K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

11 tháng 8 2023

Nhân vật Vũ Nương trong tác phẩm "Người con gái Nam Xương" nha:")

Có những câu chuyện chỉ tồn tại trong tưởng tượng của người thi sĩ, nhưng cũng có những câu chuyện lại được lấy cảm hứng từ cuộc sống thực. (Câu ghép) Và vào thế kỉ 16, thiên truyện "Truyền kì mạn lục" của nhà văn Nguyễn Dữ được ra đời nói về số phận khắc khổ của người phụ nữ thời phong kiến. Một trong truyện ấy là "Chuyện người con gái Nam Xương". Người con gái ấy mang tên Vũ Nương, tài sắc vẹn toàn: "tính đã thùy mị, nết na, lại thêm tư dung tốt đẹp". Khi ấy, trong làng có Trương Sinh - một chàng trai vô học lại có tính đa nghi mến dung hạnh của nàng xin mẹ trăm lạng vàng cưới về. Biết thế, nàng vẫn luôn đoan trang giữ phép không ngày nào để vợ chồng bất hòa. Làm một người vợ thương chồng, thảo với mẹ; 4 chữ "công", "dung", "ngôn", "hạnh" nàng đều có không sót gì. Khi chồng buộc phải đi lính đầu 3 năm, nàng rằng chẳng dám mong đeo ấn phong hầu, mặc áo gấm và lo lắng cho chồng hết mực bằng cả tấm lòng chân thành thủy chung của mình: "tiện thiếp băn khoăn ... nhìn trăng soi thành cũ, lại sửa soạn áo rét, gửi người ải xa, trong liễu rủ bãi hoang, lại thổn thức tâm tình, thương người đất thú!...". Nàng đặt mình ở thế dưới cũng lại đặt hết tình thương mình dành cho chồng. Rồi khi ngày qua tháng lại, mẹ Trương Sinh bệnh tình trầm trọng nàng hết lòng chăm sóc rồi cả hết sức thuốc thang lễ bái thần phật. Không chỉ chăm về sức khỏe nàng còn ngọt ngào khuyên lơn mẹ chồng. Khi bà cụ mất, nàng hết lòng thương xót tế lễ lo liệu vô cùng đủ đầy và tử tế. Từ đây ta thấy rằng Vũ Nương thực là một người vợ thương chồng con, có hiếu với mẹ chồng. Quả là một người phụ tài sắc toàn vẹn!

TLam

11 tháng 8 2023

ai cũng học đêm giống tui thế này☘

19 tháng 9 2021

Tham khảo:

Qua khổ thơ trên, ta thấy được những suy ngẫm của nhà thơ khi gặp lại trăng. Phải chăng "Trăng cứ tròn vành vạnh" là biểu trưng cho sự bao dung, độ lượng; cho nghĩa tình quá khứ đẹp đẽ, vẹn nguyên không phai mờ? (câu phủ định) Ánh trăng được nhân hóa im phăng phắc không một lời oán hờn, trách cứ, lặng lẽ vô ngôn nhưng lại đầy tình nghĩa và cũng rất nghiêm khắc với con người. Trong giây phút ấy, (TP trạng ngữ) con người đã nhận ra trăng chính là người bạn nhân chứng nghĩa tình đang nhắc nhở chúng ta. Con người có thể vô tình hay lãng quên nhưng thiên nhiên nghĩa tình quá khứ luôn tròn đầy bất diệt. Cấu trúc thơ đối lập mà song song. Đối lập giữa sự im lặng độ lượng của vầng trăng với cái giật mình để thức tỉnh lương tâm của con người, đối lập giữa quá khứ với hiện tại. Nhà thơ khéo léo sử dụng hình ảnh ẩn dụ để nhắc nhở con người. Đó là nếu có ai đó có lúc quên đi những điều tốt đẹp trong quá khứ thì cũng có lúc phải giật mình nhớ lại. Nhớ lại để thức tỉnh lương tâm mình, để sống tốt đẹp, hoàn thiện hơn trong hiện tại. Từ đó ta rút ra bài học cho mình về cách sống ân nghĩa thủy chung cùng, uống nước nhớ nguồn.

23 tháng 10 2021

Trong chuyện người con gái Nam Xuowg của Nguyễn Dữ, cái bóng có 1 ý nghãi vô cùng quan trọng, là thắt nút và mở nút câu chuyện. Vớ bé Đản, nó là 1 người cha đẻ Đản vơi đi nỗi nhớ, thiếu vắng cha, bằng việc Vũ Nương dùng bóng của mình in tren vách bảo vưới bé Đản rằng đó là cha nó ( Trương Sinh). Qua đây thấy việc làm của Vũ Nương là vô cùng tốt, ko hề ai trái. Ấy thé nhưng cái bóng oan gia ấy lại là 1 trong những nguyên nhân khiến Vũ Nương phải chết 1 cách đầy đau khổ. Đối với Trương Sinh, cái bóng là 1 lý do khiến anh ta nghi oan cho vợ, trách móc chửi rủa, mắng nhiếc vợ. Sau này, khi Vũ Nương đã mất, trong 1 đêm phòng ko tĩnh lặng, dứi ánh đèn khuya, bóng của Trương Sinh hiện lên trên vách, bé Đản tháy thế liền chỉ tay và nói đó là cha nó. Bấy giờ Sinh mới hiểu ra mọi việc, biết vợ mình bị oan. Qua tháy, Nguyễn Dữ đã thành công trong việc sử dụng cái bóng vừa làm nút thắt, vừa làm nút mở câu chuyện