Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
mk nghiện món gà KFC , trà sữa , đồ ăn vặt , đồ cay
ghét món gà luộc , thịt băm
Báo cáo !
toán và mĩ thuật
còn bạn thì sao
tk và kết bạn nha
ahihi
TL: -mình thích con mèo.
-mình thích môn Mĩ thuật
-mình thích lễ hội Tết
-mình thích những người tốt.
-mình ghét những người phản bội mình.
em thích con cọp
em thích môn học toán
em thích lễ hội trung thu
em chẳng thích yêu ai
em chẳng ghét ai
nhưng lần sau chị đừng ddawng những câu ko liên quan tới môn học nha
cần chuẩn bị bình hoa,mút sốp ngâm nước,kéo,các cành chính,các cành phụ,thước để đo độ dài của các cành,máy tính bỏ túi.
1 . Bỏ ngoài nướng trong , ăn ngoài bỏ trong là gì ?
Đáp án là: Trái bắp hay còn gọi là ngô (vì khi ăn bắp ta phải lột bỏ vỏ để nướng và khi ăn hết hạt bắp ta bỏ phần bên trong chính là phần cùi bắp).
2 . Hoa gì buồn nhất ?
- Hoa hồng đen - nỗi cô đơn.
- Hoa cúc trắng - một nỗi buồn tiếc nuối.
- Hoa hồng vàng - sự chia ly và những giọt nước mắt.
- Hoa cẩm tú cầu - rực rỡ nhưng đầy buồn bã
- Hoa anh đào - nỗi buồn của sự ngắn ngủi trong cuộc sống.
3 . Mỗi sáng thức dậy mọi người thường làm gì đầu tiên ?
Mở mắt
4 . Làm sao để một tay che trời
Lấy tay che mắt.
5 . Có mỗi đàn chuột đi ngang qua , hỏi có bao nhiêu con ? Vì sao ?
24
6 . Sở thú bị cháy , con nào chạy ra trước tiên ?
Con người
7 . Chổi nào biết bay ?
Chổi thần kỳ của phù thủy.
8 . Hoa gì luôn ở phía sau ?
hoa hậu (tiền,hậu) ( trước,sau)
9 . Đũa thần khác đũa nấu ăn như thế nào ?
đũa thần
Ủa Dan Linh bạn lớp 5 mà tại sao lại là lớp 6??????
Có ai đó nói xấu bn. Cứ mặc kệ! và sống sao để ko ai tin vào điều đó.
Chào tất cả các bạn thân yêu! Những bạn thiên nhiên bao năm qua đã sống cùng tôi trong mái trường này. Và cả các bạn nữa! Những bạn học sinh đã từng gắn bó với bao nhiêu kỉ niệm tuổi học trò. Mình là Phượng, người bạn lâu đời và quen thuộc nhất với mỗi chúng ta. Ai đã qua tuổi học trò mà không một lần xao xuyến khi họ hàng chúng tôi thắp lên những bông hoa lửa đỏ. Ấy vậy mà trong chúng ta có bạn chưa tốt lắm, chưa biết quý trọng cây xanh bóng mát trong trường. Hôm nay tôi sẽ kể lại cho các bạn nghe một kỉ niệm buồn tôi đã gặp lúc tuổi thơ.
Ngày ấy tôi được các thầy cô đem về trồng khi ngôi trường này mới xây dựng được một năm. Đặt chân đến trường, tôi hợp ngay với khu đất mới, hơn thế nữa, tôi lại được các thầy cô nâng niu chăm sóc và cho uống nước đều đặn nên chẳng mấy chốc tôi đã lớn rất nhanh khiến tôi khoan khoái và sung sướng hơn. Hàng ngày các bạn lá giúp tôi hít thở khí trời nên chẳng mấy chốc tôi đã to mập bàng ngón tay to nhất của bạn học trò. Tôi chưa có ý định ra cành và còn muốn vươn lên cao hơn nữa. Với lại nếu ra cành thấp quá, chắc chắn tôi sẽ trở thành chiếc "ghế đá" thường xuyên cho các cậu học trò vô ý và biết đâu không khéo, tôi lại gây ra những tai nạn đáng thương. Nhưng thật buồn, ước mong tốt đẹp của tôi không bao giờ có thể thực hiện được các bạn ạ.
Câu chuyện xảy ra vào ngày chủ nhật khi có một nhóm bạn lớp 6 đi lao động. Các bạn đi rẫy cỏ sân trường và vun xới những cây non. Chẳng biết ở những anh bạn của tôi, các cô các cậu ấy chăm sóc thế nào mà đến chỗ tôi mấy bạn nữ sơ ý cứ lấy cuốc mà rạc cỏ và cứ thế là nghiến biến đi mấy chiếc chân tôi. Tôi đau điếng nhưng may còn chịu được vì đó chỉ là những đôi chân phụ. Nhưng không hiểu sao, một lúc sau tôi thấy một đám bạn nam thì thầm to nhỏ rồi quay lại chỗ tôi. Chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì bỗng nghe cái "khực". Tôi đau điếng, mặt mũi tối sầm, nhựa trắng cứ thế ứa ra ướt hết cả áo. Lúc ấy tôi nghĩ mình chết chắc rồi. Nhưng may thay hơn một ngày sau nhờ mẹ đất tôi hồi sinh trở lại nhưng thật đau đớn, tôi nhận ra mình đã vĩnh viễn "mất đầu".
Gần một tháng trời sống trong đau đớn vô cùng rồi cũng may chỗ cổ tôi vết thương liền lại nứt ra hai mống non tươi (là hai cành to khỏe và rắn chắc của tôi bây giờ).
Giờ thì tôi đã rất vững vàng nhưng vẫn còn buồn lắm về cậu bạn ngày xưa. Tiếc là hôm ấy tôi không nhớ mặt. Các bạn ạ! Các bạn có đặt mình vào địa vị của chúng tôi, các bạn mới hiểu được những đau đớn ấy. Chúng tôi dù vậy vẫn không dám kêu ca, vẫn tận tụy phục vụ các bạn học trò. Nhưng chúng tôi buồn lắm. Nhiều bạn chúng ta vô ý vô cùng. Không những chúng tôi chẳng bao giờ được chăm sóc, các bạn lại còn hay bẻ cành vặt lá. Lại nữa, các bạn còn khắc chi chít lên khuôn mặt của tôi, hái hoa của tôi để trong giỏ xe cho khô héo hay vứt tả tung khắp sân trường. Tôi vẫn không dám kêu ca, chỉ xin các bạn hãy nghĩ về những hành động của mình. Xin chào và luôn mong các bạn là những người tốt.
Hoa cứt lợn
Hoa Ngữ