Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Những câu thơ trên cho thấy mẹ của tác giả thường ngày hay ăn trầu, đọc Truyện Kiều, siêng năng với công việc ruộng vườn. Nay bị ốm, không ăn trầu được, để lá trầu bị khô giữa cơi trầu, không đọc được Truyện Kiều. Sách phải gấp lại để trên đầu giường. Còn ruộng vườn thì không thể chăm nom được
Lá trầu khô giữa cơi trầu
Truyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nay
Cánh màn khép lỏng cả ngày
Ruộng đồng vắng mẹ cuốc cày sớm trưa
Cả 4 câu thơ đều là những chi tiết thể hiên mẹ của TĐK bị ốm đó!
Lá trầu khô giữa cơi trầu -> Ý nói mẹ ko ăn trầu đc
Truyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nay -> ý nói là mẹ mệt ko đọc đc truyện Kiều nữa
Cánh màn khép lỏng cả ngày -> Ý nói mẹ nằm trong giường nghỉ cả ngày
Ruộng đồng vắng mẹ cuốc cày sớm trưa -> Ý nói mẹ ko còn làm đc công việc đồng áng
-> Thường ngày mẹ hay ăn trầu, hay đọc Truyện Kiều mỗi khi rãnh rỗi. Thế mà hôm nay mọi cảnh vật trong nhà thật buồn bã. Vì mẹ ốm nên lá trầu nằm khô giữa “cơi trầu” và Truyện Kiều cũng đã gấp lại bấy nay.
Mẹ vốn là người làm tần tảo khi mẹ ốm thì “Ruộng vườn vắng mẹ cuốc cày sớm trưa”.
-> Qua đó cho ta thấy mẹ TĐK là 1 người mẹ truyền thống , chăm chỉ, cần mẫn hết lòng vì con cái.
hok tốt
Lá trầu khô giữa cơi trầu
Truyện kiều gấp lại trên đầubấy nay
Cánh màn khép lỏng cả ngày
Ruộng vườn vắng mẹ quốc cày sớm trưa.
(Trần Đăng Khoa, Mẹ ốm)
Tu phuc la : moi hom ,vui choi,hom nay,chang noi cuoi ,duoc dau,la trau ,khoi trau,Truyen Kieu ,gap lai,tren dau,bay nay
tu don la me kho ,giua .
Mọi hôm mẹ thích vui chơi
Hôm nay mẹ chẳng nói cười được đâu
Lá trầu khô giữa cơi trầu
Truyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nay
* Trả lời :
Từ đơn : thích , mẹ , chẳng , được , đâu , khô , giữa , trên , đầu
Từ phức : mọi hôm , vui chơi , hôm nay , nói cười , lá trầu , cơi trầu , Truyện Kiều , gấp lại , bấy nay
READING OUT OUT
1) The teacher asks the students to read one of the following passages:
a. Pathfinder to the stars. (Vietnamese Book 4/Volume 1/Page 125)
Paragraph 1: “Since childhood… so many books.”
Paragraph 2: “It's true… flying to the stars.”
b. Good literature or words (Vietnamese book 4/Volume 1/Page 129)
Paragraph 1: “The letter… so beautiful.”
Paragraph 2: “From there…. good writing or words.”
c. Uncle Dat Nung (Vietnamese book 4/Volume 1/Page 134)
Paragraph 1: “That's…cu Earth is really dumb.”
Paragraph 2: “Alone… Is that hot?”
2) The teacher asks a question in the content of the passage students read for students to answer.
Mình nghĩ là bạn có thể tham khảo bài này nhé :
Ý chí và nghị lực là rất cần thiết giúp mỗi người chúng ta vượt qua khó khăn và những thử thách trong cuộc sống. Và em muốn muốn kể cho các bạn nghe về một tấm gương với ý chí và nghị lực của mình đã vượt lên trên số phận để thành công. Đó là tấm gương của thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký.
Thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký sinh ra đã có hoàn cảnh kém may mắn khi thầy bị liệt cả hai tay, mọi hoạt động và sinh hoạt đều rất khó khăn chứ chưa nói gì đến chuyện đi học. Những tưởng con người ấy sẽ chấp nhận đầu hàng số phận, nhưng không, số phận kém may mắn không những không trở thành rào cản mà còn là động lực để thầy cố gắng vươn lên trong cuộc sống. Thầy vẫn khát khao được đi học như những bạn cùng trang lứa nhưng điều này thực sự rất khó khăn vì đôi tay ấy làm sao có thể cầm được bút để viết nên những con chữ như những bạn bình thường.
Và rồi thầy quyết định tập viết bằng chân, điều này tưởng như không tưởng nhưng lại trở thành hiện thực với thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký. Những ngày đầu tập viết bằng chân của thầy vô cùng khó khăn, nhưng chưa lúc nào thầy nghĩ đến chuyện từ bỏ vì với thầy thất bại lớn nhất của một người là chấp nhận từ bỏ mà không nghĩ đến việc sẽ cố gắng hết sức, những nét chữ nó không theo ý muốn của thầy cứ nguệch ngoạc không thành chữ. Nhưng rồi với sự kiên trì chịu khó của mình, ngày nào thầy cũng luyện tập, tập viết mọi lúc mọi nơi, có khi thầy tập viết bằng những mẩu gạch thay cho bút và phấn, những mẩu gạch kẹp vào chân rất khó khăn và còn đau nữa nhưng điều đó không khuất phục được tinh thần học tập của thầy.
Và cuối cùng, thầy đã thành công, mặc dù viết bằng chân nhưng chữ của thầy rất đẹp, thậm chí còn đẹp hơn nhiều chữ của những bạn viết bằng tay. Tất cả là nhờ vào sự chăm chỉ luyện tập không quản ngại khó khăn gian khổ của thầy. Năm học nào thầy cũng đạt thành tích cao trong học tập, các bạn bè trong lớp trước đây từ thái độ xem thường, miệt thị thầy bao nhiêu thì giờ đây lại khâm phục thầy bấy nhiêu. Để rồi sau này thầy trở thành một thầy giáo giỏi tâm huyết với sự nghiệp trồng người của mình như bây giờ chúng ta vẫn nhắc đến tên của thầy với một sự khâm phục và kính trọng.
Nhắc đến tên của thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký thì không một ai của đất nước Việt Nam không biết. Ở thầy chúng ta thầy được sự cố gắng, ý chí và nghị lực của một người đã vượt lên trên số phận bất hạnh để thành công.
Bạn tham khảo :
1. Phân tích câu chuyện:
- Tóm tắt câu chuyện: Bông hoa biết ơn chiếc lá nhỏ bé, bình thường vô cùng. Chim sâu nghĩ bông hoa kia bịa chuyện vì chim nghĩ chiếc lá phải có sức mạnh phi thường , có thể biến hóa thành nhiều hình hài mới đáng được kính trọng như thế. Nhưng bông hoa khẳng định sự kính trọng đó là xứng đáng và bông hoa sẽ luôn như vậy bởi nhờ có lá mới có hoa và sau này là quả.
- Từ câu chuyện ta thấy rằng:
+ Những điều đơn giản, bình thường trong con mắt người này sẽ là những điều vĩ đại trong người khác. Bởi mỗi người có một điểm nhìn khác nhau về cuộc sống. Chính vì vậy đừng đánh giá người khác qua cảm quan riêng của mình mà nên có cái nhìn đa chiều, đa diện.
+ Sự giản dị, khiêm tốn, thầm lặng cống hiến luôn luôn cần sự trân trọng bởi đó là sự khởi đầu, kiến tạo thế giới trở nên tốt đẹp hơn.
+ Cần phải biết ơn, tôn trọng những người đã giúp đỡ chúng ta bởi nhờ họ mới có chúng ta.
+ Trân trọng những điều tưởng chừng như vô cùng, bình dị. Và hãy vui vì bạn là chính bạn chứ không phải là ai khác.
+ Cuộc sống là sự tổng hòa của nhiều mối quan hệ như bông hoa phải đặt cạnh chiếc lá, chiếc lá đặt cạnh bông hoa,cái tôi đặt trong cái ta. Cái ta là sự tổng hòa cái tôi. Cuộc sống như vậy mới trọn vẹn.
2. Bàn về ý nghĩa câu chuyện có kèm theo ví dụ của bạn:
- Chúng ta hãy luôn tự tin, vui vẻ là chính mình, luôn sống với những giá trị riêng của mình, nỗ lực hoàn thành tốt nhất công việc của mình.
- Giá trị của mỗi người không phải là điều gì quá xa vời, lớn lao mà ngay chính những điều bình thường, thân thuộc.
- Giá trị của bạn không ở những điều gì người khác nghĩ về bạn mà nằm ở ngay trong chính bản thân của bạn.
- Bạn nên trân quý những con người xung quanh và những người đã giúp bạn bởi nhờ họ bạn đã được hình thành. Nhờ họ bạn được là chính bạn.
* Mặc dù trân quý những điều giản dị trong cuộc sống nhưng mỗi người cần phải nuôi những mơ ước, vươn tới những điều tốt đẹp. Sống phải có chính kiến, không sống thụ động.
3. Bài học nhận thức và hành động:
a) Có rất nhiều bạn đã nhận thức điều này. Họ luôn yêu thương bản thân, trân quý những điều bình dị trong cuộc sống, biết biết ơn,....
-> Tôi tin rằng cuộc sống của họ sẽ luôn tràn ngập niềm vui, hạnh phúc uộc sống xung quanh mình vì họ nhận thức được điều tuyệt vời xng quanh mình.
b) Tuy nhiên có rất nhiều bạn không nhận ra điều này bởi vì :
- Họ thiếu tự tin vào bản thân, luôn sống như một bản sao
- Khoa trương, hống hách, thiếu khiêm tốn, iarn dị, sống với những điều viễn vông, xa xôi,...
- Sống ích kỉ, toan tính, luôn sống vì bản thân,..
-> Họ sẽ sớm thất bại trong cuộc sống
4. Bài học bản thân thông qua những điều được nói đến trong bài viết, qua câu chuyện
– Ý thức được giá trị của bản thân ta sẽ luôn thấy tự tin, sống có động lực, có phấn đấu, có ý nghĩa.
– Nhận ra giá của mỗi người nằm ở những điều bình thường nhất ta sẽ luôn tìm ra, trân trọng những điều tốt đẹp của mọi người xung quanh.
– Sống là chính mình ta sẽ thấy cuộc đời là một hành trình tuy nhiều khó khăn, cách trở nhưng luôn có động lực để vượt qua.
– Luôn đặt cái tôi nhỏ bé của mình sau cái ta chung ta sẽ tìm thấy và dung hòa được những mối quan hệ tốt đẹp.
Những câu thơ trên cho thấy mẹ của tác giả thường ngày hay ăn trầu, đọc Truyện Kiều, siêng năng với công việc ruộng vườn. Nay bị ốm, không ăn trầu được, để lá trầu bị khô giữa cơi trầu, không đọc được Truyện Kiều. Sách phải gấp lại để trên đầu giường. Còn ruộng vườn thì không thể chăm nom được