Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Ai về Phú Thọ cùng ta
Vui ngày giỗ Tổ tháng ba mùng mười
- Ai làm cái nón có thao
Để cho anh thấy cô nào cũng xinh.
-Ai về Phú Thọ cùng ta
Vui ngày giỗ Tổ tháng ba mồng mười.
- Ai lên Phú Thọ thì lên
Lên non cổ tích, lên đền Hùng Vương.
- Cơn mưa đàng ghềnh lấy trành hứng nước
Cơn mưa đằng ngược chẳng có nước rửa chân.
- Dù ai đi ngược về xuôi
Nhớ ngày giỗ Tổ mùng mười tháng ba.
- Dù ai buôn bán gần xa
Nhớ ngày giỗ Tổ tháng ba mùng mười
- Phú Thọ quạt nước hỏa lò
Hải Dương rọc lá giã giò gói nem.
- Tháng ba nô nức hội đền
Nhớ ngày giỗ tổ bốn nghìn năm nay.
-Tháng giêng giỗ thánh Sóc Sơn
Tháng ba giỗ Tổ Hùng Vương nhớ về.
-Sông Thao nước đục người đen
Ai lên phố Én cũng quên đường về.
Hẳn 11 câu luôn nha!
Ai ơi mua dó khó lòng , không đi lên Ẻn thì mong nỗi gì
-Ai về Phú Thọ cùng ta,
Vui ngày giỗ Tổ tháng ba mùng mười.
Dù ai đi ngựợc về xuôi,
Nhớ ngày giỗ Tổ mùng mười tháng ba.
-Sông Thao nước đục người đen,
Ai lên phố Én cũng quên đường về.
-Ai làm cái nón có thao
Để cho anh thấy cô nào cũng xinh !
-Chạp đốn đau, giêng mau hái
-Nhất sòng Cao xá
Nhất rá Kẻ Rền
Nhất đền Hùng Vương
Nhất hương Sơn Thị
_Chợ trâu Hoàng Xá, chợ cá La Phù
- Trâu chợ Bù Nọ, cọ chợ Trúc Phê
-Sông Thao nước đỏ như son,
Người đi có nhớ nước non quê mình?
-Bưới Chí Đám Quýt Đan Hà
Cà phê Phú Hộ, đồi trà Thái Ninh
-Tháng Ba nô nức hội Đền
Là ngày giỗ Tổ bốn nghìn năm nay
Cần Thơ gạo trắng nước trong
Ai đi đến đó lòng không muốn về.
Cần Thơ có bến ninh kiều
Có dòng sông đẹp với nhiều giai nhân.
Cần chi cá lóc, cá trê
Thịt chuột, thịt rắn nhậu mê hơn nhiều. (Ké ca dao về ăn uống ở miền tây của tớ luôn nè)
Đất Cần Thơ nam thanh nữ tú
Đất Rạch Giá vượn hú chim kêu
Quản chi nắng sớm mưa chiều
Lên doi xuống vịnh cũng chèo thăm em
Đất Châu Thành anh ở
Xứ Cần Thơ nọ em về
Bấy lâu sông cận biển kề
Phân tay mai trúc dầm dề hột châu
Đèn nào cao bằng đèn Châu Đốc
Dốc nào cao bằng dốc Cần Thơ
Anh thương em lững đững lờ đờ
Giả như Tôn Các mà chờ Bạch Viên.
Cần Thơ, Vàm Sáng, Ba Láng, Phong Điền
Anh thương em cho bạc cho tiền
Đừng cho lúa gạo xóm giềng cười chê.
Cần Thơ gạo trắng nước trong
Ai về xứ bạc thong dong cuộc đời
A
Ai lên làng Quỷnh hái chè
Hái dăm ba lá xuống khe ta ngồi!
Muốn ăn cơm trắng cá mè
Thì lên làng Quỷnh hái chè với anh
Muốn ăn cơm trắng cá rô
Thì lên làng Quỷnh quẩy bồ cho anh!
Ai đi trẩy hội chùa Hương
Làm ơn gặp khách thập phương hỏi giùm
Mớ rau sắng, quả mơ non
Mơ chua sắng ngọt, biết còn thương chăng?
Ai về nhớ vải Đinh Hòa
Nhớ cau Hổ Bái, nhớ cà Đan Nê
Nhớ dừa Quảng Hán, Lựu khê
Nhớ cơm chợ Bản, thịt dê Quán Lào.
Ai về Nhượng Bạn thì về
Gạo nhiều, cá lắm, dễ bề làm ăn.
Ai về Quảng Ngãi quê ta
Mía ngon, đường ngọt, trắng ngà dễ ăn
Mạch nha, đường phổi, đường phèn
Kẹo gương thơm ngọt ăn quen lại ghiền.
Ai ơi về Đại Phố Châu
Thăm núi Châu Thới, thăm cầu Đồng Nai.
Ai qua Phú Hội, Phước Thiền(Thành)
Bâng khuâng nhớ mãi sầu riêng Long Thành
Ăn bưởi thì hãy đến đây
Vào mùa bưởi chín, vàng cây trĩu cành
Ngọt hơn quít mật, cam sành
Biên Hòa có bưởi trứ danh tiếng đồn.
Anh muốn về Long An, Vàm Cỏ
Mấy lời em to nhỏ, anh bỏ sao đành
Chừng nào chiếc xáng nọ bung vành
Núi kia hết đá, anh mới đành xa em.
Anh ngồi quạt quán Bến Thành
Nghe em có chốn anh đành quăng om!
Anh ngồi quạt quán Bà Hom
Hành khách chẳng có, đá om quăng lò.
Ai ơi về miệt Tháp Mười
Cá tôm sẵn bắt, lúa trời sẵn ăn.
Bạc Liêu nước chảy lờ đờ,
Dưới sông cá chốt trên bờ Triều Châu.
Biên Hòa có bưởi Thanh Trà,
Thủ Đức nem nướng, điện Bà Tây Ninh.
Bao phen quạ nói với diều,
Cù lao Ông Chưởng có nhiều cá tôm.
Bóng đèn là bóng đèn hoa,
Ai về vùng Bưởi với ta thì về.
Vùng Bưởi có lịch có lề,
Có sông tắm mát có nghề seo can.
Biển Ba Động nước xanh cát trắng,
Ao Bà Om thắng cảnh miền Tây,
Xin mời du khách về đây,
Ghé thăm thắng cảnh chốn này thần tiên.
Bốn mùa em chẳng phải lo,
Gạo Đồng Nai, vải Hà Tĩnh ta ấm no trọn đời.
Biên Hòa có bưởi thanh thanh,
Có cô bán bưởi xinh xinh trữ tình.
Anh đây lên thác xuống ghềnh,
Đá mòn sông cạn quyết chung tình với em.
Biên Hòa bưởi chẳng đắng the
Ăn vào ngọt lịm như chè đậu xanh.
Bến tre dừa ngọt sông dài
Nơi chợ Mõ Cày có kẹo nổi danh
Kẹo Mõ Cày vừa thơm vừa béo
Gái Mõ Cày vừa khéo vừa ngoan
Anh đây muốn hỏi thiệt nàng
Là trai Thạnh Phú cưới nàng được chăng?
Bến Tre biển rộng sông dài
Ao trong nuôi cá, bãi ngoài thả nghêu
Bến Tre trai lịch, gái thanh
Nói năng duyên dáng ai nhìn cũng ưa.
C
Cần Thơ gạo trắng nước trong,
Ai đi đến đó lòng không muốn về.
Cà Mau hãy đến mà coi,
Muỗi kêu như sáo thổi,
Đỉa lội lềnh tựa bánh canh.
Cần Thơ là tỉnh,
Cao Lãnh là quê,
Anh đi lục tỉnh bốn bề,
Mải đi buôn bán chẳng về thăm em.
Cái Răng, Ba Láng, Vàm Xáng, Xà No,
Anh có thương em, xin sắm một con đò,
Để em qua lại mua cò gởi thơ.
Cái Răng, Ba Láng, Vàm Xáng, Phong Điền,
Anh có thương em, cho bạc cho tiền,
Đừng cho lúa gạo xóm giềng họ hay.
Con trai trong Quảng ra thi,
Thấy con gái Huế chân đi không đành.
Cúc mọc bờ ao kêu bằng cúc thủy,
Chợ Sài Gòn xa, chợ Mỹ cũng xa.
Viết thư thăm hết mọi nhà,
Trước thăm phụ mẫu sau là thăm em.
Chỉ điều xe tám, đậu tư,
Anh đi Gia Định thư từ cho em.
Chị Hươu đi chợ Đồng Nai
Bước qua Bến Nghé ngồi nhai thịt bò.
Chợ Sài Gòn cẩn đá
Chợ Rạch Giá cẩn xi măng
Giã em xứ sở vuông tròn
Anh về xứ sở không còn ra vô.
D[sửa]
Dù ai đi ngược về xuôi
Nhớ ngày giỗ tổ mùng mười tháng ba.
Dù ai buôn bán gần xa,
Nhớ ngày giỗ tổ tháng ba mùng mười.
.
Đ
Đường vô xứ Nghệ quanh quanh,
Non xanh nước biếc như tranh họa đồ.
Ai vô xứ Nghệ thì vô ...
Đường lên Mường Lễ bao xa?
Trăm bảy mươi thác, trăm ba mươi ghềnh.
Đường lên xứ Lạng bao la?
Cách một trái núi với ba quãng đồng.
Ai ơi, đứng lại mà trông,
Kìa núi thành Lạng, kìa sông Tam Cờ…
Đường về Kiếp Bạc bao xa?
Đường về Kiếp Bạc có cây (đa)Bồ Đề.
Có yêu anh cắp nón ra về,
Giàu ăn, khó chịu chớ hề thở than.
Đất ta bể bạc, non vàng,
Bể bạc Nam Hải, non vàng Bồng Miêu.
Đức Thọ gạo trắng nước trong,
Ai về Đức Thọ thong dong con người.
Đầm Đại Từ hoa sen thơm ngát
Giếng Đại Từ nước mát nước trong
Dòng Tô uốn khúc lượn quanh
Đất nuôi trẻ nhỏ lừng danh trong ngoài.
Đất Châu Thành anh ở
Xứ Cần Thơ nọ em về
Bấy lâu sông cận biển kề
Phân tay mai trúc dầm dề hột châu.
Đống Đa ghi để lại đây,
Bên kia thanh miếu, bên này Bộc am.
Đồng Nai có bốn rồng vàng,
Lộc họa Lễ phú San đàn Nghĩa thi.
Đất Quảng Nam chưa mưa đã thấm,
Rượu Hồng Đào chưa nhấm đã say.
Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa,
Có nàng Tô Thị, có chùa Tam Thanh.
Ai lên Xứ Lạng cùng anh
Bõ công bác mẹ sinh thành ra em
Tay cầm bầu rượu nắm nem
Mải vui quên mất lời em dặn dò.
Đèn Sài Gòn ngọn xanh ngọn đỏ
Đèn Mỹ Tho ngọn tỏ ngọn lu
Anh về học lấy chữ Nhu
Chín trăng em đợi mười thu em chờ.
Đèn nào sáng bằng đèn Sa Đéc,
Gái nào đẹp bằng gái Nha Mân,
Anh thả ghe câu lên xuống mấy lần,
Thương em đứt ruột, nhưng tới gần lại run.
Đồng Tháp Mười cò bay thẳng cánh,
Nước Đồng Mười lóng lánh cá tôm,
Muốn ăn bông súng mắm kho,
Thì vô Đồng Tháp ăn no đã thèm,
Đi mô cũng nhớ quê mình
Nhớ Hương Giang gió mát, nhớ Ngự Bình trăng thanh.
Đất Sài Gòn nam thanh nữ tú
Cột cờ Thủ Ngữ thật là cao
Vì thương anh em vàng võ má đào
Em tìm khắp chốn nhưng nào thấy anh.
Con chó dại cắn phải cái chân
Đứng bên tê đồng ngó bên ni đồng bát ngát mênh mông
Thân em như chẽn lúa đòng đòng
Phất phơ dưới nắng hồng ban mai.
Đường Sài Gòn cong cong quẹo quẹo
Gái Sài Gòn khó ghẹo lắm anh ơi
G
Gà nào hay bằng gà Cao Lãnh,
Gái nào bảnh bằng gái Nha Mân?
Gái Tầm Vu đồng xu ba đứa,
Con trai Thủ Thừa cưỡi ngựa xuống mua.
Gái Thới Bình lòng ngay dạ thẳng,
Trai bạc tình một cẳng về quê.
- Gió đưa cành trúc la đà
Tiếng chuông Trấn Vũ canh gà Thọ Xương
Mịt mù khói tỏa ngàn xương
Nhịp chày Yên Bái mặt gương tây Hồ
H
Hết gạo thì có Đồng Nai
Hết củi thì có Tân Sài chở vô
I am
- Đêm khuya trăng rụng xuống cầu
Cảm thương cha mẹ dãi dầu ruột đau
- Mẹ dạy thì con khéo
Bố dạy thì con khôn
- Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Ngó về cha mẹ ruột đâu chìn chiều
Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu, mới là đạo con.
Biển Đông còn lúc đầy vơi
Chớ lòng cha mẹ suốt đời tràn dâng
Mẹ dạy thì con khéo
Bố dạy thì con khôn
Mồi côi cha ăn cơm với cá
Mồi côi mẹ lót lá mà nằm
Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Ngó về quê mẹ ruột đau chín chiều
Mình biết mỗi câu hai đoạn này :))
1. Thăng Long, Hà Nội đông đô
Nước non ai vẽ nên tranh hoạ đồ
Cố đô rồi lại tân đô
Nghìn năm văn vật bây giờ vẫn đây
2. Rủ nhau xem cảnh Kiếm hồ
Xem cầu Thê Húc, xem chùa Ngọc Sơn
Đài nghiên, tháp bút chưa mòn
Hỏi ai xây dựng nên non nước này
Ai về Quảng Ngãi mà xem
Bãi tơ vàng óng đồng ken lúa vàng
Xóm thôn sực nức mùi đàng
Nhắp chè Tam Bảo luận bàn văn chương
2 Ai về núi Ấn sông Trà
Có thương cô bậu ghé nhà mà thăm
3 Ai về Quảng Ngãi
Cho tôi gởi ít tiền
Mua giùm miếng quế lâu niên
Đem về trị bệnh khỏi phiền bà con
4 Ai đi bờ đắp một mình
Phất phơ chéo áo giống hình vợ tôi
5 Ai về Cổ Lũy cô thôn
Nước sông Trà Khúc sóng dồn lăn tăn
6 Ai về quê ấy Nghĩa An
Ghé thăm phong cảnh chùa Hang, Bàn Cờ
7 Ai về Cà Đó
Chịu khó xách ky
Tay cầm đôi đũa
Lưng đi lòm khòm
8 Ai về Long Phụng thì về
Có sông tắm mát giếng kề một bên
9 Ai về Cổ lũy, xóm câu
Nhớ mua đôi chiếu đón dâu về làng
10 Ai về Quảng Ngãi, Ba Tơ
Rừng thiêng nhớ buổi dựng cờ đánh Tây
11 Ai về Sơn Tịnh quê ta
Đừng quên chiến thắng Ba Gia lẫy lừng
12 Ai kêu ai hú bên sông
Tui đang vá áo cho chồng tui đây
Ăn trái nhớ kẻ trồng cây
Ăn khoai nhớ kẻ gánh dây đi trồng
Đạp xe lấy nước tràn đồng
Lập lăng thờ mẹ ẳm bồng em xưa
13 Ai đi trên đập một mình
Phất phơ chéo áo giống hình phu quân
14 Ai về An Đại nhắn lại vài lời
Duyên nợ tại trời, bớt nhớ bớt thương
Giục mã đơn đường, dứt tình đi sợ tội
Tiếc công anh lặn lội nhiều ngày
Bảng có treo mược bảng, thơ có bày mược thơ
15 Ai đem con én qua sông
Cho nên con én ngồi buồn rỉa lông
Chim khôn quen lấy cái lồng
Cá khôn quen dịch vợ chồng quen hơi
Cá về biển Bắc nghỉ ngơi
Chim dựa gầm trời ngày tháng đinh ninh
Cách xa nhắn một chữ tình
Cảm thương cho bạn một mình bạn ơi
16 Ai về nhắn với nậu nguồn
Mít non gởi xuống, cá chuồn gởi lên
17 Anh đi anh nhớ quê nhà
Nhớ con cá bống sông Trà kho tiêu
18 Anh ra đi lính cho làng
Nước mắt ròng ròng nhớ mẹ nhớ cha
Cực vì ông nớ trong tòa
Sức anh đi lính vậy mà phải đi
Ra đi tới rặng Trà Mi
Thấy kẻ thăm con người thăm cháu thiếp đi thăm chàng
Đi ra vừa tới ngoài Hàn
Thấy lính đi tập dư ngàn dư trăm
Thiếp thương chàng mới ghé qua thăm
Chàng qua nước bển biết mấy mươi năm chàng về
Thôi thôi em trở lộn về
Nuôi cha với mẹ trọn bề hiếu trung
19 Anh thương em đừng cho ai biết
Đừng cho ai biểu, đừng cho ai bày
Thâm thâm dìu dịu mỗi ngày mỗi thương
Nước mía trong nấu lọc thành đường
Anh thương em thì anh biết chớ thói thường biết đâu
20 Anh thương em đừng cho ai biết, đừng cho ai hay
Đừng cho ai biểu, đừng cho ai bày
Thâm thâm dìu dịu mỗi ngày mỗi thương
Nước dưới sông ai sá dễ đong lường
Bạn có thương ta bạn biết chớ thói thường có biết đâu
21 Anh sảy thì em lại cào
Lúa bắp mới đặng đầy bồ, đầy chum
22 Anh đi bỏ võng ai nằm
Bỏ dâu ai hái, bỏ tằm ai nuôi
23 Anh muốn chơi đờn bản năm dây
Nhà em cũng có năm cây đờn cò
Đờn kêu tiếng nhỏ tiếng to
Đờn bài Lưu thủy xang hò thì xang
Đờn kêu tích tịch tình tang
Đờn kêu cho thấu tai chàng chàng ơi
Đêm năm canh lặng gió thanh trời
Đó anh khoan giấc ngủ đặng nghe lời em phân
24 Anh ra đi đi lính cho làng
Thượng văn hạ võ làm quan triều đình
Ra đi có tướng có binh
Lên lưng con tuấn mã ra kinh một hồi
Phò vua một dạ trên ngôi
Em tưởng anh có ngãi em ngồi em trông
Hay đâu anh bạc ngãi vong ân
Liệng ra biển Bắc trôi lần biển Đông
Bấy lâu tưởng ngãi vợ chồng
Hay đâu tác nước biển Đông một mình
25 Anh về trồng trúc ngay hàng
Trồng tre ra trái đây nàng theo không
26 Anh thương em xách rượu qua cầu
Đứt dây rượu đổ
Trầu sổ trầu trôi
Cái lá trôi xuống
Cái cuống trôi lên
Làm người chẳng sự sao nên
Anh thương em đỡ đỡ thương bền đặng lâu
27 Anh nói với em không thiệt không thà
Đùng đình ra trái nửa già nửa non
Anh nói với em anh chưa vợ chưa con
Con đâu mà khóc đầu non tè tè
Thôi thôi anh trở lộn về
Trước nuôi cha mẹ sau trọn bề gia phong
28 Anh thương em thì đừng có luân con mắt, đừng có quẹt ngón
tay
Người ta đông như hội cứ thẳng ngay mà nhìn
Miếng trầu miếng thuốc em không xin
Thuốc anh anh hút đừng đưa, đừng mời
Miệng thế gian họ đồn thổi anh ơi
Cứ giả lơ làm lảng như hồi chưa quen
29 Anh ơi giữ đạo tam cang
Dù sanh dù tử cũng giữ cho toàn trước sau
Anh ơi đừng có ham giàu
Tỉ như con chim kêu núi Bắc, con cá sầu biển Đông
Có duyên thì vợ thì chồng
Không duyên ở vậy lập vườn hồng trồng hoa
Hỡi người bạn cũ gần xa
Ham nơi phú quý bỏ nghĩa ta sao đành
30 Anh gặp em đây như vợ gặp chồng
Thác như đòn gánh gãy giữa đồng gặp tre
Anh gặp em đây như chén gặp ve
Thác như bình tích gặp chè Ô Long
31 Anh đi đâu bỏ quạt lăn châu
Bỏ thương bỏ nhớ bỏ sầu lại đây
Anh đi đâu bỏ cửa bỏ nhà
Bỏ ba cây kiểng cho gà nó bươi
32 Anh có vợ trước anh có con trước
Em lấy chồng sau em có con sau
Lúa đen trổ trước phơi màu
Trì trì trổ muộn hai màu giống nhau
33 Anh với em như quế với gừng
Dẫu xa nhân nghĩa xin đừng tiếng chi
Anh về cuốc đất trồng cau
Cho em trồng ké giây trầu một bên
Bao giờ trầu nọ lớn lên
Cau kia có trái thì nên vợ chồng
34 Anh chẻ tre bện sáo ngăn sông
Kịp khi đó vợ đây chồng kết đôi
Anh chẻ tre bện sáo cho dày
Ngăn sông Trà Khúc chờ ngày gặp em
35 Anh thương em anh để đó đã
Chèo ghe ra giã mua bộ chén chung
Chén lớn sơn đỏ, chén nhỏ sơn vàng
Rượu lưu ly chiết để hai hàng
Cha với mẹ nhận lễ, thiếp với chàng gầy duyên
36 Anh có thương em thì anh để đó đã
Đi lên chợ giã mua bộ chén chung
Chén lớn sơn đỏ, chén nhỏ bịt vàng
Rượu lưu ly thiếp để hai hàng
Cha với mẹ uống trước thiếp với chàng uống sau
37 Anh thương em không lẽ anh thương thầm
Thương thì rượu quế trầu mâm tới nhà
38 Anh về mỗi bước mỗi biên
Bước bao nhiêu bước dạ anh phiền bấy nhiêu
39 Anh về dưới nớ em ở lại trên ni
Dặn em hai chữ nhớ ghi vào lòng
Thương nhau nước đục cũng trong
Ghét nhau nước chảy giữa dòng cũng dơ
Mực sa xuống giấy thành thơ
Đừng nghi mà tội đừng ngờ mà oan
Kề tai nghe tiếng anh than
Trước sao sau vậy giữ đàng thủy chung
40 Anh về bán ruộng cây da
Bán đôi trâu già mới cưới đặng em
41 Anh về bán cái nồi rang
Bán đôi đũa bếp cưới nàng còn dư
42 Anh về tìm vảy con cá trê
Tìm gan con tôm sú tìm mề con lươn
Bao giờ bún nọ có xương
Dây tơ hồng có rễ thiếp mới thương đặng chàng
43 Anh đi đường ấy xa xa
Để em ôm bóng trăng tà năm canh
44 Anh đi ba bữa anh về
Rừng sâu nước độc chớ hề ở lâu
45 Anh đi em mới trồng hoa
Anh về hoa nở được ba trăm nhành
Một nhành là chín búp xanh
Bán ba đồng một để dành một nơi
Tiếng anh ăn học một đời
Cậy anh tính thử vốn lời bao nhiêu
46 Anh có vợ trước lâm đàng cực khổ
Em có chồng sau đặng chữ thanh nhàn
Ra đi cáng võng nghinh ngang
Nghiêng mình xuống cáng chào chàng, cảm ơn
Con chim huỳnh nó đậu cành sơn
Ở sao cho trọn nghĩa thì hơn bạc vàng
47 Anh có vợ trước lâm đàng cực khổ
Em có chồng sau đặng chỗ giàu sang
Ra đi quân lính hai hàng
Nghiêng mình xuống võng chào chàng buổi xưa
Chào rồi thiếp đón chàng đưa
Đây em đà trọn nghĩa sao anh chưa trọn tình
48 Anh trách con chim bạc con chim không bạc
Lồng kia rách nát lưới nọ rã rời
Lồng treo một nơi sào dựng một ngả
Con chim chết trong lòng bụng dạ thảo ngay
49 Anh gặp em đây con bóng vừa trưa
Nghĩa đà hết nghĩa tình chưa phỉ tình
50 Anh xách bầu rượu tới đó
Thôi anh chịu khó xách về
Giàu nghèo em chẳng dám chê
Để em nuôi từ mẫu cho trọn bề hiếu trung
51 Anh đi lên
Em gởi thơ lên
Anh đi xuống
Em gởi thơ xuống
Đương ăn đương uống
Ngừng đũa coi thơ
Coi được nửa tờ
Ruông ruống nước mắt
Thiếp Bắc chàng Nam
Em cam bụng chịu
52 Anh đưa em về từ thuở mười ba
Công việc cửa nhà giao hết cho em
Bây giờ tuổi tác hom hem
Anh đi theo nẫu tòm ten sao đành
53 Anh đốn thì anh lấy
Máu ai thâm thịt nấy, tội gì em lo
Hổ phụ sinh hổ tử
Long mẫu xuất long nhi
Qua với em rủi có điều chi
Chín trăng anh không bỏ nữ nhi một mình
54 Anh thương em anh mới đi đêm
Té xuống bờ ruộng đất mềm không đau
Cảm thương chỗ đất không đau
Anh về bữa trước bữa sau em xa rồi
55 Anh với em cùng ở một làng
Bởi anh chậm bước nên đôi đàng cách xa
Bây giờ trách mẹ hờn cha
Trách trong căn số sinh ra lỗi giờ
Trách cùng bà Nguyệt ông Tơ
Xe Nam xe Bắc sao hai đứa mình không xe
56 Anh biểu em về dọn dẹp trong nhà
Mượn gấm cùng phản lót ra ba bốn từng
Họ hàng anh không để đi chưn
Đi xe cùng kiệu, trắp bưng không thiếu gì
Em ơi em chớ có đòi chi
Để qua về qua định liệu qua đi cho nàng
Qua đi cho em một quả hột xoàng
Cây trâm hột ngọc dây loan đủ rồi
Kiềng đồng, kiềng bạc, cà rá đủ đôi
Bông tai vàng nở, lược đồi mồi huyên thiên
Ăn rồi các họ đi liền
Những ngựa cùng ché theo liền một trăm
No nê hể hả thì nằm
Kẻ nằm lên võng người nằm kiệu mây
Bà con cô bác sum vầy
Xôm xôm bước tới đà đầy chật sân
Sui gia đây đó xa gần
Kẻ thời cột ngựa, người lần hiên mai
Thầy hương, bá hộ, tú tài
Thầy chánh, thầy phó, thầy cai những là
Một trăm hai họ đàn bà
Bà chánh, bà phó, bà già bước vô
Những còn ông chú, bà cô
Ông cậu, bà bác lô nhô hai hàng
Lẽ gì em lên em chào hết các quan
Em chào luôn tiếng nữa họ hàng bên qua
Lẽ gì trầu rượu em bưng ra
Trước em chào hai họ, sau em ra em nhận vàng
Hai bên xứng mặt giàu sang
Cha với mẹ đứng đó thiếp với chàng hòa duyên
57 Anh với em gá nghĩa tam tùng
Lạy cha cùng mẹ định dùm con thơ
Mau mau trời đã đến giờ
Những xe cùng ngựa đứng chờ ngoài sân
Cuối đầu mà lạy mẫu thân
Bước lên võng lược thẳng đàng theo anh
58 Anh về chẳng biết lấy gì đưa
Bánh trâm, bánh lạc, bánh lá dừa đưa anh
59 Anh đà biết ngõ em chưa
Ngõ em ngõ ngói mà chưa chạm rồng
Hai bên lê với lựu trổ bông
Anh có vợ năm trước em có chồng năm sau
Bây giờ hai đứa bằng nhau
Miễn là có phước chớ trước với sau làm gì
60 Anh đừng ham đờn bản năm giây
Nhà em cũng có năm cây đờn cò
Đờn kêu tiếng nhỏ tiếng to
Đờn kêu lưu thủy là hò xừ xang
Đờn kêu cho thấu tai chàng
Chàng ơi bớt ngủ nghe lời em phân
61 Anh về giữ dạ trung trinh
Gửi thư con ngư rước, gửi lời con nhạn đưa
Lời nguyền phơi nắng dầm mưa
Bát nước dư thiếp uống, bát cơm thừa chàng ăn
Em nguyền cùng anh ba bốn con trăng
Anh về giữ dạ đừng có nhíu nhăng nơi nào
62 Anh với em cùng ở một làng
Bởi anh chậm bước nên nàng đi xa
Bây giờ em không trách mẹ hờn cha
Trách rằng căn số sinh ra lỗi giờ
Trách cùng bà Nguyệt ông Tơ
Xui đường cho thiếp, bỏ bơ vơ duyên chàng
63 Anh gặp em đây muốn kết chỉ xe dây
Nhớ lời thề sơn minh hải thệ
Chiếc kim xuyến em còn dành để
Khăn vuông hường anh còn thế lại đây
Chàng thấy đó thì tường tâm sự
Lời giao ước của kia còn giữ
Duyên Châu Trần nghĩa nọ còn ghi
Anh nguyền với em thiên chiếu địa tri
Thôi thì thôi gặp nàng có thuở
Biển dầu cạn lòng Kiều còn nhớ
Non dầu mòn tình Trọng chớ quên
64 Anh về không lẽ em đi theo
Ruột đau từng đoạn bộ lông nheo ướt dầm
Ra đi không phép lẽ em dám cầm
Ra về tới ngõ châu dầm lệ rơi
65 Anh thương em thì đừng có luân con mắt, đừng có bắt cái tay
Người ta đông như hội ngó ngay chứ đừng nhìn
Anh thương em để dạ làm tin
Miếng trầu miếng thuốc giữ gìn anh ăn
Trầu em, em để trong khăn
Thuốc anh, anh hút đừng quăng, đừng dồi
Miệng thế gian quá lắm anh ơi
Chồng em hay đặng, vậy thời em nói sao
66 Anh đi mười một năm Thân
Ở nhà em đợi đã gần ba năm
Dầu mà nơi tử nơi sanh
Thì em cũng đợi nơi anh trở về
Ở nhà không dám ngoa nguê
Áo em năm nút chưa hề hở bâu
69 Anh về sao đặng mà về
Nhân nghĩa lời thề bỏ lại cho ai
Ra về đường liễu dặm mai
Khuyên anh ở lại khéo phai lời nguyền
70 Áo vàng đừng để sứt khuy
Cải lời cha mẹ làm chi tội trời
71 Áo anh cởi mãi không ra
Lời thề năm ấy anh đà bỏ quên
72 Áo thay tay chờ ngày giao bạn
Miệng kêu ới chàng cho xứng trượng phu
Đó bạn hò nhu ta cũng hò nhu
Ai mà hò hoán, hò thù mặc ai
73 Ăn tiêu nhớ tỏi ngậm ngùi
Tay bưng đĩa thịt nhớ mùi nước mắm ngon
Em tưởng anh lòng dạ sắt son
Hay đâu anh có vợ con ở nhà
Anh đến đây cũng muốn kết nghĩa giao hòa
Kết nghĩa cũng đặng sợ con vợ già nó ghen
74 Ăn tiêu nhớ tỏi ngậm ngùi
Ngồi trong đám hẹ nhớ mùi hành hương
Ăn chanh nhớ tới mùi hường
Bưng chén cơm tấm nhớ dĩa muối gừng còn cay
75 Ăn chanh chép miệng chua chua
Anh đưa em đến chợ Chùa xa xa
Mảng lo cha yếu mẹ già
Đặt lưng xuống đất con nhạn đà trở canh
76 Ân tình chưa đặng bao lâu
Tằm sao nở bỏ nghĩa dâu hỡi tằm
1. Ai lên làng Quỷnh hái chè,
Hái dăm ba lá xuống khe ta ngồi!
2. Muốn ăn cơm trắng cá mè,
Thì lên làng Quỷnh hái chè với anh.
Muốn ăn cơm trắng cá rô,
Thì lên làng Quỷnh quẩy bồ cho anh!
3. Hà Nội ba mươi sáu phố phường
Hàng Gai, hàng Đường, hàng Muối trắng tinh.
Từ ngày ta phải lòng mình
Bác mẹ đi rình đã mấy mươi phen.
Làm quen chẳng được nên quen
Làm bạn mất bạn ai đền công cho
4. Đường vô xứ Nghệ quanh quanh
Đường ra Hà Nội như tranh vẽ rồng
5. Ai về Hà nội ngược nước Hồng Hà
Buồm giong ba ngọn vui đà nên vui
Đường về xứ Lạng mù xa..
Có về Hà nội với ta thì về
Trên trời có đám mây xanh,
Ở giữa mây trắng, chung quanh mây vàng,
6. Ai đi trẩy hội chùa Hương
Làm ơn gặp khách thập phương hỏi giùm
Mớ rau sắng, quả mơ non
Mơ chua sắng ngọt, biết còn thương chăng?
7. Ngày xuân cái én xôn xao
Con công cái bán ra vào chùa Hương.
Chim đón lối, vượn đưa đường
Nam mô đức Phật bốn phương chùa này.
8. Ra đi anh nhớ Nghệ An,
Nhớ Thanh Chương ngon nhút, nhớ Nam đàn thơm tương.
9. "Yến sào Vinh Sơn
Cửu khổng cửa Ròn
Nam sâm Bố Trạch
Cua gạch Quảng Khê
Sò nghêu quán Hàn...
Rượu dâu Thuận Lý..."
10. Ước gì anh lấy được nàng,
Để anh mua gạch Bát Tràng về xây.
Xây dọc rồi lại xây ngang,
Xây hồ bán nguyệt cho nàng rửa chân.
Đừng thủy thì tiện thuyền bè
Đường bộ cứ bến Bồ Đề mà sang
- Bẻ đũa chẳng bẻ được cả nắm
- Ngựa chạy có bầy, chim bay có bạn
- Đồng thanh tương ứng,
Đồng khí tương cầu
- Khi đói cùng chung một dạ,
Khi rét cùng chung một lòng
- Giỏi một người không được, chăm một người không xong
- Một cây làm chẳng nên non,
Ba cây chụm lại nên hòn núi cao
- Đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết
Thành công, thành công, đại thành công
( Hồ Chí Minh )
- Cả bè hơn cây nứa.
- Chết cả đống còn hơn sống một người.
- Chung lưng đấu cật.
- Dân ta nhớ một chữ đồng :
Đồng tình, đồng sức, đồng lòng, đồng minh.
- Dựng nhà cần nhiều người, đánh giặc cần nhiều sức.
- Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn.
- Nhiễu điều phủ lấy giá gương
Người trong một nước phải thương nhau cùng.
- Lá lành đùm lá rách.
Áo rách cốt cách người thương.
- Ăn có mời, làm có khiến.
- Giấy rách phải giữ lấy lề.
- Đói cho sạch, rách cho thơm.
- Cười người chớ vội cười lâu
Cười người hôm trước hôm sau người cười.
- Kính già yêu trẻ.
- Yêu trẻ, trẻ đến nhà; kính già, già để tuổi cho.
- Người đừng khinh rẻ người.
- Quân tử nhất ngôn.
- Vô công bất hưởng lợi.
- Thuyền dời bến nào bến có dời
Khăng khăng quân tử một lời nhất ngôn.
- Bụt không thèm ăn mày ma.
- Rượu ngon bất luận be sành
Áo rách khéo vá, hơn lành vụng may.
- Biết thì thưa thớt
Không biết thì dựa cột mà nghe.
Kỉ luật:
- Muốn tròn phải có khuôn, muốn vuông phải có thước.
- Đất có lề, quê có thói.
- Nước có vua, chùa có bụt.
- Ở quen thói, nói quen sáo.
- Người trên đứng đắn, kẻ dưới dám nhờn.
- Thượng bất chính, hạ tắc loạn.
- Bề trên ở chẳng kỉ cương
Cho nên kẻ dưới lập đường mây mưa.
- Dột từ nóc dột xuống.
- Nhà dột tại nóc.
- Đục từ đầu sông đục xuống.
- Tôn ti trật tự.
- Đoàn kết thì sống , chia rẻ thì chết .
1 - Tương thân tương ai
2 - Lá lành đùm lá rách
3 - Anh em như thể tay chân
Rách lành đùm bọc dở hay đỡ đần
4 - Một sự nhịn chín sự lành
5 - Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn
6 - Một cây làm chẳng nên non
Ba cây chụm lại nên hòn núi cao
Cái nết đánh chết cái đẹp.
- Có đức gửi thân, có nhân gửi của.
- Dạo chơi quán cũng như nhà
Nhà tranh có ngãi hơn toà nhà cao.
- Giàu nhân nghĩa hãy giữ cho giàu
Khó tiền bạc chớ cho là khó.
- Thức lâu mới biết đêm dài
Ở lâu mới biết lòng người có nhân.
- Gĩư quần áo lúc mới may
Gĩư thanh danh từ lúc trẻ.
Đoàn kết, tương trợ:
- Bẻ đũa chẳng bẻ được cả nắm.
- Cả bè hơn cây nứa.
- Chết cả đống còn hơn sống một người.
- Chung lưng đấu cật.
- Một hòn chẳng đắp nên non
Ba hòn đắp lại nên cồn Thái Sơn.
- Khi đói cùng chung một dạ, khi chết cùng chung một lòng.
- Dân ta nhớ một chữ đồng :
Đồng tình, đồng sức, đồng lòng, đồng minh.
- Dựng nhà cần nhiều người, đánh giặc cần nhiều sức.
- Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn.
- Nhiễu điều phủ lấy giá gương
Người trong một nước phải thương nhau cùng.
- Lá lành đùm lá rách.
- Miếng khi đói bằng gói khi no.
chúc bạn học tốt tk nhes^_^
- Ăn chọn nơi, chơi chọn bạn.
- Thêm bạn bớt thù.
- Chọn bạn mà chơi, chọn nơi mà ở.
- Lắm kẻ yêu hơn nhiều người ghét.
- Thêm bạn bớt thù.
- Trong hoạn nạn mới biết ai là người bạn tốt.
- Thua trời một vạn không bằng thua bạn một ly.
- Học thầy không tày học bạn.
- Tuy rằng xứ bắc, xứ đông
Khắp trong bờ cõi cũng dòng anh em.
- Bạn bè là nghĩa tương tri
Sao cho sau trước một bề mới nên.
- Thói thường gần mực thì đen
Anh em bạn hữu phải nên chọn người.
- Những người lêu lỏng chơi bời
Cũng là lười biếng ta thời tránh xa.
- Quen nhau từ thuở hàn vi
Bây giờ sang trọng sá chi thân hèn.
- Sông sâu sào vắn khó dò
Muốn qua thăm bạn sợ đò không đưa.
DANH NGÔN :
- Tình bạn là cái cần thiết nhất đối với cuộc sống, vì không ai lại mong muốn cuộc sống không có bạn bè, dù cho người đó có mọi hạnh phúc khác chăng nữa.
( A-RI-XTỐT )
- Chân thật và thẳng thắn là bước đầu cần thiết làm nẩy nở và củng cố quan hệ bạn bè của thanh niên.
( V. LÊ-NIN )
- Tình bạn ít ồn ào nhất và khiêm nhường nhất là tình bạn hữu ích nhất.
( G. ÁT-ĐI-XƠN )
- Tự ái là thuốc độc giết chết tình bạn.
(Ô. BAN-DẮC )
- Ai muốn có người bạn không có khuyết điểm, kẻ đó sẽ không có bạn.
( BI-ÁT )
1,Nước sông pha lẫn nước đồng
Con gái Phú Thọ đánh chồng cả đêm
2,Ai ơi mua dó khó lòng,
Không đi lên Ẻn thì mong nỗi gì.
3,Ai về Phú Thọ cùng ta,
Vui ngày giỗ tổ tháng ba mùng mười.
Dù ai đi ngược về xuôi,
Nhớ ngày giỗ tổ mùng mười tháng ba.
3,Gắng công kén hộ cốm Vòng,
Kén chồng Bạch Hạc cho lòng ai vui.
4,Làng Ẻn cất ma,
Sơn Nga chống gậy.
5,Mưa từ Ba Dội mưa ra,
Mưa khắp thiên hạ, mưa qua Đồn Vàng.
Gió đưa quanh đưa về Hùng Nhĩ,
Bây giờ đây anh nghĩ làm sao?
Trận này rồng cá kết giao.
5,Mưa từ Hùng Nhĩ mưa ra,
Mưa khắp thiên hạ, mưa ra bến Tuần.
Nước sông Rân chảy về dồi dội,
Lòng em bối rối chờ đợi lấy anh.
Trận này nức tiếng thơm danh.
6,Sông Thao nước đục người đen,
Ai lên phố Ẻn cũng quên đường về.
7, Chợ trâu Hoàng Xá, chợ cá La Phù
8, Trâu chợ Bù Nọ, cọ chợ Trúc Phê
9, Sông Thao nước đỏ như son,
Người đi có nhớ nước non quê mình?
10,Ai làm cái nón có thao
Để cho anh thấy cô nào cũng xinh !
11, Chạp đốn đau, giêng mau hái.
12,Nhất sòng Cao xá
Nhất rá Kẻ Rền
Nhất đền Hùng Vương
13,Bưới Chí Đám Quýt Đan Hà
Cà phê Phú Hộ, đồi trà Thái Ninh
14,Tháng Ba nô nức hội Đền
Là ngày giỗ Tổ bốn nghìn năm nay
15, Dong Mơ, Cọ Khống
16,Lau Tạ Xá, lá Phú Khê
17,Cơm đồng Á, cá Đồng Vầy
có môt số câu hơi ... =>
1. Dù ai đi ngược về xuôi
Váy ngắn quá gối là người Văn Lang
2. Văn Lang có một con lươn
Thịt thì nướng chả còn xương đẽo cày.
3. Em lên rừng
Em bứt quả bứa chua
Em xuống khe
Em bắt cái ốc lặn, cùng cái ốc lội
Em tra vào giỏ
Em bỏ vào thời
Em “vê nó màng”
Em mang nó về
Em thả vào nồi
Em bẵng nó lên
Nó sôi sùng sục
Nó sủi sình sịch
Em đổ nó ra
Em xóc chí cha
Là cha chí chát
Em xơi lên bát
Em múc lên loa
Em mút chí cha
Là cha chí chút
Chì chà là chà chì chụt
Canh ốc thì ngọt
Canh bứa chua loè.