K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

~ TA CÓ HẸN VỚI MÙA HẠ ~

Kịch bản : ๖ۣۜK.H (♥ ๖ۣۜRibby๖ۣۜ ♥ )

Biên kịch : Mk

Tập 3 : Khó khăn trở lại

Thiên An : Chị Thiên Mỹ, dạo gần đây em thấy con nhỏ An Kỳ hay đi chơi với anh Gia Huy lắm !

Thiên Mỹ : Mày nói cái gì, nó là gì mà dám đi chơi với anh Gia Huy. Con nhỏ nãy, được lắm, để coi ta trừng trị mày như thế nào.

===================================================================

Thiên Mỹ : Con nhỏ kia, mày đứng lại cho tao

An Kỳ : ...

Thiên Mỹ : Tao nói không nghe à

An Kỳ : Cô muốn gì, sao lại cản đường tôi

Thiên Mỹ : Muốn gì sao, mày cũng biết rồi còn hỏi tao.

An Kỳ : Biết gì. Tôi không quen chị

Thiên Mỹ : Còn giả ngơ nữa à, mày cướp anh Gia Huy của tao chứ gì

Quỳnh Dao : Nè mấy người tự dưng chặn đường người khác là sao vậy

Thiên Mỹ : Mày là cái thá gì mà nói, loại nghèo dựa vào bạn bè như mày thì cút đi cho khuất mắt tao

An Kỳ : Cô nói cái gì. Cô có thể xúc phạm tôi nhưng nói người khác như vậy cô không thấy mình ích kỉ, xấu xa lắm sao

Thiên Mỹ : Mày nói cái gì. Cái loại đút tiền vào học như mày cũng khác gì rác rửa đâu

An Kỳ : Ít ra tôi không phải người như cô, dùng tiền điều khiển người khác, làm việc trái với lương tâm

Thiên Mỹ : Mày nói gì (Bộp)

An Kỳ : ...

Thiên Mỹ : Mày láo lắm, bay đâu, đánh nó cho tao

Gia Huy : Dừng lại

Thiên Mỹ : Anh Gia Huy. Không phải như anh nghĩ đâu. Em ...

Gia Huy : Cô im cho tôi. Đánh người khác giữa ban ngày còn cãi. Có đi không thì bảo

Thiên Mỹ :...

Thiên Mỹ : Đi thôi. Nhưng mày nhớ đó TÔ AN KỲ. Sẽ có ngày mày sẽ phải trả giá

Gia Huy : Hai em không sao chứ. An Kỳ em bị thương kìa. Để anh đưa em xuống phòng y tế

An Kỳ : Tôi nghĩ anh không nên gặp mặt chúng tôi thì hơn. Tôi không muốn chuyện xảy ra như hôm nay nữa đâu

Gia Huy : Anh xin lỗi

An Kỳ : Không cần xin lỗi. Quỳnh Dao, đi thôi

Quỳnh Dao : Em đi đây

Gia Huy :...

=======================================================================

Thiết Lâm : Nè Gia Huy cậu sao vậy

Gia Huy : An Kỳ không muốn nhìn mặt tôi nữa

Thiết Lâm : Sao vậy

Gia Huy : Chuyện dài lắm

Thiết Lâm : Mà cậu có chắc An Kỳ là cô bé cậu gặp khi còn nhỏ không

Gia Huy : Tôi không chắc nữa. Cô ấy rất giống hồi nhỏ nhưng tôi thật sự không biết vì sao em ấy không nhớ tới tôi và lạnh lùng đến như vậy

Thiết Lâm : Sao cậu không hỏi Quỳnh Dao. Cô ấy là bạn từ nhỏ của An Kỳ, cô ấy có thể biết vài điều

Gia Huy : Sao tôi không nghĩ ra nhỉ . Cảm ơn

Thiết Lâm : Không có gì

Vương Hạo : ....

♥ HẾT TẬP 3 ♥

DO RIBBY BẬN HỌC NÊN TRUYỆN RA HƠI LÂU. MONG CÁC BẠN THÔNG CẢM VÀ TIẾP TỤC ỦNG HỘ TRUYỆN NHÉ !!!

Bài tập Mỹ thuật

11
21 tháng 8 2017

truyện cũng đc đấy

21 tháng 8 2017

hơi ngắn nhưng mak hay, hì hì hìyeu

~TA CÓ HẸN VỚI MÙA HẠ~ Kịch bản : ๖ۣۜK.H (♥ ๖ۣۜRibby๖ۣۜ ♥ ) Biên kịch : mk Tập 4 : Cô gái năm xưa Quỳnh Dao : Anh gọi em ra đây có việc gì thế Gia Huy Gia Huy : À chỉ là một vài chuyện nhỏ thôi mà. Em ngồi xuống đi Quỳnh Dao : Chuyện hôm nọ anh đừng để bụng nhé. An Kỳ vốn lạnh lùng khó tính rồi nên nói năng có hơi quá, anh bỏ qua cho em nhé. Gia Huy : Không sao đâu. Mà từ nhỏ An...
Đọc tiếp

~TA CÓ HẸN VỚI MÙA HẠ~

Kịch bản : ๖ۣۜK.H (♥ ๖ۣۜRibby๖ۣۜ ♥ )

Biên kịch : mk

Tập 4 : Cô gái năm xưa

Quỳnh Dao : Anh gọi em ra đây có việc gì thế Gia Huy

Gia Huy : À chỉ là một vài chuyện nhỏ thôi mà. Em ngồi xuống đi

Quỳnh Dao : Chuyện hôm nọ anh đừng để bụng nhé. An Kỳ vốn lạnh lùng khó tính rồi nên nói năng có hơi quá, anh bỏ qua cho em nhé.

Gia Huy : Không sao đâu. Mà từ nhỏ An Kỳ đã như vậy à ?

Quỳnh Dao : À thì …

Gia Huy : Sao vậy, khó nói lắm sao ?

Quỳnh Dao : Thật ra cậu ấy vốn không như vậy đâu. Cách đây 10, vì cậu ấy mà mẹ An Kỳ bị tai nạn giao thông và qua đời. Những ngày sau đó, dù còn nhỏ nhưng cậu ấy đã dằn vặt bản thân đến nỗi có lúc định tự tử nhưng may anh Vương Hạo đến kịp cậu ấy mới thoát chết. Nhưng sau đó, cậu ấy bị mất trí nhớ và trở nên lạnh lùng vô cảm như hôm nay.

Gia Huy : Vậy trước đó An Kỳ là người như thế nào

Quỳnh Dao : Cậu ấy rất hòa đồng, vui tươi, biết lo lắng, giúp đỡ cho người khác. Nhắc mới nhớ, cậu ấy từng có một cái vòng rất đẹp nhưng không biết cậu ấy để quên đâu không biết

Gia Huy : Có phải chiếc vòng đó có hình mặt trăng không

Quỳnh Dao : Ủa, đúng rồi, sao anh biết hay vậy

Gia Huy : À anh đoán mò thôi mà

Quỳnh Dao : Mà chuyện này anh đừng nói lại cho An Kỳ biết nhé

Gia Huy : Sao vậy

Quỳnh Dao : Mỗi khi nhắc lại chuyện này An Kỳ sẽ phát điên đó. Vì thế những kí ức cách đây 10 năm có thể nói là hư vô trong tâm trí của An Kỳ. Mà anh hỏi có việc gì à

Gia Huy : À không, chỉ là anh tò mò thôi

Quỳnh Dao : Vậy à, thôi em có việc bận rồi, em đi trước nhé

Gia Huy : Ờ

======================================================================

Quỳnh Dao : Lạ thật, sao anh Huy lại quan tâm tới quá khứ của An Kỳ vậy nhỉ. Á…cướp…Ai không giúp tôi với

Thiết Lâm : Này tên kia đứng lại ……………………….

Thiết Lâm : Túi của em à

Quỳnh Dao : Em cảm ơn anh. Ủa anh Lâm

Thiết Lâm : Quỳnh Dao hả

Quỳnh Dao : May nhờ có anh, cảm ơn anh

Thiết Lâm : À không có gì

Quỳnh Dao : Hôm sau em mời anh đi ăn nhé

Thiết Lâm : Nhớ nhé

~TẠI TRƯỜNG SAO IDOL ~

Girl 1: Cái con nhỏ đó nghe nói dụ dỗ anh Gia Huy đó

Girl 2: Thật sao nó mặt dày thật

Girl 3: Tí nữa phải cho nó một bài học mới được

Quỳnh Dao : Hình như họ đang xì xào về cậu đấy

An Kỳ : Kệ họ, tôi không quan tâm

~Tan học~

An Kỳ : Cậu đi trước đi. Tôi lên lấy sách để quên

Quỳnh Dao : Ừ tôi biết rồi

Girl : Con nhỏ kia đứng lại cho tao

An Kỳ : Có chuyện gì

Girl : Mày dám quyễn rũ anh Huy của chúng tao

An kỳ : Tôi không có

Girl : Đám cãi sao. Đánh nó đi

Thiên Mỹ : Để tao xem anh Huy bảo vệ mày được bao lâu

~Tại nhà Gia Huy ~

Gia Huy : An Kỳ, em chắc chắn là cô gái anh gặp ngày hôm đó. Nhưng có lẽ, anh chỉ là hư vô thôi sao, em có tàn nhẫn khi quên anh vậy không …

♥ HẾT TẬP 4♥

Truyện TA CÓ HẸN VỚI MÙA HẠ nhận được rất nhiều sự ủng hộ của các bạn xin chân thành cảm ơn. Mk vs Ribby sẽ cập nhật truyện nhanh nhất cho các bạn. Mong rằng truyện sẽ đc ủng hộ nhiều hơn.

Lily & Ribby

Bài tập Mỹ thuật

21

cứ lật đạt, để người ta đọc đc truyện đã

nhớ ủng hộ truyện nhé

~TA CÓ HẸN VỚI MÙA HẠ ~ Kịch bản : ๖ۣۜK.H (♥ ๖ۣۜRibby๖ۣۜ ♥ ) Tập 1: Kí ức tuổi thơ Sau một giấc ngủ dài, Gia Huy thức dậy trong nỗi nhớ về một cô bạn thuở nhỏ, một cô bạn mà cậu từng vui chơi cùng, một cô bạn đã từng cùng cậu sẻ chia biết bao điều và giờ đây nó chỉ còn là kí ức mà thôi. Cậu nhớ lại hình bóng bé nhỏ của cô bé với mái tóc đuôi ngựa thoảng hương...
Đọc tiếp

~TA CÓ HẸN VỚI MÙA HẠ ~

Kịch bản : ๖ۣۜK.H (♥ ๖ۣۜRibby๖ۣۜ ♥ )

Tập 1: Kí ức tuổi thơ

Sau một giấc ngủ dài, Gia Huy thức dậy trong nỗi nhớ về một cô bạn thuở nhỏ, một cô bạn mà cậu từng vui chơi cùng, một cô bạn đã từng cùng cậu sẻ chia biết bao điều và giờ đây nó chỉ còn là kí ức mà thôi. Cậu nhớ lại hình bóng bé nhỏ của cô bé với mái tóc đuôi ngựa thoảng hương thơm cánh đồng, nhớ lại cô bé có đôi mắt tròn long lanh, nhớ lại cả nụ cười dễ thương trên môi. Cậu chẳng hề hay biết về cô gái này kể cả tên. Nhưng cậu chắc chắn rằng, một ngày nào đó cậu sẽ gặp lại người con gái đó.

~ Sáng hôm sau, tại căng tin trường học SAO IDOL ~

Thiết Lâm : Nè cậu làm gì mà cứ cầm cái vòng ấy rồi ngồi tư tư thế hả ?

Gia Huy : ...

Thiết Lâm : Lại nhớ cô bé ấy à, 10 năm rồi đó, cậu cứ tư tư cũng chẳng có ích gì đâu. Một công tử đẹp trai, tài giỏi như cậu mà hằng ngày chỉ biết ngẫm nghĩ về một cô gái thì chẳng ra trò gì đâu, cậu nhìn xem, một đống con gái xếp hàng muốn tìm cậu kia kìa.

Gia Huy : Tôi không quan tâm mấy người đó.

Thiết Lâm : Tôi cũng thắc mắc cô bé đó là ai, như thế nào mà khiến Phan công tử nhà ta ngày ngày nhớ thương đến vậy.

Gia Huy : Tôi cũng chẳng biết nữa, hình bóng cô ấy luôn hiện trong tâm trí tôi ngay cả khi tôi còn chẳng biết tên cô ấy. Chỉ biết cô ấy đã tặng tôi chiếc vòng này mà thôi.

Thiết Lâm : Thôi, tôi nghĩ cậu từ bỏ được rồi đó, không biết hai người có gặp được nhau không nữa. À mà hôm nay hình như có hai học sinh từ Mỹ mới chuyển về thì phải, đi coi không ?

Gia Huy : Tôi không có hứng thú. Vào được ngôi tường này phải có thực lực, tôi nghĩ có lẽ lại tiểu thư nào đó đút tiền xin vô thôi.

Thiết Lâm : Thôi mà, cậu nỡ nhìn tôi đi một mình sao .... đi thôi

Gia Huy : Cái thằng này.

~ Tại sân khấu điện ảnh của trường ~

Thiết Lâm : Ở đây đông thật. Hình như hai em đó thì phải, nhìn xinh phết.

Gia Huy : ....

Thiết Lâm : Vừa nhảy giỏi, vừa cute phải làm quen mới được. Tí đi với tôi nhé Gia Huy.

Gia Huy : .....

Thiết Lâm : Này Gia Huy, cậu bị gì mà đơ thế, thấy mấy em xinh quá à

Gia Huy : Là cô ấy, chính là cô ấy, người đó là cô ấy

Thiết Lâm : Ai là ai, cậu nói gì tôi không hiểu

Gia Huy : Cô gái đang nhảy mặc áo đen đó chính là người tôi quen hồi nhỏ.

Thiết Lâm : Sao, cậu đùa tôi à, sao lại có chuyện trùng hợp đến như thế được

Gia Huy : Chắc chắn không sai, tôi không thể quên giọng nói, mái tóc và cả ánh mắt đó được. Tôi phải xác nhận chuyện này mới được

Thiết Lâm : Nè Gia Huy cậu đi đâu thế

Gia Huy : Tôi đi tìm cô ấy

Thiết Lâm : Đợi tôi với

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Boy 1: Hai em mới chuyển về à, em em xinh thật, chiều đi uống nước với anh nhé

Gia Huy : Cậu đi theo tôi

An Kỳ : Nè cậu bị gì thế

Gia Huy: Cô không nhớ tôi hay sao

An Kỳ : Tôi không biết anh

Gia Huy : Cô .. cô nhớ cái vòng này không, nó là của cô tặng tôi mà

An Kỳ : Tôi đã nói không biết rồi mà (quay lưng bỏ đi)

Quỳnh Dao : Nè câu sao không

An Kỳ : Không, đi thôi

Gia Huy : Sao tất cả đều như xưa chỉ mỗi em thay đổi. Sao em không nhận ra tôi và lạnh lùng đến như vậy. Hay tôi đã nhận lầm người rồi.

Thiết Lâm : Nè cậu có sao không. Tôi nghĩ cậu nhận lầm người rồi đó

Gia Huy : Có lẽ là vậy.

♥ HẾT TẬP 1 ♥

Các bạn nhớ ủng hộ để mk ra tiếp tập 2 nha

Bài tập Mỹ thuật

12
18 tháng 8 2017

cx hay đó, đăng lên tiếp cho mk đọc vs nhavui

18 tháng 8 2017

Truyện hay,ảnh đẹp,ủng hộ bạn.Cố gắng đăng nhiều hơn nữa nhéthanghoa

Mong các bạn đón xem và ủng hộ bộ truyện mới của mình nhé !!! ~ TA CÓ HẸN VỚI MÙA HẠ ~ Kịch bản : ๖ۣۜK.H (♥ ๖ۣۜRibby๖ۣۜ ♥ ) Biên kịch : mk nhé các bạn ♥ GIỚI THIỆU NHÂN VẬT CHÍNH TRONG PHIM ♥ NO 1: An Kỳ - Cung bảo bình, 18 tuổi, là con gái độc nhất của gia đình họ Tô danh giá. Cô là người hoạt bát, cởi mở, nhưng sau bi kịch mẹ mất, cô trở thành một người lạnh lùng, vô...
Đọc tiếp

Mong các bạn đón xem và ủng hộ bộ truyện mới của mình nhé !!!

~ TA CÓ HẸN VỚI MÙA HẠ ~

Kịch bản : ๖ۣۜK.H (♥ ๖ۣۜRibby๖ۣۜ ♥ )

Biên kịch : mk nhé các bạn

♥ GIỚI THIỆU NHÂN VẬT CHÍNH TRONG PHIM ♥

NO 1: An Kỳ

- Cung bảo bình, 18 tuổi, là con gái độc nhất của gia đình họ Tô danh giá. Cô là người hoạt bát, cởi mở, nhưng sau bi kịch mẹ mất, cô trở thành một người lạnh lùng, vô cảm.

NO 2: Gia Huy

- Cung song tử, 20 tuổi, là thiếu gia cung là người cai quản tập đoàn Phan Thị nổi tiếng thế giới. Cậu là người thông minh, nhanh trí và hòa đồng.

NO 3: Vương Hạo

- Cung cự giải, 20 tuổi, là một người bạn thân thuở bé của An Kỳ. Cậu là một người nghiêm nghị nhưng cũng chân thành và tốt bụng.

NO 4: Quỳnh Dao

- Cung xử nữ, 18 tuổi, là người bạn thân duy nhất cũng là người lớn lên từ nhỏ với An Kỳ. Cô là người khá rụt rè nhưng lại luôn quan tâm tới An Kỳ.

NO 5: Thiết Lâm

- Cung sư tử, 20 tuổi, là bạn thân của Gia Huy. Cậu là người vui nhộn, dễ gần và tính cách khá giống trẻ con.

NO 6: Thiên Mỹ

- Cung bọ cạp, 19 tuổi, là em của Thiết Lâm. Là người chảnh chọe, đanh đá.

*CÙNG MỘT SỐ NHAAMN VẬT KHÁC !!!

- Bộ chuyện nói lên một câu chuyện tình yêu đẹp đẽ nhưng cũng trắc trở của tuổi mới lớn. Từ câu thề hồi còn bé đến bây giờ vẫn mãi trong sáng. Liệu tình yêu có thay đổi được An Kỳ, liệu rằng câu chuyện tình này sẽ mãi không bao giờ phai. TẤT CẢ SẼ ĐƯỢC BẬT MÍ TRONG BỘ CHUYỆN MANG TÊN "TA CÓ HẸN VỚI MÙA HẠ"

- Các bạn nhớ đón xem nhé

- Phim sẽ được cập nhật sớm

- Nhận được trên 3 bình luận, mk sẽ bắt dầu cập nhật ngay

- Các bạn nhớ ủng hộ nhé

~ ♠ THANK YOU ♠ ~

Bài tập Tất cả

hahaTặng Ribby đó, viết thật nhiều truyện vô nha. Mk đợi đóvui

7
18 tháng 8 2017

Cậu viết nhiều vào. Mình đợileuleu

18 tháng 8 2017

hihihihi

Chap 6: Theo dõi À tác giả quên, thật tệ quá, bắt đầu truyện tới giờ mà chưa tả về đồng phục trường của nó. Áo sơ mi, cavat đỏ sọc, bên ngoài là áo gì đó dài tay mà đen, các viền kẻ tay màu đỏ sọc ca rô, học sinh muốn mặc áo ngoài thì mặc không mặc thì thôi nhưng trong giờ chào cờ phải mặc và váy đỏ...
Đọc tiếp

Chap 6:

Theo dõi

À tác giả quên, thật tệ quá, bắt đầu truyện tới giờ mà chưa tả về đồng phục trường của nó.

Áo sơ mi, cavat đỏ sọc, bên ngoài là áo gì đó dài tay mà đen, các viền kẻ tay màu đỏ sọc ca rô, học sinh muốn mặc áo ngoài thì mặc không mặc thì thôi nhưng trong giờ chào cờ phải mặc và váy đỏ sọc ca rô trông rất đẹp, mang giày tùy ý, ôi trời ơi đồng phục mơ ước của tác giả, ở hiện thực trường của tác giả cho mặc đồng phục xấu lắm, nào là áo trắng quần đen thắt khăn quàng đỏ trông rất xấu, đây là đồng phục mơ ước của tác giả.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Mấy hôm nay nó hay để ý thấy cô đôi khi cứ ngẩn ngẩn ngơ ngơ, đôi khi còn cười như con điên mới trốn trại vậy làm nó với nhỏ sợ đau tim muốn chớt, nhỏ thì nghĩ là cô học tập mệt mỏi quá nên mới vậy nhưng nó thì không nghĩ thế, nếu nó nghĩ vậy thì sau này mà dám nhận cái danh người suy nghĩ sâu sắc chớ, nó biết là cô vì bệnh tương tư nên mới thế nên mấy hôm nay nó cứ buồn rầu hoài khiến ai đó vừa sốt ruột vừa ghen đáo để vì nghĩ nó đang nhớ thằng nào.

Mấy hôm nay cô cũng không đi ăn với nó và nhỏ khiến nó và nhỏ thấy kì kì.

Sáng hôm nay, vừa bước vào cổng trường nó đã nghe thấy giọng nói quen thuộc và cảnh quen thuộc lập đi lập lại cả chục lần, sáng nào mà thằng Duy chả đeo bám con Vy từ cổng trường vô tới lớp cũng chẳng tha, cho đến khi chuông reo mới luyến tiếc về chỗ, nó vừa thấy ghét cũng vừa thấy tội thằng Duy tuy hay đeo bám con Vy nhà nó hoài nhưng rất có lòng, sáng nào cũng vô từ rất sớm để đợi Vy vô để vào cùng, mà trời sáng thì rất là lạnh thế mà vẫn có thể tươi cười đợi Vy nhà cô rất đáng khâm phục, sáng nào cũng ân cần hỏi Vy ăn sáng chưa, chưa ăn thì Duy đi mua cho, may mà Vy kêu không cho nếu không là chạy đi mua thiệt rồi, ra chơi thì may là có mấy thằng bạn kéo đi nếu không thằng Duy nó đeo bám riết con Vy điên luôn quá, tuy thằng Duy hơi đáng ghét cũng không đẹp trai, nhan sắc bình thường, cái gì cũng bình thường nhưng nó rất ngưỡng mộ vì cô có một người sẵn sàng vì mình đến thế, sướng qua nga (Ủa chẳng phải sáng nào cũng có một anh chàng đẹp trai đợi chị Hân cả một buổi chỉ để đưa cho chị một hộp sữa vì biết chị không có thói quen ăn sáng sớm sao, chị còn sướng hơn Vy nữa chị ngưỡng mộ làm gì, sao chị phũ phàng chối bỏ người ta thế), con Vy mà biết suy nghĩ này của nó chắc lột da nó quá.

"Nguyễn Hoàng Duy ông có thôi cái trò đeo bám tui mỗi buổi sáng được không?" - mặt cô nhăn nhó la Duy.

"Không sao đâu tui không phiền đâu, đừng lo. À mà bà ăn sáng chưa tui mua cho" - thằng Duy nghe bị chửi mà mặt vẫn tươi như hoa, làm cô càng tức điên.

"Tui ăn rồi nhưng ông khỏi mua cho tui. Ông không phiền nhưng tui phiền, ông cứ như vậy người ta hiểu lầm chết tui" - ý là mấy ngày nay có anh chàng đẹp trai nào đó hỏi cô thằng nào sáng nào cũng đeo theo cô bằng cái giọng đầy mùi giấm chua mà cô trong khi yêu thì ngây thơ nào đâu có biết nói là bạn, cô bị đeo bám hoài, thế là ai kia la cô nói không nên như thế người ta hiểu lầm, cô ngây thơ người ta nói gì nghe theo nên mới la thằng Duy, kết thúc dòng tường thuật của tác giả.

Thấy tình hình căng thẳng, nó nhảy vô cuộc nói chuyện cứu giúp cô.

"Chào buổi sáng Vy, chào buổi sáng Duy. Hai người mới sáng sớm sung sức ghê ha. Duy ơi, nếu ông không phiền tui mượn Vy nha. Vy ơi, Phương Anh nó đợi ở lớp kêu vào nhanh đó, đi thôi. Buổi sáng tốt lành nha Duy." - nó ngây thơ hồn nhiên vừa uống sữa của ai đó vừa nói, sau đó kéo Vy vào lớp nhanh cho cho thằng Duy kịp ú ớ gì.

"Tao là của tao, mắc gì phải mượn nó" - tuy được giải thoát nhưng cô vẫn còn nhăn nhó.

Cẳng thẳng, căng thẳng quá. Sau khi vào lớp một chút thì chuông reo nên cả lớp chuẩn bị học, Vy nó thấy kì kì khi nó và nhỏ hai đứa xúm đầu lại nói to nhỏ chuyện gì đó mà không cho cô tham gia.

"Phương Anh, ra chơi tao với mày theo dõi con Vy, ok?" - nó nói với nhỏ.

"Ok, nhưng mà phải cắt đuôi thằng Duy mới theo dõi con Vy được." - nhỏ trả lời.

"Khỏi lo, ra chơi tao với mày cắt đuôi nó dễ ợt hà." - nó nhí nhảnh trả lời.

"Um."

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Ra chơi

Chuông vừa reo là con Vy nó chạy như gió mất tiêu, còn nó với nhỏ thì ung dung đi xuống canteen trước vì biết cô sẽ đi đâu

Nhỏ với nó vừa mới xuống gần canteen đã thấy ai đó dòm chỗ nhóm nó tìm kiếm bóng dáng của cô nhưng phải thất vọng vì cô đã đi mất tiêu định hỏi hai người kia thì thấy hai đứa nó chạy như bay mất tiêu, sau 10 giây đơ cuối cùng anh Duy cũng quyết định chạy theo nó vì nghĩ nó chắc sẽ giống mấy đứa con gái trong lớp chạy chậm rì, nhưng chế Duy đã sai, sai lầm nghiêm trọng, cô là một tuyển thủ marathon cừ khôi đó, chắc là anh Duy không để ý thấy là trong buổi học ở lớp thể dục nó đứng đầu trong nhóm nữ đó, không chừng đứng đầu cả lớp luôn nếu có thi thố nó cũng chả sợ, anh Duy không phải là đối thủ của nó là tất nhiên, thế là mất dấu.

Quay lại với nó và nhỏ bây giờ đang ở kế cửa thư viện thở như trâu thở vậy.

"Hộc... hộc... Công nhận mệt thiệt, tao phải chạy ngoằn nghèo để đánh lạc hướng nữa, hồi đó tao ghét cái trường này bự quá nhưng mà giờ tao yêu nó rồi, nhờ thế mà đuổi được thằng Duy, hộc... hộc..." - nó vừa thở vừa nói.

"Hộc... hộc... Ừ, mệt muốn chết. Vy nó ở trong này đúng không mày? Hộc... hộc, thư viện trường lớn dữ, hộc... hộc..." - nhỏ cũng đâu thua nó, vừa thở vừa nói trông tội lắm, cả hai đầu ướt đẫm mồ hôi. Nhận được cái gật đầu trả lời cho câu hỏi hồi nãy của nhỏ, nó và nhỏ cùng nhìn vào trong.

Nó và nhỏ há hốc mồm ngạc nhiên, bên trong thư viện chỉ có hai người đang cười nói rất vui vẻ với nhau mà chẳng thấy cô thư viện đâu (Ý là sự sắp đặt của anh ấy mà), mà hai người đó rất quen thuộc, một là bạn thân của nó, hai là tên đùa với cô bữa hổm, mà ngạc nhiên là hai người ngồi ở một cái bàn cười đùa vui vẻ quá trời, nó với nhỏ ngạc nhiên nhất là cái vẻ dịu dàng e thẹn của cô, trong lòng cùng một suy nghĩ "Con hai mặt, ở với tụi tao thì dữ như quỷ vậy mà ở với trai thì thùy mị nết na gớm, anh đẹp trai đừng để nó lừa nga", hai đứa cứ đứng đó dòm miệng há hốc, bỗng từ đâu có một cánh tay nắm tay nó thô bạo kéo đi khiến nó chưa kịp hiểu gì hết đã bị lôi đi, còn nhỏ nhìn cảnh đó một chút thì bình thản quay qua nhìn chỗ cô tiếp.

À thật ra là hắn ở dưới canteen đợi nó lâu quá mà không thấy nó xuống, cũng không thấy hai đứa bạn thường đi chung với nó nên rất lo không biết nó có sao không, lo cho nó sáng giờ chưa ăn sáng mới uống sữa của hắn sợ nó bị đau bao tử, chạy như như điên đi khắp nơi tìm nó, mồ hôi chảy quá trời, tội nghiệp lắm luôn. Lúc đến gần thư viện thì thấy nó đứng ở cửa mừng rỡ vì nó không sao, nhưng thấy ánh mắt nó cứ chăm chăm vào một người mà người đó lại là bạn của hắn, tưởng đâu nó thích anh mới nhìn chằm chằm như vậy, mùi giấm chua bốc nồng nặc, thô bạo kéo nó đi trong sự tức giận và... ghen.

Quay lại nào

Hắn kéo nó đến một bức tường phía sau trường không có bóng người nào, cô định chuồn thì hắn đã nhanh trước một bước, làm kiểu Kabe-don bình thường (bích đông)(1) chặn đường nó, nhìn ánh mắt tức giận của hắn nó sợ hãi không dám làm gì, hắn là người mở miệng nói trước:

"Sáng không chịu đi ăn sáng mà lo chạy đi ngắm trai hả? Mê thằng đó tới vậy à? Mê tới mức không chịu ăn sáng luôn sao? Lỡ đau bao tử rồi sao hả?" - hắn sổ một tràng vào mặt nó, sau 15 giây đơ của nó, nó cười và bình tĩnh giải thích

"Bình tĩnh, anh hiểu lầm rồi. Em không phải ngắm trai mà là đang theo dõi con Vy đi với trai. Lo theo dõi quá nên quên ăn, bây giờ rất đói rồi, đi ăn đi, đừng giận nữa" - nó vừa cười vừa nũng nịu nói làm hắn nguôi giận nhanh chóng, sau đó hắn dẫn nó đi ăn.

Sau tất cả tội nhất chỉ có nhỏ, hai con bạn thân đều có trai chăm lo cho, chỉ có mình nhỏ cô đơn một mình mà thui, huhu, tội nhỏ quá.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

(1) Kabe-don bình thường (bích đông) :là hành động dồn đối phương vào tường rồi đập tay mình lên tường, bên Trung gọi là bích đông.

4
9 tháng 10 2017

Hay lắm nhưng chap 7 ko có hả

9 tháng 10 2017

trời ơi, làm ơn ra chap 11 cho tui nhờ cái, đợi sái quai hàm (tui là Nguyễn Phương Linh đây, mới đổi nick) nhak

21 tháng 6 2017

hì hì hay z chj oaoa

21 tháng 6 2017

nữ hoàng lửa... (I LOVE YOU)

Chào các bạn thân yêu! Để cho các bạn mới đọc khác đỡ mất công đi tìm Chap 1 thì mình đã sao chép lại bài này vào đây để cho dễ đọc nhé! Bạn nào đọc rồi có thể lướt nhanh Chap 1 để đọc luôn Chap 2 hoặc đọc lại cũng được! (Tùy các bạn nha) Đôi lời gửi tới độc giả :Các CTV không xóa bài của em nha. Em đã xin chị CTV Linh và chị ấy đã đồng ý cho em viết truyện. Truyện này...
Đọc tiếp

Chào các bạn thân yêu! Để cho các bạn mới đọc khác đỡ mất công đi tìm Chap 1 thì mình đã sao chép lại bài này vào đây để cho dễ đọc nhé! Bạn nào đọc rồi có thể lướt nhanh Chap 1 để đọc luôn Chap 2 hoặc đọc lại cũng được! (Tùy các bạn nha)

Đôi lời gửi tới độc giả :Các CTV không xóa bài của em nha. Em đã xin chị CTV Linh và chị ấy đã đồng ý cho em viết truyện. Truyện này em mất bao thời gian để viết và sáng tác nên đừng xóa bài nha làm ơn đó :(

Chap 1: Lần đầu gặp nhau.

Cả làng Huỳnh Nhơn ai cũng biết thằng A Tứ. Cái thằng suốt ngày bia rượu rồi rạch mặt chửi bới, chỉ cần nhìn bộ dạng lấm lét của nó ai cũng thấy phát kinh rồi. Có vài người thương nó, khuyên nó tìm công việc ổn định mà làm, nó chỉ thản nhiên đáp một câu:

- Tứ ở thế này quen rồi, đi làm chi cho mắc mệt, quanh năm thưởng thức những chén rượu sa- kê ngọt ngào có phải vui hơn không? Từ lúc sinh ra Tứ đã quanh quanh bốn góc chợ rồi, ở thế này cả đời Tứ cũng chịu.

Vậy đấy, thế là chẳng ai khuyên được nó cả. Một ngày nọ, chẳng hiểu tấm thân lấm lét đấy đang ở đường cùng hay phát chán vì xó chợ, nó tuyên bố với cả làng là đi bốc sào, rửa mộ xác chết, cả làng được trận cười ngặt ngẽo, ông Siêu bảo:

-Mày còn chưa làm nổi được gì giúp người ta mà đòi đi làm ở nghĩa địa gì hở? Thôi, về nhà tao sắm cho cái cày, lương ổn định mà không lo lắng gì.

-Thằng đấy là một thằng điên! Thằng điên!

Tứ mặc kệ người ta. Bao lâu nây, Tứ đã quen với việc bị miệng đời xỉa xói vào chuyện đời tư. Nó đi vay nợ mãi mới làm được một cái chòi rách nát ở sát bên nghĩa địa Hụy Nhơn cho tiện đi lại. Ngay hôm đầu tiên, hắn đã có sở thích kì lạ với xác chết, hôm nào có đám giỗ, đám tang là người ta lại thuê nó. Gần như hôm nào nó cũng tiếp xúc với xác chết. Vì vậy, nhiều người thường bảo thằng cha đó tiếp xúc với người chết nhiều hơn người sống. Bộ dạng của nó xơ xác trông chẳng khác gì người chết vậy, thế nên cái biệt danh ''Tứ Tử'' của nó được xuất phát từ đây. Cứ gặp nó, người ta không quên hỏi :

-Dạo này gặp bao nhiêu người chết rồi?

-Gặp được ma không hở chú ?

Bọn trẻ con cũng không bỏ lỡ cơ hội. Gặp Tứ là chúng nó nháo nhào đi theo nhìn xác chết cho bằng được khiến Tứ rất khó chịu.

-Chúng mày không thể không đi theo tao được à?

Nửa đêm nọ, Tứ nghe thấy tiếng lạo xạo ở nghĩa địa. Dù nghĩa địa này gần như là mái nhà của nó nhưng nó vẫn cảm thấy ớn người và cầm sẵn con dao bầu theo. Càng đi, tiếng lạo xạo càng rõ hơn nữa, nghe chẳng ra tiếng người, tiếng gió. Bỗng, Tứ phát hiện một người phụ nữ da trắng tuyết, tóc phủ hết mặt, mắt nhìn đăm đăm vào mắt Tứ... \

(Sang Chap 2 rồi nè)

- Giết....giết....ta phải giết nó....thứ đàn ông đần độn...-người phụ nữ lẩm bẩm. Tứ biết ngay đây là ma không phải người. Nhưng ai mà biết trước được? Tứ chạm nhẹ vào vai:

- Sao cô lại ở đây?

Cô gái quay lại. Vâng, đó là khoảnh khắc đáng sợ nhất mà một thằng gan to bằng trời như Tứ cũng không thể nào quên được. Đó là một người phụ nữ ngực chảy xệ, mắt đỏ rứa máu đã đông đực, miệng và cả cơ thể bốc mùi hôi thối như thịt người bị rữa. Nó lè cái lưỡi trắng bệch ra nhìn Tứ ....

-Thứ đàn ông chúng mày...có chết cũng không thể trả giá cho tao...chúng mày đã xô đầy đời tao vào vực thẳm! Tao sẽ giết từng thằng một rồi lôi chúng mày xuống tận cùng của địa ngục..bắt đầu từ mày......H....H.....-Người phụ nữ lẩm bẩm, tay cầm con dao, đôi mắt to lồi hẳn ra nhìn Tứ.

-Mày chết chắc rồi con đ* ạ!- Tứ lẩm bẩm (chắc mọi người đang thấy lạ đúng không, đọc tiếp đi)

Tứ lôi tuột găng tay vật lộn với con quái vật. Nó bất ngờ dùng dao găm để chọc vào bụng Tứ nhưng anh đã né được. Anh hất cái găng tay kia lên rồi thọc vào mồm con yêu nữ. Nó bị tắc họng nhưng vẫn cố giẫy giụa với Tứ cho đến phút cuối cùng...

''Con chỉ cần nhớ... nếu tĩnh tâm thì loại yêu nhân nào cũng đổ gục.''-Lời dạy của ông Cần Kiêu đang chảy qua tâm trí anh, đầy mãnh liệt và cảm xúc.

Chẳng mấy chốc, con quái vật bị ngã trước đòn tấn công của Tứ. Con quái vật hiện nguyên hình thành một cô gái xinh đẹp đúng nghĩa ''một nữ nhân có khí chất thanh cao, thánh khiết, không ô nhiễm bụi trần- một vẻ đẹp tuyệt mỹ khiến người ta mê mẩn ngắm nhìn mà lòng không hề chứa dục vọng''....

0
30 tháng 6 2020

k đou, hay mà

Ribi Sachi umk

Cám ơn :)

Xin mn hãy nghe mk.Nick Chii Bé là nick giả,giả giả !!!!!!!!!!!Nói chung là hàng fake 100% Cậu ta không ngừng soi mói nick Đào Kim Chi(Chi Bé),mà nếu như chị ta là nick thật việc gì phải vậy chỉ cần đăng lên Facebook mấy chữ "Tớ có nick hoc24h tên là Chii Bé..."thế thôi,là chứng minh đc chị ta là hàng thật.Còn đây chị ta luôn tục có tẩy chay các nick khác để chứng minh 1 nick thật.thế đây ko thcihs đi...
Đọc tiếp

Xin mn hãy nghe mk.Nick Chii Bé là nick giả,giả giả !!!!!!!!!!!Nói chung là hàng fake 100%

Cậu ta không ngừng soi mói nick Đào Kim Chi(Chi Bé),mà nếu như chị ta là nick thật việc gì phải vậy chỉ cần đăng lên Facebook mấy chữ "Tớ có nick hoc24h tên là Chii Bé..."thế thôi,là chứng minh đc chị ta là hàng thật.Còn đây chị ta luôn tục có tẩy chay các nick khác để chứng minh 1 nick thật.thế đây ko thcihs đi đường thẳng mà cứ thích đi đường vậy mà nói luôn nhé mày đừng có vào đây mà chửi tao chán mày lắm rồi,mày muôn làm gì thì làm.từ nay tao bỏ hoc24h luôn, vì 1 đứa như mày làm tao chán ngấy.Giờ mày cứ lộng hành như con chó điên đi,đi rêu rao khắp nơi "Vy Vy là nick ***** của Đào Kim Chi (Chi Bé) lập ra đi !"Thích làm gì thì làm nhưng tao nói mày nghe "Mày CHẲNG NHẬN ĐƯỢC SỰ TÔN TRONG nào từ tao có,THẬT NHỤC NHÃ CHO MÀY"Chúc may mắn trong con đường "LÀM FAKE CHI BÉ"

BYE MÀY

6
11 tháng 10 2017

rồi nhé sao cậu biết có bạn đã ib vs mik và ns câu đó dấu đầu hở đuôi chác chắn là 1 đúng k k sao mak bạn bt

11 tháng 10 2017

tôi chỉ nhận sự tôn trọng khi ng đó đủ trình độ hay có thik tôi thôi còn cái loại như bạn á tôi k cần

Chap 8: Đi chơi Sau cái ngày theo dõi cô ở thư viện, nó quyết định sẽ đi thư viện thành phố học mỗi ngày chủ nhật, và tất nhiên là nó phải lôi kéo hai con bạn thân của mình. Nhưng khó khăn nhất vẫn là phải xin cha mẹ nó cho đi, nó sợ mẹ sẽ không cho nhưng khi nó vừa nói đến mẹ đã lập tức đồng ý làm cho nó sợ,...
Đọc tiếp

Chap 8:

Đi chơi

Sau cái ngày theo dõi cô ở thư viện, nó quyết định sẽ đi thư viện thành phố học mỗi ngày chủ nhật, và tất nhiên là nó phải lôi kéo hai con bạn thân của mình. Nhưng khó khăn nhất vẫn là phải xin cha mẹ nó cho đi, nó sợ mẹ sẽ không cho nhưng khi nó vừa nói đến mẹ đã lập tức đồng ý làm cho nó sợ, thật ra thì mẹ nó rất muốn con mình đi chơi với bạn bè như bao đứa trẻ khác, hồi nó học tiểu học tuy rất hòa đồng nhưng chẳng thân mấy ai, cái cô bé mà nó gọi là bạn thân hồi tiểu học cùng lắm là nói chuyện với nó nhiều hơn người ta một chút, nhưng chưa từng chia sẽ những chuyện thật lòng như ở với cô và nhỏ, hồi đó nó chưa từng biết qua nhà bạn là gì, ngủ ở nhà bạn là gì, học nhóm là gì, cũng chưa từng dẫn bạn về nhà khiến cho cha mẹ nó lo lắng, mẹ nó nghe nó nói muốn đi học ở thư viện cùng bạn hơi ngạc nhiên nhưng cuối cùng vẫn cho cô đi, nó còn xin mẹ nó ở lại đó, sáng thứ hai đi học cùng hai con bạn thân, nhưng mà phải đem đồ phòng thân, nó rất nghe lời nên đem theo một chai nước hoa và một chai bột ớt (ý của nó ở đây là khi nào có kẻ tấn công nó sẽ thấy bột ớt vào mắt người đó rồi chế nước hoa vào họng người đó, ác thấy sợ) nó còn lén đem theo một cấy súng đồ chơi nhưng có đạn và một cây kiềm chích điện do anh nó sáng chế cho nó (đôi khi nó nghĩ không biết mình đem theo như vậy có phạm pháp không nữa), nhỏ và cô cũng đem theo như nó, có điều không mang kiềm chích điện thôi. Còn bên phía cô và nhỏ thì chỉ cần một cuộc gọi từ nó là cha mẹ hai đứa kia đồng ý liền. Nó không ngờ mọi chyện lại dễ dàng như vậy nên tâm trạng dạo gần đây rất tốt.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Buổi sáng chủ nhật ngày đi học ở thư viện.

Nó thức dậy từ sớm chuẩn bị rất chu đáo, nó mặc một chiếc áo crotop trắng đen và một quần jean đen ngắn trên đùi rất dễ thương, bên ngoài mặc một chiếc áo khoác một đen, trên đầu mang cái băng rôn màu đen, thả tóc không buộc, bên tay phải đeo một chiếc đồng hồ màu trắng bên tay trái mang một chiếc lắc bạc rất đẹp (đồ cặp của ba đứa), mang đôi giày thể thao nick màu trắng, vớ màu đen, đeo một cái balô nhỏ màu đen (đen, trắng là màu ưa thích của nó), cha nó chở nó đến thư viện của thành phố. Nó đợi hai đứa kia một hồi thì thấy hai thân ảnh quen thuộc, đó là Vy và P.Anh. Hôm nay Vy mặc một chiếc áo thun màu xanh lam, trên áo có hình gì mà tác giả cũng không biết mô tả, mặc một cái váy màu trắng, bên ngoài mặc một chiếc áo khoác màu lam, trên đầu đeo cái băng rôn màu xanh lam, cũng xả tóc luôn, tay trái đeo chiếc lắc bạc, mang đôi giày nick màu trắng, mang vớ màu lam , đeo một chiếc balô màu xanh lam (cô là fan xanh lam). Hôm nay trông nhỏ thục nữ nhất, nhỏ mặc một chiếc váy màu trắng ngắn trên đùi, có cái nơ màu đỏ quấn ở ngang hông trông rất đẹp, nhỏ đeo cái băng rôn màu trắng, mặc một chiếc áo khoác màu trắng, đeo cặp màu trắng, tay trái đeo lắc bạc, mang đôi giày màu trắng, vớ trắng nốt luôn (nhỏ thích màu trắng cực kì, trừ cái nơ đó ra ở trên người nhỏ một màu trắng).

Thấy cô với nhỏ nó vui vẻ chạy lại nhưng chưa được bao lâu đã bị dập tắt bởi câu nói vô tư của cô:

"Mày mặc đồ âm u quá Hân à" – vâng và bây giờ nó đang tức điên lên, nhưng mà nó nhịn, còn con Phương Anh thì cười chứ chả nói gì.

Cả ba đứa bước vào trong thư viện, đúng là thư viện thành phố có khác, lớn ơi là lớn, có quá trời sách đủ mọi thể loại luôn, ba đứa thích thú chạy đi long vòng thư viện như mấy con điên rồi sau đó chọn một bàn mà ngồi. Ba đứa tự chọn truyện cho mình, đều là tiểu thuyết. Tuy cô và nó không thường đọc sách như nhỏ nhưng vẫn thường đọc các loại sách ngôn tình. Đang say mê đọc thì từ phía sau vọng ra giọng nói quen thuộc:

"Chào các quý cô, chúng tôi ngồi đây nhé" – người nói ra câu đó là anh, còn nháy mắt với cô nữa (đồng thanh tiếng nói từ trong lòng của nó với nhỏ "Bọn tui là không khí à?"), đi với anh còn có hắn và một cậu nhóc rất ư là đẹp trai. Nhìn thấy ba người họ, nó và nhỏ ngạc nhiên hết cỡ, nhìn qua cô thì thấy cô rất tỉnh, nhẹ nhàng giải thích:

"À bữa hổm tao có nói với anh Khải là tụi mình đi thư viện thành phố học sắn tiện đi chơi luôn, cái anh ấy cũng muốn đi nên tao cho thời gian địa điểm luôn. Bây đừng giận mà, cho họ đi chung với chúng ta, lỡ có gì cũng có thể bảo vệ chúng ta mà với lại tội nghiệp họ lắm, phải chạy xe đạp lên tận đây." – cô nhẹ nhàng khuyên giải hai đứa kia. Còn nó và nhỏ đang tức điên lên

"Cho bọn họ đi theo mới không an toàn đấy. Mày bị trai dụ đầu óc mụ mị hết rồi." – nó và nhỏ đồng thanh nói, giận dữ. Còn ba người kia vô cùng tỉnh ngồi xuống ghế rồi, hắn đối diện nó, anh đối diện cô, chàng trai kia đối diện nhỏ. Nó và nhỏ tức điên lắm rồi nhưng nhịn, nhịn, nhịn vì sự nghiệp to lớn.

"Haiz, được thôi, cho họ đi chung nhưng với điều kiện ra chơi mày phải đi với tụi tao không được đi thư viện trường nữa, dám cãi thì mình nghỉ, ok?" – nó hung hổ đưa ra quyết định. Cô uất ức lắm nhưng đành phải chấp nhận.

"Được, mày muốn gì cũng được" – sau đó cô nhìn vào chàng trai kia, hỏi:

"Cái người đi theo hai anh là ai thế?" – chưa để ai trả lời nhỏ đã nhanh nhảu nói.

"Cái hàng khuyến mãi đi theo ai người là ai thế? Nhìn cũng được phết" – ngộ nha bình thường nhỏ trầm tư ít nói lắm mà bây giờ lại nói nhiều thế, ngộ lắm. Người được kêu bằng hàng khuyến mãi trừng mắt nhìn nhỏ làm nhỏ sợ quá trời.

"Tui có tên chứ bộ..." – nhỏ chưa để cậu kia nói hết.

"Oh, thì ra biết nói, tưởng bị câm chứ." – cậu kia tức điên

"Cô... cô..." – nhỏ đâu có vừa

"Ôi trời, trời bất công quá, đẹp trai mà nói lắp, con nói đi cô nghe." – cười hì hì vào mặt tên đang tức điên kia. Thấy tình thế cấp bách quá hắn lên tiếng giải nguy:

"Đây là Phong, Nguyễn Nam Phong, em trai của anh, nó nhỏ hơn mấy em một tuổi nhưng rất thông minh nha, nó giải đề thi vào lớp của các em bằng điểm của Hân luôn đấy, bây giờ nó học rành rọt phương trình toán lớp 8 luôn đấy, giỏi không?" – anh tươi cười giới thiệu làm cô và nhỏ há hốc mồm, còn nó bĩu môi khinh thường.

"Có gì ghê chứ, phương trình lớp 8 em học rành rọt từ năm lớp 3 kìa, đề học sinh giỏi lớp 8 môn tiếng anh em cũng làm rất tốt rất bình thường thui, em còn đang muốn học toán lớp 10 kìa, xì có gì hay đâu chứ." - mọi người nghe nó nói vậy chỉ có thể cười trừ.

Thật ra thì cũng có chí chóe nhau nhưng mọi người vẫn nói chuyện rất vui vẻ, không có không khí ngường ngùng gì hết. Nhưng có một sự kiện rất thú vị, đó là

Cô chạy đi lấy them sách để xem cuốn nào hay mượn về đọc, nhưng mà cuốn cô muốn lấy ở cao quá với không tới thì có một cánh tay vươn tới lấy cho cô, cô xoay mặt lại hay người đối mặt nhau rất tình tứ (quen không), vốn hai người rất gần nhau, anh lại bước them một bước tính níu kéo khoảng cách them chút nữa, nào ngờ anh bước hut, tay quýnh quáng tìm cái gì để dựa thì dừa vào kệ sách, không biết là do anh bất cẩn hay là anh xui mà từ trên giá sách rất xuống hai, ba cuốn sách dày cộm, mà vị trí như đã được định sắn là trên đầu của anh, rớt hai bà cuốn sách trên đầu mà anh vẫn còn cười tươi, còn nháy mắt với cô nữa, cô hết hồn cảm ơn anh rồi chạy về chỗ, anh xoay mặt lại la lê, khuôn mặt đau đớn vô cùng nhưng mà không có tiếng. Nhóm nó thấy cảnh đó, miệng bất giác giật lên, thầm cảm than "Thánh cua gái là đây.". Ôi thiệt là tội cho anh vì muốn cua gái mà bất chấp.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Giới thiệu nhân vật

Nguyễn Nam Phong - cậu - em trai của hắn (11 tuổi): Con nhà giàu, đẹp trai vô cùng, mới có tí tuổi mà đã đẹp trai như thế lớn lên hại nước hại dân như anh trai nó cho coi, không có chỗ nào giống thằng anh nó bằng chỗ tự tin, học rất giỏi. Rất hoàn hảo. Không còn gì để miêu tả nữa.

14
9 tháng 10 2017

Hay quá

9 tháng 10 2017

làm tiếp đi ạ hay quá trờiyeu