Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Mới có 6 giờ sáng mà tôi đã chuẩn bị cho buổi đi học đầu tiên của mình đâu ra đó. Tôi vốn là một đứa trẻ có tính tự lập ngay từ lớp “Chồi” lớp “Lá”. Không giấu gì các bạn, bố tôi mất sớm khi tôi mới tròn một tuổi. Ba năm sau, ông bà nội “bắt” mẹ tôi phải đi bước nữa. Và từ đó, tôi về ở với ông bà nội và cô út. Cô út lúc đó đang học lớp 12. Ông bà nội và cô út rất thương tôi, nhưng vì hoàn cảnh, ông bà nội thì đã già, cô út lại đi học suốt sáng chiều, nên mọi sinh hoạt của bản thân, tôi thường tự làm lấy, dần dần thành thói quen.
Năm tôi vào lớp 1 thì cô út cũng ước vào Đại học năm thứ hai. Nhà chỉ còn ông bà nội và tôi. Sáng đó, ông bà nội có ý định đưa tôi đến lớp. Nhưng tôi nói với ông bà nội rằng. “Cháu đi đến trường một mình được, nội cứ ở nhà”. Từ nhà đến trường chỉ gần một cây số. Sau khi chào ông bà nội, tôi khoác chiếc cặp sách mới mà cô út đã mua cho tôi hồi hè vừa rồi. Vừa mới ra khỏi ngõ thì gặp một chiếc Honda chở tới. Tôi không ngờ là bố dượng tôi. Bố dừng xe lại, bế tôi lên xe và nói: “Bố đi từ lúc 5 giờ kia, nhưng chờ phà lâu quá nên giờ mới tới.
Con đừng buồn bố mẹ nhé! Bố dẫn tôi đến trường, rồi dẫn tôi vào lớp. Bố trao đổi với cô giáo chuyện gì đó khá lâu, rồi quay lại nói với tôi: “Con ở lại với cô giáo và các bạn, bố phải trở lại cơ quan. Trưa, con về một mình nhé! Thứ bảy này, bố sẽ đưa mẹ và em sang thăm ông bà và con!” Nói xong, bố chào tạm biệt cô giáo, rồi lên xe trở về. Tôi nhìn theo bố dượng cho đến lúc chiếc xe khuất hẳn sau dãy xà cừ ven đường mới quay về chỗ ngồi của mình ở cuối lớp học. Ngày đầu tiên vào lớp Một của tôi như thế đó, các bạn ạ!
Em tham khảo:
Trong cuộc đời mỗi con người, kỉ niệm trong sáng của tuổi học trò, nhất là buổi tựu trường đầu tiên, thường được ghi nhớ mãi. Dù đã tham dự nhiều buổi khai trường khác nhau nhưng buổi khai trường đầu tiên vào lớp Một chính là kỉ niệm sâu đậm nhất trong cuộc đời học sinh. Đêm trước ngày khai giảng, tôi khó ngủ với tâm trạng háo hức, mong chờ ngày khai trường. Khác với tôi mẹ vẫn thật bình tĩnh và chuẩn bị chu đáo mới dụng cụ, quần áo cho ngày mai. Sáng hôm sau, tôi được mẹ chở đi trên chiếc xe đạp thân quen, đến trường thật nhanh, nhìn từ xa nổi bật với dòng chữ chào mừng ngay khai giảng năm học mới. Hai hàng cờ bay phất phới trong gió. Khung cảnh thật rạng rỡ và rộn ràng với những tiếng chim líu lo như vẫy gọi chúng tôi đến trường thật đúng giờ.Trong sân trường, có rất nhiều học sinh, ai cũng vui tươi, thỉnh thoảng có vài bạn tỏ ra sợ sệt và ngại ngùng quấn bên chân mẹ. Thấy tôi có vẻ lo sợ, mẹ khuyên bình tĩnh, vui vẻ và làm quen với các bạn xung quanh. Tiếng trống trường đã điểm, giáo viên và học sinh bắt đầu lễ Quốc kì. Tiếng quốc ca vang lên trong nắng sớm. Thầy giáo đứng lên bục phát biểu, sau đó là cha mẹ phụ huynh. Sau buổi lễ chúng tôi được về lớp của mình, thầy cô mới, bạn bè mới nhưng sao tôi vẫn rất háo hức với buổi học đầu tiên trong đời. Ngày đầu tiên đi học diễn ra với nhiều cảm xúc lo lắng, háo hức và niềm vui từ thầy cô, bạn bè mới. Chắc chắn những kỉ niệm đó sẽ theo tôi đến suốt cuộc đời.
Chao ôi, quên sao được những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường đầu tiên. Tôi nhớ như in mọi cảnh vật, mọi thanh âm, mọi khung bậc cảm xúc, tất cả dường như đều hòa mình cùng với thiên nhiên đất trời và không khí tựu trường của những cô cậu học trò như tôi đây. Đó là một ngày thu tiết trời se se lạnh với những chiếc lá bàng rơi xào xạc trên mặt đất... Dường như tôi bị choáng ngợp trước cái không khí vừa ngột ngạt vừa tưng bừng ấy. Bố chở tôi trên chiếc xe máy cũ. Ngồi sau tấm lưng to lớn của bố, tôi có một thứ cảm giác nào đó rất đỗi lạ lùng. Lướt qua từng ngóc ngách, con đường làng thân thuộc, tôi chợt nhận ra hôm nay mọi cảnh vật xung quanh tôi đều thay đổi, thay đổi từng chút một. Cây xoài trước nhà như to lớn hơn, tiếng chim hót như đẹp đẽ hơn rất nhiều...Đến trước cổng trường, tôi cảm thấy mình thật nhỏ bé. Mọi thứ trước mắt tôi dường như trở nên thật lớn lao và vĩ đại, khiến một đứa trẻ mới chập chững vào quãng đường đi học như tôi cảm thấy sợ hãi và hồi hộp...Không khí đón buổi tựu trường đầu tiên quá tưng bừng và nhộn nhịp, khác xa so với tưởng tượng của tôi: sân trường rực rỡ trong sắc đỏ, sắc vàng của lá cờ Tổ quốc, trong màu nắng chói chang của một ngày đầu tháng Chín,...Có những cô cậu học trò tươi cười rạng rỡ, xúng xính váy áo; cũng có những bạn khóc lóc, nép mình sau lưng mẹ,...Tất cả đều tạo nên một bức tranh tựu trường tràn ngập sắc màu. (Kỉ niệm nhớ nhất thì bạn có thể tự nêu).
*Lưu ý: Những chỗ mình để dấu ba chấm (...) thì bạn có thể bổ sung thêm. Bạn không cần nhất thiết phải viết đúng theo đoạn văn của mình, cần ghi thêm một số ý nữa và kết hợp các yếu tố tự sự, miêu tả và biểu cảm để bài văn giàu cảm xúc và hay hơn. Ngoài ra, bạn có thể tham khảo thêm bài "Tôi đi học" của Thanh Tịnh nữa nhé =)))
mấy bạn giúp mik vs
lm ơn