K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

14 tháng 6 2017

Thu về mang bao mật ngọt cho đời, thu khiến đất trời chao đảo mông lung trong những hoài niệm đong đầy và trong cả những cảm xúc chẳng thể gọi thành tên. Buổi chiều thu với những cơn gió thoảng qua khiến bao người lay động trên con đường Hà Nội thân thương. Khung cảnh lãng mạn ấy đã khiến tôi không thể nào quên được. Gió mang tôi đi vào buổi chiều ấy sâu lắng hơn... một cách nhịp nhàng và dường như níu kéo tôi trên con phố nhỏ. Một mình lang thang trên góc phố không ồn ào, không náo nhiệt, tự dưng tôi cảm thấy lòng mình lâng lâng, xao xuyến làm sao. Bước đi khoan thai, chả hề lo lắng, cuộc sống thật đẹp. Những cây bằng lăng xao xuyến vẫy tay chào tạm biệt lũ học trò, trở về với dáng vẻ gầy guộc, đơn sơ như người vô hình. Những chùm hoa vẫn bay bay trong gió như tô điểm cho cuộc sống đậm hương sắc tình yêu thương. Mùa thu mang theo những cơn gió heo may se lạnh mơn man làn tóc rối của những thiếu nữ Hà thành, thì cũng là lúc mùi hương quen thuộc lại ùa về - hương hoa sữa nồng nàn trên phố thu. Vương vấn mãi trên mái tóc như chẳng muốn rời xa.. Màu trắng ngà đặc trưng, những bông hoa li ti kết thành chùm nhỏ đã trở thành loài hoa tạo nên sự khác biệt cho mùa thu Hà Nội. Thu vừa chạm ngõ cũng là lúc hương sữa hòa quyện trong từng góc phố. Chìm đắm trong mùi hương ấy, bất giác những mệt mỏi của đời thường bỗng biến mất, chỉ còn tâm hồn dịu nhẹ chờ đón mùa thu. Có ai quên được những con phố ngập tràn trong sắc hoa, hoa âm thầm tỏa hương, mang Hà Nội vào thu ngập tràn trong nỗi nhớ. Hoa vương trên tà áo, vương trên mái tóc mai, hoa nhẹ bay trong gió, xoay vần xoay vần rồi rơi rụng xuống vệ đường tạo nên một tấm thảm trắng muốt, tinh khôi đầy quyến rũ. Dạo bước xuống phố những ngày thu về nắng vàng ươm như rót mật, băng qua những con đường hoa sữa phủ kín trời như đưa ta lạc vào những khoảng trời ký ức của ngày xưa. Con phố ấy ngày thường quen lắm... tôi vẫn đi học... nhưng sao hôm nay lại đẹp đến lạ thường. Nhìn qua những khung cửa sổ cổ kính, những chùm hoa cúc ai cắm bên cửa sổ đẹp quá!! Mùa thu đẹp lãng mạn nhưng vẫn có chút buồn khi không gian sôi động của mùa hạ không còn nữa. Cây cối chuyển màu và héo úa trước khi rút lá. Khi ấy, sắc thu được tô điểm thêm bởi vẻ rực rỡ của cúc vàng. Vẻ rực rỡ của những cánh hoa cúc như gom hết nắng thu, sưởi ấm cho ngày sắp sang đông. Đứng lặng nhìn ô cửa sổ Hà Thành, ngắm lại dòng người qua lại, cuộc sống cứ thế trôi qua tưởng như vô vị nhưng vẫn có biết bao nhiêu điều tô điểm cho sắc thu thêm nắng vàng tuy nhạt phai của mùa hạ đã qua - một khung cảnh đẹp đến vậy.. Bước đi lặng lẽ mãi trên con đường thu và dường như ko muốn rời xa con phố nhỏ với cuộc sống bình dị ở góc khuất phố Hà.

~~ Gió đã mang mùa thu về với ta ~~

15 tháng 6 2017

Nguyễn Quỳnh Trang Tức kí hiệu của chị sau khi viết bài

9 tháng 6 2017

chữ bn đẹp quá

3 tháng 12 2021

thi thì tự làm nhé bạn

21 tháng 9 2023

uh đúng đó tự làm đk dễ mà

 

13 tháng 12 2020

a, Phương thức biểu đạt chính là biểu cảm 

b, Biện pháp tu từ : Điệp từ 

- Tác dụng : Nhấn mạnh trong thú vui tinh thần của thi nhân 

- Ngoài ra còn sử dụng biện pháp tu từ : đối lập và nhân hóa ở 2 câu cuối

c, Em đồng ý với ý kiến " Trong thơ bác đầy trăng " 

Phân tích :

Bác thường viết một số bài thơ cảm hứng trữ tình nói về tình yêu thiên nhiên, trong đó có những vần thơ rất đẹp về trăng. Nhà văn Hoài Thanh có nhận xét: “Thơ Bác đầy trăng”. Bác cũng viết một số bài thơ cảm hứng trữ tình nói về tình yêu thiên nhiên, trong đó có những vần thơ rất đẹp về trăng. Nhà văn Hoài Thanh có nhận xét: “Thơ Bác đầy trăng”. Ngắm trăng là một tuyệt tác. Trong ngục tối, nhà thơ không có rượu, không có hoa để thưởng trăng. Lúc ấy, trăng như một người bạn thân, vượt qua song sắt nhà tù vào thăm Bác, tâm sự, đồng cảm cùng Bác. Trăng được hoá thân trong thơ Bác có ánh mắt, có tâm hồn. Vượt lên mọi cảnh cơ cực, tù đày, Bác say sưa ngắm trăng. Một tâm hồn yêu thiên nhiên tha thiết, một phong thái ung dung tự tại của một chiến sĩ cách mạng – một nhà thơ. Khi ấy, trăng và người hoà làm một, đồng cảm và sẻ chia, bỗng chốc trở thành tri kỉ. Ngắm trăng cũng là hành động phản ánh tinh thần lạc quan và khát vọng tự do, về ngày mai tươi sáng, bình yên.

10 tháng 6 2017

Tản mạn Tháng ba



Bây giờ là tháng Ba – mưa phùn lây rây suốt ngày đêm, cảnh vật sũng nước, bầu trời ảm đạm. Tháng Ba hoa gạo đỏ, màu đỏ lẻ loi trên thân cây gạo bơ vơ trên những con đường nhỏ, màu đỏ giữa đất trời xam xám tạo nên một sự tương phản cứ như tạo hoá đang giễu cợt tâm trạng con người. Rồi hoa xoan tím biêng biếc lắc rắc rơi. Cũng thật lạ là mỗi mùa xuân về, khi những cành xoan khẳng khiu đâm chồi nẩy lộc, vãi từng chùm hoa kín mặt đất là tôi lại thấy bâng khuâng nhơ nhớ một cái gì...tại sao lại không phải là những thứ hoa ly ly, đồng tiền, lay dơn, cẩm chướng...đang đua sắc rực rỡ mà lại là hoa xoan nhỉ? Phải chăng những bông hoa tim tím bé xíu dịu dàng đã đi vào tâm trí tôi với những kỷ niệm của tuổi thơ yên ả? Phải chăng hoa xoan gợi tôi nhớ da diết đến vùng quê nghèo của mình, nơi lũ trẻ chúng tôi thả trâu trên gò bãi của làng rồi đuổi nhau chạy chí choé, có khi lại bắt những con cào cào, châu chấu xâu thành chuỗi dài đeo ở cổ, lúc lại bắt ốc, bắt cua..và ngồi nhặt cỏ may bám gấu quần cho nhau trong ráng chiều rực đỏ; nơi tháng Ba – sau hội làng, trong tiết mưa phùn bàng bạc, cả làng xóm chìm trong một màu phớt tím và thơm hăng hắc của hoa xoan; nơi tình người mộc mạc “Tối lửa tắt đèn có nhau”....Sau này khi đã cố gắng học tập với một mong muốn quyết liệt là được ra thành phố để mở mang tầm mắt, để khám phá xem bên ngoài cổng làng ngút ngát gió là gì bất chợt một khoảng khắc tôi nhớ da diết quê khi tháng Ba về, những hạt mưa lây phây suốt tuần làm xanh đen cả những tán cây sấu ven đường Trần Hưng Đạo, đường Trần Phú. Tìm đâu một cây gạo rực đỏ như cây gạo đầu làng tôi, tìm đâu ra một hàng xoan giữa Hà Nội bây giờ?. Tôi vòng xe lên Hồ Tây nơi thi sĩ tài hoa Xuân Quỳnh từng viết:
“Bây giờ mùa hoa xoan
Tím một vùng Quảng Bá
Sóng ven hồ cứ vỗ
Xanh một màu mây che.....”
mong gặp hoa xoan, nhưng chẳng còn đâu bóng dáng của xoan cả, thỉnh thoảng bắt gặp những chùm hoa vông vang (“hoa gạo” của Hà Nội) nở đỏ le lói trên những thân cành khẳng khiu như một nét rất riêng và cũng rất đáng yêu. Lạ thế, mùa hạ hoa phượng đỏ thắm cả đất trời, hoa bằng lăng tím từng dãy phố, vui mắt là thế lại không thấy bâng khuâng, chạnh lòng như bất chợt trong tháng Ba, giữa đất trời mù mịt bắt gặp một màu đỏ của hoa gạo, hoa vông vang, màu tím của hoa xoan. Mỗi khi nhìn từng chùm bông vông vang nở, nhìn những đốm hoa gạo đỏ chói giữa trời, nhìn những thảm hoa xoan dày kín lối đi...lòng tôi lại bồi hồi khó tả. Sao trông những bông hoa Tháng Ba này dễ thương mà lại mang một nỗi buồn man mác đến thế? và lòng chợt nghĩ đến một lúc nào đó ta không rung cảm trước mỗi độ tháng Ba về, không còn thấy bâng khuâng trước một cảnh sắc thiên nhiên dù là mùa xuân, mùa hạ, mùa thu hay mùa đông thì hẳn đời mất đi nhiều phần ý nghĩa.
Nguồn
3 tháng 1 2024

.......................

 

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
3 tháng 1 2024

- Văn xuôi ngắn gọn, mang tính trữ tình, tự sự, miêu tả sâu sắc về những kỉ niệm đẹp đẽ của tác giả trước mùa phơi sân trước. Thông qua đó bộc lộ trực tiếp tình cảm yêu mến, nỗi vấn vương về những kỉ niệm nơi đây. 

- Hình ảnh thiên nhiên cùng những cảm xúc, suy nghĩ của tác giả đã tạo nên chất trữ tình cho nội dung văn bản. 

- Một cái tôi đầy cảm xúc, tinh tế, nhạy cảm, giàu tình cảm, trân trọng những kỉ niệm đẹp đẽ thời ấu thơ của mình.

- Ngôn ngữ trong văn bản vô cùng giản dị, gần gũi, mang hơi hướng trữ tình nhân văn.

17 tháng 3 2022

Sáng dậy, nằm dài nhìn ra cửa sổ thấy những vệt xanh tươi hiện ở trên trời, mình cảm thấy rạo rực một niềm vui sáng sủa. Trên giàn hoa lí, vài con ong siêng năng đã bay đi kiếm nhị hoa. Chỉ độ tám chín giờ sáng, trên nền trời trong trong có những làn sáng hồng hồng rung động như cánh con ve mới lột.”