K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Πυθαγόρας - Pythagoras📷Thời đạiTriết học tiền SocratesLĩnh vựcTriết học Phương TâyTrường pháiHọc thuyết PythagorasSở thíchTriết lý toán họcÝ tưởng nổi trội-Ảnh hưởng bởi[hiện]Ảnh hưởng tới[hiện]

Pythagoras (tiếng Hy Lạp: Πυθαγόρας; sinh khoảng năm 580 đến 572 TCN - mất khoảng năm 500 đến 490 TCN) là một nhà triết học người Hy Lạp và là người sáng lập ra phong trào tín ngưỡng có tên học thuyết Pythagoras. Ông thường được biết đến như một nhà khoa học và toán học vĩ đại. Trong tiếng Việt, tên của ông thường được phiên âm từ tiếng Pháp (Pythagore) thành Pi-ta-go.

Pythagoras đã thành công trong việc chứng minh tổng 3 góc của một tam giác bằng 180° và nổi tiếng nhất nhờ định lý toán học mang tên ông. Ông cũng được biết đến là "cha đẻ của số học". Ông đã có nhiều đóng góp quan trọng cho triết học và tín ngưỡngvào cuối thế kỷ 7 TCN. Về cuộc đời và sự nghiệp của ông, có quá nhiều các huyền thoại khiến việc tìm lại sự thật lịch sử không dễ dàng. Pythagoras và các học trò của ông tin rằng mọi sự vật đều liên hệ đến toán học, và mọi sự việc đều có thể tiên đoán trước qua các chu kỳ.

Tiểu sử

📷Pythagoras, người đàn ông ở giữa bức hình với quyển sách, đang dạy nhạc, trong Trường học Athena của Raphael.

Pythagoras sinh tại đảo Samos (Bờ biển phía tây Hy Lạp), ngoài khơi Tiểu Á. Ông là con của Pythais (mẹ ông, người gốc Samos) và Mnesarchus (cha ông, một thương gia từ Týros). Khi đang tuổi thanh niên, ông rời thành phố quê hương tới Crotone phía nam Ý, để trốn tránh chính phủ chuyên chế Polycrates. Theo Iamblichus, Thales, rất ấn tượng trước khả năng của ông, đã khuyên Pythagoras tới Memphis ở Ai Cập học tập với các người tế lễ nổi tiếng tài giỏi tại đó. Có lẽ ông đã học một số nguyên lý hình học, sau này là cảm hứng để ông phát minh ra định lý sau này mang tên ông tại đó.

Mới 16 tuổi, cậu bé Pythagoras đã nổi tiếng về trí thông minh khác thường. Cậu bé theo học nhà toán học nổi tiếng Thales, và chính Thales cũng phải kinh ngạc về tài năng của cậu. Để tìm hiểu nền khoa học của các dân tộc, Pythagoras đã dành nhiều năm đến ấn Độ, Babilon, Ai Cập và đã trở nên uyên bác trong hầu hết các lĩnh vực quan trọng: số học, hình học, thiên văn, địa lý, y học, triết học.

Vào tuổi 50, Pythagoras mới trở về tổ quốc của mình.Ông thành lập một ngôi trường ở miền Nam nước Ý, nhận hàng trăm môn sinh, kể cả phụ nữ, với thời gian học gồm 5 năm gồm 4 bộ môn: hình học, toán học, thiên văn, âm nhạc.Chỉ những học sinh giỏi vào cuối năm 3 mới được chính Pythagoras trực tiếp dạy.Trường phái Pythagoras đã đóng một vai trò quan trọng trong việc phát triển khoa học thời cổ, đặc biệt là về số học và hình học.

Ngay sau khi di cư từ Samos tới Crotone, Pythagoras đã lập ra một tổ chức tôn giáo kín rất giống với (và có lẽ bị ảnh hưởng bởi) sự thờ cúng Orpheus trước đó.

Pythagoras đã tiến hành một cuộc cải tạo đời sống văn hoá ở Crotone, thúc giục các công dân ở đây làm theo đạo đức và hình thành nên một thế giới tinh hoa (elite) xung quanh ông. Trung tâm văn hoá này có các quy định rất chặt chẽ. Ông mở riêng các lớp cho nam sinh và nữ sinh. Những người tham gia tổ chức của Pythagoras tự gọi mình là Mathematikoi. Họ sống trong trường, không được có sở hữu cá nhân và bị yêu cầu phải ăn chay. Các sinh viên khác sống tại các vùng gần đó cũng được ông cho phép tham gia vào lớp học của Pythagoras. Được gọi là Akousmatics, các sinh viên đó được ăn thịt và có đồ sở hữu riêng.

Theo Iamblichus, các môn đồ Pythagoras sống một cuộc sống theo quy định sẵn với các môn học tôn giáo, các bữa ăn tập thể, tập thể dục, đọc và học triết học. Âm nhạc được coi là nhân tố tổ chức chủ chốt của cuộc sống này: các môn đồ cùng nhau hát các bài ca tụng Apollo; họ dùng đàn lyre để chữa bệnh cho tâm hồn và thể xác, ngâm thơ trước và sau khi ngủ dậy để tăng cường trí nhớ.

Lịch sử của Định lý Pythagoras mang tên ông rất phức tạp. Việc Pythagoras đích thân chứng minh định lý này hay không vẫn còn chưa chắc chắn, vì trong thế giới cổ đại khám phá của học trò cũng thường được gán với cái tên của thầy. Văn bản đầu tiên đề cập tới định lý này có kèm tên ông xuất hiện năm thế kỷ sau khi Pythagoras qua đời, trong các văn bản của Cicero và Plutarch. Mọi người tin rằng nhà toán học Ấn Độ Baudhayana đã tìm ra Định lý Pythagoras vào khoảng năm 800 TCN, 300 năm trước Pythagoras.

Ngày nay, Pythagoras được kính trọng với tư cách là người đề xướng ra Ahlu l-Tawhīd, hay đức tin Druze, cùng với Platon.

Nguồn: Nguyễn Anh

Các môn đồ của Pythagoras

Bài chính: Học thuyết Pythagoras

Trong tiếng Anh, môn đồ của Pythagoras thường được gọi là "Pythagorean". Đa số họ được nhớ đến với tư cách là các nhà triết học toán và họ đã để lại thành tựu trên sự hình thành các tiên đề hình học, sau hai trăm năm phát triển đã được Euclid viết ra trong cuốn Elements. Các môn đồ Pythagoras đã tuân thủ một quy định về sự im lặng được gọi là echemythia, hành động vi phạm vào quy định này sẽ dẫn tới án tử hình. Trong cuốn tiểu sử Pythagoras (được viết 7 thế kỷ sau thời ông) Porphyry đã bình luận rằng sự im lặng này "không phải hình thức thông thường." Các môn đồ Pythagoras được chia vào nhóm trong được gọi là mathematikoi (nhà toán học), nhóm ngoài là akousmatikoi (người nghe). Porphyry đã viết "các mathematikoi học chi tiết và tỉ mỉ hơn về sự hiểu biết, akousmatikoi là những người chỉ được nghe giảng về các tiêu đề rút gọn trong các tác phẩm (của Pythagoras), và không được giảng giải rõ thêm". Theo Iamblichus, akousmatikoi là các môn đồ thông thường được nghe các bài giảng do Pythagoras đọc từ sau một bức màn. Họ không được phép nhìn thấy Pythagoras và không được dạy những bí mật bên trong của sự thờ phụng. Thay vào đó, họ được truyền dạy các quy luật đối xử và đạo đức dưới hình thức khó hiểu, những câu nói ngắn gọn ẩn giấu ý nghĩa bên trong. Akousmatikoi coi mathematikoi là các môn đồ Pythagoras thật sự, nhưng mathematikoi lại không coi akousmatikoi như vậy. Sau khi lính của Cylon, một môn đồ bất mãn, giết Pythagoras và một số mathematikoi, hai nhóm này hoàn toàn chia rẽ với nhau, với vợ Pythagoras là Theano cùng hai cô con gái lãnh đạo nhóm mathematikoi.

Theano, con gái của Brontinus, là một nhà toán học. Bà được cho là người đã viết các tác phẩm về toán học, vật lý, y học và tâm lý học trẻ em, dù không tác phẩm nào còn tồn tại đến ngày nay. Tác phẩm quan trọng nhất của bà được cho là về các nguyên lý của sự trung dung. Ở thời đó,phụ nữ thường bị coi là vật sở hữu và chỉ đóng vai trò người nội trợ, Pythagoras đã cho phép phụ nữ có những hoạt động ngang quyền với nam giới trong tổ chức của ông.

Tổ chức của Pythagoras gắn liền với những điều ngăn cấm kỳ lạ và mê tín, như không được bước qua một thanh giằng, không ăn các loại đậu (vì bên trong đậu "có chứa" phôi thai người). Các quy định đó có lẽ tương tự với những điều mê tín thời sơ khai, giống như "đi dưới một cái thang sẽ bị đen đủi," những điều mê tín không mang lại lợi ích nhưng cũng không nên bỏ qua. Tính ngữ mang tính lăng nhục mystikos logos (bài nói thần bí) đã từng hay được dùng để miêu tả các công việc của Pythagoras với mục đích làm lăng mạ ông. Hàm ý ở đây, akousmata có nghĩa là "các quy định," vì thế những điều cấm kỵ mê tin ban đầu được áp dụng cho những akousmatikoi, và nhiều quy định có lẽ đã được tạo ra thêm sau khi Pythagoras đã chết và cũng không liên quan gì đến các mathematikoi (được cho là những người duy nhất gìn giữ truyền thống của Pythagoras). Mathematikoi chú trọng nhiều hơn tới sự hiểu tường tận vấn đề hơn akousmatikoi, thậm chí tới mức không cần thiết như ở một số quy định và các nghi lễ tâm linh. Đối với mathematikoi, trở thành môn đồ của Pythagoras là vấn đề về bản chất thiên phú và sự thấu hiểu bên trong.

Các loại đậu, màu đen và trắng, là phương tiện sử dụng trong các cuộc biểu quyết. Câu châm ngôn "abstain from beans" (tránh xa đậu) trong tiếng Anh có lẽ đơn giản chỉ sự hô hào không tham gia bỏ phiếu. Nếu điều này đúng, có lẽ nó là một ví dụ tuyệt vời để biết các ý tưởng đã có thể bị bóp méo như thế nào khi truyền từ người này qua người khác và không đặt trong đúng hoàn cảnh. Cũng có một cách khác để tránh akousmata - bằng cách nói bóng gió. Chúng ta có một số ví dụ như vậy, Aristotle đã giải thích cho họ: "đừng bước qua cái cân", nghĩa là không thèm muốn; "đừng cời lửa bằng thanh gươm", nghĩa là không nên bực tức với những lời lẽ châm chích của một kẻ đang nóng giận; "đừng ăn tim", nghĩa là không nên bực mình với nỗi đau khổ, vân vân. Chúng ta có bằng chứng về sự ngụ ý kiểu này đối với các môn đồ Pythagoras ít nhất ở thời kỳ đầu thế kỷ thứ 5 trước Công nguyên. Nó cho thấy rằng những câu nói kỳ lạ rất khó hiểu đối với người mới gia nhập.

Trường phái Pythagoras cũng nghiên cứu âm nhạc.Họ giải thích rằng độ cao của âm thanh tỉ lệ nghịch với chiều dài của dây và ba sợi dây đàn có chiều dài tỉ lệ với 6,4,3 sẽ cho âm êm tai.

Các môn đồ Pythagoras cũng nổi tiếng vì lý thuyết luân hồi của tâm hồn, và chính họ cũng cho rằng các con số tạo nên trạng thái thực của mọi vật. Họ tiến hành các nghi lễ nhằm tự làm trong sạch và tuân theo nhiều quy định sống ngày càng khắt khe mà họ cho rằng sẽ khiến tâm hồn họ tiến lên mức cao hơn gần với thượng đế. Đa số những quy định thần bí liên quan tới tâm hồn đó dường như liên quan chặt chẽ tới truyền thống Orpheus. Những tín đồ Orpheus ủng hộ việc thực hiện các lễ nghi gột rửa tội lỗi và lễ nghi để đi xuống địa ngục. Pythagoras có liên hệ chặt chẽ với Pherecydes xứ Syros, nhà bình luận thời cổ được cho là người Hy Lạp đầu tiên truyền dạy thuyết luân hồi tâm hồn. Các nhà bình luận thời cổ đồng ý rằng Pherecydes là vị thầy có ảnh hưởng lớn nhất tới Pythagoras. Pherecydes đã trình bày tư tưởng của mình về tâm hồn thông qua các thuật ngữ về một pentemychos("năm góc" hay "năm hốc ẩn giấu") - nguồn gốc có lẽ thích hợp nhất giải thích việc các môn đồ Pythagoras sử dụng ngôi sao năm cánh làm biểu tượng để nhận ra nhau giữa họ và biểu tượng của sức mạnh bên trong (ugieia).

Trường phái Pytago khảo sát hình vuông có cạnh dài một đơn vị và nhận ra không thể biểu thị độ dài đường chéo của nó bằng một số nguyên hay phân số, tức là tồn tại các đoạn thẳng không biểu thị được theo đoạn thẳng đơn vị bởi một số hữu tỉ.Sư kiện naỳ được so sánh với việc tìm ra hình Ơ-clit ở thế kỉ XIX.

Cũng chính các môn đồ Pythagoras đã khám phá ra rằng mối quan hệ giữa các nốt nhạc có thể được thể hiện bằng các tỷ lệ số của một tổng thể nhỏ số (xem Pythagorean tuning). Các môn đồ Pythagoras trình bày tỉ mỉ một lý thuyết về các con số, ý nghĩa thực sự của nó hiện vẫn gây tranh cãi giữa các học giả.Họ cho rằng số 1 là nguồn gốc của mọi số, biểu thị cho lẽ phải; số lẻ là "số nam", số chẵn là "số nữ";số 5 biểu thị việc xây dựng gia đình; số 7 mang tính chất của sức khỏe; số 8 biểu thị cho tình yêu... Trước lúc nghe giảng,các học trò của Pytago đọc những câu kinh như:"Hãy ban ơn cho chúng tôi, hỡi những con số thần linh đã sáng tạo ra loài người!". Pytago còn nghiên cứu cả kiến trúc và thiên văn. Ông cho rằng trái đất có hình cầu và nằm ở tâm vũ trụ.

Các tác phẩm

Không văn bản nào của Pythagoras còn tồn tại tới ngày nay, dù các tác phẩm giả mạo tên ông - hiện vẫn còn vài cuốn - đã thực sự được lưu hành vào thời xưa. Những nhà phê bình thời cổ như Aristotle và Aristoxenus đã tỏ ý nghi ngờ các tác phẩm đó. Những môn đồ Pythagoras thường trích dẫn các học thuyết của thầy với câu dẫn autos ephe (chính thầy nói) - nhấn mạnh đa số bài dạy của ông đều ở dạng truyền khẩu. Pythagoras xuất hiện với tư cách một nhân vật trong tác phẩm Metamorphoses của Ovid, trong đó Ovid đã để Pythagoras được trình bày các quan điểm của ông.

Ảnh hưởng tới Platon

Pythagoras hay ở nghĩa rộng hơn là các môn đồ của Pythagoras được cho là đã gây ảnh hưởng mạnh tới Platon. Theo R. M. Hare, ảnh hưởng của ông xuất hiện ở ba điểm:

Tác phẩm Cộng hòa của Platon có thể liên quan tới ý tưởng "một cộng đồng được tổ chức chặt chẽ của những nhà tư tưởng có cùng chí hướng", giống như một ý tưởng đã được Pythagoras đưa ra tại Croton.

có bằng chứng cho thấy có thể Platon đã lấy ý tưởng của Pythagoras rằng toán học, và nói chung, tư tưởng trừu tượng là một nguồn tin cậy cho sự tư duy triết học cũng như "cho các luận đề quan trọng trong khoa học và đạo đức".

Platon và Pythagoras cùng có chung ý tưởng "tiếp cận một cách thần bí tới tâm hồn và vị trí của nó trong thế giới vật chất". Có lẽ cả hai người cùng bị ảnh hưởng từ truyền thống Orpheus[1].

Sự điều hòa của Platon rõ ràng bị ảnh hưởng từ Archytas, một môn đồ Pythagoras thật sự ở thế hệ thứ ba, người có nhiều đóng góp quan trọng vào hình học, phản ánh trong Tập VIII trong sách Elements của Euclid.

Các câu trích dẫn nói về Pythagoras

"Ông ta được khâm phục đến nỗi các môn đồ của ông thường được gọi là 'những nhà tiên tri tuyên truyền ý Chúa'...", Diogenes Laertius, Lives of Eminent Philosophers, VIII.14, Pythagoras; Loeb Classical Library No. 185, p. 333

"...the Metapontines named his house the Temple of Demeter and his porch the Museum, so we learn from Favorinus in his Miscellaneous History.", Diogenes Laertius, Lives of Eminent Philosophers, VIII.15, Pythagoras; Loeb Classical Library No. 185, p. 335

"Hoa quả của đất chỉ nở một hai lần trong năm, còn hoa quả của tình bạn thì nở suốt 4 mùa"

"Trong xã giao đừng đổi bạn thành thù mà hãy đổi thù thành bạn."

"Hãy tập chiến thắng sự đói khát, sự lười biếng và sự giận dữ"

" Đừng thấy cái bóng to của mình trên vách tường mà tưởng mình vĩ đại"

" Hãy chỉ làm những việc mà sau đó mình không hối hận và bạn mình không phiền lòng."

" Chưa nhắm mắt ngủ nếu chưa soát lại tất cả những việc đã làm trong ngày."

" Chớ coi thường sức khỏe. hãy cung cấp cho cơ thể đúng lúc những đồ ăn, thức uống và sự tập luyện cần thiết."

" Hãy sống giản dị, không xa hoa."

" Hãy tôn trọng cha mẹ của bạn"

3
26 tháng 1 2019

hay đấy bn ơi

4 tháng 3 2019

thank bn nhìu

📷Diễn đàn>Góc Thư Giãn>Phòng Truyện>Truyện ngắn>20 truyện ngắn kinh dị chỉ trong vòng 2 câu20 truyện ngắn kinh dị chỉ trong vòng 2 câuTrong chuyên mục 'Truyện ngắn' đăng bởi trungst16, 26/10/2014. — 400.989 Lượt xemTrang 1 / 6123456Tiếp >📷trungst16Thành viên KSV20 truyện ngắn kinh dị chỉ trong vòng 2 câu📷Halloween đến, mùa kinh dị đến.... ​Truyện 1:Tôi nghĩ rằng trên đời này thật sự có ma.Khi...
Đọc tiếp


📷Diễn đàn>Góc Thư Giãn>Phòng Truyện>Truyện ngắn>20 truyện ngắn kinh dị chỉ trong vòng 2 câu

20 truyện ngắn kinh dị chỉ trong vòng 2 câu

Trong chuyên mục 'Truyện ngắn' đăng bởi trungst16, 26/10/2014. — 400.989 Lượt xem

Trang 1 / 6123456Tiếp >

📷trungst16Thành viên KSV20 truyện ngắn kinh dị chỉ trong vòng 2 câu
📷
Halloween đến, mùa kinh dị đến....
Truyện 1:

Tôi nghĩ rằng trên đời này thật sự có ma.
Khi tôi còn nhỏ,tôi từng thấy một đứa con gái và gọi nó là chị.
Nó mặc một bộ đồ bẩn thỉu,giống như tôi vậy...và chúng tôi sống cùng nhau.
Nhưng một ngày nọ,tôi không còn thấy nó nữa.
Ba mẹ tôi trúng vé số..
Họ bảo tôi rằng tôi bị hoang tưởng bởi chúng tôi quá nghèo.
Nhưng giờ chúng tôi thật hạnh phúc.
Nhưng có vẻ như tiền trúng vé số đang cạn dần.

=> Bố mẹ bán con chị lấy tiền tiêu, giờ hết tiền nên định bán nốt con em


Truyện 2:


Tôi đang trên đường về nhà tối qua thì tôi thấy đau bụng , đành phải dùng tạm cái nhà cầu gần đó , tởm vãi ! Xung quanh khu này toàn là nhà bỏ hoang , KINH !!!! Tôi mở cửa đi vào nhà cầu , 2 bên tường có những dòng Grafiti nguệch ngoạc , bên trái thì ghi "Nhà cầu này bị ám" , bên phải là "Dòng chữ này sẽ thay đổi" , nhìn cũng có vẻ ghê ghê , mà thôi kệ mắc quá , đặt đít xuống ị cái đã .

Phù ! ra được thoải mái làm sao . giờ ngồi nhìn lại trên tường để coi có gì lạ hay ko ! Haha , bên trái vẫn là "Nhà cầu này bị ám" , bên phải vẫn là "Dòng chữ này sẽ thay đổi" , thay đổi hả ? thay đổi cái đệt nè

=> Khi đi vào nếu bên trái ghi “nhà cầu này bị ma ám”, thì khi đi ra nó phải ở bên phải. Đằng này nhân vật chính thấy vẫn thế => 2 dòng chữ đổi chỗ cho nhau


Truyện 3:


Tôi là Sarah. Có lẽ cuộc đời tôi không có mấy đặc biệt bởi vì tôi bị mắc căn bệnh mất trí nhớ tạm thời từ hồi 14 tuổi. Bố mẹ tôi bị giết hại 1 cách dã man vào 1 đêm bởi tên cướp đâm hàng chục nhát vào bụng họ. Tôi thường bật khóc sau mỗi lần nhớ ra những gì tôi đã quên. Hằng ngày sau khi tan học tôi vẫn hay mời những người bạn của tôi đến nhà chơi và ngủ qua đêm. Nhưng họ thật tàn nhẫn khi đến sáng hôm sau bỏ đi không hề gửi 1 lời nhắn hay chí ít là nhắc máy điện sau mỗi lần tôi gọi điện.Tôi buồn bã và đi xuống bếp kiếm gì đó ăn.Sực nhớ còn miếng bít tết mới mua,tôi đi ra lấy dao để thái...
Tôi bật khóc.

=> Con này giết cả bố mẹ và bạn bè nhưng quên mất, giờ cầm dao lại nhớ ra


Truyện 4:
Tôi vừa mua được 1 chiếc máy ảnh được cho là có thể ” chụp được diện mạo của 1 người trong 10 năm sau”.

Tôi chụp cho chính mình 1 kiểu , nhưng tấm ảnh lại chẳng có gì trong đó.

“Cái gì? Nó hỏng rồi. ”
Rồi tôi chụp cho bạn tôi 1 tấm. Tấm ảnh cho thấy cậu ta giống hệt 1 gã ăn mày.

Giờ thì tôi thực sự lo cho tương lai cậu ta.

=> Thằng này sẽ chết trong thời gian sắp tới, éo sống đc đến 10 năm sau



Truyện 5:


“Chúng ta sẽ chụp vài tấm ảnh ma” Chúng tôi tuyên bố và lên đường đến 1 nơi được cho là có ma.

Nhóm chúng tôi có 4 người (4 tên ngu ngốc), và, cùng với 1 chiếc máy ảnh kỹ thuật số, 1 chiếc điện thoại di động, chúng tôi chụp lại mọi ngóc ngách trông có vẻ đáng ngờ.
Khi về nhà, chúng tôi lập tức kiểm tra đống ảnh trên máy tính nhưng không hề có tấm nào chụp lại được dù chỉ 1 bóng ma lờ mờ nhất. Và chúng tôi đã chụp gần như 1 trăm bức ảnh như thế.

Với sự thất vọng, tôi lấy 1 tấm ảnh có đủ cả 4 người trong đó (đều trông có vẻ ngu ngốc ) và dùng Photoshop, chèn vào đó khuôn mặt của 1 con ma thật sự đáng sợ. Một bức ảnh ma giả, đã được làm ra thành công.
Tôi đưa nó cho 1 người bạn khác xem và cậu ấy nói rằng: “Cậu…nó có thật…”

Rồi cậu ta trở nên tái nhợt . Đồ ngốc~

=> Có 4 người đi thì cả 4 người xuất hiện trong ảnh


Truyện 6:

Một ngày, tôi giết con em gái vì nó làm phiền tôi.
Tôi ném xác nó xuống giếng.
Sáng hôm sau tôi đến xem lại, cái xác đã biến mất.
Năm năm sau, sau cuộc cãi lộn với thằng bạn, tôi đã giết nó.
Tôi ném xác nó xuống giếng.
Sáng hôm sau tôi đến xem lại, cái xác đã biến mất.
Mười năm sau, tôi giết con đàn bà mang thai đứa con mà tôi trót dại trong một lần say rượu.
Tôi ném xác nó xuống giếng.
Sáng hôm sau tôi đến xem lại, cái xác đã biến mất.
Mười lăm năm sau, do không ưa lão sếp, tôi đã giết lão.
Tôi ném xác lão xuống giếng.
Sáng hôm sau tôi đến xem lại, cái xác đã biến mất.
Hai mươi năm sau, tôi giết bà già, vì bà phải nằm liệt giường nhưng tôi lại không muốn chăm sóc.
Tôi ném cái xác xuống giếng.
Sáng hôm sau tôi đến xem lại, cái xác vẫn chưa biến mất.
Và ngày qua ngày, cái xác vẫn còn đó…

=> Bà mẹ phi tang hộ thằng này mấy cái xác trc đây, giờ bà này bị giết nên ko ai phi tang hộ

Truyện 7:


Hôm qua tôi đến thư viện để mượn sách. Tôi hỏi người chủ thư viện khu truyện kinh dị ở đâu, bà ta chỉ tôi đến khu cuối dãy, ngay trong góc, kề vào tường. Tôi đang tìm xem một số truyện thì thấy một cô gái rất dễ thương nhìn qua từ bên kia. Mắt chúng tôi chạm nhau rồi cô ấy cười. Tôi cố lấy can đảm để nói chuyện với cô ấy, nhưng cuối cùng chỉ lựa ra 3 cuốn sách rồi check out. Tôi nhát quá, đáng lẽ ra phải xin số phone cô ấy.

=> Tủ sách kê sát tường thì nhìn thấy gái sao đc => ma


Truyện 8:


Đây là những gì tôi nghe được từ bạn tôi.

Một hôm, cậu ấy được mời đến dự bữa tối tại nhà một người bạn; người bạn này theo một tôn giáo kỳ lạ.
Ở bữa ăn, cậu ấy được mời một món thịt, nhưng dù thế nào chủ nhà cũng không chịu nói đó là món thịt gì.
Cậu ấy nghi ngờ rằng đó là thịt người.
Nhưng sau khi ăn miếng đầu tiên, thì cậu ấy dám chắc đó không phải thịt người.
Tôi tự hỏi không biết món thịt đó là món thịt gì

=> Ăn thịt người thường xuyên nên biết ngay đấy ko phải thịt người

Truyện 9:

Tôi đã đạt được 98 điểm cho bài kiểm tra khám nghiệm tử thi
Thật cảm ơn tới người bạn cùng phòng của tôi
Khi về nhà tôi sẽ kể lại chuyện này cho anh ấy.

=> Thằng bạn giết người r kể cho thằng này


Truyện 10:

Một cô gái trẻ đẹp một ngày nọ phải ở nhà một mình cùng với con chó nhà thân cận. Lúc này trời đã tối, và trên bản tin thời sự nhà chức trách đang ra thông báo về một tên sát nhân đang lẩn khuất trong khu vực dân cư mà cô đang sống. Tối hôm đó, cô gái cẩn thận khóa chặt mọi cửa nẻo, từ cửa chính đến cửa sổ, duy chỉ có ô cửa nhỏ dưới tầng hầm là chưa đóng. " Thôi chắc không sao đâu, cửa đó nhỏ quá mà", cô bèn để nó như vậy, chỉ khóa cánh cửa dẫn xuống tầng hầm và đi thẳnglên phòng ngủ.....Như mọi hôm, con chó trung thành lại rúc vào dưới giường , bảo vệ cô qua đêm.....
Trong đêm đen tĩnh mịch, côchợt tỉnh giấc bởi tiếng nước nhỏ giọt vọng lại từ phía nhà tắm. Nửa mê nửa tỉnh, cũng chả muốn phải xuống giường để khóa vòi nước mà mất đi giấc ngủ ngon, như thói quen, cô bất giác đưa tay xuống rờ vào đầu con chó cưng, cảm nhận cái liếm ấm áp thường lệ củanó rồi an tâm ngủ tiếp..... Nhưng lại một lần nữa cô tỉnh giấc vì tiếng nước rỉ rả khó chịu đó, và lại đưa tay xuống giường, con chó vẫn ở đấy, liếm bàn tay cô chủ . Cô cảm thấy và tiếp tục yên giấc......

Trằn trọc, khó ngủ vì tiếng nước rỉ rả phiền toái lúc giữa đêm ngon giấc, cô mệt mỏi bước xuống giường, uể oải và thầm bực tức lê bước về phía nhà tắm. Càng tới gần nhà tắm, tiếng nước nhỏgiọt càng trở nên rõ ràng. Côchậm chạp đẩy cửa nhà tắm, lúc này tối như mực, cô bèn bật đèn lên.....
Chào đón cô gái là một cảnh tượng man rợ, xác con chó cưng bị treo lủng lẳng trên cái vòi nước, máu rỉ ra từ vết cắt trên cổ chú chó nhỏ từng giọt, từng giọt xuống bồn tắm đỏ thẫm
Hoảng loạn, nhưng cô chợt nhận ra trong gương có gì đó rất lạ. Cô gái liền quay rađằng sau, và nhận ra một dòng chữ viết bằng máu ở trên bức tường phòng tắm :

" Con người cũng biết liếm tay đấy......"



Truyện 11:


Một kẻ xấu dẫn một cô bé 8 tuổi đi sâu vào rừng cô bé nói:
"cháu sợ lắm, sợ lắm!"
và bắt đầu khóc tên kia trả lời:
"sợ à? ta còn sợ hơn bé nữa cơ, vì ta sẽ phải về nhà một mình"

=> Thằng này sẽ giết con bé rồi vứt xác trong rừng


Truyện 12:


Ở một trường cấp 3, nơi học sinh học thể dục, cứ 6h lại có 1 cánh tay vẫy vẫy ở cửa sổ.
Một học sinh thấy vậy liền đi vào trong khu gym đó.
Ngày hôm sau học sinh đó mất tích.
Ngày hôm sau nữa có 2 cái tay vẫy vẫy ở cửa sổ..


Truyện 13:


Vào một ngày, bạn trai tôi gửi cho tôi một đoạn video qua đường Email
Tò mò nên tôi quyết định xem nó
Video bắt đầu bằng cảnh anh ấy tự tử
Với một sợi dây thừng ở quanh cổ, anh ta nhảy xuống; sau một hồi vật lộn, anh ta chết
Và video kết thúc ở đó

=> Thằng này chết rồi lấy ai gửi video


Truyện 14:
Mơ ngược

Tôi đã gặp một cơn ác mộng.
Trong giấc mơ, ai đó đã cố gắng để siết cổ tôi.
Bộ mặt của kẻ tấn công mờ như nó được bao phủ trong sương mù vậy. Do đó tôi không thể nói được đó là ai.
Tôi cố gắng thoát khỏi đôi tay ấy nhưng đành bất lực. Tôi chỉ cảm thấy ý thức của mình từ từ biến mất...

Tôi tỉnh giấc trong tình trạng mất đi hoàn toàn ý thức của mình - y như trong giấc mơ.
Tình cờ, tôi cảm thấy được cổ mình.
Mồ hôi bắt đầu tuôn ra.

Nếu tôi tìm thấy được một số dấu tay trên cổ của mình thì nó sẽ trở thành một phần của một câu chuyện ma - tôi nghĩ, rồi tôi đi vào phòng tắm để cởi quần áo ra. Rồi khi nhìn vào gương, tôi như đóng băng.

Chúng đã ở đó.
Các dấu tay màu tím.

Nhưng nó không phải trên cổ của tôi, mà là trên cổ tay tôi.

=> Đọc tiêu đề là biết r, thằng này mơ bị giết => nó mộng du đi giết ng. Lúc bóp cổ ngta, ngta sẽ chống cự, cố kéo tay nó ra => để lại vết bầm



Truyện 15:


Gần nhà tôi có 2 chị em gái và một người mẹ cùng sống với nhau. mọi chuyện chẳng có gì nếu như bất chợt bà mẹ qua đời. Và trong đám ma của bà có một người con trai đến viếng. Cô em gái đã phải lòng chàng trai đó, trong cả buổi tang, cô gái chỉ chăm chú nhìn chàng trai. Sau đám tang chàng trai biến mất không để lại 1 dấu vết. Thế rồi, sau đám tang của bà mẹ 2 ngày, chúng tôi bàng hoàng nhận được tin người con gái cả đã bị giết chết

=> Cái này lấy trong Đề thi đẫm máu. Con em vì muốn gặp lại giai, mà thằng này chỉ xuất hiện trong đám tang, nên con em muốn tạo ra 1 đám tang nữa

0
Chào các đọc giả của Truyện Ma Có Thật. Em là sinh viên năm 3 đang học ở SG quê em thì ở miền tây, em có một số khúc mắc về tâm linh không thể tự giải đáp được nên quyết định nhờ đến sự giúp đỡ của các bạn, anh chị có hiểu biết nhiều ở lĩnh vực này. Chuyện xung quanh gia đình em thôi ạ. Từ nhỏ em và ba mẹ cùng sống chung với ông bà ngoại, đến độ 3 năm trước thì ông...
Đọc tiếp

Chào các đọc giả của Truyện Ma Có Thật. Em là sinh viên năm 3 đang học ở SG quê em thì ở miền tây, em có một số khúc mắc về tâm linh không thể tự giải đáp được nên quyết định nhờ đến sự giúp đỡ của các bạn, anh chị có hiểu biết nhiều ở lĩnh vực này. Chuyện xung quanh gia đình em thôi ạ. Từ nhỏ em và ba mẹ cùng sống chung với ông bà ngoại, đến độ 3 năm trước thì ông ngoại em mất bà ngoại buồn lắm, suy sụp và từ đó bà bệnh càng nhiều. Sau khi ông mất
nhà em chỉ im ắng hơn thường ngày thôi chứ cũng không xảy ra hiện tượng gì lạ. 1 năm rưỡi sau thì bà em cũng theo ông mà đi. Đây thật sự là cú sốc lớn đối với em và mẹ, ông bà có 10 người con nhưng có thể nói bà thương mẹ con em lắm
một phần vì ở chung nhà, phần nữa vì mẹ là người chăm lo cho ông bà lúc ốm đau.
Căn nhà của gia đình em giờ trống vắng và k còn ấm cúng như lúc trước nữa. Sau đám 49 ngày của bà thì mẹ có hay mơ thấy nhiều chuyện quái đảng làm mẹ sợ. Có khi thì bị bóng đè, vì biết em cũng rất sợ ma nên mẹ không kể cho em nhiều mà chỉ âm thầm chịu đựng, đến nổi ngủ không dám tắt đèn. Lần đó em lên SG rồi mẹ mới kể cho em nghe là mẹ mơ thấy có con chó mực rất hung dữ cứ chạy lòng vòng trong nhà đuổi theo mẹ, sợ quá mẹ nhảy lên giường thì nó biến thành ông già đứng nhìn mẹ. Sau đó mẹ tỉnh dậy xem đồng hồ đã 2h sáng. Còn về phần em, Lúc ông ngoại mất em rất hay mơ thấy ông nói chuyện và sinh hoạt bình thường trong nhà, e mơ thấy ông nhiều lần lắm 1 tháng thì khoảng 5 6 lần mà trong mơ dáng vóc và da dẻ của ông vẫn như lúc còn sống không có gì khác. Hơn 100 ngày sau khi bà ngoại mất, đỉnh điểm là em lại mơ trong mơ em thấy ông ngoại chở bà ngoại về nhà trên chiếc dream cũ của ông. Con cháu chạy ra mừng rỡ đón ông bà, 1 nhóm thì quay quanh ông không hiểu sao chỉ có mình em là ngồi trò truyện với bà. Gặp bà em mừng lắm, ôm bà rồi nắm tay bà nữa, có điều người bà lạnh chứ không ấm bà mặc đồ và choàng khăn như đi xa mới về, đặc biệt là trên mặt bà thoa một lớp không biết là gì mà trắng bệt như vôi, bột. Em có hỏi ngoại ơi sao mặt ngoại thoa cái gì mà trắng bệt vậy ngoại k nói mà chỉ cười. Rồi ngoại kể chuyện ngoại sống dưới đó như thế nào cách mà thế giới đó tồn tại và giao tiếp. Ngoại kể rất chi tiết em cũng có vẻ hiểu. Sao đó em tỉnh dậy và không nhớ ngoại kể gì nữa. Chỉ nhớ những chi tiết trước đó thôi. Sáng hôm sau em gọi về nhà kể cho mẹ nghe, trùng hợp là tối đó mẹ cũng mơ thấy ngoại ngồi ở đầu giường và mặt cũng trắng bệt như em thấy vậy. Mẹ còn thấy mắt ngoại màu đỏ. Mẹ nói vì thấy ngoại nhiều rồi nên không sợ nữa. Lúc mất mặt bà ngoại em vẫn hồng hào chứ không trắng bệt như em và mẹ mơ thấy chỉ có điều ngoại có chảy 1 ít máu từ trong miệng ra. Bây giờ mỗi khi về nhà em đều có cảm giác bất an, nhà của mình sống từ nhỏ đến giờ mà lại có cảm giác như vậy em thật không hiểu, nó cứ trống trãi, lành lạnh và em không dám ngủ một mình. Mong các bạn và anh chị có lòng giải đáp giúp em tại sao căn nhà em lại trở nên như vậy và hiện tượng mơ thấy người đã khuất mặt trắng như bôi vôi (nhà em thờ phật và mỗi ngày đều có đốt nhang). Bài viết có sai sót gì xin các bạn đừng ném đá vì mình viết vội quá chưa kịp chỉnh sửa. Một lần nữa xin cảm ơn các bạn đã bỏ chút ít thời gian đọc bài ciết của mình.

1
25 tháng 11 2020

 Không có bài tập về nhà hay sao mà rảnh vậy

Chào cả nhà, để em kể chuyện của em cho nhà mình nhanh xây nhà mới:Chuyện ông nội em trước đã này: ông nội em mới mất cách đây gần 2 tháng, trước hôm ông mất mấy ngày thì gần như đêm nào ông cũng ko ngủ đc, chỉ ngủ bù vào ban ngày thôi, ông kể là ông hay mơ linh tinh, mơ thấy bà (bà nội em, mất cách đây 4 năm rồi). Vào những ngày đấy cả bố em lẫn em đều bị mất ngủ, nhg 2 bố con...
Đọc tiếp

Chào cả nhà, để em kể chuyện của em cho nhà mình nhanh xây nhà mới:

Chuyện ông nội em trước đã này: ông nội em mới mất cách đây gần 2 tháng, trước hôm ông mất mấy ngày thì gần như đêm nào ông cũng ko ngủ đc, chỉ ngủ bù vào ban ngày thôi, ông kể là ông hay mơ linh tinh, mơ thấy bà (bà nội em, mất cách đây 4 năm rồi). Vào những ngày đấy cả bố em lẫn em đều bị mất ngủ, nhg 2 bố con đều ko mơ mộng gì cả, chỉ có ông thôi. Đêm trc hôm ông mất, ông cũng ko ngủ đc, sáng dậy, ông bảo đêm qua tôi tưởng tôi đi, rồi ông bảo mẹ e gọi 1 bác gái đến (chị bố em – mà bác này rất hợp ông) để ông nói cái này. Mẹ em gọi, bác ấy hẹn trưa sẽ qua vì còn có chút việc bận, sau lo ông mệt nên bác gọi 1 lượt các anh chị em của bố đến chơi với ông, xem ông thế nào. Sáng hôm đấy, ông ăn sáng như bình thường, gặp bác hàng xóm ông kể là đêm qua tôi mơ thấy ông nhà bà về đấy (ông này mới chết trc tết), thì bà ấy bảo “vâng, tối qua cháu cũng mơ thấy nhà cháu về”.

📷

Ông ăn sáng xong thì đi nằm, nằm rồi lại ngồi dậy chờ bác gái kia đến, trg khi đó các con cũng đến gần đông đủ để hỏi thăm ông, ai cũng hỏi ông cần gặp cô T để nói gì(bác gái đó), có gì cứ nói với chúng con nhg ông ko nói, ông bảo chờ cô ấy đến tôi mới nói. Gần trưa thì bác gái em đến, vừa vào cửa ông đã bảo luôn là, “đêm qua tôi tưởng tôi đi cô ạ, tôi mơ thấy bà về, bà nằm cạnh tôi nhg đi cùng bà có rất nhiều người, cầm cả cờ, dáo mác …, rồi tôi thấy ông L(ông hàng xóm đã chết) quát, bảo tôi là đóng ngay cửa vào, ko chúng nó vào bắt đi bây giờ, tôi đóng cửa thì ông í đứng ngoài bảo, lấy vải nhét kín vào các cái khe này nữa (khe cửa), ko thì chúng nó vẫn vào đc, tôi sợ quá tỉnh dậy nhìn đồng hồ là 2h sáng”.

Bác em nghe thế sợ quá mới kể lại là, “đêm qua con cũng mơ mợ về(cách gọi của gia đình e – là bà nội e), mợ hỏi con xem chuyện đi Mỹ của gia đình con thế nào, con trả lời là, vâng con cũng đang làm, chưa biết thế nào, con cũng sốt ruột lắm. Nhg trg lúc đấy thì cũng có rất nhiều ng mà con biết chắc là ma cứ đứng lố nhố bên ngoài, rồi có 1 con mà đè chặt con, con cố đẩy ra thì nó bảo “bình thường khóc khóc cười cười, sao bây giờ lại đẩy tôi ra?”, rồi thì con lại cử động đc, nhg có 1 con ma nữa nó lại ập vào, con lại bị ghì chặt ko làm gì đc. Đang bị như thế thì con nghe thấy tiếng xúc miệng sục sục sục của ông L, rồi ông ấy nhổ toẹt ra sân 1 cái thì con tỉnh dậy, nhìn đồng hồ cũng đúng 2h sáng”

Ông em bảo, chắc bà ấy dẫn ng đến bắt tôi đi, nhg tôi chưa đến số nên chưa đi đc. Hôm đấy, ko biết như thế nào mà ông anh trai em (cháu đích tôn của ông) lại về nhà buổi trưa(mà bt thì a ấy đi công tác suốt, ngày hôm đấy a í cũng bị cử đi Phú Thọ từ sáng nhg cứ nấn ná chờ qua trưa mới đi), thấy bảo ông ốm nên mang máy đo huyết áp sang đo cho ông, huyết áp hoàn toàn bình thường. Rồi mọi ng bảo ông dậy ăn cơm, ông bảo thôi, tôi buồn ngủ quá, để tôi ngủ 1 giấc rồi dậy ăn sau. Trc khi đi ngủ thì ông còn bị nôn (toàn bộ đồ ăn sáng) và đi ngoài (xin lỗi cả nhà). Sau đó khoảng 1h chiều thì ông đi ngủ, mọi ng ở thêm 1 lúc chờ ông ngủ say mới lục tục kéo nhau về, dặn mẹ em là tí ông dậy thì cho ông ăn cháo.

Khoảng 2 rưỡi chiều, mẹ em ngủ dậy đi xuống nhà, thấy ông vẫn gáy đều đều, thì lại đi vào nhà trong dọn dẹp, khoảng 3h thì chồng em cũng xuống nhà, mẹ em bảo con gọi ông dậy cho ông ăn, chồng em vào lay ông dậy thì ông đã đi rồi. Người hoàn toàn sạch sẽ vì trc khi đi ông đã cho ra ngoài hết. Chồng em gọi mọi ng đến mà ko ai có thể tin đc là ông đi nhanh thế? Vừa mới nói chuyện cách đây 2 tiếng mà giờ ông đã ko còn nên mọi ng đều cực kỳ sốc.
Kể thêm với mọi ng về bà hàng xóm, chồng bà này mất trc tết khoảng hơn 1 tháng vì bệnh, bệnh viện trả về, trong đợt 49 đầu bà ấy rất hay mơ thấy ông ấy, nhà bà ấy đi xem thì bảo ông ấy mất phạm ngày xấu, giờ xấu nên về tìm ng bắt đi, nhà bà ấy phải đóng bùa, chôn chiếc các kiểu mới thấy ổn. Hôm em sang buôn chuyện, xem ảnh đám ma thì bà ấy kể, “đêm htrc, tao mơ thấy bà nhà mày về, đi cùng 1 ng con gái tóc đỏ xõa xượi, mà cả 2 ko mặc gì, cứ ngồi ở cuối giường ông nhà mày, hỏi thì ko nói, đến lúc nói thì bảo ông ấy ghét tôi, tôi nằm cạnh mà ông ấy hất tay tôi ra”. Sau này, có ng bảo với em thế là bà em về, dẫn theo quỷ về bắt ông đi, vì những con ma tóc đỏ đều là quỷ.

Ko biết như thế nào, nhg bản thân em, ngày ông mất, suốt từ sáng em cứ cảm giác mình đeo khăn tang, nhg ko phải đám ma của ông em mà là 1 ng khác. Mà cảm giác có từ lúc e ra khỏi nhà đi làm í.

0
Mình tên là Trưởng, hôm nay mình sẽ kể những câu chuyện của ông mình kể cho mình lúc còn sống, lần đầu tiên viết truyện có gì sai sót xin các bạn bỏ qua, truyện có thật 100%.Truyện thứ nhất:Ông cụ mình tức là ba của ông ngoại mình, ông mình sinh ra giữa thời kì chiến tranh vao năm 1926, ông ở chung nhà với bác Ba bác Tư và bác Sáu.Đến một buổi chiều định mệnh thì 3 bác rủ nhau ra xã...
Đọc tiếp

Mình tên là Trưởng, hôm nay mình sẽ kể những câu chuyện của ông mình kể cho mình lúc còn sống, lần đầu tiên viết truyện có gì sai sót xin các bạn bỏ qua, truyện có thật 100%.Truyện thứ nhất:Ông cụ mình tức là ba của ông ngoại mình, ông mình sinh ra giữa thời kì chiến tranh vao năm 1926, ông ở chung nhà với bác Ba bác Tư và bác Sáu.

Đến một buổi chiều định mệnh thì 3 bác rủ nhau ra xã nhậu chung với bạn đến 11h đêm mới về, lúc đó đường về nhà toàn là ruộng va khi đến một lùm cây thì bác Ba vội kéo bác Tư và bác Sáu núp xuốn và khẽ chỉ 2 bác nhìn ra ngoài ruộng, đó là một con quỷ có thân hình nhỏ bé của một đứa trẻ 4 tuổi gầy gò đang cầm cây lồng đèn đang lướt đi trên ngọn lúa. Mấy bác không dám la lên vì sợ nó bắt hồn. Chừng 10 giây sau con quỷ biến mất 3 ông vội chạy về nhà, thấy 3 ông hớt hãi bà cụ mình bèn hỏi thì 3 ông kể lại sự việc vừa chứng kiến, lúc đó cũng có ông cụ mình, bà cố mình không tin là có ma nên cứ nghĩ 3 ông đi nhậu khuya về nên bị quáng gà thôi.

📷

Đến 1 tháng sau 3 ông lần lượt qua đời mà không biết nguyên do, ông tư trước khi chết mọi người đều thấy ông chỉ tay lên nóc nhà vẽ mặt kinh sợ rồi tắt thở.Truyện thứ 2: vào năm 1976 khi nước Việt Nam vừa dược giải phóng ông mình qua nhà bạn ông cùng vs 2 người bạn nhậu đến 7h tối mới về nhà, đường mình lúc xưa là đường đất và không có xe cộ tấp nập như bây giờ, khi 3 ông đi bộ gần đến cây cầu nhà ngoại mình thì bác Rác bạn của ông thấy có một bà lão chống gậy đi ngược chiều lại, bác không hiểu sao đêm hôm khuya khoắt như thế này lại có 1 bà lão đi giữa đồng không mong quạnh như vậy, lúc đó trời tối nên bác không nhìn rõ mặt bà .

Thấy ông mình và bạn ông đi giữa đường nên bác R kêu 2 ông nép qua đường để bà lão đi qua. Ông mình và bạn ông hoản hồn không hiểu sao ông R lại làm như vậy va bản thân ông chả thấy ai đi ngược chiều mình cả. Về tới nhà ông R vẫn một mực nói là ông đã nhìn thấy một bà lão. Sáng hôm sau ông mình nghe vợ ông R la thất thanh. Khi chạy qua thì ông đã thấy ông R nằm tắt thở trên giường từ lâu. ông mình rất đau lòng khi kể cho mình nghe mắt ông vẫn còn đọng lại nước mắt khi mất một người bạn.

Truyện thứ 3: Những truyện ma cuối đời của ông Cụ mình. Vào năm 2002 vợ ông mất nên ông theo con Út mình lên vùng ngoại ô thành phố đễ dễ bề chăm sóc. Nói là thành phố nhưng nơi đây không tấp nập như vùng nội thành, những bãi đất trống nơi đây người ta dùng để trồng lúa. Khoảng năm 2012 khi mình lên thăm ông thì bây giờ ông đã rất già rồi.

Tối hôm đó ông ngủ quên đóng cửa phòng đến 11h đêm ông giật mình tỉnh dậy ông thấy một con ma mặt nó bự như cái mâm đang đứng ngoài cửa nhìn ông, ông bình tĩnh lấy chuỗi hạt nhắm mắt lại niệm kinh thì ông quên ngủ thíp đi tới sáng. Lần cuối cùng ông ngủ đã đóng cửa phòng rất kĩ rồi đến 11h đêm nghe gõ cửa ông cứ tưởng con Út mình kêu có việc gì nên ông ra mở cửa. Ông giật mình thấy con ma mặt mâm lúc xưa đang chằm chằm nhìn ông. Ông bình tĩnh đóng cửa lại vô phòng nằm ngủ như không có chuyện gì.

Sáng ra ăn sáng ông kể cho con Út ông nghe:”Tối tao thấy con ma nào mặt bự lắm gõ cửa phòng tao mậy ơi” ăn xong ông thấy mệt vô phòng nằm thì ông đã ra đi mãi mãi. Truyện có thật 100% nha không hay xin các bạn đừng gạch đá tội nghiệp mình.

0
Mình tên là Trưởng, hôm nay mình sẽ kể những câu chuyện của ông mình kể cho mình lúc còn sống, lần đầu tiên viết truyện có gì sai sót xin các bạn bỏ qua, truyện có thật 100%.Truyện thứ nhất:Ông cụ mình tức là ba của ông ngoại mình, ông mình sinh ra giữa thời kì chiến tranh vao năm 1926, ông ở chung nhà với bác Ba bác Tư và bác Sáu.Đến một buổi chiều định mệnh thì 3 bác rủ nhau ra xã...
Đọc tiếp

Mình tên là Trưởng, hôm nay mình sẽ kể những câu chuyện của ông mình kể cho mình lúc còn sống, lần đầu tiên viết truyện có gì sai sót xin các bạn bỏ qua, truyện có thật 100%.Truyện thứ nhất:Ông cụ mình tức là ba của ông ngoại mình, ông mình sinh ra giữa thời kì chiến tranh vao năm 1926, ông ở chung nhà với bác Ba bác Tư và bác Sáu.

Đến một buổi chiều định mệnh thì 3 bác rủ nhau ra xã nhậu chung với bạn đến 11h đêm mới về, lúc đó đường về nhà toàn là ruộng va khi đến một lùm cây thì bác Ba vội kéo bác Tư và bác Sáu núp xuốn và khẽ chỉ 2 bác nhìn ra ngoài ruộng, đó là một con quỷ có thân hình nhỏ bé của một đứa trẻ 4 tuổi gầy gò đang cầm cây lồng đèn đang lướt đi trên ngọn lúa. Mấy bác không dám la lên vì sợ nó bắt hồn. Chừng 10 giây sau con quỷ biến mất 3 ông vội chạy về nhà, thấy 3 ông hớt hãi bà cụ mình bèn hỏi thì 3 ông kể lại sự việc vừa chứng kiến, lúc đó cũng có ông cụ mình, bà cố mình không tin là có ma nên cứ nghĩ 3 ông đi nhậu khuya về nên bị quáng gà thôi.

📷

Đến 1 tháng sau 3 ông lần lượt qua đời mà không biết nguyên do, ông tư trước khi chết mọi người đều thấy ông chỉ tay lên nóc nhà vẽ mặt kinh sợ rồi tắt thở.Truyện thứ 2: vào năm 1976 khi nước Việt Nam vừa dược giải phóng ông mình qua nhà bạn ông cùng vs 2 người bạn nhậu đến 7h tối mới về nhà, đường mình lúc xưa là đường đất và không có xe cộ tấp nập như bây giờ, khi 3 ông đi bộ gần đến cây cầu nhà ngoại mình thì bác Rác bạn của ông thấy có một bà lão chống gậy đi ngược chiều lại, bác không hiểu sao đêm hôm khuya khoắt như thế này lại có 1 bà lão đi giữa đồng không mong quạnh như vậy, lúc đó trời tối nên bác không nhìn rõ mặt bà .

Thấy ông mình và bạn ông đi giữa đường nên bác R kêu 2 ông nép qua đường để bà lão đi qua. Ông mình và bạn ông hoản hồn không hiểu sao ông R lại làm như vậy va bản thân ông chả thấy ai đi ngược chiều mình cả. Về tới nhà ông R vẫn một mực nói là ông đã nhìn thấy một bà lão. Sáng hôm sau ông mình nghe vợ ông R la thất thanh. Khi chạy qua thì ông đã thấy ông R nằm tắt thở trên giường từ lâu. ông mình rất đau lòng khi kể cho mình nghe mắt ông vẫn còn đọng lại nước mắt khi mất một người bạn.

Truyện thứ 3: Những truyện ma cuối đời của ông Cụ mình. Vào năm 2002 vợ ông mất nên ông theo con Út mình lên vùng ngoại ô thành phố đễ dễ bề chăm sóc. Nói là thành phố nhưng nơi đây không tấp nập như vùng nội thành, những bãi đất trống nơi đây người ta dùng để trồng lúa. Khoảng năm 2012 khi mình lên thăm ông thì bây giờ ông đã rất già rồi.

Tối hôm đó ông ngủ quên đóng cửa phòng đến 11h đêm ông giật mình tỉnh dậy ông thấy một con ma mặt nó bự như cái mâm đang đứng ngoài cửa nhìn ông, ông bình tĩnh lấy chuỗi hạt nhắm mắt lại niệm kinh thì ông quên ngủ thíp đi tới sáng. Lần cuối cùng ông ngủ đã đóng cửa phòng rất kĩ rồi đến 11h đêm nghe gõ cửa ông cứ tưởng con Út mình kêu có việc gì nên ông ra mở cửa. Ông giật mình thấy con ma mặt mâm lúc xưa đang chằm chằm nhìn ông. Ông bình tĩnh đóng cửa lại vô phòng nằm ngủ như không có chuyện gì.

Sáng ra ăn sáng ông kể cho con Út ông nghe:”Tối tao thấy con ma nào mặt bự lắm gõ cửa phòng tao mậy ơi” ăn xong ông thấy mệt vô phòng nằm thì ông đã ra đi mãi mãi. Truyện có thật 100% nha không hay xin các bạn đừng gạch đá tội nghiệp mình.

0
Chết Đuối. – Tác Giả Người Sợ Ma.Chào các bạn, dây là lần đầu tiên mình đăng truyện nên mong các bạn đừng ném đá mình nha.Mình xin kể sơ qua về hoàn cảnh nội dung câu chuyện, đó là do ông ngoại mình kể lại cho mình nghe, bây h ông đã mất nhưng mà câu chuyện mình vẫn còn nhớ mãi.Câu chuyện xảy ra vào khoảng năm 1994 – 1995 gì đó mình không nhớ rõ lắm. Mình ở quê hương miền trung...
Đọc tiếp

Chết Đuối. – Tác Giả Người Sợ Ma.
Chào các bạn, dây là lần đầu tiên mình đăng truyện nên mong các bạn đừng ném đá mình nha.
Mình xin kể sơ qua về hoàn cảnh nội dung câu chuyện, đó là do ông ngoại mình kể lại cho mình nghe, bây h ông đã mất nhưng mà câu chuyện mình vẫn còn nhớ mãi.

Câu chuyện xảy ra vào khoảng năm 1994 – 1995 gì đó mình không nhớ rõ lắm. Mình ở quê hương miền trung đầy gió lào và mưa bão nên những câu chuyện của mình cũng ma mị như những giải đất ấy. Hôm đó là vào tầm khoảng tháng 9 , trời mưa rất to ông ngoại mình mới đưa vó đi cất ( Đi bắt cá , ai ở trung thì biết ). Ông mình mới đến chỗ quen thuộc vẫn thương hay đánh vó, và vẫn làm như mọi khi. Nhưng đêm đó mới lạ lùng làm sao, trời mưa rất to nhưng bắt mãi chả được con cá nào, mọi khi như vậy th cá rất nhiều. Ông mới lấy làm lạ và định ra về thì bổng thấy một người trên cây cầu gần đó và đang từ từ tiến về phía ông.
Ông hỏi : Trời mưa đi mô đó .
Người đàn ông : Đi chăn vịt mà mưa to quá, mi rảnh thì xắn dùm tao cái quần cái nó vướng quá
Ông tôi nhiệt tình nhận lời và xắn quần giúp, nhưng vừa đưa ống quần lên thì thấy chân ông đó rất là nhớt, và khi xắn thêm thì thấy thịt trên chân đang rơi ra.
Và theo kinh nghiệm cửa ông tôi thì đã gặp thứ dữ rồi, đó là con ma chết trôi lên chọc người và bắt người đi theo. Lúc đó nếu như ông tôi bỏ chạy thì rất dễ bị bắt dìm xuống sông. Ông đã làm một điều theo kinh nghiệm là lấy ít muối để trong túi xát vào hai tay và xát vào ống chân ông đó. Và nó biến mất liền. Và ông tôi cũng về nhà ngay lúc đó và không bao h ra khúc sông đó đánh cá nữa. Bởi vì theo quan niệm quê tôi, nó đã theo mình thì trước sau nó cũng bắt mình cách đề phòng tốt nhất là không ra chỗ mình bị dạo nữa.
P/S : Mình còn nhiều chuyện nữa nhưng để bữa sau minh ranh thì viết.
Chuyện Thứ 2 Căn Nhà Đất – Tác Giả Henry
Câu chuyện xãy ra đã gần 20 năm rùi. Lúc này, là mẹ chưa sinh em đâu. Nhà em hồi đó nghèo lắm, được ông bà cho miếng đất xây nhà. Vì nhà còn rất nghèo nên xây căn nhà đất đủ che mưa, che nắng thôi. Từ lúc này, câu chuyện rùng rợn trong căn nhà đất bắt đầu.
Cha em là 1 người chuyên đi đốn cây rừng nói chung là lâm tặc á. Ông đi rừng quen rùi, nên thú dữ hay ma quỷ đối với ông là chuyện bình thường.
Ba em kể:
– Hồi lúc ngủ tại nhà cứ đến khuya đang nằm ngủ thì ông cảm nhận rỏ ràng có người leo lên người ông rùi ghì ông xuống. Lúc này, ông bất ngờ nên ráng mở mắt ra mà không được. Trong tâm trí ông biết lúc này là ma đè rùi. Ông ráng hết sức có thể để tung ra bàn tay ma quái đó. Tung 1 hồi, chắc con ma nó đè không nỗi nữa hay sao á , nên nó buông cho em ra . Cha em tỉnh dậy thì chẳng thấy ai hết. Nhưng lạ thay ở chỗ hai bắp tay ba em còn in rõ bàn tay của ai đó đăng siếc bắp ta ba em. Rùi câu chuyện thứ hai cũng căn nhà cũ đó. Cũng là khi ngủ, thì mẹ em nghe tiếng chảo, chén, xoang kêu rỗn rẻn nhưng có gì rung vậy. Mẹ em lúc này suy nghỉ lúc này chắc là chuột gì á. Lúc này mẹ em xuống bếp thì tiếng xoang, chém dừng lại.Khi mọi chuyện trở lại bình thường thì mẹ em lúc này về giường ngủ. 1 lát sau, lúc này mẹ em tỉnh dậy vì không phải âm thanh xoang, chảo nửa mà là tiếng em đanh cười giỡn trong nhà. Khi tỉnh dậy bà như chết điến. Gần giường là người phụ nửa ẫm đứa con đứng trên không, mặt trằng bệch đang nhìn mẹ mình và hình như đang cười. Mẹ mình lúc này chỉ biết la lên thật to cho cha mình dậy. Lúc này cha mình nghe tiếng mẹ la thì tỉnh dậy. Cha mình hỏi sao vậy thì mẹ mình kể đầu đuôi câu chuyện cho ba mình nghe rùi trấn an mẹ mình.
Nhưng sao này mẹ mình đẻ ra mình thì cũng mua được căn nhà khang trang gần kế bên nhưmg mà không gặp ma nửa. Khi cha mình hỏi bà mình thì bà mình kể. Hùi bà mình còn trẻ hình như đất nhà mình có chôn con của bà hàng xóm vì khó đẻ nên hai mẹ con kiệt sức mà chết.^^ đến lúc này cha mình nỗi da gà.

4
26 tháng 11 2019

hi hi

26 tháng 11 2019

eo oi

Em xin tiếp một số câu chuyện của nhà em, mốc thời gian trôi tiếp đến gần hiện tại hơn, và những gì em chia sẻ ở phần này sẽ có những điểm liên quan đến bà Thầy tà pháp, đến một số sự việc có thể là ngẫu nhiên một cách rợn người đã xảy ra ….có liên quan không chỉ gia đình em, mà còn trong sợi dây kết nối với đại gia đình lớn trong chi họ của nhà em….Em cũng xin báo cáo...
Đọc tiếp

Em xin tiếp một số câu chuyện của nhà em, mốc thời gian trôi tiếp đến gần hiện tại hơn, và những gì em chia sẻ ở phần này sẽ có những điểm liên quan đến bà Thầy tà pháp, đến một số sự việc có thể là ngẫu nhiên một cách rợn người đã xảy ra ….có liên quan không chỉ gia đình em, mà còn trong sợi dây kết nối với đại gia đình lớn trong chi họ của nhà em….

Em cũng xin báo cáo các Kụ, Mợ, cũng giống như phần trước, đây là những câu chuyện có thật, xảy ra thực với gia đình em, khi chuyển tải lên, vì một số lý do em sẽ điều chỉnh chút thông tin,nhưng sự thật trong các câu chuyện không dưới 80%

Câu chuyện đầu tiên: Xây nhà và gặp Bà Thầy pháp

Sau buổi nói chuyện giữa 2 VC thì em cũng để câu chuyện trôi qua,cái gì đã là số phận thì phải chấp nhận. Mọi việc cũng dần dần trôi, nhưng tính khí vợ em thì càng ngày càng rõ hơn nét bất thường, vui vẻ ngọt ngào đấy, ngoắt 1 cái hằn học và dữ dằn, cứ như 2 người trong 1 …

Hai năm sau, thì em bước đầu có những thành công trong công việc, được lộc của Bố em để lại, em bắt đầu có chút kinh tế và quyết định xây mới lại ngôi nhà trên nền đất của ngôi nhà đã và đang ở mấy chục năm qua

Nhưng 6 tháng trước khi em có được thành công và kinh tế để quyết định xây nhà đó, có 1 sự việc nhỏ bất thường thoáng qua …ở ngôi nhà cũ đó, một sự việc mà với một số sự việc có thể là ngẫu nhiên một cách rợn người đã xảy ra các năm sau đó ….nếu xâu chuỗi lại, sẽ có thể có liên quan ….

Bố em ra đi được 3 năm thì chị gái em mất. ( Nói kỹ hơn một chút, em là con út của 1 gia đình rất đông anh chị em, nhiều chị, nhiều anh,và các anh chị đều lớn tuổi, Bố em sinh em muộn, và khi Bố em ra đi cũng đã Đại thọ; chị gái em khi mất cũng đã lớn tuổi rồi,chị bị ốm và yếu lâu năm)
Bố em đi không có 1 chút gì xấu, các thầy bấm xem và em tự bấm (sau này, khi mỗi lần chiêm nghiệm lại) đều thấy như vậy, thêm nữa,theo như Cụ pháp sư đồng bằng bắc bộ,thì khi đã Đại thọ quy tiên, thì thoát khỏi vòng tục lụy, không còn vương vấn và nhẹ lòng bay về Tiên cảnh,nên hoàn toàn nhẹ nhàng ….
Chị gái em thì ra đi không được như Bố em, mà nặng hơn …

Hôm đó là đêm sau ngày 49 của Chị

Các Kụ chắc vẫn nhớ khung cảnh bài trí của căn nhà em ở,em đã vẽ minh họa ở các post trước
Lúc đó chừng khoảng 21h30, em đang ngồi ở giường, V và Mẹ em cùng bác GV đang ở nhà dưới, con lớn cũng ở nhà dưới, lúc đó còn em và đứa nhỏ (khi ấy chừng 18-20 tháng, lẫm chẫm biết đi)ở trên tầng 2. Con nhóc đứng chơi ngay gần cái cửa ra ban công,cửa lúc đó mở cánh gỗ và đóng cửa sắt như mọi khi …, nó cầm cái que nhựa trên tay,nhìn em ngồi ở giường, em thì đang tặc tặc lưỡi trêu nó cười ngặt nghẹo ….

Tự nhiên,nó quay mặt ra nhìn sang cửa sắt…..

Ở ngoài đó ban công không bật đèn…

Trong tích tắc,nó buông rơi que nhựa trên tay, khóc thét lên ….và đ.ái dầm ngay tại chỗ nó đứng …..

Từ lúc nó oe oe chào đời,cho đến bây giờ, đó là lần duy nhất nó khóc và đ.ái ra như thế ….

Em nhảy bổ ra bế nó lên, nó run cầm cập giữa trời tháng 6 ….

Em bế vội nó xuống nhà, một lúc lâu sau nó mới nín ……

Đây, minh họa đây

📷

Hôm đó em đang ngồi ở giường, cạnh bàn
Con nhỏ thì đang đứng ở khoảng giữa cái bàn máy tính nhỏ với cái cửa sắt
Nó đang rất chú ý chơi và cười đùa với em, thì bỗng nhiên 1 điều gì đó làm nó quay ngoắt mặt ra cửa sắt, và sợ đến đá.i dầm, run lẩy bẩy như em đã mô tả

Vợ em, như các Kụ Mợ đã biết, cũng là 1 tay cảm âm không tồi, khi em kể lại, ngay lúc đó hai VC giao cháu lên giường Bà (ở tầng 1, đối diện Ban Thờ của Ông; em cũng xin nói thêm một chút, Bố em ra đi, thì không sang áo, nên lúc đó chưa xây mộ,thì gia đình em vẫn để ông ở Ban thờ riêng tầng 1, đúng vị trí giường của Bố hồi còn sống; hơn nữa, việc Bố em thỉnh thoảng đi về cũng làm cho gia đình có cảm giác gần gũi như ông vẫn đang đâu đây)
Vợ chồng em ngay lập tức lên hương Ban thờ Ông, khấn đại ý là xin ông phù trợ bảo vệ, bảo ban cháu nó còn nhỏ; sau đó bọn em lên tầng 2,tiếp tục lên hương Ban Gia tiên, cũng khấn xin Gia Tiên bảo vệ

Sau đó em mở cửa ban công, đúng như em dự kiến, dù đã bật hết cả đèn ban công lẫn đèn sân, đèn cổng, cảnh vật hoàn toàn bình thường

Tuy nhiên, em vẫn cảm thấy một điều gì đó rất mơ hồ …bất an….
Khoảng gần tiếng sau thì con nhỏ ngủ ngon lành, em để cho nó ngủ vói bà ở tầng dưới (bác GV ngủ giường xếp bên cạnh giường bà), không hiểu sao, mọi người trong nhà em luôn có cảm giác rất bình an, che chở khi ở gần Ban thờ Bố em

Con lớn và em hôm nay không ngủ dưới đệm ở dưới đất nữa mà lên giường nằm cùng 3 người với nhau.

Trước khi đi ngủ, tự nhiên Vợ em buột miệng nhắc: Hôm qua là 49 ngày Chị G, liệu có gì không anh nhỉ?
Em nghe cũng gai gai, như chạm vào cái bất an mơ hồ của em,nhưng đêm hôm rồi,em gạt đi: Không phải đâu, đang ở nhà mình, có ông bà gia tiên, có Bố …

Hôm đó là thứ Sáu

Sáng hôm sau là Thứ Bảy, cả nhà ngủ nướng một chút

Tầm 7h sáng, tiếng chuông điện thoại cố định dưới nhà reo
Em lúc đó đã tỉnh, đang nằm thêm, thấy chuông sớm, bèn dỏng tai lên nghe …

Bà nội nghe máy …. hình như có việc gì đó
Mấy phút sau, bà gọi, gấp gáp

Em lật đật chạy xuống

Bà thất thần, báo tin: Anh R mất rồi, sáng nay, đi tắm biển, đuối nước ……

Anh R là con trưởng của Bác anh ruột Bố em, khi ấy cũng rất lớn tuổi rồi, nhà anh ở ngay bờ biển …..

Nghe ồn ào, vợ em cũng đã xuống theo em, lúc này hai vợ chồng nhìn nhau, không nói ra…nhưng dường như có cùng 1 luồng rờn rợn chạy trong người …..

0
Quê có một cái đình từ lâu lắm rồi, những năm một nghìn chín trăm lâu lắc. Trải qua bao thăng trầm biến cố nó từng xảy ra nhiều trận giao tranh và cũng là nơi chôn cất tử sĩ sĩ thời Mỹ Ngụy. Bom đạn tàn phá nên Đình chỉ còn mỗi cái cổng, tấm bình phong và vài tượng đá, còn phần nhà đều tan nát hết. Đến năm 1973 khi giao tranh không còn diễn ra ở khu vực này nữa người ta xây chỗ...
Đọc tiếp

Quê có một cái đình từ lâu lắm rồi, những năm một nghìn chín trăm lâu lắc. Trải qua bao thăng trầm biến cố nó từng xảy ra nhiều trận giao tranh và cũng là nơi chôn cất tử sĩ sĩ thời Mỹ Ngụy. Bom đạn tàn phá nên Đình chỉ còn mỗi cái cổng, tấm bình phong và vài tượng đá, còn phần nhà đều tan nát hết. Đến năm 1973 khi giao tranh không còn diễn ra ở khu vực này nữa người ta xây chỗ này thành trường tiểu học và là mở đầu nhiều chuyện ly kỳ, em xin kể các chuyện xảy ra theo trình tự thời gian:

Lúc khởi công xây trường người ta tính đập hết cả cái cổng đình với mấy bức tượng còn xót lại luôn. Có ông trong làng (thực chất ở em không có làng mà có thôn thôi) gan lắm xung phong ra triệt hạ mấy cái di tích. Ổng đập xong tượng mãng xà (cao 2m5) thì tối về ốm liệt giường ngay, người nhà cúng xin tha tội mãi không khỏi, khoảng gần tháng thì chết. Người ta sợ quá nên không dám đập nữa, khoanh vùng xây trường không phạm vào mấy di tích.

Giai đoạn sau giải phóng, trường Đình là nơi họp ban đêm của thôn, em nghe kể lại là họp hợp tác xã gì đó, tuần nào cũng 2-3 buổi. Có một hôm nội em đi họp, thường thì 7h nhưng hôm nay họp sớm khoản nửa tiếng. Nội em đi gần trường thì thấy mọi người đã đến họp nêu ý kiến ồn ào rồi, lo bị trễ bị phạt nên nội chạy nhanh vào. Nhưng vừa qua cổng trường mọi thứ yên lặng như tờ, những bóng người tiếng nói, ánh đèn không thấy đâu mà thay bằng màn đêm tĩnh lặng gai người. Nội sợ quá chạy ngược ra lại ngoài lộ thì gặp ông trưởng thôn lững thững đi vào. Ổng mới bảo “thím làm gì ngoài đó thế, tới 7h mới họp, qua có nói người ta thông báo rồi mà”. Thế là biết ma nhát.

Trường có cái tượng cọp đá gần cổng đình (Có cái trụ cao cỡ 2m rồi có con cọp lớn ngồi trên, to giống thật chứ không phải mấy con be bé đặt ngoài mồ mả nhé). Có lần bạn em (năm đó lớp 5) tè vào tượng. Thế là hôm sau nó ốm nghỉ đến hơn cả tuần lễ mới đi học lại. Lên hỏi nó bệnh cảm hay gì thì nó nói bị sưng con c*, bố mẹ nó cúng khấn gì đó mới khỏi đi học được. Cả bọn bắt vạch ra xem thì thằng nào cũng thấy hổ thẹn, mới tí tuổi mà khẩu pháo to lớn bá đạo :))). Đùa chứ nó sưng nhìn thảm lắm, to đùng. Thế là từ đợt đó cấm có đứa nào dám béng mảng lại đó nữa.

Có chuyện này mới rùng rợn. Ở trường có 1 gia đình nghèo ở đó làm cai. Nhà này nghèo xin mảnh đất khuôn viên phía sau trường ở rồi bán bánh kẹo cho học sinh kiếm thu nhập với dọn quét trường mỗi tháng 200-300k gì đó. Nhà này nghèo cất được 2 nhà tranh vách đất kế nhau, 1 cho bà mẹ già hơn 70 tuổi ở với con út, 1 cho gia đình ông con trai lớn. Ông con trai lớn là thầu xây dựng (nhỏ thôi, xây chuồng heo, nhà cấp 4, mồ mả,..) nên hay nhậu về khuya toàn 1-2h sáng mới về. Một đềm kia, trúng ngày rằm, ổng uống say rồi đi lếch thếch vào sân trường về nhà. Bỗng nhiên ổng nghe có tiếng gầm gừ kỳ lạ sau lưng, không phải tiếng chó mèo. Ổng mới quay lại thì hỡi ôi! Dưới ánh trăng mờ ảo, con cọp đá đã nhảy xuống từ lúc nào đang gầm gừ đi qua đi lại nhìn ổng chằm chằm bằng cặp mắt đỏ như 2 hòn than nóng. Bao nhiêu bia rượu tỉnh cả, ổng chạy cắm cổ vào nhà bà mẹ già đóng cửa lại, tiếng con cọp chạy sau lưng rõ mồn một. Bà mẹ già với ông con trai nhỏ tỉnh giấc hỏi “chứ làm gì mà chạy như ma thế”. Ổng mới kêu con cọp nó nhảy xuống. Lúc này mới nghe có tiếng gầm gừ bên ngoài. Bà mẹ vội thắp nhang cắm lên bàn thờ rồi khấn vái xin ông cọp tha tội đứa con không biết phép tắc mạo phạm giờ giấc khuya. Bên ngoài còn nghe tiếng cào vào vách đất. Cả nhà lo sợ mà không biết làm sao. May sao tàn nửa cây nhang thì không nghe gì nữa. Cả nhà ngồi im thêm cả tiếng đồng hồ, thấy yên mới lục tục đi ngủ. Bà già đó là bạn của nội em nên bà ấy kể. Từ hôm đó ông này không bao giờ dám đi qua 12 giờ khuya nữa. Có người còn đồn là mấy con cọp đá này là ác thú bị trời đày phong ấn vào các trụ đá nhưng em chả tin lắm, nhưng mà có thể là thế lực siêu nhiên làm cho con cọp đá sống lại thật.

Có đêm mấy ông thầy (Ông hiệu trưởng, ông thầy thể dục với ông dạy vẽ) ở lại trường để chống lũ. Nửa đêm gió lốc mạnh làm cửa sổ gỗ tung ra (của có mấy cái ống song sắt ống tròn cắm dọc). Ông thầy vẽ nằm hướng đầu về phía cửa sổ, ổng ngửa ngược lên thì giật mình vì có “thằng ma” trăng trắng sang sáng không có tóc nhìn vào cười nhăn nhở, hai tay nó thọc vào trong song cửa sổ. Ổng sợ quá trùm mền nằm im. Cả đêm 2 ông kia không biết gì nhưng ổng không ngủ được, ổng cứ nghe giữa tiếng gió rít có tiếng bước chân với tiếng nói, cười khanh khánh. Lâu lâu còn nghe kêu “Ê, ê thằng kia, dậy chơi”… Đến lúc mệt quá ngủ lúc nào không hay. Sau đó ổng đòi đổi người, mấy ông kia thấy ổng sợ quá nên miễn bắt canh.

Cảm ơn các bác đã nghe chuyện của em nhé.

0
Chào các bạn !Mình hiện tại đang là một du học sinh đang sống tại Tokyo – Nhật Bản. Nói thẳng luôn là mình sống ở khu Shinjuku, một trong những khu sầm uất nhất Tokyo ( đặc biệt có một nơi là kabukicho cực kì nổi tiếng liên quan đến vấn đề mua bán mại dâm ). Như các bạn đã biết thì du học sinh sang bên này phải đi làm thêm rất nhiều để kiếm tiền tri trả sinh hoạt, tiền học, tiền...
Đọc tiếp

Chào các bạn !

Mình hiện tại đang là một du học sinh đang sống tại Tokyo – Nhật Bản. Nói thẳng luôn là mình sống ở khu Shinjuku, một trong những khu sầm uất nhất Tokyo ( đặc biệt có một nơi là kabukicho cực kì nổi tiếng liên quan đến vấn đề mua bán mại dâm ). Như các bạn đã biết thì du học sinh sang bên này phải đi làm thêm rất nhiều để kiếm tiền tri trả sinh hoạt, tiền học, tiền gửi về,…Mình cũng không phải ngoại lệ, mình cũng đi làm để kiếm tiền. Mình thuê một căn nhà cách ga xe điện 10 phút đi bộ để tiền nhà hàng tháng sẽ rẻ hơn. Kể qua công việc mình làm thì hiện tại mình đang làm ở một xưởng bốc vác và một quán ăn gần nhà. Công việc làm xưởng thì mình xin được vào chỗ nhàn chỉ có ngồi xếp thư. Còn công việc làm quán thì mình đi bộ từ nhà mình tới quán mất khoảng 18p. Lịch làm quán mình đăng ký làm đêm lên rất hay đi về muộn. Vì cũng chính vì lý do đấy mình đã gặp một thứ mà mình không lên nhìn. Mình làm quán tới 3h sáng là được về. Trên đường mình đi về thì đi qua hai hàng cây lá đỏ dài khoảng 700m ( mùa thu chiều đi học về rồi đi qua quán làm đẹp tuyệt vời luôn ) . Mình thì không mê tín nhưng đi đâu thì cũng có một củ tỏi để trong người, nhiều lúc nghĩ mang theo con dao gọt hoa quả đi nhưng sợ bị cảnh sát kiểm tra rồi cho về nước lên mình không dám mang. Các cụ từ xưa có đã có câu ” đi đêm lắm ngày gặp ma ” và đúng thật.

Hôm đó là thứ 4 ngày 6/12 mới đây. Mình tan giờ làm rồi cuốc bộ đi về. Trên đường đi về đi ngang qua hàng cây thì cảm thấy trong người tự dưng lạnh toát. Mình bật điện thoại lên xem nhiệt độ thì thấy là 1 độ c lên chắc nghĩ là lạnh do thời tiết thôi. Đi thêm được khoảng 30m nữa thì mình nghe thấy tiếng ” cộc cộc ” đăng sau ( đeo tai nghe nhưng mở nhạc nhỏ lên nghe thấy rất rõ ). Mình quay lại thì không thấy ai, trong bụng nghĩ đêm mẹ rồi còn có đứa nào đi chơi à, thôi kệ đi về nhà ngủ sớm mai đi học. Nhưng đời đâu như mơ chứ, vừa dứt lời xong thì mình cảm thấy rùng mình, da gà nổi hết lên. Vậy là mình chạy ra cây bán nước tự động mua chai nước ấm uống cho nóng người rồi đi tiếp. Đi được một quãng nữa mình vẫn thấy cảm giác có tiếng ” cộc cộc ” đằng sau và cảm giác rùng mình lại đến. Mình lấy hết tốc lực chạy thật nhanh thì bất trợt nghe tiếng ” keeee” rất rõ và sợ. Biết ngay là gặp phải cái gì rồi, mình chật thật nhanh qua hàng cây lá đỏ đó. Chạy gần hết thì mình cố ngoảnh lại xem ( chết vì cái tính tò mò ), thấy hai cái bóng màu đen đứng ở lép hai bên hàng cây, không nhìn rõ mặt dù cách đó 2m có cây bán nước tự động có ánh sáng. Thấy vậy mình càng chạy tốc lực hơn về nhà. Về đến nhà thở gấp, có anh cùng phòng tỉnh dậy thấy mình mặt cắt không còn giọt máu, nhợt nhạt. Ông ý hỏi thì mình trả lời là bị ma trêu ngay chỗ hàng cây lá đỏ, thế là anh ấy lấy ít muối rắc ra cửa và bảo mình lấy tỏi và dao để dưới gối.

Đêm đấy thức đến sáng luôn, sợ không dám ngủ. Ngày hôm sau thì lên cơn sốt suốt 5 ngày , bỏ cả học và làm. Sau vụ đó mình đi làm thì vòng đường khác qua chỗ có đèn nhiều hơn. Chứ giờ cho tiền cũng không dám đi qua hàng cây lá đỏ ấy trừ khi buổi sáng và chiều.

Giờ đi đâu mình cũng phải mang tỏi thêm với ít muối để tránh bị hù như lúc trước.

0