K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

2 tháng 11 2019

Không cop mạng thì tự làm , tự làm đến bao giờ ? Mất thời gian , người ta còn làm bài nữa chứ

"Xa mẹ mười năm đi khắp nước
Trăm quê chưa dễ thực quê nhà
Sáng nay mới thực về quê nhỉ
Bóng mẹ già ai giống mẹ ta?"

Cuộc đời của mỗi con người không có gì đáng quý hơn tình yêu thương của mẹ. Mẹ là người có công sinh thành, nuôi dưỡng ta thành người. Tôi cũng có một người mẹ, người quan trọng nhất trên đời.

" Hạnh phúc của con là được nhìn thấy nụ cười của mẹ mỗi ngày" . Có lẽ vậy, là một người con tôi luôn mong muốn mẹ tôi được hạnh phúc và vui vẻ vì một đời mẹ đã vì tôi mà vất vả gian lao. Năm nay mẹ tôi đã ngoài 40 tuổi, không xinh đẹp, trẻ trung nhưng ở mẹ tôi cảm nhận được sự dịu dàng, đảm đang của một người phụ nữ vì gia đình. Mẹ tôi có nước da khá trắng, mái tóc đen uốn xoăn sóng ở phần đuôi trông rất bồng bềnh và ưa nhìn. Mái tóc đen phủ duyên dáng xuống khuôn mặt tròn phúc hậu, lưa thưa vài lọn tóc trên trán cao của mẹ. Đôi mắt mẹ rất đen, đen lấp lánh như vì tinh tú tuy đuôi mắt đã xuất hiện những dấu vết của tháng năm khó nhọc nhưng nó không hề che lấp đi sự thông minh và nhanh nhẹn của mẹ. Mẹ tôi khéo léo lắm, từ bé tôi được nghe bà kể về tuổi thơ của mẹ, thời còn đói nghèo, mẹ tôi vừa đi học vừa đi làm phụ giúp bà ngoại tôi trang trải cuộc sống. Mẹ hay thêu những tấm khăn để bày bán ngoài chợ, pha vài ấm trà giúp ngoại bán nước. Năm tháng khó nhọc gian truân ấy vậy đã khiến mẹ tôi trưởng thành và chín chắn hơn. Cha mẹ có tôi, và nuôi tôi khôn lớn nhường này.

Tôi biết những gì mình có được ngày hôm nay là nhờ những giọt mồ hôi của cha, những khó nhọc của mẹ. Mẹ tôi là giáo viên dạy cấp 2, thường rất bận rộn với những bài giảng trên lớp, những trang giáo án dở dang nhưng không vì thế mà mẹ không chăm sóc cho tôi chu đáo. Ngày ngày dù bận đến mấy mẹ vẫn dạy tôi học bài mỗi tối. Tôi rất thích nghe mẹ tôi kể về những câu truyện thời kháng chiến chống Mỹ, Pháp, thời của các cô, các anh thanh niên ra tiền tuyến anh dũng và đáng tự hào biết bao. Mẹ kể cho tôi về câu chuyện cổ nước mình, đậm đà mà sâu sa, kể cho tôi về những cánh cò bay lả bay la, bay khắp giải đất Việt Nam thân thương. Mẹ cũng là người nuôi dưỡng tâm hồn đam mê văn chương của tôi, cho tôi những cảm xúc, những trải nghiệm mà tôi chưa từng có. Mẹ chịu bao vất vả mỗi đêm khi tôi đã chìm vào giấc ngủ, đèn bàn làm việc của mẹ tôi lại sáng, mẹ miệt mài với những trang giáo án cho bài giảng hay và cuốn hút học sinh. Tôi biết mẹ đang cố gắng hết mình để làm tròn bổn phận của một người phụ nữ gia đình, vừa hoàn thành tốt vai trò của một nhà giáo tận tuỵ nên tôi thương mẹ và yêu mẹ nhiều lắm.

Năm tháng cứ qua đi, tôi ngày một trưởng thành và chững chạc hơn bởi sự dạy dỗ của mẹ. Cũng có nhiều khi tôi phạm phải những sai lầm trong cuộc sống. Lúc ấy tôi lo lắng và tự trách bản thân mình lắm nhưng mẹ luôn cười hiền từ và bảo tôi rằng:" Trên đời không có thứ gì là viên mãn và hoàn hảo, đến bức tượng của vị thần Hy Lạp được tạc tinh xảo còn có những vết rạn nữa là chúng ta, những con người bình thường. Con còn nhỏ, cuộc đời cho phép con phạm sai lầm và cho con cơ hội sửa sai". Lúc ấy, tôi như có thêm động lực để phấn đấu, vươn lên.

Mẹ là người quan trọng nhất đối với tôi cho dù hiện tại hay tương lai, dù tôi có trưởng thành thì với mẹ, tôi luôn là đứa trẻ cần đôi cánh chở che.

~ Gió ~

2 tháng 11 2019

bik òi

nói thế cho vui thui chứ

T-T

17 tháng 4 2019

>.<

mk đg viết

đợi xíu

17 tháng 4 2019

Đôi vai mẹ một gánh đầy huyền thoại

Tình yêu thương hào phóng đến khôn cùng.

Đó là 2 câu thơ nói về tình thương bao la của người mẹ. Trong mỗi chúng ta ai cũng đều có 1 người mẹ là  người sinh ra ta, là người luôn chia sẽ, yêu thương chúng ta vs 1 tình yêu vô bờ bến. Là người nuôi nấng, quan tâm và chăm sóc ta. Em cũng có một người mẹ như vậy. Trong em, mẹ là người phụ nữ giản dị nhất.

Mẹ em năm nay 36 tuổi. Mẹ là một người giáo viên. Dáng người mẹ mảnh mai, thon thả vs làn da trắng hồng như da em bé. Mái tóc đen óng mượt dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng rất hợp vs khuôn mặt hình trái xoan của mẹ. Đôi mắt sáng long lanh như 2 vì sao của mẹ luôn chứa đựng những niềm vui hay nỗi buồn. Đôi môi đỏ mọng nằm dưới chiếc mũi cao làm cho càng nhìn càng thấy đẹp. Mỗi khi cười trông mẹ như 1 đóa hoa tươi. Hé lộ 1 hàm răng trắng ngà đều tăm tắp của mẹ. giọng nói ấm áp đầy truyền cảm của mẹ luôn nhắc nhở em .đôi bàn tay mềm mìn, trắng trẻo đã dìu dắt em từ khi mới chào đời.

Mẹ em là một người giáo viên nên rất bận rộn. mẹ ko có thời gian chỉ cho em học. nhưng em rất hiểu và thông cảm cho mẹ. Ngoài những công việc trên lớp. mẹ còn phải dọn dẹp nhà cửa. ba cũng luôn phụ mẹ dọn nhà cho mẹ đỡ nhọc. buổi tối, mẹ cũng ko có thời gian nghỉ ngơi. Mẹ phải soạn giáo án và chấm bài cho các e học sinh. Mẹ nấu ăn rất ngon. Mỗi bữa ăn mẹ nấu đều là những bữa ăn rất ấm cúng và và ngon miệng. Mẹ rất nhân hậu và hiền từ. Mỗi khi em mắc lỗi, mẹ dịu dàng nhắc nhở em sửa lỗi.  Mẹ khuyên bảo em đủ điều, giọng lúc nào cũng nhẹ nhàng đầy trìu mến. Mẹ em ăn mặc cũng rất giản dị. Mẹ tôi người đã dạy cho tôi rất nhiều điều, đi khắp thế gian này tôi cũng không bao giờ tìm được ai tốt như mẹ của mình. Mẹ chăm lo cho tôi từng ly, từng tý một, cả cuộc đời của mẹ luôn vất vả vì tôi, chăm lo cho tôi, không lúc nào, mẹ kêu ca lời nào, mẹ là người dành cho tôi nhiều tình cảm nhất, luôn dạy tôi những điều hay lẽ phải, dạy cho tôi cách làm những người có ích cho xã hội. Mẹ của tôi người phụ nữ của gia đình, mẹ luôn tần tảo và quan tâm chăm sóc cho tất cả các thành viên của gia đình.

Đôi vai mẹ một gánh đầy huyền thoại

Tình yêu thương hào phóng đến khôn cùng.

Đó là 2 câu thơ nói về tình thương bao la của người mẹ. Trong mỗi chúng ta ai cũng đều có 1 người mẹ là  người sinh ra ta, là người luôn chia sẽ, yêu thương chúng ta vs 1 tình yêu vô bờ bến. Là người nuôi nấng, quan tâm và chăm sóc ta. Em cũng có một người mẹ như vậy. Trong em, mẹ là người phụ nữ giản dị nhất.

Mẹ em năm nay 36 tuổi. Mẹ là một người giáo viên. Dáng người mẹ mảnh mai, thon thả vs làn da trắng hồng như da em bé. Mái tóc đen óng mượt dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng rất hợp vs khuôn mặt hình trái xoan của mẹ. Đôi mắt sáng long lanh như 2 vì sao của mẹ luôn chứa đựng những niềm vui hay nỗi buồn. Đôi môi đỏ mọng nằm dưới chiếc mũi cao làm cho càng nhìn càng thấy đẹp. Mỗi khi cười trông mẹ như 1 đóa hoa tươi. Hé lộ 1 hàm răng trắng ngà đều tăm tắp của mẹ. giọng nói ấm áp đầy truyền cảm của mẹ luôn nhắc nhở em .đôi bàn tay mềm mìn, trắng trẻo đã dìu dắt em từ khi mới chào đời.

Mẹ em là một người giáo viên nên rất bận rộn. mẹ ko có thời gian chỉ cho em học. nhưng em rất hiểu và thông cảm cho mẹ. Ngoài những công việc trên lớp. mẹ còn phải dọn dẹp nhà cửa. ba cũng luôn phụ mẹ dọn nhà cho mẹ đỡ nhọc. buổi tối, mẹ cũng ko có thời gian nghỉ ngơi. Mẹ phải soạn giáo án và chấm bài cho các e học sinh. Mẹ nấu ăn rất ngon. Mỗi bữa ăn mẹ nấu đều là những bữa ăn rất ấm cúng và và ngon miệng. Mẹ rất nhân hậu và hiền từ. Mỗi khi em mắc lỗi, mẹ dịu dàng nhắc nhở em sửa lỗi.  Mẹ khuyên bảo em đủ điều, giọng lúc nào cũng nhẹ nhàng đầy trìu mến. Mẹ em ăn mặc cũng rất giản dị. Mẹ tôi người đã dạy cho tôi rất nhiều điều, đi khắp thế gian này tôi cũng không bao giờ tìm được ai tốt như mẹ của mình. Mẹ chăm lo cho tôi từng ly, từng tý một, cả cuộc đời của mẹ luôn vất vả vì tôi, chăm lo cho tôi, không lúc nào, mẹ kêu ca lời nào, mẹ là người dành cho tôi nhiều tình cảm nhất, luôn dạy tôi những điều hay lẽ phải, dạy cho tôi cách làm những người có ích cho xã hội. Mẹ của tôi người phụ nữ của gia đình, mẹ luôn tần tảo và quan tâm chăm sóc cho tất cả các thành viên của gia đình.

Em rất yêu mẹ, trong trái tim em mẹ là tất cả, không ai có thể thay thế.Mẹ em thật đáng quí, em luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ. Mỗi khi được mẹ ôm ấp, nằm trong lòng mẹ em cảm thấy thật ấm áp. Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời em… Em mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Em yêu mẹ rất nhiều !!!

Cứ mỗi sáng thứ 2 đầu tuần, em lại háo hức mong chờ được đến trường để tham dự buổi lễ chào cờ. Đối với em, buổi lễ chào cờ có một ý nghĩa rất đặc biệt, nó mang lại cho em cảm giác thiêng liêng khó tả.

Như đã thành thói quen, thứ 2 nào em cũng đến trường sớm hơn thường lệ để chuẩn bị cho buổi lễ chào cờ. Buổi sáng ngày hôm nay thật đẹp. Bầu trời cao trong xanh vời vợi có vài áng mây trắng bay hững hờ. Ông mặt trời tỏa ánh nắng ấm áp khắp muôn nơi, vạn vật như căng tràn nhựa sống, tinh khôi và tươi mới. Không khí trong lành, mát mẻ, thỉnh thoảng lại có vài cơn gió thoảng qua tạo cảm giác rất dễ chịu. Cành cây rung rinh trong gió như muốn reo vui, trên cao, những chú chim hót líu lo làm cho khung cảnh thêm tưng bừng, rộn rã. Lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới trong gió nhẹ và nắng mai, màu đỏ vốn rực rỡ nay càng rực rỡ hơn.

Cả sân trường chìm trong màu áo trắng học trò. Trên vai mỗi người học sinh là chiếc khăng quàng đỏ thắm tượng trưng cho Đội viên. Tiếng trống trường được đánh liền một hồi, các bạn học sinh bỗng dừng hết tất cả các hoạt động của mình, chẳng ai bảo ai xếp hàng thật ngay ngắn, đôi mắt ngước nhìn lên phía trên nơi các thầy cô giáo đang ngồi. Khi cả trường đã ổn định, tiếng hô dõng dạc của bạn tổng phụ trách vang lên: “Nghiêm! Chào cờ! Chào”. Tất cả học sinh và thầy cô giáo đặt bàn tay búp măng lên đầu, ánh mắt nhìn theo lá quốc kì. Một bầu không khí trang trọng, thiêng liêng bao phủ lên toàn bộ ngôi trường.

Chào cờ xong, mọi người đồng thanh hát Quốc ca. Ai cũng cố gắng hát to và dõng dạc nhất có thể. Bài hát gợi nhớ về một thời quá khứ vàng son của dân tộc Việt Nam, nhắc nhở chúng em phải kính trọng và biết ơn tới thế hệ đi trước, những người đã ngã xuống để chúng ta có cuộc sống độc lập, tự do như ngày hôm nay. Vì thế, mọi người đều hát quốc ca bằng tất cả tình yêu dành cho quê hương, đất nước, trong lòng dâng lên một niềm tự hào khi là những người con của một dân tộc anh hùng. Sau bài hát quốc ca là đến bài hát đội ca. Bài hát có giai điệu tươi vui làm chúng em không khỏi phấn khởi và tự nhắc mình phải học tập thật tốt để xứng đáng cháu ngoan Bác Hồ. Cuối cùng, bạn tổng phụ trách lên nhận xét tình hình học tập và thực hiên nề nếp của cả trường trong tuần vừa rồi, khen ngợi những lớp thực hiện tốt, đồng thời phê bình và nhắc nhở một số cá nhân, tập thể về những khuyết điểm còn tồn tại.

Dù giờ chào cờ đã kết thúc nhưng hình ảnh của nó vẫn in đậm trong tâm trí em. Giờ chào cờ không chỉ là một tiết học lí thú mà còn tô đậm tình yêu đối với mái trường, với quê hương, đất nước trong lòng mỗi người học sinh

tả người thân

Trong cuộc đời mỗi người, luôn in dấu trong tâm hồn là hình ảnh một người nào đó mà ta rất yêu quý, kính trọng. Với riêng em, người mà em yêu quý nhất đó là người bà kính yêu giống như người mẹ luôn bảo ban, chăm sóc em. Có lẽ bà đã trở thành ngọn lửa sưởi ấm lòng em, là người nuôi dưỡng trong em những ước mơ hi vọng tươi đẹp.

Bà em năm nay đã ngoài 70 tuổi, mái tóc bà bạc phơ như bà tiên. Nước da bà rám nắng bởi thời gian tảo tần nuôi nấng các con, các cháu. Trông bà hiền lành, phúc hậu như bà tiên, luôn ánh lên sự trìu mến với mọi người. Bố mẹ đi làm ở xa, tuy vậy nhưng em lại được bù đắp bởi tình cảm ấm nóng từng chút của bà. Bà luôn quan tâm, bảo ban, ân cần săn sóc em. Bà thuộc hàng ngàn câu ca dao, tục ngữ, đó là nguồn suối trong lành, dịu ngọt hằng đêm bà vẫn dùng để vỗ vể ru hời cho em vào giấc ngủ sâu.

Tuy đã ở cái tuổi gần đất xa trời nhưng bà còn minh mẫn lắm, chỉ cần nghe tiếng bước chân từ xa bà đã nhận ra đó là con cháu mình trong nhà. Bà rất hòa đồng, tốt bụng chia sẻ ngọt bùi với làng trên xóm dưới, vì thế mà có lẽ không ai trong xóm em không quý bà. Tuy cao tuổi, là người đi về trong những nhịp sống xưa, lâu đời, truyền thống thế nhưng bà không bao giờ cổ hủ, độc đoán mà luôn rất hiện đại trong lối suy nghĩ về sự vận động thay đổi của cuộc sống để nhìn nhận vấn đề toàn diện. Chính vì thế, chưa bao giờ bà khiến ai phải phật lòng. Những khi vui hay buồn em đều tâm sự với bà, bà lại vỗ về, trao cho em tình yêu thương âu yếm và những lời dạy bảo ân cần khắc sâu vào trong tim. Bà là cả một nguồn tri thức dồi dào, quý giá để em học hỏi, trong bà hào quyện cả truyền thống và hiện đại, những nếp sống cổ xưa nhưng rất văn minh. Bà quả là tấm gương sáng để em học hỏi.

Tuổi thơ cùng bà in dấu trong tâm khảm em bởi biết bao kỉ niệm. Nào là những trưa hè oi nóng, nà thức quạt cho em giấc ngủ ngon lành, rồi những khi đông về bà nhóm lửa sưởi ấm đêm đông, luộc khoai, luộc sắn để em ăn đỡ đói lòng. Bà hay kể chuyện ngày xửa ngày xưa của tổ tiên ta ngày trước, nhắc em nhớ về cội nguồn gốc rễ của mình, nhắc cho em những bài học nhân sinh sâu sắc.

Nhớ bà, nhớ những lời ru ngọt ngào, du dương và cả những lời chỉ bảo ân cần của bà. Đó là người mà em yêu quý nhất, người đã thắp lên trong em ngọn lửa của niềm tin, hi vọng sáng ngời. Dẫu mai sau dù bà có đi xa thì trong trái tim em hình bóng người bà thân thương cũng sẽ không bao giờ phai nhạt.
 

11 tháng 2 2019

Hè năm ngoái em có được cùng gia đình của mình đi nghỉ mát tắm biển ở bãi biển Mỹ Khê, Đà Nẵng. Một trong những bãi biển nổi tiếng là đẹp nhất Việt Nam chúng ta.

Trong chuyến nghỉ mát ngày em có dịp thưởng thức vẻ đẹp của biển lúc bình minh khi mặt trời vừa hé lên
Buổi sáng sớm, khi khí trời vẫn còn chút sương sớm, se se lạnh những cơn gió thổi tung bay những đám lá khô và làm cho mái tóc dài của em rối bời. Khoác chiếc áo mỏng ra biển

Em cảm nhận phía trước mặt mình biển vô cùng mênh mông rộng lớn. Nhìn ra xa ngút ngàn những chiếc thuyền căng buồn gợi gió từ khơi xa trở về thật hùng vĩ. Nước biển có màu xanh ngút ngàn, trong veo những bãi cát trắng.

binh minh tren bien

Phía đằng đông những đám mây trắng, mây hồng, những tia nắng ban mai hé rạng làm cho mặt trời có chút ánh sáng, vô cùng quyến rũ và màu sắc

Em lắng nghe tiếng sóng biển vỗ vào bờ nghe như tiếng hát của vua thủy tề giữa đại dương bao la xinh đẹp. Tiếng hát ấy lúc nhanh lúc chậm lúc vang xa, khi thì chợt vỡ òa theo những bọt biển trắng xóa.

Mặt trời dần dần nhô cao, tỏa ra những tia nắng lấp lánh mang ánh sáng tới cho toàn nhân loại. Ngắm mặt trời mọc ở biển khiến cho em cảm thấy mặt trời dường như gần mình hơn, nhìn rõ hơn, không như ở thành phố mặt trời thường bị những tòa nhà cao tầng che lấp.

Những đám mây trắng, mây xanh rồi mây hồng xuất hiện lững lờ trôi như những cô gái đang tuổi dậy thì rủ nhau đi dạo phố. Những ánh sáng ấy tỏa xuống mặt biển làm cho bầu trời và cảnh biển vô cùng tươi đẹp tựa như một bức tranh nhiều màu lộng lẫy.

Màu xanh của trời hòa chung vào màu xanh của biển điểm tô chút trắng và ánh nắng vào lung linh làm cho bức tranh thiên nhiên ở đây đẹp tuyệt trần tựa như chốn bồng lai tiên cảnh.

Em cảm thấy mình thật diễm phúc khi được ngắm bình minh trên biển, đó thật sự là một khung cảnh tuyệt trần mà em chưa bao giờ được thấy. Nó cũng là kỷ niệm khó quên của em trong chuyến nghỉ hè vừa qua.

3 tháng 11 2019

ồ em sinh ra đã ko có mẹ em xin lỗi nhưng em ko thể viết đc

3 tháng 11 2019

I. Mở bài: Giới thiệu mẹ

Mỗi chúng ta sinh ra ai cũng đều có mẹ. Mẹ luôn là người che chở, đùm bọc và quan tâm chúng ta từng li từng tí. Đối với mỗi người thì mẹ chúng ta luôn là người tuyệt vời nhất. Dù mẹ có xấu xí, già nua hay như thế nào thì vẫn là mẹ của chúng ta. Đối với các bạn mẹ của bạn như thế nào, đối với tôi, mẹ tôi là người tuyệt vời nhất. Tôi yêu mẹ tôi nhất trên đời. 

19 tháng 2 2019

Nhắc đến hoa phượng, ta không thể quên được một màu đỏ rực rỡ của nó - một màu đỏ nhờ sự tinh khiết của gió, nắng, nóng của thiên nhiên vào mùa hạ.

Đài hoa ôm lấy bông như một người mẹ che chở cho con thân yêu của mình. Bên trong lớp đài hoa là cánh, cánh hoa phượng đỏ, mỏng manh nhưng chính nó đã tạo nên vẻ đẹp tươi xinh cho mỗi bông hoa phượng. Trong lòng hoa là nhuỵ đỏ, chứa mật và phấn, mật hoa cho những chú ong bé nhỏ, chăm chỉ tới hút. Vào khoảng giữa tháng năm, tiếng ve sầu kêu râm ran, liên miên trên những tán lá phượng vĩ, báo hiệu mùa hè tới, thôi thúc học trò chúng tôi phải chuyên tâm học hành đạt được những kết quả cao trong học tập.

Những buổi trưa hè nắng nóng, những giờ ra chơi oi bức vì nô đùa, phượng như một cái ô che mát cho chúng tôi. Đứng dưới cây phượng, nhìn lên bầu trời dường như ta không thể nhìn thấy những gợn mây trong xanh mà chỉ thấy trong những tán lá phượng xum xuê một màu xanh và lốm đốm nhiều một màu đỏ của hoa phượng. Tia nắng vàng xuyên qua tán lá và để lại bóng hình của hoa phượng dưới mặt đất. Vào đầu tháng sáu, lũ học trò chúng tôi vui vẻ, sửa soạn về nhà, sung sướng đón chào một mùa hè thú vị. Nhưng không ít tiếng khóc sụt sùi phải xa mái trường, xa thầy cô, xa ban bè và xa những kỉ niệm dưới ngôi trường thân yêu, dưới gốc phượng bơ vơ giữa sân trường, bơ vơ giữa biển nắng vàng.

Hoa phượng buồn khi phải xa học trò, thỉnh thoảng có những cơn gió nhẹ thổi qua, lại một cơn hoa rụng... Ba tháng hè trôi qua đằng đẵng, không một tiếng cười nói, không tiếng trống, phượng trống vắng. Phượng vẫn thả những cánh son đỏ xuống sân trường, phượng vẫn đếm từng giây từng phút khi xa học sinh. Ba tháng hè trôi qua, ngày khai giảng lại về. Phượng mong nhớ, chờ đợi để được gặp lại các bạn học sinh.

Những học sinh cũ đến thăm trường, họ rỏ những giọt lệ bé nhỏ. Những giọt lệ ấy chứa đầy sự nhớ thương mái trường, thầy cô, nhớ bạn bè, nhớ những kỷ niệm thân thương dưới gốc phượng và nhớ phượng...Trong tâm hồn họ chứa đầy kỷ niệm, chứa một màu đỏ thân thương của hoa phượng. Hoa phượng đón chào các bạn cũ và vui vẻ chờ đợi gương mặt mới của trường. Đâu đâu cũng có tiếng cười nói vui vẻ, hoa phượng mừng rỡ, hoa phượng khóc nhưng là tiếng khóc chứa đầy niềm vui, nỗi buồn của phượng đã được chia sẻ phần nào.

Giữa mùa thu, hoa phượng đã tàn, những chiếc lá vàng úa rụng đầy dưới sân trường. Học sinh buồn, không được nghe thấy, nhìn thấy và ngắm hoa phượng nhiều. Hoa phượng chỉ nở vào mùa hè thì biết cho ai ngắm? Hoa phượng như một người bạn vô hình, để lại những kỷ niệm thời áo trắng. Tôi yêu hoa phượng - loài hoa học trò thân thương.

19 tháng 2 2019

có chép mạng ko vậy

19 tháng 9 2018

Thạch Sanh vốn là thái tử (con Ngọc Hoàng), được phái xuống làm con vợ chồng người nông dân nghèo khổ nhưng tốt bụng. Chàng sớm mồ côi cha mẹ, sống lủi thủi dưới gốc đa, hái củi kiếm sống qua ngày.

Lí Thông - một người hàng rượu - thấy Thạch Sanh khỏe mạnh hắn giả vờ kết nghĩa anh em để lợi dụng. Đúng dịp Lí Thông đến lượt phải vào đền cho chằn tinh hung dữ ăn thịt, hắn bèn lừa Thạch Sanh đến nộp mạng thay cho mình. Thạch Sanh đã giết chết chằn tinh. Lí Thông lại lừa cho Thạch Sanh bỏ trốn rồi đem đầu chằn tinh vào nộp cho vua để lĩnh thưởng, được vua phong làm Quận công.

Nhà vua có công chúa đến tuổi kén chồng. Trong ngày hội lớn, công chúa bị đại bàng khổng lồ quắp đi. Qua gốc đa chỗ Thạch Sanh đang ở, nó bị chàng dùng cung tên bắn bị thương. Thạch Sanh lần theo vết máu, biết được chỗ đại bàng ở. Vua mất công chúa, vô cùng đau khổ, sai Lí Thông đi tìm, hứa gả con và truyền ngôi cho. Lí Thông lại nhờ Thạch Sanh cứu công chúa rồi lừa nhốt chàng dưới hang sâu.

Thạch Sanh giết đại bàng, lại cứu luôn thái tử con vua Thủy Tề bị đại bàng bắt giam trong cũi cuối hang từ lâu. Theo chân thái tử, chàng xuống thăm thuỷ cung, được vua Thuỷ Tề khoản đãi rất hậu, tặng nhiều vàng bạc nhưng chàng chỉ xin cây đàn thần rồi lại trở về gốc đa.

Từ khi được cứu về, công chúa không cười không nói. Hồn chằn tinh và đại bàng trả thù, vu vạ cho Thạch Sanh khiến chàng bị nhốt vào ngục. Chàng đánh đàn, công chúa nghe thấy liền khỏi bệnh câm. Thạch Sanh được vua cho gọi lên. Chàng kể lại rõ mọi việc. Vua giao cho chàng xử tội mẹ con Lí Thông. Được chàng tha bổng nhưng hai mẹ con trên đường về đã bị sét đánh chết, hoá kiếp thành bọ hung.

Thạch Sanh được nhà vua gả công chúa cho. Các nước chư hầu tức giận đem quân sang đánh. Thạch Sanh lại lấy đàn ra gảy khiến quân địch quy hàng. Ăn không hết niêu cơm nhỏ của Thạch Sanh, quân sĩ mười lăm nước kính phục rồi rút hết. Nhà vua nhường ngôi báu cho Thạch Sanh.

19 tháng 9 2018

Thạch Sanh mồ côi cha mẹ, sống ở gốc đa và được các thiên tướng dạy cho võ nghệ. Lí Thông dỗ Thạch Sanh kết nghĩa anh em với mình. Năm ấy, Lí Thông phải đi nộp mạng cho Chằn Tinh. Hắn đã lừa Thạch Sanh đi thế mạng với lí do đi canh miếu thờ. Thach Sanh đã giết chết Chằn Tinh, đốt xác nó và được cây cung vàng. Thế nhưng, Lí Thông đã cướp công Thạch Sanh, Thạch Sanh lại về sống ở gốc đa.

 

Lí Thông dâng đầu Chằn Tinh và được vua cho làm quan. Lí Thông nhờ Thạch Sanh giết đại bàng cứu công chúa. Thạch Sanh xuống hang, giao chiến với Đại bàng và cứu được công chúa nhưng sau khi đưa được công chúa lên khỏi hang. Lí Thông đã lấp hang để giết Thạch Sanh. Chàng lại cứu được con vua Thuỷ Tề và được vua Thuỷ Tề tặng cho cây đàn thần.

Nhờ mang cây đàn thần ra gảy khi bị giam trong ngục do hồn Chằn Tinh và hồn Đại bàng trả thù, Thạch Sanh đã được minh oan, được vua gả công chúa cho. Còn Lí Thông bị trời phạt.

Thái tử 18 nước chư hầu vì không được vua gả con gái cho, đã kéo quân sang đánh nước ta. Thạch Sanh đem đàn ra gảy và lui được quân các nước chư hầu. Chàng cũng đã hào phóng cho họ ăn cơm đựng trong niêu cơm thần.

15 tháng 1 2019
M
ẹ l
à con gái làng hoa Đ
ằng Hải ở ngoại th
ành H
ải Ph
òng. Sau khi nh
ờ các bác,
chú
ở đ
ơn v
ị bộ đội xin đ
ư
ợc tiền trợ cấp cho hai con nhỏ
, m
ẹ đ
ư
ợc Công ti Công vi
ên
cho ngh
ỉ chế độ với số tiền 24 triệu đồng. Với cái vốn bé nhỏ ấy, mẹ cải tạo lại ngôi v
ư
ờn
đ
ể trồng rau, trồng hao v
à đào m
ột cái ao 36 mét vuông nuôi cá.
Năm
20
tu
ổi,
m
ch
trình
đ
Trung
c
ấp
nông
nghi
ệp,
sau
đó
h
ọc
Đ
ại
h
ọc
T
ại
ch
ức
,28
tu
ổi
m
đ
ã
b
ằng
k
ĩ
tr
ồng
tr
ọt,
đư
ợc
c
làm
t
trư
ởng
t
k
ĩ
thu
ật
ờn
hoa
cây
c
ảnh
c
ủa
Công
ti
Công
viên.
M
đ
ã
t
ừng
đư
ợc
quan
c
vào
Đà
L
ạt
sáu
l
ần
đ
h
ọc
t
ập
k
ĩ
thu
ật
v
rau
hoa
gi
ống
m
ới.
Cái
v
ốn
k
ĩ
thu
ật
ấy
th
ật
quý
đ
ối
v
ới
m
sau
này.
M
m
ột
ph
n
r
ất
táo
b
ạo
đ
ảm
đang.
M
ngh
ĩ
:
mu
ốn
làm
ờn
thì
ph
ải
v
ốn.
M
bàn
v
ới
ch
(
năm
đó
ch
h
ọc
l
ớp
9)
đem
th
ế
ch
ấp
ngôi
ờn
cho
ngân
hàng
l
ấy
50
tri
ệu
đ
ồng.
M
mua
máy
bơm
,
mua
gi
ống
hoa,
gi
ống
rau
m
ới.
M
thuê
ngư
ời
làm
giàn
che
n
ắng
,
mưa
cho
hoa,
cho
rau.
M
nói
:
Nh
tr
ời,
năm
2001,
m
th
ắng
l
ớn
m
ột
v
hao
v
rau”.
Hoa
tu
líp
,
hoa
c
ẩm
chư
ớng,
hoa
b
ắp
c
ải,
hoa
lan...m
bán
đư
ợc
hàng
v
ạn
bông
cho
các
qu
ầy
hoa
trong
thành
ph
ố.
C
ải
b
ắp
súp
trong
ờn
m
đư
ợc
nhi
ều
ch
em
buôn
rau
mua
h
ẳn
t
ừng
lu
ống
dài.
Sau
v
hoa,
v
rau
thiên
niên
k
ấy,
m
thu
đư
ợc
m
ột
kho
ản
ti
ền
kha
khá.
Ch
tr
thành
nhân
viên
k
ế
toán
c
ủa
m
ẹ.
Sau
khi
tr
n
Ngân
hàng
,
m
còn
l
ại
g
ần
40
tri
ệu
đ
ồng
làm
v
ốn.
Khu
ờn
c
ủa
ba
m
con
b
ốn
mùa
xanh
ng
ắt
r
ực
r
các
lo
ại
rau,
lo
ại
hoa
thơm,
hoa
quý.
B
ắp
c
ải,
súp
lơ,
su
hào...v
a
đông
cu
ộn
to,
xanh
ngăn
ng
ắt.
Đ
ẹp
nh
ất
nh
ững
lu
ống
hoa
tu
-
líp
vàng
óng,
nh
ững
lu
ống
hoa
lan
đ
r
ực,
xanh
lơ,
xanh
bi
ếc,
tím
h
ồng
,
tím
bi
ếc...Mỗi
loài
hoa
ti
ếng
nói
riêng
,
giá
tr
kinh
t
ế
riêng,
như
m
thư
ờng
nói.
M
th
ức
khuya
d
ậy
s
ớm,
nh
ất
nh
ững
tháng
ngày
n
ắng
h
ạ,
nh
ững
lúc
mưa
to
,
gió
l
ớn.
Mùa
thu
ho
ạch
rau,
mùa
hoa
r
ộ,
su
ốt
ngày
m
ngoài
ờn.
Nhi
ều
đêm
khuya
,
m
còn
đ
i
đi
l
ại
l
ại
kh
ắp
các
lu
ống
hoa.
Năm
nay,
ch
đ
ã
lên
l
ớp
12,
em
đ
ã
tr
thành
h
ọc
trò
nh
l
ớp
5
ti
ểu
h
ọc.
Sau
tám
năm
góa
ch
ồng,
tóc
m
đ
ã
vài
s
ợi
b
ạc.
Gương
m
ặt
đôn
h
ậu
c
ủa
m
đ
ã
nhi
ều

n
ếp
nhăn,
nhưng
m
đ
ã
ời
cùng
mùa
rau,
mùa
hoa
tươi
t
ốt.
C
hai
ch
em
năm
nào
c
ũng
đ
ạt
h
ọc
sinh
tiên
ti
ến.
M
nói
:
“Sang
năm
,
thi
đ
Đ
ại
h
ọc
Nông
nghi
ệp,
Nhàn
b
ỏng
c
ủa
m
lên
h
ọc
l
ớp
6
thì
m
con
ta
s
s
ửa
l
ại
ngôi
nhà...”.
M
t
ần
ng
ần
nhìn
ảnh
b
ố,
c
ầm
t
gi
ấy
khen
c
ủa
hai
con,
ớc
m
ắt
m
lăn
dài
trên
má.
Nh
ững
lúc
ấy,
c
hai
ch
em
đ
ều
mu
ốn
tr
thành
h
ọc
sinh
gi
ỏi
đ
làm
cho
m
vui.
M
ỗi
chi
ều
đi
h
ọc
v
ề,
t
xa
nhìn
th
ấy
bóng
m
đi
l
ại
gi
ữa
nh
ững
lu
ống
rau
xanh,
gi
ữa
nh
ững
lu
ống
hoa
t
ỏa
hương
khoe
s
ắc,
em
cùng
thương
m
ẹ.
Em
v
ừa
ch
ạy
v
ừa
g
ọi
r
ối
rít:
M
ơi!
M
ơi!...”
15 tháng 1 2019

Mẹ là con gái làng hoa Đằng Hải ở ngoại thành Hải Phòng. Sau khi nhờ các bác, chú ở đơn vị bộ đội xin được tiền trợ cấp cho hai con nhỏ, mẹ được Công ti Công viên cho nghỉ chế độ với số tiền 24 triệu đồng. Với cái vốn bé nhỏ ấy, mẹ cải tạo lại ngôi vườn để trồng rau, trồng hao và đào một cái ao 36 mét vuông nuôi cá.

Năm 20 tuổi, mẹ chỉ có trình độ Trung cấp nông nghiệp, sau đó học Đại học Tại chức ,28 tuổi mẹ đã có bằng kĩ sư trồng trọt, được cử làm tổ trưởng tổ kĩ thuật vườn hoa – cây cảnh của Công ti Công viên. Mẹ đã từng được cơ quan cử vào Đà Lạt sáu lần để học tập kĩ thuật về rau và hoa giống mới. Cái vốn kĩ thuật ấy thật quý đối với mẹ sau này.

Mẹ là một phụ nữ rất táo bạo và đảm đang. Mẹ nghĩ : muốn làm vườn thì phải có vốn. Mẹ bàn với chị Lý ( năm đó chị Lý học lớp 9) đem thế chấp ngôi vườn cho ngân hàng lấy 50 triệu đồng. Mẹ mua máy bơm , mua giống hoa, giống rau mới. Mẹ thuê người làm giàn che nắng , mưa cho hoa, cho rau. Mẹ nói : “ Nhờ trời, năm 2001, mẹ thắng lớn một vụ hao và vụ rau”. Hoa tu líp , hoa cẩm chướng, hoa bắp cải, hoa lan...mẹ bán được hàng vạn bông cho các quầy hoa trong thành phố. Cải bắp và súp lơ trong vườn mẹ được nhiều chị em buôn rau mua hẳn từng luống dài. Sau vụ hoa, vụ rau thiên niên kỉ ấy, mẹ thu được một khoản tiền kha khá. Chị Lý trở thành nhân viên kế toán của mẹ. Sau khi trả nợ Ngân hàng , mẹ còn lại gần 40 triệu đồng làm vốn.

Khu vườn của ba mẹ con bốn mùa xanh ngắt và rực rỡ các loại rau, loại hoa thơm, hoa quý. Bắp cải, súp lơ, su hào...vụ đông cuộn to, xanh ngăn ngắt. Đẹp nhất là những luống hoa tu-líp vàng óng, những luống hoa lan đỏ rực, xanh lơ, xanh biếc, tím hồng , tím biếc...Mỗi loài hoa có tiếng nói riêng , có giá trị kinh tế riêng, như mẹ thường nói.

Mẹ thức khuya dậy sớm, nhất là những tháng ngày nắng hạ, những lúc mưa to , gió lớn. Mùa thu hoạch rau, mùa hoa rộ, suốt ngày mẹ ở ngoài vườn. Nhiều đêm khuya , mẹ còn đi đi lại lại khắp các luống hoa.

Năm nay, chị Lý đã lên lớp 12, em đã trở thành cô học trò nhỏ lớp 5 tiểu học. Sau tám năm góa chồng, tóc mẹ đã có vài sợi bạc. Gương mặt đôn hậu của mẹ đã có nhiều nếp nhăn, nhưng mẹ đã cười cùng mùa rau, mùa hoa tươi tốt. Cả hai chị em năm nào cũng đạt học sinh tiên tiến. Mẹ nói : “Sang năm , cô Lý thi đỗ Đại học Nông nghiệp, cô Nhàn bé bỏng của mẹ lên học lớp 6 thì mẹ con ta sẽ sửa lại ngôi nhà...”. Mẹ tần ngần nhìn ảnh bố, cầm tờ giấy khen của hai con, nước mắt mẹ lăn dài trên gò má. Những lúc ấy, cả hai chị em đều muốn trở thành học sinh giỏi để làm cho mẹ vui.

Mỗi chiều đi học về, từ xa nhìn thấy bóng mẹ đi lại giữa những luống rau xanh, giữa những luống hoa tỏa hương khoe sắc, em vô cùng thương mẹ. Em vừa chạy vừa gọi rối rít: “ Mẹ ơi! Mẹ ơi!...”

11 tháng 9 2018

Trong cuộc sống ta không thể thiếu tình mẹ vì mẹ là người đã sinh ra ta, chín tháng mẹ mang nặng đẻ đau, mẹ nuôi nấng chăm sóc dạy dỗ chúng ta mẹ mang đến cho con biết bao nhiêu điều tuyệt vời nhất, nguồn sữa trong mát, câu hát thiết tha, những  nâng đỡ, chở che, những yêu thương, vỗ về. Mẹ là bến đỗ bình yên của cuộc đời con, là niềm tin, là sức mạnh nâng bước chân con trên đường đời… Công lao của mẹ như nước trong nguồn, nước biển đông vô tận, mẹ luôn là người nâng đỡ ta khi vấp ngã, bên ta khi ta buồn, tha thứ cho ta mỗi khi ta mắc lỗi .

11 tháng 9 2018

Vũ Hải Lâm chép mạng nhé!

Đừng tưởng là mình ko biết .