Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Trong câu "Ánh nắng lên tới bờ cát, lướt qua những thân tre nghiêng nghiêng, vàng óng." dấu phẩy có tác dụng là:
a. Ngăn cách trạng ngữ với chủ ngữ và vị ngữ
b. Ngăn cách các bộ phận cùng chức vụ trong câu
c. Ngăn cách các vế trong câu ghép
d. Cả 3 ý đều sai
Đổi 4,71 km = 4710 m
Chu vi bánh xe là
0,25 * 2 * 3,14= 1,57(m)
Nếu ô tô đó đi hết quãng đường dài 4,71 km thì bánh xe lăn trên mặt đất số vòng là
4710 : 1,57 = 3000 (vòng)
Đáp số 3000 vòng
cậu thấy đúng thì tích đúng cho tớ nhé
Đổi 4,71 km = 4710 m
Chu vi bánh xe là
0,25 * 2 * 3,14= 1,57(m)
Nếu ô tô đó đi hết quãng đường dài 4,71 km thì bánh xe lăn trên mặt đất số vòng là
4710 : 1,57 = 3000 (vòng)
Đáp số 3000 vòng
Một buổi sáng đầu xuân trong làng quê, sau những ngày đông giá rét, thực sự là một cảm giác tuyệt vời. Ánh nắng mặt trời như một dòng nước ấm áp đổ xuống từ bầu trời xanh ngắt, thấm qua từng khoảnh khắc của thôn làng. Ánh nắng này tạo nên một bức tranh vô cùng sống động và tươi mới.
Các cành cây, sau thời kỳ đông lạnh lẽo, bây giờ lấm chấm chồi non mảnh mai, đầy hi vọng. Những mảng xanh nhẹ nhàng nảy lên từ bên trong, tạo nên sự tươi mới trong cảnh quan mênh mông của thôn quê. Những bông hoa đầu xuân cũng bắt đầu hé mở, tô điểm thêm cho không gian bằng những màu sắc tươi tắn và thơm ngát.
Cảnh vật xung quanh tràn đầy sự sống. Những con chim đang bay lượn trên bầu trời xanh, tự do hòa mình vào không gian rộng lớn. Tiếng ve kêu rộn ràng, như một bản hòa nhạc thiên nhiên, thêm phần thư thái và yên bình vào không gian này.
Những ngôi nhà gỗ cổ kính và những mái nhà ngói đỏ truyền thống nằm chồng chất bên nhau, tạo nên hình ảnh đặc trưng của thôn quê. Những chiếc cửa sổ mở ra, để ánh nắng và gió nhẹ từ thiên nhiên thấm vào, tạo nên một không gian ấm cúng và thân thiện.
Con đường gò bó bởi những hàng cây bên lề. Những cánh đồng rộng mở trải dài, màu xanh mướt cùng những mảng hoa đang nở rộ, tạo nên khung cảnh thơ mộng và hấp dẫn.
Mọi thứ dường như đang tỏa sáng với tinh thần mới mẻ. Buổi sáng đầu xuân trong làng quê thực sự là một khoảnh khắc đẹp và đáng nhớ, nơi thiên nhiên và con người hòa quyện vào một bức tranh tuyệt diệu của sự sống và hy vọng.
Trường học là ngôi nhà thứ hai của em. Một trong các thầy cô đã dạy em em yêu và quý nhất là cô Nhung. Đây là cô giáo dạy môn Tiếng Việt của em năm lớp 4. Cô Nhung năm nay 25 tuổi, cô có dáng người mảnh mai, gương mặt trái xoan, thanh tú. Trên gương mặt lúc nào cũng nở một nụ cười dịu hiền tỏa nắng luôn gây ấn tượng cho người nhìn. Cô có đôi mắt rất đẹp, đôi mắt ấy luôn nhìn chúng em mới nhìn ánh mắt hiền từ và tươi sáng. Em yêu nhất là giọng nói của cô. Giọng nói cô dịu dàng, trầm ấm khi dặn dò chúng em. Những bài giảng qua giọng nói của cô trở nên mềm mại và hay hơn. Mỗi khi đến lớp cô thường mặc chiếc áo dài thướt tha càng tôn thêm dáng người của cô. Cô có mái tóc rất dài và mượt luôn được cô buộc gọn gàng đằng sau lưng. Cô rất vui vẻ và nhiệt tình với học sinh và mọi người xung quanh. Cô luôn hoàn thành những nhiệm vụ được giao. Với tính cách hài hước của cô đã tạo ra những trò chơi, những hoạt động để chúng em tìm kiếm được niềm vui trong mỗi bài học. Với em cô Nhungkhông chỉ là một cô giáo mà còn là một người mẹ thứ hai của em. Em rất yêu quý cô.
like cho mik nhé
Khi được vua Lê Thần Tông cử đi sứ Trung Quốc, vua nhà Minh để sứ thần Giang Văn Minh chờ lâu và không chịu tiếp kiến thì Giang Văn Minh đã "vừa khóc lóc rất thảm thiết". Vua Minh buộc phải tiếp kiến ông và hỏi han "cho ra lẽ". Nhân dịp đó, sứ thần đã cho vua Minh biết rằng việc góp giỗ Liễu Thăng mới chính là "thật không phải lẽ" vì "tướng Liễu Thăng đã tử trận mấy trăm năm". Sứ thần nước ta đã khéo léo làm phép tính đơn giản để so sánh là "ngày giỗ cụ tổ năm đời" của mình lại "không có mặt thần ở nhà để cúng giỗ", thì vua Minh khăng khăng phán rằng "không ai phải giỗ người đã chết từ năm đời". Từ đó, biệc bãi bỏ lệ "góp giỗ Liễu Thăng " là điều đương nhiên.
Sứ thần Giang Văn Minh khóc lóc khi gặp vua Minh và nói rằng
Hôm nay là giỗ năm đời nhà thần nhưng thần không có nhà để cúng giỗ thần thật là bất hiếu
Vua Minh nói rằng
Không ai đã cúng giỗ người đã mất từ năm đời cả, thần khóc lóc vậy thật không phải lẽ
Giang Văn Minh nghe vậy bèn tâu
Vậy, tướng Liễu Thăng đã tử trận mấy trăm năm, sao hằng năm nhà vua vẫn bắt nước tôi cử người mang lễ vật sang cúng giỗ
Biết đã mắc mưu súu thần, vua Minh vẫn phải nói
Từ nay trở đi, nước ngươi không phải góp giỗ Liêu Thăng nữa
Tick mik nha