Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Ngọc Lan thích được nhận hương nhưng lại không nhận vì Ngọc Lan nghĩ đến hoa Cỏ.Lời giải thích của Ngọc Lan với thần Sắc Đẹp khi không nhận hương:
- Con xin Thần đem phần hương còn lại ban tặng cho loài hoa cỏ. Con còn được ở trên cây cao, còn hoa cỏ thường ngày bị giày xéo, khổ lắm...
Tinh thần "Quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh" thể hiện:
- Lòng dũng cảm, yêu nước
- Tinh thần hi sinh vì lí tưởng
Đoạn 1, 2, 3
(1) Trên con đường từ nhà đến trường, tôi phải đi qua bờ Hồ Gươm.
(2) Lúc có bạn thì chuyện trò tíu tít, có khi đuổi ahau suốt dọc đường.
(3) Nhưng khi đi một mình, tôi thích ôm cặp vào ngực, nhìn lên các vòm cây, vừa đi vừa lẩm bẩm ôn bài.
(4) Vì thế, tôi thường là đứa phát hiện ra bông hoa gạo đầu tiên nở trên cây gạo trước đền Ngọc Sơn.
(5) Rồi bông nọ gọi bông kia, bông nọ ganh bông kia, chỉ vài hôm sau cây gạo đã như một cây đuốc lớn cháy rừng rực giữa trời.
(6) Nhưng khi lửa ở cây gạo sắp lụi thì nó lại "bén" sang những cây vông cạnh cầu Thê Húc.
(7) Rồi thì cả một bãi vông lại bừng lên, đỏ gay, đỏ gắt suốt cả tháng tư.
- Đoạn 1: Nhưng nối câu 3 với câu 2
- Đoạn 2: Vì thế nối câu 4 với câu 3, nối đoạn 2 với đoạn 1.
Rồi nối câu 5 với câu 4.
- Đoạn 3: Nhưng nối câu 6 với câu 5, nối đoạn 3 với đoạn 2
Rồi nối câu 7 với câu 6.
Đoạn 4, 5, 6, 7
(8) Đến tháng năm thì những cây phượng đón lấy lửa ấy, chạy tiếp cuộc chạy tiếp sức của các loài hoa trong thành phố, báo hiệu những ngày nghỉ hè thoải mái của chúng tôi sắp đến.
(9) Nắng trời vừa bắt đầu gay gắt thì sắc hoa như muốn giảm đi độ chói chang của mình.
(10) Hoa phượng màu hồng pha da cam chứ không đỏ gắt như vông, như gạo.
(11) Đến cái anh bằng lăng thì đã vừa hồng vừa tím.
(12) Sang đến anh hoa muông thi đã ngả hẳn sang sắc vàng chanh.
(13) Nhưng nói chung, đó toàn là những màu sắc rực rỡ như muốn phô hết ra ngoài.
(14) Mãi đến năm nay khi tôi đã lớp Năm, đã "người lớn" hơn một tí, tôi mới nhận ra hoa sấu, những chùm hoa nhỏ xíu, sắc hi hơi vàng hoe, chìm lẫn vào từng đợr lá lion, lẫn với màu nắng dịu.
(15) Đến khi các loài hoa rực rỡ như hoa gạo, vông, phượng, bằng lăng, muống di kéo quân qua bầu trời Hà Nội, cây sấu trước cửa nhà tôi mới lấp ló những chùm quả sấu xanh giòn.
(16) Rồi sau đó, những quả sấu chín vừa ngọt vừa chua, ngọt một cách e dè, khiém tốn như tính tình hoa sấu vậy.
- Đoạn 4: Đến nối câu 11 với câu 9, 10.
Sang đến nối câu 12 với các câu 9, 10, 11.
- Đoạn 6: Nhưng nối câu 13 với câu 12, nối đoạn 6 với đoạn 5.
Mãi đến nối câu 14 với câu 13.
- Đoạn 7: Đến khi nối câu 15 với câu 14, nối đoạn 7 với đoạn 6.
Rồi nối câu 16 với câu 15.
báo hiệu bộ phận đứng sau là lời giải thích cho bộ phận đứng trước
Hương thơm của các loài hoa thật ngây ngất,khó quên.
Học tốt #
Ngày xửa ngày xưa, tất cả các loài cây thuở ban đầu chỉ có lá mà chưa có hoa như bây giờ. Muốn cho Địa Cầu thêm phần xinh tươi, diễm lệ, Trời dặn dò Thần Sắc Đẹp hãy dùng tình thương và trí tuệ để vẽ lên muôn ngàn bông hoa khác nhau. Vâng lệnh Trời, Thần Sắc Đẹp bay xuống trần gian, đi khắp nơi để vẽ thêm hoa cho cây cối.
Vẽ xong, Thần Sắc Đẹp ngắm lại nhưng cảm thấy dường như còn thiếu một chút gì đó. Thần muốn tặng thêm hương thơm cho các loài hoa Thần vừa vẽ. Duy có điều là Thần không đủ hương để chia đều cho tất cả các loài hoa. Thần Sắc Đẹp quyết định sẽ tặng làn hương quý báu cho những loài hoa nào có tấm lòng tốt nhất, cao thượng nhất.
Thần hỏi hoa hồng:
- Nếu có hương thơm thì con sẽ làm gì?
Hoa hồng thưa:
- Con sẽ nhờ chị Gió mang tặng cho tất cả.
Thần Sắc Đẹp vừa ý, tặng ngay cho hoa hồng một làn hương thơm ngát.
Thần hỏi hoa sữa:
- Nếu có hương thơm thì con sẽ làm gì?
Hoa sữa đáp:
- Con sẽ tỏa ngát trong đêm để dù đêm tối đến đâu ai cũng nhận ra con.
Câu trả lời này tuy không làm Thần Sắc Đẹp hài lòng lắm, nhưng Thần rộng rãi, cũng ban tặng làn hương thơm cho hoa sữa.
Gặp hàng hoa đỏ nọ, Thần lại hỏi:
- Nếu có hương thơm thì con sẽ làm gì?
Hoa ấy trả lời liền:
- Nếu có hương thơm thì ai cũng phải nể phục tôi. Cái đám hoa kia sẽ không dám khoe sắc, đọ tài với tôi nữa.
Thần Sắc Đẹp lắc đầu, không nói gì mà chỉ bỏ đi.
Thần Sắc Đẹp đi mãi, đi mãi trên khắp Địa Cầu, ban tặng gần hết bình hương thì cuối cùng gặp hoa ngọc lan đang khiêm tốn nép mình ở một vùng đất có nhiều chúng sinh tu hành. Thần nói:
- Hỡi hoa ngọc lan bé nhỏ, nếu ta ban cho con làn hương thơm kỳ diệu còn lại này thì con sẽ làm gì?
Hoa ngọc lan suy nghĩ một hồi, rồi ngập ngừng không nói. Thần Sắc Đẹp phải dịu dàng nhắc lại câu hỏi, hoa ngọc lan mới dám đáp lời:
- Con xin tạ ơn Thần Sắc Đẹp tưởng nghĩ tới con. Thật tình thì con thích được thơm lắm, nhưng con không muốn nhận.
Thần Sắc Đẹp ngạc nhiên hỏi:
- Bất cứ loài hoa nào cũng muốn ta ban tặng mùi hương, cớ sao con lại từ chối?
Hoa ngọc lan thưa:
- Con xin Thần đem phần hương còn lại ban tặng cho loài hoa cỏ. Con còn được ở trên cây cao, còn hoa cỏ thường ngày bị giày xéo, khổ lắm...
Nói đến đây hoa ngọc lan sụt sùi nhỏ lệ. Thần Sắc Đẹp vô cùng cảm động, liền hứa sẽ chăm sóc cho hoa cỏ theo cách riêng của Đất Trời và quyết định ban tặng cho hoa ngọc lan phần hương thơm còn lại.
Chính vì có tấm lòng thơm thảo, thương yêu kẻ khác mà từ đó hoa ngọc lan nhỏ nhắn, xinh xắn có được mùi hương thanh khiết, làm đẹp cho chính mình và cho bầu không khí chung quanh.
Để hương thơm trong vườn nhà nho nhỏ của chúng ta lan toả đến bên cạnh mỗi người;
Để niềm vui chật hẹp của chúng ta lan rộng tới mọi ngóc ngách của xã hội;
Để lửa lò trong nhà chúng ta sưởi ấm mọi trái tim lạnh giá;
Để ngọn đèn trước thềm nhà chúng ta chiếu sáng đường đi của người về khuya;
Ban huong thom cho cac loai hoa