Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tín ngưỡng, tôn giáo giống nhau ở chỗ đều là những niềm tin của con người gửi gấm vào các đối tượng siêu hình.
Điểm khác nhau cơ bản :
- Tôn giáo là niềm tin vào đối tượng siêu hình, mà những người cùng niềm tin này đã quy tụ lại thành tổ chức, có nhiệm vụ truyền giáo, có giáo luật chặt chẽ...Ví dụ: tôn giáo Cao đài.
- Tín ngưỡng là niềm tin vào đối tượng siêu hình, chưa quy tụ thành tổ chức, chưa có người truyến giáo, chưa có giáo luật...Ví dụ: tín ngưỡng thờ cúng tổ tiên.
-Bác kêu con đến bên bàn
Bác ngồi Bác viết, nhà sàn đơn sơ
-Ba gian nhà trống, nồm đưa võng
Một chiếc giường tre chiếu mỏng manh
-Giường lãnh tụ là hai hàng đá ghép
Manh áo chàm, Bác mặc quá đơn sơ
-Đôi dép của Người mòn vẹt gót
Người đã đi khắp ngã đường đất nước hành quân
- Mình về với Bác đường xuôi
Thưa giùm Việt Bắc không nguôi nhớ Người
Nhớ ông cụ mắt sáng ngời
Áo nâu túi vải đẹp tươi lạ thường.
...
- Bạn ơi, những người này đang cố tình làm cho bạn chửi họ, mắng họ, rồi họ lại làm một việc gì đó có thể bạn không hay biết. Cách tốt nhất là bạn hãy chặn bạn đó bằng không thì báo cho thầy Phynit để thầy giải quyết nhé. Những người như vầy thật không có văn hóa mà !!!^^
hành động :
quyên góp ủng hộ cho những người gặp khó khăn.
chia sẻ và giúp đỡ những người gặp nạn.
thăm hỏi và động viên người đang gặp hoạn nạn và giúp đỡ.
Thái độ :
chia sẻ
cưu mang
thương người
Lời nói :
bạn cần gì cứ nói tớ sẵn sàng giúp.
bạn có việc gì mà buồn thế ?
bạn có thể chia sẻ với tớ được không ?
tớ sẽ giúp bạn việc này nhé ?
Cử chỉ, điệu bộ, ánh mắt :
Ánh mắt thân thiện, đầy quan tâm
cử chỉ khoan dung, nhẹ nhàng
điệu bộ ân cần, khoan thai
i - Muốn sang thì bắc cầu Kiều
Muốn con hay chữ thì yêu kính thầy.
- Cơm cha, áo mẹ, chữ thầy
Nghĩ sao cho bố những ngày ước mong.
- Ơn thầy soi lối mở đường
Cho con vững bước dặm trường tương lai
- Gươm vàng rớt xuống Hồ Tây
Ơn cha nghĩa trọng công thầy cũng sâu.
- Mấy ai là kẻ không thầy
Thế gian thường nói đố mày làm nên.
- Vua, thầy, cha, ấy ba ngôi
Kính thờ như một, trẻ ơi ghi lòng.
- Mười năm rèn luyện sách đèn
Công danh gặp bước, chớ quên ơn thầy.
- Mẹ cha công đức sinh thành
Ra trường thầy dạy học hành cho hay.
- Ơn Thầy không bằng gốc bễ,
Nghĩa Thầy Gánh vác cuộc đời học sinh.
- Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa.
- Công cha, áo mẹ, chữ thầy
Gắng công mà học có ngày thành danh.
- Một gánh sách không bằng một giáo viên giỏi
- Thầy giáo là đường tinh, học sinh là đường đã lọc
- Nhất quý nhì sư
- Mồng một tết cha, mồng ba tết thầy
Nếu em đã được đến Vịnh Hạ Long thì em cảm thấy rất rất vui và cực kì hạnh phúc. Được đến Vịnh Hạ Long, đó là một ước muốn lớn lao của em. Đến đây, em học hỏi được thật nhiều điều hay và bổ ích. Biết quý trọng Vịnh Hạ Long hơn. Có thái độ tôn trọng, giữ gìn Di sản văn hóa này của Việt Nam.
♥ Hôm nay thất tình và mỗi lần thất tình ♥ Tôi đã dấu vào đâu ♥
Buồn , cho xin 1 tấm được a.e khen ạ
- Khi mình thiếu sót thì phải tự biết nhận khuyết điểm.
- Phải luôn nghiêm khắc với chính bản thân mình.
- Phải tôn trọng lẽ phải và làm theo lẽ phải.
- Tôn trọng bản thân mình cũng như tôn trọng những người xung quanh.
- Sống đúng với chuẩn mực và phải suy nghĩ thận trọng trước khi hành động.
Bài tập c: Theo em, cần phải làm gì để rèn luyện tính tự trọng?
Hướng dẫn giải:
* Để rèn luyện tính tự trọng cho bản thân mình, ngay từ bây giờ chúng ta cần phải:
- Khi mình thiếu sót thì phải tự biết nhận khuyết điểm.
- Phải luôn nghiêm khắc với chính bản thân mình.
- Phải tôn trọng lẽ phải và làm theo lẽ phải.
- Tôn trọng bản thân mình cũng như tôn trọng những người xung quanh.
- Sống đúng với chuẩn mực và phải suy nghĩ thận trọng trước khi hành động.
d) em hãy kể lại một câu chuyện nói về tính tự trọng?
Sáng chủ nhật tuần trước, mẹ chở tôi đi ăn sáng ở một tiệm phở trên đường Lý Thái Tổ. Khách ăn khá đông, ngồi kín cả mấy dãy bàn phía trong nên mạ con tôi phải ngồi ở chiếc bàn ngoài cùng, sát vỉa hè.
Lúc hai tô phở thơm ngon vừa được bưng ra thì một cậu bé trạc mười tuổi, trên tay cầm một xấp vé số tiến lại gần chỗ mẹ tôi, cất tiếng mời:
– Cô ơi! Mua mở hàng giùm con mấy tờ lấy hên đi cô!
Mẹ tôi vốn là người ít khi mua vé số nhưng trước vẻ ngây thơ và tội nghiệp của cậu bé, mẹ cũng mua hai tờ và đưa cho cậu bé năm ngàn đồng, bảo khỏi phải trả lại tiền thừa.
Cậu bé loay hoay tìm trong mớ tiền lẻ, lấy ra một ngàn rồi đưa trả mẹ tôi bằng cả hai tay:
– Cháu gửi lại cô ạ!
Mẹ tôi khen cậu bé ngoan, tuy nhỏ mà đã có lòng tự trọng.