Ú òa =))) Tớ bắt đầu trước nha :">
-------------------
[280718]
Title: [Oneshot/YoonTae] Yêu anh yêu đến đau lòng...
-------------------------------------------------
"Ngày đầu gặp anh, em đã biết thương là gì...
Ngày đầu gặp anh, em đã biết đau là chi...
Em yêu anh nhiều rất nhiều, yêu anh bằng tất cả những gì em có, bằng cả trái tim này...
Yêu đến mê say, đến điên dại...
Đến mức vuột mất anh lúc nào cũng không hề hay biết...
Em xin lỗi..."
.
Yoongi à, anh còn nhớ chứ? Hai năm trước mình gặp nhau vào một ngày mưa tầm tã. Để rồi cũng vào một ngày mưa như thế, chúng ta xa nhau mãi mãi. Quả thật, ngày tháng bên anh, thực sự em rất hạnh phúc.
Những ngày đó, lúc nào mình cũng bên nhau. Phòng trọ của hai đứa sát vách, nên cứ hôm nào mơ thấy ác mộng em liền vọt sang rồi bám tay anh chặt cứng không rời. Bác hàng xóm tầng dưới chúng ta giống như người yêu vậy! Em vui lắm luôn ấy. Cơ mà anh cũng biết phá hoại cảm xúc của người khác quá đi, tự dưng bụp vô một câu: "Bọn cháu chỉ là bạn bè bình thường thôi bác ơi!" Tụt hết mood của em rồi a!!! Anh cứ giả vờ cưng chiều em thì anh chết à? Hứ!!
Sau những lần đó, anh sẽ chỉ cười cười, không xin lỗi. Vì anh biết em sẽ chẳng giận anh được quá mười phút mà. Rồi em sẽ lại lẽo đẽo theo anh đến tiệm bánh ngọt gần đó, gọi một cái bánh việt quất nho nhỏ, sau đó ngồi ngắm anh lật đật chạy tới chạy lui, đợi anh cho đến lúc tan làm rồi cùng về nhà trọ. Cuộc sống cứ vậy mà êm đềm trôi qua...
Cho tới một ngày, cậu ấy đến. Cậu ấy là Park Jimin, người bạn từ nhỏ và cũng là người anh yêu đến tận xương tủy. Cậu ấy xuất hiện, bước chân vào cuộc đời tưởng chừng như hạnh phúc viên mãn của em. Jimin cậu ấy tuy bằng tuổi nhưng lại hoàn hảo hơn em, khéo léo hơn em, xinh đẹp hơn em. Và hơn hết, cậu ấy có được tình yêu của anh!
Em biết em chỉ là một thằng nhóc hậu đậu, vụng về, lại chẳng biết nấu ăn hay giặt giũ. Em làm gì cũng chả nên thân, suốt ngày chui rúc trong phòng nghịch điện thoại này nọ. Nhưng em đã học tất cả mọi thứ, chỉ vì anh! Em chỉ muốn được anh để ý tới, không phải cái loại tình cảm gọi là anh em hay bạn bè! Em yêu anh, Yoongi à! Kim Taehyung này yêu anh!!
Dạo sau đó, anh suốt ngày chỉ biết Jimin này Jimin nọ, hoàn toàn coi em như không khí. Cảm giác của em, ước gì anh hiểu được dù chỉ một nửa. Rồi dần dần em càng ghen ghét cậu ấy hơn. Em thực ghét Park Jimin! Ghét những lúc anh và cậu ấy vui vẻ cười đùa, thân thiết bên nhau. Ghét những lần hôn môi của anh và cậu ấy. Ghét cả lời yêu hai người dành cho đối phương. Tất cả, em đều ghét rất ghét!! Và trái tim em cũng đau thật đau!!
Sau đó ba tuần, em rời đi, rời khỏi cuộc sống của anh mãi mãi. Khi tạm biệt, anh và Park Jimin đã nắm tay nhau thật chặt. Cậu ấy im lặng, còn anh chỉ lặng lẽ nói duy nhất một câu: "Taehyungie à, tạm biệt em."
Ngày hôm đó, mưa rơi tầm tã, em bước đi dưới làn mưa trắng xóa, khẽ khóc thầm cho cuộc tình đơn phương chẳng thành này. Lần đầu tiên, em biết vị của nước mắt. Mặn, chát và đau đớn vô cùng. Em xin lỗi Yoongi à. Em đã lỡ yêu anh, yêu rất yêu, yêu đến đau lòng...
---END FIC---
-------------------------------------
Đây là truyện của tớ nha, tối thứ 7 tuần sau sẽ có truyện khác ^^~
Các bạn hãy đăng truyện (hoặc chap) của mình bên dưới phần trả lời nha ^^~
Yêu <3
a.
- Trạng từ trong câu 1: Hôm qua
- Trạng từ trong câu 2: Suốt từ chiều hôm qua
→ Câu 2 đầy đủ hơn do trạng ngữ là một cụm từ
b.
- Trạng từ trong câu 1: Trong gian phòng
- Trạng từ trong câu 2: Trong gian phòng lớn tràn ngập ánh sáng
→ Câu 2 đầy đủ hơn do trạng ngữ là một cụm từ
c.
- Trạng từ trong câu 1: Thế mà qua một đêm
- Trạng từ trong câu 2: Thế mà qua một đêm mưa rào
→ Câu 2 đầy đủ hơn do trạng ngữ cung cấp đầy đủ thông tin hơn
d.
- Trạng từ trong câu 1: Trên nóc một lô cốt
- Trạng từ trong câu 2: Trên nóc một lô cốt cũ kề bên một xóm nhỏ
→ Câu 2 đầy đủ hơn do trạng ngữ cung cấp đầy đủ thông tin hơn
Nhận xét: Mở rộng trạng ngữ bằng cụm từ cung cấp những thông tin cụ thể hơn, chi tiết hơn về các sự vật, sự việc được nói đến trong câu.