K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

4 tháng 1 2018

thui đừng buồn nữa

4 tháng 1 2018

đừng vì 1ng vô tâm mà lm mik khổ tâm

vì nếu ng đó thật sự iu bn,thì họ sẽ k lm z

đừng trông mog tình iu của ng khác

hãy mạnh mẽ lên cô gái,sẽ có 1 ngày,ng năm xưa lm bn đau khổ,sẽ phải nể phục bn

khi đó,bn sẽ tìm thấy hạnh phúc và sự thoải mái,những kinh nghiệm và sự ngốc nghếch của mình...trong những niềm đau cũ

còn giờ thì,hok đi rồi tính sauvui

trai xưa chăm chỉ hành nghề trai nay chăm chỉ đánh đề đánh lô trai xưa tuấn tú khôi ngô trai nay đầu bằng cái bô để ị trai xưa thì làm thủ công trai nay như dog chạy dông suất ngày trai xưa tính tình thẳng ngay trai nay sơ xẩy nó " tháu " ngay liền trai xưa chẳng biết đến tiền trai nay nhìn thấy phát điên phát rồ trai xưa đi xe cọc thồ trai nay ngu xuẩn học đòi nouvo trai xưa đẹp zai cơ mà trai nay...
Đọc tiếp

trai xưa chăm chỉ hành nghề
trai nay chăm chỉ đánh đề đánh lô
trai xưa tuấn tú khôi ngô
trai nay đầu bằng cái bô để ị
trai xưa thì làm thủ công
trai nay như dog chạy dông suất ngày
trai xưa tính tình thẳng ngay
trai nay sơ xẩy nó " tháu " ngay liền
trai xưa chẳng biết đến tiền
trai nay nhìn thấy phát điên phát rồ
trai xưa đi xe cọc thồ
trai nay ngu xuẩn học đòi nouvo
trai xưa đẹp zai cơ mà
trai nay trông tưởng mấy con ma "nhát " người
trai xưa lúc nào cũng cười

trai nay như lũ đười ươi dị hình
trai xưa nhìn thấy đã mê
trai nay nhìn kĩ thấy ghê cả người

trai xưa tránh nơi đông người
trai nay lựa chỗ đông người nhả boom!

haizzz....đó là 1 trong số rất nhiều điểm khác biệt của trai xưa và trai nay

đúng k mí chế

trai xưa đẹp zai, men lỳ bao nhiêu thì zai nay nhìn như chó điên xổng chuồng

p/s: câu hỏi trên chỉ mang hình thức giải trí mọi gạch đá xin vui lòng gửi vìa các công trường đang thi công nhà mk k cần đâu

22
8 tháng 8 2017

nhưng cx đúng mà haha

8 tháng 8 2017

chắc thếCô Nàng Song Tử

4 tháng 1 2018

iu r , đau r , kết thúc r

5 tháng 1 2018

chưa yêu chx hỉu ok

8 tháng 1 2018

tội nghiệp bn wá Hoàng Tràn Bích Hòa

8 tháng 1 2018

hay hè

8 tháng 1 2018

Quá chính xác , triệu like 10000.............00000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000000 like

8 tháng 1 2018

không có gì đâu chị ơi

Lời bài hát Thời Học Sinh phiên bản 1/1 Đóng góp: mp3 [Chorus] Thời học sinh...thật vui ghê! Làm cho ai cũng muốn quay về! Cười giòn tan, hòa tiếng hát khúc ca rộn vang! Cùng đùa vui, cùng mơ ước, Cầm tay ta bước trên con đường Từng khoảnh khắc đậm đà cho lòng thêm vấn vương! Về một thời học sinh...la la la la la Về một thời học sinh...la la la la la Nhớ đến những phút giây......
Đọc tiếp
Lời bài hát Thời Học Sinh phiên bản 1/1 Đóng góp: mp3

[Chorus]
Thời học sinh...thật vui ghê!
Làm cho ai cũng muốn quay về!
Cười giòn tan, hòa tiếng hát khúc ca rộn vang!

Cùng đùa vui, cùng mơ ước,
Cầm tay ta bước trên con đường
Từng khoảnh khắc đậm đà cho lòng thêm vấn vương!

Về một thời học sinh...la la la la la
Về một thời học sinh...la la la la la


Nhớ đến những phút giây...
Mình cùng ngồi trò chuyện nơi đây
Ta rong chơi vui đùa theo tháng ngày
Có những lúc ghét nhau
Rồi hôm sau lại chợt quên mau
Giờ ra chơi vẫn sang lớp bên ta cùng đá cầu

Kỷ niệm đó mãi chẳng thể quên
Giờ học cứ mỗi lúc mùa thi đến
Cùng sẻ chia bao nhiêu khó khăn bên nhau lúc cần

Nụ cười hãy cứ mãi giòn tan
Nụ cười hãy cứ mãi thật trong sáng
Để tôi mang đi theo suốt đời, mang theo suốt đời...

3
13 tháng 8 2017

Đăng làm gì v ạ/

13 tháng 8 2017

Mk nghe bài này rồi, cx hay lém !!!oaoa

Chương 2: Nhật Quân men theo ánh nhìn của cô nàng, bắt gặp một bộ mặt u ám tựa hồ như sắp giết người đến nơi. Đúng lúc đó thì phục vụ quán mang kem lên. Quân hờ hững lên tiếng: “Tức giận thì có ích gì? Người ta nói đúng sự thật thôi mà.” Thúy Kiều trừng mắt, giận dữ đập cậu ta mấy cái, sau đó quay sang nhìn Út Hiên, nhẹ giọng nói: “Cậu đừng tức giận. Tên Quân này...
Đọc tiếp

Chương 2:

Nhật Quân men theo ánh nhìn của cô nàng, bắt gặp một bộ mặt u ám tựa hồ như sắp giết người đến nơi.

Đúng lúc đó thì phục vụ quán mang kem lên.

Quân hờ hững lên tiếng:

“Tức giận thì có ích gì? Người ta nói đúng sự thật thôi mà.”

Thúy Kiều trừng mắt, giận dữ đập cậu ta mấy cái, sau đó quay sang nhìn Út Hiên, nhẹ giọng nói:

“Cậu đừng tức giận. Tên Quân này nói nhảm đấy. Mấy đứa kia ghen ăn tức ở nên mới nói sau lưng cậu như thế. Đừng để ý.”

“Bọn họ nói đúng mà. Mình đúng là thi đầu vào chả ra làm sao! Chẳng phải cậu xếp thứ năm, còn tên Quân kia đứng nhất đó sao?”

“Hả? Đứng nhất?” – Thúy Kiều kinh ngạc hỏi lại, sau đó quay sang nhìn Quân như nhìn vật thể lạ.

“Ừ, hôm qua mình thắc mắc nên mới chạy đi nhìn bảng điểm thi niêm yết ở trước phòng giáo vụ, mới thấy tên cậu ta xếp đầu tiên.” – Út Hiên ủ rũ nói.

Cặp mắt to tròn của Thúy Kiều giờ phút này mở ra hết cỡ.

“Mà sao cậu ngạc nhiên thế? Đừng nói là lúc mới vào trường cậu cũng không dám xem bảng điểm giống mình đó nha.” – Út Hiên thắc mắc nhìn Thúy Kiều.

“Ừ, mình cũng không xem. Xem xong sợ áp lực.” – Thúy Kiều buồn bã trả lời.

Quân nghe thấy thế thì liếc mắt nhìn hai cô gái trước mặt, cảm thấy đám con gái thật khó hiểu và vô vị. Cậu ta vừa múc kem ăn vừa tranh thủ thao tác trên máy game, lơ đễnh nói:

“Dùng phao nên điểm mới cao thế đấy.”

Út Hiên nhìn Quân, bĩu môi đáp trả:

“Nói không ai tin. Hừ”

“Không tin thì thôi.” – Quân nhếch môi.

Cuộc trò chuyện ở bàn bên kia dường như không hề bị ảnh hưởng bởi những tiếng nói nho nhỏ phía bên này. Nhóm bốn cô nàng vẫn thi nhau bình luận các thành viên khác trong lớp, chỉ có điều Tú Quyên dường như ít nói hơn hẳn ba người còn lại. Nào là chuyện bạn A học hành thế này, bạn B gia cảnh thế kia, bạn C con ông cháu cha gì đó đều bị lôi ra cả... Mãi một lúc sau, Nhật Quân dường như mất hết kiên nhẫn, cậu ta đứng lên đi vệ sinh. Khi đi ngang qua bàn bên kia, cố tình cao giọng nói:

“Muốn nói xấu người khác thì bữa sau tìm chỗ nào kín đáo một tý.”

Bốn cô nàng chỉ còn biết ngồi trơ ra như phỗng, mặt mày tái mét. Đến nỗi kem chưa kịp ăn xong đã vội vội vàng vàng tính tiền rồi nhanh chóng rời khỏi.

********

Nhật Quân không bỏ tiết nữa. Cậu ta lên lớp đều đặn, dù vẫn hay ngủ gục và lơ đãng trong giờ học nhưng rõ ràng là đã tiến bộ hơn rất nhiều so với hai tuần đầu tiên. Mà nếu quan sát kỹ thì tâm trạng cậu ta có vẻ cũng không còn tệ như dạo trước, giao tiếp nhiều hơn, thỉnh thoảng còn nhếch miệng cười, có thể coi như tạm thoát ra khỏi bộ dạng “người chết”.

Từ hôm bị Quân dọa cho một trận xanh mặt ở quán kem, nhóm bốn cô nàng Quyên – Long – Vân – Trâm dường như yên phận hơn trước, không còn trưng ra mấy bộ mặt vênh váo, đắc ý như mọi khi. Út Hiên và Thúy Kiều đều cảm thấy có chút hả hê. Chỉ có điều, người ta nói “giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời”, chẳng bao lâu thì “bọn người thích nói xấu” cũng không còn chột dạ nữa. Đến một ngày kia thì có một chuyện ly kỳ khác xảy ra, làm cho toàn bộ sự chú ý trong lớp đều đổ dồn lên một nhân vật khác: Thanh Tâm.

Nói đến Thanh Tâm, cô nàng là người có tính cách hơi ẻo lả, ưa lãng mạn, sến súa, từ kiểu ăn nói đến cung cách đi lại đều vô cùng đỏm dáng, điệu đà. Một ngày kia cả lớp chuyền tay nhau bức thư tình mà Thanh Tâm viết cho lớp trưởng Tuấn. Mặc dù Út Hiên không tận mắt xem, nhưng theo như Thúy Kiều mô tả, thì lời lẽ vô cùng sướt mướt, rung động lòng người… Út Hiên nghe thế thì nổi da gà một chặp, thật không thể tin nổi ở tuổi này lại có người con gái mạnh dạn bày tỏ tình cảm đến như thế. Có điều, nếu tên Tuấn kia không chấp nhận người ta, thì cũng không cần phải đến mức đem thư tình của người ta đi rêu rao như thế chứ? Cũng thật là tội nghiệp cho Thanh Tâm.

Nghĩ nghĩ như thế cho nên trong buổi họp ban cán sự lớp sau giờ học hôm ấy, Út Hiên đã làm một việc hơi ngớ ngẩn: gọi Tuấn ở lại để nói chuyện riêng.

“Cậu tìm tôi có việc gì?” – Tuấn hỏi.

“Thật ra không phải việc của mình. Có điều, chuyện Thanh Tâm viết thư cho cậu… cho dù cậu không thích cũng không nên đem thư tình của người ta đi rêu rao khắp nơi như thế.”

Út Hiên nói nguyên một lèo, sau đó mới ngẩng lên nhìn Tuấn. Lâu nay cậu ta vốn “mặt lạnh” ít cười, nước da lại hơi đen nên nhìn vào sẽ khiến người ta cảm thấy có chút khiếp sợ. Nhưng nếu “can đảm” nhìn kỹ, khuôn mặt cậu ta nét nào ra nét nấy, tóm lại là, đẹp trai theo khuynh hướng nam tính, cuốn hút.

“Thư tình gì?”, Tuấn nheo mắt hỏi lại.

Út Hiên bắt đầu cảm thấy bực bội.

“Cậu còn giả vờ? Thư tình bạn ấy viết cho cậu hôm nay bị chuyền tay trong lớp, mọi người thi nhau đọc. Cậu là đầu sỏ mà còn làm như không biết?”

“Tôi thực sự không biết.” – Tuấn nói, hai hàng lông mày nhíu lại thật chặt.

“Ok. Không có gì, là tôi rảnh quá nên kiếm chuyện.”

Út Hiên tức tối quăng lại một câu rồi chẳng đợi cậu ta kịp nói gì, đùng đùng bỏ về.

Đúng là khi không lại mua mệt vào người, suốt trên đường về Út Hiên cứ thấy lấn cấn không yên ở trong lòng. Theo hiểu biết của nó về Tuấn suốt bao nhiêu năm nay thì cậu ta không phải là người nhỏ nhen và hèn hạ như vậy. Nhưng nếu không phải cậu ta, thì làm sao bức thư lại bị rêu rao khắp nơi? Càng nghĩ càng rối. Cuối cùng, nó quyết định không nghĩ nữa.

Ngày hôm sau, lúc Út Hiên bước vào lớp thì ngạc nhiên phát hiện có cái gì đó không được bình thường. Rõ ràng còn mười lăm phút nữa mới vào tiết, nhưng cả lớp đang ngồi im phăng phắc không một tiếng động. Lẽ nào đồng hồ bị hư? Út Hiên hồi hộp đưa mắt nhìn, phát hiện lác đác có vài ba chỗ trống, hiển nhiên là có vài bạn cũng chưa đến lớp giống mình. Mà người đang hầm hầm đứng trên bục giảng là ai thế kia? Tuấn mặt lạnh? Út Hiên lơ ngơ đi về chỗ ngồi trong trạng thái mơ mơ hồ hồ, chẳng hiểu việc gì đang xảy ra. Mà sự chú ý lúc này đều dồn hết về phía chàng lớp trưởng mặt mày đen thui đang đứng trên bục nên chẳng còn mấy ai chú ý đến sự xuất hiện của lớp phó nhỏ bé.

Sau khi yên vị về chỗ, Út Hiên đưa tay khều vào lưng Thúy Kiều, thì thào hỏi:

“Có chuyện gì thế?”

Thúy Kiều quay đầu xuống, khẽ nói:

“Lớp trưởng đang điều tra xem là ai phát tán lá thư tình hôm qua.”

Út Hiên giật mình ngước lên nhìn Tuấn, trong tay cậu ta đang cầm một tờ giấy, đoán chừng chính là “tang vật” của vụ án. Lại liếc nhìn về phía Thanh Tâm, cô bạn tội nghiệp đang khoanh tay gục mặt trên bàn, chẳng buồn để ý gì đến diễn biến trước mắt.

Ánh mắt Tuấn lướt nhanh qua Út Hiên, sau đó cậu ta dõng dạc tuyên bố:

“Nếu vẫn không có ai đứng ra nhận, tự mình sẽ âm thầm điều tra. Có điều, nếu để mình tra ra được là người nào làm, mình sẽ trình lên cô chủ nhiệm để cô xử lý”, nói xong thẳng tắp đi về chỗ ngồi.

Út Hiên nghĩ bụng “Cậu ta cũng ra vẻ quá”, có điều xem tình hình thì có lẽ thực sự không phải do cậu ta làm. Rốt cuộc là ai?

Dù lớp trưởng đã chấm dứt buổi điều tra công khai nhưng lớp học vẫn chìm trong không khí ảm đạm, dường như không ai lên tiếng, thậm chí không dám thở mạnh. Út Hiên liếc nhìn sang bên cạnh, Quân khốn kiếp như mọi khi vẫn đang nằm lăn ra bàn, hoàn toàn tách biệt khỏi bầu không khí căng thẳng từ đầu đến giờ. Đến là ngao ngán với cậu ta, cả ngày chỉ biết ngủ, ngủ và ngủ.

Tan học trưa hôm sau, Út Hiên bất ngờ bị Tuấn chặn đường… ép đi ăn kem. Lại là quán kem “thị phi” quen thuộc, nó thầm nghĩ.

Hai người chọn một góc vắng vẻ ngồi xuống. Kem nhanh chóng được mang ra, Út Hiên phắn một cái đã ăn hết sạch ba viên kem dừa, vậy mà Tuấn vẫn cứ ngồi im bất động.

“Có chuyện gì thì cậu nói nhanh đi”, Út Hiên xưa nay vẫn luôn khó chịu mỗi khi đối diện với Tuấn, cũng chẳng rõ lý do vì sao.

“Về chuyện lá thư… tôi đã tìm ra người làm rồi.”

“Là ai?” – Út Hiên quả thực không thể kìm nén nổi sự tò mò.

“Thực ra, là bạn ấy tự tìm đến nhận lỗi. Tôi đã hứa là không tiết lộ với người khác. Cho nên…”

“Không thể nói cho mình biết chứ gì?” – Út Hiên trừng mắt hỏi lại.

“Đích thực không phải do tôi làm. Trong chuyện này có chút rắc rối.”

“Thôi được rồi. Kem cũng đã ăn xong, mình về trước đây.”

Út Hiên đứng dậy xách cặp đi thẳng ra xe đạp. Tuấn vội vội vàng vàng để lại một tờ tiền hai mươi ngàn lên bàn rồi tất tả đuổi theo sau. Nhìn thái độ gấp gáp của cậu ta, Út Hiên quả thật cảm thấy có chút buồn cười. Tuấn bước lại gần, nhỏ giọng nói:

“Chỉ nói cho một mình cậu biết thôi. Là Tú Quyên.”

“Ra là cậu ta, cũng chẳng có gì bất ngờ”, Út Hiên khẽ nhếch môi, “có điều, lá thư đó Thanh Tâm gửi cho cậu, Tú Quyên làm sao mà có được nó?”

“Thực chất tôi chưa hề đọc được thư. Theo như Tú Quyên nói thì cậu ta phát hiện lá thư để trong ngăn bàn của tôi, tự ý lấy đi, sau đó phát tán.”

“Thủ đoạn cậu ta cũng ngày càng hiểm ác thật đấy” - Út Hiên chỉ còn biết lắc đầu.

“Cậu phải hứa với tôi là không được nói cho bất cứ ai.” – Tuấn lạnh giọng nhắc lại.

“Được rồi, hứa mà. Thôi, mình về đây.”

Út Hiên nói xong đạp xe đi thẳng. Để lại Tuấn một mình đứng nhìn theo, đáy mắt trở nên sâu thẳm mơ hồ.

Út Hiên là đứa giữ lời. Thế nên nó luôn giữ kín câu chuyện nghe được từ Tuấn, mặt ngoài vẫn tỏ ra như không biết gì, thờ ơ nhìn vụ án dần khép lại trong im lặng. Có điều, hơn ai hết nó biết rằng, sau chuyện này, vết thương lòng để lại cho Thanh Tâm không phải là nhỏ. Cũng đồng nghĩa với việc, từ nay trở đi, ánh mắt mọi người trong lớp nhìn Thanh Tâm sẽ không còn đơn thuần như trước nữa. Chỉ là, ở cái lứa tuổi hồn nhiên mơ mộng này, can đảm bộc lộ tình cảm và thể hiện bản thân mình cũng không phải là một điều gì đó quá đáng. Ngược lại nếu không dũng cảm làm điều mình muốn, nhiều khi sau này nhìn lại, sẽ cảm thấy hối tiếc. Tuổi trẻ ngông cuồng, cũng chỉ có một thời mà thôi.

Điều duy nhất khiến Út Hiên cảm thấy thích thú sau chuyện này, đó là nó đã phát hiện ra một bí mật: Tú Quyên thích Tuấn. Đơn giản vì, xưa nay cậu ta vốn dĩ không hề để ý đến một nhân vật mờ nhạt trong lớp như Thanh Tâm. Dựa theo tính cách của cậu ta, trừ khi Thanh Tâm chạm vào điều “kỵ” của cậu ta, cậu ta sẽ chẳng bao giờ mất công bày ra mấy trò vớ vẩn này, thậm chí có khi sẽ coi Thanh Tâm như người xa lạ không đáng để nhắc đến. Thế nên, chỉ có một giải thuyết duy nhất là cậu ta thích Tuấn, nên đâm ra ghét những cô nàng dây mơ rễ má dính líu đến Tuấn. Nghĩ cũng hài thật, người ta thích ai, cậu ta cũng đâu có quyền gì mà ganh ghét, cậu ta cũng đâu phải là bạn gái của Tuấn đâu? Út Hiên càng nghĩ càng thấy buồn cười. Cô nàng Tú Quyên này, càng lúc càng xấu tính rồi, còn hơn cả ngày xưa…

“Đang trong giờ học mà ngồi cười ngờ nghệch như con điên thế hả?” – Quân nghiêng người sang, thì thào vào tai cô nàng ngồi cạnh.

Út Hiên giật bắn mình, sực nhớ ra vẫn đang trong giờ Lịch sử. Nó quay sang lườm Quân một cái, sau đó cúi đầu ghi chép theo mấy dòng chữ nắn nót trên bảng.

“Đoạn đó không cần chép, trong sách giáo khoa có hết”, Quân nói xong còn cười khẩy một tiếng ra chiều khinh thường.

Đúng là quá mất mặt, bản thân là Lớp phó học tập lại để một con “sâu ngủ” lười học nhắc nhở chuyện học hành. Út Hiên cảm thấy như bị sỉ nhục, nên không thèm trả lời, chỉ cắm cúi xem sách rồi vờ chăm chú nghe giảng. Nhật Quân bên cạnh khẽ nhếch môi, ý cười như có như không.

4
27 tháng 10 2017

truyện bạn hay thiệt

28 tháng 10 2017

Học 24h : - Truyện tên gì thế cậu ?

mik y đơn phương nhưng chơư bao giơ ngắm về người đó hết

5 tháng 1 2018

Đừng ngắm nó nữa

Đừng nhớ nó nữa

Đừng buồn và quan tâm về nó nữa

Bỏ nó đi...Cứ quan tâm vào cái tình yêu ko hồi kết đó bạn sẽ chẳng biết cuộc sống này còn nhiều người mà bạn cần quan tâm hơn đâu~

「Tiệm bánh Macaron」 𝘓𝘰𝘰𝘬 𝘢𝘵 𝘵𝘩𝘪𝘴 𝘣𝘢𝘬𝘦𝘳𝘺, 𝘪𝘵'𝘴 𝘴𝘰 𝘴𝘸𝘦𝘦𝘵 ❦ ✦ ─── ✧ ‣ Buổi sáng bình minh, giữa những ồn ào, tấp nập của phố xá đông đúc, một tiệm bánh khuất sau tán cây rộng lớn đã mở cửa chào đón những vị khách đầu tiên của ngày mới. ‣ Mùi thơm ngọt ngào của bánh kẹo chợt khiến bạn để ý, bạn tiến về phía...
Đọc tiếp

「Tiệm bánh Macaron」

𝘓𝘰𝘰𝘬 𝘢𝘵 𝘵𝘩𝘪𝘴 𝘣𝘢𝘬𝘦𝘳𝘺, 𝘪𝘵'𝘴 𝘴𝘰 𝘴𝘸𝘦𝘦𝘵 ❦

✦ ─── ✧

‣ Buổi sáng bình minh, giữa những ồn ào, tấp nập của phố xá đông đúc, một tiệm bánh khuất sau tán cây rộng lớn đã mở cửa chào đón những vị khách đầu tiên của ngày mới.

‣ Mùi thơm ngọt ngào của bánh kẹo chợt khiến bạn để ý, bạn tiến về phía tiệm bánh kia, chà, mọi người đều nói macaroon ở đây rất ngon; bạn cảm thấy có chút tò mò, liền mua một chiếc nếm thử, quả thật rất vừa miệng, ngọt ngào nhưng không hề ngấy.

‣ Mặc dù tiệm bánh nhỏ như vậy, lại có thể níu kéo những vị khách qua đường vội vã; bầu không khí ở đây cũng rất dễ chịu, không còn cảm giác bức bối, cũng không còn những âm thanh ồn ào của cuộc sống; chủ tiệm bánh vô cùng thân thiện, bạn thậm chí muốn ở lại đây mãi, không muốn trở về nhịp sống tấp nập ngoài kia nữa.

✦ ─── ✧

⤿ Nếu như cảm thấy mệt mỏi với những bộn bề, lo toan của cuộc sống, hãy thử ghé qua tiệm bánh này nhé, chủ tiệm bánh sẽ ngồi tâm sự với bạn, mời bạn một miếng bánh macaroon, cùng bạn thưởng thức tách trà chiều, chủ của tiệm sẽ làm quen với bạn, đưa bạn đi khám phá, tìm hiểu những công việc trong tiệm, rồi bạn sẽ mê đắm sự ngọt ngào mà tiệm bánh mang lại đấy.

✦ ─── ✧

Quầy đặt hàng ッ

❝Hồi còn bé tí, mẹ hay dạy tôi cách chụp những bức ảnh đơn giản, những tấm hình gia đình ngồi bên nhau; lớn lên xíu nữa, lại thích nhìn những bức ảnh nghệ thuật mà người ta chụp, rồi đăng lên các trang cá nhân, có những bức cả nghìn like, lòng lại có cảm giác ngưỡng mộ; bây giờ lớn hẳn rồi, tiếp xúc nhiều thứ, lại thấy hóa ra mọi việc đều rất đơn giản, chỉ cần ngồi tại nhà, vào ✩ Collect shop ✩ của『Tiệm bánh macaron』là có thể dễ dàng nhận được những tấm hình siêu đáng yêu và độc đáo❞
➳ Sau đó thì trải nghiệm nhiều, tham quan nhiều, mới biết được rằng ✩ Collect shop ✩ của『Tiệm bánh macaron』quả là tuyệt vời
❝Nếu như lần đầu đến đây, hãy để tớ nói cho cậu nghe, ✩ Collect shop ✩ là nơi mà chủ tiệm của『tiệm bánh macaroon』tìm ra cho cậu những bức hình đúng với yêu cầu và thời gian mà cậu mong muốn❞
- Chỉ cần ngồi lại thưởng thức trà, ăn miếng bánh macaron, những việc còn lại hãy để cô chủ nhỏ lo liệu nhé
- Nhưng trước khi tiến hành đặt hàng ở shop của tớ, hãy đọc kĩ các quy định sau đây nha
...
「Quy định dành cho khách hàng」
- Điền đúng, đầy đủ form đặt hàng, tuyệt đối không sử dụng teencode
- Thân thiện, yêu cầu thái độ tôn trọng cô chủ
- Nếu có thắc mắc gì có thể trực tiếp trao đổi với cô chủ nhận đơn
- Nếu muốn hủy đơn, vui lòng đưa ra lý do và ghi #hủy
- Phải trả đủ payment cho Shop và cô chủ
- Chưa đến hạn yêu cầu đừng quá nóng vội, nếu thật sự cần gấp, hãy trao đổi lại với cô chủ để ưu tiên đơn của cậu
- Trong trường hợp cô chủ trả muộn đơn, hoặc không trả đơn, hãy nói chuyện với riêng với shop, tránh việc làm lớn chuyện
- Khách hàng có quyền yêu cầu cô chủ đổi hàng nếu không vừa ý
- Nếu quá 3 lần mà cậu vẫn không ưng ý, thì thật xin lỗi cậu, cậu có thể hủy đơn và chuyển shop, nhưng payment vẫn phải giữ nguyên vì tớ cũng tốn thời gian cho đơn của cậu
...
「Quy định tự đặt ra cho cô chủ」
- Đã nhận đơn là phải trả đơn
- Việc nhận đơn hay không đều do quyền quyết định của cô chủ
- Lịch sự, tôn trọng khách hàng
- Trả đơn đúng hẹn
- Trả đơn có tâm nhé, không làm cho xong đâu
- Trong trường hợp khách hàng không vừa ý, yêu cầu đổi lại, cô chủ cũng sẽ đổi lại đơn cho khách
- Phải kiểm tra đầy đủ payment mới được trả đơn
- Trong trường hợp khách hàng không trả đầy đủ payment thì cô chủ sẽ là người trực tiếp hỏi rõ
...
「Payment」
- Follow Shop và Cô chủ trả đơn cậu
- Like cho phần trả hàng (Lưu ý: khi nào cô chủ trả đơn thì trả payment, không nên trả bừa)

- Nếu ưng ý với đơn hàng, hãy comment ❝nhận❞
➳ Sau khi hoàn thành đủ payment, yêu cầu comment vào đơn trả hàng ❝đã trả đủ payment❞ để tớ kiểm tra
...
「Form đặt hàng」
- Stt :
- Account nhận hàng :
- Account trả payment (nếu như đặt trên 2 đơn hãy dùng account khác trả payment nha) :
- Yêu cầu :
- Số lượng :
- Hạn :
- Tag một người bạn (không phải acc fake):
...
❝Các cậu đã thấy được sự tiện lợi của shop chưa nào, nhanh tay đặt hàng để những ước mơ về bao bức hình, bức ảnh đẹp không còn xa xôi nữa nhé!❞
MACAROON HOUSE

4
24 tháng 5 2020

Chủ đêi :3 Đặt đuy ròi cho bánh :V

24 tháng 5 2020

Hoc24 not 34 nha cube :V