K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

18 tháng 3 2022
18 tháng 3 2022

Cuộc đời này là như thế nào ?

1 tháng 11 2017

Một số người có thể nghĩ rằng nấu ăn chỉ là một công việc hàng ngày để làm bữa ăn. Nhưng đối với tôi, nấu ăn là sở thích - sở thích tốt nhất để có, bởi vì nó có thể rất hữu ích trong cuộc sống.

(Vài người nghĩ rằng nấu ăn chỉ là làm việc hàng ngày để tạo ra các bữa ăn. Nhưng với tôi, nó là một sở thích - một điều tuyệt vời nhất, bởi vì nó rất hữu ích trong cuộc sống.)

Nấu ăn đã được sở thích của tôi trong nhiều năm. Tôi đã được khoảng sáu tuổi, khi tôi bắt đầu học cách nấu ăn. Đó là cái gì đó tôi được thừa kế từ bà tôi. Bà là đầu bếp chuyên nghiệp và sở hữu nhà hàng riêng của cô ấy, nơi tôi đã học cách nấu ăn.

Có rất nhiều lý do khiến tôi thích nấu ăn. Tôi thích nấu ăn vì nó giữ tôi hạnh phúc trong cuộc đời. Bất cứ khi nào tôi cảm thấy buồn hoặc thất vọng, nấu ăn dễ dàng cho tôi một cách lớn. Bởi vì khi nấu ăn, tôi có rất ít thời gian để suy nghĩ, nấu ăn đang thách thức trí óc của tôi và tránh xa những căng thẳng trong cuộc sống hàng ngày.
Nấu ăn cũng cho phép tôi mở rộng sự sáng tạo của mình. Tôi đã đầu tư hàng giờ thời gian mỗi ngày để có nhiều hiểu biết về các phương pháp nấu ăn khác nhau.

Một điều tốt nữa về nấu ăn là tôi hạnh phúc và hài lòng khi nấu ăn cho gia đình, người thân, bạn bè, hoặc thậm chí những người mà tôi không biết và họ thích thức ăn của tôi. Và có ý nghĩa hơn khi tôi nấu ăn cho người vô gia cư.

động từ:nấu ăn, làm(bữa ăn), tạo ra(các bữa ăn),học(cách nấu ăn),...

tịc mk ha bạn

1 tháng 11 2017

tranh đầu tiên là cô giáo

tranh thứ hai là bác sĩ

tranh thứ ba là đầu bếp

14 tháng 11 2017

a, tố cáo thay bằng chỉ ra

b,tổ quốc thay bằng đất nước

c,bỏ từ cay nghiệt

d,bì bõm thay bằng bập bõm

e,hoang mang thay bằng hoang vắng

g,nhỏ nhẹ thay bằng bé nhỏ

14 tháng 11 2017

a,chung ta can neu nhung cua ban khuyet diem de ban tien bo

b,em đen tham dat nuoc cam-pu-chia

c,nguoi nong dan phai chiu dung cai nong buc oi a cay nhiet cua nhung buoi trua he

d, toi nghe lom cau chuyen cua hai nguoi di duong

e,khu nha nay that la hoang tan

g,mon qua tuy nho be nhung em rat quy

Bạn tham khảo bài mẫu này rồi tự chuyển thành lời văn của cậu nhé:

Xưa có một anh chàng tiều phu nghèo, cha mẹ anh bệnh nặng nên qua đời sớm, anh phải sống mồ côi cha mẹ từ nhỏ và tài sản của anh chỉ có một chiếc rìu. Hàng ngày anh phải xách rìu vào rừng để đốn củi bán để lấy tiền kiếm sống qua ngày. Cạnh bìa rừng có một con sông nước chảy rất xiết, ai đó lỡ trượt chân rơi xuống sông thì rất khó bơi vào bờ.

Một hôm, như thường ngày chàng tiều phu vác rìu vào rừng để đốn củi, trong lúc đang chặt củi cạnh bờ sông thì chẳng may chiếc rìu của chàng bị gãy cán và lưỡi rìu văng xuống sông. Vì dòng sông nước chảy quá xiết nên mặc dù biết bơi nhưng anh chàng vẫn không thể xuống sông để tìm lưỡi rìu. Thất vọng anh chàng tiều phu ngồi khóc than thở.

Bỗng từ đâu đó có một ông cụ tóc trắng bạc phơ, râu dài, đôi mắt rất hiền từ xuất hiện trước mặt chàng, ông cụ nhìn chàng tiêu phu và hỏi:

-Này con, con đang có chuyện gì mà ta thấy con khóc và buồn bã như vậy?

Anh chàng tiều phu trả lời ông cụ:

-Thưa cụ, bố mẹ cháu mất sớm, cháu phải sống mồ côi từ nhỏ, gia cảnh nhà cháu rất nghèo, tài sản duy nhất của cháu là chiếc rìusắt mà bố mẹ cháu trước lúc qua đời để lại. Có chiếc rìu đó cháu còn vào rừng đốn củi kiếm sống qua ngày, giờ đây nó đã bị rơi xuống sông, cháu không biết lấy gì để kiếm sống qua ngày nữa. Vì vậy cháu buồn lắm cụ ạ!

Ông cụ đáp lời chàng tiều phu:

-Ta tưởng chuyện gì lớn, cháu đừng khóc nữa, để ta lặn xuống sông lấy hộ cháu chiếc rìu lên.

Dứt lời, ông cụ lao mình xuống dòng sông đang chảy rất xiết. Một lúc sau, ông cụ ngoi lên khỏi mặt nước tay cầm một chiếc rìu bằng bạc sáng loáng và hỏi anh chàng tiều phu nghèo:

– Đây có phải lưỡi rìu mà con đã làm rơi xuống không ?

Anh chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu bằng bạc thấy không phải của mình nên anh lắc đầu và bảo ông cụ:

– Không phải lưỡi rìu của cháu cụ ạ, lưỡi rìu của cháu bằng sắt cơ.

Lần thứ hai, ông cụ lại lao mình xuống dòng sông chảy xiết để tìm chiếc rìu cho chàng tiều phu. Một lúc sau, ông cụ ngoi lên khỏi mặt nước tay cầm chiếc rìu bằng vàng và hỏi chàng tiều phu:

-Đây có phải là lưỡi rìu mà con đã sơ ý làm rơi xuống sông không?

Anh chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu bằng vàng sáng chói, anh lại lắc đầu và bảo:

-Không phải là lưỡi rìu của con cụ ạ

Lần thứ ba, ông cụ lại lao mình xuống sông và lần này khi lên ông cụ cầm trên tay là chiếc rìu bằng sắt của anh chàng tiều phu đánh rơi. Ông cụ lại hỏi:

-Vậy đây có phải là lưỡi rìu của con không!

Thấy đúng là lưỡi rìu của mình rồi, anh chàng tiều phu reo lên sung sướng:

-Vâng cụ, đây đúng là lưỡi rìu của con, con cảm ơn cụ đã tìm hộ con lưỡi rìu để con có cái đốn củi kiếm sống qua ngày.

Ông cụ đưa cho anh chàng tiều phu lưỡi rìu bằng sắt của anh và khen:

-Con quả là người thật thà và trung thực, không hề ham tiền bạc và lợi lộc. Nay ta tặng thêm cho con hai lưỡi rìu bằng vàng và bạc này. Đây là quà ta tặng con, con cứ vui vẻ nhận.

Anh chàng tiều phu vui vẻ đỡ lấy hai lưỡi rìu mà ông cụ tặng và cảm tạ. Ông cụ hóa phép và biến mất. Lúc đó anh chàng tiều phu mới biết rằng mình vừa được bụt giúp đỡ.

1 tháng 10 2017

Xưa có một anh chàng tiều phu nghèo, cha mẹ anh bệnh nặng nên qua đời sớm, anh phải sống mồ côi cha mẹ từ nhỏ và tài sản của anh chỉ có một chiếc rìu. Hàng ngày anh phải xách rìu vào rừng để đốn củi bán để lấy tiền kiếm sống qua ngày. Cạnh bìa rừng có một con sông nước chảy rất xiết, ai đó lỡ trượt chân rơi xuống sông thì rất khó bơi vào bờ.

Một hôm, như thường ngày chàng tiều phu vác rìu vào rừng để đốn củi, trong lúc đang chặt củi cạnh bờ sông thì chẳng may chiếc rìu của chàng bị gãy cán và lưỡi rìu văng xuống sông. Vì dòng sông nước chảy quá xiết nên mặc dù biết bơi nhưng anh chàng vẫn không thể xuống sông để tìm lưỡi rìu. Thất vọng anh chàng tiều phu ngồi khóc than thở.

Bỗng từ đâu đó có một ông cụ tóc trắng bạc phơ, râu dài, đôi mắt rất hiền từ xuất hiện trước mặt chàng, ông cụ nhìn chàng tiêu phu và hỏi:

-Này con, con đang có chuyện gì mà ta thấy con khóc và buồn bã như vậy?

Anh chàng tiều phu trả lời ông cụ:

-Thưa cụ, bố mẹ cháu mất sớm, cháu phải sống mồ côi từ nhỏ, gia cảnh nhà cháu rất nghèo, tài sản duy nhất của cháu là chiếc rìu sắt mà bố mẹ cháu trước lúc qua đời để lại. Có chiếc rìu đó cháu còn vào rừng đốn củi kiếm sống qua ngày, giờ đây nó đã bị rơi xuống sông, cháu không biết lấy gì để kiếm sống qua ngày nữa. Vì vậy cháu buồn lắm cụ ạ!

Ông cụ đáp lời chàng tiều phu:

-Ta tưởng chuyện gì lớn, cháu đừng khóc nữa, để ta lặn xuống sông lấy hộ cháu chiếc rìu lên.

Dứt lời, ông cụ lao mình xuống dòng sông đang chảy rất xiết. Một lúc sau, ông cụ ngoi lên khỏi mặt nước tay cầm một chiếc rìu bằng bạc sáng loáng và hỏi anh chàng tiều phu nghèo:

– Đây có phải lưỡi rìu mà con đã làm rơi xuống không ?

Anh chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu bằng bạc thấy không phải của mình nên anh lắc đầu và bảo ông cụ:

– Không phải lưỡi rìu của cháu cụ ạ, lưỡi rìu của cháu bằng sắt cơ.

Lần thứ hai, ông cụ lại lao mình xuống dòng sông chảy xiết để tìm chiếc rìu cho chàng tiều phu. Một lúc sau, ông cụ ngoi lên khỏi mặt nước tay cầm chiếc rìu bằng vàng và hỏi chàng tiều phu:

-Đây có phải là lưỡi rìu mà con đã sơ ý làm rơi xuống sông không?

Anh chàng tiều phu nhìn lưỡi rìu bằng vàng sáng chói, anh lại lắc đầu và bảo:

-Không phải là lưỡi rìu của con cụ ạ

Lần thứ ba, ông cụ lại lao mình xuống sông và lần này khi lên ông cụ cầm trên tay là chiếc rìu bằng sắt của anh chàng tiều phu đánh rơi. Ông cụ lại hỏi:

-Vậy đây có phải là lưỡi rìu của con không!

Thấy đúng là lưỡi rìu của mình rồi, anh chàng tiều phu reo lên sung sướng:

-Vâng cụ, đây đúng là lưỡi rìu của con, con cảm ơn cụ đã tìm hộ con lưỡi rìu để con có cái đốn củi kiếm sống qua ngày.

Ông cụ đưa cho anh chàng tiều phu lưỡi rìu bằng sắt của anh và khen:

-Con quả là người thật thà và trung thực, không hề ham tiền bạc và lợi lộc. Nay ta tặng thêm cho con hai lưỡi rìu bằng vàng và bạc này. Đây là quà ta tặng con, con cứ vui vẻ nhận.

Anh chàng tiều phu vui vẻ đỡ lấy hai lưỡi rìu mà ông cụ tặng và cảm tạ. Ông cụ hóa phép và biến mất. Lúc đó anh chàng tiều phu mới biết rằng mình vừa được bụt giúp đỡ.

22 tháng 3 2022

REFER

Gập chân lại đột nhiên và ngoài ý muốn ở chỗ khuỷu chân

 Đau đớn, thương tiếc nhiều.

17 tháng 8 2018

Có hình mới biết chứ bạn, có hình mình trả lời

17 tháng 8 2018

mik nghĩ là người bồi bàn ở đây là trong nhà hàng, có rất nhiều người nên nếu là người khác thì sẽ không có cơ hội để ra tay. Vì người bồi bàn đi khắp các bàn để phục vụ nên tỉ lệ phần trăm ra tay sẽ cao hơn. Còn hung khí ko xuất hiện ở hiện trường vì thủ phạm đang giữ nó, hắn dấu nó ở dưới khăn và cuốn sổ hoặc tay áo vậy nên mọi người sẽ ko để ý đến. Nếu còn dấu vết thì nó có lẽ ở tay áo hoặc chiếc khăn hắn ta đã thay và bỏ trong nhà bếp!

mik ko bt nó có đúng ko nhưng mà mik đây là lần mik suy nghĩ logic nhất đấy!

2 tháng 4 2018

Đãng trí

   Một nhà bác học đã làm việc trong phòng. Bỗng người phục vụ đang bước vào, nói nhỏ với ông :

- Thưa giáo sư, có trộm lẻn vào thư viện của ngài.

- Nhà bác học hỏi :

- Nó sẽ đọc gì thế ?

Câu đúng là:

- Một nhà bác học đang làm việc trong phòng.

- Bỗng người phục vụ bước vào nói nhỏ với ông.

- Nó đọc gì thế ?

1 tháng 9 2018
Hình ảnh có liên quanJungkook
 
1 tháng 9 2018

happy birythday kookie

13 tháng 11 2017

ĐƯỜNG ĐỜI DÀI NHẤT

13 tháng 11 2017

đường đời