Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
“Lúc ở nhà mẹ cũng là cô giáo. Khi đến trường cô giáo như mẹ hiền”. Khi hát những câu hát này em lại nhớ ngay đến cô Nhàn, cô giáo chủ nhiệm lớp 5A10 và cũng là người dìu dắt chúng em trong năm học vừa qua.
Cô giáo lớp em có một dáng người thon gọn, cân đối, mái tóc đen bóng luôn được cô xõa ngang vai khiến cho bạn nữ nào cũng phải trầm trồ khen ngợi. Trên khuôn mặt trái xoan của cô đôi mắt to, đen láy, luôn nhìn chúng em với ánh mắt thương yêu, trìu mến. Mũi cô thanh tú, đôi môi luôn nở những nụ cười thân thiện được cô khéo thoa một chút son hồng thật đẹp. Khi cười, cô để lộ hàm răng trắng, đều tăm tắp. Cô sở hữu một làn da trắng hồng, trang điểm chút phấn. Khi đến lớp, cô luôn mặc bộ áo dài trông rất thướt tha.
Cô Nhàn rất tận tụy dạy chúng em, cô giảng bài rất hay. Ở lớp, những bạn học sinh kém, không hiểu bài, cô đều ân cần giảng dạy, chỉ bảo từng li, từng tí. Hằng ngày, khi trống vào học vừa dứt cũng là lúc cô bước vào lớp. Sau vài phút ổn định và kiểm tra bài cũ, lời giới thiệu bài mới của cô vang lên cuốn hút cả lớp. Cô viết những nét chữ tròn trịa và mềm mại lên bảng. Cả lớp im phăng phắc chỉ còn nghe thấy tiếng ngòi bút sột soạt đưa trên giấy. Cô đọc bài, giọng của cô ngân vang ấm áp, thánh thót.
Cô dẫn dắt chúng em tìm hiểu bài qua các câu hỏi, các vấn đề thảo luận. Ánh mắt cô lúc dịu dàng tha thiết, lúc xa xăm vời vợi. Thỉnh thoảng cô đưa bàn tay với những ngón tay thon nhỏ lên vuốt vuốt mái tóc dài, điềm tĩnh chờ chúng em trình bày câu trả lời. Bỗng “Tùng! Tùng! Tùng!” một hồi trống vang lên báo hiệu giờ học đã kết thúc nhưng cả lớp vẫn còn luyến tiếc vì lời giảng say sưa hút hồn, vì cử chỉ yêu mến và tình cảm cô dành cho học trò.
Dù sau này sẽ không được cô dìu dắt nữa nhưng chúng em sẽ luôn ghi nhớ những kỉ niệm khi ở bên cô. Mỗi khi cô Nhàn giảng bài đều có sức hấp dẫn kì lạ và rất riêng. Cô đã tạo cho chúng em nhiều cơ hội khám phá những điều hay vẻ đẹp muôn màu của kiến thức. Điều đó làm chúng em thích thú và ước ao cô luôn là cô giáo dạy chúng em trong những năm học tới. (Hết)
“Lúc ở nhà mẹ cũng là cô giáo. Khi đến trường cô giáo như mẹ hiền”. Khi hát những câu hát này em lại nhớ ngay đến cô Nhàn, cô giáo chủ nhiệm lớp ..... và cũng là người dìu dắt chúng em trong năm học vừa qua.
Cô giáo lớp em có một dáng người thon gọn, cân đối, mái tóc đen bóng luôn được cô xõa ngang vai khiến cho bạn nữ nào cũng phải trầm trồ khen ngợi. Trên khuôn mặt trái xoan của cô đôi mắt to, đen láy, luôn nhìn chúng em với ánh mắt thương yêu, trìu mến. Mũi cô thanh tú, đôi môi luôn nở những nụ cười thân thiện được cô khéo thoa một chút son hồng thật đẹp. Khi cười, cô để lộ hàm răng trắng, đều tăm tắp. Cô sở hữu một làn da trắng hồng, trang điểm chút phấn. Khi đến lớp, cô luôn mặc bộ áo dài trông rất thướt tha.
Cô Nhàn rất tận tụy dạy chúng em, cô giảng bài rất hay. Ở lớp, những bạn học sinh kém, không hiểu bài, cô đều ân cần giảng dạy, chỉ bảo từng li, từng tí. Hằng ngày, khi trống vào học vừa dứt cũng là lúc cô bước vào lớp. Sau vài phút ổn định và kiểm tra bài cũ, lời giới thiệu bài mới của cô vang lên cuốn hút cả lớp. Cô viết những nét chữ tròn trịa và mềm mại lên bảng. Cả lớp im phăng phắc chỉ còn nghe thấy tiếng ngòi bút sột soạt đưa trên giấy. Cô đọc bài, giọng của cô ngân vang ấm áp, thánh thót.
Cô dẫn dắt chúng em tìm hiểu bài qua các câu hỏi, các vấn đề thảo luận. Ánh mắt cô lúc dịu dàng tha thiết, lúc xa xăm vời vợi. Thỉnh thoảng cô đưa bàn tay với những ngón tay thon nhỏ lên vuốt vuốt mái tóc dài, điềm tĩnh chờ chúng em trình bày câu trả lời. Bỗng “Tùng! Tùng! Tùng!” một hồi trống vang lên báo hiệu giờ học đã kết thúc nhưng cả lớp vẫn còn luyến tiếc vì lời giảng say sưa hút hồn, vì cử chỉ yêu mến và tình cảm cô dành cho học trò.
Dù sau này sẽ không được cô dìu dắt nữa nhưng chúng em sẽ luôn ghi nhớ những kỉ niệm khi ở bên cô. Mỗi khi cô Nhàn giảng bài đều có sức hấp dẫn kì lạ và rất riêng. Cô đã tạo cho chúng em nhiều cơ hội khám phá những điều hay vẻ đẹp muôn màu của kiến thức. Điều đó làm chúng em thích thú và ước ao cô luôn là cô giáo dạy chúng em trong những năm học tới. (Hết)
Bài làm văn ngắn 20/11 (2) – Cô giáo em trong giờ Tập đọc
Thứ hai là ngày đầu tuần học với bao bài học mới lạ và bổ ích đang chờ đợi chúng em. Niềm vui như lớn thêm bởi vì hôm nay cô giáo thân yêu sẽ dạy chúng em nội dung bài tập đọc “Những cánh buồm”. Cả lớp em, bạn nào cũng náo nức được học tiết học sinh động và đầy hấp dẫn của cô.
Cô giáo em bước vào lớp với nụ cười tươi tắn, đáp lại lời chào của chúng em. Hôm nay cô mặc bộ áo dài màu xanh da trời với những chùm hoa rơi xinh xắn càng tôn thêm nét đẹp dịu dàng nơi cô. Thế rồi giọng cô trong trẻo cất lên: “Chúng ta hãy bắt đầu tiết Tập đọc, các con nhé!”. Cả lớp đáp lại lời cô bằng những ánh mắt trẻ thơ như náo nức, chờ đợi. Bàn tay thon nhỏ của cô nắn nót từng nét phấn trắng: Những cánh buồm – tác giả: Hoàng Trung Thông.
Giọng đọc truyền cảm của cô cất đưa chúng em đến với bãi biển trải dài thật xinh đẹp đón chào những tia nắng sớm buổi ban mai, sóng vỗ rì rầm như lời mẹ thì thầm yêu thương. Bãi biển vắng người in rõ hình ảnh hai bố con đang thong thả dạo chơi, những câu hỏi thơ ngây của con trẻ trước biển, ước mơ của con về những điều mới lạ ở bên kia đường chân trời đã làm người cha bồi hồi xúc động, ông đã gặp lại tuổi thơ và ước mơ của mình như đứa con trai bé bỏng khi lần đầu tiên đứng trước biển.
Tất cả nội dung bài thơ được thể hiện qua giọng đọc ngọt ngào và truyền cảm của cô. Sau khi hướng dẫn cả lớp nội dung bài thơ, cô lại tận tình gợi ý cho chúng em cách đọc diễn cảm, ngay cả những chỗ ngắt giọng, nhấn giọng sao cho thể hiện được ý tứ mà tác giả gửi gắm vào bài thơ cũng được cô em ân cần chỉ bảo. Thế rồi phần sôi nổi nhất của tiết học đã đến, cô tổ chức cho cả lớp luyện đọc. Đầu tiên, mỗi nhóm đôi đọc cho nhau nghe, em và bạn Khang lắng nghe nhau đọc, giúp nhau sửa nhũng chỗ còn vấp, hoạt động này giúp chúng em tự tin để tham gia phần luyện đọc cả lớp.
Với khuôn mặt dịu hiền, ánh mắt đầy thương yêu cô động viên, sửa chữa cho các em đọc đúng, đọc hay từng lời thơ, trả lời chính xác từng câu hỏi tìm hiểu bài. Đáp lại tấm lòng của cô, bạn nào lớp em cũng cố gắng đọc thật hay, thật diễn cảm để được nghe lời khen trìu mến, ấm áp của cô. Ngay cả các bạn đọc còn chậm như bạn Long, Hào,… cũng hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình. Khuôn mặt cô rạng rỡ niềm vui vì sự tiến bộ của chúng em. Qua tiết dạy của cô, nét đẹp về nội dung và ý nghĩa bài thơ đã thấm sâu vào tâm hồn chúng em.
Tiết dạy nào của cô cũng có sức thu hút diệu kì, có lẽ vì cô đã mang hết tâm huyết, tình cảm yêu thương tận tâm dạy dỗ chúng em. Bao giờ cô cũng tạo nhiều cơ hội cho chúng em được tự khám phá và tìm hiểu bài học. Yêu quý cô, chúng em dần yêu quý cả từng bài văn thơ, từng bài toán, cả môn văn mà bạn nào cũng sợ cả. Chúng em cảm ơn cô đã dẫn dắt chúng em đến với kho tàng kiến thức, những bài học làm người sâu sắc. Em hứa sẽ quyết tâm học tập thật tốt, đáp lại tấm lòng yêu thương cô đã dành cho chúng em.
Vâng ạ, em cảm ơn thầy, em chúc thầy một lần nữa luôn mạnh khỏe, luôn luôn hạnh phúc và gặt hái được nhiều thanh công trong cuộc sống ạ! ^^
Cứ mỗi lần tháng 11 ùa về, đến cái ngày mà cả một năm mới có một lần để nhắc học trò nhớ về thầy cô của mình, nhắc đến ngày Nhà Giáo Việt Nam thì mọi ký ức của thời học sinh lại ùa về. Nhớ những lời căn dặn, những cái vỗ vai, hay cả những lời răn đe nghiêm khắc của thầy cô khi học trò mắc phải lỗi.
Thầy cô là người luôn dành tất cả mọi yêu thương cho đứa học trò của mình, kể cả những đứa học trò mà luôn làm mình phát bực la lớn lên và mời đi ra khỏi lớp. Thậm chí có thể là đình chỉ học môn đó một tuần cũng có.
Thầy cô là người luôn phải chịu đựng bởi bao trò tai quá mà những đứa học trò gây ra, hay thường là những vị cứu tinh của những học sinh bị bắt nạt. Có thể nói thầy cô như là những thần tượng của học trò, hay là người cha, người mẹ thứ hai vậy.
Thầy cô là người đã dạy con nét chữ đầu tiên để rồi sau này, khi con lớn hơn một chút, con mới hiểu sự ân cần của cô, khi cầm tay con uốn từng nét chữ không chỉ đơn thuần là dạy con biết viết, mà nết người của con cũng bắt đầu từ những nét chữ A,B,C. Là người mà phải thức cả đêm để viết lại và cảm nhận bài văn thầy phê “cảm nhận còn hời hợt” bằng tất cả tình cảm, vốn sống của mình. Tất cả những gì thầy cô làm là chỉ mong học sinh của mình sẽ tốt hơn, trưởng thành hơn.
Nhớ ngày 20/11 năm xưa chắc ai cũng trải qua cái thời mà đòi mẹ phải mua quà để đi tặng thầy cô cho bằng được nhưng nỗi khổ là không dám đi một mình, lần nào cũng phải mẹ kè kè đi ,lúc đó nhỏ có biết nói gì đâu thấy bạn đi mình cũng đi cho bằng được. Quà 20/11 lúc xưa cũng chỉ là dầu gội, bột ngọt, sữa hay cuốn sổ và cái bút, nhà có điều kiện hơn thì xấp vải cho thầy cô may đồ để đi dạy. Lớn lên chút thì đã biết đường đi mua quà cho thầy cô, nhưng đến lúc tặng thì run cầm cập, gặp thầy cô ở trường suốt không sao cả nhưng mà gặp riêng thầy cô thì không dám đến. Nhớ lúc đi tặng quà thì vừa vào phòng, thấy thầy cô là tặng cho thầy cô rồi nói một câu ngắn gọn: "Mừng Cô (Thầy) 20 tháng 11" rồi chạy cái vèo ra ngoài, để thầy cô phải chạy ra gọi học trò quay trở lại ngồi chơi, nhưng cũng chỉ ngồi được 5 phút rồi "Cô (Thầy) cho em xin phép". Đến hôm sau vẫn còn không dám gặp thầy cô.
Lớn lên rồi học cấp 3, ngày 20/11 được xem như là một ngày học nhẹ nhõm của học sinh thì phải - theo tôi nghĩ như thế. Vì ngày 20/11 thường thì thầy cô khuyến mãi không dò bài, học sinh cũng không phải thấp thỏm vì cái giờ dò bài như thường ngày. Đôi khi thì còn được nói chuyện phiếm và nghỉ học luôn môn đó, thường thì lớp trường đại diện lớp tặng hoa cho thầy cô rồi thôi, xong cái ngày 20/11.
Nhưng cái ngày 20/11 không phải thầy cô vui vì được nhận hoa và quà của học trò thôi, thầy cô vui vì thấy rằng những đứa học trò của mình đã lớn khôn hơn, thầy cô khi thấy những thành quả của mình tốn bao công sức tâm huyết đạt được thành quả, đó là điều mà làm cho thầy cô tự hào nhất trong đời làm nhà giáo của mình.
Không biết ngày 20/11 của bạn như thế nào nhưng của tôi là một ngày đầy cảm xúc, tuy đi làm xa không thể tới thăm thầy cô được, nhưng không khi nào thầy cô không nhớ tới tôi. Lúc tôi gọi điện thoại chưa kịp nói tên mình thì thầy cô đã nhận ra tôi trước ,tôi vui mừng và đôi khi là bật khóc, cho dù lúc đi học tôi có phá, có quậy nhất lớp thì thầy cô vẫn nhớ và cười phì nói: "Thằng học trò phá nhất lớp của cô nay làm ở đâu rồi, có khỏe không? Năm nay cho gọi điện thoại nhưng năm sau phải về nhà thăm cô đấy nhé!!!". Trải qua biết bao lứa học trò, bao nhiêu năm nhà giáo mà thầy cô vẫn nhớ học trò của mình chứng minh một điều là thầy cô luôn dành mọi tâm huyết cho những đứa học trò nhỏ bé, dù có hay nghiêm khắc với mình đi chăng nữa thì cũng dễ hiểu là thầy cô chỉ muốn điều tốt nhất cho mình mà thôi. Chắc điều đó ai cũng cảm nhận được như tôi, vì nếu không có những điều như thế thì bạn có thể thành công hay sống tốt hơn như hiện nay để còn ngồi đọc những dòng tốt viết đây.
Lúc ngồi viết những dòng này thì nhớ lại những trò tai quái của mình đã mang đến cho thầy cô... Sao có thể làm những trò ấy nhỉ, nhưng mà thôi "Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò" mà, nhưng dù gì thì cũng mong ngày 20/11 sắp đến, hãy bỏ một chút thời gian nếu như được hãy đến thăm thầy cô, thầy cô sẽ không quên bạn đâu, nhưng nếu không được thì hãy dành cho một cuộc điện thoại chỉ năm, mười phút thôi. Đừng chỉ gửi một cái hình lên mạng Xã hội cho thầy cô và kèm theo dòng ngắn ngủn: "Mừng 20/11, chúc Thầy (Cô) có ngày lễ vui vẻ" là thôi.
Xin cảm ơn những thầy cô đã dìu dắt con từ những ngày đầu tiên học lễ, hậu học văn. Những yêu thương, trân trọng và thành kính nhất là tất cả những gì con muốn những người cô thầy đã dạy dỗ con nên người. Chúc các thầy cô luôn mạnh khỏe, hạnh phúc để mãi mãi vun đắp cho sự nghiệp trồng người.
Cứ mỗi lần tháng 11 ùa về, đến cái ngày mà cả một năm mới có một lần để nhắc học trò nhớ về thầy cô của mình, nhắc đến ngày Nhà Giáo Việt Nam thì mọi ký ức của thời học sinh lại ùa về. Nhớ những lời căn dặn, những cái vỗ vai, hay cả những lời răn đe nghiêm khắc của thầy cô khi học trò mắc phải lỗi.
Thầy cô là người luôn dành tất cả mọi yêu thương cho đứa học trò của mình, kể cả những đứa học trò mà luôn làm mình phát bực la lớn lên và mời đi ra khỏi lớp. Thậm chí có thể là đình chỉ học môn đó một tuần cũng có.
Thầy cô là người luôn phải chịu đựng bởi bao trò tai quá mà những đứa học trò gây ra, hay thường là những vị cứu tinh của những học sinh bị bắt nạt. Có thể nói thầy cô như là những thần tượng của học trò, hay là người cha, người mẹ thứ hai vậy.
Thầy cô là người đã dạy con nét chữ đầu tiên để rồi sau này, khi con lớn hơn một chút, con mới hiểu sự ân cần của cô, khi cầm tay con uốn từng nét chữ không chỉ đơn thuần là dạy con biết viết, mà nết người của con cũng bắt đầu từ những nét chữ A,B,C. Là người mà phải thức cả đêm để viết lại và cảm nhận bài văn thầy phê “cảm nhận còn hời hợt” bằng tất cả tình cảm, vốn sống của mình. Tất cả những gì thầy cô làm là chỉ mong học sinh của mình sẽ tốt hơn, trưởng thành hơn.
Nhớ ngày 20/11 năm xưa chắc ai cũng trải qua cái thời mà đòi mẹ phải mua quà để đi tặng thầy cô cho bằng được nhưng nỗi khổ là không dám đi một mình, lần nào cũng phải mẹ kè kè đi ,lúc đó nhỏ có biết nói gì đâu thấy bạn đi mình cũng đi cho bằng được. Quà 20/11 lúc xưa cũng chỉ là dầu gội, bột ngọt, sữa hay cuốn sổ và cái bút, nhà có điều kiện hơn thì xấp vải cho thầy cô may đồ để đi dạy. Lớn lên chút thì đã biết đường đi mua quà cho thầy cô, nhưng đến lúc tặng thì run cầm cập, gặp thầy cô ở trường suốt không sao cả nhưng mà gặp riêng thầy cô thì không dám đến. Nhớ lúc đi tặng quà thì vừa vào phòng, thấy thầy cô là tặng cho thầy cô rồi nói một câu ngắn gọn: "Mừng Cô (Thầy) 20 tháng 11" rồi chạy cái vèo ra ngoài, để thầy cô phải chạy ra gọi học trò quay trở lại ngồi chơi, nhưng cũng chỉ ngồi được 5 phút rồi "Cô (Thầy) cho em xin phép". Đến hôm sau vẫn còn không dám gặp thầy cô.
Lớn lên rồi học cấp 3, ngày 20/11 được xem như là một ngày học nhẹ nhõm của học sinh thì phải - theo tôi nghĩ như thế. Vì ngày 20/11 thường thì thầy cô khuyến mãi không dò bài, học sinh cũng không phải thấp thỏm vì cái giờ dò bài như thường ngày. Đôi khi thì còn được nói chuyện phiếm và nghỉ học luôn môn đó, thường thì lớp trường đại diện lớp tặng hoa cho thầy cô rồi thôi, xong cái ngày 20/11.
Nhưng cái ngày 20/11 không phải thầy cô vui vì được nhận hoa và quà của học trò thôi, thầy cô vui vì thấy rằng những đứa học trò của mình đã lớn khôn hơn, thầy cô khi thấy những thành quả của mình tốn bao công sức tâm huyết đạt được thành quả, đó là điều mà làm cho thầy cô tự hào nhất trong đời làm nhà giáo của mình.
Không biết ngày 20/11 của bạn như thế nào nhưng của tôi là một ngày đầy cảm xúc, tuy đi làm xa không thể tới thăm thầy cô được, nhưng không khi nào thầy cô không nhớ tới tôi. Lúc tôi gọi điện thoại chưa kịp nói tên mình thì thầy cô đã nhận ra tôi trước ,tôi vui mừng và đôi khi là bật khóc, cho dù lúc đi học tôi có phá, có quậy nhất lớp thì thầy cô vẫn nhớ và cười phì nói: "Thằng học trò phá nhất lớp của cô nay làm ở đâu rồi, có khỏe không? Năm nay cho gọi điện thoại nhưng năm sau phải về nhà thăm cô đấy nhé!!!". Trải qua biết bao lứa học trò, bao nhiêu năm nhà giáo mà thầy cô vẫn nhớ học trò của mình chứng minh một điều là thầy cô luôn dành mọi tâm huyết cho những đứa học trò nhỏ bé, dù có hay nghiêm khắc với mình đi chăng nữa thì cũng dễ hiểu là thầy cô chỉ muốn điều tốt nhất cho mình mà thôi. Chắc điều đó ai cũng cảm nhận được như tôi, vì nếu không có những điều như thế thì bạn có thể thành công hay sống tốt hơn như hiện nay để còn ngồi đọc những dòng tốt viết đây.
Lúc ngồi viết những dòng này thì nhớ lại những trò tai quái của mình đã mang đến cho thầy cô... Sao có thể làm những trò ấy nhỉ, nhưng mà thôi "Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò" mà, nhưng dù gì thì cũng mong ngày 20/11 sắp đến, hãy bỏ một chút thời gian nếu như được hãy đến thăm thầy cô, thầy cô sẽ không quên bạn đâu, nhưng nếu không được thì hãy dành cho một cuộc điện thoại chỉ năm, mười phút thôi. Đừng chỉ gửi một cái hình lên mạng xã hội cho thầy cô và kèm theo dòng ngắn ngủn: "Mừng 20/11, chúc Thầy (Cô) có ngày lễ vui vẻ" là thôi.
Xin cảm ơn những thầy cô đã dìu dắt con từ những ngày đầu tiên học lễ, hậu học văn. Những yêu thương, trân trọng và thành kính nhất là tất cả những gì con muốn những người cô thầy đã dạy dỗ con nên người. Chúc các thầy cô luôn mạnh khỏe, hạnh phúc để mãi mãi vun đắp cho sự nghiệp trồng người. minh khong biet co duoc hay khong nua
Nắng ấm sân trường
Cây điệp già xòe rộng tán yêu thương
Lá lấp lánh cười duyên cùng bóng nắng
Giờ đang học, mảng sân vuông lặng vắng
Chim chuyền cành buông tiếng lạnh bâng qươ
Chúng em ngồi nghe thầy giảng bình thơ
Nắng ghé theo chồm lên ngồi bệ cửa
Và cả gió cũng biết mê thơ nữa
Thổi thoảng vào mát ngọt giọng thầy ngâm
Cả lớp say theo từng nhịp bổng trầm
Điệp từng bông vàng ngây rơi xoay tít
Ngày vẫn xuân, chim từng đôi ríu rít
Sà xuống sân tắm nắng ấm màu xanh
Em ngồi yên uống suối mật trong lành
Thời gian như dừng trôi không bước nữa
Không gian cũng nằm yên không dám cựa
Ngại ngoài kia nắng ấm sẽ thôi vàng
Sân trường căng rộng ngực đến thênh thang
Kiêu hãng khoe trên mình màu nắng ấm
Lời thơ thầy vẫn nhịp nhàng sâu lắng
Nắng ấm hơn nhờ giọng ấm của người...
1. Nhân dịp ngày nhà giáo Việt Nam 20/11, em chúc thầy cô sức khỏe dồi dào, công tác tốt, và thành công trong sự nghiệp trồng người, dìu dắt thế hệ học trò chúng em thành người.
2. Nghề giáo là nghề cao quý nhất trong các nghề. Nhân dịp ngày nhà giáo Việt Nam, em không biết nói gì hơn ngoài chúc cô luôn vui tươi, khỏe mạnh để tiếp tục sự nghiệp dìu dắt, dạy bảo chúng em những bài học bổ ích.
3. Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy. Nhân ngày 20/11, em chúc thầy luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và gặt hái được nhiều thành công trong sự nghiệp trồng người.
4. Chúc mừng ngày nhà giáo Việt Nam, em xin gửi đến cô những lời chúc tốt đẹp nhất, cảm ơn cô đã dìu dắt chúng em đến gần hơn với chân trời kiến thức.
5. Cô luôn là người quan tâm, dạy dỗ em ân cần, chỉ bảo em từng li từng tí một. Đứa học trò có học lực yếu kém nhất lớp ngày nào bây giờ đã dần tiến bộ nhờ sự dạy dỗ của cô. Nhân dịp ngày nhà giáo Việt Nam, em xin gửi tới cô những lời chúc chân thành nhất, chúc cô lúc nào cũng luôn vui tươi, mạnh khỏe để đưa tiếp thế hệ trẻ cập bến tương lai.
6. Cảm ơn thầy đã mang đến cho chúng em những bài học hay để đến gần hơn với kiến của nhân loại. Nhân ngày 20/11, em xin chúc thầy sức khỏe dồi dào, hoàn thành tốt nhiệm vụ cao cả của mình trong sự nghiệp trăm năm trồng người.
7. Cảm ơn thầy đã nhiệt tình và tận tâm chỉ bảo cho đứa học trò dốt như em. Em chẳng biết nói gì hơn ngoài biết ơn và cảm ơn thầy rất nhiều. Hôm nay là ngày của thầy, em chúc thầy thành công, sức khỏe để công tác tốt.
8. Thầy cô là người truyền cảm hứng, mang đến cho chúng em những kiến thức bổ ích. Nhân dịp ngày 20/11, thay lời muốn nói, em xin gửi tới thầy cô những lời chúc tốt đẹp nhất.
9. Cô à, khi đọc được những lời chúc này, cô chỉ cần biết rằng đứa học trò giấu tên này chỉ muốn gửi tới cô những lời chúc sức khỏe, và thành công trong cuộc sống cũng như sự nghiệp trồng người.
10. Một lời cảm ơn có lẽ là không đủ so với những gì mà cô đã làm cho em. Em chúc cô luôn mạnh khỏe, trẻ trung, vui tính, và thành công trong sự nghiệp nhà giáo của mình cô nhé.
11. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam, em xin gửi lời chúc mừng tốt đẹp nhất đến thầy. Ký tên, đứa học trò cá biệt nhất lớp.
1. Nhân dịp ngày nhà giáo Việt Nam 20/11, em chúc thầy cô sức khỏe dồi dào, công tác tốt, và thành công trong sự nghiệp trồng người, dìu dắt thế hệ học trò chúng em thành người.
2. Nghề giáo là nghề cao quý nhất trong các nghề. Nhân dịp ngày nhà giáo Việt Nam, em không biết nói gì hơn ngoài chúc cô luôn vui tươi, khỏe mạnh để tiếp tục sự nghiệp dìu dắt, dạy bảo chúng em những bài học bổ ích.
3. Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy. Nhân ngày 20/11, em chúc thầy luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và gặt hái được nhiều thành công trong sự nghiệp trồng người.
4. Chúc mừng ngày nhà giáo Việt Nam, em xin gửi đến cô những lời chúc tốt đẹp nhất, cảm ơn cô đã dìu dắt chúng em đến gần hơn với chân trời kiến thức.
5. Cô luôn là người quan tâm, dạy dỗ em ân cần, chỉ bảo em từng li từng tí một. Đứa học trò có học lực yếu kém nhất lớp ngày nào bây giờ đã dần tiến bộ nhờ sự dạy dỗ của cô. Nhân dịp ngày nhà giáo Việt Nam, em xin gửi tới cô những lời chúc chân thành nhất, chúc cô lúc nào cũng luôn vui tươi, mạnh khỏe để đưa tiếp thế hệ trẻ cập bến tương lai.
6. Cảm ơn thầy đã mang đến cho chúng em những bài học hay để đến gần hơn với kiến của nhân loại. Nhân ngày 20/11, em xin chúc thầy sức khỏe dồi dào, hoàn thành tốt nhiệm vụ cao cả của mình trong sự nghiệp trăm năm trồng người.
7. Cảm ơn thầy đã nhiệt tình và tận tâm chỉ bảo cho đứa học trò dốt như em. Em chẳng biết nói gì hơn ngoài biết ơn và cảm ơn thầy rất nhiều. Hôm nay là ngày của thầy, em chúc thầy thành công, sức khỏe để công tác tốt.
8. Thầy cô là người truyền cảm hứng, mang đến cho chúng em những kiến thức bổ ích. Nhân dịp ngày 20/11, thay lời muốn nói, em xin gửi tới thầy cô những lời chúc tốt đẹp nhất.
9. Cô à, khi đọc được những lời chúc này, cô chỉ cần biết rằng đứa học trò giấu tên này chỉ muốn gửi tới cô những lời chúc sức khỏe, và thành công trong cuộc sống cũng như sự nghiệp trồng người.
10. Một lời cảm ơn có lẽ là không đủ so với những gì mà cô đã làm cho em. Em chúc cô luôn mạnh khỏe, trẻ trung, vui tính, và thành công trong sự nghiệp nhà giáo của mình cô nhé.
11. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam, em xin gửi lời chúc mừng tốt đẹp nhất đến thầy. Ký tên, đứa học trò cá biệt nhất lớp.