Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Giây phút mà em cảm thấy xấu hổ nhất chính là "quê mùa" trước lớp. Vài tuần trước, cô giáo em đang chữa bài Toán và đã có một drama xảy ra : nửa lớp bảo bài bn lm đúng nhưng nửa lớp bảo bài bn lm sai. E thuộc phe lm sai lên đã giơ tay nên chỉ lỗi sai đó. Nhưng e lại chỉ nhầm và bà làm của bn đúng. Em khá xấu hổ vì lúc đó em cx ko để ý nhiều số đó và đang ở trước lớp nx. Nhưng sự xấu hổ ấy giúp em rút ra bài học là nên cẩn trọng và chú ý quan sát hơn. Em cũng biến nó thành động lực để em luôn giơ tay phát biểu và đưa ra ý kiến đúng đắn hơn nữa.
Lười viết quá
Tôi xin chia sẻ câu chuyện của mình. Mặc dù tôi đã lớn nhưng tôi rất biết ơn vì tật xấu hổ của mình đã giúp tôi có động lực thêm tin vào cuộc sống . Tôi nhớ có lần trong 1 tiết học Tiếng Anh tôi đã có tiết kiểm tra nói tiếng anh tôi rất xấu hổ vì sợ câu trả lời của mình sai nên tôi đã không trả lời được lúc đó ai cũng cười tôi khiến tôi rất xấu hổ . Nhưng không vì thế mà tôi bỏ cuộc tôi đã cố gắng rèn luyện cách phát âm , cách nói , thực hành . Và tôi đã thành công trong việc nói tiếng anh tôi có thể tự tin nói tiếng anh và giao tiếp với mọi người xung quanh . Cảm ơn đã lắng nghe câu chuyện của tôi .
\(#KhánhLinh\)
Một câu hỏi có tâm sẽ được đáp lại bằng câu trả lời nhiệt tình. Còn nếu đăng câu hỏi như kiểu bắt người ta phải giải cho mình, thì xin lỗi ở đây chúng tôi không làm thế :3
ồ ý kiến hay à nha