K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

2 tháng 1 2017

Song noi nuoc Nam,vua Nam o

Vang vac sach troi chia xu so

Giac du co sao pham den day

Chung may nhat dinh phai tan vo

8 tháng 3 2017

nhè nhẹ gió thổi cây lung lay

mưa rơi lộp bộp gió thổi bay

con đường mù mịt trời rét lạnh

gia lai khi lạnh bỗng thấy hay

mình mới làm ạvui

10 tháng 1 2023

Quê hương tôi non xanh nước biếc 

Dòng suối chảy rì rào trong sương 

Đàn cá bơi trên những dòng sông 

Đàn chim én bay vờn trên cao.. 

*có sai thì cho mình sorry, tích điểm cho mình với ạ *

20 tháng 12 2016

khó nhỉ

9 tháng 12 2017

Từng bước từng bước, em đến trường

Lòng rộn ràng niềm vui khó tả

Mái trường mới bao điều mới lạ,

Bước đến trường, bước đến tương lai.

LƯU Ý: Mình chỉ viết cho vui. Hay hay không thì tùy, nếu bạn thích có thể lấy. Câu 2 vần với câu 4.

30 tháng 12 2018

Sớm

Sóm mai hồng lúc em thức giấc.

Mặt trời đỏ như gấc nhô len

Sương long lanh đọng trên cành lá,

Lá vươn mình phá giấc ngủ dài.

Đúng luật bằng trắc luôn nhé :))

30 tháng 12 2018

Nhiều khi tự hỏi trên trời cao
Chú cuội, cung trăng, Thượng đế nào
Có thể giúp mình nhớ tất cả
Kiểm tra mai chẳng phải nhìn phao

4 tháng 1 2021

Bến đậu ngàn năm trải nghĩa thầy

Bao đời gọi trẻ ý vàng xây

Bền tâm vững dạ thuyền nhân đẩy

Biển sắc rừng hương chữ đạo vầy

Bện ngữ chân thành cho kẻ lấy

Ban lời thiện chí để người gây

Bàn tay vẽ thắm điều răn dậy

Bảng phấn hằn in dưỡng mộng đầy.

22 tháng 12 2016

Tôi thấy người ta có bảo rằng:

Bảo rằng thằng Cuội ở cung trăng!

Cung trăng thằng Cuội lên trên ở

Nói dối coi chừng rụng hết răng!

14 tháng 3 2017

Văn Tài đã chỉ bạn làm thơ
Giới luật phân chia tự chia giờ
Ngoài ra còn có vài thể nữa
Vào search Google "thể loại thơ"

Lật trang thơ cũ ôi nhiều vẻ
Mổi bạn mỗi tài, mỗi sắc khoe..
Vườn thơ càng lúc càng tấn tiến
Khoái chí ta cười lên ..he he..

9 tháng 7 2018

Cây phượng thân cao lớn

Đứng nghiêm giữa sân 

Làm hạ thêm rực rỡ

Nhưng một mình bơ vơ

9 tháng 7 2018

                             Cây phượng thân cao lớn

                             Đứng nghiêm giữa sân 

                              Làm hạ thêm rực rỡ

                              Nhưng một mình bơ vơ

học tốt

26 tháng 12 2016

Chốn ấy thăm rồi quay gót chân
Lơ ngơ , lẩn ngẩn dạ bần thần
Trường xưa trở lại đường hoang vắng
Cổng mới đôi hàng liễu phong vân
Chợt nhớ hôm nào lần trở lại
Vai kề lây lất rượu đào say
Ngòai sân hượm nắng đang hừng sáng
Chợt ngỡ ngàng ôn bóng cố nhân

nhớ tick nháhaha

26 tháng 12 2016

các bạn đọc xong đừng cười: vui
MẸ
mẹ là chốn rèn luyện cho con
mưa nắng ko quản ngại giúp con
những hôm trời rét con ốm nặng
mẹ nằm bên cạnh xuýt xoa thương.

mẹ dù già nhưng vẫn thương con
từ lúc lọt lòng đến mai sau
mej vẫn mong con sẽ khôn lớn
để tròn chữ hiếu tròn đạo con.

thật vui! thật sướng! thật hạnh phúc!
vì có 1 người mẹ thương con
tình thương ấy như vần trăng tỏ
toả sáng trong đêm giữa bầu trời.

bước vào xã hội ko để ý
trượt chân vấp ngã té rất đau
mẹ luôn đứng sau đỡ con dậy
để con ko bị vấp ngã nữa.

lúc mẹ đi xa con rất nhớ
nhớ tháng ngày mẹ giúp đỡ con
những giọt nước mắt rơi trên má
vì con thương nhớ mẹ vô cùng

2 tháng 1 2018

Đêm hè oi ả lòng bâng khuâng

Thức khuya không ngủ mắt thâm quầng

Ngôi sao trên trời ngươi có hiểu ?

Vì sao ta lại ngồi bâng khuâng

Mình làm thơ đúng luật luôn nhá

Chúc bạn học tốt

2 tháng 1 2018

Đón noel
Noel đến rồi các bạn ơi
Mau mau chuẩn bị thiệp mừng thôi
Mua hoa mua kẹo chuẩn bị tiệc
Mời bạn mời bè đến nhà chơi.

19 tháng 10 2016

Ngày đầu tiên đi học, đó là cái ngày chắc hẳn không ai trong chúng ta có thể quên đoực. Cái ngày ấy đã đánh dấu sự kiện quan trọng của chúng ta " bước vào con đường học tập". Năm nay tôi đã là học sinh lớp tám rồi, không lạ gì ngày khai trường nữa,đã là một cô học sinh chững trạc không như tôi ngày này tám năm về trước. Bỗng chợt thấy các em nhỏ rụt rè, nắm tay bố mẹ dẫn đến trường. Làm tôi thêm bồi hồi , xao xuyến nhớ lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học. Của một cô bé chập chững bước vào ngưỡng cưar tiểu học trong bàn tay đầy tình yêu thương của bố mẹ và gia đình.

BỮA SAUU MIK BỔ XUNG THÊM CÁI THÂN BÀI VỚI KẾT BÀI CHỨ H MIK PHẢI ĐI HỌC RỒI

25 tháng 9 2016

đề 1 đây ạ :D chỉ là gợi ý thoyhihi
Ngày đầu tiên khai trường, đó là cái ngày mà chắc hẳn không ai trong chúng ta có thể quên được. Cái ngày ấy đã đánh dấu sự kiện mỗi chúng ta bước vào con đường học tập. Năm nay tôi đã lên lớp 8, đã quá quen với không khí học đường, nhưng nhìn lại chiếc cặp chú tôi tặng tuần trước làm tôi thêm bồi hồi, xao xuyến và nhớ lại những kỉ niệm ngây thơ, bé bỏng của một cậu bé chập chững bước vào cổng trường trong bàn tay gầy guộc nhưng đầy tình thương của bà tôi.

Ấy là cái ngày mà tôi sẽ không bao giờ quên. Hôm ấy, trời thu se se lạnh, mây bồng bềnh trôi, đó cũng là biểu hiện của một ngày khai trường đang đến, một năm học mới bắt đầu. Tôi nao nao trong lòng những tưởng tượng ngây thơ với tâm trạng một đứa trẻ sắp đối diện với một sự kiện quan trọng. Thực ra lúc đó còn bé, chưa cảm nhận được mấy về ngày khai trường và cũng chẳng biết đó là ngày gì, nhưng thấy sự quan tâm, bận rộn của người lớn phần nào tôi cũng đã nhận ra có cái gì đó quan trọng. Hôm nay bà sẽ là người đưa tôi đến trường, bố mẹ tôi công tác xa nên không thể đưa tôi đi được, nhưng nghe bà tôi nói bố mẹ tôi cũng háo hức cái ngày này lắm. Vùng quê tôi không phải ở thành thị, cũng chẳng phải một nơi nào giàu có, đó là một vùng sông nước mang đầy nét thôn quê và sự dân dã. Trên đường đi học, bà cháu tôi phải đi qua một con sông. Bác lái đò đã chờ sẵn chúng tôi ở đó. Tôi thấy nét mặt của bác tươi hơn mọi ngày, phải chăng đó cũng vì cái ngày hôm nay, cái ngày mà mọi người gọi là “ngày tựu trường” – trong đầu tôi nghĩ vậy. Trên đò có rất nhiều các bạn học sinh cùng các bậc phụ huynh. Tôi để ý thấy từng nét mặt lo lắng trên mặt bọn trẻ, trong đó có cả mấy đứa thường đi thả diều với tôi, cùng với sự chu đáo của người lớn giống như bà tôi vậy. Điều đó càng làm tôi hiểu thêm về tầm quan trọng của ngày này, nhưng cũng chính vì đó mà khiến tôi càng thêm bận tâm. Tâm hồn tôi bấy giờ nặng trĩu nhưng rồi lại nhẹ nhàng như những cánh hoa tươi rực rỡ trong nắng mai cùng những giọt sương sớm bởi bà tôi đang bên cạnh cùng những dập dềnh của sóng nước. Đang mải mê suy nghĩ, chợt tiếng bác lái đò gọi to làm tôi giật mình: “Các cháu xuống nào, chúc các cháu vui vẻ nhé” Câu nói ấy thật quen thuộc bởi mỗi lần tôi đi đò của bác đều được nghe nhưng hôm nay sao câu nói ấy lại in sâu vào tâm trí tôi như vậy. Nó như động lực giúp tôi mạnh mẽ thêm trong tâm trạng như hiện giờ. Tôi mạnh dạn chủ động nắm tay bà bước xuống đò. Làn gió nhè nhẹ thổi qua, xoa đi cái nóng nực khi ngồi đò và cái bồi hồi của tâm trạng. Ô kìa, kia có phải là trường học, nơi mà tôi sẽ đến. Tôi lờ mờ nhận ra như vậy vì thấy nó khang trang và to lớn hơn bất cứ cái nhà nào mà tôi từng gặp. Bà xoa đầu tôi, nhẹ nhàng nói: “Cháu yêu, trường học của chúng ta đây rồi. Đây sẽ là nơi tu dưỡng đạo đức và kiến thức cháu”. Tôi ngẫm nghĩ mãi về câu nói ấy nhưng vẫn không hiểu vế sau, tôi cho rằng đó là một câu nói mang tính chất nghệ thuật mà các anh chị trong làng vẫn thường hay nói văn vẻ. Quả thực tâm trạng tôi mỗi lúc thay đổi. Bây giờ tôi không còn cảm thấy quá sợ nữa nhưng không hiểu sao chân tôi cứ díu lại. Dù vậy nhưng tôi vẫn cố nhảy theo những bước chân của bà. Đi được một đoạn thì ngôi trường đã hiện rõ trước mắt. Trước mặt tôi là một cái cổng trường to lớn với những chữ viết lằng nhằng khó hiểu. Xung quanh đó là hàng trăm các bạn học sinh khác cùng với biết bao tâm trạng, suy nghĩ. Bạn thì níu chân mẹ, người thì mếu máo. Chợt có tiếng khóc òa sau lưng tôi, tôi liền chạy lại úp mặt vào bà và cũng nghẹn ngào khó tả. Nước mắt tôi đã dưng dưng đến tận cổ họng. Nhưng nhớ tới những lời mà bố mẹ tôi vẫn hay nựng nịu cùng với sự dỗ dành của bà. Tôi lại can đảm lau nhẹ nước mắt và mồ hôi, đứng thẳng người. Cùng lúc đó, có một cô giáo đi lại phía tôi. Tôi ngơ ngác nhìn thì cô nhẹ nhàng cất tiếng nói: “Bà cho cháu vào lớp đi. Đó là lớp của cháu” Giọng nói ấm ấm, thanh thanh mà ngọt ngào của cô đã khiến tôi nhớ đến mẹ. Tôi không còn cảm giác sợ hãi nữa. Cô nhẹ nhàng nắm tay tôi dắt vào lớp, tôi đi theo sau cô và cảm nhận mùi thơm từ tà áo dài của cô.

Đã vào lớp học, tôi ngước nhìn ra ngoài cửa sổ và tìm hình dáng thân thương của bà tôi trong lớp người chen chúc cố gắng dặn dò con cái cẩn thận trước khi ra cổng trường. Bà cũng nhẹ nhàng nói với tôi: “Cháu cố gắng ở lại ngoan nhé, trưa bà đón về”. Câu nói ấy của bà khiến tôi không còn lo sợ gì nữa. Bỗng tôi lại nghe thấy giọng nói ngọt ngào khi nãy vang lên. Thì ra cô giáo đang giới thiệu về mình. Thực sự bây giờ trong lòng tôi không còn một mối bận tâm nào nữa, tôi hoàn toàn bình tĩnh và chúng tôi đang bắt đầu làm quen với cô giáo.