Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1.So sánh( là...)
2.Ông tưởng tượng, so sánh giữa cái này với cái kia,làm hình ảnh trở nên dễ hiểu,đẹp đẽ hơn,
3.Ông biết sử dụng biện pháp nghệ thuật, tu từ một cách chính xác và cô đúc. Qua đó cũng thể hiện ông là một người có tài về mặt quan sát và viết thơ về thiên nhiên.
4. Đã lm
#Châu's ngốc
Tham khảo nek em
Tháng tư, rạo rực bằng những tia nắng mà tôi hay gọi bằng cái tên tia nắng vội vàng - những tia nắng vươn mình đầy sức sống; nó như muốn lan tỏa làn nhiệt nồng nàn, ôm chầm lấy trưa sớm, níu chân cả buổi tan tầm. Nó hối hả hơn bất kì lúc nào, như một con người hăng say nhịp sống, đang tràn đầy sức trẻ; như những con thú mùa động dục đang say sưa, hối hả, thể hiện vẻ đẹp mãnh liệt bản thân mình để tìm kiếm bạn tình.
Những tia nắng ấy lan tỏa vẻ đẹp của mình bằng cách trao những chiếc áo được phun màu vàng ngọc trên từng tán lá; thổi vào hoa lá một chút nhựa sống, làm cho từng hàng cây lá như rực rỡ, bóng láng; những tia nắng như đang quét lên từ chiếc lá một loại dầu bóng mới lạ, làm chúng lấp lánh như một viên ngọc xanh biếc, trông thật ngon mắt.
Chẳng phải thu, nhưng hạ như muốn tước đoạt đi một điểm đặc trưng của mùa thu, bằng mùa sấu trút lá vàng. Những chiếc lá nho nhỏ màu vàng nghệ, theo làn gió nhẹ dạo chơi không trung rồi lại từ từ rơi xuống mặt đất, như có những bàn tay nhè nhẹ, khẽ đỡ những chiếc lá nhỏ xà xuống đất. Một dải đường nhuộm đầy ánh vàng lộng lẫy như con đường đang trải một chiếc thảm màu vàng tuyệt đẹp và ta có thể nghe thoang thoảng đâu đó hương gió bên tai.
Nắng tháng tư, trao cho bản thân một đặc quyền mới đó là nắm giữ cả hai vị nắng: sắc nắng vàng nhạt của mùa xuân dịu nhẹ, sắc nắng nồng nàn của mùa hạ chói chang. Nó như một con người hoài niệm, muốn tìm kiếm thứ gì đó mới mẻ, nhưng vẫn muốn giữ một cái gì đó thô sơ, cổ kính.
Nắng tháng tư, như một điều báo trước một cuộc chia tay vội thôi, của tà áo trắng bay phất phới trên những chiếc xe đạp trên làn đường sấu vàng Hà Nội. Tiếng rộn cười, câu chuyện trò nhỏ vẫn theo từng nhịp đạp khẽ, bao giờ cũng mở đầu bằng một nụ cười trong nắng hạ, như một thứ gì dịu dàng bên mái tóc dài lả lướt hay được ví von như làn mây nhẹ trên bầu trời buổi tan tầm.
Với tôi nắng tháng tư là: một vị, một hương, một sắc... Mà tôi đã, đang và sẽ chờ đợi, để cảm nhận nó bằng mọi giác quan của mình.
#Châu's ngốc
những vạt áo nắng tác dụng là:tăng sức gợi tả gợi cảm cho diễn đạt
Quê hương tôi có rất nhiều cảnh đẹp. Đó là con đường in dấu chân quen thuộc, có cánh đồng lúa chín,... Quê hương tôi đẹp nhất khi vào buổi sáng. Mặt trời nhô lên dãy núi, những tia nắng ban mai nhạt loãng rải trên mặt hồ. Nơi đây cũng là kỉ niệm của tôi: Tôi và các bạn được chơi đùa thích thú trên cánh đồng lúa. Tôi yêu quê hương tôi.
Kick nhé
tham khảo
b) Những câu thơ sử dụng biện pháp nhân hoá :
– Hoa huệ trắng dáng áo dài thướt tha
– Hoa hồng níu bước người qua
Biện pháp nhân hoá làm cho hình ảnh các loài hoa trong thơ trở nên thân thiện và sinh động.
tham khảo :
b) Những câu thơ sử dụng biện pháp nhân hoá :
– Hoa huệ trắng dáng áo dài thướt tha
– Hoa hồng níu bước người qua
Biện pháp nhân hoá làm cho hình ảnh các loài hoa trong thơ trở nên thân thiện và sinh động.
hè rồi , hoa phượng nở đỏ rực cả một góc trời. Gió thổi qua cây bàng làm ngọn cây rung rinh,làn gió mát rượi. Ông mặt trời trên cao ôi chao đỏ rực và tỏa ánh nắng khắp mọi nơi. Nước bốc hơi dần lên , tụ họp lại thành một đám mây to lớn . Những đám mây ấy trôi theo gió, chúng gặp nhau và tụ họp nên một bấu rời mây nhưng chúng vẫn không thể nào che đi những tia nắng như thiêu như dốt đang chiếu xuống trần gian của ông mặt trời. Hè đến, tiếng trống tan trường vang lên. Vậy là đã hết một năm học. Giờ đây tôi đã lên lớp 6, xa mái trường tiểu học , xa cây bàng trước lớp, xa cây phượng đỏ màu khăn thắm, xa những ngày đầu bước vào lớp 1 và xa ngưỡng cửa đầu tiên. Ngưỡng cửa ấy giờ là cấp hai. Tôi sẽ nhớ lắm ngọn gió mát rượi hay ghé qua mỗi khi tôi học ở lớp. Mùa hè thật nhộn nhịp , vui vẻ , nhưng đối với những người học sinh lớp 6 như tôi , thì lại khác vì tôi thấy buồn. Buồn vì những năm tháng tiểu học trôi đi như một cơn gió . Mùa hè là mùa chia li, là mùa khởi đầu và cũng là một mùa để nhớ...
Nắng với mỗi người lại mang theo một vẻ đẹp rất riêng. Với em, nắng là những gì đẹp đẽ, la tinh hoa đất trời. Nắng khi dịu nhẹ, xinh tươi, ấm áp như người thiếu nữ, khi gay gắt, khi giận hờn mỗi trưa hè, mỗi chiều oi ả. Trên từng hàng cây, từng bông hoa, nắng xinh tươi nhẹ nhàng. Nắng xanh mơn mởn trên cỏ non, nắng đỏ rực trên chùm phượng vĩ và nắng vàng ươm cả cánh đồng. Nắng đi muôn nơi, nắng cả cánh đồng sao mà đẹp đến lạ, nắng chẳng nhăn nhó, chăng ngại ngần đuổi theo ta mỗi chiều. Nắng nhảy nhót muôn nơi, từng chút, từng chút hòa vang vào cuộc sống muôn màu bình yên. Nắng soi chiếu trong từng cảnh vật, khi là cây, khi là hoa, khi là chú ong, chú bướm.. Đâu đâu nắng cũng vàng dịu êm, cũng thơ thẩn và đẹp theo một cách rất riêng.
CHÚC EM HỌC TỐT!!!
Tham khảo:
Cách nói "dòng sông mặc áo" là cách nói nhân hóa. Tác giả coi dòng sông như một cô gái luôn thay đổi những tấm áo màu. Cách nói này làm nổi bật sự thay đổi màu sắc của dòng sông theo thời gian, theo màu trời, màu cỏ cây....Các hình ảnh đó gợi ra sự mềm mại duyên dáng của dòng sông. Màu sắc ở đây cũng đẹp. Đó là màu đào của nắng mới lên, màu xanh của bầu trời buổi trưa cao rộng.Phép nhân hóa uyển chuyển, thơ mộng của cảnh vật thiên nhiên. Cảnh vật (dòng sông, nắng, mây) được nhân hóa như con người, cũng biết làm duyên và tô điểm. Phép so sánh màu áo xanh của dòng sông được so sánh như mới may. Hình ảnh so sánh này cho thấy sắc nước mới và tràn đầy sức sống, cho thấy tự tươi trẻ của dòng sông, của bức tranh thiên nhiên. Bài thơ đã thể hiện một cách thắm thiết tình yêu dòng sông nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Tình cảm trong sáng ấy đã chan hòa với tình yêu quê hương đất nước.Ban đêm, dòng sông đã “nép trong rừng bưởi lặng yên đôi bờ”, nên sáng ra, sông mới mặc áo hoa, mùi thơm của áo mới làm ngẩn ngơ” lòng người như thế đó. Đại ý và ý nghĩa: Bài thơ nói lên vẻ đẹp của dòng sôn g thơ ấu qua đó thể hiện tình yêu thiết tha quê hương đất nước.Bài thơ đã thể hiện một cách thắm thiết tình yêu dòng sông nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Tình cảm trong sáng ấy đã chan hòa với tình yêu quê hương đất nước.Và chúng ta hãy khẽ ngân lên những vần thơ đẹp, hãy hát lên những lời ca về các dòng sông trên mọi miền quê. Các hình ảnh đó gợi ra sự mềm mại duyên dáng của dòng sông. Màu sắc ở đây cũng đẹp. Đó là màu đào của nắng mới lên, màu xanh của bầu trời buổi trưa cao rộng.
Hôm nay là một ngày nắng. Chiếc rèm cửa trong căn phòng ngủ của cậu ấy nhẹ nhàng bay trong làn gió đầu hè.Những tia nắng tinh nghịch luồn lách qua cửa sổ, nhảy nhót trên chiếc giường của Lan làm cho Lan chợt tỉnh giấc. Đôi má đỏ hồng của cậu ấy khi vừa thức dậy khiến cậu ấy càng đáng yêu làm cho bông hoa kia cũng phải ghen tị.Lan thay một chiếc áo váy màu trắng rồi bước ra khỏi nhà, nở nụ cười thật tươi rồi dạo chơi cùng ánh nắng của buổi sớm. Trông cậu ấy như một nàng công chúa khiến tôi mê mẩn.
(NHƯ VẬY CÓ ĐÚNG KHÔNG?)