K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

24 tháng 2 2022

a)Vì tên hung thần từ khi chiến được ngôi đền tha hồ tác oai tác quái nên không ai làm gì được hắn.

Mặc dù người dân rất sợ tên hung thần nhưng riêng Tử Văn quyết tâm trừ kẻ bạo ngược.

Không những Ngô Tử Văn dám đốt cháy đền tà,diệt trừ yêu mà chàng còn cứng cỏi trước tòa án của Diêm Vương.

24 tháng 2 2022

Bạn Trần Thị Bịch Ngọc làm đúng rồi đó

6 tháng 5 2018

Nhớ thương thay mùi áo trắng đọng lại 
Kỉ niệm ngày nào còn vương vấn mãi 
Bóng dáng ai thấp thoáng dưới mái trường 
Để sầu mai này chỉ còn là vấn vương 

Hôm chia tay bạn ơi bạn có nhớ 
Dưới cánh phượng kia, kỉ niệm chẳng phai mờ 
Tình bạn kia nồng ấp trong năm tháng 
Buồn cho người, người lặng bước lang thang 

Thu đến thu đi rồi thu lại đến 
Tôi nhớ tôi thương rồi tôi có quên ? 
Thời học trò hồn nhiên, chiếc áo trắng 
Để vào trong tim một khoảng vắng lặng... 
 

NHỚ TK CHO MK NHA!

6 tháng 5 2018

a) Chiều nay trời trở gió heo may

Áo kín cổ mình anh dạo phố

Cây còn đó , hoa đâu còn nữa

Hoa bằng lăng em trốn nơi nào ?

15 tháng 2 2020

Hôm nay là một ngày đẹp trời, em được mẹ cho đi vào công viên chơi. Trên đường đi tới công viên, em đã được chứng kiến hình ảnh của một vụ giật túi xách giữa đường phố. Và thật bất ngờ, ngay trong lúc mọi người còn đang bàng hoàng và bất ngờ thì có một chú thanh niên đã nhanh nhẹn, bất ngờ xông lên đuổi theo tên cướp và khống chế hắn. Đó quả là một tấm gương về người tốt và việc tốt mà em được nhìn thấy.

Buổi sáng chủ nhật là thời điểm mà rất nhiều người đang đi lại trên đường. Cách xa em khoảng mười mét có một chị gái đang đi xe máy và đeo chiếc túi xách ở trên vai. Vì đang là đèn đỏ giao thông cho nên mọi người đã cùng nhau dừng lại. Và thật là bất ngờ, một tên thanh niên đeo khẩu trang chạy tới chỗ chị một cách nhanh chóng. Hắn ngay lập tức giằng lấy chiếc túi xách trên tay chị và chạy đi. Tất cả những hành động của hắn chỉ trong vòng có vài giây đồng hồ. Tất cả mọi người đều bàng hoàng và không kịp làm gì cả. Chỉ cho tới khi cô gái kêu lên rằng: “Cướp! cướp!” thì mọi người mới bừng tỉnh.

15 tháng 2 2020

Bạn tham khảo nha :

Trước đây, tôi thường nghĩ rằng trong cuộc sống hằng ngày, không phải ai cũng có cơ hội để làm việc tốt. Nhưng  rồi một chuyện đã xảy ra tuần trước khiến tôi hiểu là không phải như vậy đâu các bạn ạ. Tôi đã dược chứng kiến một tấm gương người tôt việc tốt ngay tại lớp 6B trường THCS Yên Biên. Tôi xin kể lại về tấm gương ấy là bạn Ngô Xuân Anh.

Hôm ấy là tiết 4 môn sinh học thứ 3 ngày 12 tháng 1 năm 2015. Sau giờ ra chơi, Xuân Anh vào phòng  bộ môn sinh cùng với các bạn trai và nhặt được tờ tiền 200.000 đồng. Cả lớp ồ lên có bạn còn nói: “ Tại sao mình lại là người không nhặt được số tiền ấy nhỉ?” Thấy bạn Xuân Anh đưa mắt nhìn sau đó suy tư một hồi lâu như đang nghĩ: “ Trả hay không trả? Có tiền, chắc là bạn sẽ mua truyện này, mua quần áo mới này và mua những đồ chơi ao ước từ bấy lâu,…” Thấy Xuân Anh cười tủm tỉm Một bạn trai liền nói: “ Xuân Anh ơi, đừng đưa tiền cho cô giáo mà dùng tiền khao cả lớp trà đá đi.” Một nửa lớp đồng thanh nói: “ Ừ đúng rồi, Xuân Anh ơi đừng trả.” Đột nhiên một bạn nói: “ Bạn Xuân Anh ơi, hãy đưa lại tiền cho cô giáo để cô trả lại cho người mất đi. Cậu còn nhớ phong trào nhà trường phát động không đó là: nhặt được của rơi, trả lại cho người bị mất.” Còn một nửa kia của lớp cũng đồng ý, ý kiến của bạn đó. Một nửa lớp thì bảo không trả còn nửa kia của lớp thì bảo trả. Xuân Anh chỉ cười không nói, rồi đứng dạy xin phép cô Ngọc ra ngoài. Tôi nhìn theo và nghĩ  “ Hình như bạn muốn trả lại cho người mất hay sao ấy”.  Một lúc sau bạn lặng lẽ quay trở về phòng tiếp tục học với nét mặt thanh thản

 Xuân Anh được cô hiệu trưởng tuyên dương trong giờ chào cờ. Tiếng vỗ tay nồng nhiệt của toàn trường khiến Xuân Anh vô cùng xúc động. Việc làm của bạn ấy đã đánh thức trong tôi sự thật thà trả lại người mất dù là những vật nhỏ bé trong lớp. Tôi chợt hiểu ra rằng ai cũng có cơ hội để làm việc tốt, chỉ cần mình có một trái tim nhân hậu. 

HỌC TỐT !

Thấy tôi về nhà trễ hơn mọi bữa, mẹ tôi hỏi: "Hôm nay sao con về trễ vậy? Thường ngày độ 11 giờ hay hơn một chút là con về. Chắc ở lớp có sinh hoạt gì phải không con?" "Chút nữa, con kể mẹ nghe, mẹ nhé". Trả lời mẹ xong, tôi vào cất cặp rồi ra bể nước rửa chân tay mặt mũi sạch sẽ mới vào ngồi cạnh mẹ thỏ thẻ.

- Chuyện là thế này mẹ ạ! Tan học, con và Phương con nhà dì Tư đi về sau cùng. Chúng bạn đều đi xe về trước cả, chỉ mình con và Phương đi bộ. Trời nắng quá, hai đứa nép vào vệ đường mà đi. Đến ngã tư đầu làng, vừa mới bước sang bên kia đường, cả hai đứa đều nghe một tiếng rên nho nhỏ. Con bảo Phương dừng lại:

- Phương ơi! Hình như có tiếng ai rên?

- Mình cũng nghe như thế.

Chúng con nhìn quanh quất không thấy một bóng người. Bỗng, tiếng rên lại cất lên. Cả hai đứa như đã định hướng tiếng rên phát lên từ hướng nào rồi. Chúng con bước đến gần gốc me tây nằm sâu trong vệ đường một chút.

- Ôi! Một bà già.

Phương phát hiện ra trước rồi kéo tay con cùng chạy đến. Bà nằm gối đầu lên rễ me. Bộ quần áo màu nâu sẫm lấm lem bụi đường. Chiếc gậy tre trơn bóng nằm cạnh chân. Mái tóc bà đã bạc trắng. Khuôn mặt nhăn nheo xanh nhợt. Con sờ lên trán bà thấy lạnh toát.

- Làm sao bây giờ hả Phương?

Phương vội để cặp xuống theo, run run nói:

- Cậu có mang theo dầu không?

Lúc này, con mới sực nhớ ra vội với lấy chiếc cặp, nhanh nhẹn kéo dây khóa lấy ra một lọ dầu gió Kim mà mẹ vừa mới mua cho con hôm trước. Phương vừa thấm dầu lên trán, mũi, thái dương bà xoa mạnh. Chừng độ mười lăm phút, chúng con thấy người bà ấm lại hơi thở bắt đầu đều dần. Bà mở mắt nhìn chúng con rồi thều thào:

- Cho bà chút nước.

Nghe bà vừa nói xong, Phương quay lại con nói nhanh:

- Cậu ngồi đây với bà, mình chạy đi mua nước nhé!

- Phương chạy lùi lại gần một trăm mét, ngay quán cô Lựu, mua một túi nước chanh có ống hút rồi tất tả trở lại đưa cho con. Cầm túi nước, con từ từ cho bà uống. Được nửa túi, bà bảo cho bà nằm nghỉ một tí. Phương ngồi xuống bên cho bà tựa. Một lúc sau, bà uống tiếp hết túi nước rồi nhìn hai đứa chúng con:

- Bà ờ làng bên kia đi thăm đứa cháu gái ở xóm Đông. Qua đây, thây nắng quá, bà dừng lại nghỉ tạm ở gốc me này. Không ngờ, ngồi được một chút thì thấy xây xẩm cả mặt mày, chẳng có ai mà kêu cả.

- Bây giờ, bà đã thấy đỡ chưa hở bà?

- Bà đỡ rồi nhưng vẫn còn thấy mệt.

Ngồi với bà một lúc, chúng con bàn với nhau. Một đứa ra đường đón xe, đưa bà vào bệnh viện rồi nhắn với người nhà của bà lên. Con chạy ra đường đứng chờ. Từ xa, một chiếc honda vù tới. Con giơ tay ra hiệu cho xe dừng lại. Bác này có lẽ trạc tuổi với bố, dừng lại, nhìn con hỏi:

- Cháu đi về đâu?

- Thưa bác, cháu không đi nhưng có một bà cụ bị mệt. Chúng cháu đi học về, thấy bà ngất xỉu ở đây. Nhờ bác đưa hộ bà vào bệnh viện giúp ạ!

Bác xuống xe cùng con đi đến gốc me. Thấy bà cụ đang nằm tựa vào Phương, bác vội nói:

- Một cháu đứng chờ ở đây. Còn một cháu theo bác đưa bà vào bệnh viên.

Bác bế bà cụ trên tay rồi cùng Phương lên xe. Hai mươi phút sau, bác đưa Phương trở lại. Khi chia tay với chúng con, bác nói:

- Hai cháu thật là ngoan. Bác rất vui vì hành động của hai cháu. Bây giờ hai cháu yên tâm mà về. Bác đến xóm Đông, báo cho cô cháu gái của bà đến bệnh viện ngay.

Khi lên xe, bác còn quay lại mỉm cười với chúng con. Chuyện con về trễ là vì lí do thế đấy, mẹ ạ!

Bây giờ thì Phương - người bạn gái thân thiết của tôi đã theo gia đình về Thành phố Hồ Chí Minh. Chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc với nhau. Câu chuyện trên là một kỉ niệm đáng nhớ trong tình bạn của chúng tôi.

10 tháng 2 2019

cảm ơn bn nhìu nha Trà Châu Giang

EM YÊU ANH NHIỀU LẮM!NHƯNG KO THỂ BÊN ANHEM XIN LỖI ANH NHIỀUANH ĐỪNG BUỒN NHA ANH...BỞI VÌ EM KO ĐÁNGĐỂ CHO ANH PHẢI BUỒNTƯƠNG LAI CÒN PHÍA TRƯỚCHÃY ĐỨNG DẬY, BƯỚC ĐI...ĐỪNG VÌ BỊ EM BỎMÀ ĐÁNH MẤT TƯƠNG LAI!CHÚNG TA CÒN NHỎ LẮMCHƯA BIẾT YÊU LÀ GÌ?HÃY TỪ BỎ EM ĐIVÌ THỜI GIAN TRÔI ĐI...SẼ KO QUAY TRỞ LẠI.VÀ TÌNH YÊU CŨNG THẾMỘT KHI ĐÃ CHIA TAYDÙ TA CÓ HỐI TIẾCTHÌ CŨNG ĐÃ MUỘN...
Đọc tiếp

EM YÊU ANH NHIỀU LẮM!
NHƯNG KO THỂ BÊN ANH
EM XIN LỖI ANH NHIỀU
ANH ĐỪNG BUỒN NHA ANH...
BỞI VÌ EM KO ĐÁNG
ĐỂ CHO ANH PHẢI BUỒN
TƯƠNG LAI CÒN PHÍA TRƯỚC
HÃY ĐỨNG DẬY, BƯỚC ĐI...
ĐỪNG VÌ BỊ EM BỎ
MÀ ĐÁNH MẤT TƯƠNG LAI!

CHÚNG TA CÒN NHỎ LẮM
CHƯA BIẾT YÊU LÀ GÌ?
HÃY TỪ BỎ EM ĐI
VÌ THỜI GIAN TRÔI ĐI...
SẼ KO QUAY TRỞ LẠI.


VÀ TÌNH YÊU CŨNG THẾ
MỘT KHI ĐÃ CHIA TAY
DÙ TA CÓ HỐI TIẾC
THÌ CŨNG ĐÃ MUỘN RỒI...


CỨ YÊN TÂM ANH NHÉ
RỒI SẼ CÓ MỘT NGÀY
MỘT CÔ GÁI BƯỚC QUA,
LÀM TIM ANH XAO XUYẾN
HÃY MẠNH GIẠN LÀM QUEN
RỒI ANH HÃY TỎ TÌNH
EM CHẮC ANH LÀM ĐƯỢC...


NẾU NHƯ NGÀY ẤY TỚI
HÃY TỎ TÌNH ANH NHA!
NÓI NHƯ ANH TỪNG NÓI
VỚI EM NGÀY XƯA NHA!
CHÚC HAI NGƯỜI HẠNH PHÚC...
ĐỪNG NHƯ CHÚNG MÌNH NHA!!!

Mk mới thất tình, dựa vào hoàn cảnh của mk tự lm thơ. 

Hay ko mn, hay thì bình luận và kb nha!!! :((( 

~GIRL 2K8~

 

21
13 tháng 1 2019

Trả lời :.

hay lắm bạn nhưng đừng đăng câu hỏi linh tinh

2k7

HK tốt

k nhé

Umk , cũng khá hay đó !

P/S : Vẫn phải lo học đi đấy nhé !

Bài làm

31. Kim đâm vào thịt thì đau
Thịt đâm vào thịt nhớ nhau suốt đời

32. Bướm đồng khẽ động thì bay
Bướm nhà động cái lăn ngay ra giường
Chim đồng bóp phát chết ngay 
Chim nhà cứ bóp càng ngày càng to

33. Thu đi để lại lá vàg
Anh đi để lại cho nàng thằg ku
Mùa thu nối tiếp mùa thu
Thằg ku nối tiếp thằg ku ra đời

34. Trung thu là Tết thiếu nhi.
Cớ sao người lớn lại đi chơi nhiều.
Đi nhiều rồi lại làm liều.
Làm liều rồi lại thêm nhiều thiếu nhi.

35. Thật tình tôi thấy tâm tư
Trái tim tan tác, tình tôi tan tành
Tối tăm,tự tử thì thành
Treo thân trên tháp tôi thành tử thi
# Chúc bạn học tốt #

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

Rút kinh nghiệm!~

12 tháng 12 2018

Là một tình nguyện viên, mik sẽ giúp đỡ người nghèo, người vô gia cư và trẻ em lang thang bằng những việc làm:

+ Dạy học miễn phí

+ Nấu đồ ăn rồi cho họ, không lấy tiền.

....

12 tháng 12 2018

cảm ơn bạn nhiều 

29 tháng 8 2018

vì yêu người ta nên thấy đáng yêu là đúng rùi có gì khó đâu

29 tháng 8 2018

cảm ơn vì đã chọn câu của tui nha

21 tháng 4 2019

câu hỏi giống mik