K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

3 tháng 4 2018

Chó là một loài động vật rất có ích, vì vậy hầu hết các gia đình đều nuôi chó. Nhà thì nuôi một con, nhà thì nuôi vài con thậm chí nhiều hơn và nhà em cũng vậy.   Cách đây một thời gian, mẹ em đi chợ và mua về một con chó. Hôm mua về mẹ bảo, phải chăm sóc cẩn thận chẳng mấy chốc mà lại có một đàn chó con, nghe mẹ nói vậy em rất háo hức. Em rất yêu quý động vật, vì vậy em đặt tên cho nó là Đốm. Sở dĩ tên của nó như vậy vì nó có ba màu lông xen kẽ nhau trên cơ thể. Đầu màu đen, thân cũng màu đen nhưng lại được xen kẽ bởi những đốm trắng. Nó được ba tháng tuổi và cũng khá là mập. Hai mắt đen, long lanh như hai hòn bi ve, chiếc mũi cũng màu đen và rất thính, bên cạnh là những chiếc râu ngắn. hàm răng có những chiếc nhọn hoắt, thêm một thời gian ngắn nữa thì hàm răng đó có thể khiến những ai bị nó cắn chảy máu, thậm chí những vết cắn sâu có thể rất nguy hiểm. Hai tai rất ngắn, cụp xuống mặt. Thân hình mập mạp với bộ lông mặc dù không được óng mượt nhưng em vẫn rất thích vuốt ve bộ lông ấy. Chiếc đuôi ngắn ngủi, màu đen có những sợi lông trắng ở phần cuối. Mẹ em thường trêu: “đốm đầu thì nuôi, đốm đuôi thì thịt”, những lúc ấy em lại xị mặt ra và kêu mẹ không được thịt nó. Bốn chân có màu trắng, đầu mỗi ngón chân là những móng vuốt sắc. Đặc biệt cũng giống như loài mèo, dưới mỗi ngón chân có một lớp đệm dày, chính những lớp đệm ấy giúp nó đi lại nhẹ nhàng. Chó là loài động vật ăn tạp, vì vậy nuôi nó rất dễ, bên cạnh đó mẹ em cũng mua thuốc về tiêm để phòng các loại bệnh. Mỗi khi em đi học về nó lại chạy ra tận cổng đón, ngoe nguẩy cái đuôi, chạy vòng quanh và quấn lấy chân em như thể đòi vuốt ve. Mặc dù đi học về rất mệt nhưng em vẫn chơi với nó. Có nhiều trò rất hay, em cầm hai chân trước và để nó đi bằng hai chân sau, bẻ ngược hai cái tai của nó lên, vì tai nó mềm nên không bị đau, lấy tay cù vào bụng nó, những lúc như vậy nó nằm ngửa ra bốn chân chổng lên trời trông rất hay. Mỗi bữa cơm em đều giành với mẹ việc cho nó ăn, đêm đến nó nằm co tròn ở một góc nha và ngủ ngon lành. Nó rất thông minh, biết phân biệt người nhà với người lạ, khi có người lạ vào, nó sủa ầm ĩ cho đến khi bố mẹ em quát mới thôi. Em rất yêu quý con chó nhà em, gia đình em sẽ chăm sóc nó thật cẩn thận để nó mau lớn và cho gia đình em một đàn chó con như lời mẹ nói!
 

18 tháng 4 2018

Em rất quý Li Li. Mỗi khi đi đâu về, em thường vuốt ve nó và thỉnh thoảng em lại thưởng cho chú khi thì cái bánh, khi thì cái kẹo. Li Li ăn ngon lành và ngước lên nhìn em tỏ vẻ biết ơn.

18 tháng 4 2018

ai nhanh tui

25 tháng 12 2017

Khó à nha nhưng mình có một bài văn hoàn chỉnh tự làm á bn xem đc ko nha

                                                             Bài làm

Từ bé em đã ước mơ sau này trở thành một cô giáo giống như cô giáo của em vạy.Nhất là lúc cô say sưa giảng bài cho chung em.

    Cô giáo có dáng người cao cao.Năm nay cô ngào 40 tuổi nhưng trông cô vẫn trẻ trung yêu đời với khuôn mặt hình trái xoan và làn da trắng hồng.Mái tóc cô cắt ngang vai màu hạt dẻ.Vào giờ học cô nhẹ nhàng viết lên bảng những dòng chữ thẳng hàng thẳng lối.Bàn tay cô đưa nhẹ  nhưng thoăn thoắt như một họa sĩ . Cô hướng dẫn chúng em bằng giong ấm áp giảng giải từng từ từng ý.Đôi mắt cô trìu mến hướng về phía học sinh.Cô dảng dạy say sưa lôi cuốn.Thỉnh thoảng cô đi xuống lớp ân cần chỉ bảo gợi ý giúp chúng em kịp tthời.Cô luôn muốn học trò của mình bộc lộ được khả năng chính mình nên các câu hỏi của cô lúc nào cũng hấp dẫn.Em mong giờ học này kéo dài thêm chút nữa.Đến hết tiết học cô dặn dò chúng em kĩ lại lần nưa rồi nhẹ nhàng bước ra cửa lớp.

    Em rất yêu quý cô. Cô là tấm gương để em noi theo cũng là một nguồn đọng lực để em thực hện ước mơ của mình.

                                                                             The end

Mình đính chính lại bài này tự nghĩ không nói dối nha.Okay chúc bn hok tốt 

      

18 tháng 10 2018

Những tia nắng yếu ới cuối cùng cũng biến mất sau những đám mây đen từ đâu kéo đến. Bầu trời và cả không gian chợt như dịu lại.Trời sắp mưa rồi!

Gió thổi mạnh, thốc đám bụi cuộn tròn bay lên cao, rồi lại tung chúng ra, rắc xuống mặt đất. Gió vỗ vào mặt, luồn vào tóc những người đi đường đang vội vã chạy mưa. Cây cối lao xao, xào xạc, những chiếc lá già úa không trụ được, rời cành rồi lượn bay theo gió.

Mưa rơi, những hạt mưa đầu tiên nhẹ nhàng hôn lên đám lá đang reo vui chờ đón mưa đến gột sạch bụi bặm trên mình. Mưa rơi tí tách, nhảy múa vui vẻ, rộn ràng trên những mái nhà và trên mặt đường. Mưa thi nhau từng hạt, từng hạt rơi xuống. Chúng hò reo, hạt này chê hạt kia rơi chậm và thách đố nhau xem ai về đích trước. Thế rồi chúng phấn khích, rào rào lao xuống thành từng lớp như những mũi tên nhỏ lóng lánh ánh bạc. Lớp này nối tiếp lớp kia xối xả rơi xuống tạo ra những bong bóng nước trên mặt đường, rồi từ đó lại nở xòe ra vô số những bông hoa bong bóng nhỏ xinh.

Sau một hồi nô đùa, chạy nhảy, mưa ngớt dần, chỉ còn những hạt mưa chậm chân đang vội vã chạy theo các bạn về đích. Nước mưa trên mặt đường thi nhau chảy vào những rãnh cống hai bên hè phố trả lại mặt đường sạch bóng. Cây cối hả hê khoe đám lá xanh mướt vừa được tắm gội của mình. Trời trong xanh, cao vời vợi, đằng Đông lại le lói một vài tia nắng. Mấy chú sẻ nhỏ trú mưa đâu đó dưới tán lá ríu rít gọi nhau ra đón nắng. Mọi người và xe cộ lại hối hả trên đường trong không khí mát dịu sau cơn mưa.

Cơn mưa rào đầu hè đến nhanh mà đi cũng nhanh làm sao! Cảm ơn cơn mưa đã tiếp thêm sức sống kỳ diệu cho muôn loài.

21 tháng 3 2018

Trường em thấp thoáng sau những tán cây đại thụ: những rặng xà cừ cao tít, tán lá sum suê rinh theo gió, những cây phượng với rực rỡ sắc đỏ khi vào hè và đặc biệt đó là cây bàng với tán bàng rộng khắp trải bóng mát khi hè về, và không biết từ bao giờ cây bàng đã trở thành người bạn thân thiết với lũ trẻ chúng em.

Từ khi bước chân vào mái trường thân yêu này, cây bàng đã ở đó đứng hiên ngang trước sân, trải qua bao mùa mưa gió và em cũng lớn dần lên còn cây bàng thì càng già đi. Thân bàng xù xì những ụ, nhưng to và vững chắc. Gốc bàng nổi hằn những cái rễ to lên trên mặt đất. Em từng hỏi mẹ tại sao rễ bàng lại to và oằn đến thế mẹ nói đó là sức nặng của thời gian, của nắng mưa gió bão, chúng phải oằn mình chống cự để cây bàng có thể xanh tốt như bây giờ.

Cây bàng luôn làm em thích thú mỗi khi lơ nhìn ra của sổ,cái màu xanh mướt khi mùa xuân gần qua mùa hè gần tới làm dịu mắt em. Tán bàng rỗng che ngợp cả nắng mùa hè tạo thành chiếc ô dù màu xanh thiên nhiên mà em có thể chơi thỏa thích dưới sân cùng các bạn. Các bạn nam thì bắn bi dưới gốc, các bạn nữ chơi chuyền chắt hay nhảy dây. Tất cả đêu cười vui vẻ và khoái trí dưới sân. Còn em thích ngắm nhìn những tia nắng xuyên qua kẽ lá tinh nghịch đùa giỡn trốn tìm cùng nhau.

Mùa đông tới cây bàng lại trở về dáng vẻ khăng khiu. Khi mà nhưng chiếc lá đỏ ối rụng gần hết, làn gió mùa heo hút thổi qua, chỉ còn vài chiếc lá đỏ còn lại trơ trọi và đơn độc, lũ học trò chúng em vẫn nô nghịch dưới gốc bàng nhưng em biết cây bàng phải chiu đựng lạnh giá mùa đông, chiếc áo ấm xanh mướt đã chẳng còn nữa.

Quả bàng xanh, quả bàng chín..... lấp ló sau tán lá. Lũ trẻ chúng em thích ăn quả bàng ngọt thơm đặc biệt là bàng nếp thì còn ngậy và bùi nữa.

Cây bàng đã cùng chúng em lớn lên cùng chúng em vui đùa, cùng chúng em học ngày qua ngày. Nghỉ hè sân trường vắng một mình cây bàng đứng trơ trọi. Gió tinh nghịch làm rung rinh tán lá. Hay cây bàng già đang đứng cười hiền và vẫy chào tạm biệt chúng em hẹn sau một kì nghỉ dài gặp lại. Em sẽ rất nhớ cây bàng già ấy.

bạn tham khảo nha

20 tháng 10 2018

Ánh nắng mùa xuân ấm áp vui tươi ghé thăn mọi người, mọi vật. Cây bàng ở sân trường tôi cũng vậy, dưới nắng xuân, nó đang sung sướng ngắm những giọt sương sớm còn đang đọng trên lá.

Cây bàng đã “cao tuổi“ rồi! Rễ nó nổi lên mặt đất, ngoằn nghèo như những con trăn hiền lành. Thân cây mới gọi là “đại lão”, phải vài ba đứa chúng tôi mới ôm xuể. Thỉnh thoảng, tôi lại bắt gặp vài cục u bướu lồi lõm, to tướng, Vỏ nó đã già khô, có những chỗ đã xanh rêu, mốc meo nhưng trong lớp vỏ ấy là dòng nhựa dồi dào sức sống…Xuân về cho cây bàng tấm áo mới. Trên các cành cây, những chồi non nhú ra, e ấp như ngọn lửa xanh gọi đến bao nhiêu là chim chóc, ong bướm.

Rồi xuân đi, hạ sang. Từng đàn ve về tụ họp, râm ran bàn tán chuyện mùa thi. Cây bàng xòe tán rộng ra bốn phía y như một chiếc ô khổng lồ che nắng cho lũ học trò tinh nghịch chúng tôi. Trong cái tán lá ấy, lấp lánh những chùm quả vàng ươm, ngọt lịm, đung đưa cho cặp mắt học trò thèm muốn. Sau cơn mưa đầu mùa hạ, cây bàng như xanh tươi hơn. Và thật bất ngờ, thú vị khi một lần đến đón tôi, bố tôi kể rằng chính dưới gốc cây này ngày xưa bố từng say sưa những ván bi quyết liệt. Bố tôi đã từng giấu những viên bi có được trong các hốc cây lõm vào như cái hang kia.

19 tháng 5 2020

s safdsf dfd fd fd d d fdfdsfsd fd fds fdsfdsf  fdf d fd fdf dsfds fds fds fds fdfd fds fd fd fdfds f

19 tháng 5 2020

ko bít :)))))

15 tháng 1 2020

Có lẽ từ khi còn bé ai ai cũng được nghe tiếng hát ru của mẹ"lòng mẹ bao la như thái bình dương ngọt ngào" " đi khắp thế gian không ai sánh bằng mẹ".Mẹ là người luôn dành tất cả để nuôi lớn em ,sau đây em sẽ tả về người mẹ tuyệt vời của em !

Bạn k cho mình nha ! hì ^-^

15 tháng 1 2020

Trong tổ ấm thân thương,bạn thích ai nhất ? Người cha dũng cảm luôn che chở con như núi Thái Sơn luôn che chở cho các chiến sĩ  trên con đường Cách Mạng khỏi bom đạn.Người mẹ hết mực yêu thương con, không khỏi cần cù lan lưng ra làm ăn,trang trải kiếm tiền nuôi con ăn học.Người chị mẫu mực hết mình giúp đỡ em.Với tôi,ai tôi cũng yêu cũng quý nhưng người mà tôi yêu nhất vẫn là mẹ tôi.Ông bà ta có câu "Công cha như núi Thái Sơn.Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.Một lòng thờ mẹ kính cha"

9 tháng 4 2018

Mấy tháng nay, trời nóng oi bức. Mặt trời như đổ lửa. Mọi người, ai cũng mong muốn có một trận mưa rào. 

Mà thế rồi, chiều hôm qua trời mưa thật. Đang nắng chang chang, bỗng nhiên mây đen ùn ùn kéo đến. Bầu trời tối đen. Gió nổi lên, cuốn những chiếc lá vàng bay lả tả xuống mặt đường. Khói bụi mịt mù. Mọi người ai cũng rảo chân bước vội. Xe cộ phóng nhanh hơn. Tôi đi học về, máy mà chạy về nhà kịp.

Lộp bộp, lộp bộp. Những hạt mưa đầu tiên nhẹ trượt trên mái nhà, rơi xuống mặt đường. Hơi nóng bốc lên. Mưa càng nặng hạt hơn. Mọi vật được bao phủ một màn nước trắng xóa. 

Mưa càng nặng hạt, gió càng lớn. Cây cối ngả nghiêng, vật vã với những cơn gió mạnh. Hai bên đường, người nhờ trú mưa mỗi lúc một đông. Chẳng ai muốn mình bị ướt. Thế mà mấy cậu nhóc ở xóm tôi lại chạy ra đường tắm mưa. Chúng nô đùa, nhảy nhót, hò hét ầm ĩ. Đường vắng hơn. Chỉ còn vài chiếc xe là lầm lũi chạy trên đường.

19 tháng 5 2020

Tôi vẫn nhớ mãi lần đầu tiên về quê. Lúc đó tôi sáu tuổi. Trên đường đi, mọi thứ thật mới mẻ làm sao. Khi xe đi trên đường làng, các khóm tre xanh rờn ôm lấy mái đình, mái chùa. Khi xe đỗ, mấy đứa em họ tôi từ trong làng chạy ùa ra. Đám trẻ dẫn mọi người vào nhà. Nhà ông bà không rộng nhưng lại sáng sủa, ấm cúng. Chào ông bà và thắp hương các cụ xong, tôi theo mấy đứa trẻ ra vườn nhà ông bà.

Ánh nắng vàng rực rỡ trùm lên khu vườn. Mây trôi lững lờ. Những vầng mây đó không đủ để che bớt cái nắng chói chang của ngày hè. Gió thổi nhè nhẹ. Khu vườn không rộng nhưng trồng nhiều loại cây, nhiều nhất là cây ăn quả. Mấy đứa em tôi bảo, ông yêu cây lắm, thấy cây nào lạ cũng đem về trồng.

Trong vườn, xanh nhất là cây dủ dẻ. Cây mọc thành bụi rậm, cao lút đầu trẻ con chúng tôi. Những chiếc lá cây màu xanh khoẻ khoắn, mình lá rất cứng, dày đều, cạnh lá trơn láng. Trong tán lá xanh rậm rạp ấy nở nhiều chùm hoa. Năm cánh hoa dủ dẻ màu vàng nhạt, không phải vàng chanh, vàng nghệ, mà là màu vàng của đất. Những cánh hoa rất dày, dày một cách bất thường như được nặn bởi bàn tay khéo léo của những người làm tò he. Hoa không sắc nhưng đầy hương. Dọc hàng rào là những khóm xương rồng cảnh, hoa đủ màu sắc. Góc vườn là cây mít to, sai trĩu quả. Thân cây nâu, có chỗ còn dòng nhựa trắng chảy ra. Cành mít đan xen, lá to như bàn tay người lớn. Từng quả mít nhỏ nằm chen chúc nhau. Hương mít thoang thoảng thật quyến rũ. Đến khi mít chín, quả xanh thẫm. Bên cạnh đó là bụi chuối. Mấy cây chuối mẹ, chuối con đứng quay quần ở góc vườn. Lá chuối to, xoè ra bốn phía, lá non cuộn tròn, dựng đứng lên như cuộn giấy. Lá chuối bóng láng, xanh tươi. Giàn hoa giấy vấn vít leo trên hiên nhà. Hoa màu đỏ thắm, lá xanh tươi. Cạnh hàng rào là một bụi hoa hồng đỏ thắm. Hoa hồng đỏ rực rỡ như muốn ganh đua với sắc đỏ chói chang của ánh mặt trời. Ong bay vòng quanh để lấy phấn hoa và lấy mật. Các chú bướm xanh, bướm trắng bay quanh trên các bông hoa. Mấy giò phong lan rực rỡ được treo trên hàng rào. Hoa phong lan mọc thành từng chùm mềm mại, có phong lan vàng như màu vàng của ánh nắng rực rỡ. Có cành lại trắng muốt, màu trắng của những làn mây. Giữa vườn là một cây nhãn xanh tốt. Hoa nhãn không thơm bằng hoa lan, hoa huệ nhưng tôi cảm nhận được cái mùi thơm phảng phất dịu nhẹ đó. Gần đó là cây ổi. Quả ổi tròn, to mọc thành từng chùm. Kế tiếp đó là mấy cây cau cao ngất ngưởng, thân thẳng đứng. Ông tôi còn trồng rất nhiều loại rau. Luống rau xanh được chia ra hai góc: một góc trồng để bán, một góc để ăn hằng ngày. Những cây rau đay lá xanh mướt. Những cây mùng tơi xoăn, ngọn nhô lên như những chiếc vòi voi bé xíu. Trong vườn, có vài đàn chim sẻ sà xuống ríu rít. Góc vườn phía sau là chỗ nuôi gà. Cô gà mái mơ thấy mồi kêu "tục tục" gọi đàn con lại. Mấy chú gà con rối rít chạy lại, tranh nhau mồi. Khi thấy chúng tôi, đám gà con hốt hoảng chạy về núp dưới cánh mẹ. Gà mẹ xù lông, kêu "quác quác" có ý bảo chúng tôi đi. Trên cành cây treo mấy lồng sáo. Con sáo lông đen mượt, mỏ vàng, chân chì lanh lợi trong chiếc lồng bằng nan tre. Mấy đứa nó bảo, con sáo này khôn lắm, bắt chước tiếng người tốt lắm. Cạnh vườn là ao cá. Trong ao, ông thả cá quả, cá rô, cá chép,… Thế mà tôi câu cả buổi mà chẳng thấy con nào cắn câu. Chị em tôi tha thẩn trong vườn, trò chuyện ríu rít. Nào là chuyện học hành, chuyện ở lớp, đủ thứ chuyện,… 

Đã hơn năm giờ chiều, tôi sắp phải về Hà Nội. Khi về, ông bà lại đem quà quê. Nào nếp, nào lạc, gói cho mẹ tôi mỗi thứ một chút để cầm về. Mẹ tôi từ chối thế nào cũng không được. Tôi thích lũ trẻ con dễ gần, thích con đường quê vắng vẻ và đặc biệt là khu vườn nhà ông. Tôi ước mong sao trên thành phố cũng có nhiều khu vườn đẹp như khu vườn nhà ông tôi.

19 tháng 5 2020

Ríu rít đâu đây âm thanh của cô họa mi đang chào ngày mới, tiếng hót du dương trầm bổng khẽ khàng đánh thức cơn mơ màng của cô bé nhỏ bên ô cửa sổ. Em thoáng hé mắt nhìn ra khu vườn trước nhà, lại là một buổi sáng đẹp trời trên mảnh vườn nhỏ trước sân.

Bầu trời hôm nay xanh cao và có một vài áng mây hờ hững trôi qua. Ông trời còn vùi mình trong những áng mây chưa tỉnh khỏi giấc ngủ, chỉ nhú lên trời xanh một vài ánh nắng vàng ngày mới. Em vươn mình đón nhận chút ấm áp buổi ban mai, rảo bước đôi chân vào khu vườn vốn rất quen thuộc. Đắm mình trong không gian thiên nhiên buổi sớm đem lại cảm giác thật thoải mái và tràn trề sức sống.

Những khóm hoa hồng phía sau hàng rào còn lưu luyến những giọt sương đêm, đang ôm ấp những hòn ngọc trong trẻo ấy giữa những cánh hoa đỏ thắm mềm mại. Bên cạnh khóm hoa hồng là những cánh hoa đồng tiền màu đỏ tươi đang rung rinh trong cơn gió nhẹ đầu ngày, những giọt sương theo sự xôn xao ấy mà nhỏ xuống những chiếc lá vài hạt pha lê nước trong veo. Khóm hoa sen cạn nơi ven tường cũng bung nở những đôi cánh hoa mềm mại mịn màng màu hồng đỏ, thân cây thấp, nhỏ, nhưng vẫn thật nổi bật nơi vườn cây. Những cây hoa ngũ sắc trồng ở đầu lối vào đã cao bằng nửa thân em, lá xanh và nhỏ nhưng những bông hoa tí hon lại rực rỡ và tươi tắn đến lạ. Hương thơm dịu nhẹ mong manh của những bông hoa đem lại một khoái cảm mơ hồ nhưng vô cùng dễ chịu, em như đắm chìm vào bầu không khí trong lành nhất, tuyệt vời nhất.

Phía sau những khóm hoa hồng và hoa đồng tiền là những cây ăn quả được chính tay ông nội trồng từ những ngày ông còn bé. Cây ổi đã nảy ra những bông hoa li ti nhỏ xíu, hương hoa ổi thoang thoảng quyện vào làn sương buổi sớm theo gió tỏa khắp khu vườn. Cây nhãn to cao lực lưỡng như bác bảo vệ của khu vườn, xòe tán lá rộng bao trùm xuống một mảnh đất lớn, trên cành đã treo lơ lửng những chùm quả nhỏ xinh đang chờ đến ngày chín quả. Cây mít ngày nào giờ đã cao lớn, vững vàng, đủng đỉnh những quả to quả bé từ thân cây tới những cành lân cận. Hè về mang theo hương thơm mít chín lan tỏa khắp cả khu vườn, gợi lên một thứ hương vị khó cưỡng. Ánh nắng cứ nhảy nhót trên những tán lá xanh, dần xua đi sương đêm se lạnh, thay vào chút ấm áp ngày hè. Bên cạnh cây mít của ông nội là những luống rau của mẹ. Mẹ trồng nhiều loại rau, nào rau diếp, rau đay, rau mùng tơi, rau muống, rau ngót, ... Chỉ vài khóm rau nhỏ thôi nhưng lại rất được nhà em ưa chuộng, những cây rau nhà trồng tạo cảm giác sạch sẽ và an tâm hơn rất nhiều. Những màu xanh non mềm mại ấy từ những khóm rau của mẹ dưới cái sáng vàng của đất trời như thêm sức sống, càng thêm mơn mởn sức xanh. Cây ăn quả cùng những luống rau xanh như tổ điểm thêm hương vị thanh khiết cho khu vườn, đặc biệt dưới buổi ban mai càng thêm đẹp đẽ và cuốn hút đến lạ.

Ở góc vườn là cây hoa bằng lăng đã có từ rất lâu, thân to tán rộng bao trùm gần hết khu vườn. Những bông hoa tim tím nở rộ như những nền cảnh tuyệt đẹp cho các cô cậu sơn ca đệm lên bản đàn du dương của ngày mới. Tán cây khẽ động đậy trong cơn gió, đưa những giọt sương đầu cành ngọn lá trở về với đất mẹ, những chú chim dường như càng hăng hái hơn sau những thoáng gợn mơ hồ của cơn gió buổi sớm. Cây bằng lăng sớm đã là nhà cho những gia đình chim sinh sống và mỗi buổi sáng đẹp trời như thế này là những âm thanh rộn ràng lại vang lên mừng ngày mới, rạo rực và vui tươi vô cùng.

Khu vườn nhà em vào mỗi buổi sáng đẹp trời dường như càng trở nên đẹp hơn, xanh hơn, ngào ngạt hương sắc hơn. Đó là sự kết hợp hoàn hảo của cái đẹp, một bầu trời đẹp, một không gian đẹp và hai điều ấy đã càng tôn thêm vẻ đẹp cho khu vườn của nhà em.