Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tả một ngày mới bắt đầu ở quê em
1) Mở bài gián tiếp
“Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy /Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.” Có thêm một ngày mới chính là món quà kì diệu mà cuộc sống ban tặng cho chúng ta. Được ngắm nhìn cảnh một ngày mới bắt đầu trên quê hương thì chính là một điều tuyệt vời.
2) Kết bài mở rộng
Em thích những buổi sáng bình thường như thế, mặc dù rất giản dị nhưng lại là nguồn động lực lớn cho em học tập tốt hơn mỗi ngày. Em thầm cảm ơn quê mình đã cho em niềm tin vào ngày mai. Dù ở đâu em cũng mãi nhớ những buổi bình minh trên quê hương.
1) Mở bài kiểu gián tiếp quê hương
Đất nước Việt Nam có nhiều cảnh đẹp. Mỗi miền của Tổ quốc đều có những bức tranh thiên nhiên kiệt tác. Lạng Sơn với động Tam Thanh, sông Kỳ Cùng. Bắc Kạn có hồ Ba Bể nên thơ, hùng vĩ. Quảng Bình với động Phong Nha – đệ nhất kì quan. Còn Quảng Ngãi có núi Thiên Ấn trầm tư bên dòng sông Trà Khúc. Núi Thiên Ấn đã cùng sông Trà Khúc đã làm nên một cảnh quan tươi đẹp ở quê hương em.
2) Kết bài theo kiểu mở rộng cánh đồng làng
“Ba tháng trồng cây không bằng một ngày trông quả". Một vụ mùa bội thu. Năm năm liền được mùa. Niềm vui hiện lên từng khuôn mặt rạng rỡ. Cây rơm chất đầy, cao ngất vàng khươm. Lúa vàng óng, khô giòn phơi đầy sân, đóng bao xếp đầy nhà. Tiếng điếu cày của bố rít lên nghe giòn hơn mỗi sáng, mỗi chiều. Mẹ bán thêm lứa lợn, bàn với bố việc sửa nhà.
Cánh đồng làng sau một tuần chỉ còn trơ gốc rạ. Chúng em chuẩn bị thả diều. Sau mùa gặt cả làng vui. Nồi cơm gạo trắng thơm, mẹ xới đầy, giục đàn con mỗi đứa ăn thêm bát nữa.
( Chúc bạn học tốt !!! )
Mở bài trực tiếp :
Chiếc cặp của tôi- chiếc cặp đã sờn màu .Mặc dù nó không đẹp bằng chiếc cặp của các bạn tôi vẫn luôn yêu quý nó
Mở bài gián tiếp:
Nói đến học sinh là nói đến những buổi học. Và đương nhiên để học được thì phải có đồ dùng học tập. Ở thời chúng tôi, đồ dùng học tập có vô vàn kiểu dáng. Phải nói là từ a đến z. Nào là màu này màu kia, hình này hình nọ nhưng chất lượng thì chẳng mấy là cao. Trong số những đồ dùng học tập màu mè kia, bạn bè tôi cũng không thua nhau khi có những chiếc cặp sách " sang chảnh ". Tôi thì không thế. Tuy chiếc cặp sách của tôi không đẹp bằng các bạn nhưng tôi vẫn rất quý nó.
Bạn phải thêm chữ nhưng ở các bạn tôi nhưng tôi vẫn yêu quý nó
Có những hạnh phúc lớn lao, cũng có những hạnh phúc bình dị. và với tôi, điều hạnh phúc và cũng là thiêng liêng nhất trên cõi đời nay là được trong vòng tay yêu thương của mẹ. mẹ là ánh nắng trên cao, là ánh sáng trăng sao, ru vỗ và di dưỡng tâm hồn nhỏ bé của tôi. Tôi dù lớn vẫn là con của mẹ, đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo tôi, theo mỗi chúng ta.
Mẹ tôi năm nay đã sắp sửa chạm ngưỡng 40. Mẹ không như những người mẹ khác. Mẹ không hay mặc những bộ váy cầu kì và sang trọng, mẹ lúc nào cũng là chiếc áo nâu và quần ống đen dài. Những sự bình dị ấy của mẹ cứ mãi ám ảnh và theo tôi suốt cuộc đời. Nước da mẹ nâu nâu bởi rám nắng, những nắng gió cuộc đời để nuôi tôi lớn khôn, những dầu dãi nắng mưa chèo chống gia đình nhỏ.
Mẹ là điểm tựa tinh thần của tôi. Bởi mẹ với tôi là khoảng cách hàng chục năm, tôi chưa đủ trưởng thành để thấu trọn nỗi lòng người mẹ vĩ đại ấy. Chỉ biết một điều, bây giờ và sau này vẫn luôn tồn tại, đó là tình yêu bao la vô bờ bến mà mẹ giành cho tôi. Đôi bàn tay gầy gầy xương xương của mẹ cú thế dong duổi và bươn chải nuôi tôi suốt một đời. mẹ trao yêu thương cho tôi và không đòi hỏi nhận lại bất cứ một điều gì. ở mẹ tôi thấy cả một nét đẹp văn hóa truyền thống của người phụ nữ Việt Nam, mẹ vừa dịu dàng, đằm thắm kín đáo mà tế nhị. Mẹ dùng lòng nhân đối đãi với mọi người. vậy nên làng trên xóm dưới không ai không kính trọng và yêu quý mẹ tôi.
Cuộc đời của mỗi con người thật nhỏ bé mà cũng đầy sóng gió. Mẹ như cánh buồm để con thuyền của ta có thể mạnh mẽ băng qua gió bão mà vẫn vững tay chèo. Mẹ là điểm tựa cho thanh xuân nhỏ bé của tôi. Mẹ giành tình yêu cả cuộc đời để chắt chiu nuôi tôi khôn lớn. còn tôi, đứa trẻ non nớt này vẫn chẳng thể hiểu nổi lòng mẹ. từ bữa ăn đến giấc ngủ từ những điều nhỏ nhặt đến những bài học nhân sinh lớn lao trong cuộc sống mẹ đều chỉ bảo tôi nhiệt tình. Mẹ với tôi, vừa như một người bạn lớn, vừa như một người cô đáng kính. Có những phút yếu lòng, mẹ giúp tôi đứng dậy. Có những khi gục ngã, mẹ động viên tôi gắng sức lên, có những khi lầm lạc mẹ như ngọn hải đăng dẫn đường, soi sáng tâm hồn tôi. Cuộc sống có nhiều điều hạnh phúc lớn lao, nhưng với riêng tôi hạnh phúc ở trong vòng tay mẹ vừa lớn lao mà cũng bình dị biết nhường nào.
Nhưng đâu phải ai cũng may mắn được hưởng điều ấy, có những người mồ côi, chỉ mong một lần được áp mặt vào bầu sữa nóng của mẹ, mong môt lần được mẹ âu yếm vỗ về mà đến cuối đời vẫn chẳng thể làm được. Đó là lí do vì sao, từ cổ chí kim, văn chương viết về mẹ cứ mãi ám ảnh và làm ta xúc động như vậy. Đó là tình cảm thiêng liêng bậc nhất trong cõi đời này. Nó trường tồn, vĩnh cửu với thời gian, vượt qua cả sự hủy hoại của chiến tranh bom đạn. tình yêu thương của mẹ hóa giải hận thù, hàn gắn những nỗi đau. Mẹ hứng trọn nỗi đau và lặng thầm giỏ xuống những giọt nước mắt, mẹ cất giữ trong tìm để nuôi nấng ta. Tôi thấy cứ bâng khuâng khi nghe lời bài thơ này:
“Lũ chúng tôi từ tay mẹ lớn lên
Còn những bí và bầu thì lớn xuống
Chúng mang dáng giọt mồ hôi
Rỏ xuống lòng thầm lặng mẹ tôi”.
Có những chiều, mẹ kể chuyện tôi nghe, có những đêm hè oi nóng mẹ vẫn thổn thức đưa tay quạt đều để cho tôi làn gió mát. Có những khi đông đến, mẹ vẫn rón rén đi rém chăn cho tôi sợ tôi khỏi lạnh. Mẹ rất âm thầm mà lớn lao, mẹ cao cả mà cũng bình dị đổ bóng xuống đời tôi. Những nắng mưa cuộc đời, mẹ hững trọn nỗi gian lao để đổi lại cho tôi hai tiếng an lành, hạnh phúc. Điều mẹ ước ao suốt cả cuộc đời chỉ có tôi, còn tôi, chúng ta lại chẳng thể hiểu hết được những điều lớn lao ấy. Đôi khi vẫn hồn nhiên, vô tư làm tổn thương lòng mẹ. vậy nên cần lắm nay hãy trân trong giây phút quý giá khi được ở bên cạnh mẹ bạn nhé.
Từ ngày nằm trong nôi đã nghe lòng mẹ. Lớn lên lòng mẹ theo tả chảy ra cuộc đời, khi yếu đuối, khi mạnh mẽ, khi ta xấu xa hay cao thượng chỉ có lòng mẹ chẳng hề di dịch. Mẹ là tất cả những gì bất diệt và thiêng liêng nhất mà ta có được trong cuộc đời phức tạp, lắm sóng gió này.
Trong gia đình, ai ai cũng rất yêu thương tôi, nhưng mẹ là người yêu thương tôi và chăm lo cho tôi nhất.
Năm nay mẹ tôi đã 37 tuổi rồi. Mẹ tôi làm nghề giáo viên. Mẹ tôi đẹp lắm! Đôi mắt mẹ đen láy thấm đượm sự bao dung, trìu mến. Khuôn mặt mẹ có hình trái xoan. Mũi mẹ cao cao, cái miệng nho nhỏ, khi cười để lộ hàm răng trắng. Nhờ có bàn tay đầy nghị lực của mẹ đã nuôi tôi khôn lớn. Mẹ là một người luôn dành trọn mọi sự yêu thương và chăm sóc tôi. Lúc tôi làm điều gì sai trái, mẹ không la mắng gì đâu mà mẹ dạy tôi những điều hay lẽ phải, khiến tôi luôn ghi nhớ trong lòng. Tuy mẹ tôi bận rộn hàng ngàn công việc vất vả nhưng mẹ vẫn quan tâm đến công việc học hành của tôi. Lúc tôi đau ốm, mẹ là bàn tay ấm áp, che chở cho tôi vượt qua. Đối với mọi người , hàng xóm, mẹ rất hòa nhã, cởi mở với họ nên ai cũng quý mến mẹ. Trong công việc, mẹ giảng bài rất dễ hiểu, có anh chị nào quên làm bài tập, mẹ chỉ tận tình chỉ bảo. Mẹ chăm lo cho gia đình của tôi từ miếng ăn đến giấc ngủ. Mẹ là một người không thể thiếu trong gia đình.
Người mẹ kính yêu của tôi là như vậy đó! Tôi yêu mẹ lắm, yêu mẹ rất nhiều. Mẹ ơi, cho con gửi đến mẹ một lời cảm ơn và một lời xin lỗi. Cảm ơn mẹ vì bao lâu nay mẹ nuôi con khôn lớn, dạy cho con những điều hay lẽ phải. Cho con xin lỗi mẹ vì đôi lúc con đã làm mẹ buồn. Và con muốn nói với mẹ rằng:
“Con dù lớn vẫn là con mẹ, đi suốt cuộc đời long mẹ vẫn theo con”
mk tự viết đấy, ngồi đánh mỏi cả tay, nhớ k mk với nha!!!!
Mẹ em thật đáng quí, em luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ. Mỗi khi được mẹ ôm ấp, nằm trong lòng mẹ em cảm thấy thật ấm áp. Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời em… Em mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Em hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã dạy dỗ, nuôi nấng em nên người. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm!
Em rất tự hào cề mẹ của em. Mẹ là một điểm sáng trong con đường học tập của em. Mẹ là động lực, là nguồn sống của em. Em mong mình sẽ mau lớn nhanh để có thể giúp đỡ mẹ cho mẹ đỡ vất vả.
được nghe ba mẹ nói nhiều về các cảnh đẹp của đất nước như: Đà Lạt có Hồ Xuân Hương, vịnh Hạ Long kì ảo, Động Phong Nha huyền bí... Nhưng em không thấy nơi đâu đẹp bằng cánh đồng rộng mênh mông ở quê hương em_nơi chon rau cát rốn của em,-nơi chôn cất những kỉ niêm tuôi thơ của em,nơi em vui đùa cũng những đứa bạn.
tớ nghĩ bn chọn b đi vì phần a nhanh nhưng đọc ko hay phần b dài nhưng hay lắm
HT
mở bài và thân bài là gián tiếp kết bài là mở rộng tả thiên nhiên
Mùa thu đến gợi lòn trong lòng ta bao cảm xúc. Nhưng có lẽ, những cơn gió mùa thu khiến lòng người xao động nhiều hơn cả.
Gió mùa thu mềm mại như một dải lụa khẽ lùa qua tán lá làm cho mọi vật bừng tỉnh. Dải lụa ấy mang một chút hơi sương mềm mại làm thức tỉnh những tâm hồn lãng mạn. Chúng khẽ làm lay động những bông hoa còn chớm sắc hồng và đem đến bụi màu như ai đó rắc bột lân tinh lên các cánh hoa. Gió đưa mùi hương mát nhẹ của hoa trải lên đường phố; mang mùi hương của bát phở Hà Nội đùn bên những thực khách tò mò; đưa mùi hương ngọt ngào của hơi sương đến bên những hàng liễu rủ như mái tóc của các cô thiếu nữ. Những tia nắng mỏng manh vừa tan trong sương sớm vội ùa lấy gió, nhờ gió chở đi đổ rắc bột màu kỳ diệu lên vạn vật. Chiếc lá vàng bay bay trên phố, nàng gió xuất hiện đưa lá đi chơi và rồi từ từ trả lá nhẹ nhàng về mặt đất. Gió mùa thu không giống với gió oi bức của mùa hè và cũng không giống gió lạnh tê tái của mùa đông mà gió nó khẽ se se, lành lạnh mơn man những làn da nhạy cảm. Gió như một sợi dây mỏng manh kết duyên cùng trời đất. Dải lụa ấy xua tan cái nóng nực của mùa hè và làm tâm hồn ta tĩnh lại. Gió làm cho làn sương mỏng rung lên và hiện ra với muôn hình muôn vẻ.
Gió thu làm cho cảnh vật và con người hoà quyện lại với nhau tạo nên một thế giới lung linh, huyền ảo, đầy màu sắc.
(k ) đúng cho mình nha !