K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

7 tháng 11 2019

Nếu nhắm mắt nghe bà kể chuyện,

   Sẽ được nhìn thấy các bà tiên,

 Thấy chú bé đi hài bảy dặm,

   Quả thị thơm, cô Tấm rất hiền.

   Nếu nhắm mắt nghĩ về cha mẹ,

   Đã nuôi em khôn lớn từng ngày,

   Tay bồng bế, sớm khuya vất vả,

   Mắt nhắm rồi, lại mở ra ngay.

11 tháng 1 2018

Nếu nhắm mắt trong vườn lộng gió, 
Sẽ được nghe thấy tiếng chim hay, 
Tiếng lích chích chim sâu trong lá, 
Con chìa vôi vừa hót vừa bay. 

Nếu nhắm mắt nghe bà kể chuyện, 
Sẽ được nhìn thấy các bà tiên, 
Thấy chú bé đi hài bảy dặm, 
k mik nha 

14 tháng 6 2021

"Nếu nhắm mắt nghe bà kể truyện ( chuyện )

Xẽ ( Sẽ )được nhìn thấy các bà tiên

Thấy trú ( chú )bé đi hài bảy dặm

Quả thị thơm, cô Tấm dất ( rất )hiền."

chú bé là chờ nhẹ nha

Chép hết vào vở gì cũng được Hai mẹ con và bà tiênNgày xưa, ở làng kia, có hai mẹ con cô bé sống trong một túp lều. Họ phải làm lụng vất vả quanh năm mới đủ ăn.             Một hôm, người mẹ không may bị bệnh nặng. Cô bé ngày đêm chăm sóc mẹ, nhưng bệnh mẹ mỗi ngày một nặng thêm. Có người mách:            - Ở vùng bên có ông thầy thuốc giỏi chữa được bệnh...
Đọc tiếp

Chép hết vào vở gì cũng được

 

Hai mẹ con và bà tiên

Ngày xưa, ở làng kia, có hai mẹ con cô bé sống trong một túp lều. Họ phải làm lụng vất vả quanh năm mới đủ ăn.

            Một hôm, người mẹ không may bị bệnh nặng. Cô bé ngày đêm chăm sóc mẹ, nhưng bệnh mẹ mỗi ngày một nặng thêm. Có người mách:

            - Ở vùng bên có ông thầy thuốc giỏi chữa được bệnh này.

            Cô bé nhờ bà con hàng xóm trông nom mẹ, ngay hôm ấy lên đường.

            Vừa đi, cô bé hiếu thảo vừa lo mấy đồng bạc mang theo không đủ trả tiền thuốc cho mẹ. Bỗng cô thấy bên đường có vật gì như chiếc tay bỏ quên. Cô bé nhặt tay nải lên, miệng túi không hiểu sao lại mở. Cô bé thoáng thấy bên trong có những thỏi vàng lấp lánh. Ngẩng lên, cô chợt thấy phía xa có bóng một bà cụ lưng còng đang đi chầm chậm. Cô bé đoán chắc là  tay nải của bà. Tội nghiệp, bà cụ mất chiếc tay nải này chắc buồn và tiếc lắm. Nghĩ vậy, cô bé liền rảo bước đuổi theo bà cụ, vừa đi vừa gọi:
       - Cụ ơi, dừng lại. Cụ đánh rơi tay nải này.
       Bà cụ lãng tai nên mãi mới nghe và dừng lại. Cô bé chạy tới, hổn hển nói:
       - Có phải cụ đánh rơi tay nải này không ạ?

            Bà lão cười hiền hậu:
       - Khen cho con đã hiếu thảo lại thật thà. Ta chính là tiên thử lòng con  thôi. Con thật đáng được giúp đỡ. Hãy đưa ta về nhà chữa bệnh cho mẹ con.

 Người mẹ đã được bà tiên chữa khỏi bệnh.Từ đó hai mẹ con lại vui vẻ,sống hạnh phúc bên nhau.

 

5
23 tháng 10 2021

??????????????????????????????????????????????????

23 tháng 10 2021

TL;

Chép vào vở để làm gì bạn

HT

28 tháng 2 2022

có đó là câu kể Ai là gì

28 tháng 2 2022

Câu kể " Ai là gì? " nha em =)

Mọi người xem mình làm có đúng ko.Nếu sai chỗ nào nói mình nhé!PHIẾU BÀI TẬP TIẾNG VIỆT TUẦN 5 – SỐ 1Bài 1. Đọc truyện sau và khoanh vào chữ cái trước câu trả lời đúng:Truyện thứ nhất:Đồng tiền vàngMột hôm, vừa ra khỏi nhà, tôi gặp một cậu bé. Cậu bé chừng 12, 13 tuổi, dáng gầy gò, vẻ mặt xanh xao, mặc bộ quần áo rách tả tơi, chìa những bao diêm, khẩn khoản nhờ tôi mua...
Đọc tiếp

Mọi người xem mình làm có đúng ko.Nếu sai chỗ nào nói mình nhé!

PHIẾU BÀI TẬP TIẾNG VIỆT

TUẦN 5 – SỐ 1

Bài 1. Đọc truyện sau và khoanh vào chữ cái trước câu trả lời đúng:

Truyện thứ nhất:

Đồng tiền vàng

Một hôm, vừa ra khỏi nhà, tôi gặp một cậu bé. Cậu bé chừng 12, 13 tuổi, dáng gầy gò, vẻ mặt xanh xao, mặc bộ quần áo rách tả tơi, chìa những bao diêm, khẩn khoản nhờ tôi mua giúp.

Tôi mở ví ra và chép miệng:

- Tiếc quá! Bác không có xu lẻ.

- Không sao ạ. Bác đưa cho cháu một đồng vàng cũng được. Cháu sẽ đi đổi rồi trả lại bác ngay.

Tôi nhìn cậu bé, lưỡng lự:

- Thật chứ?

- Thật đấy ạ. Cháu không phải là một đứa bé xấu.

Vẻ mặt của cậu bé cương trực và tự hào tới mức tôi không còn chút đắn đo nào nữa, giao luôn cho cậu một đồng tiền vàng.

Nhưng rồi tôi đã phải tự trách mình quá tin người vì chờ mãi không thấy cậu bé bán diêm quay lại. Không thể đợi lâu hơn nữa, tôi phải đi.

Vài giờ sau, trở về nhà, tôi ngạc nhiên thấy một cậu bé đang đợi mình. Cậu bé này rất giống cậu bé bán diêm nhưng nhỏ hơn vài tuổi, gầy gò và xanh xao hơn. Đôi mắt và giọng nói của cậu bé thoáng một chút buồn:

- Thưa bác, có phải bác vừa đưa cho anh Mai – cơn cháu một đồng tiền vàng không ạ?

Thấy tôi khẽ gật đầu, cậu bé tiếp:

- Thưa bác, cháu là Giôn, em trai anh Mai – cơn. Đây là tiền thừa của bác. Anh Mai – cơn bảo cháu mang đến. Anh cháu không mang trả bác được vì trên đường đến đây anh ấy bị xe tông gãy chân.

Tim tôi se lại. Tôi đã thấy một tâm hồn đẹp trong một cậu bé nghèo.

Theo Truyện khuyết danh nước Anh

1. Cậu bé trong truyện làm nghề gì?

a. Ăn xin                          b. Bán diêm                      c. Không nghề nghiệp

2. Cậu bé khẩn khoản nói gì với người đàn ông?

a. Xin tiền                        b. Nhờ đổi tiền                 c. Nhờ mua diêm

3. Những đặc điểm nào cho thấy cậu bé rất nghèo khổ?

a. Chừng 12, 13 tuổi        b. Vẻ mặt cương trực, tự hào.    c. Gầy gò, xanh xao, quần áo tả tơi.

4. Vì sao lúc đầu người đàn ông lưỡng lự, sau tin tưởng giao 1 đồng tiền vàng cho cậu bé?

a. Vì thấy vẻ mặt cậu rất cương trực, tự hào khi nói mình không phải đứa bé xấu.

b. Vì nghe cậu hứa sẽ đi đổi tiền rồi trả lại ngay.

c. Vì tin những cậu bé nghèo luôn giữ lời hứa.

5. Điều gì cho thấy cậu bé rất tôn trọng lời hứa?

a. Bị xe tông gãy chân vẫn nhờ em đem tiền trả đúng hẹn.

b. Có một tâm hồn đẹp trong hoàn cảnh rất nghèo.

c. Cậu bé buồn vì không thực hiện được lời hứa.

6. Dòng nào dưới đây chỉ gồm các từ láy?

a. cương trực, tự hào, đắn đo, lưỡng lự

b. gầy gò, xanh xao, tả tơi, khẩn khoản

c. tâm hồn, tự hào, ngạc nhiên, xanh xao

 

Truyện thứ hai:

Thư gửi các thiên thần

Thưa các Thiên thần!

Đêm nay, ở nơi đây, con đã thấy các Thiên thần ở trên cao kia, nơi sáng nhất trên bầu trời. Con đã thấy các Thiên thần đùa vui nơi thiên đàng xanh thẳm không mảy may vướng bận những lo buồn trần thế.

Nhưng thưa các Thiên thần, cũng ngay đêm nay thôi, nơi trần gian này, các Thiên thần có nhìn thấy không, những số phận, những mảnh đời còn nặng trĩu đau buồn. Con xin các Thiên thần hãy một lần xuống đây và đến bên những em bé thơ ngây của con.

Con xin Thiên thần Hòa Bình hãy ru yên giấc ngủ chiến tranh, để bao bạn bè, em nhỏ, nơi cách xa con được sống yên bình như con, được học hành vui chơi không phải ngày ngày lo sợ tiếng bom, tiếng đạn.

Con xin Thiên thần Tình thương hãy gõ chiếc đũa thần của Người vào trái tim người lớn để họ hiểu trẻ thơ và thêm lòng yêu thương con trẻ, để không còn những người bạn như con phải lao động vất vả cực nhọc hay cầm súng ra chiến trận, hay bị hắt hủi, ghẻ lạnh trong những gia đình không hạnh phúc.

Con xin Thiên thần Tình Yêu hãy hàn gắn tình yêu của các ông bố, bà mẹ để những em bé của con được sống dưới mái ấm gia đình hạnh phúc, không còn cảnh lang thang nay đây mai đó, đêm đêm màn trời chiếu đất, đói rét và biết bao hiểm nguy rình rập.

Và cuối cùng con xin Thiên thần Mơ Ước hãy tặng cho mỗi em bé trên trái đất này một ngôi sao xanh trong chiếc giỏ đựng vô vàn những của Người, để những ước mơ nhỏ bé, giản dị và hồn nhiên của mọi trẻ thơ đều thành hiện thực.

Cảm ơn những làn gió tốt bụng đã mang giúp lá thư này đến cho các Thiên thần.

Theo Ngô Thị Hoài Thu

1. Trong lá thư, bạn Hoài Thu đã xin Thiên thần Hòa Bình điều gì?

a. Hàn gắn tình yêu của những ông bố bà mẹ.

b. Hiểu trẻ thơ và thêm lòng yêu con trẻ.

c. Ru yên giấc ngủ chiến tranh.

2. Xin Thiên thần Tình thương điều gì?

a. Những em bé được sống dưới mái ấm gia đình hạnh phúc.

b. Trẻ em không còn phải lao động vất vả, cực nhọc; không cầm súng ra chiến trận hay bị hắt hủi, ghẻ lạnh trong những gia đình không hạnh phúc.

c. Tặng cho mỗi em bé một ngôi sao xanh.

3. Còn ở Thiên thần Mơ Ước, bạn ấy cầu xin điều gì?

a. Những ước mơ nhỏ bé, giản dị và hồn nhiên của mọi trẻ thơ đều thành hiện thực.

b. Những em nhỏ được sống yên bình, được học hành vui chơi, ngày ngày không còn phải lo sợ tiếng bom, tiếng đạn.

c. Gõ chiếc đũa thần vào trái tim người lớn.

4. Đến Thiên thần Tình Yêu, điều cầu xin đó ra sao?

a. Xuống trần gian và đến bên những con người bất hạnh.

b. Những em bé được sống dưới mái ấm gia đình hạnh phúc, không còn cảnh lang thang nay đây mai đó, đêm đêm màn trời chiếu đất, đói rét và biết bao hiểm nguy rình rập.

c. Mang lá thư này đến cho các Thiên thần.

4

Đúng rồi nha, làm tốt lắm

Bạn làm đúng rồi đó!

Mik đã xem bài của bạn.

HT ~ Mong bạn k, ko k là mik buồn đó. Mik ngồi xem bài bạn mất 15 phút mà bạn ko k mik là buồn đó!

#Army

SỰ TÍCH HỒ BA BỂMở bài: ...........Ngày xửa ngày xưa, ở xã Nam Mẫu thuộc tỉnh Bắc Kạn có phong tục mở hội cầu Phật vào dịp đầu năm. Dân làng ăn mặc đẹp đẽ, nô nức lên chùa thắp hương, khấn vái, mong được nhiều điều may mắn.Một hôm, bỗng có một bà lão ăn xin từ đâu tới. Trông bà già thật gớm ghiếc. Thân hình bà gầy gò, lở loét, quần áo bẩn thỉu bốc mùi hôi thối. Vừa...
Đọc tiếp

SỰ TÍCH HỒ BA BỂ

Mở bài: ...........

Ngày xửa ngày xưa, ở xã Nam Mẫu thuộc tỉnh Bắc Kạn có phong tục mở hội cầu Phật vào dịp đầu năm. Dân làng ăn mặc đẹp đẽ, nô nức lên chùa thắp hương, khấn vái, mong được nhiều điều may mắn.

Một hôm, bỗng có một bà lão ăn xin từ đâu tới. Trông bà già thật gớm ghiếc. Thân hình bà gầy gò, lở loét, quần áo bẩn thỉu bốc mùi hôi thối. Vừa đi bà vừa thều thào xin ăn: “Tôi đói quá! Mong các ông các bà nhón tay làm phúc!”. Mọi người sợ hãi, xua đuổi bà ra khỏi đám đông.

Bà lão lê bước tới ngã ba thì gặp hai mẹ con cậu bé đi chợ về. Thấy bà lão ăn xin tội nghiệp, người mẹ đưa về nhà, lấy cơm cho ăn rồi mời nghỉ lại qua đêm.

Đến khuya, hai mẹ con nhìn ra chỗ bà già nằm thì thấy sáng rực lên. Một con giao long khổng lồ đầu gác lên xà nhà, đuôi thò xuống đất. Hai mẹ con kinh hãi rụng rời, đành nhắm mắt, nín thở, nằm im phó mặc cho số phận.

Sáng ra, họ chẳng thấy con giao long đâu cả. Trên chõng, vẫn là bà cụ ăn mày ốm yếu, lở loét. Bà cụ đang chuẩn bị ra đi, vẫy người mẹ lại gần, bà bảo rằng vùng này sắp có lụt lớn và đưa cho một gói tro bếp dặn đem rắc quanh nhà. Nghe vậy, người mẹ lo lắng hỏi làm thế nào để cứu người bị nạn. Bà cụ nhặt hạt thóc, cắn vỡ ra rồi đưa hai mảnh vỏ trấu và dặn dùng nó để làm việc thiện. Vụt một cái, bà cụ biến mất. Hai mẹ con bàng hoàng khôn xiết. Người mẹ mang chuyện kể cho dân làng nghe nhưng chẳng ai tin cả.

Quả nhiên, tối hôm đó, lúc mọi người đang sì sụp lễ bái thì một cột nước dưới đất phụt mạnh lên. Nước phun đến đâu, đất lở đến đấy. Dân làng kinh hoàng, chen nhau chạy tháo thân. Bỗng một tiếng ầm rung chuyển mặt đất, nhà cửa và muôn vật trong phút chốc chìm sâu trong biển nước.

Riêng ngôi nhà nhỏ của hai mẹ con tốt bụng vẫn khô ráo, nguyên vẹn và nền nhà mỗi lúc một cao lên. Người mẹ xót xa trước thảm cảnh, sực nhớ lời bà lão dặn, liền thả hai mảnh vỏ trấu xuống nước. Kì lạ thay, chúng biến thành hai chiếc thuyền. Thế là mặc gió lớn, mưa to, hai mẹ con ra sức cứu người bị nạn. Khi nước rút, chỗ đất bị sụp xuống biến thành hồ Ba Bể, còn nền nhà của hai mẹ con thành chiếc gò nổi giữa hổ, người ta gọi là gò Bà Goá.

Kết bài: ....



NÀNG TIÊN ỐC

Mở bài:.....

Ngày xửa ngày xưa, ở làng nọ có một bà lão rất nghèo. Bà sống một mình, không có con cái nương tựa. Hằng ngày bà phải ra đồng để mò cua bắt ốc kiếm tiền sinh sống. Tuy đã già nhưng trông bà còn rất khoẻ.

Một hôm, bà lão đi ra đồng và bắt được một con ốc xinh xắn. Con ốc trông rất lạ, không giống với các con ốc khác, vỏ ốc có màu xanh biếc. Thấy con ốc đẹp, bà lão động lòng thương. Bà quyết định không bán mà đem thả vào chum nước. Từ hôm đó, ngày nào bà đi làm về cũng thấy nhiều chuyện khác lạ. Nhà cửa sạch sẽ, ngăn nắp. Trong bếp, cơm nước đã nấu sẵn. Lợn trong chuồng, con nào con nấy đều được ăn no nê. Ngoài vườn, cỏ được dọn sạch, cây cối được tưới nước tươi tốt. Bà lão ngạc nhiên lắm. Thế rồi bà quyết định sẽ rình xem sự việc thế nào.

Hôm ấy, bà lão vẫn ra đồng như thường lệ. Nhưng đến giữa buổi thì bà quay về. Bà nấp sau cánh cửa để xem điều kì lạ từ đâu mà có. Bỗng nhiên, bà nhìn thấy từ trong chum nước một nàng tiên tuyệt đẹp bước ra. Khuôn mặt nàng tròn trĩnh, trắng và dịu dàng như ánh trăng rằm.

Trong bộ váy màu xanh biếc, nàng đi lại thật nhẹ nhàng và uyển chuyển. Đôi bàn tay búp măng làm mọi việc nhanh thoăn thoắt: quét nhà, quét sân, nhổ cỏ... Như hiểu ra mọi chuyện, bà lão rón rén đến gần chum nước, đập vỡ vỏ ốc. Bà chạy đến ôm chầm lấy nàng tiên và nói:

- Cảm ơn con! Con đến giúp già đấy ư! Con hãy ở lại đây với già nhé!

Nàng tiên xúc động nói:

- Thưa mẹ! Con phải cảm ơn công cứu mạng của mẹ mới đúng.

Kể từ đó, bà cụ và nàng tiên sống hạnh phúc bên nhau dưới mái tranh nghèo. Họ yêu thương nhau như hai mẹ con ruột thịt.

Kết bài: .....

Em chỉ cần mở bài và kết bài của 2 bài này thôi ạ. Em cảm ơn

2
21 tháng 12 2021

Mở bài bài 1:                                                                                                                                                                                                         Ngày xửa ngày xưa đến may máy                                                                                                                                                                        Kết bài của bài 1:riêng ngôi nhà của 2 mẹ con đến gò Bà Góa                                                                                                                         Mở bài 2 .Ngày xửa ngày xưa đến trông bà còn vẫn khỏe                                                                                                                                  Kết bài 2 .Kể từ đó đến như hai mẹ con ruột thịt                                                                                                                                                 Bạn xem mình làm đúng ko nha

21 tháng 12 2021

Dạ ko phải ạ, mà phải tự nghĩ ra một cái mở và kết bài cơ ạ. Mong chị giúp

21 tháng 1 2022

TL:

1: Thế bạn  đã bao giờ đấy người ta mở 2 mắt để bắn súng chưa
2: Bàn trải đánh răng
3: có 1 chữ C
4: Núi thái sơn
5: Con người
6: Bà chết năm 73 tuổi vì bị bò đá
7: Con tàu
8: Cổ tích
9: Biển
10: Hoàng hôn

Toàn câu mk nghe r bn ơi

21 tháng 1 2022

thảo nào đúng hết lun

ĐIỀU NÊN LÀM NGAY          Trong một khóa học về tâm lí học, vị giáo sư ra đề bài như sau: “Trong vòng một tuần, anh chị hãy đến gặp người mà mình quan tâm và nói với họ rằng anh chị yêu mến họ. Đó phải là người mà trước đây, hoặc đã lâu anh chị không nói những lời như vậy”.          Đề bài xem ra đơn giản. Thế nhưng, hầu hết cánh đàn ông trong lớp đều đã...
Đọc tiếp

ĐIỀU NÊN LÀM NGAY

          Trong một khóa học về tâm lí học, vị giáo sư ra đề bài như sau: “Trong vòng một tuần, anh chị hãy đến gặp người mà mình quan tâm và nói với họ rằng anh chị yêu mến họ. Đó phải là người mà trước đây, hoặc đã lâu anh chị không nói những lời như vậy”.

          Đề bài xem ra đơn giản. Thế nhưng, hầu hết cánh đàn ông trong lớp đều đã trên 30 tuổi và cảm thấy vô cùng khó khăn khi thực hiện đề bài này vì họ hiếm khi thể hiện tình cảm của mình với một ai đó. Cuối cùng, thì cũng có một người đàn ông đã kể lại câu chuyện của mình:

          “Cách đây 5 năm, giữa tôi và bố tôi có một bất đồng sâu sắc, và từ đó đến nay vẫn chưa giải quyết được. Tôi tránh gặp mặt ông, ngoại trừ những trường hợp không đừng được khi phải họp gia đình. Nhưng ngay cả những lúc ấy, chúng tôi cũng hầu như không nói với nhau một lời nào. Vì vậy, tôi đã thuyết phục bản thân để đến xin lỗi và nói với bố tôi rằng tôi yêu ông ấy.

         Quyết định ấy dường như đã làm giảm đi phần nào áp lực nặng nề trong lòng tôi. Đêm hôm đó, tôi hầu như chẳng chợp mắt nổi. Ngày hôm sau, tôi đến nhà bố mẹ và bấm chuông, lòng thầm mong bố sẽ mở cửa cho tôi. Tôi lo sợ rằng nếu mẹ mở cửa thì dự định của tôi sẽ không thành, tôi sẽ bày tỏ với mẹ thay vì với bố. Nhưng may quá bố tôi đã ra mở cửa.

         Tôi bước vào và nói: “Con không làm mất thời gian của bố đâu, con đến chỉ để nói với bố rằng bố hãy tha lỗi cho con và con yêu bố.”

         Có một sự chuyển biến trên khuôn mặt của bố tôi. Gương mặt ông dãn ra, những nếp nhăn dường như biến mất và ông bắt đầu khóc. Ông bước đến, ôm chầm lấy tôi và nói: “Bố cũng yêu con, con trai ạ! Nhưng bố chưa biết làm thế nào để có thể nói với con điều đó.”

        Đó là thời khắc quý báu nhất trong đời tôi. Hai ngày sau, bố tôi đột ngột bị một cơn đau tim và vẫn còn nằm trong bệnh viện cho đến bây giờ. Nếu như tôi trì hoãn bộc lộ với bố, có lẽ tôi không còn cơ hội nào nữa”.

                                                       Theo Đen-nit E. Man- nơ-ring

Viết 5 danh từ, 5 tính từ, 5 động  từ có trong bài đọc: “ĐIỀU NÊN LÀM NGAY

1
21 tháng 11 2021
5 danh từ:anh chị,con, bố mẹ,ông,tôi 5 động từ: nói, nằm,ôm, mở cửa,bấm chuông