K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

30 tháng 8 2021

Mượn câu chuyện về chuyến đi thăm ngoại, câu chuyện BÓNG NẮNG và BÓNG RÂM gợi nhiều suy tư, triết lý về thái độ sống, cách sống của con người trên cuộc đời. Người mẹ trong câu chuyện đã ngầm dạy bảo cho con mình về những lối sống tích cực, lúc trời nắng, lúc thời tiết khắc nghiệt, gay gắt, Mẹ bảo con phải nhanh lên cũng tức là bảo người con phải khẩn trương, nhanh chóng vượt mà vượt qua chặng đường đầy mồ hôi, thách thức. Lúc trời râm, lúc thời tiết dễ chịu, mát mẻ, thuận lợi cho việc đi lại của con người mẹ bảo con phải nhanh lên, cũng có nghĩa là đang nhắc nhở người con phải khôn khéo, biết tận dụng cơ hội để đi được xa hơn, nhanh về đích hơn.

Như vậy ở cả hai tình huống lúc trời nắng và cả khi lúc trời râm, người mẹ đều thúc giục con phải khẩn trương, phải vội lên để tránh nắng gay gắt hay khẩn trương để tận dụng bóng râm, chỉ có như vậy cái đích ở xa kia mới nhanh chóng được chinh phục. Cuộc đời của chúng ta cũng như thế, con người sống trong đời sống cần có một quan điểm sống tích cực. Biết can trường, dũng cảm và vượt lên chặng đường khó khăn cũng như cần biết giang cánh tay đón nhận và nắm bắt thật tốt những cơ hội đến với mình, đừng bao giờ để bản thân hối hận và sự thờ ơ của mình với cả thời cơ và thách thức.

30 tháng 8 2021

Các bạn giúp mk làm bài văn này với,đừng copy mạng nha.Cảm ơn!

Đề bài: Một người có hai chiếc bình lớn để chuyển nước. Một trong hai chiếc bình bị nứt nên khi gánh từ giếng về, nước trong bình chỉ còn một nửa. Chiêc bình lành rất hãnh diện về sư hoàn hảo của mình, còn chiếc bình nứt luôn dằn vặt, cắn rứt vì không hoàn thành nhiệm vụ. Một hôm chiếc bình nứt nói với người chủ: ‘'Tôi thực sự thấy xấu hổ về mình. Tôi muốn xin lỗi...
Đọc tiếp

Đề bài: Một người có hai chiếc bình lớn để chuyển nước. Một trong hai chiếc bình bị nứt nên khi gánh từ giếng về, nước trong bình chỉ còn một nửa. Chiêc bình lành rất hãnh diện về sư hoàn hảo của mình, còn chiếc bình nứt luôn dằn vặt, cắn rứt vì không hoàn thành nhiệm vụ. Một hôm chiếc bình nứt nói với người chủ: ‘'Tôi thực sự thấy xấu hổ về mình. Tôi muốn xin lỗi ông… Chỉ vì tôi nứt mà ông không nhận được đầy đủ những gì xứng đáng với công sức mà ông bỏ ra “Không đâu – ông chủ trả lời – khi đi về ngươi có chú ý tới luống hoa bên đường hay không? Ngươi không thấy hoa chỉ mọc bên này đường phía của nhà ngươi sao? Ta đã biết được vết nứt của nhà ngươi nên đã gieo hạt giông hoa phía bên ấy. Trong những năm qua, ta đã vun xới cho chúng và hái chúng về trang hoàng căn nhà. Nếu không có ngươi, nhà ta có được ấm cúng và duyên dáng như thế này không? ” 

Cuộc sống của mỗi chúng ta đều có thể như cái bình nứt.

Anh (chị) có đồng ý với câu kết của văn bản trên không? Viết 1 bài văn 

1

cuộc sống của chúng ta đều có thể như cái bình nứt, nhưng khi chúng ta biết vận dụng vào nó thì có thể chiếc bình nứt đó sẽ là động lực hỗ trợ cho chúng ta

 nhìn đây mà học hỏi nè, đọc rồi nhận xét đi rồi .........Văn biểu cảm về mẹ do HA HONG ANH tự viết:"Những ngôi sao thức ngoài kiaChẳng bằng mẹ đang thức vì chúng con.Đêm nay con ngủ giấc trònMẹ là ngọn gió của con suốt đời" Cứ mỗi lần nghe những câu thơ này của nhà thơ Trần Quốc Minh vang lên, thì em lại chợt nghĩ đến người mẹ thân yêu của em. Em cảm thấy thật bất hạnh cho...
Đọc tiếp

 nhìn đây mà học hỏi nè, đọc rồi nhận xét đi rồi .........

Văn biểu cảm về mẹ do HA HONG ANH tự viết:

"Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đang thức vì chúng con.
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời"

 

Cứ mỗi lần nghe những câu thơ này của nhà thơ Trần Quốc Minh vang lên, thì em lại chợt nghĩ đến người mẹ thân yêu của em. Em cảm thấy thật bất hạnh cho những ai không có mẹ, bởi vì mẹ là người dành trọn mọi sự thương yêu chăm sóc cho chúng ta. Và mẹ em chính là nguời như vậy đó.
Mẹ năm nay đã gần bốn mươi tuổi nhưng ai cũng nói mẹ già hơn so với tuổi, có lẽ vì gánh nặng cuộc đời chăng? Công việc của mẹ rất giản dị đó chính là làm ruộng. Sở thích của mẹ rất khác với mọi người, đó chính là làm việc. Mẹ có dáng người dong dỏng cao, nước da ngăm đen đã bị rám nắng, mái tóc của mẹ dài ngang lưng đã bị cháy nắng ngoài đồng ruộng, nắng chói để đem lại cho em một cuộc sống ấm no. Khi đi làm mẹ thường búi tóc lên, để lộ ra mấy cộng tóc xoăn trông thật duyên dáng. Đi với mái tóc ấy chính là khuôn mặt hình trái xoan của mẹ. Vầng trán của mẹ cao rộng, có lúc nheo lại lộ vẻ suy tư. Năm tháng, thời gian đã hằn lên khuôn mặt mẹ những nếp nhăn nho nhỏ.
Nhưng thời gian cũng không thể xóa nhòa được nét dịu hiền, phúc hậu trên khuôn mặt ấy. Đôi mắt mẹ đen láy thấm đượm sự bao dung, trìu mến. Người ta thường nói "Đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn" quả là không sai. Nhìn vào đôi mắt mẹ, em có thể đoán được những suy nghĩ trong mẹ. Những lúc em làm được việc tốt đôi mắt ấy hạnh phúc như cười. Và cũng từng đỏ hoe khi mỗi lần em làm điều sai trái. Nhìn vào đôi mắt mẹ, em tự trách mình vì đã làm mẹ buồn. Cùng với đôi mắt mẹ là cặp lông mi dài và đôi chân mày lá liễu dày. Mũi mẹ cao cao, cái miệng nho nhỏ, khi cười để lộ hàm răng trắng, đều như hạt bắp.
"Bàn tay ta làm nên tất cả
Có sức người sỏi đá cũng thành cơm"
Đúng vậy! nhờ có bàn tay đầy nghị lực của mẹ đã nuôi em khôn lớn đến chừng này. Bàn tay ấy đã bị bao chai sạn, hằn những vết nứt nẻ. Bao nhiêu vết là bấy nhiêu vất vả gian lao của mẹ. Đôi bàn chân cũng vậy, nó cũng đã bị nứt nẻ. Những khi trời trở lạnh, đôi bàn chân ấy lại đau, nhức khiến mẹ phải ngâm vào nước muối. Đôi vai mẹ gầy gộc đã trở bao nhiêu là mưa nắng. Nhìn tất cả những thứ ấy em cảm thấy yêu mẹ thật nhiều, thật nhiều.
Nhìn bàn tay mẹ chăm sóc từng đám lúa, luống rau, em cảm thấy mẹ yêu cây cỏ đến chừng nào. Mẹ là một người mà không thể thiếu trong gia đình. Hằng ngày, mẹ như một cô tấm với những công việc như nấu ăn, giặt giũ, dọn nhà... thật nhanh nhẹn, gọn gàng. Dù nhà cửa có bề bộn đến mấy, mà nếu được bàn tay siêng năng của mẹ thì sẽ trở nên gọn gàng. Vì lo cho cuộc sống của gia đình mà mẹ chẳng bao giờ rảnh rỗi cả, hết việc nhà rồi lại làm ruộng.
Mẹ là một người luôn dành trọn mọi sự yêu thương và lo toan cho em. Lúc em làm điều gì sai trái, mẹ không la mắng gì đâu mà mẹ dạy em những điều hay lẽ phải, khiến em luôn ghi nhớ trong lòng. Tuy mẹ bận rộn lắm nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm tới công việc học hành của em. Lúc em đau ốm, mẹ là bàn tay ấm áp, che chở cho em vượt qua.
Đối với mọi người trong làng xóm, mẹ rất hòa nhã, cởi mở với họ nên ai cũng quý mến mẹ. Trong công việc, mẹ rất nhiệt tình nên mỗi lần đi dặm hay gặt lúa thì ai cũng kêu mẹ đi.
Thế đấy! Người mẹ thân yêu của em là như vậy đó, mẹ là một người rất yêu thương đứa con của mình. Em yêu mẹ lắm! Yêu mẹ rất nhiều. Em tự nhủ rằng sẽ cố gắng học tập thật giỏi để trở thành con ngoan, trò giỏi, cháu ngoan Bác Hồ, mai sau đền đáp công ơn to lớn của mẹ đã bao năm chăm lo cho em từ miếng ăn đến giấc ngủ.
"Mẹ như biển cả mênh mông
Con luôn ghi nhớ công ơn của người".

 

0
7 tháng 3 2020

a. - Nhịp thơ 2/1/2, cấu trúc đối xứng, nhiều từ được láy lại, tạo ra âm điệu tươi vui, quấn quýt: chân phải – chân trái, một bước – hai bước, tiếng nói – tiếng cười.

=> Bằng hình ảnh cụ thể, bốn câu thơ đầu gợi lên không khí gia đình đầm ấm, quấn quýt của gia đình với hình ảnh đứa con, cha và mẹ cùng đùa vui, đầy ắp tiếng cười. Con lớn lên trong tình yêu thương, chở che và sự đùm bọc, dìu dắt của cả cha và mẹ.

b. Điều đầu tiên cha muốn nói với con: Cội nguồn sinh dưỡng của mỗi con người chính là gia đình và quê hương.

15 tháng 7 2018

sao hình đại diện của ... chi hay anh kì qué dậy

chương 2 :sát thủ ra đời:phần 1 :sát thủ kinh tế Câu chuyện bắt đầu thật tình cờ.Tôi sinh năm 1945, là con duy nhất trong một gia đình trung lưu. Cha mẹ tôi đều là dân gốc Bắc Mỹ, đã sinh sống ba đời ở bang New England. Sự khuôn phép, nghiêm khắc và lòng trung thành là dấu ấn mà tổ tiên hà khắc để lại trong họ qua nhiều thế hệ. Họ là những người đầu tiên trong gia đình đi học đại...
Đọc tiếp

chương 2 :sát thủ ra đời:phần 1 :sát thủ kinh tế 

Câu chuyện bắt đầu thật tình cờ.

Tôi sinh năm 1945, là con duy nhất trong một gia đình trung lưu. Cha mẹ tôi đều là dân gốc Bắc Mỹ, đã sinh sống ba đời ở bang New England. Sự khuôn phép, nghiêm khắc và lòng trung thành là dấu ấn mà tổ tiên hà khắc để lại trong họ qua nhiều thế hệ. Họ là những người đầu tiên trong gia đình đi học đại học bằng học bổng. Mẹ tôi là giáo viên dạy tiếng Latinh ở trường trung học. Trong Đại chiến Thế giới II, cha tôi tham gia quân đội, là đại úy hải quân, phụ trách đội pháo thủ bảo vệ thương thuyền chở dầu trên Đại Tây Dương. Khi tôi chào đời ở Hanlover, bang New Hanpshire, cha tôi vẫn đang nằm viện ở Texas vì bị gãy xương hông. Lên một tuổi tôi mới được gặp cha.

Sau đó, cha tôi dạy ngoại ngữ ở trường Tilton shool, một trường nội trú nam ở vùng ngoại ô New Hanpshire. Ngôi trường vươn mình kiêu hãnh (hay ngạo nghễ theo như cách nói của dân địa phương)- trên một quả đồi, phía dưới là một thị trấn cũng cùng tên Tilton. Mỗi năm, trường tư này chỉ nhận 50 học sinh cho mỗi lớp từ lớp 9 đến lớp 12. Học sinh ở đây phần lớn là con cái của những gia đình giàu có từ Buenos Aires, Caracas, Boston và New York.

Nhà tôi luôn thiếu tiền, nhưng chúng tôi không bao giờ tự cho mình là nghèo. Mặc dù đồng lương giáo viên của bố mẹ tôi rất ít ỏi, nhưng tất cả nhu cầu thiết yếu của chúng tôi như thực phẩm, nhà ở, lò sưởi, nước, cắt cỏ hay dọn tuyết được cung cấp miễn phí. Từ lúc lên 4, tôi ăn ở bếp ăn nhà trường, nhặt bóng cho đội bóng mà cha tôi huấn luyện, được sử dụng khăn mặt ở phòng thay đồ.

Dù có tỏ ra khiêm tốn thì các giáo viên và vợ con họ vẫn coi mình thuộc tầng lớp cao quý hơn dân địa phương. Tôi từng nghe bố mẹ đùa rằng họ là chủ trang viên, cai quản những nông dân hèn kém – ý nói những người dân thị trấn. Tôi biết đó không chỉ đơn thuần là một câu đùa.
Các bạn học cấp I và cấp II của tôi thuộc tầng lớp nông dân đó. Chúng rất nghèo. Bố mẹ chúng là những người lao động chân lấm tay bùn, thợ xẻ gỗ hay thợ xay bột. Họ không ưa “ lũ học sinh trường tư” chúng tôi, và ngược lại, bố mẹ tôi cũng không thích tôi kết thân với những cô bạn thị trấn mà ông bà hay gọi là đồ “hư hỏng”. Nhưng từ hồi học lớp 1, tôi đã dùng chung sách giáo khoa và bút chì màu với mấy cô bạn trong lớp. Hồi đó, tồi phải lòng ba cô bạn: Ann, Priscilla và Judy. Vì vậy, khó mà chấp nhận quan điểm của cha mẹ tôi. Nhưng tôi vẫn tôn trọng ý muốn của họ.

0
                                        Tiểu đội xe không kính     Không có kính không phải vì xe không có kínhBom giật, bom rung kính vỡ đi rồiUng dung buồng lái ta ngồi,Nhìn đất, nhìn trời, nhìn thẳng.Nhìn thấy gió vào xoa mắt đắngNhìn thấy con đường chạy thẳng vào timThấy sao trời và đột ngột cánh chimNhư sa, như ùa vào buồng láiKhông có kính, ừ thì có bụi,Bụi phun tóc trắng...
Đọc tiếp

                                        Tiểu đội xe không kính

     

Không có kính không phải vì xe không có kính
Bom giật, bom rung kính vỡ đi rồi
Ung dung buồng lái ta ngồi,
Nhìn đất, nhìn trời, nhìn thẳng.

Nhìn thấy gió vào xoa mắt đắng
Nhìn thấy con đường chạy thẳng vào tim
Thấy sao trời và đột ngột cánh chim
Như sa, như ùa vào buồng lái

Không có kính, ừ thì có bụi,
Bụi phun tóc trắng như người già
Chưa cần rửa, phì phèo châm điếu thuốc
Nhìn nhau mặt lấm cười ha ha.

Không có kính, ừ thì ướt áo
Mưa tuôn, mưa xối như ngoài trời
Chưa cần thay, lái trăm cây số nữa
Mưa ngừng, gió lùa khô mau thôi.

Những chiếc xe từ trong bom rơi
Ðã về đây họp thành tiểu đội
Gặp bè bạn suốt dọc đường đi tới
Bắt tay qua cửa kính vỡ rồi.

Bếp Hoàng Cầm ta dựng giữa trời
Chung bát đũa nghĩa là gia đình đấy
Võng mắc chông chênh đường xe chạy
Lại đi, lại đi trời xanh thêm.

Không có kính, rồi xe không có đèn,
Không có mui xe, thùng xe có xước,
Xe vẫn chạy vì miền Nam phía trước:
Chỉ cần trong xe có một trái tim.

Dựa vào đây hãy viết một bài cảm nhận .
0
Đọc đoạn trich sau và trả lời câu hỏi Quân Thanh sang xâm lược nước ta, hiện ở Thăng Long, các ngươi đã biết chưa? Trong khoảng vũ trụ, đất nào sao ấy, đều đã phân biệt rõ ràng, phương Nam, phương Bắc chia nhau ra mà cai trị. Người phương bắc không phải nòi giống nước ta bụng dạ ắt khác. Từ đời nhà Hán đến ngày nay, chúng đã mấy phen cướp bóc nước ta, giết hại nhân dân, vơ vét...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trich sau và trả lời câu hỏi

Quân Thanh sang xâm lược nước ta, hiện ở Thăng Long, các ngươi đã biết chưa? Trong khoảng vũ trụ, đất nào sao ấy, đều đã phân biệt rõ ràng, phương Nam, phương Bắc chia nhau ra mà cai trị. Người phương bắc không phải nòi giống nước ta bụng dạ ắt khác. Từ đời nhà Hán đến ngày nay, chúng đã mấy phen cướp bóc nước ta, giết hại nhân dân, vơ vét của cải, người mình không thể chịu nổi, ai cũng muốn đuổi chúng đi. Đời Hán có Trưng Nữ Vương, đời Tống có Đinh Tiên Hoàng, Lê Đại Hành, đời Nguyên có Trần Hưng Đạo, đời Minh có Lê Thái Tổ, các ngài không nỡ ngồi nhìn chúng làm điều tàn bạo, nên đã thuận lòng người, dấy nghĩa quân, đều chỉ đánh một trận là thắng và đuổi được chúng về phương Bắc. Ở các thời ấy , Bắc, Nam riêng phận, bờ cõi lặng yên, các vua truyền ngôi lâu dài..

 

Viết đoạn văn khoảng 10 câu trình bày suy nghĩ của em về nội dung đoạn trích. Trong đoạn có sử dụng một câu nghi vấn.

1
21 tháng 8 2021

Em tự hỏi tại sao ngày xưa Quân Thanh lại sang xâm lược nước ta . nhưng với ý chí của các vua ta ngày xưa thì ko nổi quân xâm lược nào có thể đánh thắng quân ta . Tư lâu xưa nước ta đã phải chịu bao nhiêu cuộc hỗn loạn , bao nhiêu cuộc tàn sát của giặc ,  chúng giết hại bao người vô tội .Khi không chịu được nữa , các vua hùng không thể nhìn cảnh nầy được liền quyết tâm đánh đuổi chúng . Rồi may mắn thay các vua đã thắng làm cho bọn giặc phải chịu thua . Từ đó nước ta có một cuộc sống bình yên và hạnh phúc . Các vua cứ truyền ngôi cho nhau và không cần suy nghĩ về giặc nữa , nước ta từ đấy ấm no hơn trước nhiều

mong tim cho mk

Tin nhắn cá nhânCác tin nhắn từ Dương DươngGửi tin nhắn cho Dương Dương Dương DươngMà địt mẹ "quý tộc" á, mày thấy nó lên mặt lần nào chưa thằng lồn? Bố thấy mày mới là đứa mặt dày tỏ vẻ mình là đứa "thượng đẳng" ở đây đấy? Mà hóa ra cãi đéo được cũng giở trò cùn lồn ra khiêu khích, về học lại phương châm nối tiếp đi rồi hay sảu nhá .MÀY CỨ NÓI THEO CÁCH VĂN HÓA...
Đọc tiếp

Tin nhắn cá nhân

Các tin nhắn từ Dương Dương

Gửi tin nhắn cho Dương Dương

 

avt2740757_60by60.jpg
Dương Dương
Mà địt mẹ "quý tộc" á, mày thấy nó lên mặt lần nào chưa thằng lồn? Bố thấy mày mới là đứa mặt dày tỏ vẻ mình là đứa "thượng đẳng" ở đây đấy? Mà hóa ra cãi đéo được cũng giở trò cùn lồn ra khiêu khích, về học lại phương châm nối tiếp đi rồi hay sảu nhá .MÀY CỨ NÓI THEO CÁCH VĂN HÓA CỦA MÀY ĐI, ĐÉO AI CẤM CẢN ĐÂU, LOẠI SÚC VẬT LOẠN LUÂN, ĐỆ TỬ TOKUDA CỤC SÚC nhìn comment của mày chẳng khác nào đĩ nứng cặc kinh niên, chõ cái mõm dùng dăm ba từ nhà mạng mà dọa á?, địt mẹ, gay gắt vãi lồn
2 phút trước (17:47)
avt2740757_60by60.jpg
Dương Dương
địt mẹ nói nghe hãm lồn, đúng lời của mày làm tao thấy lũ ăn lại chúng mày nông cạn hết sức? biết rửa bựa răng chưa nhóc?, hay bị thằng đầu đường xó chợ nào đè ra móc con mẹ lỗ trinh rồi? Mẹ mày đéo dạy mày không được xả cứt nơi công cộng à, cứ thế xả ra giường chiếu thì nhặt lên cho vào cái lỗ mồm bẩn thỉu mà nhai lại? =))? "chửi thẳng ra" á, thế địt mẹ thế phải mày ỉa ra thật à? =)), ôi thôi, phát này nhặt lên đi,
2 phút trước (17:47)
avt2713780_60by60.jpg
Linh Thùy _5_
Bảo bối doraemon mà đưa cho cậu được chắc thế giới diệt vòng còn tớ thì tự tử / Hhaha...
23 phút trước (17:26)
avt2713780_60by60.jpg
Linh Thùy _5_
Còn cậu . Những câu của cậu nói đều dài dằng dặc . Mà còn nhiều nữa => dog sủa lắm ph là cậu nhé.
24 phút trước (17:25)
avt2713780_60by60.jpg
Linh Thùy _5_
À quên . Cậu cũng học mà để lên lớp đi . Cậu quên là cậu vẫn chưa tốt nghiệp à . Đồ mất trí .
26 phút trước (17:24)
avt2740757_60by60.jpg
Dương Dương
cái con mặt cứt này, vừa đi thông bể phốt bằng mồm nên phải phun cứt ra cho bớt thối hả, haizz tội nghiệp chó quá, mà sủa ít thôi chứ k thì tao mang ra quán xẻ mổ thịt chó đấy nhóe, ngoan ngoan
26 phút trước (17:24)
avt2740757_60by60.jpg
Dương Dương
Tao ước gì có doraemon ở đây, để mượn cỗ máy thời gian quay về quá khứ đưa ba mẹ mày bcs, chứ mẹ mày đẻ mày tổ đau lồn chứ đéo được gì, đẻ ra mắc mẹ não trong lồn mẹ bạn hay gì?
27 phút trước (17:23)
avt2740757_60by60.jpg
Dương Dương
Đầu tôm chính hãng . Bớt sủa bé ơi. Ngậm mồn lại . Mồm bé thúi lắm rồi . Đi đánh răng đi bé . Rồi lo học hành mà lên lớp nữa nha bé. Mày cút xéo cho tao.
27 phút trước (17:22)
avt2713780_60by60.jpg
Linh Thùy _5_
Chứ ko ph cậu đg sủa à . Sủa toàn những từ bẩn mồm bẩn miệng .
30 phút trước (17:19)
avt2713780_60by60.jpg
Linh Thùy _5_
"Về bảo bố mẹ dạy lại cách ăn nói với bề trên nhé " ko bik chữ à . CHính mik viết ra mà còn ko nhớ . Đó ko ph chuyện nhà tớ à . Ko lẽ chuyện nhà cậu .
31 phút trước (17:18)
avt2740757_60by60.jpg
Dương Dương
Đếch ai thèm nhúng vào cái thùng rác nhà mày=)))))Chỉ có mày đi sủa thôi cưng à~
33 phút trước (17:16)
avt2713780_60by60.jpg
Linh Thùy _5_
Vậy à . Thế sorry cậu . Nhà tớ thì cậu cũng đừng nhúng vào . Người ko quen à .
35 phút trước (17:15)
avt2713780_60by60.jpg
Linh Thùy _5_
tư cách ko phải là cách .
35 phút trước (17:14)
avt2740757_60by60.jpg
Dương Dương
"1 cậu chưa đủ cách nói tôi" - ??????? Mày nghĩ mày là thần đồng à???????
36 phút trước (17:13)
avt2740757_60by60.jpg
Dương Dương
Ô hô !!!Đây là nick của ai nhỉ?????Nhà bố thì bố mày thích thế đấy!!!!Có làm sao không????
37 phút trước (17:12)
avt2713780_60by60.jpg
Linh Thùy _5_
Ngược lại . Ko bik bố mẹ cậu là ai mà ko dạy đc cậu . 1 cậu chưa đủ cách nói tôi . 2 con người như cậu nếu muốn chửi tục hay gì thì mời biến khỏi nơi này , ở đây ko ai tiếp cậu . Nếu người chơi với cậu biết cậu là người như thế này chắc ... sao thì tự biết .
39 phút trước (17:11)
avt2740757_60by60.jpg
Dương Dương
Ái chà chà....Vẫn còn bật lại được cơ đấy!!Cút khỏi đây đê babe, không tao tặng chửi cho sấp mặt thì đừng kêu
40 phút trước (17:09)
avt2713780_60by60.jpg
Linh Thùy _5_
Muốn làm gì thì kệ cậu . Từng có văng tục khi chưa bị sỉ nhục . Kẻo lại bị chửi 2 chữ "mất dạy" thì .thì sao nhỉ. Mất mặt quá đi . haha...
44 phút trước (17:05)
avt2740757_60by60.jpg
Dương Dương
Dog cắn càn kìa.Hỏi ai mới là người gây sự trước nhỉ?????Công nhận lực cắn của mày mạnh thật, gẫy bàn phím rồi, phải đi mua cái bàn phím khác thôi~
48 phút trước (17:02)
avt2713780_60by60.jpg
Linh Thùy _5_
M bj sao ak . ko lm j , im ik . ko chiu ₫c nx oy
17 giờ trước (23:56)
avt2740757_60by60.jpg
Dương Dương
Ái chà chà~~~~~Vẫn dậy được đấy à?????
18 giờ trước (22:56)
avt2740757_60by60.jpg
Dương Dương
Mày có biết coi trọng bề trên không?Tao thấy tội nghiệp cho thế giới khi ra một đứa súc vật bị ung thư âm đạo như mày.Tao đéo bị mù để không đọc được cái bảng nội quy .Rảnh háng quá thì đi kiếm thằng nào đụ đi chứ ngồi đó sồn sồn như chó cắn lồn nhá.2018 rồi, sống sao cho không bị người ta tạt axit vào mặt nhé, lúc đó dui lắm đấy=))))
11/11/2018 lúc 10:28
avt2740757_60by60.jpg
Dương Dương
Phát ngôn kinh thật Tao nghĩ mày nên đi vệ sinh lại cái lỗ mồm của mày đi, chứ nó thối mẹ nó rồi.Bộ nứng lồn hả đĩ chó?Tao chưa làm gì động đến mày thì đừng có đứng đó phơi lồn ra mà gây war!Kẻo ra đường gặp mấy thằng sì ke nó nắc cho thúi lồn=))))))Đéo xem thì thôi cút con mẹ mày ra cho người khác xem.Sân si để được chú ý hả cưng?Công nhận cái năm Tuất này....Dog chạy ra cắn cần nhiều thật.Mặt mày dày vãi cứt.Cái lũ cặn bã như mày đéo nên tồn tại đâu.
11/11/2018 lúc 10:27
avt2713780_60by60.jpg
Linh Thùy _5_
Vẫn chửa bik ai nhục hơn ai
10/11/2018 lúc 19:02
avt2740757_60by60.jpg
Dương Dương
Ô cha cha!!Xem ai đăng cái gì lên nè!!Thế mà cũng lên mặt dạy đời người khác=))))))Nhục
10/11/2018 lúc 18:40
avt2740757_60by60.jpg
Dương Dương
Ôhô!!!!!!Hóa ra mới học Tiểu học!!Về bảo bố mẹ dạy lại cách ăn nói với bề trên nhé.Chảnh chó quá à babe ơi ~
10/11/2018 lúc 18:36
avt2713780_256by256.jpg

Linh Thùy _5_

 
0
7 tháng 5 2021

thơ thì bạn có thể tìm trên mạng -_-