Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu rút gọn là:
a. Đem chia đồ chơi ra đi. -> Rút gọn thành phần chủ ngữ là Thành, Thủy để tránh sự lặp lại không cần thiết.
- Lằng nhằng mãi, chia ra. -> tránh sự lặp lại không cần thiết; thể hiện thái độ khó chịu của người mẹ khi các con không chịu chia đồ chơi, đằng sau thái độ ấy có cả sự bất lực của người lớn khi không giữ được hạnh phúc gia đình để con tổn thương.
b. Ăn chuối xong tứ tiện tay là vứt toẹt ngay cái vỏ ra cửa, ra đường. -> Rút gọn chủ ngữ. Nhắc đến một ví dụ chứng minh cho hành động, thói quen xấu "vứt rác bừa bãi" mới nhắc ở trên, tránh sự lặp lại từ ngữ ở câu trên.
c. Rút gọn chủ ngữ để kinh nghiệm trong câu tục ngữ phổ biến cho mọi người, mọi thời.
d. Nhớ người sắp xa, còn đứng trước mặt... Nhớ một trưa hè gáy khan.. Nhớ một thành xưa son uể oải. -> Rút gọn chủ ngữ, tránh sự lặp lại chủ ngữ "ta" đã nêu ở trên, tạo nhịp điệu cho câu văn.
Đẹp Trai Không Bao Giờ Sai17 tháng 4 2018 lúc 21:07
Lung linh lung linh tình mẹ tình cha, lung linh lung linh cùng một mái nhà..." là những câu hát thân thương vô cùng quen thuộc trong bài hát "Ba ngọn nến lung linh" mà mỗi đứa trẻ vẫn ngân nga đầy yêu thương. Ai cũng có một gia đình. Gia đình bạn có thể có nhiều thế hệ, có nhiều tính cách, thói quen đối lập nhau mà thỉnh thoảng vẫn xung khắc, "chiến tranh lạnh" nhưng nó vẫn luôn tràn ngập tình yêu thương và sự quan tâm, chia sẻ, giúp đỡ. Câu chuyện "Bức tranh tuyệt vời" nêu trên là một câu chuyện rất ý nghĩa về vai trò của gia đình đối với mỗi con người.
Gia đình là hội tụ của sự tin tưởng, của tình yêu vô bờ bến và của sự bình yên. Bởi vì, những thành viên trong gia đình đều la máu mủ ruột thịt, vô cùng thân thiết, hiểu rõ nhau nên luôn tin tưởng nhau, động viên, truyền cho người thân động lực, ý chí, nghị lực khi gặp khó khăn, vấp ngã. Nếu bạn gặp phải sóng gió, vướng bận những áp lực, căng thằng tột cùng, gia đình vẫn luôn là bến bờ bình yên chào đón bạn, ôm ấp bạn, vỗ về bạn, an ủi bạn, cho bạn thêm niềm tin vào cuộc sống để dễ dàng vượt qua. Những tình cảm đó đều xuất phát từ lòng yêu thương vô bờ bến: cha mẹ yêu con cái, con cái kính yêu cha mẹ, ông bà, yêu quý anh chị em... Nơi đẹp nhất trần gian đó là gia đình, tuy nó gần ta như vậy nhưng ta không nhận ra rằng nó đang ở ngay bên mình, chính là những người yêu thương, trân trọng mình nhất. Đó cũng là một "tệ nạn" trong xã hội ngày nay, khi mà nhịp sống cứ nhanh dần lên, con người thường bị cuốn vào cái guồng quay bất tận ấy để kiếm tiền, mà quên mất đi những giá trị đích thực của cuộc sống, quên đi việc phải quan tâm, yêu thương những người bên cạnh mình lúc sóng gió, khó khăn. Chỉ là những việc như quên mất ngày sinh nhật, ngày lễ tình nhân, kỉ niệm ngày cưới... tưởng chứng như nhỏ nhặt nhưng thực chất lại làm cho người thân trong gia đình buồn bã biết bao, và từ đó có thể dẫn đến rạn nứt tình cảm, đổ vỡ gây bao hậu quả khôn lường. Con người cần phải sống chậm lại, biết yêu thường, quan tâm đến những người thân thiết với mình nhiều hơn, biết vun đắp cho gia đình nhỏ của mình, từ đó gia đình sẽ êm ấm, tràn ngập tình yêu, sự tin tưởng và là nơi thực sự bình yên như bản chất vốn có của nó.
Hãy yêu thương những người luôn âm thầm bên bạn, những người luôn trân trọng và cho bạn một niềm tin tuyệt đối, một tình yêu vô hạn!
1. Đoạn văn trích trong văn bản Cuộc chia tay của những con búp bê.
2. Phương thức biểu đạt chính: Tự sự
3. Từ láy: mảnh mai, dịu dàng, thoăn thoắt, ân hận, mãi mãi, lẹp kẹp, líu ríu, loạng choạng...
4. Quan hệ từ trong câu trên là: Nhưng, trong, và
5. Tính mạch lạc trong câu trên được thể hiện là: sự việc được kể sau là hệ quả và chịu tác động của việc kể trước.
6. Đoạn văn được nêu sử dụng điệp từ. "xa nhau" - "xa nhau mãi mãi", "một giấc mơ" - "một giấc mơ thôi" => nhân vật tôi đang không muốn tin những chuyện xảy đến với hai anh em mình. Phép điệp từ đã nhấn mạnh ước mơ, mong muốn của nhân vật tôi.
7. Nếu là người anh, em sẽ không chia đồ chơi mà nhường lại hết cho Thủy.
Nhưng Thành là một đứa trẻ, tất yếu nghe lời mẹ, chia đồ chơi, mặc dù trong lòng thì không muốn.
Tham khảo nha em:
Ngay từ khi sinh ra, người dân quê ta đã gắn liền với đất. Đất là cuộc sống, là máu thịt, là linh hồn của mỗi con người. Do đó họ rất gắn bó và yêu thương tha thiết đối với nơi chôn rau cắt rốn của họ. Tình yêu ấy chính là những cảm hứng dạt dào để họ cất lên những bài ca bày tỏ tâm tình của mình.“Ta về ta tắm ao ta, dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn”. Ao chỉ là hình ảnh hoán dụ để chỉ làng quê. Họ không vì tham ánh sáng hoa lệ đô thành mà rời bỏ quê cha đất tổ. Bởi vì quê nhà còn đất “Ai ơi đừng bỏ ruộng hoang, bao nhiêu tấc đất tức vàng bấy nhiêu”. Bởi vì quê nhà còn có ông bà cha mẹ “Con người có tổ có tông, như cây có cội như sông có nguồn”.Yêu quê hương còn là yêu những gì thân thương mà chỉ cần mở mắt ra, ngày họ đều thấy: “Đứng bên ni đồng ngó bên tê đồng mênh mông bát ngát, đứng bên tê đồng ngó bên ni đồng bát ngát mênh mông”. Cảnh quê hương đẹp tươi chứa đựng biết bao tình “Làng ta phong cảnh hữu tình…” họ tự hào về vẻ đẹp độc đáo của quê hương. Khi thì người dân ca ngợi cảnh Lạng Sơn “Đồng Đăng có phố Kì Lừa…” Khi thì ca ngợi cảnh Hồ Tây “Gió đưa cành trúc la đà…” khi thì ca ngợi các đặc sản đáng tự hào của quê nhà (Nhớ cháo làng Ghè, Nhớ canh phố Mía, Nhớ chè Đông Viên… Thấy dừa thì nhớ Bến Tre, thấy sen nhớ đồng quê Tháp Mười). Dù có đi xa họ vẫn nhớ về quê hương nơi đó có cuộc sống tuy đạm bạc nhưng thắm thía nghĩa nặng tình “Anh đi, anh nhớ…” -> Điệp từ thân gắn bó… là nỗi nhớ nao lòng đối với ai xa quê. Cũng chính vì tình yêu ấy mà dù đang thổ lộ tình cảm khác đi nữa, lòng họ vẫn không quên nhắc đến những hình ảnh quê hương thân quen đã ăn sâu vào lòng họ. Những hình ảnh cây bưởi, hoa bưởi, cây tầm xuân, vườn cà, đầu đình, ao sen, cây trúc, cây mai, vườn hồng, giếng nước, gốc đa, con đò, bến sông… đã đi vào ca dao như những biểu tượng của quê hương.Yêu quê hương còn biểu hiện cao hơn trong tình yêu nước, tự hào về đất nước: “Nực cười châu chấu đá xe. Tưởng rằng chấu ngã ai dè xe nghiêng”.Chính là cái tình yêu quê hương tha thiết mặn nồng từ xa xưa ấy đã tạo nên một nét rất đẹp trong truyền thống của người Việt Nam, đã là chất mem nên thơ nên nhạc, là động lực chủ yếu để dân tộc tồn tại trước bao lần ngoại xâm và nội chiến.
Tham khảo:
Lung linh lung linh tình mẹ tình cha, lung linh lung linh cùng một mái nhà..." là những câu hát thân thương vô cùng quen thuộc trong bài hát "Ba ngọn nến lung linh" mà mỗi đứa trẻ vẫn ngân nga đầy yêu thương. Ai cũng có một gia đình. Gia đình bạn có thể có nhiều thế hệ, có nhiều tính cách, thói quen đối lập nhau mà thỉnh thoảng vẫn xung khắc, "chiến tranh lạnh" nhưng nó vẫn luôn tràn ngập tình yêu thương và sự quan tâm, chia sẻ, giúp đỡ. Câu chuyện "Bức tranh tuyệt vời" nêu trên là một câu chuyện rất ý nghĩa về vai trò của gia đình đối với mỗi con người.
Gia đình là hội tụ của sự tin tưởng, của tình yêu vô bờ bến và của sự bình yên. Bởi vì, những thành viên trong gia đình đều la máu mủ ruột thịt, vô cùng thân thiết, hiểu rõ nhau nên luôn tin tưởng nhau, động viên, truyền cho người thân động lực, ý chí, nghị lực khi gặp khó khăn, vấp ngã. Nếu bạn gặp phải sóng gió, vướng bận những áp lực, căng thằng tột cùng, gia đình vẫn luôn là bến bờ bình yên chào đón bạn, ôm ấp bạn, vỗ về bạn, an ủi bạn, cho bạn thêm niềm tin vào cuộc sống để dễ dàng vượt qua. Những tình cảm đó đều xuất phát từ lòng yêu thương vô bờ bến: cha mẹ yêu con cái, con cái kính yêu cha mẹ, ông bà, yêu quý anh chị em... Nơi đẹp nhất trần gian đó là gia đình, tuy nó gần ta như vậy nhưng ta không nhận ra rằng nó đang ở ngay bên mình, chính là những người yêu thương, trân trọng mình nhất. Đó cũng là một "tệ nạn" trong xã hội ngày nay, khi mà nhịp sống cứ nhanh dần lên, con người thường bị cuốn vào cái guồng quay bất tận ấy để kiếm tiền, mà quên mất đi những giá trị đích thực của cuộc sống, quên đi việc phải quan tâm, yêu thương những người bên cạnh mình lúc sóng gió, khó khăn. Chỉ là những việc như quên mất ngày sinh nhật, ngày lễ tình nhân, kỉ niệm ngày cưới... tưởng chứng như nhỏ nhặt nhưng thực chất lại làm cho người thân trong gia đình buồn bã biết bao, và từ đó có thể dẫn đến rạn nứt tình cảm, đổ vỡ gây bao hậu quả khôn lường. Con người cần phải sống chậm lại, biết yêu thường, quan tâm đến những người thân thiết với mình nhiều hơn, biết vun đắp cho gia đình nhỏ của mình, từ đó gia đình sẽ êm ấm, tràn ngập tình yêu, sự tin tưởng và là nơi thực sự bình yên như bản chất vốn có của nó.
Hãy yêu thương những người luôn âm thầm bên bạn, những người luôn trân trọng và cho bạn một niềm tin tuyệt đối, một tình yêu vô hạn!
Sau khi đọc xong bài " Cuộc chia tay của những con búp bê" em nghĩ rằng chúng em đều là những đứa trẻ mong manh, dễ bị tổn thương, cần sự bao bọc và che chở của gia đình.Nhưng hiện nay cha mẹ chia tay nhau, gia đình tan vỡ, cuộc đời những cô bé cậu bé này sẽ bước vào bế tắc, ko có lối thoá. Những đứa trẻ mồ côi, lang thang đầu đường xó chợ kiếm ăn hằng ngày đôi mắt ngấn lệ khi nhìn vào một ngôi nhà có ánh điện sáng trưng, có tiếng cười con trẻ, có giọng nói ấm áp mẹ cha. Điều ước nhỏ nhoi, giản dị ấy các em không bao giờ có được. Vì ba mẹ đã bỏ em mà đi,vì tình yêu thương đó vốn dĩ em không có phúc để hưởng. Ai cũng có quyền đc hưởng hạnh phúc của riêng mình nhưng đâu phải ai cũng đc vậy. Tình cảm gia đình như những tia sáng diệu kì của cuộc đời. Tia sáng ấy sẽ sưởi ấm cho tâm hồn mỗi người. Và em đã là một người hạnh phúc khi được lớn lên bởi sự bao bọc, tình thương yêu mà bố mẹ giành cho em. Bố em là một người nghiêm khắc, công bằng bố ko thiên vị ai cả, bố rất thương em, còn mẹ em luôn yêu thương em hết mực, lo cho em từng li từng tí một. em sẽ cố gắng giữ gìn và trân trọng gia đình của mình và em muốn nhắn nhủ với các bạn rằng" mái ấm gia đình là một tài sản vô vùng quý giá. Nó là nơi lưu gìn giữ những tình cảm cao quý thiêng liêng. Hãy gìn giữ nó đừng bao giờ vì một lí do nào đó để làm tổn hại đến những tình cảm cao quý và thiêng liêng ấy bởi những tình cảm chân thành ấy một đi đã mất đi thì thật khó mà quay trở lại như trước kia."