Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a. Dòng sông như dải lụa đào thiết tha.
b. Bạn Minh có dạng người vạm vỡ, mạnh mẽ.
c. Trên bầu trời, những ngôi sao đêm sáng lung linh, lấp lánh
d. Trên giàn hoa thiên lý, những chú ong vo ve bay vòng vòng
e. Ngôi nhà tôi nhỏ bé xinh xinh nhưng luôn ăm ắp tiếng cười, ấm áp tình yêu thương.
f. Trong đêm khuya, thỉnh thoảng có tiêng kêu re ré của các loài côn trùng
Tôi- một đoá hoa hồng nhung xinh đẹp, kiều diễm- đang đứng trong một chiếc bình cổ quý giá được đặt ở hiên nhà. Tôi thấy mình thật quý phái, sang trọng, thật hợp với chiếc "váy" quý hiếm của mình. Tôi ngó sang bên đường để ngắm cô chủ nhỏ dễ thương của tôi đang nô đùa cùng các bạn thân. Chợt tôi thấy một bông hoa dại xấu xí đang đứng xó xỉ ở bên đường. Trông cô ta thật bẩn thỉu, ghê tởm bởi xung quanh nhỏ có bao nhiêu là bùn đất, còn dính cả phân trâu nữa chứ! Thật quê mùa! Xem kìa, cô ta không bằng một góc nhỏ của tôi, tôi thì được bao bọc bởi đất ẩm sạch sẽ chứ chẳng giống như nhỏ, phải sống trong vũng bùn dơ dáy! Hứ. Trong lúc tôi đang định quay đầu đi để không phải ngửi cái mùi kinh tởm đó thì, bác quản gia của cô chủ đột nhiên bế tôi ra ngoài. Vừa đi ông ta vừa lẩm bẩm : "Thật phiền phức! Thôi mặc kệ, cứ đưa chiếc bình này để ở bên đường trước rồi tính sau." Thì ra là họ định chuyển nhà đến TP. Hồ Chí Minh để tiện cho cô chủ học hành. Tôi được đặt ở trước cổng nhà ngay sau đó. Hừ! Lại phải vất vả đi một chuyến đây. Bỗng nhiên tôi nghe thấy mùi hôi nào quen quen, quay ra thì thấy cô bạn quê mùa lúc nãy. Ôi trời! Làm ơn đưa tôi ra khỏi chỗ này đi! Hôi quá! Thật quá đáng mà! Tức quá! Trong lúc tức giận, tôi quát:
- Tránh xa ta ra, đồ bẩn thỉu!
-Á! Tôi xin lỗi.- Con nhỏ đó nói trong sợ hãi.
Thế rồi cô ta quay sang một hướng khác. Sau khi kìm nén cơn giận xuống, tôi khinh:
-Hứ! Đồ như ngươi mà đòi đứng với ta sao? Thật quá quách!
-Tôi thực sự xin lỗi, tôi không cố ý!
-Không cố ý đâu, mà chỉ cố tình thôi đúng không?
-Tôi thực sự không có.
-Thôi, khỏi nói với người làm gì cho tốn nước miếng.
-V..vâng ạ!
-Tốt.
Thế là tôi cứ càng lúc càng cố tránh xa hỏi mùi hôi hám dính trên người cô ta ra nhưng không được, tôi và nhỏ đứng quá gần.
-Sao ngươi không đi rửa người cho mình đi?- Tôi mở lời
-Tôi có muốn cũng không được ạ! Tôi không được như cô, được ăn sung mặc sướng, được sống trong một ngôi nhà quyền quý, được bao bọc bởi lớp đất ẩm và tắm rửa sạch sẽ chứ không như tôi- một kẻ không được ai chăm sóc, nâng niu, được sống cuộc sống như cô. Tôi chỉ được sống trong cái vũng bùn bẩn này, cùng lắm thì được tắm bằng nước bẩn bắn vào người, nhưng như thế cũng tốt lắm rồi!. Tôi chỉ cần được sống, được phát triển là được rồi! Tôi không như cô, tôi không trở nên kiêu căng bởi điều kiện sống tốt, được người khác nâng niu từng ti, từng tí. Mà tôi cũng chẳng sống lâu được nữa! Nhưng trước khi tôi chết, tôi muốn khuyên cô một điều rằng: Đừng bao giờ cho mình là nhất, bởi sự kiêu căng đó sẽ làm hỏng tâm hồn trong sáng của bạn. Nếu cô không thay đổi thì cô sẽ gặp một hậu quả lớn đấy! Cô sẽ hiểu hơn nếu cô ở trong hoàn cảnh của tôi hiện giờ. Tạm biệt và mong cô sẽ hiểu được những lời tôi nói hôm nay.
Nghe xong, tôi cảm thấy mình thật bất lực. Giá như tôi không kiêu căng, không cho mình là nhất và không coi thường nhỏ thì chắc chắn tâm hồn của cô cũng trong sáng trong lời bông hoa dại này nói. Nhỏ nói đúng, tôi phải thay đổi để cuộc sống của cô được vui vẻ, hạnh phúc hơn. Cảm ơn cô- bông hoa dại nhỏ bẩn thỉu, hôi hám nhưng có tâm hồn trong sáng, thánh thiện, nhờ cô mà tôi đã học được một bài học lớn đấy!
Cái này là mình tự chế, tuyệt đối không chép mạng. Nếu có gì sai sót, mong chỉ bảo!
Vào mùa xuân, loài hoa đẹp nhất ở miền Bắc là hoa đào, còn ở miền Nam là hoa mai. Mỗi loài hoa đều có vẻ đẹp riêng. Nhưng trong hai loài hoa này, em thích hơn cả là hoa mai vàng.
Hoa mai vàng nhà em có dáng rồng uốn. Thân cây xù xì, mốc thếch, to hơn cổ tay em, màu nâu xỉn. Lá hoa mai dài, nhọn, màu xanh nhạt. Nụ hoa ngời xanh màu ngọc bích. Nhờ uống sương đêm và được ánh nắng mặt trời sưởi ấm nên nụ hoa dần dần nở rộ thành những bông hoa mai rực rỡ. Hoa mai nở thành từng chùm. Mỗi bông cũng có năm cánh như hoa đào nhưng hoa mai khoác trên mình chiếc áo vàng lộng lẫy. Nhụy hoa là trung tâm chính giữa của bông hoa, màu vàng rực. Đài hoa xanh mướt, như hai bàn tay nâng niu, đỡ lấy bông hoa mai bé nhỏ. Sáng sớm mai, một ngọn gió khe khẽ rung rinh cành cây, những chú bướm, chị ong cứ bay quanh cây mai chẳng muốn rời xa. Những chú chim chích chòe, chào mào, sáo sậu, bay nhảy trên cành cây hót líu lo tạo nên một bức tranh mùa xuân thật đẹp!
Từ ngày có cây mai này, khu vườn nhà em bỗng trở nên đẹp hẳn lên. Không những vậy, cây mai còn báo hiệu mùa xuân đã về. Vì thế người ta mới gọi hoa mai là sứ giả của mùa xuân.
Em rất yêu quí cây mai nhà em. Em sẽ chăm sóc và bảo vệ cho cây.
Tham khảo:
- Dấu ngoặc kép dùng để đánh dấu từ ngữ mang nghĩa nhấn mạnh hình ảnh cầu Long Biên.
- Dấu ngoặc kép ở đây dùng để đánh dấu từ ngữ được hiểu theo nghĩa mỉa mai, châm biếm
- Dấu ngoặc kép để đánh dấu tên tác phẩm kịch.
1. Đánh dấu từ được dùng với nghĩa đặc biệt
2. Dùng để trích dẫn tên tác phẩm
3. Đánh dấu từ ngữ được dùng với ý nghĩa đặc biệt.
Tuy rét vẫn kéo dài, mùa xuân đã đến bên bờ sông Lương. Mùa xuân đã điểm các chùm hoa đỏ mọng lên những cành cây gạo chót vót giữa trời và trải màu lúa non sáng dịu lên khắp mặt đất mới cách ít ngày còn trần trụi, đen xám.
Trên những bãi đất phù sa mịn hồng mơn mởn, các vòm cây quanh năm xanh um đã dần dần chuyển màu lốm đốm như được rắc thêm một lớp bụi phấn hung hung vàng. Các vườn nhãn, vườn vải đang trổ hoa. Và hai bên ven con sông nước êm đềm trong mát, không một tấc đất nào bỏ hở. Ngay dưới lòng sông, từ sát mặt nước trở lên, những luống ngô, đỗ, lạc, khoai, cà… chen nhau xanh rờn phủ kín các bãi cát mùa này phơi cạn.
(Nguyễn Đình Thi)
1
nội dung chính là nói về cảnh đẹp của nùa xuân bên bờ sông Lương
2
a) Nhà văn đã miêu tả cảnh mùa xuân theo trình tự thời gian, từ khi mùa xuân bắt đầu đến cho đến khi đến hẳn rồi,
Qua những hình ảnh " hoa đỏ mọng lên những cành cây gạo chót vót giữa trời và trải màu lúa non sáng dịu lên khắp mặt đất", "các vòm cây quanh năm xanh um đã dần dần chuyển mầu lốm đốm", những luống ngô, đỗ, lạc, khoai, cà,... chen nhau xanh rờn phủ kín các bãi cát mùa này phơi cạn., , từng đàn chim én từ dãy núi biếc đằng xa bay tới, những đàn sâm cầm, những con giang, con sếu,
b) Từ ngữ diễn tả màu sắc: đỏ mọng, màu lúa non sáng dịu, đen xám, xanh um, lốm đốm, hung vàng, xanh rờn, daỹ núi biếc,
3
Tuy rét vẫn kéo dài, mùa xuân đã đến bên bờ sông Lương Chủ Ngữ Vị Ngữ
thuộc kiểu câu:
4
Quê hương em rất thanh bình và yên tĩnh,có những cánh đồng thẳng cánh cò bay chạy theo những con đươngd làng quanh co. Những buổi sáng mùa xuân đứng ở đầu làng mà nhìn cánh đồng thì thích thú biết bao! Gió xuân nhẹ thổi sóng lúa nhấp nhô từng đợt đuổi nhau ra xa tít. Một đàn cò trắng dang rộng đôi cánh bay qua, nổi bật trên nền trời xanh thẳm. Đầu làng có con sông nước xanh ngắt, trong lành. Vào những buổi dân làng đi làm cỏ, cánh đồng rộn lên những câu hò, câu hát vang trời. Gần cánh đồng có cây đa to để mọi người ngồi nghỉ sau những buổi lao động mệt nhọc. Mùa lúa chín, trong biển lúa vàng ánh lên màu đen nhánh của những cái liềm của người dân đi gặt. Rải rác khắp cánh đồng là những chiếc nón trắng của người đi gặt nhấp nhô lên xuống..
CHÚC BẠ HỌC TỐT !!! ( mình ko giỏi văn nên giúp đc ít nhiều thôi)
5 NGƯỜI THÀNH 0 NGƯỜI CHỤI NHA NGHÊ ÓA GIỎI 10 ĐIỂM NHA
A. Dòng sông mềm mại như dải lụa đào của người thiếu nữ. Dải lụa ấy tô điểm cho quê hương thêm đẹp, thêm thơ mộng.
B. Ở góc phố, những bông hoa phượng tựa như những đốm lửa hồng. Những đốm lửa ấy ngày đêm cháy trong vòm cây, thắp lên mùa hè rực rỡ.