K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

13 tháng 1 2022

Chị Hiền người hàng xóm tốt bụng cạnh nhà em.Năm nay chị học lớp 9 chị sắp thi vào cấp 3.Chị có dáng người cao.Mái tóc dài.Đặc biệt tính cách của chị làm em nể phục:Bà Huyên hàng xóm bên cạnh nhà chị bị đau chân phải ngồi xe lăn,không ruột rà máu mủ không phải cháu nội hay cháu ngoại mà chị vẫn sang chăm sóc bà.Nghe đâu 6 năm trước bà cũng ở cùng cụ ông và 1 người con trai nhưng chiến tranh đã cướp mất cụ ông và cậu con trai độc nhất của bà Huyên.Chị Hiền không ngày nào không sang thăm bà,ngày thì đem cho bà mấy cái bánh mấy cái kẹo ngày thì giặt quần áo giúp bà và ngày nào chị cũng phụ bà nấu cơm.Mỗi ngày em sang chơi chị đều dắt em sang chơi cùng bà Huyên cho vui.Và chị luôn căn dặn em:Khi em gặp người lớn tuổi phải chào nghe lời chị nha.Và cứ thế cho đến giờ chị đã là 1 bác sĩ nhân từ.Chị Hiền thật tốt bụng,em mong chị mãi là hàng xóm nhà em.

13 tháng 1 2022

Tham khảo  :

Ông Ba là hàng xóm của gia đình em. Ông sống cùng cô Hoa - người con út của ông. Trước đây, ông Ba là một cán bộ của xã. Ông rất hiền từ, lại tốt bụng. Mọi người trong xóm đều rất quý ông. Thỉnh thoảng, em lại chạy sang chơi với ông. Em ngồi lắng nghe ông kể chuyện. Những câu chuyện về cuộc sống ngày xưa của ông rất hay. Ông Ba quý em lắm. Ông hay cho em quà bánh. Em cũng coi ông như ông của mình vậy.

HT 

10 tháng 1 2022

Ông ngoại ;à người mà em yêu mến nhất. Năm nay, ông đã bảy mươi hai tuổi. Ông có vóc người gầy gầy, nhưng đi lại vẫn còn nhanh nhẹn. Hằng ngày ông thường mặc bộ đồ bà ba màu xám trông rất sạch sẽ. Khi đi đâu thì ông mặc quần tây áo sơ mi. Khuôn mặt ông gầy gầy, xương xương vì ông phải trải qua bao nhọc nhằn, vất vả. Tóc ông bạc gần hết, chải ngược ra sau để lộ vầng trán cao cao, hằn in nhiều nếp nhăn. Đôi mắt ông còn rất sáng. Mỗi tối ông thường xem tivi, chương trình thời sự. Đôi bàn tay xương xương và rám nắng của ông minh chứng một điều ông đã phải trải qua những tháng ngày vất vả để nuôi con cháu. Thế nhưng, hiện giờ đôi bàn tay ấy vẫn còn rất nhanh nhẹn. Mỗi buổi chiều ông thường xách nước tưới cây kiểng và chăm sóc cây, đó là một thói quen mà ông không thế bỏ được. Vườn cây của ông mùa nào quả nấy. Mỗi lần về thăm ngoại, chúng em tha hồ hái ăn mà không hề bị rầy la. Ông em luôn qua tâm đến con, cháu. Ông luôn nhắc nhở từng li, từng tí, ông còn dạy chúng em biết yêu thương và quan tâm đến mọi người xung quanh. Em rất yêu thương ông ngoại của mình.

10 tháng 1 2022

Sáng qua, thấy ông trồng cây ngoài vườn mới biết ông làm vườn thành thục như thế nào. Ông đang hì hục cuốc đất. Với vóc người cao dong dỏng, làn da ngăm ngăm nhưng trông ông vẫn khỏe. Ông quai những lưỡi cuốc chắc nịch xuống đất, lớp đất cứng được đào lên, cỏ dại bị lật gốc. Tay ông thoăn thoắt giũ cỏ rồi bỏ thành đống. Đôi tay rắn chắc của ông lại giữ vững cán cuốc, đưa lên hạ xuống nhịp nhàng ” phụp! phụp!”. Chỉ một lát sau, khoảng vườn đã sạch cỏ, lớp đất cứng đã tơi xốp. Ông dùng xẻng đào những cái hố nhỏ vuông vức, thẳng hàng nhau. Lưỡi xẻng phăm phăm cắm sâu vào lòng đất, mạnh mẽ kêu vang. Ông cứ làm việc. Bóng nắng đổ dài trên vườn. Mắt ông chăm chú nhìn vào những hố cây vừa đao sao cho thẳng. Hố được đào xong, Ông bỏ phân chuồng vào các hố, rải lên một lớp đất mỏng rồi đặt cây xoài con xuống hố sửa cho cây đứng thẳng và lấp đất lại, nện chặt gốc. Trồng xong, ông dùng cọc tre rào xung quanh mỗi cây, sau đó ông tưới nước cho cây. Những dòng nước mát lành chảy nhè nhẹ vào gốc, cây con như vui mừng đón nhận. Ông nhìn hàng cây mới trồng, ông tủm tỉm cười. Gió đầu hè làm mái tóc ông bay bay. Ông đưa tay quệt mồ hôi trên trán. Nhìn ông làm việc, em thầm nghĩ đến chỉ vài năm sau thôi, đây sẽ là vườn xoài xum xuê hoa trái rộn tiếng chim ca. Một mai, vườn cây xanh tươi để hẹn ngày kết trái. Em thầm cảm ơn ông.

12 tháng 1 2022

Cũng như bao đứa trẻ khác, tôi được sinh ra trong một gia đình nhỏ rất hạnh phúc. Gia đình tôi gồm có bốn thành viên, bố, mẹ, tôi và em gái tôi. Tôi đều yêu quý mọi người trong nhà người tôi yêu thương nhất đó chính là bé Min, em gái của tôi. Em đã mang đến cho gia đình tôi nhiều niềm vui và hạnh phúc.

Bé Min nhà em năm nay lên 6 tuổi. Em rất xinh xắn mà lại rất biết nghe lời người lớn dạy bảo nên mọi người ai ai cũng yêu mến em. Bé nhìn rất dễ thương với hai má bầu bĩnh ửng hồng. Em có nước da giống mẹ nên rất trắng hồng và mịn màng. Đôi mắt em to tròn như hai hạt nhãn. Cái mũi cao, nhỏ nhắn. Nổi bật trên khuôn mặt tươi sáng ấy là đôi môi trái tim đỏ hồng chúm chím. Min trông ngây thơ như một thiên thần bé nhỏ. Mái tóc dài được buộc bởi bím tóc màu hồng trông thật là xinh. Thân hình em mũm mĩm thật dễ thương khiến cho ai ai nhìn vào cũng thấy yêu. Đôi bàn tay nhỏ nhắn trắng hồng. Cô nàng cũng rất điệu, rất thích màu hồng và những chiếc nơ nhỏ xinh. Mới ngày nào, Min còn là một đứa bé bước những bước chập chững và cất những tiếng nói bi bô mà giờ đây, em đã trở thành một cô bé lớp một lém lỉnh. Em còn có thể giúp đỡ bố mẹ những việc vặt trong nhà. Đôi lúc, em cũng tỏ ra nghịch ngợm với những trò đùa tai quái của mình để quậy phá tôi. Đùa nghịch là như vậy, tôi biết em rất yêu quý tôi. Cứ khi nào hai chị em ở nhà là bé lại quấn lấy tôi không rời. Min hẳn là một cô nhóc rất thông minh. Em rất thích hỏi những câu hỏi tại sao, luôn luôn tò mò vì những điều mới lạ. Khi ngồi vào bàn học, Min tỏ ra rất tập trung. Bé chăm chú viết chữ, những nét chữ của bé tròn trịa, xinh đẹp như chính bé vậy. Không chỉ viết đẹp thôi đâu, em gái em còn có năng khiếu về hội họa nữa. Trên tường trong phòng em dán rất nhiều những bức tranh do chính tay em vẽ. Năm ngoái, bé Min còn được tham gia cuộc thi vẽ tranh thành phố và đạt giải Nhì nữa đấy. Bé thế thôi nhưng Min lại rất sạch sẽ. Thân thể, tóc tai, áo quần lúc nào cũng thơm tho. Sách vở, đồ dùng học tập khi học xong đều được bé sắp xếp ngay ngắn. Min thân thiện như vậy nên bạn bè ai cũng thích chơi với em. Lớp một thôi mà đã tự ý thức được mình phải học hành chăm chỉ để nuôi dưỡng ước mơ làm cô giáo. Điều này càng làm tôi khâm phục em hơn.

Tôi yêu thương bé Min nhiều lắm. Bé đã mang lại nhiều niềm vui tiếng cười cho mọi người trong gia đình. Tôi mong sao tình chị em của tôi và Min mãi bền chặt như vậy.

/HT\

12 tháng 1 2022

Ko copy nha MN

8 tháng 1 2022

Trong các thầy cô giáo cũ dạy em năm lớp một, em nhớ nhất là thầy Hòa - thầy giáo dạy môn Mĩ thuật. Thầy vẫn còn khá trẻ, mới gần ba mươi tuổi. Thầy Hòa là một giáo viên rất vui tính. Những giờ học Mĩ thuật của thầy không chỉ giúp chúng em biết cách vẽ tranh mà còn đem đến cho chúng em rất nhiều tiếng cười. Em rất yêu quý thầy vì nhờ có thầy mà em đã thêm yêu môn Mĩ thuật.

8 tháng 1 2022

Dài hơn chút nhé

15 tháng 1 2022

Tham khảo :

Cô Mai là người hàng xóm mà em quý mến. Cô là giáo viên dạy ở một trường tiểu học. Dáng cô nhỏ nhắn, cao ráo. Hàng ngày, cô đến trường bằng trên chiếc xe máy nhỏ. Cô dạy lớp 5A và được bầu làm tổ trưởng đấy. Cô Mai quý em lắm! Đi xa đâu, cô đều mua quà cho em. Nhiều hôm, cô giúp mẹ em đi chợ! Tối nào, cô cũng làm bao nhiêu việc gia đình mãi đến tận khuya cô mới nghỉ. Mỗi lần có bài toán khó, em sang hỏi cô. Cô giảng bài rất dễ hiểu. Em rất thích cô vì cô hiền và chu đáo.

vậy bạn muốn dài à mình cho bạn dài lun

tham khảo 

Ở cách nhà tôi hai căn hộ là nhà bác Khánh. Bác là bạn của ba tôi, cùng công tác với nhau trên tỉnh. Nhà tôi và nhà bác thân nhau lắm. Ba tôi coi bác như người anh ruột của mình. Còn bác thì lại coi ba tôi như người em trai của bác. Tết nhất cúng giỗ hai nhà đều có nhau. Ba tôi thường nói: “Bác Khánh là một người rất tốt, ai cũng quý trọng bác ấy, thương bác ngần ấy tuổi đời rồi mà không có được một mụn con. Nhiều lần ngồi uống cà phê với bác ấy, thấy bác ấy cứ thẫn thờ nhìn những đôi vợ chồng vui vẻ dẫn những đứa con đi dạo chơi mà thương bác đến vô cùng”. Bác coi hai chị em tôi như những đứa con của bác vậy. Đi đâu xa về, bao giờ bác cũng có quà cho chị em tôi. Lúc thì hộp bánh sô cô la, lúc thì con búp bê tóc vàng, mắt xanh, lúc thì con gấu nhồi bông mập ú… Bác thường gọi hai chị em tôi bằng một tên gọi thật dễ thương: “Con gái”. Mỗi lần như thế, tôi thường chạy đến bên bác. Bác ôm tôi vào lòng, rồi đặt lên trán tôi, má tôi những cái hôn ấm áp. Tôi có cảm giác giống hệt như ba tôi thường ôm tôi vào lòng vậy. Cả hai chị em tôi là tôi nhớ như nhớ ba của mình. Nhớ đến da diết.

6 tháng 1 2022

Khi mà em kết thúc một năm học mới với biết bao nhiêu mệt nhọc và em đã thật vui mừng khi đã có được thành tích học tập tốt. Chính vì thế mà bố mẹ cũng đã thưởng cho em một chuyến đi du lịch dài ngày đó chính là đến bãi biển Sầm Sơn ở Thanh Hóa. Sầm Sơn được biết đến đó cũng chính là một cảnh đẹp em không thể nào quên được.

Sầm Sơn được biết đến chính là một trong những bãi biển nổi tiếng, là khu nghỉ mát nổi tiếng của tỉnh Thanh Hóa. Biển Sầm Sơn cũng được nằm kề ngay bờ biển là khu nhà nghỉ, khách sạn rất khang trang và đẹp đẽ. Chỉ cần đến bãi biển nơi đây là người ta có thể nhận thấy được ngay. Nhưng, dường như em biết được điều tạo ấn tượng lớn nhất của nơi đây không chỉ là những cơ sở vật chất của những khách sạn hay khu nhà nghỉ dưỡng kia, mà đó chính là bãi biển Sầm Sơn tuyệt đẹp.

6 tháng 1 2022

Khi mà em kết thúc một năm học mới với biết bao nhiêu mệt nhọc và em đã thật vui mừng khi đã có được thành tích học tập tốt. Chính vì thế mà bố mẹ cũng đã thưởng cho em một chuyến đi du lịch dài ngày đó chính là đến bãi biển Sầm Sơn ở Thanh Hóa. Sầm Sơn được biết đến đó cũng chính là một cảnh đẹp em không thể nào quên được.

Sầm Sơn được biết đến chính là một trong những bãi biển nổi tiếng, là khu nghỉ mát nổi tiếng của tỉnh Thanh Hóa. Biển Sầm Sơn cũng được nằm kề ngay bờ biển là khu nhà nghỉ, khách sạn rất khang trang và đẹp đẽ. Chỉ cần đến bãi biển nơi đây là người ta có thể nhận thấy được ngay. Nhưng, dường như em biết được điều tạo ấn tượng lớn nhất của nơi đây không chỉ là những cơ sở vật chất của những khách sạn hay khu nhà nghỉ dưỡng kia, mà đó chính là bãi biển Sầm Sơn tuyệt đẹp.

Em có thể nhìn thấy được rằng, cũng chính từ bờ biển nhìn ra, khu bãi tắm Sầm Sơn lúc này đây dường như cũng rất giống như một đường cong xanh mềm mại. Một ấn tuộng dễ nhận thấy được đó chính là nước biển rất xanh và sạch. Những con sóng biển hiền hòa vỗ vào bờ như ru ngủ những hàng dừa vậy. Con sóng bạc đầu cứ thế, cứ thể mà dạt dào mãi. Không thể phủ nhận được việc tắm biển Sầm Sơn điều thú vị nhất là được những con sóng mạnh mẽ, và cũng thật trong lành đẩy lên rồi hạ xuống như đùa giỡn với ta thật thích thú. Nếu như bạn muốn ngắm biển Sầm Sơn thì hãy đứng xa xa bờ một chút để có thể nhìn và ngắm nghía biển được trọn vẹn hơn.

Đến với biển Sầm Sơn ta dường như cũng có thể được thưởng thức được cảm giác như cũng thật mênh mang của biển cả cũng như sự hùng vĩ của núi non. Em thật thích thú biết bao nhiêu khi được chiêm ngưỡng cảnh đẹp của bãi biển Sầm Sơn. Và em yêu biển Sầm Sơn bao nhiêu thì cũng càng yêu thêm quê hương, đất nước Việt Nam ta hơn.

25 tháng 1 2022
Bác Xuân là người hàng xóm của gia đình em . Bác Xuân năm nay đã năm mươi sáu tuổi . Dáng người bác thanh mảnh . Bác có khuôn mặt hiền từ và trái xoan . Mái tóc của bác mềm mượt . Bác rất vui tính và chan hòa cùng với mọi người . Bác em làm nghề kế toán . Công việc hằng ngày của bác rất bận rộn . Thỉnh thoảng , khi bác rảnh rỗi , bác còn kể chuyện cho chúng em nghe . Có lần , bác còn sang nhà em chơi . Bác nấu cho em rất nhiều món ăn ngon , còn dạy em học bài . Gia đình em ai cũng yêu quý bác . Em hứa sẽ chăm ngoan , học giỏi để làm cho bác vui
25 tháng 1 2022

Cô Loan là người hàng xóm vô cùng tốt bụng và xinh đẹp. Cô có dáng người thanh mảnh. Khuôn mặt trái xoan cùng với nước da trắng hồng. Nhưng em thích nhất là mái tóc dài mềm mượt của cô. Cô Loan là một bác sĩ. Công việc hàng ngày rất bận rộn. Thỉnh thoảng, em thường sang nhà cô chơi. Khi nghe cô kể về công việc bác sĩ, em cảm thấy rất khâm phục cô. Có lúc, cô còn kể rất nhiều câu chuyện cổ tích hấp dẫn cho em nghe nữa. Em rất yêu quý cô Loan.

15 tháng 1 2022

chép mạng đó

15 tháng 1 2022

ý bạn là sao? Chỉ có viết thư cho một người bạn thân của em hoặc là viết văn tả về người bạn thân của em thôi

Mình ko hiểu, bạn có thể nói rõ hơn đc ko ạ?

25 tháng 1 2022

Tham khảo nhé:

Bài làm 1

Nhà chị Phương chỉ cách nhà em một con hẻm nhỏ. Hàng ngày, em thường sang chơi với chị và được chị cưng chiều lắm. Mồ côi mẹ từ tấm bé, chị thiếu đi tình thương bao la của một người mẹ. Bố chị ở vậy, nuôi chị cho đến bây giờ. Năm nay chị học lớp Mười hai trường chuyên của tỉnh. Cả xóm em, ai cũng khen chị, quý chị. Bởi chị vừa đẹp người vừa đẹp nết. Đặc biệt ở chị có một điểm mà em rất quý mến kính phục. Đó là tình thương của chị đối với người già. Bà cụ Tứ ở cách nhà em một khoảnh vườn. Bà sống đơn độc một thân một mình trong căn nhà nhỏ, không con cái, cháu chắt. Nghe đâu trước đây cụ cũng có gia đình, nhưng chiến tranh đã cướp mất ông lão và anh con trai duy nhất của bà. Từ đó cho đến bây giờ, bà vẫn sống thui thủi một mình. Cảm thông với số phận đơn chiếc của bà cụ, chị Phượng không ngày nào không đến thăm. Mỗi lần đến với bà cụ, chị thường rủ em đi cùng. Chị giúp bà quét dọn nhà cửa, giặt giũ quần áo, cơm cháo cho bà mỗi khi bà bệnh. Không ruột rà máu mủ, không họ hàng thân thích, vậy mà chị Phượng chăm bà, thương yêu bà như bà nội, bà ngoại của mình. Điều đó thật đáng quý. Còn với em, chị coi em như đứa con ruột. Có cái gì ngon, cái gì đẹp, chị cũng chia phần cho em, và còn hướng dẫn thêm cho em học nữa. Bố mẹ em rất quý chị, coi chị như con gái của mình.

Bài làm 2

Ở cách nhà tôi hai căn hộ là nhà bác Khánh. Bác là bạn của ba tôi, cùng công tác với nhau trên tỉnh. Nhà tôi và nhà bác thân nhau lắm. Ba tôi coi bác như người anh ruột của mình. Còn bác thì lại coi ba tôi như người em trai của bác. Tết nhất cúng giỗ hai nhà đều có nhau. Ba tôi thường nói: “Bác Khánh là một người rất tốt, ai cũng quý trọng bác ấy, thương bác ngần ấy tuổi đời rồi mà không có được một mụn con. Nhiều lần ngồi uống cà phê với bác ấy, thấy bác ấy cứ thẫn thờ nhìn những đôi vợ chồng vui vẻ dẫn những đứa con đi dạo chơi mà thương bác đến vô cùng”. Bác coi hai chị em tôi như những đứa con của bác vậy. Đi đâu xa về, bao giờ bác cũng có quà cho chị em tôi. Lúc thì hộp bánh sô cô la, lúc thì con búp bê tóc văng, mắt xanh, lúc thì con gấu nhồi bông mập ú… Bác thường gọi hai chị em tôi bằng một tên gọi thật dễ thương: “Con gái!”. Mỗi lần như thế, tôi thường chạy đến bên bác. Bác ôm tôi vào lòng, rồi đặt lên trán tôi, má tôi những cái hôn ấm áp. Tôi có cảm giác giống hệt như ba tôi thường ôm tôi vào lòng vậy. Cả hai chị em tôi là tôi nhớ như nhớ ba của mình. Nhớ đến da diết.

Bài làm 3

Phía bên kia khu vườn nhà tôi là nhà bà Hợi. Bà là “Bà mẹ Việt Nam anh hùng”. Bà có năm người con: bốn trai, một gái. Hai anh con trai và ông cụ đã hi sinh trong cuộc kháng chiến chống Mĩ. Hai người con còn lại của cụ đều đã có gia đình và đều ở trên tỉnh. Mấy lần anh con trai về rước bà lên ở chung, nhưng bà không đi. Bà nói ở dưới quê quen rồi, bà không đi đâu cả. Năm nay, bà đã ngoài sáu mươi rồi nhưng vẫn còn khỏe mạnh, hoạt bát. Trong xóm, ai cũng quý mến, kính trọng bà. Bà thường hay sang nhà chơi với nội tôi. Hai bà rất quý nhau. Lần nào gặp tôi, bà cũng ôm tôi vào lòng, vuốt mái tóc dài quá vai của tôi mà nói: “Tối nay, sang ngủ với bà cho vui. Bà sẽ kể chuyện cổ tích cho cháu nghe và cả chuyện đánh Mĩ nữa. Cháu thích chuyện gì, bà kể chuyện đó!” Bà rất thương tôi. Có quà gì ngon mà chú Hòa, cô Hạnh gửi biếu bà, bà đều dành phần cho nội tôi và tôi. Trong xóm tôi, hễ có chuyện khúc mắc gì giữa xóm giềng với nhau, người ta thường nhờ bà đến hòa giải. Nội tôi thường nói: “Ở xóm này bà Hợi là trung tâm của sự đoàn kết, là chất kết dính mọi người lại với nhau trong tình làng nghĩa xóm”. Bà Hợi của tôi là thế đó. Không chỉ riêng tôi kính trọng quý mến mà xóm làng ai cũng nể trọng bà.

Bài làm 4

Cách nhà tôi không xa là nhà anh Hoàng. Anh Hoàng học lớp Mười Hai với anh trai tôi. Tối nào, hai anh cũng học chung, khi thi ở nhà tôi, khi thì ở nhà anh. Ba mẹ anh chỉ có mỗi mình anh là con trai độc nhất. Nhiều người cho rằng những đứa con độc nhất thường nghịch ngợm khó bảo. Không biết lời nói đó đúng hay sai, riêng tôi thì tôi thấy không đúng. Anh Hoàng là một người mà tôi rất quý trọng. Cả mẹ tôi và ba tôi đều khen anh Hoàng ngoan, hiền, dễ thương. Nhiều lúc ba tôi thường nói với anh Trung tôi rằng: “Con làm bạn với Hoàng là ba yên tâm rồi. Gia đình nó cũng là một gia đình khá giả, vậy mà nó sống rất bình thường, không đua đòi lêu lổng, lại chăm học nữa. Con nên học ở Hoàng những đức tính ấy!”. Những gì ba tôi nói về anh Hoàng, tôi đều khẳng định được cả. Chưa bao giờ tôi thấy anh cầm một điếu thuốc hay uống một li rượu. Anh đến nhà tôi thường là cầm những cuốn sách, tập vở để học, thinh thoảng mới rủ anh tôi đi dạo mát quanh vườn một lát, rồi cả hai anh lại ngồi vào bàn, cắm cúi học bài. Tuần nào, anh cũng mua cho tôi một cuốn “Khăn quàng đỏ” và dặn tôi đọc những mẩu chuyện trong đó để kể cho anh nghe. Tôi quý mến anh Hoàng như anh Trung của tôi vậy.

25 tháng 1 2022
Nhắn nhiều quá bạn