Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Chúng tôi đang ngồi học, bỗng nổi lên tiếng xì xào râm ran khắp phòng làm tôi phải ngẩng lên để xem có chuyện gì . Thầy giáo khẽ gõ thước lên bàn :
- Các em yên lặng nào !
Nhưng bỗng một bạn đứng lên và nói :
- Thưa thầy, có một bạn nào ngoài kia đấy ạ
Lúc này tôi mới để ý một cái đầu nho nhỏ lấp ló bên khung cửa gỗ, nó có vẻ hốt hoảng và khép nép thêm . Thầy tôi cũng vội nói :
- Em nào đấy, vào đi
Cái hình dáng ấy nhẹ nhàng bước vào , cả lớp càng ồn ào , cả tôi nữa, khi đó là một cô bé gầy gò, đen nhẻm với cặp mắt to , trong cặp mắt sâu thẳm đến lạ lùng. Thầy chợt giới thiệu :
- Đây là bạn mới của chúng ta, bạn chuyển sang trường ta học - Rồi thầy quay sang chỗ cô bé đang ngập ngừng với nét mặt trìu mến :
- Em hãy tự giới thiệu về mình đi chứ
Khỏi phải nói lúc ấy lớp tôi chăm chú đến mức nào . Cô bạn mới của chúng tôi rụt rè trong chiếc áo trắng sờn vai, cái cặp làn bên người :
- MÌnh ở Nghệ An ra, mình tên là Thu, mình rất vui được làm quen với các bạn, mong các bạn giúp đỡ mình .
Đâu đó lại nổ lên những tràng vỗ tay không ngớt, thầy giáo khẽ nâng chiếc gọng kính, đó là dấu hiệu thầy hài lòng. Đến lượt phân chỗ, Thu được ngồi cạnh tôi, vì chỗ tôi có một chỗ trống khá rộng. Rồi bắt đầu từ ấy, lớp tôi thêm hòa đồng với cô bé vì tính dễ chịu, hơi ít nói của bạn . Còn tôi, tôi quá vui mừng , Thu học rất giỏi và thường xuyên giúp đỡ tôi rất nhiều. Hy vọng chúng tôi sẽ gắn bó với nhau hơn.
b) Tôi và Lan học chung với nhau hồi năm ngoái. 2 chúng tôi được giáo viên chủ nhiệm xếp cho ngồi cạnh bên nhau. Cả 2 chúng tôi chơi với nhau cũng khá hợp nhau về tính tình. Một ngày nọ, tôi phát hiện số tiền mà mẹ cho để đóng tiền cho cô chủ nhiệm đã không cánh mà bay. Tôi lo sợ,tôi không biết mình đã làm mất khi nào nữa. Và rồi tôi nghi ngờ Lan cũng chỉ bởi vì Lan ngồi cạnh bên tôi. Tôi tỏ vẻ nghi ngờ ra mặt, tôi không nói chuyện với nhau trong suốt buổi học hôm đó. Tôi biết rằng Lan cũng biết được điều mà tôi đang suy nghĩ trong đầu, Lan định nói với tôi điều gì đó, thế nhưng tôi không cho Lan cơ hội để giải thích. Sau buổi học, tôi về nhà và nhận ra rằng mình đã để số tiền đó trong hộc tủ bàn học mà quên đem theo. Lúc đó tôi giận bản thân mình lắm! Tôi tự hỏi : "Tại sao mình lại có thể nghi ngờ Lan chứ? Mình có làm cho Lan bị tổn thương hay không? Liệu Lan có giận mình không?" Rất nhiều câu hỏi hiện lên trong đầu tôi suốt ngày hôm đó. Sáng hôm sau, tôi không dám đi đến trường. Tôi không biết là mình làm sao để đối mặt với Lan nữa. Và rồi tôi quyết định sẽ xin lỗi Lan. Mẹ chở tôi đến trường, tôi và Lan gặp nhau ở cổng trường. Tôi xấu hổ bước đến bên Lan và nói: "Lan, cho mình xin lỗi chuyện ngày hôm qua nhé!". Lan mỉm cười nhìn tôi rồi nói: "Không sao đâu. Chuyện hôm qua mình quên rồi". Trái với những suy nghĩ trong đầu của tôi: "Chắc Lan sẽ giận mình lắm!" Thế nhưng không. Lan tỏ ra vui vẻ và đã tha thứ cho tôi. Vậy mà tôi thấy giận bản thân mình lắm. Kể từ đó, tôi luôn dặn mình phải suy nghĩ cho thật kĩ trước khi làm 1 việc gì đó để không vướng phải sai lầm như lần đó nữa.
Các bước lm 1 bài văn tự sự là :
- Tìm hiểu đề , tìm ý
- Lập dàn ý
- Viết thành bài văn
- đọc và sửa lỗi sai
Trong văn tự sự thường có ngôi kể thứ nhât và thứ 3 .( Khái nghiệm hok ở lp 6 mk ko nhắc lại nhé !)
Câu 2 : tác dụng : Miêu tả : giúp ng đọc hình dung ra được sự vật , nhân vật trong văn bản tự sự đồng thời làm câu văn trở nên sinh động hơn trong mắt ng đọc
Biểu cảm : bộc lộ tình cảm , cảm xúc sau cái lần đó hoặc sau cái sự việc mà ng kể muốn nói . Giúp bài văn có tính truyền cảm .
=> Tuy nhiên bên cạnh đó chúng ta ko nên lạm dụng wa nếu ko thì nó sẽ trở thành bài văn miêu ta hoặc biểu cảm
các bước làm một bài văn tự sự kết hợp với miêu tả và biểu cảm.
B1 : Xác định nhân vật và sự việc trong bài
B2 : lựa chọn ngôi kể
B3 : lựa chọn thứ tự kể
B4 : xác định yếu tố miêu tả và biểu cảm cần thiết trong bài văn
B5 : Viết thành bài
P/S : mk nghĩ z ~~
Bạn tham khảo nhé
Khác với mọi ngày, chiều nay em đi học về thấy cánh cửa nhà mở thật rộng. Qua hàng rào hoa dâm bụt em thấy trong nhà có một bóng người cao lớn đang đi lại… Em thắc mắc tự hỏi '' ai đây nhỉ ? '' và đi vội về…
Vừa bước đến cửa thì một gương mặt thương nhớ hơn hai năm nay đối với em hiện ra làm em xúc động lặng người. Em vứt cái cặp xuống, chạy ào đến ôm cái thân hình vạm vỡ đầy sương gió và kêu lên : '' Ôi, bố ''.
Em hỏi bó trong lời nghẹn ngào, '' Bố về bao giờ thế ? '' và đôi dòng nước mắt trào ra. Bố em vừa cốc nhẹ lên đầu em, vừa nói :
- Con gái bố lớn quá rồi.
Em vừa xoa đôi má rám nắng, vừa hôn lên nước da ngăm đen mặn mùi nước biển ấy, thế rồi hai bố con bỗng nhiên cười rất to…
Gần nhà chúng tôi có một cây điệp già . Trên một cành cây ,chúng tôi đã thấy một ổ chim nhỏ .
Sáng nay ,chúng tôi tụ tập lại dưới gốc cây . Chuyện là trên nhánh cây điệp thấp nhất một con chim non đang tập bay. Mẹ chim nghiêng nghiêng đầu dõi theo từng cái đập cánh của con. Một cái “phạch”, chim non té ngửa giữa sân. Lũ con nít nhào tới vồ vập nhưng chim mẹ nhanh hơn, cắn quặp con bay lại trên cây. Hình như chim mẹ nhận ra sự nguy hiểm từ lũ con nít tinh nghịch nên hai mẹ con chim to nhỏ gì đó vài câu và chuyền từ từ sang những cành cây điệp khác. Sự tò mò chấm dứt tại đây vì bóng hai con chim mờ dần trên những nhánh cây cao. Ú tìm, lò cò, nhà chòi… quay trở lại.
…
Không gian thoáng nín bặt. Một con mèo đen, to, lờn vờn dưới gốc những nhánh điệp. Chim con có vẻ thành thạo hơn ban nãy đôi chút. Nó soãi đôi cánh ngắn ngủn còn chưa ráo tung lượn giữa bầu trời tự do. Đôi lần, nó mệt quá không làm chủ được nên rơi phạch, loạng choạng. Mèo đen trông thấy và nghĩ ngợi ra một điều gì đó . Lần này, chim non trượt chân rớt xuống ngay chỗ mèo đứng. Lập tức đôi mắt sắc lạnh không khoan nhượng thúc đẩy đôi móng vuốt mèo vồ tới ngay tức khắc. Vẻ mặt hốt hoảng – chim non muốn rú lên nhưng không kịp. Nó nhắm tịt mắt theo bản năng dù chưa biết thế giới xung quanh nó đang đen kịt lại.
Làn gió mạnh theo cú vờn của mèo đen vẫn không quất tới chim non. Phút ngỡ ngàng đã qua, nó mở mắt tròn xoe, mẹ nó đang vỗ cánh phành phạch mỗ tới tấp vào mặt mèo đen. Lũ trẻ sướng rơn xem xét. Không gian tĩnh lặng, tiếng phạch cánh của chim mẹ mỗi lúc một to lên. Mèo đen to khoẻ trước đối thủ nên không gấp gáp trả đũa. Nó nhe nanh, xông phập vào chim mẹ. Cú tấn công quá mạnh khiến chim mẹ văng ra xa và chim non thấy mèo đen đang dần xích đến gần mình. Đôi chân bé xíu đánh bật và run run. Chim non hình như đã hiểu sự nguy hiểm của thế giới bên ngoài mà mấy ngày nay nó chỉ biết qua lời kể của mẹ.
Đoạn kết cuộc đời chim non đã điểm. Nó khuỵu chân xuống, không biết chống trả và thảng thốt. Vù! Gió mạnh tát thẳng vào bên cánh trái chim non đang dùng để che mặt. Hơi ấm của chim mẹ lần nữa đang thoảng bay trước mặt. Lấy hết sức bình sinh, chim mẹ đập mạnh đôi cánh và mỏ, mà chân liên tiếp đạp vào kẻ thù. Bất ngờ, mèo đen lùi lại phía sau và hoảng hốt. Không để kẻ thù kịp trấn tĩnh, chim mẹ lại bay sấn tới mổ vồ vập, đạp tới tấp vào mèo đen. Mắt chim mẹ đỏ toé những tia lửa. Lũ trẻ nín thở, không chớp mắt nhìn vào trận đấu đang lên đỉnh điểm, cao trào. Thằng Nam mau mắn hớt tay với lấy chim non khi nó đang vẫn run cầm cập nhìn mẹ. Thằng Tú chẻm ngay một chiếc dép vào mèo đen. Sức thằng Tú yếu không đủ làm đau nhưng mèo đen giật mình, chạy vọt đi. Chim mẹ soãi cánh rít một hơi dài dáo dác tìm kiếm. Sự mệt mỏi, đau đớn không nhắc nó quên rằng sự an toàn của chim non là trên hết. Thằng Nam thả lỏng tay, chim non chạy ngật ngưỡng về phía mẹ. Không dám chần chừ thêm giây khắc nào, chim mẹ dồn hết sức tung mạnh đôi cánh và quặp mổ cắn chặt chim con bay lên nhánh điệp già. Lũ trẻ vỗ tay nhiệt liệt nhưng từ trong trái tim chúng đang thổn thức một điều gì đó mà đến giờ chúng vẫn chưa biết.
Bóng hai mẹ con chim khuất dần.
Nắng đã đứng bóng. Tiếng gọi í ới từ những căn nhà phát ra. Lũ trẻ nhanh chân tản về nhà. Một trong những bài học vỡ lòng từ cuộc sống sinh động đã gieo vào lòng lũ trẻ. Tình yêu của mẹ thiêng liêng biết bao. Tiếng gọi của tình mẫu tử cao quý bất chấp mọi hiểm nguy. Và thêm nữa, trái tim yêu thương, biết chở che, bảo vệ kẻ yếu lũ trẻ đã làm được rồi.
~ Chúc bn học tốt!~
Trần Thị Trà Giang kcj bn !