K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

 theo tôi câu chuyện này tuy ngắn nhưng hết sức cảm động. Một tấm lòng yêu thương, biết quan tâm đến người khác, làm tất cả chỉ vì họ. Cậu bé ấy không nói muoonss được chiếc xe, làm cho ta cảm thấy ngạc nhiên rồi để ta ngẫm nghĩ veeff cuộc sống này.  Một câu chuyện hay và ý nghĩa về tình yêu thương

học tốt

#mọt

minhwf cần gấp/////

1 tháng 4 2019

Ở một ngôi nhà nhỏ trên chiếc giường tre đang có một người mẹ ốm yếu nằm trên đó . Người mẹ có một đứa con hiếu thảo.Cậu biết mẹ bị ốm nên đi nấu thuốc cho mẹ ốm . Nhà cậu nghèo khổ nên khi mẹ đổ bệnh cậu đã làm mọi việc trong nhà để có tiền mua thuốc cho mẹ .

Vào một ngày nọ 

Cậu bé : Mẹ ơi mẹ mau khoẻ để dậy chơi và nói chuyện với con nhé 

Người mẹ : Hụ hụ , mẹ biết rồi con ngoan

Cậu bé : Nếu bây giờ có thuốc gì làm mẹ hết bệnh thì con luôn sẵn sàng đi kiếm nó bằng được .

Từ đâu có một ông bụt xuất hiện

Ông bụt : Nếu con muốn có thuốc chữa bệnh cho mẹ nhanh khỏi thì con hãy trèo nên ngọn núi kia con sẽ thấy một cây táo thần con hãy hái một quả về cho mẹ con ăn.

Cậu bé : con cảm ơn ông

Ông bụt : Nhưng trên đường đi có một giếng nước con hãy để lại đôi mắt của con ở lại , Khi đến bờ suối con phải để lại một bàn tay 

Cậu bé : Dạ con cảm ơn ông ạ 

Trên đường đi cậu bé luôn làm theo điều mà ông bụt nói và cậu bé đã tới được đỉnh núi và hái táo về cho mẹ . Sau khi ăn vào người mẹ liền hết bệnh nhưng không nhìn thấy đôi mắt và một bạn tay của cậu đâu nữa người mẹ liền ôm cậu bé khóc , nước mất  của người mẹ đã lấy lại đôi mắt và bàn tay cho cậu bé . Sau lần đó mẹ và cậu bé đã lên núi hái quả về phân phát cho người dân trong làng và cứu sống được nhiều người bị bệnh nặng .

                                                                                          THE END                 

trống choai là một cậu gà đẹp trai

học tốt

#mọt

#Trịnh hằng

MỘT CUỘC ĐỜI, MỘT CÂU CHUYỆNMột cậu thanh niên 24 tuổi nhìn qua cửa sổ xe lửa và kêu lên..."Bố, những hàng cây đang chạy giật lùi kìa!"Người cha mỉm cười, một cặp tình nhân đang ngồi cạnh đó, nhìn "cậu bé 24 tuổi" ngây ngô với ánh mắt thương hại, bất chợt câu ta lại kêu lên:"Bố kìa, những đám mây đang chạy xa khỏi chúng ta đấy!"Cặp tình nhân không nhịn được nữa và nói với...
Đọc tiếp

MỘT CUỘC ĐỜI, MỘT CÂU CHUYỆN

Một cậu thanh niên 24 tuổi nhìn qua cửa sổ xe lửa và kêu lên...

"Bố, những hàng cây đang chạy giật lùi kìa!"

Người cha mỉm cười, một cặp tình nhân đang ngồi cạnh đó, nhìn "cậu bé 24 tuổi" ngây ngô với ánh mắt thương hại, bất chợt câu ta lại kêu lên:

"Bố kìa, những đám mây đang chạy xa khỏi chúng ta đấy!"

Cặp tình nhân không nhịn được nữa và nói với người cha già...

"Tại sao ông không đưa con trai mình tới gặp bác sĩ đi nhỉ" Người cha già mỉm cười và nói... "Tôi đã làm vậy rồi đấy chứ, chúng tôi vừa mới rời khỏi bệnh viện, con trai tôi bị mù bẩm sinh, hôm nay nó vừa được ghép mắt."

Thông điệp: mỗi người trên thế giới đều có những nỗi khổ tâm riêng. Đừng phán xét bất kì ai khi mà bạn vẫn chưa hiểu rõ về họ. Khi biết sự thật có thể bạn sẽ phải ngỡ ngàng đấy.

Suy nghĩ của em về sự thấu cảm và lòng vị tha trong cuộc sống.

5
8 tháng 5 2018

Truyện hay quá ^^

Chúc bạn học tốt 

8 tháng 5 2018

GOOD !!!

18 tháng 7 2018

a.. và: quan hệ liệt kê, tương đồng.

b. và: quan hệ tương đồng

như: quan hệ so sánh.

c. với: nối 

18 tháng 7 2018

cac ban oi ai cho minh biet tim x nay lam kieu gi

7x X = 30-20 :10

bài một vụ đắm tàu :     Trên chiếc tàu thủy rời cảng Li-vơ-pun hôm ấy có một cậu bé tên là Ma-ri-ô khoảng 12 tuổi. Tàu nhổ neo được một lúc thì Ma-ri-ô quen một bạn đồng hành. Cô bé là Giu-li-ét-ta, cao hơn Ma-ri-ô. Cô đang trên đường về nhà và rất vui vì sắp được gặp lại bố mẹ. Ma-ri-ô không kể gì về mình. Bố cậu mới mất nên cậu về quê sống với họ hàng.      Đêm...
Đọc tiếp

bài một vụ đắm tàu :

     Trên chiếc tàu thủy rời cảng Li-vơ-pun hôm ấy có một cậu bé tên là Ma-ri-ô khoảng 12 tuổi. Tàu nhổ neo được một lúc thì Ma-ri-ô quen một bạn đồng hành. Cô bé là Giu-li-ét-ta, cao hơn Ma-ri-ô. Cô đang trên đường về nhà và rất vui vì sắp được gặp lại bố mẹ. Ma-ri-ô không kể gì về mình. Bố cậu mới mất nên cậu về quê sống với họ hàng.

      Đêm xuống, lúc chia tay, Ma-ri-ô định chúc bạn ngủ ngon thì một ngọn sóng lớn ập tới, xô cậu ngã dúi. Giu-li-ét-ta hoảng hốt chạy lại. Cô quỳ xuống bên Ma-ri-ô, lau máu trên trán bạn, rồi dịu dàng gỡ chiếc khăn đỏ trên mái tóc băng cho bạn.

     Cơn bão dữ dội bất ngờ nổi lên. Những đợt sóng khủng khiếp phá thủng thân tàu, nước phun vào khoang như vòi rồng. Hai tiếng đồng hồ trôi qua... Con tàu chìm dần, nước ngập các bao lơn. Quang cảnh thật hỗn loạn.

     Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta, hai tay ôm chặt cột buồm, khiếp sợ nhìn mặt biển. Mặt biển đã yên hơn. Nhưng con tàu vẫn tiếp tục chìm.

     Chiếc xuồng cuối cùng được thả xuống. AI đó kêu lên: "Còn chỗ cho một đứa bé." Hai đứa trẻ sực tỉnh, lao ra.

      - Đứa nhỏ thôi! Nặng lắm rồi. - Một người nói.

     Nghe thế, Giu-li-ét-ta sững sờ, buông thõng hai tay, đôi mắt thẫn thờ tuyệt vọng.

      Một ý nghĩ vụt đến, Ma-ri-ô hét to: "Giu-li-ét-ta, xuống đi! Bạn còn bố mẹ..."

       Nói rồi, cậu ôm ngang lưng Giu-li-ét-ta thả xuống nước. Người ta nắm tay cô lôi lên xuồng.

       Chiếc xuồng bơi ra xa. Giu-li-ét-ta bàng hoàng nhìn Ma-ri-ô đang đứng bên mạn tàu, đầu ngửng cao, tóc bay trước gió. Cô bật khóc nức nở, giơ tay về phía cậu: "Vĩnh biệt Ma-ri-ô!"

Theo A-MI-XI

các bạn trả lời giúp mình tất cả các câu hỏi 1, 2, 3, 4 và nêu nội dung nha !!!

mình cần gấp mai học

nhanh nhất : 3tick

nhì: 2 tick

ba: 1 tick

1

Tham khảo nha

Từ ngày có bé Ngọc, cả nhà em vui hẳn lên. Bé Ngọc là con chị hai em. Bé vừa tròn mười hai tháng tuổi, tuổi tập nói, tập đi. Trông bé rất đáng yêu.

   Bé có khuôn mặt bầu bĩnh, nước da trắng hồng như trứng gà bóc. Hai má căng mịn, ai thấy cũng muốn hôn. Đôi mắt tròn đen như hai hạt nhãn. Khi bé Ngọc tập bước đi từng bước nghiêng ngả, thấy cả nhà em reo lên thì thích lắm, miệng cười toe toét để lộ mấy cái răng sữa vừa nhú. Nghe tiếng cười và lời động viên của mẹ “giỏi... giỏi”, bé bước nhanh hơn làm cho thân hình lắc lư như con lật đật. Bé Ngọc thường mặc chiếc áo đầm màu hồng, mang tất màu hồng. Tóc của bé được cột bằng chiếc nơ màu hồng nên mọi người thường gọi bé là bé “hồng”. Mỗi lần thấy mẹ đi đâu về là bé gọi “mẹ... mẹ...” nghe không rõ. Nhiều lúc bé nói ngọng làm cả nhà ai cũng cười, bé thích xem phim hoạt hình và ca nhạc. Mỗi lần thấy chương trình ca nhạc của thiếu nhi trên ti vi, bé cùng xoè tay múa theo. Có người nói: “Tuổi thơ là tuổi thần tiên”. Đúng vậy, từ việc nói, đi, ăn, chơi của bé đều thể hiện nét ngây thơ . Bé Ngọc thích chơi búp bê, có lúc ôm cả búp bê lên giường ngủ. Bé lười ăn và còn bú mẹ, nhưng bé ngủ rất nhanh. Mỗi lần bé ngủ, khuôn mặt hiền như vầng trăng của bé trông thật đáng yêu. Mỗi buổi trưa hay tối, mẹ em nằm ôm vào lòng hát ru bé ngủ, bé ngủ nhanh lắm. Giấc ngủ thật ngon lành.

   Bé Ngọc là niềm vui của gia đình em, ai cũng cưng bé. Riêng em, em mong bé chóng lớn để cùng em đi học, cùng em xem phim hoạt hình.

-Tk cho mk nha-

  -Mk cảm ơn-

15 tháng 4 2020

Bé Na là con của dì Năm em, bé vừa tròn mười hai tháng. Khi em đến chơi, bé đang đứng trên chiếc nôi gỗ, giậm chân, nũng nịu giơ tay ra đòi bế. Em dang tay đón bé vào lòng.

Hôm nay bé được mặc một chiếc váy đầm ngắn màu xanh da trời, trước ngực có kết ren trắng và thêu hoa rất xinh. Da bé trắng hồng, mịn màng. Đôi má bầu bĩnh trông rất dễ thương. Em thích hôn thật nhẹ vào chiếc má phúng phình ấy để bé cười lên như nắc nẻ. Cập mắt bé lúc nào cũng mở to, tròn đen lay láy như hai hạt nhãn. Chiếc miệng với đôi môi hồng tươi tắn luôn nhoẻn cười đế lộ mấy chiếc răng sữa nhỏ xíu, trắng muốt trông dễ yêu làm sao! Nhìn xa, trông bé như con búp bê biết khóc biết cười trong tủ kính của hiệu bán đồ chơi ngoài phố.

Nhiều khi em lại thấy bé giống chú hề lật đật không lúc nào yên một chỗ. Nhất là lúc tập lật, tập ngồi. Đến khi bé được hơn mười tháng, bắt đầu bập bẹ tập nói, bé thường bắt chước các chị làm đủ các động tác, cứ chỉ, kể cả nói từng tiếng rất ngộ nghĩnh dễ yêu. Bé rất hay cười mà cũng lại hay khóc nhè! Chiều chiều em hay bồng bé đi chơi, tập cho bé đi từng bước chập chững. Chưa đi vững mà lại thích đi nhanh nên cứ té hoài. Bây giờ em đã tập cho bé đi được năm bước rồi. Ngày nào đi học về em cũng ghé chơi với bé một chút, khi em đi bé khóc sướt mướt đòi theo, thương làm sao!

Em rất yêu bé, cố gắng dạy bé nói, tập bé đi cho vững, chơi đùa với bé để bé không nhõng nhẽo với dì và mau chóng biết thêm nhiều điều khác nữa.

giết người à má

2 tháng 5 2019

thích tả cái nào thì tả chứ đâu kêu tải hết đâu