Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Em hãy chỉ ra trong câu nào có từ mang nghĩ gốc, trong câu nào có từ mang nghĩa chuyển?
a) Mắt: - Đôi mắt của bé mở to.
- Quả na mở mắt.
b) Chân: - Mặt trăng đã nhô lên ở phía chân trời.
- Bạn Nam bị đau chân.
c) Đầu: - Khi viết, em đừng ngoẹo Đầu.
- Nước suối đầu nguồn rất trong.
d) Đi : - Em đi đến lớp.
- Bạn Tâm đi đôi dép màu nâu.
a), c), d) Câu thứ nhất mang nghĩa gốc, câu thứ 2 mang nghĩa chuyển
b) Câu thứ nhất mang nghĩa chuyển, câu thứ 2 mang nghĩa gốc
Tiếng chim hót véo von trong vườn, tiếng hót thánh thót, trong trẻo khiến cho em thức giấc. Nhẹ nhàng bước xuống, vươn vai để xua tan cơn buồn ngủ còn sót lại. Hiếm khi có dịp dậy sớm, em thảnh thơi vệ sinh cá nhân rồi một mình tản bộ dọc theo con đường trong phố.
Trời còn sớm, em bước những bước nhỏ nhìn ngắm cảnh vật. Khí trời hơi se lạnh một chút. Màn sương đang tan dần, ló ra những chùm nắng nhỏ, mảnh mai đang thả dù nhẹ xuống từng tán cây. Em hít vào bầu không khí mát lành, tinh khiết, trong trẻo đặc trưng của buổi sớm, từng cơn gió nhẹ thoảng qua khẽ lay động cành lá để lộ những giọt sương mai trắng trong. Những ngôi nhà bồng bềnh trong biển sương sớm. Phía đông, ông mặt trời tròn xoe, ửng hồng còn e ấp sau hàng cây. Trên trời, từng đám mây nhẹ trôi bồng bềnh. Con đường vắng người, chỉ thấp thoáng bóng dáng những cô hàng rong đang quẩy những gánh hàng nặng. Tiếng reo hàng vang lên hoà vào không khí rồi vọng lại.
Ông mặt trời nhô lên cao hơn, những tốp các cô, các bà rủ nhau đi bộ, trò chuyện buổi sáng. Dường như tán lá còn vọng những câu chuyện tán gẫu của mọi người. Những cửa hàng bán bún, bán xôi đã mở cửa, những biển hiệu bắt mắt thu hút ánh nhìn. Mùi thơm lan ra từ những quán ăn làm những người đi bộ vội chậm bước chân. Những cánh chim nhỏ hoà vào ánh nắng trên từng tán cây, thả điệu hát của buổi sớm. Con đường thành phố rộng rãi do được các cô lao công dọn dẹp sạch sẽ.
Mọi người ùa ra đường bắt đầu một ngày mới, hừng hực khí thế tràn ngập quyết tâm. Từng dòng xe cộ nối liền nhau, tiếng còi xe bíp bíp. Trước những cổng trường, màu áo trắng tinh khôi, màu đỏ thắm của khăn quàng đỏ tung bay trên vai của các em học sinh. Những bác phụ huynh dặn dò con, ánh mắt chăm chú đưa con vào cổng rồi cũng hoà mình vào dòng xe đông đúc bắt đầu ngày làm việc mới.
Trả lời:
Cá hồi vượt thác
Đàn cá hồi gặp thác phải nghỉ lại lấy sức để sáng mai vượt sóng. Suốt đêm thác réo (điên cuồng, dữ dằn, điên đảo). Nước tung lên thành những búi trắng như tơ. Suốt đêm đàn cá rậm rịch.
Mặt trời vừa (mọc, ngoi, nhô) lên. Dòng thác óng ánh (sáng trưng, sáng quắc, sáng rực) dưới nắng. Tiếng nước xối (gầm rung, gầm vang, gầm gào). Những con cá hồi lấy đà lao vút lên như chim. Chúng xé toạc màn mưa thác trắng. Những đôi vây xoè ra như đôi cánh.
Đàn cá hồi lần lượt vượt thác an toàn. Đậu "chân" bên kia ngọn thác, chúng chưa kịp chờ cho cơn choáng đi qua, lại (cuống cuồng, hối hả, cuống quýt) lên đường.
Nội dung của bài Tiếng vọng nói sự vô tình của một em bé về cái chết của con chim sẻ mẹ để cho bao thế hệ chim non không ra đời!
Con chim sẻ nhỏ vì cơn bão về gần sáng chết, tác giả xưng tôi vì ngủ quên trong sự ấm áp nên không biết nó chết, mèo hàng xóm lại tha chim đi, để những quả trứng không có chim mẹ ấp mãi mãi không nở thành chim con!
Chỉ từng ấy thôi nhưng Nguyễn Quang Thiều lại làm rắc rối đến nỗi nhiều thầy cô dạy bài không hiểu ra, chứ nói gì đến trẻ con!
Bài viết đầy những cái vô lý và thừa thải.
Nói chim là nói người, chim ở đây được nhân cách hóa, không ai nói con chim sẻ nhỏ chết rồi. Nghĩa tử là nghĩa tận, chim chết cũng như người chết, không ai táng tận lòng mình nói từ con và từ chết. Con dùng cho sự khinh miệt: con rận, con sâu, con đĩ, con phò, con ca ve...Chết dùng cho sự khinh miệt: con chó chết, con chuột chết, con sâu chết. Còn không ai nói con và chết cho người và vật, những gì mình yêu mến.
"Bác Dương thôi đã, thôi rồi
Nước non man mác ngậm ngùi lòng ta!"
Đoạn thơ cho ta thấy những hình ảnh đã để lại ấn tượng sâu sắc trong tâm trí tác giả: tiếng đập cánh của con chim sẻ nhỏ như cầu mong sự giúp đỡ trong đêm cơn bão về gần sáng; những quả trứng trong tổ không có chim mẹ ấp ủ sẽ mãi mãi không nở thành chim non được. Những hình ảnh đó làm nên tiếng vọng “khủng khiếp” trong giấc ngủ và trở thành nỗi băn khoăn, day dứt khôn nguôi trong tâm hồn tác giả.
k mk nhé
Màn đêm buông xuống thật nhanh, trên khắp đường phố, nhà nhà đã lên đèn. Ánh điện sáng lung linh. Nhưng chỉ ít phút sau, mặt trăng tròn vành vạnh đã nhô lên. Cả gia đình tôi quây quần trên chiếc chiếu nhỏ đặt trước hiên nhà, ngồi ngắm trăng. Trăng đêm nay đẹp và sáng quá! Đêm nay là trăng rằm tháng tám cơ mà!
Cái bóng dáng tròn vành vạnh của trăng trông giống như cái đóa bạc khổng lồ treo lơ lửng trên nền trời xanh thẳm. Trăng lấp ló lờ mờ ẩn hiện sau ngọn phi lao. Làng xóm tưng bừng tiếng cười nói râm ran. Ánh trăng vằng vặc soi sáng từng cảnh vật. Gió thổi nhè nhẹ lướt qua như đang thì thầm trò chuyện. Ngoài vườn, gió luồn qua từng kẽ lá hiu hiu thổi mát, hoà lên một bản nhạc du dương, thích thú làm sao?
Tôi và mấy đứa bạn trong xóm tụm năm, tụm bảy rủ nhau xếp thành hàng dọc rồng rắn đi rước đèn phá cỗ đêm rằm Trung thu. Những chiếc đèn giấy ông sao, đèn cá chép... với ánh lửa bập bùng hoà trọn với ánh trăng làm một. Chơi chán, chúng tôi cùng nhau phá cỗ. Trong mâm cỗ có cả phần của Chị Hằng và Chú Cuội. Có lúc ngước nhìn lên, tôi cảm giác như họ đang tươi cười với chúng tôi, rồi nhón tay cầm lấy một cái kẹo mà tôi để phần cho họ. Đêm cũng đã đến khuya, trăng càng lúc càng cao hơn và nhạt dần. Bất chợt một đám mây đen từ đâu bay đến che khuất ánh trăng, phá tan không khí náo nhiệt. Cuộc vui phải tàn, chúng tôi trả lại không khí tĩnh mịch cho đêm khuya, tuy tất cả mọi người không muốn rời đêm trăng ấy.
Trở về nhà, ai nấy đều mong muốn cho thời gian quay trở lại để cùng nhau được hưởng sự thú vị của những đêm trăng sáng như đêm nay.
Đoạn văn 1:Trong câu trên được sử dụng biện pháp nhân hóa
Đoạn văn 2:Mặt trời và đôi bàn tay
ĐÔI MẮT
Cái mắt