc một chiếc áo crotop trắng đen và một quần jean đen ngắn trên đùi rất dễ thương, bên ngoài mặc một chiếc áo khoác một đen, trên đầu mang cái băng rôn màu đen, thả tóc không buộc, bên tay phải đeo một chiếc đồng hồ màu trắng bên tay trái mang một chiếc lắc bạc rất đẹp (đồ cặp của ba đứa), mang đôi giày thể thao nick màu trắng, vớ màu đen, đeo một cái balô nhỏ màu đen (đen, trắng là màu ưa thích của nó), cha nó chở nó đến thư viện của thành phố. Nó đợi hai đứa kia một hồi thì thấy hai thân ảnh quen thuộc, đó là Vy và P.Anh. Hôm nay Vy mặc một chiếc áo thun màu xanh lam, trên áo có hình gì mà tác giả cũng không biết mô tả, mặc một cái váy màu trắng, bên ngoài mặc một chiếc áo khoác màu lam, trên đầu đeo cái băng rôn màu xanh lam, cũng xả tóc luôn, tay trái đeo chiếc lắc bạc, mang đôi giày nick màu trắng, mang vớ màu lam , đeo một chiếc balô màu xanh lam (cô là fan xanh lam). Hôm nay trông nhỏ thục nữ nhất, nhỏ mặc một chiếc váy màu trắng ngắn trên đùi, có cái nơ màu đỏ quấn ở ngang hông trông rất đẹp, nhỏ đeo cái băng rôn màu trắng, mặc một chiếc áo khoác màu trắng, đeo cặp màu trắng, tay trái đeo lắc bạc, mang đôi giày màu trắng, vớ trắng nốt luôn (nhỏ thích màu trắng cực kì, trừ cái nơ đó ra ở trên người nhỏ một màu trắng).

Thấy cô với nhỏ nó vui vẻ chạy lại nhưng chưa được bao lâu đã bị dập tắt bởi câu nói vô tư của cô:

"Mày mặc đồ âm u quá Hân à" – vâng và bây giờ nó đang tức điên lên, nhưng mà nó nhịn, còn con Phương Anh thì cười chứ chả nói gì.

Cả ba đứa bước vào trong thư viện, đúng là thư viện thành phố có khác, lớn ơi là lớn, có quá trời sách đủ mọi thể loại luôn, ba đứa thích thú chạy đi long vòng thư viện như mấy con điên rồi sau đó chọn một bàn mà ngồi. Ba đứa tự chọn truyện cho mình, đều là tiểu thuyết. Tuy cô và nó không thường đọc sách như nhỏ nhưng vẫn thường đọc các loại sách ngôn tình. Đang say mê đọc thì từ phía sau vọng ra giọng nói quen thuộc:

"Chào các quý cô, chúng tôi ngồi đây nhé" – người nói ra câu đó là anh, còn nháy mắt với cô nữa (đồng thanh tiếng nói từ trong lòng của nó với nhỏ "Bọn tui là không khí à?"), đi với anh còn có hắn và một cậu nhóc rất ư là đẹp trai. Nhìn thấy ba người họ, nó và nhỏ ngạc nhiên hết cỡ, nhìn qua cô thì thấy cô rất tỉnh, nhẹ nhàng giải thích:

"À bữa hổm tao có nói với anh Khải là tụi mình đi thư viện thành phố học sắn tiện đi chơi luôn, cái anh ấy cũng muốn đi nên tao cho thời gian địa điểm luôn. Bây đừng giận mà, cho họ đi chung với chúng ta, lỡ có gì cũng có thể bảo vệ chúng ta mà với lại tội nghiệp họ lắm, phải chạy xe đạp lên tận đây." – cô nhẹ nhàng khuyên giải hai đứa kia. Còn nó và nhỏ đang tức điên lên

"Cho bọn họ đi theo mới không an toàn đấy. Mày bị trai dụ đầu óc mụ mị hết rồi." – nó và nhỏ đồng thanh nói, giận dữ. Còn ba người kia vô cùng tỉnh ngồi xuống ghế rồi, hắn đối diện nó, anh đối diện cô, chàng trai kia đối diện nhỏ. Nó và nhỏ tức điên lắm rồi nhưng nhịn, nhịn, nhịn vì sự nghiệp to lớn.

"Haiz, được thôi, cho họ đi chung nhưng với điều kiện ra chơi mày phải đi với tụi tao không được đi thư viện trường nữa, dám cãi thì mình nghỉ, ok?" – nó hung hổ đưa ra quyết định. Cô uất ức lắm nhưng đành phải chấp nhận.

"Được, mày muốn gì cũng được" – sau đó cô nhìn vào chàng trai kia, hỏi:

"Cái người đi theo hai anh là ai thế?" – chưa để ai trả lời nhỏ đã nhanh nhảu nói.

"Cái hàng khuyến mãi đi theo ai người là ai thế? Nhìn cũng được phết" – ngộ nha bình thường nhỏ trầm tư ít nói lắm mà bây giờ lại nói nhiều thế, ngộ lắm. Người được kêu bằng hàng khuyến mãi trừng mắt nhìn nhỏ làm nhỏ sợ quá trời.

"Tui có tên chứ bộ..." – nhỏ chưa để cậu kia nói hết.

"Oh, thì ra biết nói, tưởng bị câm chứ." – cậu kia tức điên

"Cô... cô..." – nhỏ đâu có vừa

"Ôi trời, trời bất công quá, đẹp trai mà nói lắp, con nói đi cô nghe." – cười hì hì vào mặt tên đang tức điên kia. Thấy tình thế cấp bách quá hắn lên tiếng giải nguy:

"Đây là Phong, Nguyễn Nam Phong, em trai của anh, nó nhỏ hơn mấy em một tuổi nhưng rất thông minh nha, nó giải đề thi vào lớp của các em bằng điểm của Hân luôn đấy, bây giờ nó học rành rọt phương trình toán lớp 8 luôn đấy, giỏi không?" – anh tươi cười giới thiệu làm cô và nhỏ há hốc mồm, còn nó bĩu môi khinh thường.

"Có gì ghê chứ, phương trình lớp 8 em học rành rọt từ năm lớp 3 kìa, đề học sinh giỏi lớp 8 môn tiếng anh em cũng làm rất tốt rất bình thường thui, em còn đang muốn học toán lớp 10 kìa, xì có gì hay đâu chứ." - mọi người nghe nó nói vậy chỉ có thể cười trừ.

Thật ra thì cũng có chí chóe nhau nhưng mọi người vẫn nói chuyện rất vui vẻ, không có không khí ngường ngùng gì hết. Nhưng có một sự kiện rất thú vị, đó là

Cô chạy đi lấy them sách để xem cuốn nào hay mượn về đọc, nhưng mà cuốn cô muốn lấy ở cao quá với không tới thì có một cánh tay vươn tới lấy cho cô, cô xoay mặt lại hay người đối mặt nhau rất tình tứ (quen không), vốn hai người rất gần nhau, anh lại bước them một bước tính níu kéo khoảng cách them chút nữa, nào ngờ anh bước hut, tay quýnh quáng tìm cái gì để dựa thì dừa vào kệ sách, không biết là do anh bất cẩn hay là anh xui mà từ trên giá sách rất xuống hai, ba cuốn sách dày cộm, mà vị trí như đã được định sắn là trên đầu của anh, rớt hai bà cuốn sách trên đầu mà anh vẫn còn cười tươi, còn nháy mắt với cô nữa, cô hết hồn cảm ơn anh rồi chạy về chỗ, anh xoay mặt lại la lê, khuôn mặt đau đớn vô cùng nhưng mà không có tiếng. Nhóm nó thấy cảnh đó, miệng bất giác giật lên, thầm cảm than "Thánh cua gái là đây.". Ôi thiệt là tội cho anh vì muốn cua gái mà bất chấp.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Giới thiệu nhân vật

Nguyễn Nam Phong - cậu - em trai của hắn (11 tuổi): Con nhà giàu, đẹp trai vô cùng, mới có tí tuổi mà đã đẹp trai như thế lớn lên hại nước hại dân như anh trai nó cho coi, không có chỗ nào giống thằng anh nó bằng chỗ tự tin, học rất giỏi. Rất hoàn hảo. Không còn gì để miêu tả nữa.

14
9 tháng 10 2017

Hay quá

9 tháng 10 2017

làm tiếp đi ạ hay quá trờiyeu