K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

14 tháng 5 2019

Ngày bố khỏi bệnh, Bố Cùng Chi tới trường để cảm ơn cô giáo. Bố nói :

- Tôi cảm ơn cô giáo đã vì sức khỏe của tôi. Gia đình tôi xin tặng lại nhà trường khóm hoa cúc đại đóa này làm kỉ niệm.

25 tháng 5 2017

Cậu bé ôm lấy cây xanh và òa khóc, cậu luôn miệng nói lời xin lỗi mẹ, cầu mong mẹ tha thứ cho sự bướng bỉnh của mình. Cây xanh ôm chặt lấy cậu, từ thân cây toát ra hơi ấm và tiếp đập của trái tim người mẹ. Bỗng chốc, cây xanh biến thành người mẹ hiền, xoa đầu cậu và cảm động nói:

- Từ nay, con nhớ phải vâng lời mẹ, không được ham chơi nữa, con nhớ không ?

Cậu bé vừa sung sướng, những giọt nước mắt cứ thế tuôn ra vì hạnh phúc. Cậu trả lời mẹ thật to :

- Con xin lỗi mẹ. Con hứa từ nay sẽ không bao giờ khiến mẹ buồn nữa.

17 tháng 11 2019

Nhìn mọi người được nhận kẹo Bác chia, tôi buồn lắm. Tới khi Bác chia kẹo cho tôi, tôi khẽ nói: “Thưa Bác, hôm nay cháu không vâng lời cô. Cháu chưa ngoan nên không được ăn kẹo của Bác.” Bác âu yếm nhìn tôi và nói : “Cháu biết nhận lỗi thế là ngoan lắm ! Cháu vẫn được phần kẹo như các bạn khác.” Tôi sung sướng giơ tay nhận lấy phần kẹo và cảm ơn Bác.

10 tháng 10 2017

- Tranh 1 : Giờ ra chơi, Minh thì thầm với Nam: “Ngoài phố có gánh xiếc, chúng mình đi xem đi”.

- Tranh 2 : Hết giờ ra chơi, hai bạn tới bên bức tường. Nam đẩy Minh ra ngoài trước, đến lượt Nam lách ra thì bác bảo vệ tới, nắm chặt hai chân em. Em vùng vẫy vì sợ quá, bác bảo vệ lại càng nắm chặt hơn. Vậy là cậu ấy khóc toáng lên.

- Tranh 3 : Cô giáo nhắc bác bảo vệ nhẹ tay không làm đau Nam rồi cô đỡ em ngồi dậy, phủi đất cát lấm lem trên người và đưa Nam về lớp.

- Tranh 4 : Nam bật khóc vì đau và xấu hổ. Cô xoa đầu Nam và gọi Minh vào:

- Từ nay các em còn trốn học đi chơi nữa không?

Hai bạn đáp:

- Thưa cô, không ạ. Chúng em xin lỗi cô.

Cô vui lòng, bảo hai bạn về chỗ và tiếp tục giảng bài.

9 tháng 4 2019

- Cách 1 : theo trình tự như câu chuyện.

Mới sáng tinh mơ, Chi đã tới vườn hoa của trường. Em đẫn tìm bông cúc Niềm Vui màu xanh để dành tặng bố đang nằm bệnh viện, em muốn cơn đau của bố dịu bớt đi.

- Cách 2 : bắt đầu từ “Bố của Chi đang nằm bệnh viện … để bố dịu cơn đau”, sau đó đến “Mới sáng tinh mơ … bông hoa Niềm Vui.”

Bố của Chi đang nằm bệnh viện. Để giúp bố dịu cơn đau, ngay từ sáng sớm tinh mơ, Chi đã đến vườn trường để hái tặng bố một bông hoa Niềm Vui.

4 tháng 11 2019

Em kể 1 đoạn và thể hiện tình cảm, thái độ của mình với nhân vật.

Ví dụ kể lại đoạn 1: Ngày xưa, có một cậu bé ham chơi, nghịch ngợm. Trong một lần bị me mắng, cậu dỗi mẹ, bỏ nhà đi. Mẹ cậu buồn bã, ở nhà ngóng trông con mãi nhưng chẳng thấy cậu về.

10 tháng 8 2017

Tranh 1 : Chi nhìn ngắm những bông hoa màu xanh lộng lẫy. Chi giơ tay định hái nhưng lại chần chừ vì bạn biết nhà trường có quy định học sinh không được ngắt hoa.

Tranh 2 : Bỗng cánh cửa lớp mở ra, cô giáo rất ngạc nhiên vì Chi đến sớm. Chi nói:

- Xin cô cho em được hái một bông hoa. Bố em đang ốm nặng.

Cô nhẹ nhàng ôm bạn vào lòng:

- Em hái thêm hai bông nữa. Một bông cho em, một bông cho mẹ vì cả bố và mẹ đã dạy dỗ em thành một cô bé hiếu thảo.

21 tháng 1 2018

Bố buồn khi nhắc tới thầy giáo cũ của bố vì thầy đã hy sinh.

9 tháng 11 2017

Vào giờ kiểm tra, Hùng loay hoay vì quên mang bút. Bạn ấy lo lắng rồi quay sang nói với Lan. Lan nhìn Hùng đầy tiếc nuối : “Làm thế nào bây giờ? Tớ cũng chỉ có một cái bút…”

Nghe được câu chuyện của hai bạn, cô giáo cầm cây bút bước xuống đưa cho Hùng và nói:

- Em hãy viết bằng bút của cô. Lần sau em nhớ chuẩn bị đồ dùng học tập thật tốt nhé !

Hùng mừng rỡ cảm ơn cô:

- Em cảm ơn cô ạ, em hứa sẽ chuẩn bị đồ dùng học tập đầy đủ.

Hai bạn tập trung làm bài cùng cả lớp. Khi nhận được kết quả bài kiểm tra với điểm 10 đỏ chói, về nhà, Hùng khoe ngay với mẹ. Mẹ hạnh phúc và dặn em hãy nói lời cảm ơn cô giáo.

4 tháng 3 2022

nuối không, nói có

20 tháng 11 2018

Tranh 1: Ngày xưa có cậu bé làm việc gì cũng mau chán. Mỗi khi cầm quyển sách, mới chỉ đọc vài dòng đã ngáp ngắn ngáp dài. Hay khi viết chữ, cậu chỉ nắn nót được mấy chữ đầu, rồi lại viết nguệch ngoạc.

Tranh 2: Một hôm, cậu nhìn thấy một bà cụ đang mải miết mài thỏi sắt vào tảng đá ven đường. Thấy kì lạ, cậu bé hỏi bà. Bà lão nói sẽ mài sắt này thành một chiếc kim để khâu vá quần áo.

Cậu bé vô cùng ngạc nhiên :

- Thỏi sắt to như thế, làm sao bà mài thành kim được?

Tranh 3: Bà cụ giảng giải :

- Mỗi ngày mài thỏi sắt nhỏ đi một tí, sẽ có ngày nó thành kim. Giống như cháu đi học, mỗi ngày cháu học một ít, sẽ có ngày cháu thành tài.

Tranh 4: Nghe lời bà cụ, cậu bé quay về nhà học bài.