Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1. Thái Bình là đất ăn chơi,Tay bị tay gậy khắp nơi tung hoành
2. Bao giờ Nhân Lý có đìnhTrạm Chay mở chợ Ngọc Đình có vuaBao giờ Tiền Hải có chùaTrạm Chay mở chợ thì vua ra đời.
3. Cha đời con gái Bộ LaLàm mắm, mắm thối, làm cà, cà thâm.
4. Cha đời con gái Bộ LaLàm mắm, mắm thối, làm cà, cà thâm.
5. Trai làng Ngái gái Cổ AmThà rằng chẳng biết cho camBiết rồi kẻ Bắc ngưới Nam thêm rầu.
6. Dẫu rằng ông nảo ông naoQua đến A Sào cũng mời xuống ngựa
7. Sông Cầu nước chảy lơ thơCó đôi trai gái ngồi hơ quần đùi
8. Lụa là nhất ở Phương LaKinh kì xưa vẫn thường qua nơi này
9. Xứ Đoài, xứ Bắc, xứ ĐôngLinh thiêng phải kể đức ông Sâm Đồng
10. Hỡi cô thắt dải lưng xanh
Có xem chèo Khuốc với anh thì về
Tham khảo:
ca dao
1,Cha đời con gái Bộ La Làm mắm, mắm thối, làm cà, cà thâm.
2,Ăn cơm hom, nằm giường hòm, đắp chiếu Hới
4,Phạm Tuân quê ở Thái Bình
Quê hương đói khổ dứt tình bỏ đi
Sao không xin gạo, xin mì
Bay lên vũ trụ làm gì hỡi Tuân?
5,Trai làng Ngái gái Cổ Am
Thà rằng chẳng biết cho cam
Biết rồi kẻ Bắc ngưới Nam thêm rầu.
6,Dẫu rằng ông nảo ông na
o Qua đến A Sào cũng mời xuống ngựa
7,Con cò trắng bệch như vôi
Đừng nông nổi nữa, đừng lời nguyệt hoa
Ví dù muốn đẹp đôi ta
Đừng như cánh bướm quanh hoa đầu mùa
Đừng vê thuốc, đừng bỏ bùa
Đừng như chú tiểu ở chùa Thiều Quang
Đừng thắm nhạt, đừng đa đoan
Nên duyên thì phượng với loan một lời
Giăng kia vằng vặc giữa giời
Giăng ai soi tỏ lòng người nầy cho
8,Sông Cầu nước chảy lơ thơ
Có đôi trai gái ngồi hơ quần đùi
9,Lụa là nhất ở Phương La
Kinh kì xưa vẫn thường qua nơi này
10,Hỡi cô thắt dải lưng xanh
Có xem chèo Khuốc với anh thì về
tục ngữ
1,Ngu si hưởng thái bình
2,Gái khéo vá vai,
Trai tài phủ nóc
3,Đàn ông đốn nhà,
Đàn bà đốn áo.
4,Nong vàng không bằng sàng chữ
5,Nhà giàu ăn cơm ba bữa, Nhà khó đỏ lửa ba lần
6,Ông khen ông hay
Bà khen bà giỏi
7,Sự thật che sự bóng
8,Gả con bù của
9,Phải tội mua mạ,
Phải vạ mua than
10,Lặn cho sâu, vò đầu cho sạch
Hà Nội nè:
Sông Tô một dải lượn vòng
Ấy nơi liệt sĩ anh hùng giáng sinh
Sông Hồng một khúc uốn quanh
Văn nhân tài tử lừng danh trong ngoài.
Ai về Hà Nội, ngược nước Hồng Hà
Buồm giong ba ngọn vui đà nên vui.
Sông Tô nước chảy quanh co
Cầu Đông sương sớm, quán Giò trăng khuya...
Nước sông Tô vừa trong vừa mát
Em ghé thuyền đỗ sát thuyền anh
Dừng chèo muốn tỏ tâm tình
Sông bao nhiêu nước thương mình bấy nhiêu.
Và cả đến gánh rau làng Láng cũng phải:
... Mượn người lịch sự gánh lên Kinh kỳ.
Thái Bình tôi đó bạn ơi
Anh tài nhân kiệt khắp nơi tung hoành
Hưng Hà đất tổ địa danh
Đền Trần thánh mẫu kinh thành ngày xưa
Quê mình đẹp mãi bốn mùa
Sông hồng chảy mạnh khi mưa thượng nguồn
Nắng chiều chải sợi hoàng hôn
Phù xa phủ lấp mang hồn cỏ xanh
Miền quê khí hậu trong lành
Mời em hãy ghé quê anh một lần
Tiếp người xa đến tình thân
Về nơi đất tổ đền trần Long Hưng
Chùa keo rước lễ vui mừng
Đồng trâu sóng vỗ chẳng ngưng vào bờ
Thái Bình tựa những áng thơ
Quê nghèo đổi mới bây giờ đẹp hơn
Cánh đồng bát ngát xanh rờn
Niềm vui đã đến biết ơn Đảng mình
Dẫn đường mở lối Chí Minh
Bác Hồ sống mãi Thái Bình dân an.
- Bao giờ Đồng Cống có đình,
Diệm Dương có hát thì mình lấy ta.
- Chém cha cái hũ cái chai,
Làm trưa bớt bát, làm mai om nhà.
Chém cha cái cổng chợ Và,
Càng xông men lắm, càng chà xát gan.
- Cho dù cha mắng mẹ treo,
Em không bỏ hội chùa Keo hôm rằm.
- Đã là con mẹ con cha,
Dừng mình ở đất Ba Gia, Lỗ Trường.
- Đan giành có xã An Ninh,
Thợ mộc làm đình Đông Hồ, Vế, Diệc
- Giữa năm Đinh Dậu mới rồi
Sư ông chùa Lãng là người đảm đang
Viết tờ quyên giáo các làng
Lãng Đông, Năng Nhượng chuyển sang Trực Tầm
Chiều hôm còn ở Đồng Xâm
Rạng mai Đắc Chúng, tối tầm Dục Dương
Cùng với nghĩa sĩ bốn phương
Phất cờ thần tướng mở đường thiên binh
Phá dinh công sứ Thái Bình
Sa cơ ông đã bỏ mình vì dân.
- Con cò trắng bệch như vôi
Đừng nông nổi nữa, đừng lời nguyệt hoa
Ví dù muốn đẹp đôi ta
Đừng như cánh bướm quanh hoa đầu mùa
Đừng vê thuốc, đừng bỏ bùa
Đừng như chú tiểu ở chùa Thiều Quang
Đừng thắm nhạt, đừng đa đoan
Nên duyên thì phượng với loan một lời
Giăng kia vằng vặc giữa giời
Giăng ai soi tỏ lòng người nầy cho
Đồn rằng Chợ Nội vui thay
Bên đông có miếu bên tây có chùa
Giữa chợ có miếu thờ vua
Đôi bên nước chảy đò đưa em về
Chợ Nội làng Trưa Nộĩã Đông Xuân, Huyện Đông Hưng, Thái Bình (Câu số 19890 )
Ai ơi giữ phép nước ta
Ai ơi thương lấy dân nhà một tông,
Có hậu dưỡng mới phú phong
Kẻ cày người cấy, sống trong thái bình
Kẻ, nho lo việc học hành
Mai sau chiếm bảng, nức danh trên trờI
Kẻ buôn thì được lắm lời
Tàng vương chi thị tứ thời bán mua
Kẻ công ai cũng tranh đua
Làm nghề chạm vẽ: phượng rùa, long, ly
Tứ dân mỗi nghiệp mỗi nghề
Nhờ trời đều được, gặp khi thái hòa
Toàn dân vang khúc dao ca
Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ "Hiếu" mới là đạo con.
Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều
́́́́́́́́́́
Công cha như núi ngất trời,
Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển đông
Núi cao biển rộng mênh mông
Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi!
Bố chồng là lông con phượng,
Mẹ chồng là tượng mới tô,
Nàng dâu mới về là bồ chịu chử
Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ "Hiếu" mới là đạo con.
Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều
́́́́́́́́́́
Công cha như núi ngất trời,
Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển đông
Núi cao biển rộng mênh mông
Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi!
Bố chồng là lông con phượng,
Mẹ chồng là tượng mới tô,
Nàng dâu mới về là bồ chịu chửi.
Đi khắp thế gian, không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời, không ai khổ bằng cha.
kb với mình nha.
Nông dân:
_ Trời sao trời ở chẳng cần
Kẻ ăn không hết kẻ lần không ra
Người thì mớ bảy mớ ba
Người thì áo rách như là áo tơi.
_ Khen ai khéo đặt nên nghèo
Kém ăn kém mặc, kém điều không ngoan
Nhà giàu nói một hay mười
Nhà nghèo nói mãi chẳng lời nào khôn
_ Con quan rồi lại làm quan
Con nhà kẻ khó đốt than cả ngày
Về người phụ nữ:
_ Thân em như tấm lụa đào
Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai?
_ Thân em như củ ấu gai
Ruột trong thì trắng vỏ ngoài thì đen.
_Thân em như giếng giữa đàng
Người khôn rửa mặt người phàm rửa chân.
Anh về đất rộng Bình Dương
Trái cây và lá con đường cỏ xanh
Môi người nắng ngọt vây quanh
Nụ cười Nam Việt yên lành bấy nay.
Em về đẩy mộng lên vai
Chào xuân ngả nón bụi ngày gió ru
Mừng vui con mắt ngây thơ
Mây nghiêng như lệ pha mờ chiêm bao
Yêu nhau cảm động dường nào
Anh về đất rộng cúi chào Bình Dương.
Em về đất rộng Bình Dương
Phố mai là gió môi hường se dâu
Tóc xanh bủa lệch mái đầu
Mây xanh như lệ pha sầu ruộng xuân
Dấu sương chìm cỏ Yên Tần
Dấu chim về có đậu gần gũi không
Kết chùm nhánh trắng ra bông
Vành cong môi hẹn vun trồng về đâu
Xin lời mở rộng con mương
Xin chiều bến đổ Bình Dương bây giờ
Những bàn chân bước đơn sơ
Những bàn tay những mùa thu trong mình
Xin lời nói hãy nín thinh
Xin hàng phượng đỏ bên đình ngơ cho
Bến sông ghe đổ bây giờ
Ngàn năm thôn nữ lên bờ ướt chân
Xin người em hãy lại gần
Nhắm hai mắt mở muôn phần hai con
Ngó sương mây lục trời tròn
Nhớ sương muối nhuộm tóc còn xanh vai
Bàn chân đen ngón không dài
Bàn tay đen ngón nắm hoài không nguôi
Bây giờ xin hãy nhìn tôi
Người em ấy nhận ra người anh chưa.
Có ai về được Bình Dương
Hỏi thăm chòm xóm có thường hay không
Đêm đêm bom tưới đầy đồng
Những oan hồn cũ bế bồng đi đâu
Anh về chợ Búng nhớ em
Sầu riêng , măng cụt nhớ đem quà về
Nếu anh mà có ô kê
Bánh Bèo, Bì Cuốn, khỏi chê anh rồi.
**************************************...
Hương khơi biêng biếc nỗi niềm
Trái sầu riêng - dễ - sầu riêng - riêng mình
Cầu Ngang* bắc nhịp vô tình ?!
Chân qua mê mãi nước nhìn bóng quen...
Lửa bùng - điệu múa - tay mềm
Đất quê - men bóng** tạc nên câu hò
"Chiều chiều mượn ngưa ông Đô..."***
Tiếng chuông thổ mộ đổ bờ tâm linh...
Tím dòng sông - tím lục bình
Con đò ký ức trở mình nghe thương
"Ai đi chợ Thủ - Bình Dương"
Hỏi dùm tôi...lá trầu vườn nhà em...
Bình Dương Một góc tình riêng...!
**************************************...
Chiều chiều mượn ngựa ông Đô,
Mượn ba chú lính đưa cô tôi về
Đưa về chợ Thủ bán hủ, bán ve
Bán bộ đồ chè, bán cối đâm tiêu
Có bao giờ anh về Bình Dương
Dưới bóng quê hương vườn cây trái ngọt
Nghe hương quê đưa về thoang thoảng
Cây trái trong vườn thơm từng bước chân qua
Những con đường mẹ về ban trưa
Bóng nắng chang chang ngày xưa lối nhỏ
Nay thênh thang chân trời dang rộng
Em đón chờ anh trong hương sắc Bình Dương
Đậm đà tình quê khúc dân ca ngọt ngào
Dịu dàng làm sao có em là ca dao
Thuyền là vầng trăng lướt trên sông êm đềm
Điệu đàn tình quê gió đưa về êm êm
Dù mai sau đó có như cánh chim ngàn phương
Tình quê tha thiết nhớ thương ôi càng thương
Ai về ngang đất Lái Thiêu
Nhớ người con gái mỹ miều nết na
Bình Dương người đẹp mặn mà
Minh tinh Thẩm Thúy, nữa là Việt Trinh
Hàng hàng lớp lớp gái xinh
Còn chờ ai đến trao tình đó nha
- Ông làng La, bà làng Chảy
- Nam Xang đồng hẹp, bãi dài
Ăn cơm thì ít, ăn khoai thì nhiều
Ăn thừa lại đổ vào niêu
Lấy vung đậy lại, đến chiều lại ăn - Ai về thăm đất Nam Hà
Mà xem con khỉ có nhà bê tông
Khỉ ơi khỉ có biết không
Ta đây là chủ mà không có nhà - Thịt gà nhất vị làng Sông
Phao câu ba lá nó trồng tốt tươi
Cái da vàng ưởi vàng ươi
Cái thịt nó xé mềm tơi nhũn nhùn - Ai ơi về đất Liễu Đôi
Không thạo võ nghệ thì ngồi mà xem - Cầu Không thì lắm vịt con
Đại Hoàng chuối ngự, ai buôn cũng lời - Chợ Quế Sơn những ấm cùng nồi
Chè ngon Do Lễ, củi đồi Khả Phong - Ai về Thọ Lão hát chèo
Có thương lấy phận nàng Kiều thì thương - Nhất đẹp là gái làng Cầu
Khéo ăn khéo mặc, khéo hầu mẹ cha - Bao giờ cho đất Quan Nha
Thành ra quan cả thì ta lấy mình - Lụa Nga Khê, đũi Chi Long
Hương nan Nam Xá, trầu không Đại Hoàng - Mây giăng trên ngọn non Vồng
Em nhớ thương chồng đứng bến Châu Giang
Bến Châu Giang thuyền ngang sóng ngược
Đỉnh non Vồng mây trước mây sau
Ai về có nhớ lời nhau? - Núi Đọi ai đắp mà cao?
Ngã ba sông Lệnh ai đào mà sâu?
Khen ai khéo bắt cầu Châu
Khéo bắc cầu Hầu cho cả đường quan - Đồn rằng chợ Bỏi vui thay
Đằng đông có miếu, đằng tây có chùa
Giữa chợ lại có đền thờ
Dưới sông nước chảy, đò đưa dập dìu - Duy Tiên đồng bãi mai rùa
Ăn hạt thóc mùa tát nước quanh năm
Lưỡi mềm độc quá đuôi ong
Lên mặt xuống chân
Làm quan có mả,
Kẻ cả có dòng
Khó nhịn lời, côi nhịn lẽ
Khen người thì tốt,
Giột người thì xấu
Giàu điếc, sang đui
Để là hòn đất, cất lên ông Bụt
Đang yên đang lành đọc canh phải tội
Được năm trước ước năm sau
Đi nước Lào ăn mắm ngóe
Nhập gia tùy tục
Đau lại đã, ngã lại dậy
Đánh đu với tinh
Của ruộng đắp bờ
Của mòn, con lớn
Của làm ăn no,
Của cho ăn thêm
Cửu đại còn hơn ngoại nhân
Cứt phải trời mưa
Chực như chó chực máu giác
học tốt
#Puka
*) Giời mưa ướt áo nâu sồng
Công em đi cấy, đồng gần, đồng xa
Mùa này giời giúp cho ta
Mùa này lúa tốt bằng ba mọi mùa
*) Giếng Lăng Trình vừa trong vừa mát
Đường Lăng Trình lắm cát dễ đi
Cô kia yếm thắm làm chi
Để cho anh phải tin đi lối về