Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
b, Dùng để khen về 1 thứ nào đó
c, Dùng để khen về món ăn nào đó
a, Dùng để muốn ai đó thực hiện được mong muốn của mình
TK:
Trong các loại trái cây, em đặc biệt thích quả nhãn. Quả nhãn mọc thành chùm, mỗi quả tròn và to gấp ba, bốn lần viên vi ve. Vỏ nhãn láng, màu nâu, và khá mỏng. Bên trong là phần cùi thịt màu trắng đục, giòn và ngọt thanh. Trong cùng là chiếc hạt nhãn nhỏ màu đen bóng. Nhãn ăn rất ngon và không hề bị ngán. Khi đến mùa nhãn, em có thể ăn suốt cả tuần liền mà không chán.
góc vườn nhà em có một cây chuối xanh tươi như một chiếc ô khổng lồ
Học sinh lắng nghe câu chuyện qua lời kể của giáo viên và dựa vào đó để trả lời các câu hỏi có liên quan đến nội dung câu chuyện.
Câu 1:
*Em cần phải:
- Lễ phép với người lớn, nghe lời thầy cô, thương mếm và giúp đỡ bạn bè.
- Cố gắng học tập để đóng góp phần nho nhỏ xây dựng đất nước.
- Thắp hương tưởng niệm các anh hùng liệt sĩ, những người hi sinh vì đất nước.
- Đến thăm thầy, cô giáo cũ.
- Sống có tình nghĩa, thuỷ chung.
- Nghe lời và giúp đỡ bố mẹ.
Câu 2: A. Dùng đề hỏi
Câu 3: Cánh diều như 1 con chim khổng lồ bay lên trời
Câu 4: Những ngọn nến lung linh tựa như những vì sao trên trời
- Từ chỉ sự vật: cỏ, lúa
- Từ chỉ hoạt động, trạng thái: thương, nỡ, trách mắng, xa lánh
- Từ chỉ đặc điểm, tính chất: ân cần
Từ chỉ sự vật : cỏ,lúa
Từ chỉ hoạt động, trạng thái : trách mắng ,nỡ ,xa lánh ,tìm ,thương
Từ chỉ đặc điểm, tính chất : ân cần
B nha bạn (mik ko chắc lắm nên có j các bn thông cảm)
À mình quên cho các bạn cậu truyện. Câu truyện đây;
CỎ VÀ LÚA
Ngày xưa, cỏ và lúa là con cùng một mẹ. Khi lớn lên, mẹ cho cỏ và lúa ở riêng mỗi người một cánh đồng.
Lúa vốn chăm chỉ làm lụng, chịu thương chịu khó nên mỗi ngày một khỏe mạnh, tươi tốt, làm ra những hạt thóc mẩy căng như hạt chanh. Còn cỏ thì lười nhác, chỉ thích ăn chơi lêu lổng suốt ngày, chẳng thích làm gì, người nó ốm o gầy còm. Nó chẳng bao giờ làm ra được cái hạt có ích cho loài người.
Tuy vậy, cỏ và lúa vẫn đi lại thăm nhau. Mỗi lần tới chơi với lúa, cỏ thường lén đi ban đêm, để xin ăn hoặc lấy trộm thức ăn của lúa. Biết vậy nhưng thương cỏ, lúa không nỡ trách mắng hoặc xa lánh mà vẫn tìm lời khuyên nhủ ân cần.
Nhưng cỏ chứng nào tật ấy. Nó vẫn lười nhác như xưa. Một hôm lúa làm cỗ mừng sinh nhật và mời cỏ ăn uống. Không còn giữ ý tứ gì, khi no căng bụng, cỏ nằm lăn ra ngủ. Nó ngủ say sưa đến lúc ông mặt trời mọc rồi mặt trời đứng bóng nó vẫn chưa dậy.
Đến xế chiều, cỏ mới cựa mình, mở mắt. Nhưng xấu hổ về tính lười nhác, tham ăn, cỏ không dám ra đường về nhà. Sợ mọi người chê cười, nó khẩn khoản xin ở lại nhà lúa. Lúa không hài lòng, nhưng vốn hiền lành và thương em, đành cứ để cho cỏ ở.
Từ đấy, cỏ thích sống chung với lúa để khỏi làm việc mà vẫn có ăn. Nó lại sang cả nhà hàng xóm tranh ăn với ngô, đậu, rau nữa. Vì thế, cứ thấy cỏ mọc lên là người ta lại nhổ vứt đi. Chẳng ai ưa cái tính lười nhác, ăn bám, phá hoại của nó.
- Sưu tầm -