K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

13 tháng 8 2018

Bài thơ "Cô Tấm của mẹ" của Lê Hồng Thiện chỉ có 8 câu lục bát xinh xắn đáng yêu nói về một em gái chăm ngoan học giỏi. Ta cảm thấy cô Tấm được nói đến trong bài thơ là những bạn học thân quen đang chung lớp, chung trường với mỗi chúng ta, đang ngày ngày cùng thi đua hoc giỏi.

Nếu cô Tấm làm Hoàng hậu trong cổ tích để nhiều quý mến trong lòng người thì "cô Tấm của mẹ" cũng cho ta nhiều cảm mến. Có Tấm trong cổ tích đã ngoan nhưng cô Tấm của mẹ hiền thảo có kém gì? Nào là "giúp bà xâu kim". Nào là "thổi cơm, nấu nước, bế em"... Việc gì cũng làm giỏi. Thật chăm chỉ và siêng năng. Giọng thơ nhẹ nhàng thiết tha, như lời ru, như câu hát:

"Ngỡ từ quả thị bước ra

Bé làm cô Tấm giúp bà xâu kim

Thổi cơm, nấu nước, bế em"

Mẹ yêu bé. Bé là niềm tự hào của mẹ. Bé xinh đẹp và chăm ngoan, bé là "cô Tiên xuống trần" của mẹ cha. Bố mẹ đi làm, bé làm được bao nhiêu việc tốt đẹp. Các chữ "lặng thầm" và "đỡ đần" nói lên đức tính tốt đẹp của "cô Tiên xuống trần" của mẹ:

"Bao nhiêu công việc lặng thầm

Bàn tay của bé đỡ đần mẹ cha".

Bé là con ngoan trò giỏi. Bé rất nết na dịu hiền. Hai câu cuối bài thơ chung đúc phẩm chất, tâm hồn cao quý của bé. Mẹ đã dành những lời yêu thương nhất, tốt đẹp nhất để khen "cô Tấm" của mẹ:

"Bé học giỏi, bé nết na

Bé là cô Tấm, bé là con ngoan”.

"Cô Tấm của mẹ" là một bài thơ hay, giản dị mà đậm đà nói về những em bé ngoan chăm học chăm làm trong gia đình và dưới mái trường thân yêu. Hình ảnh cô Tấm trong bài thơ rất gần gũi, thân thương đối với tuổi thơ chúng ta

13 tháng 8 2018

Bài thơ "Cô Tấm của mẹ" của Lê Hồng Thiện chỉ có 8 câu lục bát xinh xắn đáng yêu nói về một em gái chăm ngoan học giỏi. Ta cảm thấy cô Tấm được nói đến trong bài thơ là những bạn học thân quen đang chung lớp, chung trường với mỗi chúng ta, đang ngày ngày cùng thi đua hoc giỏi.

Nếu cô Tấm làm Hoàng hậu trong cổ tích để nhiều quý mến trong lòng người thì "cô Tấm của mẹ" cũng cho ta nhiều cảm mến. Có Tấm trong cổ tích đã ngoan nhưng cô Tấm của mẹ hiền thảo có kém gì? Nào là "giúp bà xâu kim". Nào là "thổi cơm, nấu nước, bế em"... Việc gì cũng làm giỏi. Thật chăm chỉ và siêng năng. Giọng thơ nhẹ nhàng thiết tha, như lời ru, như câu hát:

"Ngỡ từ quả thị bước ra

Bé làm cô Tấm giúp bà xâu kim

Thổi cơm, nấu nước, bế em"

Mẹ yêu bé. Bé là niềm tự hào của mẹ. Bé xinh đẹp và chăm ngoan, bé là "cô Tiên xuống trần" của mẹ cha. Bố mẹ đi làm, bé làm được bao nhiêu việc tốt đẹp. Các chữ "lặng thầm" và "đỡ đần" nói lên đức tính tốt đẹp của "cô Tiên xuống trần" của mẹ:

"Bao nhiêu công việc lặng thầm

Bàn tay của bé đỡ đần mẹ cha".

Bé là con ngoan trò giỏi. Bé rất nết na dịu hiền. Hai câu cuối bài thơ chung đúc phẩm chất, tâm hồn cao quý của bé. Mẹ đã dành những lời yêu thương nhất, tốt đẹp nhất để khen "cô Tấm" của mẹ:

"Bé học giỏi, bé nết na

Bé là cô Tấm, bé là con ngoan”.

"Cô Tấm của mẹ" là một bài thơ hay, giản dị mà đậm đà nói về những em bé ngoan chăm học chăm làm trong gia đình và dưới mái trường thân yêu. Hình ảnh cô Tấm trong bài thơ rất gần gũi, thân thương đối với tuổi thơ chúng ta.

6 tháng 6 2018

Gia đình hiện tại mà cô bé sống cùng không biến mất bởi vì đó không phải là bố mẹ ruột của cô bé, nói cách khác thì cô bé là con nuôi của nhà này. Do đó khi cô bé ước gia đình mình chết đi thì gia đình mà cô đang sống không có ai chết cả, mà thay vào đó cô bé đã gián tiếp giết gia đình thật của mình. Do đó, cô bé mới hối hận và khóc lóc.

5 tháng 6 2018

Vì họ đã đi ra ngoài

23 tháng 12 2022

Tham khảo: chúng ta bắt gặp một cụm từ quen thuộc - “à ơi”, thường thấy trong lời ru. Việc sử dụng cụm từ này giúp cho bài thơ mang âm hưởng như của một lời ru đấy ngọt ngào và da diết. Và trong lời ru đó, mẹ gọi con là “vầng trăng” và “mặt trời bé con”. Hình ảnh giúp chúng ta cảm nhận được vai trò của đứa con với người mẹ. Con chính là nguồn sống, là niềm tin của mẹ và dù thời gian có thay đổi đến đâu, mẹ vẫn dành cho con tình yêu thương vô bờ.

26 tháng 9 2016

- Từ xuân trong đoạn thơ (1) chính là tình yêu thương của mẹ đối với tuổi thơ của bé. Bởi vì bé đã bắt gặp mùa xuân trong vòng tay yêu thương của mẹ.
- Từ xuân trong đoạn (2) chính là dòng sữa ngọt ngào của mẹ nuôi bé lớn.

CẢM NHẬN

Cảm xúc, đôi khi dâng lên đột ngột như một cơn sóng, hay dạt dào, nhạy cảm như cảm giác hạnh phúc khi được ở trong vòng tay mẹ của bạn Hoàng Như Mai. Ngồi trong lòng mẹ, bạn cảm giác như có "mùa xuân" đang về trên phố phường. Phép ẩn dụ cảm giác này được bạn sự dụng một cách tài tình, thể hiện sự "tràn ngập, vô bờ bến" của cảm giác "yêu thương, hạnh phúc" khi được mẹ yêu thương, trìu mến. Đứa trẻ nào cũng cảm thấy như thế, nhưng với tâm hồn nhạy cảm, dễ xao động của Như Mai, những câu thơ trở nên sinh động. Sự "ngây thơ, mong muốn được yêu thương" được bộc lộ ở hai câu thơ cuối, đó là mong ước giản dị, được mẹ ôm, được mẹ vỗ về. Ta sẽ nhận thấy rõ ràng tình cảm sâu sắc, hồn nhiên giữa bạn và mẹ, và cách "làm nũng" đáng yêu vô cùng. Bài thơ với tình cảm trong sáng, tinh nghịch đã làm hấp dẫn trái tim của biết bao người...
1 tháng 12 2016

không có đoạn 2 hả bạn

                                    Cảm thụ văn học                                    Đôi tai tâm hồn        Một cô bé vừa gầy vừa thấp bị thầy giáo loại ra khỏi dàn đồng ca. Cũng chỉ tại cô bé ấy lúc nào cũng chỉ mặc mỗi một bộ quần áo vừa bẩn, vừa cũ lại vừa rộng nữa. Cô bé buồn tủi ngồi khóc một mình trong công viên. Cô bé nghĩ: Tại sao mình lại không...
Đọc tiếp

                                    Cảm thụ văn học

                                    Đôi tai tâm hồn

        Một cô bé vừa gầy vừa thấp bị thầy giáo loại ra khỏi dàn đồng ca. Cũng chỉ tại cô bé ấy lúc nào cũng chỉ mặc mỗi một bộ quần áo vừa bẩn, vừa cũ lại vừa rộng nữa. 

Cô bé buồn tủi ngồi khóc một mình trong công viên. Cô bé nghĩ: Tại sao mình lại không được hát ? Chẳng lẽ mình hát tồi đến thế sao ? Cô bé nghĩ mãi rồi cô cất giọng hát khe khẽ. Cô bé cứ hát hết bài này đến bài khác cho đến khi mệt lả mới thôi. 

"Cháu hát hay quá!". Một giọng nói vang lên: "Cảm ơn cháu, cháu gái bé nhỏ, cháu đã cho ta cả một buổi chiều thật vui vẻ". Cô bé ngẩn người. Người vừa khen cô bé là một ông cụ tóc bạc trắng. Ông cụ nói xong liền đứng dậy và chậm rãi bước đi. 

Hôm sau, khi cô bé tới công viên đã thấy ông già ngồi ở chiếc ghế đá hôm trước, khuôn mặt hiền từ mỉm cười chào cô bé. Cô bé lại hát, cụ già vẫn chăm chú lắng nghe. Ông vỗ tay nói lớn: "Cảm ơn cháu, cháu gái bé nhỏ của ta, cháu hát hay quá!" Nói xong cụ già lại chậm rãi một mình bước đi. 

Cứ như vậy nhiều năm trôi qua, cô bé giờ đây đã trở thành một ca sĩ nổi tiếng. Cô gái vẫn không quên cụ già ngồi tựa lưng vào thành ghế đá trong công viên nghe cô hát. Một buổi chiều mùa đông, cô đến công viên tìm cụ nhưng ở đó chỉ còn lại chiếc ghế đá trống không. 

"Cụ già ấy đã qua đời rồi. Cụ ấy điếc đã hơn 20 năm nay" - một người trong công viên nói với cô. Cô gái sững người. Một cụ già ngày ngày vẫn chăm chú lắng nghe và khen cô hát lại là một người không có khả năng nghe?

a/ Vì sao câu chuyện lại có tên là "Đôi tai tâm hồn" ?

b/ Khi trở thành ca sĩ, cô bé trở lại công viên tìm cụ già để làm gì ?

c/ Theo em, tình tiết nào trong câu khiến em xúc động nhất ?

d/ Viết một đoạn văn khoảng 8 dòng trình bày suy nghĩ của em về cụ già.

2

vì câu chuyện có ý nghĩa rằng những người ko có khả năng làm một việc gì đó lại có thể làm việc đó bng chính tâm hồn mk bởi lng nhân ái

để cảm ơn cụ

chi tiết cụ già ->ko có khả năng nghe

cụ già là một người có tấm lòng nhân hậu,biết quan tâm.cụ đã giúp cô bé đang tuyệt vọng vui vẻ hơn và tự tin hơn.tuy cụ ko thể nghe đc nhưng cụ đã dùng chính sự nhân hậu của mk để giúp cô.nhờ cụ mà cô đã trở thành 1 ca sĩ nổi tiếng.khi cô tìm lại cụ thì cụ đã chết nhưng tấm lòng của cụ thật đáng quý.qua câu chuyện em cảm nhận đc cụ  là một người tốt,1 thiên thần đc chúa cử xuống giúp cho cô bé.

mk chỉ nghĩ đc thế thui.

ko tốt nhưng cng gọi là tấm lòng rùihihi

8 tháng 8 2016

a/ Vì đôi tai-thính giác không thể sử dụng vì 1 lí do nào đó,nhưng khi thấy cô bé buồn tủi mấp máy môi,cụ già tưởng tượng rằng mình có thể nghe được tiếng hát và động viên cô bé.

b/ Trở thành ca sĩ,cô bé nhận ra rằng : chính vì buổi chiều nào cô cũng ra công viên để hát cho cụ già nghe mà dần dần cô có đủ tự tin để có thể hát trước đám đông nhờ vậy cô có thể trở thành ca sĩ

=> Cô muốn trở lại để cảm ơn ông cụ

c/ Khổ cuối: " Cụ già ấy ...không có khả năng nghe?"

d/ Hành động cảm ơn của cụ già dành cho cô bé khiến cho tôi rất bất ngờ. Khuôn mặt, nụ cười chào cô bé làm ta hiểu lờ mờ rằng : cụ già có thể cảm nhận được, tiếng hát của cô bé làm cho cụ muốn nghe nữa. Cứ như thế nhiều năm trôi qua, cô bé đã thành 1 ca sĩ và muốn trở lại cảm tạ cụ. Nhưng không, theo năm tháng, cụ già rồi chết. Cụ giống như 1 người thầy, đào tạo cô bé. Cụ giống như một bông hoa thơm, ấp ủ ngọc quý. Những năm tháng cuối đời,cụ vẫn muốn làm việc tốt. Mặc dù cụ điếc, nhưng theo tôi: Nghe được hay không, không quan trọng, mà quan trọng là chúng ta có đủ 1 tâm hồn cao cả không để có thể nghe!

Mỏi tay quá!leu

30 tháng 11 2016

1.một em bé hờn dỗi vì một lí do nào đo

Bài làm

hôm nay mẹ hứa với em Mình là mẹ sẽ cho em Mình đi chơi,nhưng do công việc của mẹ bận quá nên mẹ đã thất hứa với em Minh .Nên Minh đã dỗi mẹ,mặc cho mẹ dỗ đến bao nhiêu thì Minh cũng không chịu nín , thấy bé Minh khóc con mèo mướp nằm vào chân của Minh''meo!meo!...'.bé Minh tưởng mèo con 'lêu!lêu!..''bé. .đang tức bé minh hất mạnh con meo ra méo giật mình vô tình mèo mướp văng đúng vào chỗ con mực đang ngủ mực ta bừng tỉnh dậy ''gừ !gừ..''hai con đánh nhau xù lông lên .tự nhiên bé Mnh bbật cười thành tiếng

TÔI LÀ MỘT CÁNH DIỀUBây giờ tôi là một cánh diều. Nhưng từ trước đây, lâu lắm rồi, tôi chẳng có hình thù gì cả. Hình như, tôi chỉ là một thứ gì đó mà người ta gọi là ước mơ. Rồi một ngày cậu bé tạo ra tôi – như bây giờ.Những buổi chiều cậu thả tôi lên bầu trời. Ở trên cao tôi bắt đầu bay lượn. Tôi là tôi – một cánh diều, và tôi cũng là tôi của một ngày nào xa lắm...
Đọc tiếp

TÔI LÀ MỘT CÁNH DIỀU
Bây giờ tôi là một cánh diều. Nhưng từ trước đây, lâu lắm rồi, tôi chẳng có hình thù gì cả. Hình như, tôi chỉ là một thứ gì đó mà người ta gọi là ước mơ. Rồi một ngày cậu bé tạo ra tôi – như bây giờ.
Những buổi chiều cậu thả tôi lên bầu trời. Ở trên cao tôi bắt đầu bay lượn. Tôi là tôi – một cánh diều, và tôi cũng là tôi của một ngày nào xa lắm – những ước mơ. Những ước mơ mà cậu bé cất giữ từ trong một góc trái tim. Những ước mơ của một cô bé nào đó.
Tại sao? Tại sao cậu bé lại giữ lấy ước mơ của cô bé? Tại sao cậu bé lại tạo ra tôi? Có rất nhiều câu hỏi tại sao được đặt ra trong tôi mà tôi không biết được câu trả lời. Những khi ở trên cao, lười bay lượn, tôi len lén nhìn xuống thì thấy đôi mắt cậu bé sáng lắm.
Cậu nói gì đó như là: Bay cao nhé, ước mơ thiên thần của tôi…!
(Trích dẫn Sống đẹp tập II)
a.Văn bản trên mang đặc trưng của kiểu văn bản nào?
b. Nhân vật chính trong tác phẩm là ai?
c. Theo em “ước mơ”là gì?
d. Cánh diều đã cảm nhận được điều gì qua “ đôi mắt sáng lắm của cậu bé”?
e. Vì sao cánh diều thường được xem là biểu tượng của những ước mơ?
g. Hãy viết đoạn văn ngắn chia sẻ ước mơ của mình trong tương lai.

1
19 tháng 3 2022

a. VB trên mang đặc trưng của kiểu VB truyện đồng thoại.

b. Nhân vật chính là cánh diều.

c. ước mơ: là những điều người ta mong muốn, cố gắng đạt được.

d. Qua "đôi mắt sáng lắm của cậu bé", cánh diều cảm nhận được niềm vui, hi vọng, hạnh phúc khi được nhìn ngắm những ước mơ của các cậu bé, cô bé.

e. Cánh diều là biểu tưởng của những ước mơ vì cánh diều có thể bay cao, bay xa, vươn đến được những chân trời mới lạ.

g. HS viết đoạn văn chia sẻ ước mơ của cá nhân mình