Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Nhà nước phong kiến trung quốc hình thành vào năm 221 TCN, vào thời nhà Tần
Năm 221 TCN, được coi là năm Trung Quốc bắt đầu thống nhất trở thành một đế chế rộng lớn, với vị Hoàng đế Tần Thủy Hoàng cai trị, đánh dấu sự khởi đầu của đế quốc Trung Hoa
1. Sự đa dạng của lớp thú thể hiện ở đặc điểm :
Sự đa dạng của lớp thú được thể hiện qua: môi trường sống, tập tính, hình thức sinh sản, đời sống, dinh dưỡng, nguồn thức ăn, cách di chuyển,...
2. Đặc điểm phân biệt :
- Là động vật có xương sống có tổ chức cao nhất
- Bộ lông: Lông mao
- Bộ răng: Răng phân hóa răng cửa, răng nanh, răng hàm
- Hệ tuần hoàn: Tim 4 ngăn, 2 vòng tuần hoàn
- Thần kinh: bộ não phát triển thể hiện rõ ở bán cầu não và tiểu não
- Sinh sản: Thai sinh
- Nuôi con: Bằng sữa mẹ
- Nhiệt độ cơ thể: Hằng nhiệt
3. Thú mỏ vịt được xếp vào lớp Thú vì :
- Có lông mao
- Nuôi con = sữa mẹ
- Thở = phổi
- Tim 4 ngăn, máu đỏ tươi nuôi cơ thể
- Là đv hằng nhiệt
4. Bảo tồn các loài động vật :
- Không săn bắt, buôn bán động vật hoang dã
- Bảo vệ, cấm đốt phá rừng
“Bước chân đi qua trên cát để lại dấu
Người thầy đi qua đời ta để lại ký ức thẳm sâu”
Thật vậy! Mỗi người thầy chính là một tấm gương sáng để chúng ta soi rọi và noi theo. Có những người thầy hóm hỉnh, cũng những cô giáo gần gũi, thân thương và hình như thầy cô nào cũng có một tấm lòng bao dung và nhân ái. Tôi rất may mắn được học với nhiều thầy cô đáng kính, nhưng hết hết, cô Trang dạy môn Ngữ văn chính là cô giáo để lại trong tôi nhiều ký ức khó phai. Vẫn còn nhớ ngày đầu tiên cô bước vào lớp. Dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt trái xoan, cô mặc chiếc áo dài hồng phấn điểm tô vài bông hoa đỏ thắm, quả thật qua chiếc áo dài cũng có thể thấy rõ sự tinh tế trong thẩm mỹ của cô giáo dạy văn. Cô có một giọng nói dịu dàng, từ tốn. Hôm gặp lớp, cô giới thiệu một cách hóm hỉnh rằng tên của cô lấy họ bỏ dấu sẽ ra ngay. Thế là cả lớp đoán già, đoán non, nào là cô họ Nguyễn tên Nguyên, nào là họ Lý tên Ly… thậm chí có nhiều bạn còn gợi ra nhiều cái tên độc đáo hơn khiến cả lớp cười vang. Cuối cùng cô giới thiệu rằng cô họ Trần tên Trân. Quả thật cái tên đúng với dáng người, nhỏ nhắn, dễ gần và chân thành, tình cảm. Được cô chủ nhiệm, lớp tôi như có được người mẹ thứ hai. Ngày nào cũng vậy, đúng sáu giờ rưỡi là cô có mặt trước lớp, nhắc nhở trực nhật, sắp xếp bàn ghế, hướng dẫn các bạn ôn bài, truy bài, làm bài tập. Cứ đều đặn ngày nào cũng thế, có những hôm cô đi hội nghị, tập huấn không vào được, lớp học như trống trải rất nhiều. Giọng nói dịu dàng của cô như những khúc hát chuyển tải kiến thức đến với học sinh. Mỗi giờ học của cô đều đầy ắp những tiếng cười. Đó là tiếng cười của sự hài hước, hóm hỉnh mà cô hay tạo nên để tiết học không buồn chán. Từ khi cô đứng lớp, môn văn không còn là nỗi sợ hãi, buồn chán nữa mà chúng tôi đều trông đợi mỗi tiết văn. Cô không dạy kiến thức sâu xa mà giúp chúng tôi tìm thấy kiến thức ngay bên cạnh mình và khai thác được các thế mạnh của bản thân. Trong giờ học của cô, chúng tôi được xem kịch, xem phim, được thuyết trình và thể hiện ý kiến của riêng mình, được nói lên suy nghĩ của mình mà không sợ bị la rầy vì sai kiến thức. Cô luôn dành tình yêu thương đến học sinh. Năm nào cũng vậy, cứ đầu năm là mọi người lại thấy cô tất tả đi khắp các cửa hàng văn phòng phẩm để vận động tập sách về hỗ trợ cho học sinh có hoàn cảnh khó khăn. Cô còn vận động các bạn trong lớp chia sẻ những bộ sách cũ với những em học sinh khóa sau, để các em không phải lo lắng vì thiếu sách đến trường. Mỗi khi cô nghe bạn nào không đến lớp được vì hoàn cảnh khó khăn, cô tìm đến tận nhà để động viên, an ủi. Cô dạy chúng tôi rằng mỗi người chúng ta chính là một bông hoa nhỏ, hãy để sắc hương của mình làm đẹp cho cuộc đời. Muốn được vậy, chúng ta chỉ cần làm nhiều việc tốt thì sắc hoa càng lung linh hơn. Mỗi lời dạy của cô luôn khắc sâu trong trái tim chúng tôi. Người ta nói “cô giáo như mẹ hiền” còn đối với chúng tôi, cô như người bạn thân thương, cùng chia sẻ buồn vui trong cuộc sống. Cô không chỉ dạy chúng tôi chữ nghĩa mà còn dạy cách sống, cách làm người. Thời gian sẽ trôi qua nhưng ký ức về cô giáo dạy văn nhỏ nhắn nhưng nghị lực mạnh mẽ và tâm hồn giàu lòng nhân ái sẽ mãi mãi còn lại với chúng tôi. Mỗi ngày đến lớp, qua những bài học ý nghĩa từ cô, chúng tôi như được bước thêm một bước để tự thấy mình nhỏ bé và cố gắng hoàn thiện mình hơn.
Là giáo viên chủ nhiệm, cô quan tâm đến chúng em hết.Cô hay chuyện trò với cán bộ lớp để nắm bắt tình hình học sinh. Cô còn trực tiếp trao đổi với những bạn học sinh cá biệt để tìm hiểu điều kiện riêng của mỗi người rồi khuyên nhủ, dặn dò động viên các bạn ấy nữa. Điều dặc biệt là cô để chúng em tự do sáng tạo trong giờ sinh hoạt lớp của mình. Trước đó, các bạn cán bộ lớp được thầy hướng dẫn tận tình là sẽ phải xây dựng chương trình ra sao, điều khiển lớp thế nào... thầy chỉ ngồi dự và góp ý kiến thôi. Nhờ sự hướng dẫn và quản lí lớp như vậy của cô mà chúng em rất tự giác thực hiện nội quy của nhà trường. Chúng em chỉ bị bờ ngỡ với ngôi trường mới trong thời gian rất ngắn, sau ít lâu tất cả đã hòa nhập được và có kết quả học tập rất tốt.
Giờ Văn của cô mới thực sự là một thiên đường đối với đám nhỏ chúng em ngày ấy. Dáng vẻ lặng lẽ hàng ngày của cô bỗng dưng mất hẳn chả còn một giáo viên say sưa, mê mải với những lời giảng thấm thía, sâu sắc của mình. Những ngày đầu, chúng em cứ lặng mình ngồi nghe rồi ngồi... ngắm cô mà quên không ghi bài. Bất chợt thầy dừng lại hỏi: “Sao các em không ghi bài?” thì cả lớp như choàng tỉnh khỏi cơn mơ. Lời giảng của cô giàu hình ảnh, hấp dẫn và sống động vô cùng. Có một lần, thầy nói cho chung em nghe về tác phẩm “Lá cờ thêu sáu chữ vàng” của nhà văn Nguyễn Huy Tưởng. Sau lần ấy, chẳng hiểu sao, mỗi khi nhắc đến cô chúng em lại thấy thầy giống nhân vật Hoài Văn Hầu Trần Quốc Toản trong tác phẩm ấy lạ kì!
Cô giáo đã đặt cho chúng em những nền tảng đầu tiên vững chắc- khi chúng em mới chập chững bước vào cổng trường cấp hai đầy mới lạ. Lên đến lớp 7, chúng em không còn được cô dìu dắt nữa nhưng em sẽ mãi nhớ về cô với một niềm kính yêu và biết ơn vô bờ.
để tháo gỡ được nút thắt của vấn đề thì cần phải nắm bắt được nguyên nhân của nó. cần phải hiểu rõ tại sao lớp lại mất đoàn kết?
Là học sinh,em nên:
+Tặng quà cho nhau vào những ngày lễ
+Giảm thời gian sử dụng các thiết bị điện tử để chia sẻ với gia đình nhiều hơn
+Cùng du lịch,đi mua sắm cùng nhau
+Ăn uống,sinh hoạt cùng nhau
- Sân trường của chúng em trong giờ ra chơi thật thú vị: nào nhảy dây, đá cầu, kéo co, nào bóng đá, bóng rổ, bóng chuyền vui biết mấy.
- Truyện ngắn Những trò lố hay là Va-ren và Phan Bội Châu phản ánh chân thực bản chất xảo trá, gian ác, lố bịch của bọn thực dân Pháp mà đại diện là Va-ren. Ca ngợi vị anh hùng dân tộc Phan Bội Châu kiên cường, bất khuất tiêu biểu cho khí phách dân tộc Việt Nam.
- Phan Bội Châu là vị anh hùng tượng trưng cho khí phách của người dân Việt Nam kiên cường, bất khuất, luôn tỉnh táo trước giọng điệu xảo trá của kẻ thù.
VD đây.
I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
thì bạn cũng như vậy mà