1/-Các văn bản: Tôi đi học, Chiếc bát vỡ có đảm bảo tính thống nhất về chủ đề không? Dựa vào đâu em biết điều đó?Đọc lại văn bản Tinh thần yêu nước của nhân dân ta, cho biết nội dung chủ đề và tính thống nhất về chủ đề của văn bản2/“Có phải chúng ta đang ngày càng ít nói với nhau hơn. Chúng ta gặp nhau qua YM, tin nhắn, chúng ta đọc blog hay những câu status trên Facebook của nhau mỗi ngày, chúng ta...
Đọc tiếp
1/-Các văn bản: Tôi đi học, Chiếc bát vỡ có đảm bảo tính thống nhất về chủ đề không? Dựa vào đâu em biết điều đó?
Đọc lại văn bản Tinh thần yêu nước của nhân dân ta, cho biết nội dung chủ đề và tính thống nhất về chủ đề của văn bản
2/
“Có phải chúng ta đang ngày càng ít nói với nhau hơn. Chúng ta gặp nhau qua YM, tin nhắn, chúng ta đọc blog hay những câu status trên Facebook của nhau mỗi ngày, chúng ta những tưởng đã hiểu hết, hiểu hết về nhau mà không cần thốt lên lời. Có phải vậy chăng? Có phải chúng ta cũng như loài cá heo có thể giao tiếp với nhau bằng sóng siêu âm. Tiếng nói của con người dùng để làm gì nếu không phải để thổ lộ, để giãi bày, để xoa dịu. Nếu muốn được hiểu thì phải được lắng nghe. Nếu muốn được lắng nghe thì phải nói trước đã. Vậy thì còn ngần ngừ chi nữa, hãy nói với nhau đi. Nói với ba, với mẹ, với anh chị, với em, với bạn bè... Đừng chat, đừng email, đừng post lên Facebook của nhau, hãy chạy đến gặp nhau, hay ít nhất hãy nhấc điện thoại lên, thậm chí chỉ để gọi nhau một tiếng “…ơi!” dịu dàng!”.
(Phạm Lữ Ân, Nếu biết trăm năm là hữu hạn, NXB Hội Nhà văn)
Đoạn văn bản trên muốn nói với chúng ta điều gì?
mọi người ơi mình cần gấp xin mọi người trả lời nhanh giúp mình
Hai cây phong gắn bó với tuổi học trò mơ mộng khát khao khám phá của "tôi" : " Tuổi trẻ của tôi đã để lại nơi ấy, bên cạnh chúng tôi như một mảnh vỡ của chiếc giương thần xanh ". Biện pháp so sánh, liên tưởng đầy thi vị này khiến hai cây phong hiện lên thật đẹp, nó như minh chứng cho tuổi thơ tươi đẹp của nhân vật " tôi " lúc đã trưởng thành. Chúng là hiện thân cho những gì đẹp nhất của thời ấu thơ : Bí ẩn, tràn đầy những rung động tinh tế, những xúc cảm non nớt. Hai cây phong là cả một vùng trời thanh xuân, là ngững gì đẹp nhất của tuổi thơ " tôi " .
Mình chỉ nghĩ đc 1 tí như vậy thui , sai sót gì mong bạn thông cảm