Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
"Anh ta" chỉ anh thanh niên hai mươi bảy tuổi ở câu trước.
Phép thế có trên có tác dụng không làm lặp lại từ.
- Người kể chuyện ở đây dường như thấy hết, biết hết tất cả mọi việc, mọi hành động, tâm tư, tình cảm của các nhân vật:
Căn cứ vào chủ thể đứng ra kể chuyện, đối tượng được miêu tả, ngôi kể, điểm nhìn và lời văn, có thể nhận xét: Người kể câu chuyện ở đây dường như thấy hết và biết tất mọi việc, mọi người, mọi hành động, tâm tư, tình cảm của các nhân vật...
Ông họa sĩ thỏa thận rằng chuyện dưới xuôi, mươi ngày nữa trở lại ông sẽ kể cho anh thanh niên.
Anh thanh niên bật cười khanh khách khẳng định các từ ấy là của bác lái xe. Anh bảo một mình thì anh bạn trên đỉnh Phan-xi-păng ba nghìn một trăm bốn mươi mét kia mới là một mình chứ không phải anh. Làm khí tượng phải ở độ cao như thế mới là lí tưởng.
- Những câu “giọng cười nhưng đầy tiếc rẻ”, “những người con gái sắp xa ta, biết không bao giờ gặp ta nữa, hay nhìn ta như vậy…” là lời nhận xét, đánh giá của người kể chuyện về anh thanh niên và suy nghĩ của anh ta.
là lời của tác giả nói về anh thanh niên. nói trong hoàn cảnh tác giả đang ở trên Sapa. Từ đó thấy được anh thanh niên là một người rất hiếu khách và rất trách nhiệm trong công việc
Anh thanh niên nói với cô kĩ sư
Trong thời tiết mây mù lạnh lẽo
aAnh thanh niên là một người chăm chỉ