Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong cuộc sống , đối với một người học sinh thì đức tính giản dị là điều mà ai cũng phải có . Sự giản dị có lợi ích như thế nào? . Giản dị khiến người ta dễ hòa nhập với mọi người, làm cho con người trở nên thân thiện với nhau và giúp ta có thêm bạn bè... góp phần làm sáng lên nhân cách của mỗi con người. Giản dị tạo nên sự thanh thản, bình yên trong tâm hồn và sự nhàn nhã, thư thái trong nhịp sống của chúng ta . Hiện nay , có nhiều học sinh dường như vẫn còn chưa muốn biết về lợi ích của việc giản dị mà ham đua đòi quá nhiều , nào là đòi ba mẹ tiền mua quần áo mới , giày dép , đồ đạc ,... để chạy theo cho kịp với người khác . Sợ bản thân bị người khác coi thường . Đua đòi theo người khác là một điều không hay và thật ngu xuẩn , lấy đồng tiền xương máu của cha mẹ để khẳng định với người khác thì thật sự ta vừa bất hiếu vừa kém cỏi . Theo em , sự giản dị ai cũng phải có , nó sẽ giúp thanh thản tấm lòng một con người , nhất là đối với học sinh . Các bạn trẻ hiện nay đang rất cần một đức tính " giản dị " đáng quý là thế.
Tùng...Tùng...Tùng...Tiếng trống trường vang lên thật giòn giã báo hiệu giờ ra chơi đã đến. Ôi, thật vui sao! . Các bạn học sinh từ các dãy nhà tầng ùa ra sân trường như đàn ong vỡ tổ. Trên cành cây chim ca hót líu lo. Còn trên sân trường đông vui nhộn nhịp ấy, các bạn học sinh chơi đủ thứ trò chơi như là: nhảy dây, đá cầu, đuổi bắt...(liệt kê) .Nhưng đâu phải cứ ra chơi là ai cũng xuống sân, vẫn có những bạn đứng ở trên tầng, đặc biệt trên ban công. Tán gẫu và vui đùa.
Sách có thể nói là một vật không thể thiếu trong cuộc sống mỗi con người chúng ta . Trong nó chứa đầy các kiến thức mà chúng ta có thể chưa biết . Vậy đã có ai từng nghĩ nó có công dụng gì chưa ? Nó giúp chúng có thêm hiểu biết , giúp chúng ta phát triển bản thân , giúp ta hoàn thiện nhân cách nữa đó . Nếu chúng ta chịu bỏ thời gian từ 3 đến 5 phút để đọc 1 cuốn sách thì sẽ không thấy nó tẻ nhạt như bạn nghĩ đâu . Hãy đọc sách để có một cuộc sống tốt bạn nhé !
Hiện nay, dịch bệnh Covid đang ngày càng hoành hành ngang dọc trong đất nước ta thậm chí là cả thế giới. Ai cũng cảm thấy lo sợ vì nó. Nhưng cũng vì vậy mà tinh thần yêu nước,yêu thương đồng bào của nhân dân ta trỗi dậy mạnh mẽ.Ngày trước, thành phố Hồ Chí là một điểm nóng của của toàn đất nước Việt Nam với số ca nhiễm tăng nhanh. Nhưng cũng không vì vậy mà mọi người lại thờ ơ, bỏ qua để mặc thành phố, ngược lại tất cả các y bác sĩ không sợ cái chết đã xung phong đến đó giúp nhân dân chống dịch, các anh chiến sĩ đã dũng cảm xông pha để cứu giúp người dân, những nhóm đoàn từ thiện cùng với mọi người quyên góp giúp đỡ người dân gặp khó khăn vì dịch, trên toàn quốc ai cũng hướng về thành phố Hồ Chí Minh. Và đến thời điểm hiện tại, tình hình đã được cải thiện nhiều hơn. Nhưng lại có nhiều nơi lại bùng phát mạnh mẽ, người dân thành phố Hồ Chí Minh cũng ngược lại giúp đỡ những người ở các tỉnh bùng phát. Qua đây, chúng ta đã thấy được tinh thần đoàn kết, yêu nước, thương yêu đồng bào của mình trong thời buổi dịch Covid khó khăn.
Truyện ngắn “Sống chết mặc bay” đã khắc họa vô cùng chân thực cảnh “nghìn sầu muôn thảm” của nhân dân do thiên tai. Khi đọc những dòng văn đầu tiên, người đọc như bị lôi cuốn vào câu chuyện. Tác giả đã xây dựng được một tình huống độc đáo: “Gần một giờ đêm, không gian (địa điểm) là khúc đê làng X, thuộc phủ X. Đồng thời miêu tả thời tiết lúc này “trời mưa tầm tã, nước càng ngày càng dâng cao”, “hai ba đoạn nước đã ngấm qua và rỉ chảy đi nơi khác”. Việc sử dụng nghệ thuật tăng cấp, qua đó diễn tả sức hung bạo của mực nước và điều đó đang đe dọa nghiêm trọng đến cuộc sống của người dân. Trong hoàn cảnh đó hàng trăm người vất vả, cố sức giữ đê: “Kẻ thì thuổng, người thì cuốc, kẻ đội đất, người vác tre, nào đắp, nào cừ… Khung cảnh náo loạn với tiếng người xao xác gọi nhau sang hộ nhưng ai cũng đã mệt lử cả rồi”. Cuối cùng là một lời nhận xét ngắn gọn nhưng hoàn toàn đúng đắn: “Tình cảnh trông thật là thảm”. Nhà văn còn khéo léo bộc lộ thái độ của mình qua: “Than ôi! Sức người khó lòng địch nổi với sức trời! Thế đê không sao cự lại được với thế nước! Lo thay! Nguy thay! Khúc đê này hỏng mất”. Có thể thấy khung cảnh bên ngoài lúc này thật nhốn nháo, căng thẳng, con người dường như bất lực hoàn toàn. Đọc những dòng văn của Phạm Duy Tốn, người đọc cảm nhận được không khí khẩn trương, gấp gáp như chính mình đang được tham gia vào cuộc hộ đê vậy. Từ đó mà càng thấu hiểu được nỗi khổ cực của người dân lúc này. Để rồi cảm thấy tức giận trước hình ảnh viên quan phụ mẫu. Tác giả đã khắc họa khung cảnh tráng lệ trong đình, nơi quan ngồi chơi bài, hoàn toàn đối lập với ngoài đê, để càng tô đậm nỗi khổ cực của nhân dân. Đặc biệt nhất là đoạn cuối, khi nhà văn miêu tả con đê bị vỡ. Còn “nước tràn lênh láng, xoáy thành vực sâu, nhà cửa trôi băng, lúa má ngập hết; kẻ sống không chỗ ở, kẻ chết không nơi chôn, lênh đênh mặt nước, chiếc bóng bơ vơ, tình cảnh thảm sầu, kể sao cho xiết!”. Đó lại là lúc quan sung sướng vì đã ù được ván bài. Sự đối lập này đã khiến người đọc cảm thấy đau đớn, xót xa thay trước tình cảnh bi thảm của nhân dân, căm giận thái độ thờ ơ và vô trách nhiệm của viên quan phụ mẫu. Đồng thời đó còn là niềm cảm thương trước cảnh “nghìn sầu muôn thảm” của nhân dân do thiên tai và do thái độ, trách nhiệm của kẻ cầm quyền gây nên.
Thế giới muôn màu với muôn vàn loài hoa khác nhau nhưng loài hoa mà mình yêu quý nhất là bông hồng gai. Mới nghe tên thì cảm thấy loài hoa này thật sắc lạnh nhưng khi bạn tìm hiểu thì thấy loài hoa này vô cùng đáng yêu. Hồng là biểu tượng của phương tây. Hồng là biểu tưởng của sự giàu sang, phú quý. Hồng còn là biểu tượng của tình yêu vĩnh cửu. Hồng đẹp , đẹp một vẻ tự nhiên không chau chuốt bởi hồng là biểu tượng của cái bất khả, cái không thể đạt tới.###Bài TK
Tham khảp
Qua một năm học vất vả với biết bao sự căng thẳng và áp lực nặng nề. Tôi luôn thường trầm mình lại ngắm đêm trăng sáng rực. Có lẽ lúc trăng tròn và đẹp nhất là những hôm rằm. Nó tỏa sáng như ngọn lửa giữa trái tim tôi. Nó thiêu đốt tất cả những căng thẳng phiền toái để lại trong tôi niềm vui cũng như hạnh phúc. Trăng rằm sẽ là kỉ niệm lớn nhất cuộc đời tôi mà tôi sẽ không bao giờ quên.Với cách kết hơp tài tình giữa phép tương phản và tâng cấp, Phạm Duy Tốn đã thể hiện rõ thái độ vô trách nhiệm, bàn quan của tên quan phụ mẫu trong tác phẩm "Sống chết mặc bay" - một tên "lòng lang dạ sói". Hãy thử tưởng tượng mà xem, khi lũ con dân của mình đang "chân lấm tay bùng, trăm lo nghìn sợ, đêm thân yếu hèn mà đối với sức mưa to nước lớn, để bảo thủ lấy tính mạng gia tài" thì quan phụ mẫu lại đang say sưa trong ván bài. Với hắn, có lẽ những ván bài đỏ đen còn quan trọng gấp vạn lần tính mạng con dân. Ôi thôi, liệu cái ván bài đó có đáng để hi sinh hơn mấy trăm mạng ngươi chứ! Thật là một tên vô lại! Mà ấy còn chưa hết, thậm chí khi "đứa con" của ngài chạy vào nói:"Bẩm...quan lớn...đê vỡ mất rồi!", hắn còn quát vào mặt, đe doạ: "....Đê vỡ rồi, thời ông cách cổ chúng mày, thời ông bỏ tù chúng mày! Có biết không?..." rồi đuổi ra. Thật đúng là kẻ vô lương tâm, độc ác! Liệu cái xã hội có đầy rẫy nhưng kẻ như vậy sẽ ra sao đây! Phải nói rằng, tác phẩm "Sống chết mặc bay" quả là một tác phẩm tuyệt vời!
Phép liệt kê: Câu có dấu gạch chân.
Vớt em lên với . HELP ME
Ai là người luôn bên cạnh từ lúc ta mới lọt lòng đến khi trưởng thành tung cánh ? Là Mẹ ! Ôi tiếng Mẹ thân thương và thiêng liêng biết biết bao. Đúng là chỉ khi biết suy nghĩ, em mới thấy mẹ quan trọng và không ai có thể thay thế mẹ trong cuộc đời mình. Những lúc hạnh phúc, vui vẻ hay cô đơn, buồn bã, thất bại, thành công......, hình ảnh mẹ luôn bên cạnh động viên em trên mỗi bước đường.