Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
về quê em có rất nhiều cảnh đẹp như : đồng lúa ,cây đa đầu làng ,.... nhưng em thích nhất là cảnh dòng sông quê em.
dòng sông quê em hình như một con rồng uốn lượn quanh làng em.Dòng sông này bắt nguồn từ ...................... ,dòng sông là nơi làm việc của các bác , các cô làm nghề đánh bắt cá.Thi thoảng có những con thuyền chở ;than, đá, dầu, cát ,.... những lúc trăng sáng dòng sông lung linh óng anh dưới mặt sông .vào những chiều mùa hè chúng em rủ nhau đi tắm sông, vào hè nước sông thường nông và cạn chúng em tắm thỏa thuê ,những lúc con sông trở lên dữ dằn nhất là vào những ngày mưa to mấy ngày liền , mặt nước sông màu đỏ lạ thường ,dòng nước mỗi ngày một dâng cao lên .
em rất thích dòng sông nơi mà mọi người trong làng có rất nhiều kỉ niệm đã trải qua ,dù đi đâu xa nhưng em vẫn không thể nào quên dòng sông nơi đã từng gắn bó một đời còn thơ bé của em
lưu ý mình có mấy lỗi sai ,cái chấm chấm dài nhất là cái tên sông ai ở đâu ,thích tên sông thì viết vào dấu chấm dài nhất
Khung cảnh mà em yêu thích nhất ở quê hương chính là con sông chảy qua cuối làng. Không ai biết con sông ấy tên là gì, nhưng người dân trong làng thường quen mà gọi là “cái sông”. Hai bên bờ sông được người dân đắp đá, xây kè thành từng bậc thang cho tiện đi lại và sinh hoạt. Lúc nào, dòng sông cũng đông vui và náo nhiệt. Bởi, ngay bên bờ sông, là nơi họp chợ của các mẹ, các chị. Tiếng người mua, kẻ bán rộn ràng cả một khúc sông quê. Đến chiều, khi chợ tàn, thì nơi đây là thiên đường cho những đứa trẻ. Chúng tha hồ ngụp lặn trong dòng nước mát rượi. Và khi mặt trời sắp lặn, lại rộn rã các bà, các mẹ đem đồ ra bờ sông giặt. Cứ thế, dòng sông dịu dàng mà làm bạn, gắn kết thân mật với cuộc sống của làng em.
Con sông Đáy, một đại dương nhỏ bé mà tôi từng được khám phá trong chuyến hành trình đầu tiên đến vùng quê lạnh lẽo của núi rừng Tây Bắc. Dọc theo bờ sông, những dãy núi cao vút trời như những ngón tay khẳng định sự uy nghi của núi rừng.
Nước sông chảy mạnh mẽ, dồn dập qua các khúc cua và những tảng đá lớn, tạo ra những dòng sóng trắng xóa. Ánh nắng mặt trời chiếu xuống mặt nước, biến những giọt nước lấp lánh nhưngngôi sao, tạo nên một vẻ đẹp huyền diệu mà không thể nào quên.Bên bờ sông, hàng cây xanh mướt bao quanh, tạo nên một khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ và tươi mới. Cảm giác mát mẻ từ làn gió nhẹ rì rào làm cho không khí trở nên dễ chịu, làm cho trái tim bỗng dưng cảm thấy bình yên và thanh thản.Nước sông Đáy mang theo những câu chuyện của dòng người và vùng đất, là nguồn sống và mạch máu của cuộc sống nơi đây. Mỗi con người, mỗi góc nhìn đều có câu chuyện riêng, nhưng tất cả đều hòa mình vào sự hài hòa và sức sống của con sông Đáy.Bên bờ sông, những bức tranh vẽ đời thường diễn ra một cách tự nhiên và êm đềm. Có những người đang ngâm ngẩm câu hát ru, có những đàn trẻ đang chơi đùa với nhau, và có những người làm việc chăm chỉ trên những con thuyền nhỏ.
Nhưng dù thế nào đi nữa, con sông Đáy vẫn luôn là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của những người dân nơi đây. Nó là nguồn sống, là niềm tự hào và là nét đẹp tiềm ẩn của vùng đất Tây Bắc hoang sơ và hùng vĩ.
#tsubaki
bài làm
Quê hương là gì hở mẹ?
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ?
Ai đi xa cũng nhớ nhiều…
Quê hương, hai tiếng thân thương mà da diết. Đó là nơi có những cánh đồng lúa chín vàng ươm, có những lũy tre xanh rì rào trong gió, có những rặng dừa cao vút tầng mây, có những triền đê thoải bóng diều bay mỗi chiều hè… Và thương nhất, yêu nhất, chính là con sông bên lở bên bồi, chảy chậm giữa miền quê. Dòng sông quê em không to lớn và đồ sộ, nó chỉ là một nhánh sông nhỏ tách ra từ dòng sông lớn phía làng bên. Nhưng với người dân quê em, đó vẫn là một dòng sông xinh đẹp và kì vĩ. Bề ngang lòng sông áng chừng khoảng mười mét, không quá dài cũng không quá ngắn. Ở đầu sông thì rất sâu, có đoạn lên đến cả gần năm mét. Nhưng dần thoải về cuối sông, nơi có người dân sinh sống, thì chỉ sâu chừng một đến hai mét thôi. Nước sông trong vắt, ở những đoạn cuối, có thể nhìn thấy cả những hòn cuội ở dưới đáy sông. Vào mùa hè, nước sông mát rượi, là thiên đường cho lũ trẻ con kéo nhau xuống tắm. Bờ sông cũng là chỗ mà người người ngồi hóng gió ngắm trăng.Dòng sông quê em không có cá cũng chẳng có tôm, đó đơn thuần là một dòng sông bình lặng. Tuy nhiên, chớ có xem thường sông nhé. Bởi dưới lòng sông, có mọc rất nhiều một loại tảo rất đẹp, thường dùng nhiều cho việc trang trí các bình, bó hoa. Vì vậy, cứ chiều chiều, lại có những chiếc thuyền nan nhỏ chèo ra, lúi húi tìm tảo. Đến lúc hoàng hôn, những chiếc thuyền nhỏ chất đầy tảo xanh, sẽ lững thững trở về nhà. Thỉnh thoảng, từ đó lại vang lên tiếng hò da diết, hòa vào tiếng khua nước lõng bõng, sao mà yên bình đến lạ.
Đối với em, dòng sông quê dịu dàng là một dấu ấn sâu đậm trong trái tim. Dù đi xa đến đâu, em cũng vẫn sẽ nhớ và yêu thương mãi dòng sông quê hương của mình.
em có bị sao không em tại sao lại đi hỏi kiểu này chả ai đi hỏi cách làm văn như vậy cả (người ta đánh giá đấy cẩn thận vô :))
Sông Châu Giang làm cho cảnh sắc quê em thêm hữu tình, thơ mộng. Bốn mùa dòng sông trong xanh, về mùa xuân, nước sông dâng đầy, trong xanh hơn, hiền hòa hơn. Nước xanh trong, xanh biếc lững lờ trôi. Qua các dòng kênh tỏa khắp các cánh đồng, nước sông Châu Giang xanh màu xanh của lúa, cứ êm đềm trôi đi. Cỏ xanh mơn mởn, hương lúa ngạt ngào. Sông cứ chảy cứ trôi, mát mẻ, thanh bình. Ngắm dòng sông trôi mà lòng lâng lâng kì lạ.
Bên tả ngạn là dãy núi Chúa, núi Vàng, núi Yên Ngựa nhấp nhô ẩn hiện trong sương mờ mùa xuân, tím thẫm lúc hoàng hôn mùa hè, huyền ảo trong đêm trăng. Sông Châu Giang uốn mình theo dãy núi, có đoạn thắt lại, nước chảy ào ào. Bóng núi soi xuống dòng sông cùng những dải mây trắng, đi thuyền qua mới thấy vẻ đẹp sơn thuỷ hữu tình của quê hương.
Hữu ngạn sông Châu Giang có chùa Thần Lằn, một cảnh đẹp nổi tiếng. Năm cây muỗm cổ thụ như bọc lấy ngôi chùa cổ kính, như che chở những tượng Phật La Hán sơn son thiếp vàng. Cạnh đấy là bãi pháo với bia đá khắc tên bảy liệt sĩ anh hùng bắn rơi máy bay và bắt sống giặc lái Mĩ như một chiến tích.
Sông Châu Giang là nguồn nước cho cả một vùng quê lúa bao la. Con sông như chở nặng bao ân tình đã bao đời nay. Chúng em đang lớn lên cùng dòng sông. Mỗi sáng mỗi chiều đi học về soi bóng xuống dòng sông xanh mà cảm thấy lòng mình dạt dào yêu thương đối với dòng sông thơ ấu.