K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
25 tháng 4

Ngày nay chúng ta có thể viết thư, gọi điện hoặc trò chuyện qua in-tơ-nét. 

Có những lúc.. Âm nhạc không để trải cuộc đời ta..Chỉ đơn giản.. Để kể lại những câu chuyện vô tình ta bắt gặp..Lạc.. Ta lạc vào giữa những dòng trăn trởTiệc tan đêm tàn, ta miên man với những tấc thơCó bút có mực, có người bạn là những trang vởNhẹ nhàng như thế ta cứ lạc vào một giấc mơVà ta cũng chẳng nhớ đây là đâuCó vẻ như ta đang đứng trên một góc phố khu gầm cầuTrong thân xác 1 thằng...
Đọc tiếp

Có những lúc.. Âm nhạc không để trải cuộc đời ta..

Chỉ đơn giản.. Để kể lại những câu chuyện vô tình ta bắt gặp..

Lạc.. Ta lạc vào giữa những dòng trăn trở

Tiệc tan đêm tàn, ta miên man với những tấc thơ

Có bút có mực, có người bạn là những trang vở

Nhẹ nhàng như thế ta cứ lạc vào một giấc mơ

Và ta cũng chẳng nhớ đây là đâu

Có vẻ như ta đang đứng trên một góc phố khu gầm cầu

Trong thân xác 1 thằng nhỏ áo ba lỗ, dắt theo sau 1 đứa em gái mù lòa mà nó chẳng rõ đang đi đâu

Có lẽ là tới con ngõ ở đằng sau

Nơi 1 thằng thanh niên đang đứng chờ và ra dấu

Thoáng giật mình, ta lại lạc giữa 1 lô những hàng lẩu

Tay cẩm rổ kẹo cao su "Cô ơi cô mua dùm cháu"

Đêm qua mau, ta lại thấy mình trong một căn gác

Cạnh thằng thanh niên kia đang ngồi đong đếm từng đồng bạc

Rồi hồn lìa khỏi xác, trở về chiếc bàn thân quen còn chút hơi men nơi cổ họng.

Ta lạc..

Lạc vào trong cơn mơ.. Bơ vơ

Khi nơi đây vây kín ta là mịt mờ

Để ta đứng bỡ ngỡ.. Thẫn thờ

Phía xa kia ta còn ai đang đợi chờ

Lạc.. Ta lạc vào giữa muôn vạn làn khói

Bay thật chậm như thân xác này đang trôi

Miệng muốn nói, tay muốn viết mà như cạn lời

Rồi cứ thế nhắm mắt lại, ta lạc vào trong đêm tối

Gió đang rít hai bên tai

Xung quanh ta bao nhiêu người ta chẳng biết ai là ai

Lạc giữa tiếng xì xào, mọi thứ tối sầm lại

Bỗng nhận ra mẹ đang nằm cạnh ta, mắt mẹ nhắm mãi

Lạc vào trong mơ hồ, ta nghe tiếng khóc mếu

"Mẹ ơi cứu con với" – Đâu đó tiếng thằng nhóc kêu

Đầu ta quay, ta vùng vẫy giữa dòng nước xoáy

Để bỗng thấy có vòng tay ai ôm lấy đây ta không hiểu

Phải chăng cùng một người trao ta 2 lần sự sống

Để đổi lại là linh hồn trở về với hư không

Ta lạc một lần nữa giữa những tiếc khóc vô vọng

Giữa những nén nhang, chiếc khan tang và nắp quan tài đã đóng..

Ta lạc..

Lạc vào trong cơn mơ.. Bơ vơ

Khi nơi đây vây kín ta là mịt mờ

Để ta đứng bỡ ngỡ.. Thẫn thờ

Phía xa kia ta còn ai đang đợi chờ

Và ta lạc giữa dòng kí ức năm xưa

Khi ta còn có bố lo miếng ăn ngày dăm bữa

Đứa em gái mới ngày nào còn đang thời ẵm ngửa

Giờ đã lon ton chạy đùa dưới những góc nắng ban trưa

Đâu còn nữa những ngày tháng vui vẻ bên nhau

Khi những bữa cơm dần bị bố thay bằng những đêm nhậu

Chén rượu đầy bố uống cạn để cho quên sầu

Và để thay những nụ cười bằng những trận đánh ngày một thêm đau

Đến một ngày, khi những trận đòn vượt qua tầm kiểm soát

Đứa em gái tội nghiệp vô tình bị mảnh chai đâm vào mắt

Miệng nó khóc, máu nó chảy, tay nó nắm thật chặt

Ta kéo nó chạy, bỏ lại sau lưng tiếng la mắng quát nạt

Và tiếng chửi vẫn cứ đuổi theo mỗi con phố ta qua

Đến khi ta nghe tiếng xe đâm mạnh và tiếng bố ta la

Đó là khi ta lạc giữa mông lung và sợ hãi

Cứ thế ta đi lạc, mãi không thể trở lại..

Lạc vào trong cơn mơ.. Bơ vơ

Khi nơi đây vây kín ta là mịt mờ

Để ta đứng bỡ ngỡ.. Thẫn thờ

Phía xa kia ta còn ai đang đợi chờ Ta lạc giữa những thân quen

Lạc trong cơn say mềm

Lạc giữa những xô bồ

Ta lạc giữa những góc phố..

Lạc trong bao đêm lạnh..

Lạc giữa những âm thanh..

Ta lạc giữa những chơi vơi..

Rồi lạc vào một mảnh đời..

4
14 tháng 3 2022

t báo cô giáo khóa acc m lại

14 tháng 3 2022

t hìn nên t ko báo kệ m

Buổi học thể dục 1. Hôm nay có buổi học thể dục. Thầy giáo dẫn chúng tôi đến bên một cái cột cao, thẳng đứng. Chúng tôi phải leo lên đến trên cùng, rồi đứng thẳng người trên chiếc xà ngang. Đê-rốt-xi và Cô-rét-ti leo như hai con khỉ. Xtác-đi thì thở hồng hộc, mặt đỏ như chú gà tây. Ga-rô-nê leo dễ như không. Tưởng chừng cậu có thể vác thêm một người nữa trên vai vì cậu khỏe chẳng khác gì một con bò...
Đọc tiếp

Buổi học thể dục

1. Hôm nay có buổi học thể dục. Thầy giáo dẫn chúng tôi đến bên một cái cột cao, thẳng đứng. Chúng tôi phải leo lên đến trên cùng, rồi đứng thẳng người trên chiếc xà ngang.

Đê-rốt-xi và Cô-rét-ti leo như hai con khỉ. Xtác-đi thì thở hồng hộc, mặt đỏ như chú gà tây. Ga-rô-nê leo dễ như không. Tưởng chừng cậu có thể vác thêm một người nữa trên vai vì cậu khỏe chẳng khác gì một con bò mộng non.

2. Đến lượt Nen-li bạn này được miễn học thể dục vì bị tật từ nhỏ, nhưng cố xin thầy cho được tập như mọi người.

Nen-li bắt đầu leo một cách rất chật vật. Mặt cậu đỏ như lửa, mồ hôi ướt đẫm trán. Thầy giáo bảo cậu có thể xuống. Nhưng cậu vẫn cố sức leo. Mọi người vừa thấp thỏm sợ cậu tuột tay ngã xuống đất, vừa luôn miệng khuyến khích: “Cố lên ! Cố lên !”.

Nen-li rướn người lên và chỉ còn cách xà ngang hai ngón tay. “Hoan hô ! Cố tí nữa thôi !” - Mọi người reo lên. Lát sau, Nen-li đã nắm chặt được cái xà.

Tìm trong bài và viết lại câu viết theo mẫu Ai làm gì?

 

 
4
9 tháng 5 2022

-  Thầy giáo dẫn chúng tôi đến bên một cái cột cao, thẳng đứng.

- Chúng tôi phải leo lên đến trên cùng, rồi đứng thẳng người trên chiếc xà ngang.

- Đê-rốt-xi và Cô-rét-ti leo như hai con khỉ.

- Xtác-đi thì thở hồng hộc, mặt đỏ như chú gà tây.

- Ga-rô-nê leo dễ như không.

-Nen-li bắt đầu leo một cách rất chật vật.

- Thầy giáo bảo cậu có thể xuống. 

- Nen-li rướn người lên và chỉ còn cách xà ngang hai ngón tay

-  Lát sau, Nen-li đã nắm chặt được cái xà.

                 HT 

MN tick cho mình nhé

9 tháng 5 2022

thank

 

31 tháng 12 2021

TK:Người xưa có câu “Lương y như từ mẫu”. Một bác sĩ tài giỏi còn phải có tấm lòng như người mẹ hiền. Em thật may mắn khi được lớn lên trong vòng tay yêu thương của vị bác sĩ như thế. Bác sĩ ấy, trùng hợp lại chính là mẹ yêu của em.

Mẹ em khoác chiếc áo blue trắng tinh khôi đã hơn mười năm nay. Từ ngày tốt nghiệp trường trung cấp y năm hai mươi lăm tuổi đến nay, mẹ đã bước sang tuổi ba mươi sáu. Trong ký ức tuổi thơ của em và trong cuộc sống thường ngày, mẹ giống như một thiên thần áo trắng với khuôn mặt trái xoan thanh tú, dễ gần. Sống mũi cao ngay thắng. Đôi mắt đằng sau cặp kính cận nhẹ đen lấy, sáng suốt mà cũng chan chứa tình yêu, tình yêu dành cho gia đình và cho những người mẹ chăm sóc. Đôi môi mẹ luôn nở nụ cười ấm áp. Mái tóc đen và dài thường được cột lên gọn gàng sau lưng. Dáng người thanh mảnh, cao gầy của mẹ được bọc trong chiếc áo blue trắng – chiếc áo tượng trưng cho người bác sĩ. Trước ngực áo là bảng tên nho nhỏ, xinh xinh ghi đầy đủ họ tên của mẹ cùng chức danh bác sĩ mà em vô cùng tự hào.

Mẹ em là bác sĩ khoa sản và mẹ chưa bao giờ ngừng yêu công việc của mình. Đã có lần em tò mò hỏi mẹ tại sao mẹ lại chọn trở thành bác sĩ khoa sản. Ánh mắt mẹ nhìn về phía xa xa, thoáng hiện lên một thứ ánh sáng hạnh phúc giản đơn, giọng mẹ trầm ấm: “Năm 13 tuổi, mẹ vô tình giúp đỡ một bà đỡ trong xóm đỡ đẻ cho một bà mẹ sinh non vì trượt ngã. Khoảnh khắc đón một đứa trẻ đỏ hỏn vào tay, nghe tiếng khóc của nó chào cuộc sống này, mẹ cảm thấy rất kỳ diệu”. Và sau này mẹ nuôi ước mơ trở thành bác sĩ như thế. Hơn mười năm qua, biết bao sinh linh bé nhỏ đã qua bàn tay gầy gầy, thoang thoảng mùi thuốc sát trùng để đến với thế gian này. Có nhiều đứa bé còn được bố mẹ đưa tới nhà thăm hỏi mẹ em khi chúng lớn hơn một chút.

Vì yêu cầu công việc nên mẹ rất bận rộn, ca trực ở bệnh viện cứ dồn dập không thôi. Có những hôm, mẹ trực đến tận 3 giờ sáng, chợp mắt được một lát, điện thoại báo có ca mổ lại vội vàng đi ngay. Nhưng mẹ chưa bao giờ quên quan tâm, lo lắng cho gia đình em. Mỗi lần em ốm, mẹ mất ăn mất ngủ chăm sóc, cộng thêm việc bệnh viện khiến mẹ mệt mỏi vô cùng. Nhiều lần tỉnh táo sau cơn sốt mê man, em đau lòng nhìn vào đôi mắt đầy quầng thâm của mẹ. Mẹ hiểu và yêu thương những đứa trẻ hơn bao giờ hết, có lẽ cũng vì tình cảm đặc biệt ở một nữ bác sĩ khoa sản và tình yêu vô bờ bến mẹ dành cho chúng em mà mẹ luôn bao dung cho mọi lỗi lầm mà chị em em gây ra.

Mẹ là người đồng hành bên em từng bước đi, từng ngày trưởng thành. Dù không thể ngày ngày túc trực kề bên, nhưng tình cảm của mẹ luôn chân thành, sâu sắc hơn bao giờ hết. Mẹ đã dạy cho em rất nhiều bài học làm người, rất nhiều câu chuyện cảm động về những sinh mệnh bé nhỏ mà kiên cường. Mẹ truyền cho em tình yêu thương đồng loại và động lực theo đuổi ước mơ của mình.

Mẹ đã trở thành tượng đài yêu thương bất tử trong trái tim em. Dẫu nhiều ngày đi sớm về khuya, dẫu nhiều đêm không được ôm trong vòng tay mẹ, em vẫn yêu và tự hào về mẹ của mình. Mẹ chính là món quà vô giá mà cuộc đời đem đến cho em. Em sẽ luôn cố gắng để không phụ tình yêu, niềm tin của mẹ.

 

31 tháng 12 2021

Có lẽ hạnh phúc trong cuộc đời này mà mỗi chúng ta đang có được chính là còn cha, còn mẹ, còn anh chị em, còn những người thân yêu để yêu thương, quan tâm, chăm sóc và bảo vệ đúng không ạ? Đôi khi chúng ta cứ mơ ước những gì cao sang, xa vời ở ngoài kai nhưng quên mất rằng hạnh phúc chính là bữa cơm bên cạnh người thân của mình. Với tôi, mẹ là người tôi yêu thương nhất, người hi sinh cho tôi nhiều nhất. 

     Mẹ tôi là một cán bộ nhân viên Bưu điện về hưu, năm nay mẹ đã 53 tuổi rồi. Mái tóc mẹ dài, xoăn và đã bắt đầu điểm màu của thời gian khi những sợi tóc bạc ngày càng đua nhau xen chỗ của những sợi tóc đen. Nhưng lâu lâu mẹ lại nhờ tôi nhuộm lại tóc cho mẹ nên tóc mẹ vẫn còn đen lánh và mượt mà lắm. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan, với làn da rám nắng. Đôi mắt mẹ đen tròn, trong gia đình chỉ có mẹ tôi có mắt 2 mí Đôi mắt là nơi giúp tôi hiểu được mẹ, lúc tôi được điểm cao ánh mắt mẹ sáng bừng lên, niềm vui như lan tỏa tận sâu trong đôi mắt người phụ nữ ấy và khi tôi làm gì sai mắt mẹ chuồng xuống nhưng ánh mắt mẹ vẫn trìu mến chỉ bảo cho tôi để tôi có cho mình những bài học quý giá. Mũi cao, thẳng, đôi môi cong được tô một lớp son đỏ thắm là điểm nhấn trên khuôn mặt mẹ, trông mẹ thật đẹp và sắc sảo.Nụ cười là thứ luôn hiện diện trên khuôn mặt tảo tần của mẹ, dù vui hay buồn mẹ cũng luôn mỉm cười để chúng tôi không phải lo lắng. 

 

Cảm ơn mẹ vì mẹ là mẹ của con

Cảm ơn mẹ vì mẹ là mẹ của con

 

     Mẹ tôi dáng người cao, hơi đẫy đà, mỗi lần được ôm mẹ, được sờ cái bụng béo của mẹ là cảm giác tôi thích nhất. Mẹ tôi hiền lắm, thật thà, chân chất và có một tình yêu thương chồng con tuyệt đối. Mẹ luôn là cán bộ xuất sắc nhiều năm liền ỏ cơ quan, ở nhà thì mẹ luôn là người phụ nữ tuyệt vời nhất, Dù có những ngày mẹ đi làm về muộn, rất mệt nhưng mẹ vẫn chăm lo từng bữa cơm thơm ngon cho gia đình. Mẹ cứ làm việc không ngừng nghỉ, lúc thì nấu ăn, lúc thì làm vườn, lúc thì ngồi bày cho anh em tôi học bài. Mẹ chưa bao giờ quát mắng, nặng lời với tôi kể cả lúc tôi phạm sai lầm, khi tôi mắc khuyết điểm mẹ đều ngồi lại hỏi rõ lý do và chia sẻ cho tôi những lời khuyên bổ ích. Mẹ tôi nấu ăn rất ngon, dù được ăn rất nhiều nơi sang trọng nhưng với tôi mâm cơm mẹ nấu là ngon nhất. Với hàng xóm, mẹ cũng là người rất nhiệt tình, hòa đồng, mỗi khi những bác hàng xóm nhờ mẹ sang nấu giúp đám cưới hay đám giỗ mẹ đều sẵn lòng. Nên mẹ tôi rất được nhiều người yêu quý. 

     Mẹ luôn chăm sóc anh em tôi như những đứa trẻ thơ, nhắc nhở tôi đến cả việc dậy đi học, tắm rửa, học bài, ăn cơm. Mẹ luôn thế, luôn yêu thương con mình một tình yêu vô điều kiện. Tình yêu thương mà mẹ dành cho tôi có lẽ không bao giờ tôi kể hết được nhưng trong đó có một kỉ niệm mà tôi nhớ mãi về mẹ, Đó là lần khi tôi học lớp 1 vì đi chơi mưa với các bạn về bị ốm, đêm hôm đó tôi bị sốt cao mà bố đi làm xa chỉ có mẹ và 2 anh tôi ở nhà, mẹ đã phải thức trắng đêm để chườm khăn ướt cho tôi, chốc chốc mẹ lại ghé tai sau lưng tôi để nghe tiếng phổi. Cứ một lát mẹ lại gọi tôi để hỏi xem trong người thế nào, mẹ sợ tôi ngủ say đi lỡ có chuyện gì. Trời vừa hé sáng, mẹ đã gọi taxi ôm tôi vào viện. Mẹ cứ cầm chặt tay tôi, khuôn mặt mẹ đầy lo lắng, mắt mẹ như trực trào nước mắt. Nhìn mẹ lúc ấy, tôi lại càng thấy thương mẹ biết bao nhiêu, tình yêu thương mẹ dành cho tôi chắc suốt cuộc đời này không bao giờ tôi đền đáp hết được. 

 

     Cảm ơn cuộc đời vì đã cho tôi có mẹ, được làm con của mẹ, được mẹ yêu thương và chăm sóc. Nếu ai hỏi tôi về một siêu anh hùng, tôi sẽ kể họ nghe về mẹ của mình mà không phải là một superman hay một anh hùng nào mà phim hay báo chí ca ngợi. Tôi luôn muốn nói lời xin lỗi mẹ vì đã nhiều lần làm mẹ buồn, khiến mẹ phải bận tâm và cũng muốn gửi ngàn lần cảm ơn vì tất cả những gì mẹ đã làm cho tôi.

     Gia đình tôi có rất nhiều người nhưng mẹ là người thân yêu nhất đối với tôi, tôi yêu mẹ nhiều lắm, Tôi hứa sẽ học hành chăm chỉ, ngoan ngoãn, vâng lời ông bà bố mẹ để mẹ tôi được vui lòng.

Ngày xưa, có một ông già nhà quê có một cô gái đẹp. Trong nhà phải thuê một đầy tớ trai, ông ta muốn lợi dụng nó làm việc khỏi trả tiền, mới bảo nó rằng: “Mày chịu khó làm ăn với tao rồi tao gả con gái cho”. Người ở mừng lắm, ra sức làm lụng tới khuya không nề hà mệt nhọc. Nó giúp việc được ba năm, nhà ông ta mỗi ngày một giàu có.Ông nhà giàu không còn nghĩ đến lời hứa cũ nữa, đem con gái gả cho con...
Đọc tiếp

Ngày xưa, có một ông già nhà quê có một cô gái đẹp. Trong nhà phải thuê một đầy tớ trai, ông ta muốn lợi dụng nó làm việc khỏi trả tiền, mới bảo nó rằng: “Mày chịu khó làm ăn với tao rồi tao gả con gái cho”. Người ở mừng lắm, ra sức làm lụng tới khuya không nề hà mệt nhọc. Nó giúp việc được ba năm, nhà ông ta mỗi ngày một giàu có.

Ông nhà giàu không còn nghĩ đến lời hứa cũ nữa, đem con gái gả cho con một nhà phú hộ khác ở trong làng.

Sáng hôm sắp đưa dâu, ông chủ gọi đứa ở lên lừa nó một lần nữa, bảo rằng: “Bây giờ mày lên rừng tìm cho ra một cây tre có trăm đốt đem về đây làm đũa ăn cưới, thì tao cho mày lấy con gái tao ngay”.

Đứa ở tưởng thật, vác dao đi rừng. Nó kiếm khắp nơi, hết rừng này qua rừng nọ, không tìm đâu thấy có cây tre đủ trăm đốt. Buồn khổ quá, nó ngồi một chỗ ôm mặt khóc. Bỗng thấy có một ông lão râu tóc bạc phơ, tay cầm gậy trúc hiện ra bảo nó: “Tại sao con khóc, hãy nói ta nghe, ta sẽ giúp cho”. Nó bèn đem đầu đuôi câu chuyện ông phú hộ hứa gả con gái cho mà kể lại. Ông lão nghe xong, mới bảo rằng: “Con đi chặt đếm đủ trăm cái đốt tre rồi đem lại đây ta bảo”.

Nó làm theo y lời dặn, ông dạy nó đọc: “Khắc nhập, khắc nhập” (vào ngay, vào ngay) đủ ba lần, thì một trăm khúc tre tự nhiên dính lại với nhau thành một cây trẻ đủ một trăm đốt. Nó mừng quá, định vác về, nhưng cây tre dài quá, vướng không đi được. Ông lão bảo nó đọc: “Khắc xuất, khắc xuất” (ra ngay, ra ngay) đúng ba lần thì cây tre trăm đốt lại rời ra ngay từng khúc.

Nó bèn bó cả lại mà gánh về nhà. Đến nơi thấy hai họ đang ăn uống vui vẻ, sắp đến lúc rước dâu, nó mới hay là ông chủ đã lừa nó đem gả con gái cho người ta rồi. Nó không nói gì, đợi lúc nhà trai đốt pháo cưới, bèn đem một trăm khúc tre xếp dài dưới đất, rồi lẩm bẩm đọc: “Khắc nhập, khắc nhập” cho liền lại thành một cây tre trăm đốt, đoạn gọi ông chủ đến bảo là đã tìm ra được, và đòi gả con gái cho nó. Ông chủ lấy làm lạ cầm cây tre lên xem, nó đọc luôn: “Khắc nhập, khắc nhập”, thì ông ta bị dính liền ngay vào cây tre, không làm sao gỡ ra được. Ông thông gia thấy vậy chạy đến, định gỡ cho, nó lại đọc luôn: “Khắc nhập, khắc nhập”, thì cả ông cũng bị dính theo luôn, không lôi ra được nữa.

Hai họ thấy thế không còn ai dám lại gần nó nữa. Còn hai ông kia không còn biết làm thế nào đành van lạy xin nó thả ra cho. Ông chủ hứa gả con gái cho nó, ông thông gia xin về nhà ngay, nó để cho cả hai thề một hồi rồi nó mới đọc: “Khắc xuất, khắc xuất” thì hai ông rời ngay cây tre, và cây tre cũng rời ra trăm khúc.

Mọi người đều lấy làm khiếp phục đứa ở, ông chủ vội gả con gái cho nó, và từ đó không còn dám khinh thường nó nữa.

PHÂN 3 ĐOẠN : MỞ BÀI , THÂN BÀI VÀ KẾT BÀI 

1
14 tháng 12 2021

Mở bài: Ngày xưa, có một ông già nhà quê có một cô gái đẹp. Trong nhà phải thuê một đầy tớ trai, ông ta muốn lợi dụng nó làm việc khỏi trả tiền, mới bảo nó rằng: “Mày chịu khó làm ăn với tao rồi tao gả con gái cho”. Người ở mừng lắm, ra sức làm lụng tới khuya không nề hà mệt nhọc. Nó giúp việc được ba năm, nhà ông ta mỗi ngày một giàu có.

Thân bài: Ông nhà giàu không còn nghĩ đến lời hứa cũ nữa, đem con gái gả cho con một nhà phú hộ khác ở trong làng.

Sáng hôm sắp đưa dâu, ông chủ gọi đứa ở lên lừa nó một lần nữa, bảo rằng: “Bây giờ mày lên rừng tìm cho ra một cây tre có trăm đốt đem về đây làm đũa ăn cưới, thì tao cho mày lấy con gái tao ngay”.

Đứa ở tưởng thật, vác dao đi rừng. Nó kiếm khắp nơi, hết rừng này qua rừng nọ, không tìm đâu thấy có cây tre đủ trăm đốt. Buồn khổ quá, nó ngồi một chỗ ôm mặt khóc. Bỗng thấy có một ông lão râu tóc bạc phơ, tay cầm gậy trúc hiện ra bảo nó: “Tại sao con khóc, hãy nói ta nghe, ta sẽ giúp cho”. Nó bèn đem đầu đuôi câu chuyện ông phú hộ hứa gả con gái cho mà kể lại. Ông lão nghe xong, mới bảo rằng: “Con đi chặt đếm đủ trăm cái đốt tre rồi đem lại đây ta bảo”.

Nó làm theo y lời dặn, ông dạy nó đọc: “Khắc nhập, khắc nhập” (vào ngay, vào ngay) đủ ba lần, thì một trăm khúc tre tự nhiên dính lại với nhau thành một cây trẻ đủ một trăm đốt. Nó mừng quá, định vác về, nhưng cây tre dài quá, vướng không đi được. Ông lão bảo nó đọc: “Khắc xuất, khắc xuất” (ra ngay, ra ngay) đúng ba lần thì cây tre trăm đốt lại rời ra ngay từng khúc.

Nó bèn bó cả lại mà gánh về nhà. Đến nơi thấy hai họ đang ăn uống vui vẻ, sắp đến lúc rước dâu, nó mới hay là ông chủ đã lừa nó đem gả con gái cho người ta rồi. Nó không nói gì, đợi lúc nhà trai đốt pháo cưới, bèn đem một trăm khúc tre xếp dài dưới đất, rồi lẩm bẩm đọc: “Khắc nhập, khắc nhập” cho liền lại thành một cây tre trăm đốt, đoạn gọi ông chủ đến bảo là đã tìm ra được, và đòi gả con gái cho nó. Ông chủ lấy làm lạ cầm cây tre lên xem, nó đọc luôn: “Khắc nhập, khắc nhập”, thì ông ta bị dính liền ngay vào cây tre, không làm sao gỡ ra được. Ông thông gia thấy vậy chạy đến, định gỡ cho, nó lại đọc luôn: “Khắc nhập, khắc nhập”, thì cả ông cũng bị dính theo luôn, không lôi ra được nữa.

Hai họ thấy thế không còn ai dám lại gần nó nữa. Còn hai ông kia không còn biết làm thế nào đành van lạy xin nó thả ra cho. Ông chủ hứa gả con gái cho nó, ông thông gia xin về nhà ngay, nó để cho cả hai thề một hồi rồi nó mới đọc: “Khắc xuất, khắc xuất” thì hai ông rời ngay cây tre, và cây tre cũng rời ra trăm khúc.

Kết bài : Mọi người đều lấy làm khiếp phục đứa ở, ông chủ vội gả con gái cho nó, và từ đó không còn dám khinh thường nó nữa.

Chúc bạn học tốt nha!

21 tháng 1 2022

em đăng từng câu hỏi lên nhé

tách ra nha

21 tháng 1 2022

DÂNG

16 tháng 4 2022

đáp án là b nhé

16 tháng 4 2022

C    đó bn à

9 tháng 2 2022

Những câu thơ sau nằm trong bài thơ tiếng ru 

9 tháng 2 2022

Tiếng ru

27 tháng 4 2022

Hai Bà Trưng,Bà Triệu,Trần Hưng Đạo,Quang Trung,Hồ Chí Minh

27 tháng 4 2022

Bạn ơi nói rõ tên bài đọc là gì chứ không ai mà trả lời được

7 tháng 5 2022

Bồ câu đưa thư thì cũng nuôi như bồ câu bình thường, nhưng sẽ nuôi tại một cơ sở nào đó để nhận thư, khi muốn chúng đưa thư thì chúng ta mang chúng theo, đến khi cần chúng mang thư thì viết thư ngắn gọn buộc vào chân và thả chúng ra, chúng sẽ tìm đường bay về nhà và mang theo bức thư đó, người nhà chúng ta sẽ nhận được thư. Không phải giống nào cũng đưa được thư, mà chỉ có một số giống bồ câu đưa được thư mà thôi. Người ta thường mua chim con tầm từ 4 đến 8 tuần tuổi, nuôi chúng lớn khoảng 3 tháng thì có thể tập huấn gần trong vòng vài chục km với các khoảng cách tăng dần hay đợi đến khi con chim bắt đầu cặp đôi để sinh sản thì đem chúng đi tập huấn. Đến tuổi này thì có thể tập huấn các khoảng cách.

7 tháng 5 2022

Bồ câu đưa thư thì cũng nuôi như bồ câu bình thường nhưng sẽ nuôi tại một cơ sở nào đó để nhận thư, khi muốn chúng đưa thư thì chúng ta mang chúng theo, đến khi cần chúng mang thư thì viết thư ngắn gọn buộc vào chân và thả chúng ra, bồ câu sẽ tìm đường bay về nhà và mang theo bức thư đó, người nhà chúng ta sẽ nhận được thư.