K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

9 tháng 11 2018

I live out Tang Tien village .In the neighborhood, I love Ha uncle, the head of the neighborhood kids. Bac Ha is 50 years old, he openeda Recent groceries house.Heis I am tall, eyes bright and cheerful mood. He isvery harmony, interested users, especially is for family.Whenhe of me is self-employed, he talked with the family hearinteresting me and tell me stories. Will people love him because he is a neighbor makingmint kind and gentle.

20 tháng 11 2018

Hello my name is Phuong. Today, I would to introduce about my neighbourhood. My neighbourhood is in Quang Ngai province. It is noisy but it is clean and convenient. There are Shops, Schools, Restaurants, hotels, market and so on. The streets are busy and crowded during the day. I restaurants best because the food are very good. The people here are very friendly and kind. I living here so much because every thing I need is only five minutes away

9 tháng 11 2021

Me and Minh Anh have been close friends since childhood. Minh Anh's figure is high, your chubby, full face is also lovely. Dark skin tone. Long hair. The black eyes are always open and round like two marbles. The upturned nose and wide smile always reveal two shiny white teeth. In Minh Anh, everyone is dynamic, confident, witty and funny, very likable. Minh Anh is good at Math, and I'm good at Literature. Therefore, we often support each other to study well. Me and Minh Anh play together very comfortably. I hope that when we grow up, we will still be best friends like we are now.

5 tháng 11 2019

ko lên mạng thì 11 giờ xong

Lên mạng cũng được nhưng đừng chép giống quá, phải thay đổi

Do bài này mk pk viết vào giấy A4 nên các bạn viết dài chút nha

23 tháng 11 2019

Almost people say that they prefer living in the peaceful countryside to the noisy city. I agree with them but I can't admit it when I live here-my second hometown-Tay Ninh. Although Tay Ninh is now a city but it's very peaceful and comfortable. I can hardly hear any loud noise and you know, to me, the most peaceful place is my neighborhood.

My family and my neighbors live together on Dien Bien Phu Street. Every morning when I get up, I always can see the sun shining and there are some warm voices from the small beautiful birds and the sounds from my neighborhood. We all get up very early. A new day begins. I often wander around my neighborhood. There are lots of green trees along the streets. There, we can see a range of houses from high to short, ordinary to extraordinary. We all do business. Some neighbors sell foods, drinks and household appliances as grocery stores. Some are tailors who mend clothes, make clothes and mend shoes too. Some are the barbers who cut hair and give make up my mother. Some are bakers who bake cakes in the bakery and sell breads. The environment is never polluted and we can feel the warm atmosphere everytime.

All the inhabitants in my neighbor are very friendly to each other. Whenever a person needs help, the others are always ready to give help and one thing should be mostly appreciated is that they never mind how difficult the work is. And we build such a great consolidation. When a neighbor has just returned from a trip, they always remember to buy the others some beautiful and worthy gifts and we also share the money for parties together. We never underestimate the honor we give each other.

I love my neighborhood very much. I hope that our friendliness and consolidation will last forever and remain unchanged.

=> Dịch :

Hầu như mọi người nói rằng họ thích sống ở vùng nông thôn yên bình hơn thành phố ồn ào. Tôi đồng ý với họ nhưng tôi không thể thừa nhận điều đó khi tôi sống ở đây - quê hương thứ hai của tôi - Tây Ninh. Mặc dù Tây Ninh bây giờ là một thành phố nhưng nó rất yên bình và thoải mái. Tôi hầu như không thể nghe thấy bất kỳ tiếng ồn lớn nào và bạn biết đấy, với tôi, nơi yên bình nhất là khu phố của tôi.

Gia đình tôi và hàng xóm sống cùng nhau trên đường Điện Biên Phủ. Mỗi sáng khi thức dậy, tôi luôn có thể thấy mặt trời chiếu sáng và có một vài giọng nói ấm áp từ những con chim nhỏ xinh và những âm thanh từ khu phố của tôi. Tất cả chúng tôi dậy rất sớm. Một ngày mới bắt đầu. Tôi thường đi lang thang quanh khu phố của tôi. Có rất nhiều cây xanh dọc theo đường phố. Ở đó, chúng ta có thể thấy một loạt các ngôi nhà từ cao đến ngắn, bình thường đến phi thường. Chúng tôi đều làm kinh doanh. Một số hàng xóm bán thực phẩm, đồ uống và đồ gia dụng như cửa hàng tạp hóa. Một số thợ may sửa quần áo, làm quần áo và sửa giày cũng vậy. Một số thợ cắt tóc đã cắt tóc và trang điểm như mẹ tôi. Một số thợ làm bánh nướng bánh trong tiệm bánh và bán bánh mì. Môi trường không bao giờ bị ô nhiễm và chúng ta có thể cảm thấy bầu không khí ấm áp mọi lúc.

Tất cả cư dân trong hàng xóm của tôi rất thân thiện với nhau. Bất cứ khi nào một người cần giúp đỡ, những người khác luôn sẵn sàng giúp đỡ và một điều nên được đánh giá cao nhất là họ không bao giờ bận tâm đến công việc khó khăn như thế nào. Và chúng tôi xây dựng một sự hợp nhất tuyệt vời như vậy. Khi một người hàng xóm vừa trở về sau chuyến đi, họ luôn nhớ mua cho những người khác những món quà đẹp và xứng đáng và chúng tôi cũng chia tiền cho các bữa tiệc cùng nhau. Chúng tôi không bao giờ đánh giá thấp danh dự mà chúng tôi dành cho nhau.

Tôi yêu khu phố của tôi rất nhiều. Tôi hy vọng rằng sự thân thiện và hợp nhất của chúng tôi sẽ tồn tại mãi mãi và không thay đổi.

#Trang

#Fallen_Angel

10 tháng 11 2019

bạn lên google dịch rồi chuyển TA sangTV rồi tả

10 tháng 11 2019

toi chiu

12 tháng 5 2018

I have a memorable childhood which has many experiences. One of the experiences I remember most is the first time I was invited to a birthday party. I was a 6-year-old girl and I had a bestfriend whose name is Lisa. We were very close and seemed we couldn’t live without each other until her birhtday. It was a beautiful morning when Lisa invited me to her birthday party and had no idea about how great her party would be if she didn’t ask me to attend. I was very happy and decided to make my bestfriend surprise by giving her a puppy as a present. Lisa didn’t dog or any animal but I almost forgot about that. I was confident to give her my present in her birthday and immediately realized that she didn’t my little dog which I myself chose to buy 3 days ago. While the party was going on, I stood in a corner of the room and watched how much she loved other normal presents such as teddy bear, dolls or crayons. I felt dissapointed but that was not the worst thing. About 20 mintues later, Lisa’s father gave a sign that was the time to taking out a birthday cake. It was the biggest birthday cake I had ever seen. The light went off. As soon as it went on, somebody screamed “It’s a puppy in the cake”. Everyone was surprise and they recognized that was my puppy. They looked at the puppy and then looked at me. I glanced to Lisa. She said nothing and about to cried. I was very confused and ashamed. I carried my puppy, said sorry to Lisa and ran out of the party. I couldn’t believe that I had just broken my bestfriend’s birthday cake because of a silly decision. I learned that never bring any animal with me to a party, especially bestfriend’s birthday party. It’s an experience that I won’t forget for the rest of my life. Luckily Lisa forgave me and we are still friend up to now. She always reminded me about her 6th birthday and we laughed a lot.

=> Bài dịch:

Tôi có một tuổi thơ đáng nhớ với rất nhiều kỷ niệm. Một trong những kỷ niệm mà tôi nhớ nhất là lần đầu tiên tôi được mời đến dự tiệc sinh nhật. Lúc đó tôi là một cô bé 6 tuổi và tôi có một người bạn thân tên là Lisa. Chúng tôi rất thân thiết và dường như không thể sống thiếu nhau cho đến hôm sinh nhật của cô ấy. Đó là một buổi sáng đẹp trời khi Lisa mời tôi đến bữa tiệc sinh nhật của cô ấy và không hề biết rằng bữa tiệc sẽ tuyệt ra sao nếu cô ấy không mời tôi đến. Tôi rất vui và quyết định làm bạn thân của mình ngạc nhiên bằng cách tặng cho cô ấy một con cún con. Lisa không thích chó hay bất kì loài động vật nào nhưng tôi đã quên mất điều đó. Tôi rất tự tin tặng cho cô ấy món quà vào hôm sinh nhật và ngay lập tức nhận ra rằng cô ấy không thích con chó mà tôi đích thân chọn mua 3 ngày trước. Trong khi bữa tiệc diễn ra, tôi đứng ở góc phòng và quan sát cô ấy yêu quý những món quà bình thường như gấu bông, búp bê hoặc hộp màu đến bao nhiêu. Tôi cảm thấy rất thất vọng nhưng đó vẫn chưa phải là điều tệ nhất. Khoảng 20 phút sau, bố của Lisa ra hiệu đã đến giờ mang bánh kem ra. Đó là chiếc bánh kem to nhất mà tôi từng thấy. Đèn tắt. Ngay khi nó bật sáng trở lại thì ai đó la lớn “Con chó ngồi trên bánh kem rồi kìa”. Mọi người rất ngạc nhiên và họ nhận ra đó là con chó con của tôi. Họ nhìn con chó con rồi nhìn sang tôi. Tôi lước nhìn Lisa. Cô ấy không nói gì cả và gần như sắp khóc. Tôi rất bối rối và xấu hổ. Tôi ôm lấy con chó, xin lỗi Lisa và chạy thật nhanh khỏi bữa tiệc. Không thể tin nổi là tôi vừa mới phá tan nát chiếc bánh sinh nhật của bạn thân chỉ vì một quyết định ngu ngốc. Tôi đã học được rằng không bao giờ mang theo bất kì một động vật nào với mình tới các bữa tiệc, đặc biệt là tiệc sinh nhật bạn thân. Đó là một kỷ niệm mà tôi không bao giờ có thể quên được trong suốt phần đời còn lại. May mắn thay Lisa đã tha thứ cho tôi và cho đến bây giờ chúng tôi vẫn là bạn bè. Cô ấy hay nhắc tôi về chuyện xảy ra ở bữa tiệc sinh nhật lần thứ 6 ấy và chúng tôi cùng cười to.

12 tháng 5 2018

Trong cuộc đời mỗi con người, chúng ta chắc hẳn luôn có những người bạn giúp chúng ta vượt qua những khó khăn và kề bên mỗi khi gặp chuyện vui cũng như chuyện buồn. Em cũng không phải là ngoại lệ, cũng có một người bạn thân luôn sẻ chia và giúp đỡ mỗi khi em gặp khó khăn. Kha – đó là tên đứa bạn thân nhất của em.

Kha năm nay bằng tuổi em, cũng là mười tuổi. Kha có nước da trắng như trứng gà bóc cùng dáng người thanh mảnh. Lúc nào đến lớp bạn cũng gọn gàng trong bộ đồng phục áo trắng quần đen, mái tóc dài được búi gọn gàng sau gáy. Kha có khuôn mặt bầu bĩnh và đôi mắt biết nói. Đôi mắt bạn to tròn lấp lánh ánh cười luôn cong cong như vầng trăng khuyết, nó như biết nói biết cười, biết sẻ chia mỗi khi em buồn và cổ vũ mỗi khi em gặp chuyện vui. Giọng nói của Kha trong trẻo như tiếng chim vàng oanh mỗi sáng, bạn đừng lầm tưởng rằng giọng nói ấy sẽ chua ngoa nhé. Bởi vì giọng nói ấy rất truyền cảm và vô cùng thu hút. Kha thường kể cho chúng em nghe những câu chuyện ma mà bạn ấy biết, với chất giọng ly kì hấp dẫn, nó luôn làm chúng em hét toáng mỗi khi đến đoạn cao trào. Đổi lấy một tiếng cười vang nhí nhảnh của nó là bộ mặt hoảng hồn của mấy đứa chúng em.

Thú thật lúc đầu em cũng không thích Kha bởi vì người đâu mà vừa học giỏi vừa xinh lại còn hát hay nữa. Không những thế ba mẹ lại rất hay lôi Kha ra để so sánh với em làm em cảm thấy rất bực bội cùng tủi thân bởi chẳng một đứa trẻ nào thích bị bố mẹ so sánh với bạn bè đâu, đặc biệt là trong khi đứa trẻ ấy còn không thích cô bạn kia nữa. Và có lẽ em vẫn sẽ ghét Kha như vậy nếu không có chuyện xảy ra lần đó.

Hôm ấy là một buổi sáng mùa đông lạnh lẽo, từng cơn gió bấc rít gào bên ô cửa sổ khiến em run lên. Chẳng hiểu sao chiều hôm trước em còn khỏe mạnh, chạy từ đầu sân đến cuối sân chơi trò đuổi bắt với anh trai mà ngày hôm sau đã ốm đến không dậy nổi. Em mệt mỏi mở to đôi mắt thẫn thờ nhìn bầu trời xám đen bên ngoài ô cửa, lòng nghĩ thầm cách để đến lớp mà không làm phiền ai. Mùa đông đến, em biến thành con sâu lười ham ngủ, chính vì vậy mà em luôn là nguời ngủ dậy muộn nhất nhà. Ba mẹ thường cùng anh trai em ăn sáng rồi đi học, đi làm em dậy sau nên sẽ ăn sáng sau rồi tự đi học. Nếu không phải hôm nay trường anh em tổ chức làm tình nguyện nên phải đi từ sớm thì nếu không anh sẽ không để em như thế này mà đến trường. Em đang đau đầu định bước xuống giường thì nghe thấy tiếng của Kha vọng từ bên ngoài vào:
- Lan ơi, cậu không đi bây giờ là cậu muộn học đấy!

Em muốn nói thật to cho nó rằng tớ đang bị ốm nhưng lời nói chẳng thể nào thoát ra khỏi cổ họng được. Chờ mãi không thấy ai trả lời, lại thấy đèn nhà em đang sáng, nó tò mò bước vào nhà không quên kèm theo câu: “Cháu xin phép ạ.”. Vào đến phòng em nó hoảng hốt chạy vào, hết sờ mặt lại sờ đến trán:
- Cậu sốt rồi, sao không gọi tớ vào, bố mẹ cậu đâu, anh trai cậu đâu sao cậu ở nhà một mình thế?
- Bố…mẹ…tớ…đi làm. Còn… còn anh tớ đi tình nguyện rồi…khụ..
- Cậu đã ăn sáng chưa? Rồi còn nhà cậu có thuốc không, để đâu chỉ tớ, tớ đi lấy.

Nhìn bộ dạng lo sốt vó của nó mà em ngỡ ngàng, bấy lâu nay em nghĩ Kha cũng chẳng ưa em vậy mà khi em ốm bạn liền lo lắng đến như vậy. Tự nhiên em cảm thấy mình đúng là một đứa bạn tồi, không nhận ra Kha tốt như thế nào mà chỉ theo suy nghĩ riêng của mình mà ghét bạn. Em ngại ngùng đón nhận sự giúp đỡ từ bạn mà vui sướng khi có một người bạn tốt như Kha. Sau khi nấu cháo cho em ăn, bạn còn giúp em uống thuốc và gọi điện xin phép cho cả hai chúng em cùng nghỉ bởi vì chăm sóc em đã khiến bạn muộn giờ học.

Từ hôm ấy ngày nào Kha cũng qua nhà giảng bài cho em, nhờ vậy mà em đã theo kịp bạn bè khi đi học trở lại mà không cần đến sự giúp đỡ của gia sư hay thầy cô phụ đạo thêm. Dù trước đây luôn ham chơi bỏ bê bài tập nhưng sau kỉ niệm lần ấy em đã chú ý hơn và nâng cao được điểm số khiến thầy cô và bố mẹ rất vui lòng. Tất cả là nhờ có sự tận tâm giúp đỡ của Kha, cuối học kì I vừa rồi chúng em đã đứng trong top 10 của lớp và được các thầy cô tuyên dương là đôi bạn cùng tiến đấy!
Em rất yêu quý cô bạn thân của mình và mong muốn tình bạn của chúng em cũng sẽ bển chặt qua thời gian để em có thể lưu lại được những kí ức tuổi học trò khi ở bên bạn bè và gia đình.

 

8 tháng 11 2019

Tham khảo: Hello my name is The Anh.Today,I would to introduce my home town.My neighborhood in Thach Xa , Ha Noi city .It is noisy but it is convenient for commuting.It has a shop,school, restaurants,... Busy crowded streets during peak hours .I the best restanrants because the food here is very good.The people here are very friendly and kind.I living here because it is so beautiful

8 tháng 11 2019

mọi người trả lời giúp mình với

3 tháng 12 2019

I study in Hung Dao School which is one of the best schools of QuanG Ninh. It has a stone building. It has all facilities a good school should have-well furnished classrooms, laboratories, library and playground.

As we enter the school, there is a playground to our left and a small garden to our right. When we enter the building, the Principal’s room and the office room are to the left and the staff room to the right side. These are well furnished. There are thirty four classrooms. Our labs are well equipped. Our library has books almost on all subjects. Our Librarian is also very helpful.

Our school, all schools, has a prescribed uniform. We have to wear white or cream cotton shirts, light-blue trousers, black shoes and white socks. Girls have to wear white blouses and light-blue skirts in primary and middle classes and white shirts and light-grey skirts in higher classes. They have to tie white ribbon also.

In our school special attention is paid to behavior, cleanliness and punctuality. The most well behaved, neat and punctual student is awarded a prize at the Annual Day function.

Our Principle is a strict disciplinarian. He takes the help of P. T. Teachers too. If any one violates the rules, and is not in uniform, or makes mischief, he gets punished. But he is fair and loving. He tries to find out the reason and guides us.

Our teachers are also quite strict. They teach us with great care, check our note-books, help us when we need but if we are inattentive and don’t work properly, then we are punished.

I my school very much and I am proud that I belong to it. I shall never forget it.

3 tháng 12 2019

Hello everybody. I'm Minh Vy. I'm .... years old. I'm live in TT village, TL district, HN province. I study at TN secondary school, class 7B. My school is very big, large and beautiful. There are 16 classrooms in my school and 2 floors. There are also 8 Studing Room such as : Art room, Computer room, Chemistry room,...  My school has 2 assistant principal ' s rooms and 1 principal ' s room. In front of my school, there is a large school yard that I and my friends can play on it. My school has 36 teachers and more than 300 students. The teachers are kind-hearted, helpful, the students are kind,serious, polite and friendly. That's what I want to say. Come and visit my school. Thank you very much.

Vy chỉ viết đc thế thôi. Mong bạn thông cảm cho Vy.

My hometown has a lot of beautiful scenes, but the most beautiful thing to do with me is the familiar way that imprints my footprints every time I go to school.

Out of the alley, you meet the village road. The road through the village is tiled flat, how many years have you used my footsteps to school. Next to the road at the beginning of a village a rice is quite old, horns standing on the road. Every spring, the red flower bloomed in the sky.

Every day I come home from school, old rice plants pepper for you.

In the morning, when the sun slowly jumped out of the bamboo ridge, the village road brightened and bustled. Looks all the students in my neighborhood all pour into the street. We go in groups, the laughing voice makes the road more bustling.

On the side of the road, the rows of trees tied together closely, shading the whole road. The roof tiles bright red, glittering behind the trees. Go all the way to the village road to the village. This road was strewn with stones, running through the rice paddies. Every morning on this road, I enjoy the sweet smell of rice along with the cool wind from the field up.

At the far end of the road, I saw the school roofed with bright red roof tiles, clustered behind the green foliage of the squirrels. The drum sound was heard. I hurriedly hurried to study, my heart felt happy.

For a long time, the road has become close to me. I love the road and treat it a close friend. When I grew up, wherever I go, I still remember the familiar path that was attached to me during my whole life.

My hometown has a lot of beautiful scenes, but the most beautiful thing to do with me is the familiar way that imprints my footprints every time I go to school.

Out of the alley, you meet the village road. The road through the village is tiled flat, how many years have you used my footsteps to school. Next to the road at the beginning of a village a rice is quite old, horns standing on the road. Every spring, the red flower bloomed in the sky.

Every day I come home from school, old rice plants pepper for you.

In the morning, when the sun slowly jumped out of the bamboo ridge, the village road brightened and bustled. Looks all the students in my neighborhood all pour into the street. We go in groups, the laughing voice makes the road more bustling.

On the side of the road, the rows of trees tied together closely, shading the whole road. The roof tiles bright red, glittering behind the trees. Go all the way to the village road to the village. This road was strewn with stones, running through the rice paddies. Every morning on this road, I enjoy the sweet smell of rice along with the cool wind from the field up.

At the far end of the road, I saw the school roofed with bright red roof tiles, clustered behind the green foliage of the squirrels. The drum sound was heard. I hurriedly hurried to study, my heart felt happy.

For a long time, the road has become close to me. I love the road and treat it a close friend. When I grew up, wherever I go, I still remember the familiar path that was attached to me during my whole life.

20 tháng 9 2018

As a traditional family in Vietnam, I have a big one. My family has 5 members, including Mom, Dad, Grandma, sister, and me. My mom’s name is Giang. She has long hair and black eyes. She is a teacher. My Dad’s name is Trung. He is tall and very strong. His job is doctor. For me, my mom is the most beautiful woman, and my dad is the most wonderful man. And my grandma’s name is Tam. She is 95 years old, and next 5 years, we will organize the 100th longevity wishing ceremony, and I look forward to taking part in this ceremony. Besides, another woman who I love so much is my sister. Her name is Linh. She is 26 years old, and she is a beautiful woman Mom. Now, she is living in Ha Noi capital, because of her jobs. I really love my family, and I hope that we are always together anyway.

(Giống như một gia đình truyền thống ở Việt Nam. Tôi cũng có một gia đình lớn. Gia đình tôi có 5 thành viên, bao gồm bố, mẹ, bà nội, chị gái và tôi. Mẹ tôi tên là Giang. Mẹ có mái tóc dài và đôi mắt đen. Mẹ là một giáo viên. Bố tôi tên là Trung. Bố cao và rất khỏe mạnh. Công việc của bố là một bác sỹ. Đối với tôi, mẹ là người phụ nữ đẹp nhất, còn bố là người đàn ông tuyệt vời nhất. Bà nội tôi tên là Tám. Năm nay bà 95 tuổi, và trong 5 năm tới, chúng tôi sẽ tổ chức lễ mừng thọ 100 tuổi của bà, tôi rất mong chờ để tham gia lễ mừng thọ này. Ngoài ra, một người phụ nữ khác mà tôi rất yêu quý, đó chính là chị gái tôi. Chị tên là Linh, chị 26 tuổi, và là một người phụ nữ xinh đẹp như mẹ. Hiện tại, chị sống ở thủ đô Hà Nội để làm việc. tôi thực sự rất yêu quý gia đình mình, và tôi hy vọng rằng chúng tôi sẽ luôn luôn bên nhau cho dù thế nào đi nữa).

20 tháng 9 2018

Hello, everyone! I’m glad to introduce my family. There are four people, including Mom, Dad, one brother and me. My mother’s name is Mai, and she is 50 years old. She is a beautiful woman with long black hair. My father’s name is Truong, and he is 55 years old. And my brother is Duy. He is 17 years old, and now he is a student of Minh Khai High School. I always love my family, even in my dream.

(Xin chào mọi người! Tôi rất vui khi được giới thiệu về gia đình mình, gồm có 4 thành viên, bao gồm bố, mẹ, 1 em trai và tôi. Mẹ tôi tên Mai,và mẹ 40 tuổi. Bà ấy là một người phụ nữ rất xinh đẹp với mái tóc đen dài. Bố tôi tên là Trường, bố tôi 45 tuổi. Và em trai tôi tên Duy. Cậu ấy 12 tuổi, hiện đang là học sinh trường trung học Minh Khai. Tôi luôn luôn yêu thương gia đình mình, ngay cả trong giấc mơ).